Tính riêng tài liệu con rối cấu trang thì nhất định không đáng năm trăm vạn kim tệ, quý giá nhất là ma pháp trận điêu khắc bên trong con rối. Ma pháp trận có thể điều khiển linh kiện kim loại hoạt động giống như cơ thể người đã thất truyền, người Luyện Kim Thành mua lấy con rối cấu trang, cũng phải nghĩ cách tháo rời ra nghiên cứu.

Chỉ bán một cái, khả năng nghiên cứu thành công là rất nhỏ, bằng không con rối cấu trang sẽ không đáng giá như thế.

Ra khỏi buồng thang máy, Sarin thấy một thính đường không lớn không nhỏ.

Hai bên thính đường là hai đường hành lang, ở giữa có một quầy hàng, một nam nhân khoảng bốn mươi tuổi thò đầu ra, liếc một cái, cười nói:

- Sumanuo, lần này tiếp được mối tốt đấy!

Sumanuo xấu hổ đi tới trước, lấy ra một tấm chi phiếu đưa cho nam nhân sau quầy. Tấm chi phiếu này là một ngàn kim tệ, chiết khấu xong cũng còn chín trăm, nhưng mà hắn thiếu số tiền này đã nửa tháng, cũng ngượng hỏi tiền thối, người ta không tính tiền lời đã là tốt lắm rồi.

- Lão Polly, lần sau mời ngươi uống rượu.

- Ừ, đi mau đi, đừng chậm công việc.

Nam nhân trung niên Polly này thu lấy chi phiếu, lùi trở về quầy hàng. Hắn quen biết Sumanuo rất lâu, gần như cùng đến Luyện Kim Thành. Hiện giờ hắn làm việc cho Luyện Kim Thành, cuối cùng không tới mức đói chết, ngẫu nhiên sẽ tiếp tế Sumanuo một chút.

Sumanuo dẫn mấy người Sarin đi sang hành lang bên trái, hành lang rộng lớn, xem ra có thể phi ngựa được.

Đang nhìn, từ gian phòng thứ hai bên trái có mấy người đi ra, dẫn đầu là một thanh niên mặc áo bào xám. Người này đi thẳng tới, Sumanuo cuống quít tránh né.

Vốn Sarin không để ý tới kẻ ngạo khí này, nhưng pháp sư áo bào tro này liếc nhìn tới Lex, lập tức đi tới, ba người sau lưng hắn cẩn thận muốn cản lại, nhưng không cản được.

- Nữ sĩ xinh đẹp, xin cho phép ta giới thiệu một chút, ta...

- Ta rất bận.

Lex cắt lời hắn nói, lúc này Sarin mới quan sát cẩn thận, người này ăn mặc chải chuốt rất cẩn thận, nhìn có vẻ nhỏ hơn tuổi thật không ít. Nếu không chú ý, Sarin thật sẽ nghĩ hắn chỉ khoảng hai ba hai bốn tuổi. Lặng lẽ khởi động Băng Lãnh Thị Giác, Sarin chỉ cần quét qua làn da pháp sư áo bào tro này, liền phán đoán ra người này đã gần ba bốn ba lăm tuổi.

Giọng điệu của hắn hoàn toàn không giống như Ma pháp sư, càng giống như thiếu gia nhà giàu mới nổi, hoặc là con cháu nhà tiểu quý tộc không biết chuyện.

Nếu là đại quý tộc, làm sao không có lễ phép như thế.

- Bận? Ta có thể đợi.

Pháp sư áo bào tro này bị Lex cắt lời, vốn có chút tức giận, nhưng hắn nhìn tới Sarin bên cạnh Lex mặc trường bào màu xám Ma pháp sư cấp năm, không dám lập tức nổi giận. Nếu là ở nhà của hắn, đã sớm gọi người đánh Sarin thành tàn phế.

Sumanuo không dám lên tiếng, hắn vội vàng đi sâu vào hành lang, ba người ở sau lưng pháp sư áo bào tro kia lặng lẽ kéo lấy vạt áo của hắn, sợ hắn có hành động vô lễ.

Lúc Lex đi quan bên người hắn, pháp sư áo bào tro này dùng sức hít một hơi, vẻ mặt say mê. Nhìn bộ dạng ngả ngớn của hắn, Sarin muốn phát điên, nhưng nơi này là Luyện Kim Thành, ra tay thì hậu quả là hai bên đều không hay ho. Nếu ở vùng dã ngoại hoang vu, Sarin nhất định sẽ đánh cái tên này chết khiếp.

Người như thế cũng trở thành Ma pháp sư? Còn là Ma pháp sư cấp bốn!

Sắc mặt Lex như thường, lúc nàng đi ngang qua người kia, thấy được dấu hiệu trên lưng ba người. Ở chỗ cổ áo mỗi người đều thêu một hoa văn huy chương.

Huy chương học là một môn học vấn phức tạp, trong hoa văn rất nhiều huy chương đều có dấu ấn ma pháp, biến đổi rất phiền phức. Lex hiểu rõ quý tộc Tần Nhân, chỉ cần quét một cái liền biết mấy người này không phải Tần Nhân.

Trong lòng nàng cũng nổi giận, ma pháp bào màu sắc rực rỡ này dù có tốt, nhưng luôn làm cho người ta không nhận biết thân phận. Thậm chí ma pháp sư cùng cấp cũng không thể phán đoán ra thực lực chân chính của Lex.

Pháp sư áo bào tro kia còn đang ra sức hít vào, Nerys cảm giác được tâm tình của Sarin, lúc đi ngang qua người tên pháp sư này, đột nhiên phát ra một tiếng xì hơi thật dài.... Bùùùùùùùùùùùmmmmm!

Mùi tanh tưởi cùng thối tha tản khắp hành lang, tên pháp sư đang ngả ngớn ngửi mùi hương tản ra từ người Lex, lần này thiếu chút sặc chết hắn.

Nerys cười khúc khích, đi ngang qua còn nghiêng đầu liếc hắn một cái.

Nerys đương nhiên không phải xì hơi thật, loại chuyện này không phải nói là làm được ngay. Nhưng kỹ xảo bắt chước âm thanh của nàng thì ngay cả thích khách cao cấp cũng thua kém. Còn phần mùi, chỉ là nàng thu thập tài liệu ma thú ở Thần Phạt Địa Ngục vừa lúc lấy được một cái túi độc.

Khí độc này không nguy hiểm tính mạng, nhưng sẽ làm người khác phát ói muốn chết. Lúc hơi độc tản ra, Sarin đã có chuẩn bị, trực tiếp làm sạch không khí xung quanh Tieta.

Nhưng tên pháp sư áo bào tro kia đang ra sức hít vào, lần này không có phòng bị, trực tiếp trúng Nerys đánh lén.

Tên pháp sư áo bào tro này choáng đầu hoa mắt, chân mềm nhũn quỳ xuống nôn mửa. Ba nam nhân to khỏe sau lưng hắn cũng cảm thấy cực kỳ ghê tởm, nôn khan một trận.

Ba người này cũng biết là cô gái mắt xanh kia tập kích, vấn đề là bọn họ không có chứng cớ. Cho dù là cáo trạng với người Luyện Kim Thành, Luyện Kim Thành cũng không thể trông coi người khác có đánh rắm xì hơi hay không.

Sarin quay đầu nhìn tên Ma pháp sư quỳ rạp xuống gần như phun cả mật, tâm tình thật tốt. Ngươi muốn ghê tởm người khác, ta làm cho người ói chết. Chỉ là Nerys sử dụng thủ đoạn...

Sarin nhớ tới âm thanh giống y như đúc vừa rồi, cũng cảm thấy bụng không thoải mái.

Trong lòng Lex cười thầm, Nerys nhìn bề ngoài diễm lệ cao quý, nhưng sử dụng thủ đoạn không thể đoán trước được. Thủ đoạn này không tệ, đáng tiếc không thể học được, chúa tể một quốc gia mà học loại âm thanh này, truyền ra sẽ thành trò cười của thiên hạ.

Tieta là người cuối cùng đi ngang qua tên Ma pháp sư này, nàng không chút cố kỵ cười thật to. Ba tên nam nhân đang nôn khan nhìn vũ khí trên lưng nàng, biết được lần này đụng phải người không thể chọc. Thiếu gia làm việc hoang đường, nếu còn tái phạm nữa thì sợ là sẽ trực tiếp xung đột. Nghĩ tới đây, ba người sắc mặt xấu hổ nâng tên Ma pháp sư kia dậy, bỏ chạy trối chết.

Làm kiếm sĩ, phẩm đức trọng yếu nhất là trung thành, nhưng đi theo loại chủ nhân này, trung thành cũng trở thành bi ai.

Sumanuo dở khóc dở cười, hắn lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn giải quyết kẻ địch như thế. Ở Luyện Kim Thành, khi người hai quần thể khác nhau xảy ra mâu thuẫn, phần lớn sẽ lựa chọn nhịn. Nếu như không thể nhịn được, sẽ mạo hiểm bị phạt toàn bộ trang bị, ném ra khỏi thành.

Pháp sư cùng kiếm sĩ Luyện Kim Thành rất ít giết người, nhưng không có nghĩa là bọn họ không có bạo lực. Pháp luật do bọn họ chế định ra, dù là quý tộc cấp Công tước tới đây cũng phải tuân thủ.

Lex trút được cơn giận, trong lòng thầm nghĩ đáng tiếc Bayern dưỡng thương ở quận Grievances, nếu hắn có ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho tên cuồng đồ này rời khỏi Tần Nhân.

Thân là Đại ma pháp sư, hành vi bỉ ổi dâm loạn như thế, quả thật là sỉ nhục của tất cả Ma pháp sư.

Lex không phải giống như núi băng, nàng có dung mạo xuất chúng, thân phận cao quý, từ mấy năm trước đã bắt đầu không ngừng có người tỏ tình với nàng. Phần lớn những người này là kiếm sĩ bên cạnh, phương thức biểu đạt cũng rất truyền thống, tỏ vẻ bản thân cũng không có hy vọng quá lớn, đều tuân theo lễ nghi nghiêm ngặt. Lex không thể chấp nhận hành động ghê tởm của tên pháp sư kia, nếu không có Nerys, còn gặp lại tên kia thì có thể nàng sẽ không nhịn được ra tay.

Cuối hành lang, Sumanuo dừng bước, gõ cửa, trong cửa có âm thanh thật ngọt nói:

- Vào đi.

Lúc này Sumanuo mới ra hiệu với Sarin, sau đó đẩy cửa đi vào trong.

- Hobdina đại nhân.

Sumanuo tiến vào phòng, hành lễ với một cô gái chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi. Cô gái mặc trường bào màu trắng, vạt áo kéo dài trên mặt đất.

Cô gái này có khuôn mặt non nớt đáng yêu, môi hồng hồng, tóc vén sau đầu, trang điểm như người Vân Lưu. Nàng có mái tóc đen, mũi cũng không cao như vậy, khuôn mặt rõ ràng là người Tần Nhân.

- Sumanuo, ngươi lại đến vay tiền? Lão sư sẽ đuổi ngươi ra khỏi Luyện Kim Thành!

Cô gái tên Hobdina này hét to, trên mặt vẫn tươi cười ngọt ngào.

Sumanuo mặt già đỏ lên, cũng không có cách nào phản bác. Hắn mượn tiền với Hobdina là chuyện thật lâu trước kia, hình như khi đó Hobdina sáu tuổi hay là bảy tuổi?

- Đại nhân, là vị pháp sư này tìm ngài.

Sumanuo nghiêng người, giới thiệu Sarin với Hobdina.

Sarin thấy Hobdina còn tuổi nhỏ đã Ma pháp sư cấp hai, trong lòng kính nể. Hắn làm lễ pháp sư, ngắn gọn nói:

- Sarin Mesterlin.

- Hobdina Aliekena.

Cô gái Ma pháp sư nghiêm trang trả lời, nhưng áo bào của nàng kéo dài dưới chân, làm người ta cảm thấy buồn cười.

Hobdina xoay người đi ra sau bàn, chân lại đạp phải áo bào, lảo đảo một cái. Nàng vội vươn tay kéo vạt áo lên giống như cô gái mặc váy, kích động đi tới ghế.

- Sarin, không được cười ta!

Hobdina nhìn ý cười ngày càng đậm trong mắt Sarin, hung tợn nói.

- Hobdina, không phải ta cười cô, cô làm cho ta nhớ tới trước kia, lúc đó ta còn mặc quần áo của lão sư, cũng giống như cô vậy.

Sarin không cười ra, rất ôn hòa nói với Hobdina.

- Sư phụ của ngài? Là cô ta? Thật mạnh, là cấp sáu!

Hobdina nói ra lời kinh người, nàng chẳng qua là pháp sư cấp hai, lại có thể nhìn ra thực lực của Lex dưới trường bào rực rỡ.

- Không phải, sư phụ của ta tên Jason, Jason Statham.

- Chưa từng nghe qua, nhưng mà người có thể dạy ra Đại ma pháp sư, nhất định hết sức lợi hại. A!

Hobdina vỗ vỗ cái trán trắng mịn của nàng, nói:

- Vừa rồi ngài nói gì?

- Là vị pháp sư này tìm ngài.

Sumanuo vội nhắc nhở.

- À. Đúng rồi, Sarin pháp sư, ngài tìm ta có chuyện gì?

Hobdina lại đổi thành bộ dạng nghiêm trang.

- Ta muốn mua một căn phòng ở tháp luyện kim.

- A! Phát tài rồi!

Hobdina từ trên ghế nhảy dựng lên, trực tiếp đứng lên bàn, nhiệt tình bắt tay Sarin, nói:

- Ngài định mua tầng thứ mấy?

- Càng cao càng tốt.

- Ồ, nhưng càng cao sẽ càng đắt.

- Ta sẽ lấy ra thứ để Luyện Kim Thành vừa lòng.

- Vừa lòng? Lão sư có gì chưa thấy qua, hừ....

Hobdina buông Sarin ra, có vẻ hơi thất vọng. Rất nhiều người đến đây hỏi giá phòng, hy vọng lấy trang bị thế chấp. Nhưng có quá ít thứ để lão sư vừa lòng, Sarin chẳng qua là Ma pháp sư cấp bốn, trong tay có trang bị gì tốt chứ.

Rầm!

Lex lấy ra linh kiện trong thân thể một con rối cấu trang, ném thật mạnh lên bàn. Linh kiện này dài cả thước, trung tâm là vòng kim loại phức tạp, bên ngoài hoàn toàn nối liền, dạng lát cắt nhiều tầng thật nhỏ.

- Hả?

Hobdina nhảy khỏi bàn, Nerys ở bên cạnh vươn tay muốn đè cánh tay Hobdina xuống.

- Hobdina, có cần thứ này không?

Sarin lên tiếng, hắn cảm thấy Nerys ngày càng hữu dụng, không cần hắn nói, chỉ cần trong lòng có ý nghĩ rõ ràng, Nerys sẽ cảm giác được.

- Hừ, linh kiện con rối thôi, ta thấy nhiều rồi.

Hobdina miệng thì nói vậy, trong lòng vẫn không nhịn được muốn sờ thử.

- Thứ này không đáng giá?

Sarin làm ra vẻ rất kinh ngạc.

- Đáng giá, cũng không đủ mua một căn phòng.

Hobdina rút cánh tay bị Nerys cản, tức giận nói. Sức mạnh của nàng không bằng Nerys, trên thực tế dù là Đại ma pháp sư bổ sung Cự Lực Thuật cũng không có sức mạnh bằng Nerys, nàng chỉ dùng mắt nhìn, mặc kệ thế nào cũng không sờ được linh kiện máy móc luyện kim kỳ diệu kia.

- Nếu ta có đầy đủ thì sao?

Sarin hiểu rõ kỹ xảo đàm phán buôn bán, Lex cũng không kém, bọn họ không lấy ra con rối cấu trang đầy đủ, chỉ dùng một cái linh kiện dụ hoặc Hobdina.

- Đầy đủ? Không thể nào! Thứ này đã có lịch sử hơn một ngàn năm, nếu các ngươi có đầy đủ, đưa đi thành San Rock là có thể bán ra giá rất cao.

Hobdina có ánh mắt rất độc, sức phán đoán làm cho Sarin cảm thấy khó tin. Hơn nữa ngữ khí khi nàng nói chuyện không có một chút nào giống với tuổi của nàng.

Lex cười cười, nói với Hobdina:

- Ta lấy ra ở đây, sợ đè hư sàn nhà của cô, sàn này là hải lệ mộc, đè hư thì sợ cô bắt ta bồi thường.

Hobdina nhìn Lex, ánh mắt đảo lộn, nàng nghĩ nghĩ, lẩm bẩm:

- Đại ma pháp sư cấp sáu, hẳn là sẽ không gạt ta. Lão sư, lão sư!

Hobdina đột nhiên chạy như một trận gió ra khỏi phòng, đứng ngoài hành lang hô to.

- Chuyện gì?

Mặt hành lang khác truyền ra âm thanh nho nhã ôn hòa.

- Lão sư, có mối lớn tới.

Hobdina gõ gõ cánh cửa đối diện, vội vàng hô lên.

Sarin nhìn cửa phòng đối diện, mở ra hai bên, một nam nhân cùng tuổi với Jason đi ra. Sarin hoảng sợ, nam nhân này tướng mạo đường đường, nhưng mà...

Nửa người dưới lão sư của Hobdina có sáu chân, mặt sau còn có một cái đuôi cong lên. Tay trái của hắn gắn trang bị kim loại thật to, trang bị kim loại hình ống còn đang không ngừng xoay tròn trên cánh tay của hắn.

- Lão sư...

Hobdina kéo nam nhân sáu chân này, chỉ về phía chiếc bàn trong phòng.

- Ồ? Thú vị.

Nam nhân sáu chân này liếc một cái thấy được linh kiện luyện kim trên bàn, chân hắn di động thật nhanh, tốc độ kinh người, gần như thoáng cái đã tới trước bàn.

Bây giờ Sarin đã nhìn ra được, nửa người dưới của nam nhân này gắn một bộ trang bị luyện kim, thay thế hai chân vốn có. Trang bị này màu đồng đỏ, ngoại hình rất giống với bò cạp sa mạc. Hắn ta chính là lão sư của Hobdina?

Không có mặc ma pháp bào, nửa người trên chỉ có nửa bộ giáp ma pháp, tóc là bó kim loại bện thành, Băng Lãnh Thị Giác của Sarin cũng không nhận ra cấp bậc của hắn.

Sarin biết, nếu không nhận ra, thì đó là Ma đạo sĩ. Chức nghiệp giả dưới cấp sáu, trừ khi là người có ma pháp bào như Lex, Sarin đều có thể nhìn ra một chút.

Lão sư Hobdina nhìn chằm chằm linh kiện luyện kim trên bàn, chừng khoảng một phút, mới lên tiếng nói:

- Sarin pháp sư, ngài muốn mua phòng ở tháp luyện kim?

- A, đúng vậy.

Sarin cũng không kinh ngạc, hai căn phòng chỉ cách một cái hành lang, bên này nói chuyện, lão sư của Hobdina nghe được cũng không có gì lạ.

- Linh kiện này có thể đổi căn phòng nhỏ nhất, loại dùng để chứa thức ăn. Nếu ngài có con rối đầy đủ, hơn nữa cam đoan cùng quy cách với linh kiện này, có thể đổi một phòng lớn hơn.

- Không, ta muốn một bộ.

Sarin nghe nói một con rối cấu trang chỉ có thể đổi một căn phòng, lập tức từ chối. Bên hắn có năm người, nhưng hắn không muốn chen chung phòng với một Vong linh pháp sư.

- Một bộ? Ngài có biết tầng đỉnh tháp luyện kim, một bộ nhà ở có giá bao nhiêu không?

Lão sư Hobdina hỏi.

- Không biết, ta chỉ biết toàn bộ đại lục Myers cũng khó mà tìm được loại con rối này.

- Nếu ngài có hai con rối như vậy, ta sẽ đáp ứng bán cho ngài một bộ. Sarin, một bộ nhà ở trên tháp luyện kim, lớn đến mấy trăm thước. Chẳng qua...

- Thế nào?

Sarin thuận theo ngữ khí của nam tử này hỏi.

- Nếu ngài có bản vẽ con rối này, có thể đổi trọn một tầng.

Nam tử dùng ngữ khí cực kỳ dụ hoặc nói, ánh mắt lam nhạt của hắn nhìn Sarin. Sarin lắc đầu.

- Chỉ có một cái, nếu ngài muốn hai cái, nói điều kiện khác.

- Hừ!

Ống kim loại trên tay trái nam tử này xoay tròn thật nhanh, tay hắn xoa xoa mi tâm, nhìn Sarin. Sarin cảm giác như bị bò cạp nhìn trừng trừng, cái đuôi sau lưng nam tử kia vung vẩy, mũi kim độc cuối đuôi châm một cái, sợ là còn chí mạng hơn cả bò cạp sa mạc.

Sarin chỉ làm bộ như không thấy, quy củ là của Luyện Kim Thành, bọn họ tất nhiên phải tuân thủ, nếu không còn thì còn lập quy củ làm gì. Ở Luyện Kim Thành, không ai có thể cướp bóc, cũng không cho phép đấu đá. Nếu không vừa rồi tên pháp sư đáng ghét kia đùa giỡn Lex, đã sớm bị đánh thành than rồi.

- Điều kiện gì?

Lão sư của Hobdina nheo mắt.

- Một con rối cấu trang đầy đủ, đổi một bộ nhà ở tầng cao nhất. Đây là giao dịch trụ cột, điều kiện kèm theo là ta lấy ra thêm một con rối cấu trang nữa, đổi lấy thành quả nghiên cứu của ngài.

Sarin dứt lời, cười cười, nói:

- Nếu ta có bản vẽ, có thể tùy tiện bán thứ này, làm gì phải dây dưa với ngài.

- Sarin, ngài là người Scotzia?

- Phải.

Sarin cũng không đỏ mặt, nếu là giao dịch thì không thể mất mặt. Hai bên nói điều kiện vốn là chuyện ngươi tình ta nguyện, lão sư của Hobdina châm chọc hắn là con buôn, hắn làm sao không nghe ra được.

Lão sư của Hobdina cũng không ngờ Sarin trả lời như thế, hắn thấy Sarin mắt lam tóc đen, nghĩ rằng hắn là người Tần Nhân thuần khiết, không ngờ Sarin thản nhiên trả lời là người Scotzia.

- Người Scotzia nói, một hàng xóm tốt, chính là một mối làm ăn tốt. Sarin, nếu ngài muốn ở lại tháp luyện kim, phải là một hàng xóm tốt với ta đấy.

Sarin cười hì hì nói:

- Đại sư, người Scotzia có hàng xóm mới, sẽ đưa lễ cho nhau, linh kiện này coi như là ta tặng lễ cho ngài vậy.

- Vậy thì ta nhận.

Lão sư của Hobdina mặt không đổi sắc, trực tiếp thu lấy linh kiện luyện kim trên bàn vào trang bị không gian của hắn. Lần này Sarin thấy rõ, ống kim loại xoay tròn trên cánh tay lão sư của Hobdina chính là một cái trang bị không gian.

- Vậy lễ vật của ngài đâu?

Sarin không chút khách khí hỏi, hắn thấy lão sư của Hobdina không hề có ý định tặng quà đáp lễ, trực tiếp lên tiếng đòi.

- Chúng ta ký kết một cái ma pháp khế ước trước đã. Sarin, là một Ma pháp sư, hẳn là ngài phải có kiên nhẫn.

Lão sư của Hobdina lấy ra một bộ thư khế ước, đặt trên bàn, nói:

- Ngài xem đã.

Sarin cầm lấy thư khế ước ma pháp, lật xem một chút. Đây là một loại khế ước an toàn nhất, sử dụng cho mua bán thuần túy. Trên khế ước thư dùng hình ảnh ma pháp cùng chữ ma pháp cùng biểu hiện rõ tình hình cụ thể của bất động sản bán ra. Chỗ trống để ghi điều kiện do người mua phòng đặt ra, còn có chỗ ký tên, đóng dấu ma pháp.

- Tầng bốn mươi chín?

Sarin nhìn thấy hình ảnh ma pháp trên đó, vị trí ở thư khế ước không phải tầng cao nhất.

- Tầng năm mươi là bãi chăn nuôi, không dùng cho người ở. Nếu ngài có ma thú cần chiếu cố thì có thể đặt ở tầng năm mươi, Luyện Kim Thành sẽ có người chuyên môn giúp ngài nuôi dưỡng.

Sarin xem đi xem lại các điều khoản trên khế ước, cảm giác không có vấn đề, lúc này mới lấy bút ma pháp trên bàn, chấm mực ký tên trên khế ước, viết điều khoản thu mua.

Lão sư Hobdina không cần kí tên, trên khế ước tự nhiên xuất hiện chín cái chữ ký, chín chữ ký, đại biểu lực lượng cuối cùng của Luyện Kim Thành - chín vị Ma đạo sĩ cấp chín.

Khế ước hoàn thành, ánh sáng ma pháp sáng lên, thư khế ước chia làm ba phần, Sarin giữ một phần, lão sư của Hobdina lấy đi hai phần.

- Hobdina, dẫn bọn họ đi xem phòng, nhớ mang theo con rối.

Lão sư của Hobdina không hề nói tới chuyện quà đáp lễ, Sarin cũng không hỏi, lần đầu tiên hắn gặp phải Ma đạo sĩ quỵt nợ.

- Đi theo ta.

Hobdina cười hì hì, bước chân nhẹ nhàng đi ra ngoài. Mấy người Sarin đành phải theo nàng rời phòng, lão sư của Hobdina đột nhiên gọi lại Sarin một tiếng.

- Sarin!

- Đại sư, có chuyện gì?

Sarin quay đầu lại.

- Ta tên Persian, nghiên cứu con rối cấu trang xong, ta sẽ đưa cho ngài một phần kết quả nghiên cứu.

- Đa tạ đại sư.

Sarin hành lễ pháp sư, đuổi theo chân Hobdina. Bản vẽ không có ý nghĩa lớn với hắn, chế tạo con rối cấu trang không chỉ cần có luyện kim thuật cao cấp, chi phí cũng không nhỏ, lại còn phải tiêu hao. Điều này không thành vấn đề với Luyện Kim Thành, nhưng Sarin không có nhiều sức người như thế, hắn muốn thành quả, chỉ là vì Lex cần.

Quận Grievances có thể mở rộng địa bàn, nhưng vị trí không tốt, rất khó gia tăng số lượng dân cư. Quận quốc của Lex muốn phát triển ổn thỏa, chỉ trông vào nhân thủ trước mắt thì có chút không đủ. Tác dụng con rối cấu trang trên chiến trường lớn hơn con rối chiến đấu, một kỳ đoàn chỉ cần có mười con rối cấu trang là có thể nâng cao sức chiến đấu gấp mấy lần.

Đi vào đại sảnh tầng mười, ở trước cửa thang máy, Sarin bất ngờ thấy tên Ma pháp sư đã đùa giỡn Lex chờ ở đó, ba người sau lưng hắn đầy vẻ sầu khổ.

Tâm tình của Lex vốn vừa tốt lên liền bị phá hỏng, pháp sư áo bào tro kia hung tợn nhịn Sarin, Sarin có chút kỳ quái, chuyện gì vậy? Vì sao cái tên ngu ngốc này có biểu tình như thế?

- Pháp sư, ta muốn quyết đấu với ngươi!

Pháp sư áo bào tro kia nhìn chằm chằm Sarin.

- Không có hứng thú.

Sarin lắc lắc đầu, nói với Hobdina:

- Chúng ta đi, ta không biết người này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play