Thân phận chúng tôi được bảo mật một cách tuyệt đối, để giữ được bí mật, chúng tôi thậm chí đã sử dụng bất động sản của sếp Diệp. Giờ tôi mới biết sếp Diệp giàu có đến thế, tài sản của anh Kỷ Ngự Trình nói trải dài và nằm rải rác trên khắp châu lục. Anh không chỉ là một thành viên làm công cho dân chúng mà trước kia họ Diệp vốn lăn lộn trên thương trường, tới đời Diệp Gia Thành thì coi như hết. Sếp Diệp nói thà tốn nhiều tiền thuê người quản lý chứ anh tuyệt đối không về quản lý việc kinh doanh của ba mẹ. Đối với Diệp Gia Thành an nguy, hạnh phúc của người dân được đặt trước việc kinh doanh. Tiền cũng đã có quá nhiều mấy đời dùng không hết, nhưng tội phạm thì vẫn chưa diệt hết được.
Sao mà chồng tôi lại giống anh trai tôi thế không biết. Nhiều lúc tôi rất nghi ngờ Diệp Gia Thành với Lô Hướng Nhật mới là anh em thật sự với nhau. “Ba, mẹ” chúng tôi là những thành viên hình cảnh đã nghỉ hưu từ lâu. Người trẻ nhất trong số họ cũng đã 60 tuổi, lần này được cảnh sát nước B mời tới để hỗ trợ chúng tôi.
Lý lịch cá nhân mỗi người đều được săp xếp một cách tinh vi. Chúng tôi cứ như đóng một bộ phim mà chưa biết hồi kết thúc, mỗi người được phân vai mà vai diễn có nội tâm tính cách như thế nào là do bạn tự thể hiện. Một bộ phim được dàn dựng có 1-0-2.
Kỷ Ngự Trình : Trình Thiên Vũ
Trịnh Vĩ Bình : Đàm Vĩ Luân
Diêu Khúc Lan - Tiết Hân Vi
Cố Nhã Yến : Hạ Tử Tình
Lô Ái Thi : Nguyễn An Tâm
Diệp Gia Thành : Dương Trí Hàn
Lô Tử Nam :Nguyễn Khắc Nam và một số diễn viên khác...
Vai đã được phân, chỉ còn mối quan hệ. Sáu người này có mối quan hệ gì? Vâng, đạo diễn kiêm diễn viên chính Diệp Gia Thành đã xếp như sau:
Trình Thiên Vũ và Đàm Vĩ Luân là anh em một cha khác mẹ, con trai của thương gia mới nổi Tống Cảnh. Mới nhận cha cách đây vài tháng nên vẫn mang họ mẹ và được đưa vào trường giàu có nổi tiếng này. Hạ Tử Tình là em họ của hai vị thiếu gia trên là một tiểu thư con nhà bất động sản, thượng lưu mới Hạ Hữu Tùng.
Dương Trí Hàn là hàng xóm của anh em nhà họ Tống. Nguyễn An Tâm là em gái ruột mang họ mẹ của Dương Trí Hàn, Tiết Hân Vi là em họ của Dương Trí Hàn. Và cuối cùng anh Dương và chị Nguyễn là con nhà Bác sĩ nổi tiếng Dương Viết Tùng, Nguyễn Như Ân. Mẹ làm trưởng khoa tim bệnh viện lớn nhất nước. Ba làm viện trưởng bệnh viện hợp tác BJ (nước B và nước J).
Vì thế chuyện họ đi chung là bình thường, học chung cũng bình thường. Sếp Diệp cho bà xã diễn vai em gái ruột nên ngày nào hai người cũng ở chung nhà. Nữ chính không tỏ vẻ gì nhưng nữ phụ họ Cố thì mang vẻ căm hờn không nói nên lời.
Phân cách tuyến...
Tôi nhìn “anh trai” đang nằm trên giường ngủ của mình bằng ánh mắt không thiện cảm:
- Sếp Diệp, có anh trai nào chạy tới phòng em gái, nằm trên giường em gái trong khi trên người chỉ quấn khăn tắm hay không? Giọng tôi nhỏ xíu cố gắng đè nén âm thanh.
- Có sao không? Chẳng phải “anh, em” nhà chúng ta như vậy hay sao? Diệp Gia Thành chống đầu nhìn tôi.
- Mau về phòng anh đi! Tôi nắm tay sếp Diệp kéo anh ngồi dậy.
- Em có chắc muốn anh về? Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi.
Tôi buông tay sếp Diệp ra, xụ mặt. Nhìn cái người nữa thân trần này xem, có học sinh 18 tuổi nào mà cơ bắp cuồn cuộn như thế không chứ? Cũng may anh mặc quần áo nếu không đừng nói học sinh THPT ngay cả sinh viên đại học cũng chưa có ai thân hình mãnh nam như anh đâu. Đã thế còn cố tình bày ra hết trước mặt tôi, sợ tôi thiếu thịt ăn hay sao ấy!
Đương nhiên tôi sẽ không dám ngủ một mình rồi, huống chi ở một nơi xa lạ. Tuy gần đây tôi không nằm mơ nữa nhưng ai biết được do có sếp Diệp nên giấc ngủ tôi an tâm mà đi sâu hơn, mộng mị cũng không xảy ra. Nếu tôi đuổi sếp Diệp ra ngoài không chừng tối nay....ah......
Thật ra tôi rất nhát gan, lúc tập huấn, diễn tập ở tổng bộ lần diễn tập trong rừng vào buổi tối tôi có thể hoàn thành vì tôi luôn nghĩ sẽ có rất nhiều thành viên khác xung quanh đang bám sát để mà “giết” tôi nên tôi mới không sợ hãi. Thật ra tôi rất sợ ma nga...
- Được rồi, anh ngủ cùng em! Cấm anh thái mái tay chân á! Tôi đến bên bàn trang điểm sấy tóc.
- Anh biết rồi, em gái... Diệp Gia Thành bật cười.
Thế là đêm nay một cảnh tượng xảy ra trong phòng tôi, anh trai ngủ cùng giường em gái. Hai “anh, em” rất “thương yêu” nhau, ôm nhau không rời, trước khi ngủ anh trai còn hôn em gái mấy cái lên má, lên môi nữa chứ.
Sáng sớm em gái tung chăn nhìn sang anh trai đang nằm kế bên, sau đó đưa tay bóp mũi anh trai ghị thật mạnh rồi hai chân rung rung bước xuống giường, xiêu vẹo đi vào toilet. “Mệ nó chứ, anh trai....có anh trai nào như vậy không???” Lý do sếp Diệp sắp xếp hai vị ‘ba, mẹ” làm bác sĩ bận rộn bên ngoài là đây....là đây.....
Anh trai nào đó uất ức ôm chăn, đôi mắt rưng rưng gương mặt baby nhìn theo dáng em gái.
“Anh trai sợ em gái lâu quá không ăn thịt người mất dinh dưỡng nên anh trai thương yêu em gái, cho em gái ăn thịt thôi mà....làm anh không phải nên thương yêu em gái hay sao?”
“Anh em mình cùng ăn thịt có gì là sai ah...” Con sói hai mặt nằm trên giường sướng rân khắp người nhìn xuống phần chăn nhô lên. Con sói già lông đen kéo chăn trùm lên đầu “Người anh em, đừng thế chứ... không thể ăn được lại muốn ăn hoài ah,....”
Phân cách tuyến.....
Chúng tôi đã học được một tuần ở trường Mekinson. Học kỳ đầu của năm học, cũng đã tháng 10 rồi. Một tuần vào trường không có gì gây sự chú ý cho chúng tôi. Chính vì thế sếp Diệp quyết định sẽ vào KTX trường. Với lý do chúng tôi muốn được như các bạn khác, gia đình chúng tôi cũng bận và không có thời gian dành cho mình nên chúng tôi thuận lợi vào KTX. Tin chắc từ đây sẽ thu được một chút manh mối.
KTX nam và nữ chia ra khá xa nhau. Một dãy nằm phía đông và một dãy nằm phía tây của trường. KTX nữ có 30 lầu, KTX nam có 25 lầu. Vì số học sinh nữ nhiều hơn số học sinh nam. Trường Mekinson không có thang máy dành cho học sinh. Đây là ý kiến của hiệu trưởng tiền nhiệm khi mới xây dựng trường. Ông ta cho rằng nếu lắp đặt thang máy dành cho học sinh sẽ gây ra nhiều bất lợi.
Học sinh sẽ trở nên lười biếng và tranh giành thang máy gây náo loạn. Một phần khác nữa nếu đi thang bộ sẽ tốt cho sức khỏe. Ý kiến của ông ta lúc ấy rất được ủng hộ. Từ đó trường Mekinson chỉ có thang máy dành cho giáo viên.
Trường Mekinson có 25 lầu. Từ lầu 1 : 10 là lớp 10, 11. Từ lầu 11 : 15 là lớp 12. Còn lại từ lầu 16 : 24 là các phòng khoa, phòng họp. Còn lầu cao nhất lầu 25 có phòng hiệu trưởng, phó hiệu trưởng, các trưởng ban và phòng đào tạo. Trường rất rộng, một lầu có 10 lớp học, mỗi lớp học có 20 đèn, một máy chiếu lớn, 4 máy lạnh và 10 quạt trần. Bàn ghế được làm từ gỗ quý bóng loáng. Giáo viên có trình độ thấp nhất là Thạc sĩ. Một ngày học 8 giờ, sáng từ 7h30 : 11h30, chiều từ 15h30 : 19h30.
Sân trường rộng rãi thoáng mát, có rất nhiều cây xanh và hoa cỏ. Sân rộng được sử dụng cho môn thể dục và học sinh chịu phạt.
Trường Mekinson rất nổi tiếng trong và ngoài nước, có nhiều người học, có nhiều người thành tài năng sáng chói. Quy định của trường cũng rất thoải mái chứ không hề khắc khe.
Đi học trễ phạt vệ sinh toilet một tầng vào ba buổi tối liên tiếp của một tầng lầu.
Không thuộc bài phạt vệ sinh lớp học 1 tuần/ 1 lần không thuộc vào một tuần liên tiếp, buổi tối sau khi tan lớp.
Đánh nhau phạt vệ sinh hành lang 5 tầng liên tiếp vào mỗi buổi tối sau khi tan lớp.
Xúc phạm giáo viên phạt chạy vòng trường 5 vòng buổi tối.
Cúp tiết phạt vệ sinh toilet + hành lang từ tầng 1 : tầng 5 buổi tối.
Quay bài, copy, chỉ bài bạn, lật tài liệu phạt nhặt rác, lau chùi từ tầng 20 : 25 liên tục một tuần vào mỗi tối.
Các tội nhỏ và linh tinh khác tùy trường hợp tùy giáo viên xử lý...
Tôi đọc bảng nội quy mà thích thú vô cùng, chưa thấy trường nào kỳ dị như trường này nga. Tôi quay sang sếp Diệp:
- Anh có thấy điều gì kỳ lạ không? Tôi đá lông nheo với Diệp Gia Thành.
- Hừ....ý em là hình phạt được thực hiện vào buổi tối? Diệp Gia Thành dừng bút nhìn tôi.
- Đúng! Tôi bật cười.
- Thú vị đây, việc này cần điều tra! Kỷ Ngự Trình bàn trên quay đầu xuống.
- Được rồi, tan học bàn tiếp, tuy vào đây với bài test cao nhưng chúng ta đừng quá phận, bị chú ý không tốt! Diệp Gia Thành đá lông mi ra hiệu cho Kỷ Ngự Trình và Trịnh Vĩ Bình đang tám chuyện quay lên.
Trong hồ sơ tôi chỉ có 17 tuổi, lẽ ra nên học 11 nhưng đã hoàn thành bài kiểm tra khó mới có thể vào được lớp 12 cùng mấy vị anh trai này. Một bàn học có hai học sinh, tôi ngồi phía trong sếp Diệp ngồi phía ngoài. Tôi thấy hạnh phúc vô cùng khi được học cùng sếp Diệp, có cảm giác như tình yêu sân trường vậy đó. Nhìn Diệp Gia Thành như nam sinh chính hiệu, không nữ sinh nào không say mê anh. Vì thế bàn chuyện trong lớp là không thể được, lúc nào cũng có nam sinh và nữ sinh theo dõi chúng tôi hết. Dù chúng tôi có ngồi ở những bàn cuối đi nữa thì vẫn không tránh khỏi.
Như mấy ngày trước giáo viên sẽ cho lớp tan vào lúc 19h30, hôm nay là thứ bảy ngày cuối tuần. Giáo viên chủ nhiệm là một Thạc sĩ 50 tuổi. Ông ấy hướng cả lớp nở nụ cười.
- Mấy em thân yêu...khụ... thầy có hai tin, một tin buồn và một tin vui muốn báo cho mấy em biết, mấy em muốn nghe tin nào trước! Thầy Mã nhìn hết môt lượt học sinh có trong lớp.
- Tin buồn!!! Tất cả học sinh đồng thanh.
- Ha ha... Tin buồn là từ tuần sao thầy hiệu trưởng và các thầy trưởng ban sẽ có hai tháng để kiểm tra bất ngờ tất cả các lớp! Thầy Mã đôi mắt sáng rực.
- Hả??? Chúng học sinh nhau lên. Bàn tán xôn xao.
- Còn tin vui thì sao thầy? Một học sinh mạnh dạn đặt câu hỏi.
- À,... tin vui là ai vi phạm cái gì đó sẽ bị xử phạt như quy định... Thầy Mã gãi đầu.
- Hả??? Xử phạt mà vui gì thầy? Một bạn nam tóc nâu ngồi bàn đầu trợn mắt nhìn thầy chủ nhiệm.
- Ấy... thầy chưa nói hết, sau khi mấy em hoàn thành xong sẽ được đi du lịch miễn phí! Thầy Mã vỗ tay bảo lớp trật tự sau đó mỉm cười.
- Wow... có thật không? Cả lớp hí hửng.
- Đương nhiên rồi! Có cả ban cán bộ nhà trường tham gia, một chuyến du lịch lớn đấy! Thầy Mã hào hứng.
- Yeah....yeah.... cả lớp hô to.
Tôi và sếp Diệp đưa mắt nhìn nhau, hia tên họ Kỷ và họ Trịnh cũng quay đầu nhìn chúng tôi “Chuyện gì sẽ xảy ra đây?”
Chuyện gì sẽ xảy ra? Tôi sắp thấy mặt tên biến thái trẻ tuổi tài cao rồi sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT