- Vậy từ đó đến giờ em sống ở đâu?- Namjoon cố nén cục tức vào người nói.
- Em sống ở nhà
Minjae...Em còn nhờ người hầu theo dõi các anh xem thế nào nữa...-
Taehyung biết các anh giận nên khuôn mặt chốc đã ỉu xìu rồi a...
- Hóa ra khi em ôm anh lại chân thật đến vậy...- Jimin xoa đầu cục bông nói.
- Ưm...lúc đó em rất
sợ... khi nghe người hầu nói anh định tự tử thì vội vàng chạy về
nhà...còn đánh anh đến ngất đi nữa...- Taehyung còn nhớ rất rõ ngày đó.
Vì anh cứ nhất quyết không buông cậu ra nên Taehyung đã thẳng tay lấy
cây gậy gần đó đập vào đầu anh thật mạnh. Giờ nói ra không biết anh có
giận không nữa...nhìn mặt Jimin hiện lên mấy tầng hắc tuyến rồi a...
- KIM TAEHYUNG! EM GAN LẮM!!!- Mấy anh đồng thanh nói.
- Umma...các anh la con kìa ~- Taehyung nhõng nhẽo chạy tới ôm tay bà.
Lí do bà tổ chức tiệc
sinh nhật này là để tạo bất ngờ cho mấy đứa con của mình. Khi nghe Bogum với Minjae kể lại những gì mà mấy thằng ôn con đã đối xử với Taehyung
thì khỏi nói bà tức giận như thế nào nên lập tức đồng ý thực hiện kế
hoạch của cậu. Xem ra rất là thành công a...
- Taehyung! Từ khi nào
mà em gan đến vậy hả? Dám lừa tụi anh mà bây giờ còn biết làm nũng
nữa...- Hoseok tức giận nói. Bây giờ anh chỉ muốn lôi cục bông kia về
nhà để "dạy dỗ" lại thôi...
- Hic...Umma làm gì đi ~ Mấy anh mắng con kìa ~
Trước sự nhõng nhẽo đáng yêu này của Taehyung, bà mỉm cười dịu dàng nói.
- Không sao đâu, Taehyung à! Cùng lắm thì con bị liệt giường mấy ngày thôi à!
Nói xong, bà lẵng lặng
chạy tới chỗ chồng mình, bỏ mặc đứa con dâu nào đó còn đang ngơ ngác
a...Lát sau không hiểu sao tiệc chưa tàn mà các anh đã lôi cậu về nhà,
chưa kịp để Taehyung hiểu mô tê gì hết...
Trong căn biệt thự ấm áp có một chàng trai đang hạnh phúc dành hết tình yêu của mình vào các món ăn. Sau đó, anh đem chúng lên phòng của cục bông nào đó đang còn say
giấc nồng vì đến tận 4 giờ sáng mới được ngủ a...
- Ưm...huhu...tại sao
lại đối xử với em như vậy?...không ngồi dậy được luôn rồi...- Taehyung
vừa mở mắt đã mếu máo than phiền với anh.
- Anh xin lỗi được chưa. Để anh đỡ em.
Hoseok dịu dàng đỡ cậu
ngồi dậy rồi từ từ đúc muỗng cháo cho cậu. Taehyung vui vẻ ăn ngon lành
rồi mới chợt nhận ra chiếc nhẫn của mình từ lúc nào đã được đeo trên
ngón tay anh.
- Tại sao anh lại đeo nhẫn của em?
- Em đoán xem.
- ...Hừm...vì anh thích nó nên lấy trộm hả?
- Taehyung thật đúng là người không có chút lãng mạng nào.- Hoseok bất lực nhìn cậu.
- Vậy anh giải thích đi!- Taehyung hơi bực bội nói.
- Còn nhớ ai là người đã tặng em chiếc nhẫn này không?
- Ưm...Đó là một người bạn của em...tên là Ho Hoseok..
- Đã nói anh không có họ Ho mà!
- Nói vậy thì...anh chính là Hoseok của ngày xưa sao?- Taehyung bất ngờ nói.
- Đương nhiên! Mà tại sao em không nhận ra anh vậy?
- Thì người kia tên là
Ho Hoseok còn anh là Jung Hoseok...với lại người kia xấu đau xấu đớn
luôn thì sao có thể là Hoseok của em bây giờ được...Hihi...Nhưng anh
cũng đâu có nhận ra em!
- Em lấy tên là Bwi mà với lại người kia xấu tàn bạo luôn thì sao có thể là Kim Taehyung của anh bây giờ được...- Hoseok cười đểu nhìn cậu.
- JUNG HOSEOK! ANH LÀ NGƯỜI ĐÁNG GHÉT!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT