Vậy được! Thúc đi làm đi!

Trần tiểu thư, cô xem cái này đi!

Ờ! Được đấy mau đi làm đi!

Vâng! Tôi đi ngay!

A phúc! Chú ý lửa một chút!

Vâng! Vâng!

A Toàn! Mau đưa ta mẫu vải khi nhuộm xong.

Vâng! Trần tiểu thư!

Đình Đình tối ngày vất vả nhưng trên môi vẫn luôn nở nụ cười:

Ăn cơm thôi!

Trần tiểu thư!

Ờ! Được! Ngươi cứ đi trước đi!

Đình Đình vẫn cần cù với chỗ vải nhuộm, rất chú tâm không để ý đến bên ngoài:

Cộc! Cộc!

A phúc! Mau đem vải nhuộm mới vào đây đi, mấy mẫu này ta vẫn không thấy ưng.

Vinh Thành không nói gì cứ tiến về:

Sao hả?

Vải đâu!

Ớ kìa!

Ơ! Vinh Thành huynh!

***

Huynh làm gì mà cứ nhìn ta vậy?

Không! Không có gì?

Huynh này thiệt tình!

Sao rồi! Công việc tốt không?

Cũng ổn!

Này!

Chuyện gì?

À không!

Làm việc chăm chỉ là tốt nhưng đừng để hại sức khỏe, nhất là đừng để cái bụng đói!

Vừa nói vừa nhìn, vừa gắp thức ăn cho Đình Đình:

Huynh!

Mau ăn đi!

Hừm!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play