- Sarin, ngươi không thể từ chối!

Hobdina lui về phía sau từng bước, đứng ở bên cạnh Sarin.

- Tại sao? Luyện Kim Thành có quy củ như vậy ư?

Sarin nhớ rõ dọc đường đi đã được Lex giải thích đầy đủ rồi, những điều cấm kỵ tại Luyện Kim Thành hình như cũng không có điều này. Hắn không nhớ quyết đấu lại có quy tắc như vậy. Trong mắt các Ma pháp sư, quyết đấu là chuyện cực kỳ ngu ngốc, sau khi tầng lớp kỵ sĩ tiêu vong, quyết đấu trở thành phương thức giải quyết tranh cãi mà chỉ các lính đánh thuê tầng dưới cùng mới sử dụng.

- Tên kia thật sự là rất chán ghét, trên người hắn có một mùi rất lạ!

Hobdina che lại cái mũi, dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía pháp sư áo bào tro. Pháp sư áo bào tro vẻ mặt bi phẫn, hương vị trên người hắn đã được dùng Vệ sinh thuật tiêu trừ, nhưng mà thứ này chỉ cần dính một chút tới da, thì dường như có thể thấm vào trong, không thể xóa được.

Đừng nói Hobdina, ngay cả hắn ngửi mà cũng thấy ghê tởm. Cảm giác kia giống như là ngươi vừa mới tiến vào sào huyệt của động vật ăn thịt thối vậy, mà động vật ăn thịt thối này lại còn đang nuôi con nhỏ, con thú con đang nghịch ngợm đống nội tạng thối, vương vãi đầy đất, không gì kinh tởm hơn.

- Hobdina, điều này không thể trở thành lý do bắt ta làm vậy!

Sarin không quan tâm đến vẻ mặt của Hobdina, Hobdina bĩu môi, muốn nói thêm gì đó, nhưng mà nàng bắt gặp khí tức trầm tĩnh lạnh như băng trong đôi mắt màu lam của Sarin, hô hấp cũng gần như ngừng lại.

Chết tiệt! Trong tim người này khẳng định chỉ có thủy hệ ma pháp, không có chút cảm tình gì cả.

Sarin cúi đầu, vẻ mặt nhìn ủy khuất của Hobdina, cũng không để ý tới pháp sư áo bào tro, điều càng làm cho pháp sư áo bào tro thêm buồn bực chính là, mọi người bên cạnh Sarin cũng đều như vậy, không có một ai nhìn hắn cả.

Nếu có người nào hò hét hắn nhường đường, thì hắn còn có thể tìm một cái cớ để đấu khẩu với đối phương, nhưng hiện tại đám người Sarin này rõ ràng là không nói gì, cũng không quan tâm tới hắn, làm cho hắn vô kế khả thi. Hắn không thể cứ mãi đứng chắn ở cửa được, nơi này là Luyện Kim Thành, chứ không phải là nhà của hắn.

- Ngươi còn có phải là nam nhân hay không!

Pháp sư áo bào tro bị đám người Sarin làm cho phát hỏa, hắn đến gần hai bước, trừng mắt nhìn Sarin.

Lúc này Sarin mới ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi lại:

- Vậy thì ngươi có còn phải hay không?

Lex không kìm nổi phì cười một tiếng, lời nói này của Sarin thật quá độc. Quả nhiên, Ma pháp sư kia nghe được lời nói của Sarin, lông mi cũng dựng thẳng lên, trên mặt không kìm nổi lộ ra thần sắc bạo ngược.

Hai tay hắn để giao nhau, ngón trỏ và ngón giữa đều vặn vẹo lên, trong miệng niệm chú ngữ, chuẩn bị phóng thích ma pháp. Sarin ngạc nhiên, đối phương là pháp sư áo bào tro, chẳng lẽ ngay cả một cái ma pháp thuấn phát mà cũng không thi triển được hay sao?

Tuy nhiên Sarin cũng không muốn vô duyên vô cớ đi chịu đựng một lần ma pháp công kích, hắn bước về phía trước một bước, trực tiếp tới trước mặt pháp sư áo bào tro, nâng tay lên đánh ra một quyền.

Sarin không tu luyện võ kỹ. Lại càng không biết phát ra kiếm khí. Tuy nhiên hắn đã được chứng kiến rất nhiều, mặc dù các bước tấn công của hắn cũng không đúng chuẩn mực, nhưng vẫn có hiệu quả. Ma pháp của pháp sư áo bào tro còn chưa được chuẩn bị tốt, nắm tay của Sarin đã trúng cái mũi của hắn rồi.

“Rắc” một tiếng, cái mũi của pháp sư áo bào tro đã bị gãy xương, lệch sang một bên. Chú ngữ bị đánh gãy, trước mặt pháp sư áo bào tro tối sầm, hô hấp đột nhiên ngừng lại, ngã thẳng tắp trên mặt đất. Ba người phía sau hắn quá sợ hãi, đồng thời rút ra nhuyễn kiếm bên hông.

- Hắn chỉ bị ngất đi thôi, các ngươi mà động thủ, thì hắn nhất định phải chết!

Sarin lắc lắc nắm tay có chút đau, một quyền này hắn dùng khí lực quá lớn, bởi vì không dám dùng ma pháp, trên tay hoàn toàn không có bảo hộ gì, đánh cho đối phương vẹo mũi, thì nắm tay của hắn cũng khá là đau.

Hobdina nở nụ cười, hành động của Sarin nằm ngoài dự kiến của nàng. Làm một Ma pháp sư, dùng nắm đấm đi đánh người thì đúng là cũng không coi như phá hủy quy củ của Luyện Kim Thành. Nếu ba tên Kiếm Sư đối diện có thể sử dụng ma pháp làm Sarin bị thương, thì kết quả cũng giống nhau mà thôi.

Nhưng kiếm khí và Ma huyền lại không thể cùng tồn tại, cho dù ba tên Đại Kiếm Sư này có nửa đường đổi nghề, thì cũng chỉ có tiêu chuẩn của ma pháp học đồ mà thôi. Bọn họ nhiều nhất có thể đứng tại chỗ phóng thích ma pháp 0 cấp. Nhưng mà có như vậy, thì một Ma pháp sư cũng có thể đánh cho ba người bọn họ sưng đầu rồi.

- Đừng gây chuyện ở Luyện Kim Thành!

Hobdina đẩy ba tên đang nổi giận đùng đùng này ra, bước vào trong thang máy. Nàng đối với nhuyễn kiếm trong tay ba tên Đại Kiếm Sư này thì nhìn như không thấy, nhưng mà Sarin thì lại không dám sơ suất gì.

- Nếu các ngươi không đi, ta liền hô lính tuần tra của Luyện Kim Thành tới đây!

Sarin khởi động Băng Văn Khải Giáp, Nerys và Tieta đều bước về phía trước, chặn lại lộ tuyến công kích của đối phương.

Quy củ của Luyện Kim Thành là rất lớn, nhưng cũng có rất nhiều chuyện không thể dùng quy củ để hạn chế, ví dụ như pháp sư áo bào tro này, mới vừa rồi đã có ý đồ dùng ma pháp công kích Sarin. Con người mà điên cuồng lên thì việc gì cũng có thể làm ra được.

Thiếu gia không chết, ba tên Đại Kiếm Sư cũng không dám động thủ, bọn họ thu hồi nhuyễn kiếm, nâng tên pháp sư áo bào tro dậy, tránh ra một con đường.

- Sarin, một quyền mới vừa rồi kia của ngươi, rất được a!

Đi vào trong thang máy, Lex dùng giọng tán thưởng nói. Trong Tần Nhân ngữ, “rất được” cũng có ý là hoàn mỹ. Một quyền kia của Sarin, vừa đúng lúc chú ngữ của pháp sư áo bào tro sắp sửa hoàn thành, khiến nó trong nháy mắt bị nghẹn lại, chính là do ma pháp phản phệ không nặng không nhẹ này mới khiến cho pháp sư áo bào tro hôn mê.

Nếu Sarin công kích sớm một chút, thì nhiều nhất là pháp sư áo bào tro bị gãy mũi, chứ sẽ không hôn mê. Nếu công kích hơi chậm một chút, uy lực của ma pháp phản phệ sẽ gia tăng hàng trăm ngàn lần, có lẽ cả cái đầu của pháp sư áo bào tro đều sẽ bị nổ tung, mà nắm tay của Sarin cũng sẽ không còn tồn tại nữa.

Từ góc độ võ kỹ mà quan sát, một quyền này của Sarin có trăm ngàn chỗ hở, nhưng từ năng lực tính toán ma pháp mà nói, cú đánh của Sarin đúng là xứng đáng với cái tên “hoàn mỹ”.

Sarin cấp cho nắm tay của mình một cái Xuân Lâm thuật, nói:

- Đau chết đi được, cái mũi của tên kia cứng quá. Hobdina, đó là kẻ nào vậy, tại sao lại không hiểu quy củ, xằng bậy như vậy?

- Ta làm sao biết hắn là ai, người ngoài đến Luyện Kim Thành nhiều như vậy, ta mới lười đi quan tâm!

Lời nói vừa rồi của Sarin khiến cho Hobdina có chút giận dỗi, không thèm quan tâm đến Sarin.

- Nhưng mà hắn động thủ trước mắt của ngươi, ngươi không định đi thăm dò một chút hay sao? Ít nhất cũng cho hắn một cái giáo huấn, nếu những người ngoài đều như vậy, Luyện Kim Thành còn không phải sẽ trở nên cực kỳ lộn xộn ư?

- Đó là chuyện của Nguyên Tố Thủ, không có quan hệ cùng với luyện kim tháp!

- Sao lại không quan hệ? Mới vừa rồi nếu hắn ngộ thương ngươi thì sao?

- Làm bị thương ta? Hừ, đám Vân Lưu hỗn đản, nếu mà dám làm bị thương ta, lão sư sẽ phái người đến giết cả nhà bọn họ, từ trên xuống dưới, một người cũng không lưu!

Vẻ mặt Hobdina đằng đằng sát khí. Nàng vẫn không lộ ra thân phận đối phương chút nào, rất rõ ràng, nàng biết được lai lịch của đối phương.

Thang máy tiếp tục đi, từ các dây cáp cổ xưa này phát ra âm thanh kẽo kẹt, dường như ngay cả dầu bôi trơn mà cũng đã khô hết rồi.

Lời nói của Hobdina khiến cho Sarin cảnh giác, người của Luyện Kim Thành cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, về sau nhìn thấy người nào có dấu hiệu của Luyện Kim Thành, tốt nhất là không nên động thủ. Trừ khi có thể giết chết tất cả những người chứng kiến.

- Ngươi không cần khẩn trương như vậy, người như thế thì Luyện Kim Thành thấy rất nhiều rồi, thời điểm vừa tới thì đều rất kiêu ngạo, qua một thời gian sau thì sẽ biết điều ngay!

Thang máy mở ra, Hobdina đi ra ngoài, quay đầu lại nói với Sarin.

- Ngươi không hiếu kỳ gì sao? Một pháp sư cấp bốn, tại sao lại không chút bình tĩnh như vậy!

Sarin không buông tha, hắn vẫn muốn từ Hobdina tìm chút tin tức.

Hobdina giảo hoạt cười, cái mũi nhỏ của nàng nhăn lại, nói:

- Sarin, nếu như ngươi muốn tin tức, có thể chi tiền để mua, tầng một của luyện kim tháp còn có bán tư liệu đấy.

- Nếu như mua của ngươi, có được rẻ hơn chút nào không?

- Ta không thu kim tệ, nếu ngươi có thể đưa ta mấy thứ linh kiện loại này, chúng ta có thể làm giao dịch được!

Hobdina vừa nói như vậy, vẻ mặt Sumanuo lập tức có chút khổ sở. Nếu Sarin đáp ứng Hobdina, công tác của hắn sẽ trở thành vô dụng, mà số tiền đã thu của Sarin cũng phải trả lại.

- Ngươi không phải là đang báo thù đó chứ!

- Ngươi nghĩ rằng mình là quý lắm hả? Hừ hừ...!

Thấy Sarin không phản ứng, Hobdina không kìm nổi tiếp tục nói:

- Gặp được ta chính là vận khí của ngươi, bình thường thì ta sẽ mặc kệ những chuyện vớ vẩn này, ta chỉ thay sư huynh trông coi một ngày, sau này ngươi có muốn tìm ta, thì cũng khó mà được đấy!

Nàng bày ra bộ dáng một tiểu hài tử hờn dỗi, tuy rằng tuổi Sarin không lớn, nhưng mà từ sau khi cha mẹ qua đời, hắn đã không bao giờ còn bày ra vẻ này nữa. Hắn so với bạn cùng lứa tuổi thì đã trưởng thành hơn nhiều lắm, thấy Hobdina như vậy, trong lòng cười thầm, ngoài miệng thì nói:

- Hobdina, chúng ta không thể cứ đứng mãi ở đây chứ, trước hết dẫn ta đi xem phòng ở đi.

Tầng bốn mươi chín của Luyện kim tháp có bố cục khác với các tầng phía dưới, thang máy mở ra, đối diện là một quầy tiếp tân rất rộng rãi, kế một cái bàn rộng hơn sáu thước, phía sau có một nữ nhân rất xinh đẹp, tươi cười hòa ái. Nàng nhìn Hobdina và Sarin đấu võ mồm, cũng không nói gì, chờ Hobdina đi về phía nàng, thì mới nói:

- Hobdina, ngài tự mình đi lên có việc gì hay sao?

- Có một tên muốn mua phòng ở, đưa chìa khoá phòng số 2 cho ta.

- Vâng.

Nữ nhân này lấy ở dưới bàn ra một thanh luyện kim chìa khóa, giao cho Hobdina.

Vẻ mặt của Hobdina lại trở nên vui vẻ, dường như đã quên chuyện mới vừa rồi, nàng lắc lắc chìa khoá trong tay, nói với Sarin:

- Tới đây đi, xem nhà mới của các ngươi thế nào!

- Được.

Sarin gật đầu, bước theo. Băng Lãnh Thị Giác của hắn vẫn được mở ra, thấy được bên dưới quầy tiếp tân kia có che dấu các luyện kim cơ quan. Ít nhất có mười chiếc luyện kim nỏ thiết kế rất phức tạp đang nhằm thẳng vào thang máy, những luyện kim nỏ này cũng không phải là loại mà quân đội dùng, Sarin cảm giác ma pháp trận trên thân nỏ được khảm ma hạch cao cấp.

Luyện kim nỏ của quân đội theo đuổi giá cả rẻ tiền và tính thông dụng, ma pháp trận thì nhiều nhất chỉ được khảm ma hạch trung cấp. Nhưng mà những luyện kim nỏ dưới quầy kia, ở bất kỳ một quốc gia nào cũng đều là vật phẩm cấm. Sarin có một loại trực giác, mười chiếc luyện kim nỏ kia có thể dễ dàng bắn thủng Băng Văn Khải Giáp của hắn.

Kỳ thật nếu có người nào làm loạn, thì căn bản cũng không cần dùng đến những chiếc luyện kim nỏ kia, luyện kim tháp chỉ cần chặt đứt dây treo của thang máy, thì tất cả những người trong thang máy sẽ trở thành bánh thịt ngay.

Nhưng mà ở nơi này thật ra lại rất an toàn, cho dù chọc tới phiền toái, thì cũng sẽ không có người nào tới tìm tận cửa cả.

Đại sảnh tầng thứ bốn mươi chín có diện tích lớn hơn so với mười tầng gộp lại, bố trí thành một cái phòng khách cực lớn, trong phòng bày rất nhiều tác phẩm nghệ thuật, trần nhà được gắn các ma pháp đăng, thủy tinh phản xạ ánh sáng lên trên tường, trên tường lộ các bức tranh rất lớn.

Ba mặt của đại sảnh có bốn cánh cửa, Hobdina mang theo đám người Sarin đi qua thang máy, đi tới trước cửa giữa quầy kia. Giữa cánh cửa là một cái khóa kim loại sáng bóng, Hobdina cắm luyện kim chìa khóa vào trong, hai cánh cửa lập tức mở ra.

- Đến đây đi, mặc kệ ngươi có hài lòng hay không, từ giờ cho tới khi ngươi giao cho ta, cái phòng này chính là của ngươi.

Hobdina ngoắc tay, ý bảo đám người Sarin cùng nàng đi vào trong cánh cửa này

Bên trong cánh cửa là một tiểu tính dài sáu thước, trống rỗng không có một vật nào. Hobdina nói với Sarin:

- Nơi này là địa phương bố trí ma pháp trận, không có sự cho phép của ngươi, bất luận kẻ nào cũng không thể đi vào phòng ở của ngươi, cho dù có là người của Luyện Kim Thành thì cũng không được. Ví dụ như tên mới vừa rồi kia mà tiến vào nơi này, ngươi có xử lý hắn thì Luyện Kim Thành cũng sẽ không nhúng tay can thiệp.

Sarin thấy Sumanuo vẫn không đi vào cùng, mà là thành thành thật thật chờ ở bên ngoài. Bốn vách tường, trần nhà và sàn nhà của tiểu thính này đều được trải qua ma pháp gia cố, trừ khi nhét một con cự long vào đây, nếu không thì sẽ rất khó phá hư.

Đây chính là môi trường rất tốt để bố trí ma pháp trận, Sarin nhẹ nhàng thở ra, nơi này cho dù là người của Luyện Kim Thành thì cũng không được phép tiến vào, đó tuyệt đối là không gian tư nhân.

Phỏng chứng chỉ cần thuê được phòng này thì sẽ có được quyền lợi này, xem ra bất kỳ nơi nào trên đại lục, người có tiền thì luôn luôn sướng hơn người nghèo khổ. Ngay cả Luyện Kim Thành thì cũng không phải là ngoại lệ.

- Nếu ngươi không bố trí ma pháp trận, thì có thể thuê người của Luyện Kim Thành đến làm. Tầng một còn có đại sư chuyên môn bố trí ma pháp trận nữa.

Hobdina dùng luyện kim chìa khóa mở ra cánh cửa thứ hai, mang theo đám người Sarin tiến vào trong phòng của hắn.

- Nơi này không có gì đẹp mắt cả, còn cần ngươi tự mình đi bố trí.

Hobdina chỉ vào phòng khách trống rỗng, nói:

- Kiểu cách phòng ở đều được viết trong khế ước rồi, ta sẽ không giới thiệu nữa. Nếu như muốn bố trí...

- Tầng một có bán cả phải không, ta biết rồi.

Sarin nhìn về phía phòng khách trống rỗng, rất bất đắc dĩ tiếp lời Hobdina. Luyện Kim Thành thật đúng là biết cách kiếm tiền, có phòng ở vậy thì cũng không thể ngủ trên sàn nhà được. Những người đến Luyện Kim Thành, ngoài việc tu luyện, mua được tài liệu hiếm thấy, thì rất nhiều người còn muốn đi kết bạn một chút.

Cũng may mà trước khi Lex đến thì đã chuẩn bị rất nhiều vật dụng và đồ dùng cuộc sống. Ngoài ra Lex còn mang rất nhiều đồ ăn nữa.

- Ngươi biết là tốt rồi, bên này là phòng bếp, phòng khách nhỏ, thư phòng, phòng ngủ, phòng của người hầu, phòng minh tưởng, phòng tu luyện, nhà ăn, phòng lưu trữ, phòng tắm....

- Nơi đó là gì?

Sarin chỉ vào bức tường thủy tinh rực rỡ ngay tại phòng khách.

- Là phòng trồng hoa, tới xem một chút đi.

Phía sau cánh cửa thủy tinh có một vùng không gian khác, mười hai ao trồng hoa được các khối ma pháp thạch lớn vây quanh, bên trong là bùn đất màu đen. Những ma pháp thạch này phần lớn không được tạo hình xử lý, phía trên có khắc ma pháp trận. Giữa ao hoa này có một con đường trên mặt nước, gập ghềnh cao thấp.

Con đường mòn lót đá vụn đi xuyên qua những ao hoa này, phía trước là một bức tường thủy tinh, có một phòng khách nho nhỏ tại đó.

Một cái bàn gỗ, sáu chiếc ghế mây, bên cạnh cái bàn chính là cửa sổ thủy tinh cao lớn, từ cửa sổ nhìn ra ngoài, thu vào mắt ánh sáng rực rỡ tận mười mấy dặm xa.

Nhưng mà cảm giác này cũng rất khác với đứng trên núi nhìn ra, luyện kim tháp hoàn toàn là do nhân loại dựng lên, từ trên độ cao này mà nhìn ra ngoài, trong lòng mọi người đều có cảm giác rất phức tạp.

Từ trên cao nhìn xuống, những nhà lầu cao ngất thật lớn trong thành thị kia giống như là ma pháp xếp gỗ, làm cho Sarin nhớ tới những khối kim chúc mà Faeron dùng để luyện tập công thức ma pháp Figaro.

Một con rối thật lớn từ cửa sổ phía trước bay qua, các lớp màng dưới cánh nhìn rất rõ ràng, trên đầu của con rối phi hành này có một Ma pháp sư đang ngồi, chính là tên pháp sư áo bào tro khi nãy, lúc này hắn đang cưỡi trên lưng con rối, vẻ mặt say mê.

Hobdina cười hì hì, chỉ vào con rối phi hành đang lướt đi ngoài cửa sổ, nói:

- Sarin, nếu ngươi muốn thể nghiệm cảm giác phi hành, có thể đi thuê một con rối, một vạn kim tệ, được bay trong mười phút.

Sarin nhìn cái bóng đang đi xa kia, lắc đầu. Con rối phi hành này có cấp bậc rất thấp, hắn đơn giản đoán rằng, tốc độ cao nhất thì cũng chỉ là mỗi giờ bay được 50 dặm, không chênh lệch là mấy so với Phong Tốc thuật. Nếu như là phi hành chân chính thì tốc độ sẽ vượt qua một trăm dặm. Loại con rối phi hành này cũng sẽ không bay được lâu lắm, đều chỉ dùng ma hạch trung cấp.

Nếu dùng ma hạch cấp bốn, một lần phi hành tiêu hao chỉ là hơn hai ngàn kim tệ, pháp sư này vung tận một vạn kim tệ để thuê con rối, thật sự rất phá sản.

Phi hành con rối ở trong quân đội thì cũng có, có thể chứa được năm người, khoảng cách phi hành sẽ không vượt qua mười dặm. Những người xưa đã từng dùng thứ này để bay qua tường thành, tiến vào thành thị của địch nhân. Tuy nhiên loại con rối này bay rất thấp, tốc độ lại chậm, khổ người to lớn, giá thành chế tạo cao, lại còn rất dễ bị trọng nỏ bắn rụng. Sau đó loại con rối này đã được cải tạo dùng cho thủ thành, cũng không còn để cho người cưỡi lên nữa, mà dùng để thiêu hủy máy bắn đá ma pháp của địch nhân.

Nếu Sarin muốn bay, Lex có thể làm ra mười tám cái cho hắn. Đối với pháp sư bình thường mà nói thì còn tương đối khó có được, nhưng mà Lex lại có cả bộ hoàn chỉnh.

Thấy Sarin keo kiệt như vậy, Hobdina cũng không có biện pháp gì. Nàng kéo chiếc ghế mây, ngồi phịch xuống, nói:

- Sarin, ngươi nên lấy ra nữa đi, ngươi muốn gia hạn khế ước, nếu mà không lấy ra thêm, thì ta cũng không giúp được ngươi đâu.

Lex không so đo với tiểu hài tử như nàng, lấy ra hai bộ cấu trang con rối. Hobdina lấy tay sờ làn da kim chúc của con rối, gật gật đầu vừa lòng, nói:

- Chính là thứ này, Sarin, ký vào đây một cái.

Nàng lấy ra một cái khế ước, đặt lên trên bàn. Sarin cũng ngồi xuống, cầm lấy khế ước nhìn một lần. Bộ khế ước này rất phức tạp, chi tiết kỹ càng tỉ mỉ. Sau khi ký tên, căn phòng này lập tức hoàn toàn thuộc về sở hữu của hắn.

Mua chứng minh, khế ước mua bán nhà, thu biên lai, tiếp theo là đi đăng ký.

Trên phiếu đăng ký, mọi người cần phải ghi lại tên tuổi và một số tư liệu đơn giản. Trong lòng Sarin hiểu được đây là thủ đoạn thu tin tức của Luyện Kim Thành, tuy nhiên nếu ngươi không ký xuống, thì Luyện Kim Thành sẽ không có nghĩa vụ bảo vệ ngươi.

Sau khi ký tên đầy đủ, Hobdina thu hồi biên nhận, vẻ mặt chuyển sang nét cầu xin, nói:

- Sarin, ngươi còn linh kiện của con rối luyện kim này nữa không? Ta còn muốn nữa!

- Ta không có, tuy nhiên nàng ấy có.

Sarin chỉ về phía Lex.

Cặp mắt của Hobdina đảo quanh một vòng, lôi tay áo của Lex, nói:

- Lex...

Lex cười cười, lấy ra một cánh tay của cấu trang con rối, nó đã bị con cự long đánh rời ra, các bộ phận đầy đủ không còn nhiều lắm. Nàng trực tiếp ném cánh tay con rối lên trên mặt đất, một cánh tay này nặng tận mấy trăm cân, Lex không nhấc nổi nó.

- Hì hì...

Hobdina ngay lập tức thu hồi cánh tay con rối, sau đó mới thu hai cấu trang con rối lại. Sarin nhìn thấy không gian trang bị của nàng dĩ nhiên lại là một cái vòng nhỏ đeo trên tai, trong lòng rất kinh ngạc.

Nói như vậy, chỉ có Ma pháp sư cấp năm mới có thể sử dụng không gian trang bị, loại trang bị như Ân Tứ Chỉ Hoàn này là cực kỳ hiếm thấy, ít nhất cũng có trên vạn năm lịch sử. Hơn nữa loại không gian trang bị không chịu hạn chế về mặt cấp bậc này lại chịu ảnh hưởng về mặt thể tích, vòng tai của Hobdina còn nhỏ hơn Ân Tứ Chỉ Hoàn nhiều lắm, vậy mà vẫn có thể thu được cấu trang con rối cao ba thước, ma pháp giá trị của nó thật là lớn.

Nếu đây là di vật tiền nhân để lại, nếu là đồ vật do lão sư của nàng chế tạo ra, vậy thì nam nhân có con bò cạp kia sẽ thật sự là phi thường đáng sợ.

- Tốt lắm, đồ vật ta cũng cầm rồi, Sarin, ngươi muốn hỏi gì nữa không?

Hobdina ra vẻ hào phóng, nàng đã đạt được lễ vật của Lex, tâm tình rất tốt.

- Ừ, khế ước mua bán nhà ta đã có, còn chìa khóa ra vào phòng thì sao...

Hobdina vỗ ót, nói:

- Quên chưa nói với ngươi, ngươi còn nhớ cái sảnh lớn vừa nãy không, ngươi để cho nàng làm cho một bảng đăng ký. Sau đó bảo nàng đưa cho một luyện kim chìa khóa. Căn phòng này có thể ở được sáu người, tuy nhiên nếu ngươi muốn an bài người thứ sáu, thì phải đi tầng mười đăng ký lại một lần. Ngoài chìa khoá, nàng còn có thể cho ngươi năm tấm luyện kim huy chương, có thứ này, đi lại bên ngoài vào buổi tối mới không gặp phiền toái.

- Ngươi còn gì quên nữa không?

- Ồ, nếu ngươi muốn mua gì đó, thì cũng có thể để cho tên kia giúp ngươi mua, trong thư phòng có ma pháp trận, có thể truyền âm. Không cần ra cửa, ngươi cũng có thể mua được tất cả hàng hóa tại Luyện Kim Thành này.

- Chắc là cần phải dùng nhiều tiền hơn phải không?

- Đúng vậy, dù sao ngươi cũng phải để cho người khác kiếm chút tiền chứ, tên kia cũng là pháp sư cấp ba đấy.

Sarin không nhanh không chậm nói chuyện với Hobdina, dường như Hobdina cũng không có gì vội vã cả, bắt đầu thao thao bất tuyệt, nàng có thái độ rất tốt đối với Sarin, có lẽ là do trước đó đã thu “hối lộ” của Lex.

Sarin hỏi về tên pháp sư áo bào tro trước đó đã đùa giỡn Lex kia, quả nhiên hỏi ra một vài tin tức mà người khác không có được.

Tên pháp sư kia là người Vân Lưu, ba nam nhân bên cạnh là Đại Kiếm Sư, đến Luyện Kim Thành đã được hơn ba tháng, muốn mua một đám tài liệu quý hiếm.

Tuy nhiên Hobdina nói cho Sarin biết, trong hai năm gần nhất thì Vân Lưu đã xuất hiện rất nhiều Đại ma pháp sư mới tấn chức. Rất nhiều người đều đến Luyện Kim Thành, trong danh sách vật phẩm cần mua, có mấy thứ rất giống nhau, đều là tài liệu chế tạo ma pháp dược phẩm cao cấp.

Những Đại ma pháp sư mới tấn chức này còn đại lượng thu mua bảo thạch, chỉ cần bảo thạch thuần túy nhất, thì không quan tâm loại hình và kích cỡ, thu mua tất cả.

- Lão sư nói rằng, những Đại ma pháp sư mới tấn chức này là thông qua một loại thủ đoạn đặc biệt để mạnh mẽ đột phá giới hạn giữa cấp ba và cấp bốn, trạng thái rất không ổn. Bọn họ mua tài liệu ma pháp dược phẩm là chuyên môn nhằm vào loại tình huống này.

Hobdina vô cùng đắc ý nói, nàng biết được những bí mật này, giá trị đúng là không nhỏ, tuy nhiên nàng rốt cuộc cũng không phải là người chuyên buôn bán, chỉ là một đứa bé ham thích Luyện kim thuật mà thôi.

Trong lòng Lex chấn động, tin tức này rất đáng giá, đừng nói tới một cánh tay của con rối, cho dù phải trả giá một cấu trang con rối đầy đủ thì cũng đáng giá.

Ma pháp sư tu luyện, cơ bản không có thủ đoạn mưu lợi. Hơn nữa giữa cấp ba và cấp bốn, cánh cửa này cực kỳ khó vượt qua. Thiên phú, truyền thừa, lão sư chỉ đạo, những thứ này đều không thể thiếu được. Tên Ma pháp sư trước đó đùa giỡn nàng kia, rất hiển nhiên là có tố chất không cao lắm, nhưng lại bị mạnh mẽ tăng lên tới cấp bốn.

Nếu Vân Lưu đế quốc thực sự có loại thủ đoạn này, thì sẽ rất dễ dàng đánh vỡ thế cân bằng của đại lục.

Đại ma pháp sư và pháp sư cấp thấp bình thường có khác biệt quá lớn, pháp sư cấp thấp có thể dựa vào tiền tài mà bồi dưỡng ra, nhưng Đại ma pháp sư thì hoàn toàn dựa vào vận khí mới có thể ra tới một người. Sức chiến đấu giữa hai người cũng có cách biệt một trời một vực, trong một kiếm sĩ doanh có một trăm pháp sư cấp thấp, cũng không bằng có được ba đến năm tên Đại ma pháp sư.

Lại liên tưởng thêm một chút, theo như lời của Daniel, gần đây bên phía Vân Lưu thực sự có rất nhiều điều dị thường. Nhất là vài lần xuất hiện tin tức về cự long, gần như đều có liên quan tới Vân Lưu.

Nếu như người của Vân Lưu có thể bắt giữ cự long, chăn nuôi ma thú cấp cao để thu hoạch ma hạch, còn có thể đại lượng bồi dưỡng Đại ma pháp sư, vậy thì không chỉ có là Tanggulas đế quốc gặp phiền toái lớn, Vân Lưu chỉ sợ còn có thể có dã tâm thâu tóm cả Tần Nhân.

Tin tức này, bất kể như thế nào cũng phải được truyền về thành San Rock. Tuy rằng Sephiroth có thành kiến đối với nàng, cực lực chèn ép, nhưng nguy cơ này không phải nhằm vào riêng ai, mà là nhằm vào toàn bộ Tần Nhân đế quốc, là đế quốc do phụ thân lưu lại.

Khiếp sợ trong lòng Sarin cũng không nhỏ, hắn đầu tiên nghĩ tới Ma huyền dược phẩm.

Hạn chế từ một ma pháp học đồ trở thành pháp sư, chính là do Ma huyền hình thành cực kỳ khó khăn. Nếu như có thể sản sinh ra đại lượng Ma huyền dược phẩm, hơn nữa có loại thủ đoạn này của Vân Lưu đế quốc, gần như mỗi người đều có thể trở thành Ma pháp sư được.

Chuyện này rất không thích hợp, sau khi Myers nữ thần ngã xuống, lực lượng của nhân loại trên đại lục đang không ngừng suy yếu, đột nhiên ngay lập tức xuất hiện một loại khả năng như vậy, xem kiểu gì cũng đều giống như được người ta thiết kế ra. Hơn nữa Giáo đình lại vào thời điểm này phát động thánh chiến nhằm vào Ma pháp sư, trùng hợp cùng quá là ngẫu nhiên đi?

Vốn Sarin chỉ muốn nghe tin tức về lão sư, nhưng sau khi biết được điều này, hắn lại càng thêm sầu lo. Nếu chuyện này liên lụy đến Ma huyền dược phẩm thì phải làm thế nào đây? Hay chỉ là do hắn quá mức mẫn cảm mà thôi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play