Ờ thì không nói cũng biết hôm nay là ngày khai giảng rồi đấy, cảm giác cũng thật bình thường. Chẳng qua ở đây đã có sự thay đổi lớn: ngày khai giảng đầu tiên của cấp 3, ngày khai giảng cuối cùng của các anh chị khối 12 khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Vì sự thay đổi này, trong tâm trí em cũng có đôi chút hồi hộp. Không biết anh thì sao, người đã đậu vào ngôi trường mình mơ ước??

Lễ khai giảng vẫn theo hình thức truyền thống: chào cờ, tuyên bố lý do, giới thiệu đại biểu, báo cáo, đặt chỉ tiêu, văn nghệ,... Đến lúc kết thúc thì đã 9h40 mất tiêu rồi. Lũ bạn cùng lớp của em đang bàn nhau về thăm trường cũ, còn lũ bạn trường cũ của em chẳng mảy may nhớ gì đến trường cả, chỉ lo chạy lon ton đi khắp nơi để selfie. Nản cũng chẳng muốn nói gì, em liền lẳng lặng ra về. Ra gần đến cổng thì gặp HN - nhỏ bạn cũ cùng lớp, nó rủ đi siêu thị chơi, vậy là em liền đi lấy xe.

Cảm giác khi bạn thân nhất của mình học khác trường thật là khủng khiếp. Anh cũng cảm thấy vậy chứ, khi mà bạn từ nhỏ của anh chính là bí thư lớp em?? Kiểu như là cả thế giới muốn ruồng bỏ đi vậy Mặc dù T vẫn hỏi thăm, trò chuyện cùng em khi em buồn, nhưng em thật sự là muốn hai đứa học chung một trường, ngày ngày đi học với nhau, vậy nên, đôi khi ước mơ chỉ là mơ ước.

Tối về, em liền lao ngay vào laptop, bật facebook lên, chờ anh bật chấm xanh là lao vô hỏi liền. Có vẻ tâm trạng hôm nay của anh hơi tệ thì phải. Anh kể với em rằng nhỏ ny của anh, nhỏ Q bên trường THPT ND giận anh vì không qua chở nó về. Lý do vì trường anh ra trễ, đến lúc anh qua thì nó lại về mất rồi. Haizzz, con này ngâu hết sức mà. Cơ mà anh còn kể là anh đã tính trốn về để chở nó đúng không?? Đi đâm đầu vào gối mà chết đi, mắc gì phải làm như vậy vì nó chứ!! Làm ơn, hãy bỏ nó đi, nó thật sự không có chút thành ý nào với anh đâu!! Bỏ điiiii!!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play