Người muốn có được nhất định phải trả giá ngang bằng. Đây là chân lý mà tất cả pháp sư vững tin.
Daniel không thể tin tưởng một người bèo nước gặp nhau, sẽ vì cảnh ngộ của hắn mà đi đối phó với Hắc chấp sự của Trọng Tài sở. Sarin nhìn qua rất trẻ tuổi nhưng tuyệt đối không phải đầu đất, trong cặp mắt màu lam của hắn không có xung động gì. Daniel biết, mình phải lấy ra thứ gì đó khiến Sarin vừa lòng, Sarin mới có thể giúp hắn giải quyết vấn đề.
- Tấm hải đồ kia, ngươi còn có không?
- Có.
- Vậy được. Giết Hắc chấp sự, ngươi vẽ hải đồ cho ta, ta sẽ dùng ma pháp phát hiện nói dối để chứng minh có phải thật hay không.
- Chỉ vậy thôi?
Daniel có chút không dám tin, hắn còn tưởng rằng Sarin muốn ngọn lửa tử linh (Tử linh hỏa diễm) của hắn.
- Đúng vậy. Cái giá này quá nhỏ, cho nên ngươi còn thiếu ta một cái nhân tình.
Sarin mỉm cười trả lời. Trong lòng hắn biết, cho dù mình không hỗ trợ Lex cũng không bỏ qua cho những người của Trọng Tài sở này. Cừu hận giữa nàng và Giáo đình căn bản không thể điều đình hóa giải.
Chính mình chẳng qua là thuận tay tặng một cái nhân tình, Daniel này có thể chạy thoát trong nhiều lần đuổi giết, cũng là một nhân tài. Hơn nữa hắn là một Vong linh pháp sư hiếm thấy, tốt nhất là ở chung nhiều với hắn, hiểu nhiều một chút bí mật của ma pháp vong linh.
- Được. Hiện tại ta liền vẽ cho ngươi.
Daniel sảng khoái trả lời.
Sarin có chút hiểu được vì sao Daniel có thể sống sót. Người này đừng nhìn vừa rồi khóc rống, đó chẳng qua là làm bộ. Ở sâu trong nội tâm, Daniel chỉ sợ là người kiên cường dị thường. Nếu không có ý nghĩ thông minh và lực quyết đoán, hắn không có khả năng từ đế quốc Tanggulas một mạch trốn tới đây.
Lúc trước khi gặp phải Bạch chấp sự, chính mình ngay cả trốn cũng không làm được. Lần đó không chết hoàn toàn là bởi vì Picasso tâm tình tốt.
Nerys ở bên cạnh nhìn, thầm nghĩ chủ nhân thật sự là càng ngày càng tà ác. Rõ ràng là hắn muốn đi xử lý sạch người của Trọng Tài sở để đổi lấy niềm vui cho Lex, lại khăng khăng nói hiên ngang lẫm liệt.
Lex lại không nghĩ như vậy. Nàng nhạy bén phát hiện được liên hệ của hai chuyện này. Cự long Tiago dị thường hiếm thấy xuất hiện, đuổi giết nó còn là người của Vân Lưu đế quốc. Gia tộc Gaussian của Vân Lưu chiếm cứ một hòn đảo thật lớn, trên đảo này có các loại ma thú quý hiếm.
Chẳng lẽ Tiago đến từ hòn đảo thần bí kia? Hải đồ mà Sarin muốn đối với Daniel mà nói không đáng tiền, Daniel căn bản không có lực lượng đi hòn đảo đó đuổi người của nhà Gaussian, hắn thậm chí không có khả năng trở lại Vân Lưu.
Nhưng sau lưng Sarin là quận quốc Grievances, tương lai sớm muộn sẽ có một ngày Lex sẽ có đủ lực lượng tới cướp đoạt hòn đảo kia. Cho dù Lex không tính làm vậy, đem hải đồ bán cho người của Luyện Kim Thành cũng là một khoản tài phú thật lớn. Sarin chỉ cần lấy ra một cái xương của Tiago có thể chứng minh tính chân thật của chuyện này.
Xương cốt cự long mới mẻ, hòn đảo thần bí – đủ khiến cho pháp sư của Luyện Kim Thành điên cuồng.
Sarin chỉ cần tìm đến sự phụ của hắn là có thể an toàn bán ra phần hải đồ này, thậm chí có thể đạt được một bộ phận ích lợi trên hòn đảo đó. Gia tộc Gaussian không phải là Vân Lưu đế quốc, bọn họ không chỉ huy được hạm đội chỉ thuộc về Hoàng đế Vân Lưu. Nếu các pháp sư của Luyện Kim Thành thèm thuồng hòn đảo kia, gia tộc Gaussian chỉ có thể nén giận. Nếu làm vỡ lở ra, hòn đảo này sẽ không thuộc về bọn họ mà sẽ bị hoàng thất Vân Lưu chiếm cứ.
Không hổ là người Scotzia, phán đoán giá trị của vật phẩm chuẩn xác như thế. Nếu đem loại trí tuệ này dùng ở chính trị, chỉ sợ Sarin rất nhanh sẽ trở thành nhân vật trọng yếu nhất của đế quốc.
- Daniel, còn không nói cho ngươi tên của ta. Ta tên Sarin Mesterlin, Ma pháp sư cấp bốn. Hiện tại ta có một kế hoạch. Người của Trọng tài sở chia làm ba đội, chúng ta chỉ cần đem bọn họ tụ tập cùng một chỗ, mới không xuất hiện cá lọt lưới. Chuyện này cần sự trợ giúp của ngươi.
- Ta có thể làm gì?
- Mồi!
Daniel hơi run run, nhưng lại không lùi bước, gật đầu nói:
- Được.
- Yên tâm, người của ta đủ đối phó những tên của Trọng tài sở kia.
Sarin nhìn thoáng qua Lex, do dự một chút vẫn còn giới thiệu nói:
- Đây là Lex, Ma pháp sư cấp sáu.
Sarin sợ Daniel lâm trận lùi bước đành phải dùng thân phận của Lex để yên ổn tâm của hắn. Daniel quả nhiên nhẹ nhàng thở ra. Sarin nói:
- Ngươi chỉ là pháp sư cấp ba, bọn họ dám chia thành ba đội đã nói lên trong mỗi một đội ngũ ít nhất có một người là tiêu chuẩn chức nghiệp giả cấp năm, chức nghiệp giả cấp bốn vị tất đối phó được ngươi.
- Đúng vậy. Trong mỗi một đội ngũ ít nhất có một tên Thần quan cấp một, còn có thích khách.
- Nếu muốn làm cho bọn họ tụ tập lại, ngươi phải biểu hiện ra năng lực của pháp sư cấp bốn. Ngươi có thể chế tạo ra ma thú xương trắng không?
- Ta... không có ma hạch.
Daniel xấu hổ nói. Một Ma pháp sư, trên người ngay cả một khối ma hạch cũng không có, cuộc sống của hắn cũng quá thê thảm.
- Yên tâm, hết thảy có ta.
Sarin vẻ nắm chắc trong tay vỗ vỗ bả vai Daniel.
Kế hoạch của Sarin cũng không phức tạp. Vong linh pháp sư có thể triệu hoán sinh vật của vong linh vị diện, nhưng phụ cận thông đạo của vong linh vị diện cũng không phải luôn có sinh vật trải qua, xác suất thành công không cao, sau khi triệu hoán tới còn phải tăng thêm bồi thường. Giống như Dực khô lâu của Daniel. Cho nên Vong linh pháp sư nghĩ tới biện pháp thay thế, chính là chế tạo ra con rối xương. Sức chiến đấu tự nhiên không bằng sinh vật triệu hoán, chỗ tốt đây là vật hy sinh, chỉ cần có tài liệu có thể chế tạo.
Xương rồng của Sarin đương nhiên không thể cho Daniel lãng phí, hắn còn có một số xương ma thú lấy được từ Thần Phạt Địa Ngục. Ngoài ra ba con chiến mã bị cự long giết chết vẫn còn, vừa khéo có thể cho Daniel chế tạo thành con rối xương, phía trên đặt một khô lâu gom lại, ngụy trang thành sinh vật triệu hoán trung cấp – khô lâu kỵ binh (bộ xương khô).
Ba kỵ binh xương khô lại thêm hai con ma thú xương trắng to lớn tùy tiện chế tạo đủ khiến cho người của Trọng tài sở coi trọng Daniel hơn. Bọn họ sẽ cẩn thận kêu gọi đồng bạn cùng nhau động thủ. Sarin cùng Lex mỗi người bảo vệ một đầu thôn, có thể một người bắt hết người của Trọng tài sở.
Daniel chỉ là Vong linh pháp sư cấp ba, ma hạch cấp ba cũng đủ cho hắn tiêu hao. Sarin lấy ra cả một hộp ma hạch cấp ba giao cho Daniel, Daniel lệ nóng doanh tròng. Đã lâu không đụng đến ma hạch, mỗi lần chiến đấu hắn khẩn trương muốn chết. Không có ma hạch, ngọn lửa tử linh của hắn cung cấp không được bao nhiêu lực lượng để chiến đấu.
Ngọn lửa tử linh có chút giống Ma huyền của pháp sư nguyên tố, chỉ là càng thêm thần bí.
Ma hạch trong tay Sarin còn rất nhiều. Hắn đã thăng lên cấp bốn, tác dụng của ma hạch cấp bốn đối với hắn mà nói đã không còn lớn, chỉ vẻn vẹn coi thành vật phẩm quý trọng. Nhưng đây đúng là thứ mà Daniel cần. Hắn ta nhìn thấy Nerys lấy ra đại lượng xương ma thú, trong lòng khiếp sợ. Hắn ta không cảm giác được trên người Nerys có lực lượng của ma pháp lại có thể sử dụng được trang bị không gian, chẳng lẽ đây cũng là Đại ma pháp sư?
Dực khô lâu là sinh vật triệu hoán, Daniel nhanh chóng lựa chọn mấy chục miếng xương bắt đầu vì Dực khô lâu ghép cánh xương.
Trong kế hoạch của Sarin, hắn cần phải kiên trì đến lúc tất cả người của Trọng tài sở tiến vào thôn thì đám người Sarin mới có thể động thủ. Đây là chiến đấu thật sự, dựa vào con rối xương là không được. Dực khô lâu bản thân là sinh vật vong linh trung cấp, sức chiến đấu còn cao hơn so với Daniel, lại biết phi hành. Đây là nguyên nhân chủ yếu Daniel còn sống sót.
Sau khi tu bổ xong cánh của Dực khô lâu, Daniel yên lặng niệm tụng chú ngữ, phía sau hắn xuất hiện một đoàn ngọn lửa màu xanh biếc. Ngọn lửa màu xanh biếc này tỏa ra khí tức rét lạnh, trôi nổi phía sau Daniel, cao chừng một người. Dực khô lâu bị thu vào trong ngọn lửa tử linh, chậm rãi dung hợp cánh xương mới ghép lên.
Sarin nhìn ma pháp thần kỳ này, cũng không hâm mộ. Hắn dùng Băng Lãnh Thị Giác cẩn thận quan sát, thấy được một chút bí mật của ma pháp vong linh. Ngọn lửa tử linh là năng lượng thể thuần túy, thuộc tính không quan hệ sáu nguyên tố, ngược lại có chút quan hệ với lực lượng sinh mệnh của Nữ Thần Tự Nhiên.
Tay trái của Sarin chính là loại lực lượng sinh mệnh này cải tạo. Hắn có loại cảm giác, nếu như tay trái thò vào trong ngọn lửa tử linh sẽ hoàn toàn phá hỏng kết cấu của ngọn lửa tử linh, sinh vật vong linh bên trong cũng sẽ bị giết chết.
Đây cũng giống như là nguyên tố quang và ám có thể triệt tiêu lẫn nhau. Nếu một bên mạnh mẽ một bên khác sẽ bị áp chế hoàn toàn, không có khả năng xoay chuyển.
Sarin thoáng yên tâm. Lực lượng trong tay trái đến từ Nữ thần, đối với ma pháp nguyên tố cũng không có tác dụng triệt tiêu gì, nhưng là có thể áp chế ma pháp vong linh. Mới đầu hắn còn có chút lo lắng, sợ ma pháp vong linh có chỗ quỷ dị, không thể khống chế.
Máu thịt của ba con ngựa chết vẫn còn, xương cốt đầy đủ. Daniel phân ra một đoàn ngọn lửa màu xanh biếc bắt đầu thiêu đốt. Chế tạo khô lâu có chút phiền phức, nếu muốn ngụy tạo khô lâu, cần phải dùng xương ma thú để thay thế. Daniel có chút phát sầu. Nhân loại có 206 khối xương, nếu điêu khắc chính là một chuyện phi thường phiền toái. Đương nhiên, chế tạo con rối chưa chắc cần phải hoàn mỹ như thế, chỉ là nếu muốn cho con rối không có sơ hở gì, có thể có được động tác linh hoạt giống như khô lâu kỵ binh thì nhất định phải nghiêm khắc dựa theo thân thể nhân loại để ngụy tạo.
Sarin làm cho Daniel không cần lo lắng, hắn giao công việc này cho Nerys. Răng của Nerys có thể gia công tài liệu càng thêm cứng rắn, nàng cũng phi thường quen thuộc cấu tạo cơ thể người. Sarin nghiên cứu cơ thể người đều trên sách vở, Nerys còn tự mình ăn vài người cơ mà.
Ngụy tạo ma thú xương trắng khá dễ dàng, sinh vật của vong linh vị diện ai cũng không quá rõ ràng, ghép lại càng kỳ quái càng tốt.
Daniel bận rộn thẳng đến đêm, Sarin thấy hắn vẫn không nghỉ ngơi, hơi tò mò hỏi:
- Nếu có đủ ma hạch, ngươi có thể một mực chiến đấu sao?
- Đương nhiên không phải. Ngọn lửa tử linh vào lúc chiến đấu tiêu hao nhanh lắm, tương tự với Ma huyền của pháp sư nguyên tố. Ta chỉ có thể liên tục phóng thích mười hai cái ma pháp cấp ba, ngọn lửa tử linh sẽ tan mất. Nếu muốn tụ tập lại lần nữa cần phải minh tưởng.
- Nếu chỉ huy sinh vật triệu hoán?
Sarin không hề phiền chán hỏi.
- Sinh vật triệu hoán, con rối xương đều không tiêu hao ngọn lửa tử linh. Tuy nhiên con rối xương cần tinh thần lực để khống chế, không như sinh vật triệu hoán.
Sarin có chút hiểu ra. Dực khô lâu kia cùng Nerys có chút tương tự, đều là sinh vật của dị vị diện. Nerys chiến đấu cũng không tiêu hao Ma huyền, Dực khô lâu cũng như vậy. Tuy nhiên nếu Dực khô lâu muốn khôi phục thương thế nhất định phải dựa vào Vong linh pháp sư.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Sarin hỏi Daniel:
- Ngươi có sợ không?
- Sợ.
- Vậy là tốt rồi. Nếu thật sự quá nguy hiểm, ngươi vứt bỏ Dực khô lâu đi, ta sẽ cung cấp ma hạch trung cấp cho ngươi, để ngươi lại triệu hoán ra một sinh vật vong linh.
Ba con rối xương ngụy trang thành khô lâu kỵ binh được thả ra ngoài, lượn lờ ở ngoài thôn. Ba ma thú xương trắng trực tiếp nằm ở bên ngoài phòng của Daniel như là thị uy.
Nếu Ma pháp sư cấp bậc Sarin này nhìn thấy khẳng định cũng sẽ lựa chọn đi đường vòng. Pháp sư có thể đồng thời triệu hoán sáu sinh vật vong linh trung cấp đã đã tới trạng thái cấp bốn đỉnh.
Trong rừng cây phía đông thôn, một bóng người nhỏ gầy xuyên qua kẽ lá nhìn vào trong thôn, liếc mắt một cái liền nhìn thấy khô lâu kỵ binh lượn lờ ở bãi đất. Hắn cả kinh, nhanh chóng rút vào sâu trong rừng. Hắn một thân quần áo màu đen bó sát cơ thể, nhưng lại co dãn rất tốt giống như gân thú.
Lúc hắn đi lại, dưới chân như có mắt sẽ không giẫm lên cành khô, quần áo cũng không bị dính gai mọc trên dây mây. Trong bóng đêm, cặp mắt hắn cũng không phản xạ ánh sáng, giống như hai cái động không đáy tối om. Nhìn lên trên mặt, chỉ có thể nhìn thấy một cái mặt nạ màu xanh thẫm, cũng không phản xạ hào quang gì.
Nghề nghiệp thích khách tiêu chuẩn!
Thân hình hắn giống như là rắn, trườn trong rừng cây lặng yên không một tiếng động đi tới một mảnh đất trống sau rừng. Bốn phía bãi đất trống là mô đất, một người mặc trường bào màu đen ngồi trên mặt đất, trong tay cầm một quyển sách, nương theo ánh trăng duyệt đọc.
Cổ tay trường bào màu đen của hắn có thêu ngọn lửa màu đỏ, trong ngọn lửa còn mơ hồ lộ ra hình người vặn vẹo.
Lửa địa ngục, đại biểu Trọng tài sở chưởng quản trừng phạt. Thích khách đi tới trước mặt hắn, thấp giọng nói:
- Chấp sự đại nhân, ta phát hiện hắn rồi.
- Sao còn chưa động thủ?
Nam nhân trung niên đọc sách chính là Hắc chấp sự của Trọng tài sở. Hắn theo dấu Daniel đã mấy tháng, đối với thực lực của Vong linh pháp sư này cũng hiểu biết gần như hoàn toàn. Hoàn cảnh quẫn bách của đối phương hắn cũng đã rõ ràng. Không còn ma hạch, năng lực chiến đấu của Vong linh pháp sư giảm mạnh, ngay cả Dực khô lâu cũng không chữa trị.
Pháp sư cấp ba như vậy rất khó là đối thủ của thích khách cấp bốn. Ưu thế của pháp sư bị triệt tiêu, ưu thế của thích khách phi thường rõ ràng.
- Chấp sự đại nhân, ta nhìn thấy khô lâu kỵ binh.
- Hả?
Hắc chấp sự có chút không quá tin tưởng.
- Là thật. Đại nhân, khô lâu kỵ binh kia khoác áo giáp ăn mòn, khô lâu chiến mã cũng có giáp, Daniel khẳng định triệu hoán sinh vật vong linh mới.
- Ngươi không kinh động đến hắn chứ?
- Không.
- Làm rất tốt. Đem mọi người tập hợp lại, làm cho bọn họ tụ gần lại nơi này, lần này không thể để Daniel lại chạy mất. Sau khi pháp điển mới ban bố, Trọng tài sở còn không bắt được một tên Vong linh pháp sư. Nếu chúng ta thành công đầu tiên, sẽ thăng liền hai cấp.
- Vâng, đại nhân.
Trong giọng nói của thích khách cũng không giấu được mừng rỡ. Ở nội bộ Trọng tài sở thăng cấp không chỉ là quyền lực gia tăng còn có thể đạt được kiếm thuật hoặc thần thuật cao cấp hơn. Nếu đầu lĩnh lại thăng hai cấp, tương đương với giáo chủ của một địa khu, cho dù trong Trọng tài sở cấp bậc này cũng không thể tham dự cạnh tranh Giáo hoàng, nhưng sẽ đạt được thần thuật cấp cao thậm chí có khả năng được thần linh ban thưởng.
Mà chính mình thì sao, lại thăng hai cấp thì là Chấp sự, cũng giống đại nhân có thể một mình dẫn đội hành động, tài nguyên có thể điều động cũng thêm mấy chục lần.
Tín ngưỡng cuồng nhiệt không phải là không có dục vọng, tất cả những người chịu vào Trọng tài sở trong tâm linh đều có một mặt đen tối. Chỉ là những người này cho rằng, cái giá phải trả để sa đọa là vì bảo vệ hào quang của thần.
Thích khách lấy ra một quyển trục mini, mở ra. Thần quang tỏa ra, trong đêm đen không tạo thành gợn sóng gì. Tọa độ đã đưa ra, hai hắc y Thần quan khác rất nhanh sẽ dẫn dắt đội ngũ chạy tới.
Ba mươi hai người đối phó với một Vong linh pháp sư, cho dù hắn là một pháp sư cấp bốn cũng khó thoát khỏi lưới.
Trăng sáng treo cao. Sau hai giờ, đội ngũ phân tán lùng bắt lục tục chạy tới. Hắc chấp sự hướng về thích khách gật gật đầu nói:
- Thuật lại hoàn cảnh mà ngươi nhìn thấy với mọi người một chút, đều chuẩn bị sẵn sàng. Một giờ sau xuất phát.
Hắc chấp sự tận lực che giấu vui sướng trong lòng. Vốn nghĩ rằng đã mất mục tiêu không nghĩ tới còn có thể đuổi kịp. Nếu Vong linh pháp sư lại trốn thoát, ra khỏi vùng núi, những người này cũng không dám bốn phía vây bắt.
Mặt sau của dãy núi này cách thành Akagane không xa, kỵ binh thành Pompei cũng chỉ cần một ngày có thể đuổi tới. Nếu để Vong linh pháp sư ra đường lớn, thật đúng là không có biện pháp hay.
Hắc y giáo chủ - chức vị mê người cỡ nào, rất nhanh liền thuộc về mình rồi!
Trừ Hắc chấp sự, trong 30 người còn lại có hai Thần quan cấp một, sáu Thần quan cấp hai, ba thích khách, hai kỵ sĩ bóng tối cùng với mười bảy võ sĩ địa ngục.
Bởi vì nếu tiến vào phạm vi Tần Nhân, Hắc chấp sự không dám mang theo cuồng tín đồ. Tuy nhiên võ sĩ địa ngục cũng có thể bộc phát ra tiềm lực sinh mệnh, lúc cần thiết có thể mạnh mẽ đem lực lượng tăng lên tới tiêu chuẩn Kiếm sư sơ cấp, cái giá phải trả là hiến dâng một chút lực lượng sinh mệnh. Đó là hiến tế cho thần linh.
Cho dù Vong linh pháp sư vận khí tốt, thăng cấp trong khi chạy trối chết cũng chẳng qua là Ma pháp sư cấp bốn, hai Thần quan cấp một có thể ăn chết hắn. Để cho tất cả mọi người cùng động thủ là sợ Vong linh pháp sư chạy trốn. Daniel có một cái Dực khô lâu, vạn nhất khôi phục năng lực phi hành, ở trong dãy núi này thật đúng là không dễ đuổi.
Hơn ba mươi người, lòng tin tràn đầy xuyên qua rừng cây đi tới cửa thôn đông. Hai khô lâu kỵ binh mặc áo giáp hư thối đang lượn lờ không mục đích.
- Trong thôn này không có người.
- Đại nhân, khẳng định là Vong linh pháp sư giết hại hết thôn dân rồi.
- Đại nhân, động thủ đi. Loại người thế này còn sống một ngày sẽ hại chết thêm không ít người.
Hắc chấp sự không nghĩ nhiều. Daniel là người Tanggulas, thân thể trong sạch, trừ việc không cẩn thận học ma pháp vong linh ra không có chỗ khả nghi gì. Quê hương của Daniel tới nơi này hơn hai vạn dặm, không có khả năng có bằng hữu gì trong thôn nhỏ miền núi này. Thôn dân nơi này đều chết hết mới tốt, tránh bị bại lộ hành tung.
Hắc chấp sự nghĩ tới đây, gật gật đầu nói:
- Hắc kỵ sĩ kiềm chế khô lâu kỵ binh, thích khách đi theo thần quan, hắc võ sĩ phụ trách chặn đường. Hành động đi, vì hào quang của thần!
- Vì hào quang của thần!
Thanh âm của hắc võ sĩ khá lớn, khô lâu kỵ binh lượn lờ ở cửa thôn đột nhiên phát hiện, hai mắt thiêu đốt ngọn lửa màu đỏ sậm nhìn về phía rừng cây, đột nhiên làm ra hành động khiến Hắc chấp sự kinh ngạc
Hai khô lâu kỵ binh này lại thúc giục khô lâu chiến mã chạy vào trong thôn.
- Mau ra tay, Vong linh pháp sư muốn chạy trốn!
Hắc chấp sự cũng bất chấp cẩn thận dặn dò thêm, ba hắc kỵ sĩ dẫn đầu vọt ra khỏi rừng cây đuổi theo vào trong thôn. Xử lý khô lâu kỵ binh, Vong linh pháp sư sẽ bị thương tổn, muốn chạy cũng không dễ dàng như vậy.
Tám Thần quang dưới sự vây quanh của hắc võ sĩ đi theo vào thôn. Hắc chấp sự đi ở sau cùng, trong lòng cảm giác được một tia nguy hiểm. Nhưng hắn không thể gọi thủ hạ lại, Vong linh pháp sư sẽ chạy trốn bất cứ lúc nào. Hắn nghiến răng, Vong linh pháp sư cấp bốn, có thể biến ra ảo thuật sao? Ba mươi mốt người này, cho dù là Ma pháp sư cấp sáu cũng có thể giết chết.
Nghĩ tới đây, Hắc chấp sự bước nhanh đuổi kịp.
Tốc độ của khô lâu kỵ binh không nhanh bởi vì đây vốn là con rối xương ngụy trang, khoác lên áo giáp nặng nề rất ảnh hưởng đến tốc độ hành động của con rối, càng miễn bàn năng lực chiến đấu.
Ba hắc kỵ sĩ càng đuổi càng gần. Mắt thấy sắp đuổi kịp, bọn họ đột nhiên nhìn thấy ba con ma thú xương trắng nằm sấp trước một gian nhà gỗ.
Bước chân hắc kỵ sĩ dừng lại, do dự. Bọn họ ở vùng núi hành động, vứt bỏ chiến mã, sức chiến đấu có chút giảm xuống. Ba ma thú xương trắng kia hình thù kỳ quái, không phải sinh vật sau khi chết tiến hóa ra. Trong đó một con căn bản không có tứ chi, như một con mãng xà thật lớn biến hóa thành, nhưng trên đầu lâu thật lớn mọc ra sáu cái sừng trắng bóng, cho tới bây giờ chưa từng nghe nói sinh vật có mọc nhiều sừng như vậy.
- Vong linh pháp sư ngay trong nhà gỗ này. Giết!
Hắc kỵ sĩ cấp bậc cao nhất vọt tới một con ma thú xương trắng, hắn lựa chọn con lớn nhất. Ma thú xương trắng này chỉ có ba cái chân, trong miệng còn phun ra sương mù màu đen. Hắc kỵ sĩ phát động kỹ năng xung phong, nắm kiếm hai tay, áo giáp trên thân tỏa ra ánh sáng trắng mãnh liệt xông thẳng đến con ma thú xương trắng này.
Hai hắc kỵ sĩ khác phát động kỹ năng xông về phía hai con ma thú xương trắng khác. Bọn họ bất chấp đến khô lâu kỵ binh. Ma thú xương trắng này rất có thể sẽ mang theo kỹ năng khi còn sống, đây mới là điều đáng sợ nhất.
Dù sao Thần quan rất nhanh sẽ tới, trong lòng ba hắc kỵ sĩ đồng thời toát ra ý niệm này.
Trọng kiếm hai tay của hắc kỵ sĩ và ma thú xương trắng hung hăng va chạm cùng một chỗ. “Rắc” một tiếng, nơi ma thú xương trắng bị bổ trúng xuất hiện một vết rạn thật lớn.
Ba hắc kỵ sĩ gần như đồng thời ngây ra một chút. Ma thú xương trắng này cũng quá yếu nhỉ?
Ngay tại thời gian sững người này, một bóng đen ở trên cao bay xuống, xẹt qua cổ họng một hắc kỵ sĩ. Bộ vị cổ họng hắc kỵ sĩ có miếng thép lại không ngăn cản được vũ khí này. Hắc kỵ sĩ bị đánh trúng vứt bỏ kiếm hai tay, liều mạng muốn đè lại miệng vết thương. Nhưng miệng vết thương ở trong miếng thép hộ hầu, bất kể hắn làm thế nào đều không đè được.
Phốc...
Ma thú xương trắng nhân cơ hội dùng sừng nhọn trên đầu húc trúng ngực hắc kỵ sĩ, áo giáp trước ngực tức thì lõm xuống, máu tươi từ miệng vết thương trên cổ họng phun ra càng nhanh.
Sarin không nghĩ tới người của Trọng tài sở không phải tiến vào từng nhóm là trực tiếp vọt vào toàn bộ, biện pháp hắn đã nghĩ trước đều không có chỗ dùng. Daniel cũng không cần mạo hiểm ẩu đả, hấp dẫn đội dự bị của đối phương.
Hai đầu thôn, Sarin cùng Lex đều phóng ra một cái Thuật huỳnh quang, tăng lớn ánh huỳnh quang bay lên giữa không trung, chiếu phụ cận một vùng xanh biếc.
Đồng tử trong mắt Hắc chấp sự co rút kịch liệt, không ngờ có mai phục. Hắn đột nhiên xoay người, nhìn thấy một bàn tay nhỏ bé thanh tú đang sờ sau thắt lưng của hắn.
Hắc chấp sự cảm giác được mùi vị của tử vong, hắn lập tức không phóng thích thần thuật mà trực tiếp phát ra một cái tinh thần trùng kích, một cái nửa ma pháp chứa trên trường bào đồng thời phóng ra.
Cô gái thần thái cao quý kia mày nhíu chặt lại, tinh thần trùng kích trực tiếp trúng mục tiêu, hiển nhiên nàng rất không dễ chịu, nhưng cái tay kia vẫn đặt trên trường bào của Hắc chấp sự như cũ.
Một tiếng “Ba” giòn tan!
Nửa ma pháp còn không phóng thích xong đã bị nữ nhân này phá hỏng. Nữ nhân dường như đau đớn khó nhịn, không tiếp tục công kích, hai tay ôm đầu nhảy về phía sau, đã thoát khỏi phạm vi thần thuật công kích.
Hắc chấp sự cảm giác đi một vòng cạnh địa ngục. Cái tay kia quá khủng bố, trường bào màu đen trên người hắn rách nát từng mảnh nhỏ, nếu sử dụng thần thuật chỉ sợ đã chết toi.
Hào quang màu xanh biếc phủ xuống, một nữ nhân mặc trường bào màu sắc rực rỡ đi tới, trong mắt nàng toát ra vẻ khinh miệt, nhìn Hắc chấp sự nói:
- Người của Giáo đình cũng sẽ đi học tập ma pháp?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT