Edit: Cực Phẩm

— Phải làm như thế nào mới có thể danh chánh ngôn thuận bò lên giường Cố Phong đây?

Nói mình sợ quỷ sợ tối gì gì đó, tuy rằng hữu dụng, nhưng làm thế thì quá thiếu ý chí sắt đá của một hán tử chân chính!

Mặc dù Hạ Lạc là thụ, nhưng cũng là đàn ông, hắn tuyệt đối không cho phép mình có hành vi nương pháo [1] chít chít được!

[1] Nương pháo thuộc tính từ, ý chỉ tính cách, động tác, hành vi, tâm lý, biểu tình nữ tính hóa. Từ nương pháo cũng dùng để mô tả nam sinh ẻo lả, thích ra vẻ như đàn bà.

Nói rằng phòng khách quá lạnh, chính mình cần một lòng ngực nóng bỏng? Sau đó lại nghiêm túc tỏ ý trong phim truyền hình khi cần sưởi ấm nhất định phải cởi sạch đồ, rồi hai người ý loạn tình mê ôm nhau, nhiệm vụ hoàn thành!

Nhưng giờ là cuối xuân đầu hè, làm sao có thể lạnh, làm sao có thể cảm lạnh?

… Nói rằng trong máy mình có một bộ phim điện ảnh rất hay, muốn mời anh ấy nằm trên giường xem cùng? Sau đó do mở nhanh quá trượt tay mở một bộ cách xa vạn dặm 《Cái nóng ở Bắc Kinh — Sau khi tan học anh tuấn học trưởng lăng nhục học đệ | điều giáo khẩu vị nặng chế phục SM 》, kế tiếp do bộ phim kích thích, anh tuấn học trưởng thú tính cuồng dã nhào tới, nhiệm vụ hoàn thành!

Thế nhưng nửa đêm dựng người ta dậy xem GV quá sát bút [2] đi!

[2] Lúc đầu từ này dùng để viết khi kết thúc câu chuyện. Sau được dân mạng dùng như từ chửi.

Trong lòng Hạ Lạc tưởng tượng ra bao nhiêu lý do, sau đó lại bác bỏ toàn bộ.

Đúng là cực kỳ nôn nóng!

Cho nên, lúc Cố Phong đi ra phòng khách uống nước, liếc mắt một cái liền thấy Hạ Lạc ngẩng đầu ưỡn ngực ngồi xếp bằng ở trên ghế sô pha, hai con mắt trong bóng đêm sáng lên lấp lánh! Vẻ mặt cực kỳ hưng phấn!

Lại nhìn đồng hồ trên tay, mười hai giờ rưỡi.

Cố Phong không dấu vết mỉm cười, đi tới bên cạnh chiếc sô pha.

Hạ Lạc khẩn trương nhìn Cố Phong, cảm giác chính mình không thể hít thở.

Học trưởng vậy mà chỉ mặc quần đùi ngắn và áo ba lỗ đi ngủ!

Bất quá nghĩ cũng đúng thôi, mùa này ai mặc áo bông đi ngủ chứ.

Nhưng mà cặp chân dài cứ lồ lộ bên ngoài thế thích hợp sao? Đường cong cơ ngực duyên dáng gì gì đó lồ lộ thích hợp sao? Đột nhiên đi tới gần lão tử rồi không nói gì thích hợp sao?

Hạ Lạc khẩn trương đến bốc khói, không tự chủ nuốt nước miếng.

Tiếng nuốt nước miếng trong đêm yên tĩnh, rõ ràng làm người ta giận sôi!

Một tiếng ừng ực!

Mẹ nó, hình tượng thánh khiết của lão tử!

Hạ Lạc rất muốn khóc.

“Sao còn chưa ngủ?” Cuối cùng Cố Phong cũng mở miệng nói chuyện, vừa nói vừa cầm bình nước trên bàn, rót một ít vào trong ly.

“Bởi vì em đang tập yoga.” Hạ Lạc lãnh diễm trả lời, lưng ưỡn thẳng. Tưởng tượng mình là bậc thầy yoga đến từ Ấn Độ! “Có thể giúp em hấp thu năng lượng từ vũ trụ.”

Thời điểm đêm khuya không người, trong bóng tối một mình tập yoga hấp thụ năng lượng vũ trụ gì gì đó nghe vừa thần bí lại vừa cao nhã, cực kỳ phù hợp với hình tượng nhân vật cao lãnh.

Trong lòng Hạ Lạc tự giơ ngón tay cho mình! Good job!

“…” Cố Phong đang uống nước, nghe lời này nội tâm nhoáng lên, suýt nữa thì phun nước ra ngoài.

Sau đó hắn nhớ kỹ, lúc cùng Hạ Lạc nói chuyện tuyệt đối không được uống nước.

Còn Hạ yêu nghiệt lúc này đang gắt gao nhìn chằm chằm cổ Cố Phong, nhìn hầu kết theo động tác uống nước chuyển động.

Thật muốn nhào đến liếm một phát trên khoả ô mai kia!

Vì vậy lúc Cố Phong uống nước xong, trước mặt là ánh mắt nóng bỏng của thiếu phụ tịch mịch Hạ Lạc.

“… Vậy tập xong chưa?” Cố Phong buồn cười nói: “Qua mười hai giờ còn chưa đi ngủ không tốt cho thân thể đâu.”

“Tập xong rồi.” Hạ yêu nghiệt gật đầu, nghĩ đây là một cơ hội khó có được! Vì vậy đầu óc vừa nhoáng, phát rồ thi triển yêu thuật! Nói hết tất cả lý do mình nghĩ lúc trước ra.

“Ừm, em có chút sợ tối.” Hạ Lạc xoắn xuýt nói.

“Anh giúp em bật đèn?” Cố Phong ngoài ý muốn chợt nhíu mày, ngoài miệng thì nói như vậy, thế nhưng ý tứ muốn đi mở đèn cũng không có, chỉ là nghi ngờ nhìn chằm chằm Hạ Lạc!

“Hơn nữa phòng khách lạnh quá.” Hạ Lạc kiên trì nói tiếp.

“Anh lấy cho em một bộ chăn nệm nữa?” Cố Phong cười đến vô hại, trong lúc nói vừa lấy tay quạt quạt gió, vừa lau mồ hôi trên ót, để biểu thị phòng khác thật sự lạnh!

“Ờm… Trong máy em có bộ phim rất hay, tên là 《Bắc Kinh…” Hạ Lạc nói một nửa liền che miệng!

Mẹ nó, làm sao có thể nói ra “Cái nóng ở Bắc Kinh”?!

Rõ ràng muốn nói 《Mulholland Drive 》!

Thật sự quá không cẩn thận!

Vì vậy trong phòng khách một mảnh yên tĩnh như chết.

“Đùa em thôi, đến phòng anh ngủ đi.” Cố Phong cúi người đặt ly xuống nói, động tác này khiến cho mặt hai người gần lại, cơ hồ Hạ Lạc có thể cảm giác được hô hấp của Cố Phong mang theo mùi bạc hà tươi mát nhẹ nhàng phả lên mặt mình.

Còn có con ngươi đen láy, mang theo một tia cười không rõ hàm ý.

Mặt của Hạ Lạc đỏ bừng, không thể đè nén.

Đang muốn cảm nhận nhiều hơn, Cố Phong đã đứng dậy.

“Đi thôi, đầu giường phòng anh có đèn, hơn nữa cũng ấm hơn so với phòng khách.”

Có phải là nằm mơ hay không! Có phải là nằm mơ hay không!

Hạ Lạc mạnh mẽ nhéo mặt một cái!

Song khi Cố Phong săn sóc giúp Hạ Lạc dịch dịch mép chăn, ôn nhu nói “Ngủ ngon” đồng thời bước ra phòng khách, Hạ Lạc xác thật đây chắc chắc không phải mơ…

Cũng biết mục tiêu không thể đơn giản hoàn thành như vậy!

Lão tử thật vất vả vào phòng, anh còn muốn đi!?

Còn chưa hôn chúc ngủ ngon đã đi? Anh muốn ly hôn có phải hay không!?

Hạ yêu nghiệt hung hăng YY cảnh mình sống chết muốn ly hôn sau đó Cố Phong khóc lóc nỉ non lăn lộn trên đất cầu xin tha thứ.

Sau khi phát tiết xong, Hạ Lạc rất không có tiền đồ đem mình cuốn thành cái bánh ở bên trong chăn Cố Phong, nhộn nhạo kịch liệt [3] lăn qua lăn lại.

[3] Nguyên văn là 鸡裂 (kê liệt) là từ ngữ mạng của từ kịch liệt. Cám ơn chị Trà hoa nữ đã giúp em.

Ai du, cái loại cảm giác được ôm ấp này!

Ai du, cái mùi thơm của bột giặt này!

Ai du, cái cảm giác thân thể ấm nóng này!

Thật sự quá tuyệt vời.

Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Phong đã ăn xong nhưng vẫn chuẩn bị bữa sáng tình yêu, Hạ Lạc và Hạ Triển dìu Tạ Nguyên đi học.

Tuy rằng Hạ Lạc rất chăm chỉ ghi chép bài học cho Tạ Nguyên, nhưng Tạ Nguyên uyển chuyển biểu thị chữ viết hoàn toàn nhìn không hiểu, tiếp tục như thế sẽ không bắt kịp mọi người.

Hơn nữa hôm nay thầy Thiên sẽ giao bài tập cuối kỳ, chính là tự quay một bộ phim kéo dài một giờ! Mỗi hệ năm người một tổ, dùng làm một phần điểm thành tích cuối kỳ.

Cho nên hôm nay trong lớp bắt đầu phân tổ và bàn bạc rõ ràng.

Hạ Triển rất tri kỷ dừng xe ở dưới lầu học, đồng thời nói rằng cứ tan học thì đứng đây hắn sẽ chở về nhà.

Tạ Nguyên dựa vào cái nạng khó khăn leo lên lầu, cực kỳ cực kỳ thân tàn nhưng chí không tàn.

“Khi phân tổ, nhất định cậu phải cùng tổ với tớ.” Hạ Lạc đã sớm dự định.

Tạ Nguyên mỹ nhân thế này khi quay phim nhất định là “hàng bán chạy”, phải nhân cơ hội chiếm trước.

“Cậu có ý định về chủ đề quay phim chưa?” Tạ Nguyên nghiêm túc hỏi.

Nếu như ý nghĩ hai người hoàn toàn trái ngược, chắc chắn sẽ không quay được một tác phẩm hay.

“Con mẹ nó, đương nhiên phải có!” Hai mắt Hạ Lạc toả sáng: “Là một bộ phim tình yêu đồng tính cẩu huyết tê tâm liệt phế! Câu chuyện dây dưa của MB (Money Boy: trai bao) ở hộp đêm thân thế nhấp nhô cùng đại thiếu gia nhà giàu anh tuấn phong lưu, tập hợp yếu tố hương diễm nhục dục tình sắc ngược luyến tàn tâm!”

Cảnh giường chiếu gì gì đó cũng cực kỳ nhiều! Một tiếng năm lần! Một lần phải mười phút! Sau đó mình đảm nhận vai nam chính, mời anh tuấn học trưởng diễn chung, Tạ Nguyên sắm vai tiểu tam yêu mị phát rồ, quả thật hoàn hảo đến không sứt mẻ đi đâu được!

Đương nhiên đoạn này Hạ Lạc không dám nói.

Đối với người bảo thủ như Tạ Nguyên mà nói, chuyện này phải từ từ thấm dần.

“… Một chút cũng không giống so với ý định của tớ, hay là đừng miễn cưỡng chung một tổ?” Tạ Nguyên bị ánh mắt xuyên thấu nóng cháy của Hạ Lạc làm kinh sợ đến run cả người.

Bài tập cuối kỳ như thế thật sự không có vấn đề sao!?

“Ý định của cậu là gì? Nói ra chúng ta hợp thể [4] một chút!” Hai người đi vào phòng học, tiến đến chỗ ngồi của mình, những lời này của Hạ Lạc thành công dẫn tới vô số ánh mắt.

[4] Từ này Hạ Lạc ý nói hai người trao đổi một chút, nhưng từ ‘hợp thể’ này còn chỉ chuyện nam nữ.

Mấy nữ sinh cắn khăn tay ô ô ô, hai thụ cùng nhau làm sao hợp thể!? Quả thật quá lãng phí tài nguyên!

“Căn bản không thể nào, chủ đề hoàn toàn khác nhau. Tớ dự định quay cổ trang.” Tạ Nguyên thuận miệng nói cho có lệ.

“Cổ trang cũng tốt! Thế thì khẳng định là câu chuyện dây dưa của một tiểu quan thân thế nhấp nhô cùng hoàng đế anh tuấn phong lưu cải trang vi hành! Yên tâm, biên kịch nhất định sẽ rất thích!” Hạ Lạc vỗ vỗ vai Tạ Nguyên.

Tạ Nguyên vô lực nằm sấp lên bàn.

Vì cái cọng lông gì mà nam chính không phải MB cũng là tiểu quan!

Cậu có phải quá cơ khát không!

“Thế nhưng nhân vật của tớ là con gái! Tạ Nguyên bi ai giãy giụa.

“Ta chính là nhân vật đó!” Hạ Lạc mặt dày hét lên.

Để phòng ngừa bộ phim đồng tính thật sự xuất hiện yếu tố “con gái” không hài hoà, cuối cùng kết quả phân tổ do Hạ Lạc một tay làm nên biến thành như này:

Hạ Lạc, Tạ Nguyên, Trương Đình, Hứa Thao, Lâm Minh, năm người một tổ.

Hệ biễu diễn chỉ có mười nam sinh, một nửa đều vào tay Hạ Lạc!

Trong năm người còn lại, còn có một người đã định trước làm áo rồng [5] cả đời Phì Tử Tam, một người chỉ có thể diễn nhân vật kẻ phản diện, kẻ cơ bắp, kẻ…

[5] Áo rồng [龙套]: Theo mình tra trên Baidu thì áo rồng có thể hiểu là chân chạy vặt, hoặc có thể diễn nhiều vai, tuy không là nhân vật chính nhưng cũng không thể thiếu.

Hạ Lạc dương dương đắc ý nhìn đội hình xa hoa trước mặt, trong giây lát cảm giác quân lâm thiên hạ tam cung lục viện đập vào mặt!

Làm một bộ phim đồng tính, hoa mỹ nam phải tầng tầng lớp lớp!

Cẩu huyết phải vô cùng tinh tế!

Quan hệ nhân vật phải xoắn xuýt quấn quanh!

Loại tình tiết A thích B, B thích C, C thích D, D thích E, E lại thích A quả thật không phụ lòng cái đội hình này!

Trong lòng Hạ đạo diễn bày mưu nghĩ kế, cảm giác trọng trách đè lên vai quả là nặng.

Thế nhưng ba nam sinh khác sau khi nghe xong kế hoạch của Hạ Lạc đều biểu thị HOLD không được, vẫn là chuyển tổ đi…

Hạ Lạc lệ rơi đầy mặt!

Một đám tục nhân!

Cuối cùng tiểu tổ trải qua một phen kịch liệt thảo luận, mọi người quyết định vẫn là trung quy trung củ [6] chọn bối cảnh vườn trường làm một bộ phim tươi mát đáng tin cậy hơn, bởi vì trong tổ chỉ có nam nên bộ phim sẽ nói về tình huynh đệ thuần khiết giữa nam sinh Đại học.

[6] Trung quy trung củ: chỉ cách ứng xử đúng đắn và trung thực, phù hợp với tiêu chuẩn của xã hội.

Vì vậy Hạ đạo điễn đành bi phẫn thoả hiệp.

Thiểu số không bằng đa số!

Khoảng cách nộp bài tập còn có hai tháng, thời gian có thể xem như đủ.

Mọi người quyết định tuần đầu sẽ viết kịch bản, bởi vì tư duy của Hạ Lạc quá ly kỳ, cho nên chuyện viết kịch bản do bốn người còn lại phụ trách, Hạ Lạc chỉ cần đảm nhiệm công việc trau chuốt sau cùng là được rồi.

Trau chuốt? Hắc hắc…

Hạ Lạc sờ sờ cằm, cảm thấy mình vẫn còn cơ hội!

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cái nóng ở Tokyo… [Tiết tháo rơi đầy đất]

/Hết chương 8/

Chú thích thêm

• Mulholland Drive là một phim kinh dị, tâm lý của đạo diễn David Lynch, với sự tham gia của Justin Theroux, Naomi Watts, và Laura Harring.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play