- Dậy nhanh đi Kagome.- Kikyo vừa đứng bên cạnh vừa gọi bằng giọng hết sức nhẹ nhàng nhưng hơi lạnh lùng. Kagome lim dim mắt nhìn mọi thứ xung quanh. Khi đã thực sự tỉnh giấc cô nhìn vào chiếc đồng hồ nằm bên cạnh và hoảng hốt.

- Á 6 giờ, Kikyo chị gọi em dậy gì mà sớm vậy. Mặt trời mới mọc đó kìa.

Kikyo điềm tĩnh đáp trả.

- 6 giờ rồi mà còn sớm cái gì nữa. Dậy nhanh lên đi, rồi chuẩn bị ăn sáng mà đi học. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta vào cấp 3 đó. Lớn rồi dậy sớm mới tốt cho sức khỏe chứ. Chị còn dậy 5 giờ để mà tập thể dục nữa kìa.

Kagome ngồi dậy cười tinh nghịt

- Rồi mà, em chỉ đùa thôi chị không cần phải lạnh lùng như vậy đâu. Sao mà chị không mặc đồ thể dục mà lại mặc bộ đồ Miko vậy? Hơi lạ nghe.

Kikyo lúc nào cũng dậy sớm để tập thể dục nên lúc nào trên người cô cũng là bộ đồ đồng phục thể dục ở trường (Nếu mà học ở trường Việt Nam thì như vậy khỏi thay áo quần nhỉ) nhưng hôm nay cô lại mặc bộ đồ Miko khiến Kagome thấy lạ lẫm. Kikyo vẫn điềm tĩnh nói nhưng gương mặt thì đầy nỗi buồn

- Kagome em quên rồi sao? Hôm nay là ngảy giỗ của ba chúng ta. Ở nhà ta vào đúng ngày nay mẹ sẽ mặc bộ đồ Miko này và cầu siêu cho ba chúng ta, dù hơi mê tín chút.

Kagome nghe xong khá buồn nhưng rồi cô lại hỏi

- À em quên mất, nhưng thường là mẹ mà sao hôm nay lại là chị chứ?

- Em quên bét truyền thống sao. Khi nào đứa con gái lớn trong nhà đủ 16 tuổi thì sẽ thay mẹ cầu siêu cho mọi người trong gia đình. Từ năm nay chị sẽ cầu siêu cho ba chúng ta. Dù chúng ta là sinh đôi nhưng chị vẫn lớn hơn em, Kagome.- Thấy không khí hơi bị u ám nên Kikyo véo má Kagome và cố gắng cười- Thôi không nói nữa, bây giờ thì xin mời tiêu thư ngủ nướng về và ăn sáng ạ.

Kagome nhõn nhẽo đỏ mặt nổi giận

- Em không có ngủ nướng chị thôi đi

- Rồi rồi, bây giờ chị thay đồ chút em về dưới trước đi nha

- Vâng.

Không khí ở đó đã không còn u ám mà đang rất vui vẻ. Kikyo và Kagome là chị em sinh đôi nên rất là hợp nhau. Căn nhà của họ là một ngôi đền cũ từ xa xưa. Gia đình họ gồm 5 người mẹ, ông nội, em trai họ Higurashi Souta và hai người họ. Vì lúc hai người mới 6 tuổi ba cô đã mất do tai nạn giao thông.

Kagome xuống nhà trước vì Kikyo đang bận thay đồ. Khi bước xuống nhà bếp cô thấy mẹ cô đang đứng nấu bữa sáng còn ông của cô đang ngồi trên bàn đọc sách và chờ đồ ăn. Thấy Kagome về mẹ của cô hỏi thăm

- Dậy rồi à Kagome, chị con chưa về sao?

- Vâng, chị Kikyo đang thay quần áo ạ.

Hai người mới nói xong thì Kikyo đã xuống. Hiện tại cô đang mặc trên người là đồng phục nữ sinh bình thường. Áo trắng viền xanh lá và chiếc váy cùng màu. Còn kèm theo là chiếc áo khoác gió màu trắng.

- Con xong rồi đây, mẹ có chuyện gì muốn nhờ con hay sao vậy?

Ông nội khi nãy im lặng bỗng lên tiếng

- Kikyo sao con lại thay đồ chứ. Bộ đồ đó thường dùng cho các Miko đó, đáng ra con nên hảnh diện khi được mặc nó như ông chứ.

Kikyo cười nhạt

- Không đâu ạ, con chẳng muốn làm Miko như ông nên chẳng muốn mặc nó.

Ông nội thất vọng chán nản

- Bộ đồ đó ông đã giữ rất lâu dành riêng cho con vậy mà.

- Con xin lỗi mà- Kikyo quay sang mẹ cô hỏi- À bây giờ mới để ý Souta đâu rồi mẹ?

Mẹ cô trả lời vui vẻ

- Mẹ quên mất nó đang ngủ trên phòng- Vừa quay sang Kagome vừa nói- Kagome con lên kêu Souta dậy dùm mẹ được không? Để mẹ và chị Kikyo của con còn dọn bữa sáng cho cả nhà.

- Vâng mẹ.

Kagome lên trên phòng gọi Souta dậy còn Kikyo và mẹ cô dọn bữa sáng. Bước vào phòng thì cô thấy Souta đã dậy rồi, thằng bé đang dọn lại sách vở chuẩn bị đi học

- Hôm nay giỏi nhỉ, dậy sớm dọn đồ đoàn luôn.

- Nee-chan à, vì hôm nay em phải trực nên dậy sớm chuẩn bị đó mà.

Kagome cười vui vẻ

- Được rồi. Em ngoan lắm bây giờ cùng về ăn sáng thôi nhỉ?

Ngay bây giờ tất cả mọi người đã ngồi trên bàn ăn. Sau vài phút tất cả đứa con đã cùng nhau đi học. Hôm nay là ngày đầu tiên Kagome và Kikyo học cấp 3. Bước vào sân trường họ vô cùng ngạc nhiên trước quang cảnh hùng vĩ này. Cây lá đều rất to và già, một cây nhìn như cây thần ở đền nhà họ. Ngọn gió nhẹ nhàng đi qua mùi hương của hoa lá hoàn cùng ngọn gió bay vào không trung. Hai người đều cảm thấy bình yên và vui vẻ khi bước vào trường. Rồi một tiếng nói nhẹ nhàng phát ra từ đằng sau

- Kikyo, Kagome-chan.

Quay lưng lại thì hai người họ thấy một mĩ nhân xinh đẹp, đó là Sango. Sango là một trong những người bạn thân nhất của hai người, từ hồi nhỏ họ đã luôn luôn chơi cùng nhau. Kagome và Sango là thân nhất vì Kikyo lạnh lùng nên khó kết thân dù đã quen nhau từ rất lâu. Kagome và Kikyo là con của một gia đình bình thường không hề giàu có nhưng Sango lại rất khác, cô là con gái của một nhà thương nhân giàu có. Sango là một cô gái đúng chuẩn bạn gái lí tưởng của mọi đàn ông. Vừa xinh đẹp, hiền lành, đảm đang, mạnh mẽ và pha chút yếu đuối nhưng thì có hơi dữ dằn đặc biệt là đối với Miroku, à quên chỉ riêng với cậu ta mà thôi.

Vừa mới nói xong thì Miroku đã đến

- Chào Kagome-chan, Kikyo. Cô vẫn khỏe chứ?

Kagome cười nhạt nói

- Ừm rất khỏe, trong cậu cũng có vẻ khỏe lắm nhỉ?

- Ừm tất nhiên rồi- Vừa mới nói xong thì cậu ta lại máy mó tay chân sò vào chỗ không nên sờ và cuối cùng đã bị Sango và Kagome mỗi người tặng ngay một bớt tai ngay giữ mặt. Miroku tất nhiên là đã quá quen với điều này rồi, nên cậu ta chỉ xoa xoa vào chỗ bị đánh rồi hỏi

- Sango tôi đã làm gì cô đâu mà cô lại đánh tôi chứ?

Sango mặt đầy sát khí

- Thì sao nào, thích thì tôi đánh thôi dám động vào Kagome tôi đây không tha đâu.

Kagome dù đã quen nhưng vẫn còn tức giận

- Miroku tại sao lúc nào cũng là tôi đầu tiên vậy?

- Vì Sango rất đáng sợ, khi nào có cơ hội đã chứ mới gặp là không được?

- Thế chị Kikyo thì sao?

Khi nãy họ chào hỏi và cãi vã nhau Kikyo không hề lên tiếng bây giờ họ mới để ý đến Kikyo đang đứng nhìn họ. Miroku nói

- Kikyo còn khủng khiếp hơn. Dùng không tặng cho tôi một cái bớt tai nhưng kiểu lạnh lùng của cô ấy nhìn khá chán và rất là nguy hiểm,thậm chí hơn cả Sango tức giận.

Kikyo khá ngạc nhiên khi nhìn nghe Miroku nói như thế nhưng cô vẫn giữ nét mặt điểm tĩnh

- Mình khủng khiếp đến vậy sao? Mình đâu có làm gì cậu mà cậu lại sợ mình như thế?

- Mình không có sợ cậu Kikyo. Chỉ là mình thấy cậu quá lạnh lùng và khó gần thôi. Không được dễ thương như Kagome-chan và bạo lực như Sango. Vừa lúc nãy tôi nói cậu mà mặt câu bây giờ có biết sắc cái gì đâu. Kikyo chỉ thích hợp làm bạn tốt mà thôi chứ về khoản chơi đùa thì không hợp rồi.

Kikyo nghe Miroku nói cũng có lí cô bắt đầu suy nghĩ lại về bản thân mình. Công nhận là cô cũng có chút khó gần thật thậm chí Miroku và Sango đã quen cô và Kagome từ nhỏ như họ chỉ gọi Kagome-chan( nghe thân thiết hơn vì nó thể hiện sự dễ thương của Kagome) còn gọi cô chỉ đơn giản là Kikyo. Có lẽ cô hơi khó gần. Kagome thấy chị mình đang suy nghĩ hơi bị vớ vẩn

- Thôi chúng ta vào lớp đi. Chị đừng để tâm chuyện đó, đúng là chị khó gần thật nhưng rất tốt. Chị cũng đâu còn cô đơn nữa vẫn có bạn mà.

Kikyo cười nhè nhàng

- Đúng rồi, chị đã không còn cô đơn như trước nữa rồi.

“Reng”

Tiếng chuông vào học đã được vang lên. Cả 4 người nhanh chóng chạy vào lớp vào lớp của mình. Kagome và Sango vào lớp 1B và Kikyo và Miroku vào lớp 1D. Khi Kikyo và Miroku vào lớp một giáo viên nữ đi vào.

- Chào các em. Cô là Ayame rất vui được gặp các em. Từ nay chúng ta hãy thật đoàn kết và tạo ra một lớp học thật tốt nhá. Bây giờ thì cô sẽ đọc chỗ để các em ngồi cùng nhau.

Sau một hồi lâu thì cả lớp cuối cùng cũng đã xác định được vị trí của mình. Cô Ayame vui vẻ nói

- Giúp đỡ nhau nhiệt tình nhá các em.

- Dạ- Tiếng cả lớp đồng thanh trả lời. Nhưng chỉ riêng Inuyasha thậm chí cậu ta gác chân lên ngay cái bàn của mình dù biết người ngồi bên cạnh cậu cũng bị ảnh hưởng vì hai cái bàn được đặt sát nhau và người đó là Kikyo ( đúng là trẻ trâu số 1 mà). Ayame hét thẳng vào mặt cậu ta

- Inuyasha đây là lớp học em làm cái gì thế hả. Biết là như thế bất lịch sự lắm không.

Inuyasha vẫn ngang nhiên đáp trả cô bằng cái giọng xem thường

- Bổn thiếu gia ta đây làm gì kệ ta. Cô nên biết thân biết phận đi là vừa.

Ayame vốn có tính cách cực kì trẻ con nên cô đã tức giận hét thẳng vào mặt Inuyasha

- Tưởng là con trai nhà Inu là lên mặt à. Đây là lớp học không phải ở công ty ba cậu. Và ở đây người có quyền nhất là tôi nhớ rõ chưa?.

Inuyasha vẫn không phản ứng gì

- Không nghe rõ cô ạ. Mà nghe cũng chẳng làm theo.

Ayame tức giận đến sôi máu

- Em ra ngoài ngay lập tức cho tôi. Dù là con của tổng thống của ra ngoài ngay. Đây là lớp 1D nên ta có quyền cao nhất. Nếu còn ý kiến chính ta sẽ tống cổ mày ra.

Tức giận khiến cho Ayame không còn giữ nỗi bình tĩnh nữa. Dù nói thì hay nhưng cô ta cũng không có cách nào chống lại cái thằng này vì hắn là con trai hai của Inu no taisho. Với lại thằng này đã nghịt ngợm từ hồi cấp 2 rồi,nghe giáo viên nói thì thằng này gây ức chế lắm. Muốn đuổi học nhưng đâu thể. Hạ hành kiểm thì nó cũng đâu quan tâm, dù sao cũng lên lớp là được. Người thì đẹp trai đúng chuẩn soái ca học lực cũng dạng khá nhưng cái tính cách như cứt.

Kikyo thấy cô Ayame tức giận quá mức còn Inuyasha thì vẫn thản nhiên gác chân trên bàn thậm chí bây giờ hắn còn lấy ra túi quần một cái gói Oishi ( viết tạm vậy vì không biết trong phim nói gì) rồi ăn ngay tại lớp. Bây giờ Kikyo là lớp trưởng nên cô đã lên tiếng

- Inuyasha với cương vị là lớp trưởng tôi nói cậu dừng ngay việc này. Muốn ăn hay gác chân thì tôi sẽ mua cho cậu thật nhiều gói Oishi, và sẽ vác cái bàn lẫn ghế ra ngoài sân cho cậu ngồi giữa đó. Trời cũng sắp mưa rồi nên phải cho cậu ra ngoài thật nhanh.

Inuyasha khá thắc mắc hỏi

- Tại sao?

- Thì để cậu ngồi ngoài dính mưa cho chừa cái tật chơi ngu quậy trong lớp làm gì. Không những vậy cậu sẽ nổi tiếng cả trường luôn, à không cả thành phố Tokyo này vì việc. Không lo học ngồi ngoài mưa ăn Oishi và gác chân như bị tâm thần. Như thế tôi đảm bảo ngày mai cậu không được tới trường nữa đâu, vì tối nay sẽ có một chiếc xe đến đón ngay trước cửa nhà cậu. Và đó chính là xe của viện tâm thần tới tận nhà chở cậu vô trong chơi, được họ chăm sóc đặc biệt hơn trẻ con và muốn làm gì thì làm. Vì bị điên thì đâu cần nói làm gì.

Khi nghe xong câu nói của Kikyo cả lớp bật cười. Không ai có thể ngờ Kikyo lại có thể nói chuyện với Inuyasha kiểu như vậy chỉ có Miroku là biết chắc chắn cô sẽ nói như thế. Và nếu Kagome ở đây cô ấy cũng sẽ phản ứng như thế chỉ khác là nông nổi hơn.

Inuyasha cười đểu

- Tuyệt vời, không ngờ lại có đứa dám chống lại bổn thiếu gia ta. Thôi để thưởng cho sự dũng cảm của ngươi ta sẽ ngồi yên trong lớp. Cuối giờ học hãy làm như người nói là mua gói Oishi cho ta. Đó là lệnh.

- Bổn thiếu gia thì kệ cấu chứ liên quan gì đến tôi. Tại sao lại không vác bàn ra ngồi ngoài sân trường.- Kikyo cố ý nói vậy để troll Inuyasha

- Cuối giờ có ai cho vác bàn và ghế đi lung tung đâu. Vậy nên chỉ có thể thực hiện cái thứ nhất, tiền là cô bao đó nhá.

Kikyo cười đắc ý rồi ngồi xuống cũng được. Ngay bây giờ cả hai đều có cùng cảm giác thích thú với đối phương. Họ đều nghĩ rằng sẽ đồ để chơi vui rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play