Khi chuyến bay vừa đáp xuống thì cũng là lúc thông tin về vụ xô xát giữa Thiên và người phụ nữ đó phát tán trên mạng. Những clip, những hình ảnh một người đàn ông từa tựa như Thiên đang hết đấm rồi đạp người phụ nữ
kia khiến dân mạng phẫn nộ.
Có nhiều ý kiến trái chiều được đặt
ra, nhưng phần lớn đều cho rằng người đó chính là Thiên. Bởi những vụ
scandal liên quan đến anh không ít vụ dính tới bạo lực, lần này anh đánh người khác cũng là điều dễ hiểu.
- Nhưng tôi không bao giờ đánh phụ nữ! - Thiên vừa kéo hành lý ra ngoài, vừa phân bua với chị Thắm.
Thắm một tay nâng hành lý lên cốp xe, nói giọng bực bội:
- Tôi đã nói là cậu đứng yên một chỗ cho tôi, dù cậu không làm gì cũng sẽ có kẻ gây scandal cho cậu, chẳng nhẽ cậu còn không hiểu điều đó? Đây có phải là lần đầu đâu.
- Tôi không ngờ họ lại chơi tôi thế này. Trước đó chỉ là vài vụ cỏn con.
Thắm chống tay nhìn Thiên, nói vẻ nghiêm trọng:
- Lần này là cố ý gây thương tích, tôi nghĩ là công an sẽ vào cuộc đấy.
Cậu chuẩn bị hứng búa rìu dư luận và hơn hết là búa rìu từ sếp đi.
Thiên chạy đến giữ lấy tay người quản lý của mình, tha thiết van xin:
- Chị phải giúp tôi vụ này, tôi bị oan. Chính bà ta đã lao vào tôi nhưng
tôi chỉ đẩy bà ta ra và chạy ra ngoài. Mà chị nghĩ xe, kể cả tôi có đánh cũng không thể nào đánh đến nỗi nguy hiểm tới tính mạng. Tôi nâng niu
phụ nữ lắm, kể cả với người mà tôi không ưa.
Vừa nói xong câu đó
thì Lệ kéo va li đi tới, đứng cạnh Thiên. Chị ta đang đợi taxi. Thiên
hơi quay sang nhìn Lệ, đằng hắng giọng, kéo cao cổ áo. Có lẽ chị ta đã
biết được vụ lùm xùm này, nhưng anh biết chị chẳng bao giờ cần biết nó
đúng sai.
Ngày trước chị vẫn nói với anh rằng, sự việc đã xảy ra
chỉ như bát nước bỏ đi. Điều quan trọng là tìm cách sửa chữa nó chứ
không phải chứng minh cho người khác thấy mình đang làm đúng. Bởi người
ngoài chỉ quan tâm đến kết quả mà thôi.
- Đi thôi! - Thiên kéo tay Thắm ngồi vào xe.
Trước khi xe đi, anh không quên dành cho Lệ một cái liếc nhìn. Vì khuôn mặt
của Lệ bị kính râm che mất nửa, nhưng trên đôi môi đỏ kia là một nụ cười khinh thường rất rõ rệt.
Sau đó, Lệ lấy điện thoại gọi cho một người.
- Chúng ta thua ở Sài Gòn rồi.
Đây là thời đại của scandal, Lệ tin rằng với vụ lùm xùm này thì Thiên đã
thu hút hết mọi sự chú ý về mình. Ca khúc của anh có thể không được chào đón, nhưng nó vẫn khiến anh ta kiếm ra tiền. Song, nó không phải là
“sản phẩm” của công ty quản lý, ai đó đang muốn loại trừ anh trong làng
nhạc. Là loại trừ tận gốc!
Cả ngày hôm đó Thiên ở trong khách
sạn, anh nghe lời chị Thắm không dám ra ngoài. Chỉ đến khi mọi việc thực sự xảy ra thì anh ta mới biết nghe lời người khác. Trên mạng vẫn đang
không ngừng diễn ra một cuộc chiến nảy lửa, người chửi nhiều hơn là
người biện minh.
Vừa rồi bên phía công ty quản lý, giám đốc cũng
đã gọi điện và nói rằng anh phải tìm mọi cách để biện hộ cho bản thân
trong buổi họp báo. Ông ta tin là anh bị hại. Lần thứ hai trong cuộc
đời, Thiên cảm thấy biết ơn người đàn ông này. Lần đầu tiên là khi ông
ta đưa anh vào nghề.
- Cậu phải cẩn thận những câu hỏi bẫy của
đám phóng viên nhà báo. Ngoài album ra, đừng có trả lời bất cứ cái gì
liên quan đến người phụ nữ hay vụ ẩu đả đó. Bởi chưa ai xác nhận người
trong camera là cậu nên cứ tự tin lên.
Thiên nhìn những ngón tay của mình, đáp:
- Tôi đã ở trong nghề này mười lăm năm, tôi hiểu được, chị không cần phải dặn tôi.
- Vậy sao cậu vẫn phạm phải lỗi lầm?
Thiên im lặng, tại sao anh vẫn phạm phải lỗi lầm ư? Anh không biết nữa. Mọi
chuyện đến cứ đến, anh không tránh, cũng không chống cự. Người ta bảo
phải khôn khéo, lươn lẹo thì mới sống được trong ánh hào quang này.
Nhưng anh lại đắc tội với không ít người, đó là lý do khiến anh phạm
phải những lỗi lầm ư?
- Chị còn nhớ kẻ thù không đội trời chung của tôi không?
- Anh Tùng ấy hả? Cậu ta chẳng phải đang ở bên Hàn tìm kiếm thị trường hay sao?
- Từ xưa đến nay hắn lúc nào cũng là kẻ đối đầu với tôi. Liệu vụ lần này có phải là hắn?
- Đừng có đoán mò. Tôi biết Anh Tùng cũng thuộc dạng giống như cậu. Nhưng vì giống cậu cho nên mới không hại cậu.
- Có lần hắn đã nói sẽ khiến tôi thân bại danh liệt còn gì?
Thắm nhíu mày:
- Cậu ta nói rằng sẽ khiến cậu thân bại danh liệt bằng tài năng của cậu ta. Chứ không phải bằng thủ đoạn.
- Tại sao chị cứ phải bênh cho tên đó nhỉ? Vì chị từng là quản lý của hắn à?
- Phải! -Thắm trả lời không chút giấu giếm. - Tôi không thiên vị ai,
không bênh vực ai cả. Tôi thật lòng tin tưởng các cậu đều là người tốt.
Chỉ là môi trường quá khắc nghiệt thôi.
Thiên nghiến răng, nắm chặt bàn tay lại và nói:
- Tôi thì chẳng tin được hắn. Tên nhãi ranh lúc nào cũng thừa nước đục
thả câu. Hắn toàn vin vào những vụ lùm xùm của tôi để bật lên. Hắn cũng
chỉ là loại ca sĩ hạng hai thôi. Mãi mãi cũng chẳng lên nổi hạng nhất
như tôi.
Thắm cốc đầu Thiên:
- Đừng có ở đó mà chém gió
nữa. Cậu giờ hạng hai còn chưa được đâu. Thời đại giờ là của Nguyễn
Hoàng rồi. Lo mà vượt qua thằng nhỏ đó đi.
Thiên bĩu môi, anh
không nói gì nữa. Đây là một khách sạn sang trọng, chỉ tiếc là tầm nhìn
hạn hẹp. Đứng ở trong này khó nhìn được ra cả thành phố. Anh thích những nơi có tầm nhìn lớn, bởi khách sạn ở đâu cũng giống nhau cả thôi. Đều
là chỉ là một chỗ tạm bợ.
Có đợt ở với bố, anh từng nói với ông
rằng anh muốn được sống trong một căn phòng rộng lớn. Như vậy chỉ có làm một ai đó vĩ đại thì mới được. Lúc đó anh mới bảy tuổi, chưa hiểu gì
cả. Sau này anh mới biết chỉ cần có tiền, thì muốn ở phòng sang trọng,
rộng lớn nào cũng đều có thể. Chỉ cần có tiền tôi là được.
Không
biết bố có đọc tin tức về anh không, những năm qua anh nổi tiếng như vậy ông có biết anh không. Anh gây ra nhiều chuyện nhưng ít nhất anh cũng
đã trở thành một ca sĩ như những gì anh muốn. Ông cũng phải tự hào về
anh một chút, đúng không?
Đang suy nghĩ miên man thì giọng nói của Thắm làm anh giật mình:
- Có một người bên tạp chí đời sống muốn phỏng vấn cậu. Tôi từ chối giúp cậu rồi.
- Tại sao phải từ chối? Trong những lúc thế này không trả lời họ sẽ càng nghi ngờ.
- Thế thì nhận lời nhé?
- Sau buổi họp báo, hẹn họ đến đây đi.
Thắm nhìn người đàn ông trầm ngâm đứng bên cửa sổ, chị đã theo cậu ta những
mười năm, tính tình của cậu ta thế nào chị là người hiểu rõ. Thiên luôn
có một nỗi khổ không biết kể cùng ai. Mỗi lần say cậu đều nói với cô một câu rằng: “Em có lỗi với bố. Em là đứa con bất hiếu.”
Chuyện cậu ấy từ mặt bố vì làm ca sĩ từng bị phanh phui trên mặt báo, đó cũng là
cột mốc khiến cho địa vị của cậu trong lòng mọi người lung lay. Họ có
thể dung túng cho cậu yêu bao nhiêu cô đào, đánh nhau với bao nhiêu tay
chơi trong quán bar, nhưng không thể cảm thông cho cậu từ mặt bố đẻ của
mình.
Thiên không thích cánh truyền thông cũng là vì vậy. Cậu đắc tội với nhiều người, nhưng không vì thế mà e ngại họ. Thiên giống như
một miếng bọt biển, họ càng chỉ trích cậu càng phồng ra. Cậu ta là kẻ
bướng bỉnh nhất mà Thắm từng gặp.
…
Buổi họp báo lần này
đông hơn gấp đôi so với hôm họp báo ở Hà Nội. Các ghế ngồi đều đã kín,
bên phía ban tổ chức phải nói với bảo vệ đóng cửa lại.
Lệ ngồi
một góc trong phòng họp báo, đội mũ đen rộng vành, mặc một chiếc váy
liền đến tận gót chân. Cô là người theo chủ nghĩa tối giản, nhưng lúc
nào cũng biết gây sự chú ý.
Lệ không ngạc nhiên khi buổi họp báo
lần này lại đông đến vậy, cô tin chắc album của Thiên đã bị người ta
quên lãng bởi vụ lùm xùm này rồi. Nhưng cậu ta dám đương đầu với cánh
nhà báo cũng là một sự quả cảm đáng nể.
Khi Thiên bước ra, sắc
mặt anh rất bình thản, có phần lấc cấc như mọi khi. Anh ngồi xuống cái
ghế ở giữa, gác chân này lên chân kia. Hình như anh đang rất tự tin.
Các câu hỏi về album qua nhanh đến nỗi Thiên còn chưa kịp trả lời gì về nó. Tất cả đều chú ý vào những câu hỏi liên quan đến đoạn clip ở sân bay
đúng như dự kiến của Thiên. Từ đầu đến cuối anh đều từ chối trả lời
những vấn đề nhạy cảm theo kiểu cảm nghĩ, cảm xúc, bởi vì anh không làm
nên không có cảm xúc gì.
Anh cũng không trả lời những câu hỏi
mang tính điều tra như lúc đó anh ở đâu hay người trong clip có phải là
anh hay không. Còn rất nhiều những câu hỏi khác mà Thiên không kịp lưu
lại. Anh như miếng mồi ngon bị đám hùm beo giành giật.
- Mọi chuyện hãy đợi người phụ nữ kia tỉnh lại rồi tính. - Thắm phá vòng vây giúp anh.
Giờ chỉ cần người phụ nữ đó nói người đánh bà ta không phải là anh thì mọi
chuyện sẽ được giải quyết. Chỉ là Thiên vừa nhận được một tin không mấy
tốt đẹp gì, bà ta đang rơi vào trạng thái hôn mê sâu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT