Edit: Cực Phẩm

Sau khi kết thúc hai tiết học buổi sáng, Hạ Lạc đỡ Tạ Nguyên xuống dưới lầu chờ Hạ Triển đến đón.

Hạ Triển vẫn luôn khá đúng giờ, chẳng biết hôm nay lại làm sao.

“Chậc, nhất định là ba ba ba đến quên thời gian!” Hạ Lạc bày ra vẻ mặt khinh bỉ.

Thế giới của người lớn quả là xấu xa! Thật không đành lòng nhìn thẳng!

“Đầu óc của cậu thật sự cần phải dùng nước chà bồn cầu tẩy tẩy một chút.” Tạ Nguyên đau đầu ghê gớm.

Đang lúc hai người kịch liệt cãi cọ về vấn đề “Rốt cuộc Hạ Lạc có phải là một đoá bách hợp thuần khiết hay không” thì một cánh tay từ phía sau hai người duỗi ra, không khích khí choàng lên vai Tạ Nguyên.

Tạ Nguyên xoay người nhìn lại, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.

Hạ Lạc kéo Tạ Nguyên về phía sau mình, có chút đề phòng lại có chút tò mò nhìn chằm chằm người trước mặt.

Chính là nam nhân hôm đó trong bệnh viện, không biết cùng Tạ Nguyên có quan hệ thế nào.

“Em trốn tôi.” Nam nhân lạnh như băng trừng mắt nhìn Tạ Nguyên, đôi mắt có chút bốc hoả.

“Tôi… không có.” Tạ Nguyên mất tự nhiên quay đầu sang chỗ khác, tránh né tầm mắt của nam nhân.

“Không cho tôi chăm sóc cho em, hơn nữa điện thoại vẫn luôn tắt máy, lúc xuất viện cũng không quay về trường học.” Nam nhân cau mày, chậm rãi nói ra mỗi câu mỗi chữ, một bộ đồ đen bá khí bốn phía, gió thổi góc áo bay bay gì gì đó cực kỳ có khí tràng xã hội đen!

Hạ Lạc mất mát thở dài.

Tuy rằng ông nội hắn chính là xã hội đen chân chính!

Thế nhưng hết lần này tới lần khác một chút khí tràng cũng không có, hòa ái hiền hòa muốn chết!

Lại mập mạp! Rồi lại còn thích trồng hoa! Ngày nào cũng cầm cái bình nhỏ màu xanh nhạt tưới hoa tưới cỏ, lão đại xã hội đen khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng!

Chậc, nhìn người ta kìa!

“Chân bất tiện nên không thể đi nạp tiền điện thoại.” Tạ Nguyên rũ mắt nhìn chằm chằm mặt đất, có chút sợ hãi nhưng vẫn mạnh miệng.

“Tôi biết em kiếm cớ.” Nam nhân lấy ra một chiếc điện thoại mới từ trong túi: “Bên trong đã nạp đủ tiền điện thoại mười năm, em lại chơi trò mất tích nữa thì tự biết hậu quả.”

Bên cạnh, Hạ Lạc chậc chậc vài tiếng.

Cái cảm giác cuồn cuộn của nhà giàu mới nổi này!

Nhưng mà! Không phải ở cảnh này nam chính sẽ lấy ra một chiếc điện thoại chất liệu kim cương do laser tạo hình mà hoàng thất chuyên dùng sao?

Cả thế giới chỉ có một cái! Vì đoạt cái điện thoại này, ngay cả vương tử Dubai cùng nữ hoàng Anh quốc cũng đánh nhau đầu rơi máu chảy!

Hơn nữa trong điện thoại phải có một tỷ! Hơn nữa còn là “đồng Euro”!

Tặng điện thoại như thế mà đòi theo đuổi mỹ thiếu niên! Cái kịch bản này do ai viết? Một chút cũng không phản ánh được sinh hoạt thối nát tiêu tiền như nước của xã hội thượng lưu!

Nghĩ tới đây, đột nhiên Hạ Lạc cảm thấy người nam nhân trước mắt này quả thật quá keo kiệt!

Vì vậy, hắn không khỏi trưng ra vẻ mặt khinh miệt!

Tạ Nguyên cắn môi một cái, đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Một lát sau, hắn mới bấc đắc dĩ nhìn nam nhân nói: “Tôi sẽ không chơi trò mất tích nữa.”

Nam nhân hài lòng gật đầu, xoay người rời đi.

Vượt sát qua một chiếc Audi màu đen.

Trong xe, vẻ mặt Hạ Triển như gặp quỷ nhìn nam nhân vừa nãy đứng gần em trai thân ái.

Thấy xe tới, Hạ Lạc liền đỡ Tạ Nguyên vào, Cố Phong ngồi ở vị trí kế bên tài xế, lát sau đưa ra hai ly sữa bò, mỉm cười hỏi: “Chắc đói bụng rồi nhỉ? Anh vừa mua bên ngoài.”

Ôn nhu làm cho người khác căm phẫn!

Hạ Lạc kích động nhận ly sữa, nghĩ nam nhân nhà mình quả thật quá hoàn mỹ, ngay cả việc mình thích hút hút sữa bò cũng biết! Chắc chắn là thầm mến mình sau đó làm đủ mọi cách sưu tập tình báo!

Ai du, cái vị mềm mại như tơ này!

Ai du, cái vị ngọt vừa phải này!

Ai du, cái mùi thơm nồng đậm này!

Ai du, cái cơ ngực rắn chắc này…

“… Đó là anh mua.” Hạ Triển liếc mắt.

Cái dáng tươi cười nhộn nhạo này quá chướng mắt, ăn cây táo rào cây sung đừng rõ ràng vậy chứ! Thật sự là thiếu điều giáo!

Ảo tưởng tốt đẹp của Hạ Lạc bị anh mình đập nát, hết sức hết sức khó chịu.

“Ở trong toàn mấy mảnh đá vụn, uống vào y như uống cát vậy.” Hạ Lạc uống một ngụm, bất mãn cau mày lẩm bẩm: “Hơn nữa ngọt đến ngấy người, lại còn mùi tinh dầu nồng nặc, rồi lại còn không có cơ ngực…”

Mẹ nó, vì sao sữa bò phải có cơ ngực!?

Hạ Triển hung tợn liếc mắt trừng em mình, ở trong lòng tính toán chờ lúc không có người phải sửa chữa tên yêu quái này.

Nhưng mà lúc này hắn lại chú ý một chuyện khác: “Tại sao hai em lại biết Trần Tử Hào?”

“Ai cơ?” Hạ Lạc cắn đá cộp cộp.

“Cái người vừa nói chuyện với em đấy.” Hạ Triển có chút hậm hực, sốt ruột vì chỉ số thông minh của em mình.

“… Hạ Lạc không biết đâu, là em quen anh ta.” Tạ Nguyên nhẹ giọng nói.

“Em?” Hạ Triển xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Tạ Nguyên, dáng vẻ có chút lạ.

“Người đó có vấn đề gì à?” Hạ Lạc khẩn trương hỏi, lại có mùi cẩu huyết!

“Trước kia anh ta là thủ hạ của cha anh, nhưng mà khi nhà chúng ta tẩy trắng thì không gặp nữa, hiện tại hắn cũng coi như phong sinh thuỷ khởi [1].” Hạ Triển chần chờ trong chốc lát, nghĩ có một số việc nói ra trước mặt em trai và Cố Phong cũng không tốt lắm, vì vậy liền thuận miệng có lệ nói: “Nhìn thấy hắn ở chỗ này có chút ngoài ý muốn.”

[1] Phong sinh thuỷ khởi [风生水起]: ý nói công danh tài lộc phát triển mạnh mẽ, nhanh chóng.

“Vậy à —” Hạ Lạc nháy nháy mắt như tên trộm, nghĩ rằng chắc chắn không đơn giản như vậy!

“Em nhìn cái gì?” Hạ Triển bị hắn nhìn đến sợ hãi.

“Hôm nay anh đến muộn.” Hạ Lạc nói.

Rốt cuộc là anh bị tiểu yêu tinh nào giữ lại?! Cư nhiên còn mang theo anh tuấn học trưởng!

“À, bọn anh bị bác hai giữ lại.” Hạ Triển không tập trung nói.

… Hả!

Mặt Hạ Lạc nhăn thành một nhúm.

Bác hai của Hạ Triển chính là ba của Hạ Lạc! Tiểu yêu tinh gì gì đó đúng là nói lung tung!

“Ba em tìm bọn anh làm gì?” Hạ Lạc nheo mắt lại.

Chẳng lẽ nhìn trúng anh tuấn học trưởng, muốn nhận làm con dâu!? Con mẹ nó, cái này thật quá tuyệt vời!

“Bác hai muốn xây nhà xưởng ở vùng mới giải phóng ngoài thành Bắc, cho nên gọi anh và Cố Phong đi xem, nếu như không có gì xảy ra thì bọn anh sẽ đến đó thực tập.” Hạ Triển nói, vừa nhìn qua kính chiếu hậu nhìn Tạ Nguyên.

Tạ Nguyên đang cắn ống hút sữa bò nhìn phía ngoài cửa sổ đờ ra, gò má thanh tú xinh đẹp mang theo vài phần u buồn, thoạt nhìn cứ như một tiểu vương tử.

Quả thật đã đâm trúng điểm manh của Hạ Triển.

Nhưng mà Hạ Triển không giống em trai mình, hắn không phải là một si hán!

Cho nên, hắn đúng lúc thu hồi ánh mắt, tiếp tục cùng em mình nói: “Đại khái nửa tháng sau bọn anh sẽ dọn qua đó, ăn uống cũng ở đó, nhà này nếu hai em thích, anh sẽ kí hợp đồng thuê thêm một thời gian.”

Ầm ầm!

Một đạo sấm sét giữa trời quang bổ trúng Hạ Lạc!

Vì cái cọng lông gì lão tử vừa mới qua ở một ngày hai người liền đi!?

Tác dụng gãy xương của Tạ Nguyên ở đâu!

Thật sự quá bi thương!

Cho nên nhiệm vụ quan trọng bây giờ là trong vòng nửa tháng phải cùng anh tuấn học trưởng ba ba ba rồi đồng thời thành công xác lập quan hệ sao!?

Độ khó quả thật là lên đến cấp S!

Hạ Lạc ưu nhã chống cằm trầm tư, trong đầu nhanh chóng xẹt qua các loại từ ngữ không hài hoà gì mà “Thuốc mê hồn”, “Xuân dược”, “Dầu thần Ấn độ [2]”.

[2] Dầu thần Ấn Độ [印度神油] là một loại thuốc kéo dài thời gian “yêu” cho đàn ông.

Quyến rũ không được thì phải cưỡng bức gì gì đó, thật sự cực kỳ cực kỳ phá hỏng khí chất!

Cơ mà hôm qua đã bò lên giường thành công rồi!

Tuy rằng trên giường không có ai kia! Nhưng đây đúng là tiến triển lịch sử!

Hạ Lạc nhanh chóng bắn ánh mắt về phía Cố Phong!

Người vợ không thông suốt gì gì đó cực kỳ làm cho lòng nóng như lửa đốt!

Ngoài dự đoán chính là Cố Phong cũng đang nhìn Hạ Lạc, hơn nữa nhìn cũng đã lâu, ngay cả thân thể cũng gần tới.

Trái tim bé nhỏ của Hạ Lạc lộp bộp một chút, tức khắc ngay cả nói chuyện cũng không lanh lẹ.

“Có có có… Có chuyện gì không?”

Quả thật muốn cắn lưỡi tự sát!

Cà lăm đúng là sát bút!

Khoé mắt đuôi mày Cố Phong đều nhuộm đầy ý cười nói: “Tiểu Lạc lớn lên nhìn không giống cha em.”

Suýt nữa Hạ Lạc phun một ngụm sữa ra ngoài!

Đương nhiên không giống!

Cha của mình là một thiết huyết hán tử thân cao 1m88 cân nặng một trăm tám mươi tám cân (tầm 94kg)!

Hơn nữa trên mặt còn có một bộ râu quai nón cực tốt! Hầu như chưa bao giờ cười, cực kỳ nghiêm túc!

Khi Hạ Lạc còn bé sợ cha mình như yêu quái sợ Tôn Ngộ Không, nghe nói khi ba tuổi trước khi trời tối đen, Hạ Lạc thấy cha mình sẽ khóc thét không ngừng!

Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng nước nghiêng thành của mình chính là giống mẹ!

Mẹ của Hạ Lạc lúc còn trẻ là một đại mỹ nhân, bây giờ vẫn đoan trang ưu nhã.

Hạ Lạc rất kiêu ngạo khoe khoang nói: “Cũng vì em lớn lên giống mẹ.”

“Hứ.” Hạ Triển cười lạnh nói: “Anh mày đã xem ảnh chụp của bác hai lúc còn trẻ, mi và bác hai đúng là từ một khuôn đúc ra.”

Ngụ ý là qua hai mươi năm nữa, mỹ thiếu niên mảnh khảnh Hạ Lạc cũng sẽ nhanh chóng thay đổi!

Trở thành một thuyết huyết hán tử to lớn mặt đầy râu quai nón!

= 口 = — Vẻ mặt của Hạ Lạc.

Điều này căn bản không thể nào xảy ra! Chắc chắn là Hạ Triển vô liêm sỉ cố ý phá rối đúng không!?

“Phốc…” Nhìn vẻ mặt như bị sét đánh của Hạ Lạc, Cố Phong không nhịn được bật cười, sau đó xoay người tiếp tục bàn chyện đi thực tập cùng Hạ Triển.

Bị anh tuấn học trưởng ghét bỏ a a a!

Hạ Lạc nhụt chí ngồi co quắp trên ghế, thầm nghĩ cuộc sống này căn bản là chẳng có ý nghĩa gì cả.

Buổi tối, Hạ Lạc vừa tắm vừa thấy thương xót cho bản thân mình.

Người trong gương quả thật đẹp giống y như một đoá hoa bách hợp!

Hôm nay là ngày thứ hai ở cùng anh tuấn học trưởng, nhất định phải tạo ra một bước chuyển kịch liệt cho vở kịch!

Không bằng lấy đề tài ngay tại đây, ở trong phòng tắm trơn trượt bất ngờ té lộn mèo một cái?

Mỹ thiếu niên nhu nhược tinh tế nằm té xuống nơi phòng tắm hơi nước dày đặc, mở ra một đôi mắt to mông lung, đáng thương nhìn anh tuấn học trưởng lo lắng xông vào cứu người nói cái gì mà “Học trưởng, người ta té đau quá, mau giúp người ta xoa xoa cái mông nhỏ đi” thật đúng là làm người khác không thể chống cự!

Thế nhưng… ngộ nhỡ người chạy vào chính là Hạ Triển man rợ thì sao bây giờ?

Không những không giải thích được mà còn bị lộ hàng rồi còn bị chế nhạo nữa đó!

Nói không chừng Hạ Triển còn có thể bổ một cước vào cái mông đáng thương của em mình!

Chỉ số mạo hiểm thật sự là quá cao!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Giới thiệu ‘chuyện hãm hại’ chương sau: Tải xuống phim《Cậu bé hồ lô 》cả đêm tại sao lại biến thành AV!? … Là do oán linh quấy phá? … Là trò đùa của người ngoài hành tinh? … Là admin [*] một mình khó ngủ? … Còn là…? … Kết thúc 《Tiến tới khoa học 》 đem Cậu bé hồ lô thay đổi thành câu hỏi về AV!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play