- Pháp sư đại nhân, xin đừng nói vậy...

Ông chủ nói nửa câu, vẫn không có dũng khí trách Sarin.

Lex có chút không kiên nhẫn, nàng lấy ra một chiếc ấn phù vuông, đưa tới trước mặt thanh niên kia, nói:

- Nếu phụ thân ngươi là Công tước, ngươi nên nhận ra nó chứ?

Biểu tình lỗ mãng trên mặt người thanh niên này cứng lại, hắn đương nhiên nhận ra ấn phù này. Đây là dấu hiệu hệ hoàng thất Gelvkesi, Pompei cách đế đô dù có xa xôi, hắn cũng biết được đế đô đã xảy ra chuyện. Công tước có đất phong ở toàn Tần Nhân cũng không nhiều, Công tước Dominica cũng an bài người thu thập tình báo ở thành San Rock, hơn nữa có quan hệ chặt chẽ với thượng nghị viện,

- Ngài là... ngài Lex?

Trong lòng Lex nổi giận, không muốn chọc tới phiền phức, nhưng cố tình lại đụng mặt với người thanh niên này, không thể không sáng tỏ thân phận để giải quyết vấn đề. Nếu không phải người thanh niên này khư khư cố chấp, lại không thể thật sự ra tay giải quyết một Công tước.

- Là ta, bây giờ ngươi có thể đi được rồi.

Biểu tình cứng nhắc của Lex thật giống như tượng đá.

- Xin ngài tha thứ cho ta thất lễ vừa rồi. Nếu ngài đi tới Pompei, dù thế nào cũng phải nên gặp phụ thân ta, ngài nói có đúng không?

Người thanh niên kia bỗng nhiên trở nên khách khí.

Sarin ở bên cạnh Lex cũng học được một ít, từ trong lời người thanh niên kia nói, hắn nghe ra được cảm giác đắc ý. Hiển nhiên quý tộc thành Pompei rất hiểu tình thế ở đế đô, cũng biết tình cảnh xấu hổ của Lex hiện giờ.

Người thanh niên kia nói những lời này, có thể coi là lời mời của Công tước Dominica, nếu Lex từ chối, rõ ràng là đang từ chối hữu nghị của một Công tước, đối với Lex đang ở trong khốn cảnh mà nói, làm như vậy hiển nhiên là không sáng suốt.

Quả nhiên, Lex thu hồi ấn phù, nói với thanh niên mặc áo gấm rực rỡ kia:

- Ta chỉ ở một ngày, không tiện gặp mặt Công tước.

- Thưa ngài, Bergen là người của ta, hắn sẽ không nói lung tung. Về phần người khác...

Hắn thoáng liếc Casik, thoải mái nói:

- Cô gái kia, ta sẽ biến cô ta thành người câm.

Hắn vừa nói chuyện, thân thể đã chặn trước cửa thang lầu, nhìn vào Lex.

Lex đã dựng nước, vốn nàng lấy thân phận trực hệ gia tộc Gelvkesi có thể đi lại không thành vấn đề trong Tần Nhân, thậm chí không cần chào hỏi với thành San Rock. Nhưng mà nàng còn có một thân phận quận vương, đến gặp Công tước có lãnh địa ở Tần Nhân, truyền ra sẽ không ổn.

Trong lòng Lex thở dài, rất nhiều chuyện không phải dựa vào ma pháp là có thể giải quyết. Nếu từ chối lời mời này, Công tước Dominica sẽ không thoải mái. Nếu nhận lời, chuyện này truyền tới thành San Rock, hạ nghị viện sẽ dùng chuyện này để công kích.

Chuyện này có thể truyền ra hay không, căn bản không nằm ở chỗ chủ cửa hàng này, toàn bộ phải xem ý của Dominica. Thành Pompei có một tòa ma pháp tháp bảy tầng, không thể làm bừa được.

Cảm giác bị người ta quản chế này làm cho Lex rất không thoải mái, biểu tình của nàng thay đổi rất công thức hóa, nói với con trai Công tước Dominica:

- Nam tước, ta còn muốn mua vật tư, quả thật không rảnh rỗi, thay ta biểu đạt lời xin lỗi với Công tước Dominica.

Ở Tần Nhân, quý tộc kế thừa tước vị cũng có quy củ nghiêm khắc, Dominica còn sống một ngày, hắn sẽ không được ban cho tước vị, trừ khi lập công trên chiến trường. Nàng gọi thanh niên áo gấm này là Nam tước, là một loại lễ nghi, cũng không có nghĩa là có tước vị Công tước chính thức. Nàng đang nhắc nhở thanh niên đối diện, hắn không có tư cách mời nàng.

- Thưa ngài, cho dù không có lời mời chính thức, cũng rất quan trọng với quận quốc Grievances, không phải sao?

Trên mặt người thanh niên này lại lộ ra biểu tình lỗ mãng, dường như hắn cam đoan chắc Lex sẽ không trở mặt với hắn.

Lex phi thường hối hận lên bờ đi một vòng, nếu an tâm ở trên thuyền là tốt rồi. Nếu phụ thân còn sống, người thanh niên này làm sao có gan kiêu ngạo như thế. Trong lòng Lex sinh ra cảm giác ủy khuất, lần đầu trong đời cảm thấy có chút bất lực.

Sarin cũng rất nghẹn khuất, hiện giờ hắn cũng không dám chủ động đi trêu chọc thanh niên nhìn như kém trí này. Bộ dạng nhược trí của hắn căn bản là ngụy tạo mà.

Thành thị lớn như Pompei, có Kiếm Thánh, có Ma pháp sư, xem chừng còn có thuỷ quân quy mô không nhỏ. Giống như có người gây chuyện ở quận Grievances, trừ khi ngươi là chức nghiệp đỉnh cao, bằng không chạy đi đâu cũng không thoát được.

- Lời mời như thế, ta sẽ không chấp nhận.

Ngoài thân thể Lex đột nhiên xuất hiện một tầng khí, bao bọc thân thể nàng chậm rãi bay khỏi tầng lửng, nàng nói với Sarin:

- Chúng ta đi thôi.

Thanh niên áo gấm thật không ngờ Lex trực tiếp bay xuống, trở tay không kịp. Hắn có chút ảo não, đã sớm nghe nói con gái của Canak Đại đế là nhân vật không dễ chọc, hôm nay vốn nghĩ rằng cắn chắc nàng, không ngờ tình báo quá hạn, Lex có thể tự do bay lượn, nói rõ nàng đã không phải Ma pháp sư cấp năm, nhất định đã tăng lên cấp sáu.

Nếu Ma pháp sư cấp sáu, vậy thì chưa chắc là đối thủ của nàng.

Thanh niên áo gấm bị Lex bày ra cấp bậc chấn nhiếp, không dám cản trở nữa, chỉ là đứng sau hô lên:

- Thưa ngài, chuyện hôm nay có cần ta chuyển báo lên cho phụ thân hay không?

- Hừ!

Lex không nén được lửa giận trong lòng, trực tiếp phá cửa xông ra ngoài.

Sarin vội vàng đi theo, trước khi đi ra, bỗng nhiên hắn quay đầu nói với thanh niên áo gấm kia:

- Chúng ta muốn đi Luyện Kim Thành, nếu ngươi có gan, có thể đi theo. Kiếm Thánh? Hắc hắc...

Sarin thấy Lex từ chối lời mời của thanh niên này, cũng sẽ không phải khách khí nữa. Ở Luyện Kim Thành, cho dù ngươi là Kiếm Thánh chính thức, cũng sẽ không được tôn trọng. Nơi đó là thế giới của Ma pháp sư, hắn đang nhắc nhở đối phương, Lex là Đại ma pháp sư, sẽ không bị bất cứ ai khống chế.

Thấy đám người Sarin đi xa, chủ tiệm mập mạp mới nói với thanh niên áo gấm:

- Thiếu gia, đối với một Đại ma pháp sư như vậy, dường như không tốt lắm, Công tước đại nhân có thể hay không....

Thanh niên áo gấm mắt lộ hung quang, nói:

- Lo chuyện của ngươi cho tốt, ta sẽ xử lý chuyện của nàng ta. Nếu đến đây, đừng chạy nữa. À, ngươi tên Casik?

Hắn quay đầu, vẻ mặt ôn hoà hỏi.

- Vâng.

Trong lòng Casik run run, nàng mơ hồ cảm thấy tình cảnh không ổn.

- Lớn lên không tệ, ngươi đi theo ta, Bergen, ngươi đi an bài nhà nàng một chút, chớ chọc chuyện.

- Đại nhân, cầu ngài...

Thanh niên áo gấm cắt lời Casik, nói:

- Không cần nhiều lời, chỉ cần ngươi nghe lời, nhiều nhất hai ba năm, ta sẽ tha cho ngươi. Chuyện hôm nay, ta không muốn truyền ra.

- Đại nhân, ta thề sẽ không nói ra ngoài.

Casik gấp muốn khóc, trong nhà nàng còn có cha mẹ phải chiếu cố, nàng đi theo Công tước, cho dù nghe lời hắn nói, sau này cũng sẽ không có tự do.

- Chỉ có người chết mới giữ bí mật, Casik, đừng không biết đủ, người nhà của ngươi đều ở Pompei.

Sarin chạy tới quảng trường, Lex đặt chân xuống đất, tốc độ không giảm, thấy Sarin cùng Nerys đi tới, nàng nhỏ giọng nói:

- Chúng ta về bến tàu.

- Đi như vậy?

- Tên kia không có ý tốt, nếu hắn trực tiếp xung đột với ta, ta sẽ không phải lo. Nếu không đi, sợ là phải gặp chuyện xấu.

Hiện giờ Lex có chút hối hận bày ra thân phận, nàng thật không ngờ Dominica biết thân phận của mình, ngược lại sinh ra ác ý. Lúc này nàng cảm giác nguy cơ nghiêm trọng, thế lực Pompei ở trong này không thể chống lại.

Lex không để ý kinh thế hãi tục, thi triển Phong tốc thuật thẳng một đường, kéo Sarin cùng Nerys trở lại bến tàu. Tìm đến thuyền Sarin thuê, Lex kinh dị thấy mười mấy binh lính ở trên thuyền, vây quanh Tieta, hai bên giương cung bạt kiếm.

- Có chuyện gì!

Sarin đi lên ván cầu, sợ Tieta ra tay đả thương người.

- Sarin!

Tieta gặp Sarin, liền như tìm được chỗ dựa. Các binh lính này kiểm tra hàng hóa trên thuyền cũng thôi, còn muốn kiểm tra cả nàng, nếu không có Sarin, nàng sẽ ra tay.

- Pháp sư đại nhân.

Thấy Sarin dẫn hai cô gái xinh đẹp tới, các binh lính này không dám sơ suất, tới làm lễ chào.

- Đây là người của ta, giữa các ngươi có hiểu lầm gì?

Sarin không bỏ qua các binh lính này, chất vấn trước.

Sĩ quan dẫn đầu suy nghĩ, nói với Sarin:

- Cũng không phải hiểu lầm, vừa rồi nàng ta không thể cung cấp chứng minh thân phận, cho nên chúng ta muốn kiểm tra.

- Ta có thể cung cấp đảm bảo cho nàng, các ngươi đi đi.

Sarin thấy Lex có chút gấp gáp, không nhiều lời nữa.

- Lời pháp sư nói đương nhiên có thể tín nhiệm, nhưng mà...

Sĩ quan kia có vẻ khó xử, Sarin cười cười, lấy ra năm kim tệ, nhét vào tay hắn, nói:

- Cái này mời mọi người uống rượu.

Sĩ quan kia thản nhiên nhận lấy kim tệ, liếc qua Tieta, nói:

- Pháp sư đại nhân, quy củ Pompei rất nghiêm, ngài đừng để nàng ta ở một mình.

Nói xong, hắn phất tay, đợi cho binh lính lên ván cầu, rời khỏi thuyền của Sarin.

Sarin vẫy tay gọi một thủy thủ đứng nhìn ở xa, hỏi:

- Thuyền trưởng đâu?

- Đã vào thành, đại nhân...

- Không có chuyện gì, các ngươi làm việc đi.

Sarin đuổi tên thủy thủ kia đi, quay lại nói với Lex:

- Thuyền này không thể lập tức đi ngay, chúng ta làm sao?

- Chuẩn bị ngựa, chúng ta đi đường bộ.

Lex không chút do dự nói, nàng càng nghĩ càng thấy không đúng.

Các thủy thủ không dám cản đám người Sarin, chỉ có thể nhìn bọn họ dắt ngựa khỏi thuyền, nhìn bốn người Sarin lên ngựa rời đi. Mấy người Lex rời đi không tới một giờ, liền có một đại đội binh linh đến bến tàu, lần này dẫn đội là sĩ quan cao cấp cẩn thận hỏi thủy thủ, vừa nghe mấy người Sarin đã rời đi một giờ, sĩ quan này nóng lòng, chỉ huy thủ hạ lên ngựa đuổi theo hướng Lex rời đi.

Lex thúc ngựa phóng đi, Sarin cũng cảm thấy thần kinh của nàng quá nhạy cảm. Chẳng lẽ thành chủ Pompei sẽ ra tay hay sao? Cho dù Canak Đại đế đã chết, Lex vẫn là hoàng thất Gelvkesi, đệ đệ của nàng là Hoàng đế đương nhiệm. Ra tay với Lex, chính là bất kính với hoàng thất.

Thành Pompei, phủ Công tước.

Công tước Dominica sắc mặt âm trầm, trước mặt hắn chính là thanh niên áo gấm dây dưa Lex.

- Ngươi đã nói như vậy, lúc đó còn thả cho cô ta chạy?

Công tước thật tức giận, ngay từ đầu không làm, để cho Lex chạy mất. Bến tàu đã truyền tin tức về, Lex tổng cộng bốn người, tám con ngựa, đã đi hơn một giờ, sợ là không đuổi kịp nữa.

- Phụ thân, ta thật không ngờ cô ta cảnh giác như vậy.

Thanh niên áo gấm không yên nói, khi đó hắn một bộ hoàn khổ, không hề lộ ra vẻ muốn ra tay.

- Cho dù cô ta là pháp sư cấp sáu, chẳng lẽ lúc đó ngươi không an bài người ở xung quanh?

- Bên người cô ta còn có một Đại ma pháp sư, con không nắm chắc làm cho chuyện này không truyền ra ngoài.

- Ngươi coi thường Lex, cô ta có thể được Canak coi trọng, tuyệt đối không phải đơn giản là sủng ái. Sai lầm như vậy, ta chỉ cho ngươi vi phạm lần cuối cùng, nếu còn có...

Dominica mặt lạnh lẽo nhìn, thanh niên áo gấm liền toát mồ hôi. Quy củ của Tần Nhân, không phải là con trưởng thì sẽ kế thừa tước vị, hắn còn có hai đứa em trai nữa.

Thấy hắn quẫn bách, thần sắc Công tước Dominica dịu hơn một chút, nói:

- Ngươi có nghĩ tới không, Lex ở chỗ như quận Grievances mà cũng có thể phát triển được, sợ là tài phú của cô ta không kém gì Pompei. Nếu có thể khống chế được Lex, lực lượng của chúng ta sẽ càng lớn hơn. Đế quốc hiện giờ đã không còn Canak, sợ rằng sẽ không còn như trước, chúng ta nên tính toán vì mình.

- Vậy có nên phái Hắc kỳ quân đuổi theo không?

- Chuyện này không thể làm quá trắng trợn, bọn họ muốn đi Luyện Kim Thành, ta đã an bài người trên đường đi.

- Người trấn Aralia, có chút không đáng tin.

- Ta biết, bọn họ không có lòng thành muốn nương nhờ, cho nên xảy ra chuyện, ta cũng có thể đẩy sạch. Persian, nếu ngươi tu luyện kiếm kỹ gia tộc cho tốt, hôm nay sẽ không để cho Lex chạy mất. Chuyện hôm nay tạm gác lại không nói, chờ ngươi trở thành Hắc Thiết Kiếm Thánh, ta sẽ giao Hắc kỳ quân cho ngươi.

Thanh niên áo gấm Persian vui mừng quá đỗi, vốn hắn nghĩ mình sẽ bị trừng phạt, không ngờ phụ thân không chỉ tha thứ, còn hứa hẹn giao Hắc kỳ quân cho mình. Hắc kỳ quân là tư binh của Công tước, số lượng đến vạn người, vì tị hiềm, Dominica vẫn giữ ở biên chế ba ngàn người.

Nhưng mà sau khi Canak Đại đế chiến tử, quý tộc địa phương đều nổi lòng riêng, bắt đầu mở rộng quân đội. Pompei tự nhiên cũng không ngoại lệ, nửa năm qua, quy mô Hắc kỳ quân đã đạt tới năm ngàn người, có thể xây dựng năm kỳ đoàn.

Mấy người Lex chạy thẳng hai trăm dặm, chiến mã mỏi mệt mới ngừng lại. Nàng xuống ngựa, lấy bản đồ ra, gọi mấy người Sarin tới.

- Chúng ta không kịp qua sông, đi từ bờ tây, phải đi Luyện Kim Thành thì chỉ có một con đường.

Lex chỉ vào trấn nhỏ trên bản đồ phía trước, nói:

- Trấn Aralia, ở trong này chúng ta sẽ gặp phiền phức.

- Phiền phức? Nơi này cách Pompei gần bốn trăm dặm rồi.

Sarin nhìn bản đồ, ở phía tây trấn Aralia khoảng hai trăm dặm là một tòa thành lớn, Pompei muốn khống chế nơi này, khó khăn không nhỏ.

- Cho nên mới phiền phức, nếu chúng ta gặp chuyện ở đây, Dominica có thể đẩy sạch sẽ.

- Chúng ta có thể bỏ qua chiến mã, vượt qua vùng núi này.

Sarin chỉ vào đại lộ phía đông nói.

- Sarin, lần này ta làm lộ thân phận là một chuyện sai lầm. Nhưng mà ta không thể chịu được khuất nhục như vậy, ngươi sẽ không muốn cho đối phương một bài học hay sao?

Lex bị buộc bỏ thuyền mà chạy, nếu ngay cả trấn Aralia cũng phải vòng qua, đối với nàng sẽ là một sỉ nhục không thể xóa nhòa.

Trấn Aralia chỉ là thành nhỏ khoảng hai ba vạn, không có cả một tòa ma pháp tháp, Lex không muốn chạy trốn nữa, nàng muốn cho Dominica thành Pompei một bài học. Đắc tội nàng, sau này hắn đừng mong có ngày yên ổn nữa.

Sarin suy nghĩ, cảm thấy Lex nói có lý. Nếu ngay cả trấn Aralia cũng không dám vượt, sau này các quý tộc khác sẽ càng khi dễ tới cùng. Quận quốc Grievances muốn phát triển, không thể dựa vào nhẫn nhịn im lặng. Pompei có ma pháp tháp, lại có mấy vạn quân đội, nhưng trấn Aralia nhiều nhất có mấy gia tộc, chừng ngàn tư binh thôi.

- Vậy làm sao?

- Trấn Aralia là nơi tập kết vũ khí áo giáp, không có bao nhiêu Ma pháp sư, chúng ta phải làm là xuyên qua trấn. Không có ma pháp tháp, chúng ta sẽ không gặp phải ma pháp sư uy hiếp. Qua trấn Aralia, xung quanh không có bình nguyên, chỉ có một con đường, bọn họ sẽ lựa chọn để cho chúng ta đi vào rồi ra tay.

- Trấn Aralia có thể điều động bao nhiêu người?

Sarin nhìn Lex phóng to bản đồ trấn Aralia, đánh dấu rõ đường phố trong thôn trấn, địa hình hẹp không thích hợp với kỵ binh, cũng sẽ không thích hợp với pháp sư.

- Tất cả không ít hơn một vạn bốn ngàn.

- Nhiều như vậy!

Trong lòng Sarin bắt đầu không chắc chắn, đối phó hơn ngàn người thì còn có khả năng mưu lợi, một khi kẻ địch quá vạn, bốn người bên mình không thể cứng chọi cứng được.

- Sarin, chúng ta còn có mười hai con rối cấu trang, lần này có thể thí nghiệm uy lực con rối cấu trang.

Lex không có chút lo lắng, chỉ cần không có ma pháp tháp, con rối cấu trang của nàng sẽ khó mà bị phá hủy. Dù cho số lượng kẻ địch có đông hơn, chỉ cần tìm được tinh nhuệ của đối phương, dùng con rối cấu trang giết hại một phen, kẻ địch sẽ mất đi dũng khí chiến đấu.

Đây là điều mà Sarin không biết, trong chiến đấu quy mô lớn, một phía tổn thất quá 10%, sĩ khí sẽ rơi xuống đáy, vượt quá 20%, quân đội sẽ tán loạn. Nếu quân đội tổn thất hơn một nửa còn có thể tiếp tục chiến đấu, tốt nhất không cần đụng tới. Nhưng mà loại quân đội sắt thép này tuyệt đối sẽ không tồn tại ở trấn Aralia.

Lúc này Sarin mới nhớ tới, mình cùng Lex lấy được con rối cấu trang ở Thần Phạt Địa Ngục có thể tham dự chiến đấu.

- Có khi nào mất nhiều hơn được hay không?

Cuối cùng Sarin hỏi vấn đề rất tính cách. Điều động con rối cấu trang phải dùng ma hạch cao cấp, hơn nữa trong lúc chiến đấu phải dùng rất nhiều quyển trục. Những tiêu hao này đã không phải kim tệ có thể bù lại được.

- Yên tâm, ta sẽ không nhanh rời khỏi trấn Aralia, ta sẽ dọn sạch kho hàng nơi này. Điều duy nhất ta lo là người trấn Aralia không dám ra tay với chúng ta.

Sarin lạnh run, xem ra Lex không chỉ muốn cho Dominica một bài học, nàng còn coi trọng áo giáp vũ khí ở trấn Aralia. Quận quốc Grievances muốn mở rộng quân đội, chỉ dựa vào thu mua thì quá chậm, không bằng Lex cướp bóc ở đây một lần.

- Lex, nếu chiến đấu thì phải đánh chết kẻ địch hay đánh tàn phế là được?

Tieta nghiêm túc hỏi. Dù sao thì trấn Aralia cũng là thành thị trên đất đai đế quốc, nơi này cũng thuộc về một gia tộc nào đó, được pháp luật đế quốc bảo hộ.

- Không cần nể mặt, chiến đấu như thế là ngươi chết ta sống. Chỉ cần có một người không chịu buông vũ khí, chúng ta cứ tiếp tục.

Lex trả lời vô cùng cứng rắn, không chút nhìn ra là một người hiền hòa với người bên cạnh.

- Có phải tàn nhẫn quá không?

Nerys yếu ớt hỏi, Sarin chỉ có thể trừng nàng. Lời này ai hỏi cũng bình thường, chỉ có Nerys hỏi ra mới khiến người ta buồn cười.

- Đúng là rất tàn nhẫn.

Lex cũng không ngại Nerys châm ngòi thổi gió, nàng lấy ra con rối cấu trang, đồng loạt đổi mới ma hạch. Vốn trong con rối cấu trang đã gắn ma hạch cấp bảy, lúc này số lượng kẻ địch hơi nhiều, ma hạch cấp bảy không thể duy trì được trận chiến.

Sarin cũng bắt đầu dọn sạch Ác Ma Chỉ Hoàn, trong chiếc nhẫn đủ thứ lộn xộn, hắn chỉ để lại Ma pháp thư thanh đồng cùng tất cả ma pháp quyển trục đã viết, vật phẩm còn lại đều chuyển sang Ân Tứ Chỉ Hoàn, con nhện ma thú bị hắn đặt trong túi da mang theo người.

Nerys cũng lấy ra hai con rối cấu trang thuộc về Sarin, Lex giúp Sarin thay ma hạch cấp tám.

Chuẩn bị xong mọi thứ, Lex để mọi người ghi nhớ địa hình trấn Aralia, còn đặc biệt dặn Nerys.

- Ngươi ở sau lưng Sarin, có thể đối phương có nỏ luyện kim, một khi lộ ra, ngươi lấy ra con rối cấu trang, đừng để cho Sarin chống đỡ, ma pháp cấp bốn có thể sẽ bị nỏ luyện kim phá tan.

- Tieta, cô cưỡi ngựa tốt nhất, cũng có vũ khí hạng nặng, phụ trách phá hủy nỏ xa, cứ mặc kệ kiếm sĩ hay là Ma pháp sư.

- Sarin, ban đầu ngươi dùng Ma pháp thư thanh đồng, không cần sử dụng quyển trục cấp bốn cùng cấp năm, khiến đối phương cảm thấy có hy vọng

Lex phân phó từng người.

Nàng suy nghĩ rõ ràng, một khi ra tay sẽ tuyệt đối không lưu tình. Nhưng điều kiện quyết định là nàng không thể ra tay trước, sẽ để lại nhược điểm cho kẻ khác. Nếu ban đầu công kích quá mạnh mẽ, người trấn Aralia nhũn ra, đầu hàng là phiền phức nhất.

Không thể ở đây thôn tính một cái trấn nhỏ, cách quá xa quận quốc, không thể khống chế được.

Căn dặn xong, Lex lại không phiền lấy ra tranh ảnh ma pháp, giới thiệu cho mấy người Sarin binh chủng thông thường, vũ khí cùng chiến thuật của quân đội. Nàng vẫn không coi Sarin trở thành pháp sư chiến đấu, trước kia chưa bao giờ truyền thụ những điều này.

Chiến mã nghỉ ngơi đầy đủ, bốn người mới lên đường tiếp tục. Lex vuốt ve cổ chiến mã, trong mắt toát ra một tia thương hại. Lần chiến đấu này, các chiến mã khó mà sống sót, kẻ địch quá nhiều, nàng chỉ có thể chiếu cố người, không thể để ý tới ngựa.

Đường xe chạy của Tần Nhân cơ bản rộng khoảng 12 thước, trong lúc chiến tranh có thể cho phép xe cỡ lớn đi qua, sẽ không đè nát mặt đường. Phóng ngựa chạy trên đường này, có phủ thêm ma pháp, con đường một trăm dặm cũng chỉ cần khoảng hai giờ.

Lúc tới gần trấn Aralia, sắc trời đã hơi tối, Lex cùng Tieta phóng ngựa phía trước, Sarin cùng Nerys ở phía sau. Nam bắc trấn Aralia không có tường thành, ở hai bên đường lớn có một thành lũy. Thành lũy rất nhỏ, có thể đóng khoảng trên dưới một trăm người.

Sarin tản ra toàn bộ cảm giác, tên nỏ trong hai thành lũy đang nhắm vào lưng. Không có cảm giác nguy hiểm, trong thành lũy không có an bài nỏ luyện kim, dù sao đây là trấn nhỏ, luật pháp đế quốc bình thường không cho phép xuất hiện khống chế loại vũ khí này.

Bốn người căn bản không giảm tốc độ, không có ý dừng lại trong trấn. Phía trước đột nhiên xuất hiện một người đàn ông say, lắc lư đi ngang qua đường. Lex cười lạnh một tiếng, trực tiếp phóng ra một cái Sương Trận về phía người đàn ông say kia.

Bước đi của người đàn ông say sưa kia vừa lúc cản đường Lex đi tới, Sương Trận này liền cố định hắn tại chỗ, Lex thúc ngựa đi qua, tên kia ngây tại chỗ.

Hai bên đường đột nhiên bắn ra mấy trăm mũi tên, nếu đám người Lex dừng lại, mưa tên này sẽ bao phủ họ trong đó. Tên say kia căn bản không tránh được, người trúng mười mấy mũi tên, hét thảm một trận, liền dần dần không còn tiếng nữa.

Màn sương đen đột nhiên bao trùm đám người Lex, chỉ huy kẻ địch bí mật trốn gần đó sớm chuẩn bị sẵn, hơi chần chờ một chút. Vừa chần chờ, trong phạm vi một cây số bắt đầu rơi xuống cơn mưa màu đỏ sậm. Giọt mưa đỏ có tính ăn mòn dữ dội, những người mai phục trong chỗ kín bị dính trúng, liền hét thảm chạy ra khỏi chỗ nấp.

Màn sương đen nhanh chóng di động tới trước, cuốn theo đám người Lex, nhắm thẳng tới ngã tư phía trước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play