“Hí!...........” Thần Long ngửa mặt lên trời gào thét, toàn thân đều bốc lên một ngọn hỏa diễm đem bốn phía chiếu lên sáng rực như ban ngày, khí thế cự đại khiến đám quái vật xung quanh bị bức lui về phía sau.

Nạp Lan Thục Thanh thấy vậy kháp động pháp quyết điều khiển lũ quái vật khiến đám này nhanh chóng lại tụ tập lại.

Phá Ma Thần Long cũng không ngừng gầm lên giận dữ, bảo vệ xung quanh Long Vũ. Tuy nó không ngừng tấn công vào đám quái vật nhưng cục diện hiện tại thật không mấy khả quan.

Phá Ma Thần Long tuy lợi hại nhưng đám quái vật lại quá đông

Với nội lực của Long Vũ, Phá Ma Thần Long căn bản không duy trì lâu được, hơn nữa vừa rồi hắn đã sử dụng phương pháp tự đề thăng nội lực, cơ hồ một lúc nữa nội lực sẽ suy giảm nghiêm trọng

Nếu lại muốn thi triển Phá Ma Thần Long là điều tuyệt đối không thể!

“Khì khì, xú tiểu tử phản kháng vô ích thôi…” Thân ảnh Nạp Lang Thục Thanh liên tục ẩn hiện xung quanh Long Vũ đắc ý nói :“ Hai đứa tiện nhân kia cũng không thể tìm ra ngươi đâu, đầu hàng đi. Ngoan ngoãn làm tượng gỗ của ta là lối thoát duy nhất của ngươi….:”

Long Vũ không đáp lời mà tập trung điều khiển Thần Long tiêu diệt quái vật xung quanh.Rốt cục chỉ hơn mười phút sau Phá Ma Thần Long vì tiêu hao hết năng lượng mà tự tan thành mây khói.

Trong phút chốc mấy ngàn quái vật chen chúc lại vây lấy Long Vũ.

“La Lâm thúc đẩy nội lực…” Tới nước này Long Vũ đã không còn lựa chọn. Hắn quyết định liều mạng một phen chống trả đến cùng không cần biết đến hậu quả. Nếu không vận mệnh hắn chắc chắn sẽ bị đám yêu quỷ xé xác hoặc sẽ trở thành con rối của người khác. Đương nhiên cả hai điều này hắn đều không thể chấp nhận.

La Lâm dĩ nhiên hiểu rõ tình cảnh Lomg Vũ. Không một chút do dự La Lâm liền thúc đẩy kích phát chút nội lực còn sót lại của Long Vũ lên, lại phóng ra Phá Ma Thần Long

Lúc này Long Vũ đã rút kinh nghiệm, không điều khiển Phá Ma Thần Long tấn công lũ quái vật nữa, tìm cơ hội theo sự hướng dẫn của La Lâm trực tiếp tấn công Nạp Lan Thục Thanh.

‘A….!” Trong không gian liền vang lên tiến kêu thất thanh

Phá Ma Thần Long đã đánh trúng Nạp Lang Thục Thanh, tuy nhiên một kích này không thể tiêu diệt được đối phương, đồng thời Long Vũ cũng bị phản chấn làm rung động.

Chớp lấy thời cơ tấn công!

Sau một chút dừng lại, dưới sự hỗ trợ của La Lâm. Long Vũ lại thúc dục Thần Long công kích sang đối thủ. Nạp Lan Thục Thanh vội né tránh nhưng vẫn không cách nào thoát khỏi truy kích của Long Vũ.

Hắn liên tục di chuyển mà trong lòng buồn bực nghĩ thầm:

“Tiểu tử thúi này thật sự là tà môn, hắn làm sao mà có thể xác định rõ vị trí của mình như thế, nhất định là có chuyện… không tốt!”

Đang chịu sự uy hiếp từ Long Vũ thì Nạp Lan Thục Thanh đột nhiên biến sắc kinh hô một tiếng, bởi vì hắn đã phát hiện Tuyết Cơ và Mã Hiểu Mai đã đến, đồng thời thông qua thiết bị dò tìm đã tìm tới đây.

Nếu là bình thường hắn cũng không sợ, cùng lúc chiến đấu với ba người này không thành vấn đề. Nhưng hôm nay hắn vừa đối phó với Long Vũ, sức mạnh tiêu hao đáng kể không còn như trước, căn bản là không thể đối chọi nổi với ba người liên thủ.

Sau chút kinh ngạc hắn liền lựa chọn con đường sáng suốt nhất, ba mươi sáu kế tẩu vi thượng kế.

Ngay khi hắn quyết định chạy trốn, ma thú không gian bắt đầu tiêu tan. Cảnh tượng trước mắt Long Vũ liền biến đổi quay trở về nghĩa địa như trước. Ánh trăng mờ ảo trên trời cao vẫn sáng soi vầng sáng dịu khắp mặt đất.

Ma thú không gian là huyễn cảnh do ma thú tạo nên. Thực lực ma thú khác nhau thì uy lực không gian cũng khác nhau. Loại kiến chúa này là ma thú cấp thấp nên uy lực ma thú không gian tự nhiên không lớn, chỉ có tác dụng làm mê hoặc tâm trí.

“Tiểu Vũ! cậu không sao chứ ?” Tuyết Cơ vừa thấy vẻ mặt đầy mệt mỏi của Long Vũ vội vàng phi thân lại, thân thiết hỏi.

“Tôi không sao…mau truy kích Nap Lan Thục Thanh, hắn bây giờ rất yếu không còn như trước…” Long Vũ vội vàng nhắc nhở.

“Chạy đi đâu….!” Nạp Lan Thục Thanh muốn chay trốn nhưng ba người Long Vũ không thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, trong chớp mắt đã chia theo ba hướng vây lấy Nạp Lang Thục Thanh.

“Tránh ra, nếu không ta cho các ngươi chết hết…” Thanh âm Nạp Lan Thục Thanh lộ vẻ lo lắng và phẫn nộ. Hắn cố ý làm ra vẻ hung ác dọa dẫm ba người.

Đáng tiếc họn họ đã biết Nạp Lang Thục Thanh rất suy yếu, trên mặt đám người Long Vũ không chút sợ hãi, ngược lại còn tỏa ra sát khí.

Ánh mắt Nạp Lan Thục Thanh không ngừng lưu chuyển quét qua quét lại, cuối cùng hắn quyết định đột vây từ vị trí Long Vũ.

Hiện tại trong ba người đương nhiên hắn là yếu nhất.

“Giết ..!” Gầm lên một tiếng, thân hình Nạp Lang Thục Thanh giống như tia chớp hướng bắn tới Long Vũ, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt hắn.

Long Vũ thầm kêu không ổn, vội vàng lui về phía sau nhưng do nội lực tiêu hao quá nhiều, tốc độ không còn nhanh được. Rơi vào đường cùng chỉ kịp giơ Thiên Sư Pháp Kiếm lên đón đỡ.

Bành một tiếng! Ngay sau công kích của Nạp Lang Thục Thanh, thân hình Long Vũ bị quẳng ra ngoài ngã lên một nấm mồ. May mà nấm mộ là một đống đất nếu không cú văng này sợ là khiến hắn chết ngất.

Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai cũng không chậm trễ, mắt thấy Nạp Lan Thục Thanh đột phá vòng vây từ phía Long Vũ. Cơ hồ khi hắn đánh trúng Long Vũ đồng thời công kích của các nàng cũng đánh tới.

Một đạo băng kiếm cùng một đạo lưu quang đồng thời đánh trúng sau lưng Nạp Lan Thục Thanh.

“Xịt xịt….!” Sau lưng Nạp Lan Thục Thanh thoát ra một vùng khói đen truyền đến tiếng kêu xì xì. Công kích của Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai đều là Huyền Môn Hạo Nhiên Chính Khí mà Nạp Lan Thục Thanh lại là tà vật. Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Nạp Lan Thục Thanh kêu lên một tiếng nhưng nén đau muốn chạy trốn.

Tuyết Cơ khẽ quát một tiếng: "Chạy đi đâu…!" Thanh âm chưa dứt thì trường kiếm trong tay nàng đã bay ra đâm xuyên thân thể hắn.

Bên này Mã Hiểu Mai cũng không nhàn rỗi, một đạo tử sắc phù chú rời tay hóa thành một đạo tử diễm đem thân thể Nạp Lan Thục Thanh bao bọc lại, đồng thời Hồng Tụ Pháp Kiếm trong tay cũng bắn tới mi tâm của đối phương.

Liên tiếp công kích chỉ trong chớp mắt. Nạp Lan Thục Thanh toàn bộ đạo lực đều hướng trên người Long Vũ nên căn bản không kịp có phản ứng.

“A……!”Sau vài tiếng kêu, thân hình Nạp Lan Thục Thanh đã bị tử diễm bao vây thiêu đốt.

Tuyết Cơ phi thân tới đỡ Long Vũ dậy, nói: "Không có sao chứ..."

“Ta không sao…Tuyết Cơ tỷ tỷ không cần lo cho tôi, mau bắt Nạp Lan Thục Thanh. Ngàn vạn lần đừng để cho hắn chạy thoát” Long Vũ miễn cưỡng nở nụ cười.

“Ta…Kiến chúa vĩ đại không thể chết như vậy…” Gương mặt Nạp Lan Thục Thanh vặn vẹo trong đạo hỏa diễm, đôi mắt vô hồn giống như ác ma đến từ nơi Cửu U.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play