Tuyết Cơ hỏi:

- Nạp Lan Thục Thanh ở đâu?

Long Vũ chỉ chỉ cửa sổ:

- Hắn nhảy cửa sổ đào tẩu rồi.

Mã Hiểu Mai nghe vậy, vội vàng nói:

- Tại sao không đuổi theo? Đừng để cho hắn chạy. Ai bảo anh không chờ mọi người, đã vội động thủ?

Long Vũ thần bí cười nói:

- Yên tâm đi, tôi có thể tìm được hắn một lần, cũng có thể tìm được hắn lần thứ hai.

Mã Hiểu Mai liếc nhìn Long Vũ đỉnh hỏi một chút, nhưng lại nghe tiếng kêu dưới gậm giường:

- Đừng có giết chúng tôi, chúng tôi không biết gì hết. Chúng tôi là tiểu thư ở câu lạc bộ Thái Dương Thành… Xin các người đừng giết chúng tôi.

- Ai, đi ra?

Tuyết Cơ quát lên một tiếng, nhíu lông mày lại. Nàng nhìn theo hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy thân mình hai cô gái, cả người dính đầy màu tươi, không ngừng run rẩy, trên khuôn mặt tràn đầy sự sợ hãi.

- Chúng tôi đều là người tốt, chúng tôi đều là tiểu thư…

Nhìn thấy trong phòng có thêm hai cô gái, lập tức có thêm dũng khí, lụi cụi bò ra ngoài.

- Không biết xấu hổ.

Mã Hiểu Mai lạnh lùng liếc nhìn hai người một cái, lập tức trợn tròn mắt, thở phì phì:

- Thể diện của phụ nữ trên thiên hạ này đều bị các cô làm cho mất hết. Con không mau mặc quần áo vào.

Hai nàng nơm nớp lo sợ, cả người run cầm cập, bị Mã Hiểu Mai mắng như vậy lại càng thêm hoảng sợ, làm sao còn nhớ nổi mặc quần áo.

Dù là tiểu thư hay gái gọi thì cũng là con gái. Long Vũ lúc này được mãn nhãn. Lần đầu tiên trong đời, được ngắm nghía thân thể con gái với khoảng cách gần như vậy.

- Tiểu Vũ, em đi ra ngoài trước.

Tuyết Cơ lạnh lùng quát lên một tiếng, kéo lấy chiếc ga giường bao quanh lấy hai người. Sau đó ra lệnh cho Long Vũ đi ra ngoài.

- Hắc hắc.

Long Vũ gượng cười, chuồn ra khỏi phòng. Vừa đi ra ngoài, hắn rõ ràng thấy trong ánh mắt Mã Hiểu Mai hiện lên vẻ khinh thường.

- Hiểu Mai, đi kiểm tra một chút xem. Coi xem các cô ấy có bị gieo ma thai trong cơ thể không.

Tuyết Cơ dặn dò một tiếng, đem một tiểu thư kéo qua hỏi:

- Cô có cùng ân ái với Nạp Lan Thục Thanh hay không?

- Không.. Không có…

Cô gái vội vàng nói:

- Không có. Chúng tôi chỉ dùng tay vui vẻ một chút… Không… Tôi cái gì cũng không biết.

- Chị Tuyết Cơ, trong cơ thể cô ta có ma thai.

Mã Hiểu Mai đã kiểm tra xong. Mắt lộ ra sát khí:

- Tất phải giết chết cô ta. Nếu không cô ta sẽ sinh ra kiến hút máu thứ hai. Nguy hại cho nhân loại.

- Trước tiên hãy chế trụ cô ta. Tôi tới liên hệ với đồng nghiệp ở Huyền Môn. Nhờ bọn họ phá hủy ma thai này.

Nói xong, Tuyết Cơ gọi cho Phù Hoa, đem tình hình nơi này thông báo qua, để cho bọn họ phái người tới giải quyết.

Mười phút sau, Phù Hoa cùng với mấy người đi đến, mang hai cô gái lõa thể này đi nghĩ cách phá hủy ma thai.

`

…………………………………………� �……………………………..

…………………………………………� �……………………………….

Bầu trời tối như mực.

Dưới sự trợ giúp của La Lâm, Long Vũ tiếp tục đi tìm Nạp Lan Thục Thanh đang lẩn trốn. Cuối cùng tại một bãi tha ma vùng ngoại ô, đã phát hiện ra tung tích của hắn. Long Vũ lúc này không dám coi thường vọng động, trước tiên hắn gọi điện báo cho Tuyết Cơ.

Tuyết Cơ nghe tin vội vã chạy tới, còn liên tục dặn hắn không cần bất kỳ hành động nào.

Nhưng trong lúc Long Vũ đang ẩn núp, Nạp Lan Thục Thanh cười quái dị bên tai hắn:

- Kiệt kiệt… Tiểu tử thối, vì sao ngươi lại giống như là âm hồn bất tán lúc nào cũng quấn quít lấy ta thế. Hãy nói cho ta biết, tại sao lúc nào ta cũng bị ngươi phát hiện ra thế. Nói cho ta biết. Nếu không, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.

- Chủ nhân, sự việc không ổn. Chúng ta đã bị bao trùm bởi không gian ma thú của kiến chúa.

La Lâm dường như phát hiện quá muộn. Đến khi trúng bẫy của Nạp Lan Thục Thanh mới nhận ra.

- Nơi này có rất nhiều hồn quỷ để cho ta sử dụng. Ngươi thật sự muốn để cho ác quỷ xé xác sao?

Nạp Lan Thục Thanh cười quái dị, hai tay chập lại niệm thần chú, cảnh tượng xung quanh Long Vũ đại biến. Lúc đầu còn có chút ánh sáng mờ nhạt, nhưng lúc này chỉ còn là một mảng tối đen, xung quanh truyền đến những tiếng thét chói tai của quỷ.

Đạo lực trong cơ thể Long Vũ vận chuyển, dồn vào thiên sư pháp kiếm. Pháp kiếm bất ngờ nổ vang một tiếng, bắn ra một đạo quang mang, chiếu sáng cảnh vật xung quanh. Lúc này, xung quanh hiện lên một đám oan hồn lệ quỷ, bộ mặt dữ tợn.

Thiên sư pháp kiếm khẽ rung, bắn ra một đạo kiếm quang, lập tức chém chết một ác quỷ. Ác quỷ kia kêu thảm một tiếng, tán ra một đám khói đen, chậm rãi biến mất.

- Hừ…

Nạp Lan Thục Thanh cười lạnh một tiếng nói:

- Nơi này là bãi tha ma, hơn một ngàn quỷ hồn. Ta xem ngươi ứng phó như thế nào.

Trong bóng đêm, Long Vũ không thèm trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú vào quỷ hồn xung quanh. Trong lòng hi vọng Tuyết Cơ cùng Mã Hiểu Mai mau chóng đến đây.

Quỷ vật tại hiện trường bị Nạp Lan Thục Thanh điều khiển mất đi ý thức hóa thành ác ma, càng tụ càng nhiều. Chỉ trong chốc lát, nơi nơi đều nhìn thấy hai mắt đỏ đậm của ác quỷ.

Long Vũ cầm thiên sư pháp kiếm trong tay, không ngừng đánh chết đám ác quỷ ở xung quanh.

Nhìn thấy Long Vũ hăng hái đánh giết, Nạp Lan Thục Thanh hét lớn:

- Tiểu tử thối… Ta đã thay đổi ý định, hôm nay ta sẽ không giết ngươi. Ta muốn ngươi làm tượng gỗ của ta, nhờ cơ thể của ngươi để gieo ma thai vào trong cơ thể của hai cô gái kia. Kiệt Kiệt… Hai nữ tu đạo, ma thai của ta nhất định sẽ càng cường đại.

Long Vũ giật mình, quát lớn một tiếng, vội vàng bấm kiếm quyết, xuất ra Phá Ma Thần Long.

Thần Long nổi giận gầm lên một tiếng, bắn ra kim quang xung quanh. Chỉ trong khoảnh khắc, hơn mười con ác quỷ đã hóa thành khói đen.

Những con ác quỷ này chính là quỷ hồn ở bãi tha ma, linh lực thấp kém. Trước mặt Phá Ma Thần Long, nó căn bản không có năng lực chống cự.

Nạp Lan Thục Thanh thấy vậy, trong con mắt hiện lên một tia giảo hoạt, hai tay bấm luyện thần chú, miệng lẩm bẩm. Trong nháy mắt, cảnh tượng bốn phía thay đổi, ngàn vạn quỷ hồn từ bốn phương tám hướng đánh tới Long Vũ.

Long Vũ thầm kinh hãi, vội vàng thúc dục Phá Ma Thần Long để phá vây. Nhưng mà Phá Ma Thần Long xuyên qua thân thể sau đó phá nát thân thể chúng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc chúng lại ngưng tụ, giống như là thân thể bất diệt¬¬¬.

Liên tiếp mấy lần, tình huống không có thay đổi.

- Chủ nhân, là ảo giác.

La Lâm lập tức nhắc nhở.

Long Vũ lúc này mới nhận ra, tức giận quát lớn:

- Nạp Lan Thục Thanh, ngươi thật hèn hạ. Ngươi muốn dùng ảo giác để tiêu hao đạo lực của ta à. Ha ha, đáng tiếc là ta đã phát hiện ra trò trẻ con của ngươi. Ngươi thực hiện nhầm đối tượng rồi.

Nghe giọng điệu cứng rắn của Long Vũ, Nạp Lan nghiến răng kèn kẹt:

- Xú tiểu tử, kiến thức không tồi. Nhưng mà có biết cũng vô dụng thôi, hiện tại ngươi sẽ chết trên tay ta. Ta khuyên ngươi nên thức thời, ngoan ngoãn đầu hàng, nhận lấy lễ rửa tội của ta, trở thành tượng gỗ của ta.

Long Vũ tâm thần khẽ động, vội vàng ra lệnh cho La Lâm khuếch đại đạo lực. Tuy rằng sử dụng khuếch đại đạo lực, nó có tác dụng phụ rất lớn. Nhưng tình thế nguy cấp, hắn bất chấp không có nghĩ nhiều như vậy.

- Phá Ma…

Hắn quát lên một tiếng, kích thích đạo lực cùng hỏa hệ dị năng trong cơ thể. Dưới tác dụng của khuếch đại đạo lức, liền phóng xuất ra con Thần Long thân to bằng chiếc thùng nước.

Tài sản của Cường Thuần Khiết

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play