Trong căn phòng tối mịt, Đường Thiên ngồi khoanh chân, nhắm mắt nhập
thần. An Đức Lệ Na ngồi chống cằm cách đó không xa, nàng ngẩn ngơ nhìn
Đường Thiên đang nhập định.
Nhớ lại tao ngộ 2 ngày qua, đầu nàng loạn một trận.
Nàng đã không còn dũng khí chống lại hắn.
Thủ đoạn của gia hỏa thực sự quá đáng sợ. 2 ngày này tận mắt trong thấy
hắn ngửa tay gọi mây, lật tay làm mưa, toàn bộ Tiên Nữ thành bị hắn đùa
bỡn.
Tiên Nữ Thành bây giờ loạn thành một đám. Vì không có người đủ danh vọng đứng ra chủ trì dẫn đến cục diện càng them hỗn loạn. Hôm đó vì đại
trưởng lão âm mưu gán tội danh cho Tháp Đốn nên đã triệu tập gần như
toàn bộ nhân vật cao tầng nổi tiếng của Tiên Nữ thành. Và rồi trong vụ
nổ không một ai sống sót.
Lúc đó bọn họ vội vã chạy tới Tiên Nữ Cung, không kịp truyền ra tin tức.
Toàn bộ Tiên Nữ Thành, không, toàn bộ cao tầng thành Tiên Nữ cơ hồ hoàn
toàn bị xóa sổ, đồng thời đem tất cả sự kiện diễn ra lúc đó đều xóa
sạch.
Trị an trong thành Tiên Nữ hỗn loạn. Những hào môn thế gia đều trở nên
sợ hãi bất an, bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì. Điều khiến bọn họ
khủng hoảng thật sự là tộc trưởng cùng trưởng lão các hào môn thế gia
này đều biến mất không thấy. Các đại gia tộc này một mặt thì đóng chặt
đại môn, thủ vệ sâm nghiêm, một mặt thì liều mạng phái người đi tìm tộc
trưởng cùng các trưởng lão.
Sống phải thấy người, chết phải thấy xác.
Hỗn loạn, hỗn loạn chưa từng có.
Hỗn loạn như vậy mang đến cho bọn Tề Sơn trở ngại cực lớn. Nhân thủ Tề
Sơn mang đến rất có hạn, đối diện với cục diện hiện tại không thể khống
chế được, một số còn không thể trở ra.
Nhưng mà thế cục phát triện càng khiến bọn họ không thể tưởng tượng
Tề Sơn sắc mặt tái mét, trước mặt hắn Trâu Ninh cẩn thân từng li từng tí báo cáo.
“…Hiện tại toàn thành đều đang nói vụ nổ này là do chúng ta làm. Nói
chúng ta bởi vì A Tư Đại cự tuyệt kết minh mà thẹn quá hóa giận…”
Trâu Ninh cảm giác được cả người đại nhân đang tỏa ra sát ý lẫm liệt,
chứng tỏ đại nhân đang vô cùng giận dữ. Nhưng sự tình quá nghiêm trọng,
hắn không dám có nửa điểm giấu điêm, chỉ có thể kiên trì tiếp tục nói.
“Bọn họ nói, đây không phỉa là vụ nộ bình thường, vụ nổ uy lực kinh
người như vậy chỉ có Quang Minh võ hội mới có thể làm được. Hơn nữa thời gian vụ nổ cũng thật quá trùng hợp, chúng ta chân trước mới vừa đi…”
Những người bên cạnh Tề Sơn sắc mặt trở nên kém vô cùng. Cách nói này
vậy mà khiến họ không thể phản bác. Như vậy lời đồn đã này thực sự quá
có lực sát thương, cũng quá có sức thuyết phục.
Nếu như không phải tự mình trải qua, đối với lời đồn như vậy nói không
chừng bọn họ đều sẽ tin tưởng. Lúc trước bọn họ diễn cũng quá thật, chân trước vừa mới đi Tiên Nữ cung đã nổ tung rồi.Hơn nữa còn không phải là
vụ nổ bình thường, uy lực lớn đến mức khiến người khác giật mình.
Bọn họ nhìn nhau cười khổ
Tề Sơn hít sâu một hơi, cố gắng khiến bản thân tỉnh táo lại. Thời điểm
này tức giận không có ý nghĩa gì, hắn trầm giọng nói: “Đã điều tra ra là ai làm chưa?”
Trâu Ninh do dự một chút, chỉ nói vài chi tiết: “ Chúng ta cùng đại
trưởng lão, Karen cùng Ba Phu đều là một tuyến liên hệ. Hiện tại chúng
ta không có thế lực minh hữu địa phương nên không thể điều tra.”
Lúc này có người kiến nghị: “Chúng ta có thể mượn hơi một ít thương hội
bản địa hay không? Ta xem lúc trước thái độ bọn họ với chúng ta rất thân cận.”
Trâu Ninh lườm người này một cái, nói: “Lúc này còn ai dám cùng chúng ta liên hệ? Không có người tin tưởng chúng ta. Hơn nữa, toàn bộ hội trưởng đại thương hội Tiên Nữ thành đều chết trong vụ nổ kia.”
“Tiên Nữ hoàn giờ đang trong tay An Đức Lệ Na” Tề Sơn trầm giọng nói.
Trâu Ninh minh bạch ý tứ của đại nhân, hắn lắc đầu cười khổ nói: “Bọn họ nói, bởi vì Lan Đế cùng Karen đều bị đại nhân làm hại, đại trưởng lão
cùng A Tư Đại vì bảo vệ An Đức Lệ Na diễn một màn khổ nhục kế. Cũng có
lời đồn, A Tư Đại biết rõ khó mà may mắn tránh khổi, liền đem Tiên Nữ
hoàn truyện cho An Đức Lệ Na, để nàng theo địa đạo chạy trốn. Lời đồn
giống như vậy cũng có vài phiên bản.”
Tề Sơn giận quá hóa cười: “Đánh rắm!”
“Nhưng mà dân chúng đều nguyện ý tin tưởng, những gia tộc kia cũng
nguyện ý tin tưởng.” Trâu Ninh trầm giọng nói: “Bọn họ cần có một người
đứng ra chủ trì cục diện, An Đức Lệ Na nhận được Tiên Nữ hoàn, danh
chính ngôn thuận. Quan trọng là không ai tin rằng An Đức Lệ Na có thể
làm ra vụ nổ lớn vừa rồi.
“Đằng sau An Đức Lệ Na có cao nhân.” Tề Sơn lúc này đã tỉnh táo lại:
“Chính là vì kiếm khách thần bí kia, An Đức Lệ Na khẳng định đã trở lại
trang viên Tường Vi. Bằng không cũng sẽ không có những lời đồn đãi như
vậy. Bây giờ chúng ta chỉ có một con đường, giết chết An Đức Lệ Na, đoạt lại Tiên Nữ hoàn. Nếu Tiên Nữ tọa đã loạn, chúng ta sẽ khiến nó càng
thêm loạn!”
Trong mắt Tề Sơn hiện lên một tia tàn nhẫn.
Chúng ta đi trang viên Tường Vi một chuyến!”
“Vâng!” Mọi người lẫm liệt tuân mệnh
Bọn họ lúc trước đối với An Đức Lệ Na sớm đã điều tra qua, đối với nơi ở gia tộc An Đức Lệ Na rất rõ rang. Bọn họ tuy nhân thủ không nhiều nhưng mục tiêu cũng nhỏ, vô thanh vô tức đi tới trang viên Tường Vi nơi ở của An Đức Lệ Na
Trang viên Tường Vi thủ vệ cực sâm nghiêm, mười bước một tốp, năm bước một trạm canh gác, đến ruồi cũng khó lọt vào
Mọi người tinh thần rung lên.
Loại tình trạng không giống bình thường này lại càng xác minh phán đoán
của Tề Sơn. Hơn nữa là trang viên chỉ có người đi vào, không có người đi ra. Gia tộc khác thủ vệ có sâm nghiêm nhưng cũng không ngừng có người
ra vào. Bởi vì bọn họ đều đang tìm kiếm thân nhân mất tích trong vụ nổ.
Nhưng trong Tường Vi trang viên lại không có ai đi ra.
Các trang viên khác đều là đèn đuốc sáng trưng, suốt đêm chờ tin tức.
Trang viên Tường Vi lại là một mảng hắc ám, chỉ có từng đội hộ vệ vẻ mặt khẩn trương tuần tra.
Tất cả đều rất khác thường.
Tề Sơn nhìn trang viên thủ vệ sâm nghiêm, nheo con mặt. Không thể nghi
ngờ nhưng lời đồn đại kia đều do An Đức Lệ Na âm thầm truyền bá. Mà ở
phía sau màn bày mưu tính kế, tám chin phần chính là vị kiếm khách thần
bí kia.
Nhưng mà, tất cả âm mưu trước lực lượng tuyệt đối sẽ bị đánh tan.
Người hắn mang đến đều là tinh nhuệ trong Quang Minh võ hội, thủ vệ đối
với võ giả phổ thông mà nói có lẽ là khó khắn, nhưng mà đối với bọn họ
thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Một đoàn người lặng yên không một tiếng động lẻn vào trang viên
Rất nhanh mọi người liên mò đến nơi ở của An Đức Lệ Na. Nơi này là một
tiểu lâu có đủ loại Tường Vi bám trên tường, người trong trang viên đều
gọi đây là Tường Vi Lâu. Công phu bọn họ lúc làm không có uổng phí, bây
giờ phát huy tác dụng thật lớn.
Tường Vi Lâu cửa sổ đóng chặt.
Hiện tượng khác với bình thường này làm mọi người càng thêm hưng phấn.
Không hề nghi ngờ, có khả năng cực cao An Đức Lệ Na trốn ở chỗ này.
Tề Sơn ra dấu cho Trâu Ninh
Trâu Ninh hiểu ý, hắn đang muốn động thủ thì kinh biến chợt sinh.
Một chùm tia sáng tuyết trắng thẳng tắp rơi trên mặt hắn.
Con ngươi Trâu Ninh đột nhiên co rụt lại.
Chùm tia sáng là từ trạm canh gác cách Tường Vi Lâu hơn bốn trăm mét
truyền đến. Cùng lúc đó, ba ba ba, từng chùm tia sáng từ những vị trí
khác nhau truyền đến, chiếu sáng toàn bộ đám người.
Không tốt, có mai phục!
Tề Sơn trong long trầm xuống, tuy nhiên hắn gặp kinh không loạn. Nếu đã bị phát hiện vậy thì cường công!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng: “Giết!”
Trong nháy mắt trường kiếm trong tay hắn đại phóng quang minh, sáng lên
như thái dương. Một kiếm chém về phía Tường Vi Lâu, kiếm mang kinh
người.
Quang mang của những người khác cũng đồng thời hướng về Tưởng Vi Lâu
Oanh!
Tường Vi Lâu trong nháy mắt hóa thanh bột vụn.
Tề Sơn con ngươi co lại, trong lâu không có người!
“Hảo hảo hảo!” Một thanh âm già nua mà bi phẫn vang vọng trong không
trung. Xa xa trên một trạm canh gác, một vị lão giả râu tóc bạc trắng,
lệ rơi đầy mặt, thanh âm bi thương nói: “Chủ thượng, ngài trên trời có
linh thiên là đang muốn nói cho chúng ta biết là ai hại người a!”
Hắn là thập trưởng lão, thường ngày cũng khoảng để ý sự vụ, rất thích
thanh tỉnh nên tránh được một kiếp. Nhưng mà hắn lại là người đảm nhiệm
chức trưởng lão thời gian dài nhất. Là hắn nhìn A Tư Đại lớn lên, cùng A Tư Đại tình cảm cực kỳ thâm hậu, trong lòng bi thống.
Một vị trung niên nhân khác mặt hình chữ quốc, lúc này hai mắt như chứa
lửa, gầm lên: “Tề Sơn! Tiên Nữ Tọa ta cùng Quang Minh võ hội có xung đột gì thế mà người lại hạ độc thủ như vậy! Ngươi thật ngoan độc!”
Hắn là con trai hội trưởng thương hội lớn nhất Tiên Nữ thành, phụ thân
hắn đến bây giờ vẫn không có nửa điểm tin tức. Tang phụ đau xót, thấm
tận xương tủy.
Một vị lão tưởng khác áo giáp trên người, râu tóc như tuyết, không giận
mà uy, hắn là cựu bình đoàn trưởng Cao Nguyên binh đoàn. Hắn lạnh lung
nói: “Tiên Nữ tọa ta tuy nhỏ, nhưng lại không chịu người khác giẫm đạp
như vậy! Bắt đầu từ hôm nay, Tiên Nữ thành ta cùng Quang Minh võ hội thế bất lưỡng lập! Sát!”
“Sát!”
Xa Xa, nhưng tiếng giết đầy phẫn nộ đang cấp tốc tới gần.
Tề Sơn sắc mặt tái nhợt, hắn cả người như rơi xuống hầm băng. Trúng kế rồi!
Mỗi một bước của mình đều nằm trong kế hoạch của đối phương. Đối phương
cố ý phát ra lời đồn lá cố ý cấp cho mình một cái đầu mối rồi lại bày ra một cái bẫy. Bỗng nhiên Tề Sơn như mới tỉnh từ trong mộng, cái bẫy này
tương tự cái mà hắn bày cho Tháp Đốn
Số mệnh sao?
Việc chính mình sát hại A Tư Đại, tạo ra vụ nổ lớn đã định chắc là sự thực
Vô luận hắn phản bác biện minh như thế nào cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Hắn mơ màng mở mắt, toàn bộ tự tin trong nháy mắt này đã tiêu thất không còn. Từ hôm nay trở đi, Tiên Nữ thành từ lập trường trung lập sẽ biến
thành địch nhân của Quang Minh Võ hội, trở thành minh hữu kiên định nhất của Sư Tử Tọa
Mà “Sự thực” của chính mình sẽ như cơn gió, truyền khắp Bắc Thiên mười
chin châu, sẽ khiến rất nhiều chòm sao nhỏ cùng chung mối thù, sẽ bị Sư
Tử Tọa trắng trợn tuyên truyền, dung để bôi đen Quang Minh võ hội.
Hỏng rồi.
Ở thời điểm thế cục vi diệu như bây giờ, chính mình lại phạm sai lầm trí mạng như vậy. Hắn biết rõ, bản thân xong rồi.
Vì thay đổi cục diện bị động, võ hội nhất định sẽ hi sinh mình. Chờ đợi hắn hiển nhiên là trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc.
Xong rồi, đời này mình xong rồi.
Hắn bỗng dưng ngẩng đầu, hai mắt đầy máu, giống như dã thú rơi vào tuyệt cảnh.
Tiếng la như thủy triều càng lúc càng gần, vì để không làm bọn chúng cảnh giác, những hộ vệ này đều ở cách đó hai dặm.
Tại một nhà lầu bình thường cách Tường Vi lâu chừng ba nghìn mét, nơi đó là trang viên dành cho người hầu. Một cái cửa sổ được che rèm kìn đáo
bị đẩy ra một góc nhỏ.
Đường Thiên lạnh lùng nhìn kỹ toàn bộ quá trình
“Hắn xong rồi.”
Hắn không quay đầu mà chỉ nói ra ba chữ.
Tự tay an bài toàn bộ quá trình, tận mắt nhìn thấy tất cả, An Đức Lệ Na
ngây ra như phỗng. Hồi lâu nàng mới phục hồi lại tinh thần, bỗng dưng
khuôn mặt có chút tái nhợt.
Một cổ hàn ý từ trong lòng lan ra khắp người.
Khuôn mặt mơ hồ không rõ kia, thanh âm khàn khàn trầm thấp kia, thân ảnh bao phủ hắc ám kia tại giờ khắc lại vô cùng yêu dị, khiến người ta vô
cùng sợ hãi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT