(12 giờ hơn rồi ê, chương mới tới rồi chúc mọi người năm mới vui vẻ)

10 năm sau ngày 6 tháng 5

- Cậu thật xinh đẹp Kagome, Inuyasha mà thấy chắc hồn cậu ta bay luôn quá- Sango vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nói

- Sango nói quá, tôi vẫn như bình thường thôi. Kagura hôm nay mới xinh đẹp kìa- Kagome đỏ mặt nói

- Ý ý ngại cái gì cô dâu hôm nay cũng là cậu mà có phải riêng Kagura đâu. Cậu xinh thì tui khen không được à. Bộ váy cưới của cậu hôm nay đẹp hơn của tôi tháng trước đó nha có phải cậu chọn của tôi để xấu hơn phải không, chơi khôn thế.

- Cậu nói gì thế Sango, bộ này Inuyasha nói đẹp nên tôi mặc thôi chứ tôi có chọn gì đâu. Bộ trước do tận tay tôi chọn nên chắc không được đẹp, lúc đó tôi cũng nói cậu chọn lại đi mà không chịu làm gì- Kagome đỏ mặt dỗi. Lúc nào Kagome cũng thật là cute

- Bộ này có hơi hiện đại không thế- Kagura bước ra với bộ váy cưới lộng lẫy chẳng kém gì Kagome, cô ấy cũng thật xinh đẹp

- Đẹp mà- Sango và Kagome đồng thanh

- Thấy chưa tôi đã nói là không sao mà- Yuma tự tin nói

- Nhưng tôi vẫn thích kiểu Kimono truyền thống hơn

- Thích bộ này còn nói dối làm gì, Sesshomaru đúng là kiểu người truyền thống thật nhưng nếu là cậu thì dù mặc bộ váy cưới nào cũng xịn đẹp thôi Kagura à- Yuma trêu chọc Kagura như cách Sango vừa trêu. Hai phụ dâu trêu hai cô dâu luôn

- Im đi- Kagura hơi đỏ măt một lát rồi cầm cây quạt che mặt lại thể hiện vẻ lạnh lùng- Trong đám cưới đừng nói lung tung

- Kagura đỏ mặt kìa, hiện tượng hiếm có à nha- Kagome trêu luôn

- C...cái gì chứ, không phải mà

- Kagura mà cứ thể hiện cảm xúc trên mặt như thế này thì lúc trước tôi đâu ghét đến thế- Sango cười nói

- Mọi người xong chưa- Không thèm gõ cửa hỏi han ai gì Miroku mở toan cửa ra hỏi thăm cùng với Kanna

- Cậu... cậu biến nhanh- Sango giận đấm một phát cho Miroku văng luôn còn cô ra đống cửa lại cũng tất nhiên thôi đây là phòng thay đồ nữ đấy

- Miroku không sao chứ- Kanna lạnh như băng hỏi

- Tôi không sao- Miroku bật dậy- Sango quá đáng quá, chồng mình mà cô ấy đánh như đánh bao cát ý.

- Nhưng Miroku thích như thế đúng không?

- Ờ quen quá rồi mà. Cuộc sống mà lúc nào cũng yên bình như thế thì tôi chẳng cần lo gì nhiều nữa rồi.

- Chiều nay Naraku được ra tù phải không ta.- Kanna mỉm cười nói

- Kanna chắc vui lắm nhỉ- Miroku xoa đầu Kanna nói

- Đúng nhưng Kikyou có lẽ là người vui mừng nhất vì cô ấy đã chờ ngày này suốt 10 năm trời.- Kanna nhìn lên bầu trời xanh kia mỉm cười hạnh phúc- Bầu trời hôm nay xanh quá thích hợp cho 1 cái đám cươi đôi

-------

Trong lúc chờ mọi người làm thủ tục tùm lum gì đó và cô dâu ra thì Inuyasha ngồi nói chuyện với Kikyou

- Vẫn khỏe chứ Kikyou lâu quá không gặp

Kikyou mỉm cười

- Nói gì quá thế mới gặp trong viện hôm qua mà.

- Không ý tôi là lâu rồi mới được gặp trong những bộ trang phục xinh đẹp này đó. Toàn nhìn cô với bộ áo quần bệnh nhân quen luôn rồi nhìn lại mấy bộ này không quen. Quả thật cô vẫn thật xinh đẹp- Inuyasha ngu ngơ ngày nào cuối cùng cũng biết khen ngợi người khác

- Đừng đùa chứ tôi sao đẹp bằng cô dâu của cậu được.

- Đâu chắc gì như thế, Kikyou xịn hơn là một điều không thể phủ nhận mà

- Cẩn thận lời nói của mình đi Inuyasha cô dâu của cậu mà nghe thấy thì cậu chết đó- Kikyou cười tươi

- Tôi biết mà, bây giờ em ấy ko có ở đây tôi mới dám nói thế chứ. Với lại nếu anh ta nghe thấy thì tôi nghẻo với hai người kia luôn. Kìa lạ thiệt sao tôi toàn là người bị đánh nhỉ.

- Do cậu thôi mà, tôi làm gì đâu.

- Giờ lành tới rồi- tiếng của cha Inuyasha

- Inuyasha tới giờ rước em gái của tôi về nhà rồi kìa- Kikyou vỗ vai cậu- Làm em ấy hạnh phúc nhé

- Tuân lệnh, tôi sẽ làm Kagome hạnh phúc.

Nói xong Inuyasha và Kagome bước lên khán đài sau Sesshomaru và Kagura thì Sesshomaru là anh mà Inuyasha phải chấp nhận chịu đi sau thôi.

- Em chờ ngày này lâu lắm rồi Inuyasha- Vừa khoác tay Inuyasha Kagome vừa hạnh phúc nói

- Anh cũng thế Kagome- Inuyasha hạnh phúc nói

Các nghi thức gì đó vẫn xảy ra bình thường đến giờ phát biểu lời hứa của cô dâu chúng rể dành cho người kia, Sesshomaru lên đầu tiên. Anh ta im lặng một lúc khiến người ta nghĩ là sắp nói gì dài dòng lắm ai ngờ nói một câu ngắn gọn xung túc

- Tôi không có khái niệm để những người mình yêu quý bị tổn thương gì. Tôi xin hết nói xong cậu đi về để nhường chỗ cho Kagura và cô chẳng khác gì anh cho lắm

- Tôi không biết mình giỏi hay tệ đến đâu nhưng vì Sesshomaru thứ gì tôi cũng làm được dù khó thể nào- Nói xong cô đi về luôn

Còn Inuyasha bước lên với vẻ quá là oai phong lẩm liệt

- Kagome tôi không phải là một người tuyệt vời nên tôi có lúc khiến buồn, khiến em rơi nước mắt và khiến em giận dữ nhưng nếu em buồn tôi sẽ là người đầu tiên bước tới an ủi em chứ không chơ Kikyou hay người khác an ủi em. Nếu em rơi lệ thì tôi sẽ là người lau đi chúng, và nếu em giận tôi sẽ khiến em vui trở lại. Và tôi cam đoan một điều tôi sẽ không bao giờ lừa dối em, sẽ không bao giờ ngoại tình hay làm gì có lỗi với em. Tôi sẽ khiến em hạnh phúc như lời hứa 10 năm trước.

Kagome nghe mà vô cùng cảm động cô không kiềm được lòng mình cô bước lên bục phát biểu cầm mic nói luôn

- Inuyasha em yêu anh nên dù anh có làm gì chỉ cần anh biết lỗi em sẽ tha thứ cho anh. Dù cuộc đời có khó khăn đến đâu thì anh hãy nhớ một điều là về nhà có em chờ anh. Mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm em sẽ ở nhà chờ anh về. Em có làm việc gì bận thế nào thì em cũng sẽ về sớm và chờ anh về. Hãy nhớ Inuyasha cứ về nhà là em sẽ có ở đó để xoa dịu tất cả nỗi đau mệt mỏi của anh. Em sẽ là điều hoa cho anh vào mùa hè và sẽ là lò sửa của anh vào mùa đông lạnh giá.

- Vỗ tay cho những lời phát biểu tuyệt vời của cô dâu chú rể nào- Miroku lúc nào cũng làm bữa tiệc thêm vui nhộn

Mọi người đều vỗ tay nồng nhiệt chúc mừng cho hạnh phúc phúc của hai cặp vợ chồng

- Cảnh tưởng này khiến mình nhớ lại đám cưới của ta nhỉ- Miroku bế hai bé gái trên lưng nói

- Uk- Sango bế trên tay một cậu bé trai nhỏ nhắn cô mới sinh hai tháng trước- Mọi người ai cũng hạnh phúc hết rồi chỉ còn Kikyou nữa thôi. Cô ấy kiên trì thật chờ đợi Naraku 10 năm trời cuối cùng chiều nay sẽ kết thúc quảng thời gian đó

- Nhưng đáng tiếc thay thời gian của Kikyou chỉ còn hơn 1 tháng nữa thôi.

-----------

Hồi tưởng lại chút nào anh em

- Kikyou, Kikyou sao thế? Tôi có làm gì đâu sao cô lại ngã xuống vậy chứ.- Naraku bế Kikyou trên tay hơi bị lo lắng

- Tôi không sao, có lẽ virus ở quay đây khiến bệnh của tôi tái phát đó mà. Không biết tôi còn thể sống đến khi nào nữa

- Cô phải sống Kikyou, không có cô thì tôi chẳng cần sống làm gì nữa

- Tôi có chết giờ đâu nhưng bây giờ đến lúc anh phải trả giá cho mọi lỗi lầm của mình rồi. Trước khi anh ra tù sẽ ở đây và chờ anh, hãy đi tự thú đi Naraku mọi chuyện nên kết thúc ở đây.

- Nếu Kikyou đã nói được tôi sẽ nghe theo lời cô nói, cô hãy đợi tôi Kikyou. Nếu cô mà thất hứa đi yêu người khác ra tù việc đầu tiên toi làm là chém cổ hắn đó

- Đừng lo lần này tôi sẽ chờ, chắc cũng sẽ chờ anh Naraku

Thế là Naraku đi tự thú còn mấy người mà Kagura nói bị anh giết thực ra không phải là vậy anh chỉ đưa họ vào khu ổ chuột sống mà thôi để họ có thể cảm nhận được sự nghèo khó là như thế nào chứ họ sống quá ngạo mạn làm nhiều điều sai trái mà không ai biết còn người bắn Yuma và anh trai cổ không phải Naraku mà là tên trong công ty muốn tạo phản, nếu hai người chết hắn sẽ được kế thừa tài sản cuối cùng cũng là tham o tài sản. Nhờ sự giúp đỡ của Sesshomaru thì Naraku đã được khoan hồng và nhận án tù 10 năm cũng thích hợp ròi đó. Thế giới lúc này chẳng còn công nghệ siêu phàm hay phép thuật nữa Naraku cho bay hết rồi chừ là nó cân bằng như chung ta giờ. Tất nhiên Kanna là ngoại lệ rồi cô bé ra sao thì biết tổng rồi đê tg khỏi nói luôn ha

Thế giới cân bằng mọi thứ cuối cùng cũng bình yên và chiều nay chính là lúc Naraku trở về

------

- Em gái của chị phải hạnh phúc đó nghe, đừng để chị lo lắng gì Inuyasha mà lăng nhăng cứ việc gọi điện cho chị chị sẽ cho nó biết tay- Kikyou véo má Kagome trêu chọc

- Em chắc chắn sẽ hạnh phúc còn chị thì hãy sống qua năm nay được không để còn bồng con của em nữa chứ

- Chuyện đó thì không thể rồi ít nhất cũng phải 1 năm nữa luôn kìa lúc đóthì chị đầu thai rồi còn đâu. Có khi làm bạn của con em cũng nên. Mà hôm nay là ngày vui của em không nên lôi chuyện của chị vào ok

- Vâng, chiều nay chị tính đi đón Naraku không?

- Không! Anh ta sẽ tự tìm đến bệnh viện để gặp chị.

- Mới ra tù mà không được ai đón cả Naraku đáng thương quá.

Đám cưới kết thúc ai về nhá nấy

- Kagome chúc con hạnh phúc nhớ chăm chỉ làm việc nhé không là mẹ chồng nói đó

- Không có chuyện đó đâu đến giờ này rồi mà còn chọc con nữa

- Kagome quà của con nè- ông nói

- Cháu mong không phải là mấy cái vớ vẩn nữa- Mở hộp quà ra Kagome hơi bị ngạc nhiên vì đó là một sợi dây chuyền bạc lần đầu ông chọn được món đồ bình thường - Ông chọn thiệt hả

- Đúng đó lúc đầu ông không biết phải vô cửa hàng nào nên Kikyou chỉ tới cửa hàng bán đồ gì gì đó vô thấy mấy cái đắt mà xấu quá, may mắn lắm mới thấy được cái đẹp như thế

- Cuối cùng cũng nhờ chị Kikyou nhưng cũng cảm ơn ông.

- Ko có gì.

.......

Chiều tới rồi phần hấp dẫn luôn

- Ra tù nhớ cẩn thận đừng làm chuyện gì để vào lại đó

- Không đâu vô 10 năm đủ mệt rồi không muốn nằm thêm trong đó nữa đâu

- Biết thế thì tốt

"Kikyou tôi về rồi đây" Naraku bước ra đường sau 10 năm không nhìn thấy thành phố, nó đã thay đổi hoàn toàn. Cậu cuối cùng cũng tìm được bệnh viện và phòng của Kikyou

Vì sao Naraku tìm ra như thánh thế sự thật là ra tù nắm đã gọi điện cho Lận khỏi nói cũng biết là sao rồi nhỉ. Mở cửa ra thấy Kikyou đang ngồi nhìn hắn nó

- Mừng trở về Naraku

- Kikyou tôi về rồi đây vì cô cả đấy.- Naraku tiến về phía Kikyou ôm lấy cô- 10 năm qua tôi nhớ em lắm đó, lẽ sống duy nhất đó là trở về và gặp lại em. Tất cả những gì tôi cố gắng đều là vì em Kikyou. Xin đừng rơi xa tôi

- Tôi chỉ còn tháng nữa thôi Naraku, trong khoảng thời gian đó xin anh hãy sống cho riêng mình nữa. Để khi tôi ra đi anh có thể sống được.

- Kikyou em đồng ý lấy anh chứ- Naraku rất bình tĩnh và thẳng thừ

- Không thể, một tháng nữa thôi là cuộc đời tôi kết thúc rồi Naraku. Đừng hủy hoại cuộc đời mình vì tôi Naraku. Còn rất nhiều cô gái tốt hơn tôi.

- Tôi bất lực rồi Kikyou ơi, cứ nghĩ về lúc không còn em bên cạnh thực sự là tôi rất sợ. Sợ ngày không có em, sợ lắm. Ngày mai em cùng tôi đến một nơi được không?

- Tất nhiên là được

- Tôi yêu...- Chưa nói xong Naraku thiếp đi cả ngày hôm nay hẳn cũng mệt lắm rồi, mãi mới được nghỉ ngơi mà

Mọi người không lo vể mà đứng rình mò ở ngoài cửa. Mọi chuyện yên đã mới chịu về đúng là đám ham chuyện

Ngày mai

Đứng trước biến lúc hoàng hôn đây là khung cảnh đẹp và lãng mạn nhất tg nghĩ ra. Gió sóng cứ đập vào hoài, khung cảnh tuyệt mĩ này Naraku đã muốn tận hưởng cùng Kikyou rất lâu rồi

- Đẹp quá- Kikyou cười rạng rỡ

Naraku ngồi kế Kikyou nói

- Khung cảnh này tôi dành riêng cho em cả đấy

- Vậy à, cảm ơn rất nhiều

Hai người ngồi cạnh nhau cùng ngắm cảnh mặt trời lặn thật đẹp, ngồi gần Kikyou thêm tí Naraku để ý một điêu

- Tóc Kikyo đang rụng?

- Nó sẽ rụng cho đến khi em chết, khi e ko còn đẹp Naraku vẫn nguyện yêu e chứ?- Kikyou tựa đầu vào vai Naraku

- Dù Kikyou có là xấu như quái vật, trọc đầu như ni cô hay già nua thậm chí dù em có là con trau thì tôi vẫn yêu em thật nhiều. Tôi yêu em vì chính con người của em, yêu em vì em là người thay đổi tôi.

- Nói dốc anh yêu tôi chắc chắn cũng vì ngoại hình một phần

- Đúng tôi yêu em cũng vì ngoại hình đó là sự thật tôi đâu phủ nhận nhưng dù em không có ngoại hình xinh đẹp như bây giờ thì tình cảm của tôi dành cho em vẫn còn, nó có thể giảm nhưng tôi vẫn yêu em vẫn đủ để hi sinh mạng sống vì em, như thế chưa đủ để nói tôi yêu em à. Nếu đó không phải là yêu thì tôi chẳng biết tình yêu là gì nữa.

- Tình yêu không khó biết nó đơn giản chỉ là khi ở trong bóng tối anh tìm em đầu tiên chứ không phải ánh sáng. Nếu được thế thì anh đã yêu em

- Thế thì tôi yêu em nhiều quá rồi ở trong bất cứ hòa cảnh nào tôi cũng chỉ nghĩ về một mình em

- Naraku ở cạnh cậu yên bình thật

Kikyou tựa đầu vào Naraku rồi cô ngủ thiếp đi luôn chính xác là bất tỉnh thế mà Naraku vẫn không biết gì quang cảnh này yên bình lãng mạn quá. Ước gì nó tồn tại mãi mãi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play