Myers phái Thần thú đi Vực sâu vương thành, chính là muốn biết địch nhân khó dây dưa nhất của mình khó đã chết hay chưa. Kết quả lại có chút thất vọng, tuy nhiên những Anh linh này không thể rời khỏi mộ địa, nên Myers cũng không gấp gáp.

Nếu muốn rời khỏi mộ địa, bọn họ cần phải có người trợ giúp, chỉ có Sarin mới biết vị trí của Vực sâu vương thành, những người khác thì không giúp được bọn họ.

Thoạt nhìn, Sarin đã biết Đại tướng quân muốn làm cái gì, sẽ không ở chung với Đại tướng quân được. Chỉ cần như vậy là tốt rồi, nàng không cần Sarin làm Thần phó của mình, đó là một pháp sư, làm sao có thể đồng ý được.

Người như Sarin chỉ cần không gây sức ép cho nàng, thì nàng đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Sarin quả nhiên không đi làm loạn, gia tộc huy chương và các vật phẩm khác của mình đã bị hấp thu vào trong nhẫn Càn Khôn, cho dù người khổng lồ mộ địa bị dọn sạch thì cũng không có tác dụng gì, tạm thời thì hắn còn không có biện pháp nào để giải quyết vấn đề này được.

Sarin kiên nhẫn trở về thành Mesterlin, từ phía xa chỉ huy cuộc chiến tranh của Tự nhiên thần giáo.

Tự nhiên thần giáo không đi phá hủy thành Tanggulas, mà xoay người giết vào Scotzia. Binh lực của Scotzia rất phân tán, các quý tộc cũng không đoàn kết, rất nhanh đã bị tiêu diệt từng bộ phận.

Tuy rằng toàn bộ đại quân còn chưa tiến vào Scotzia, nhưng trên thực tế thì Scotzia đã bại vong rồi.

Trong thời gian này, tổn thất cũng không nhỏ, nhưng Sarin lại không thèm quan tâm, càng không phái Cửa Baldur hoặc thành Phù Không tới, mà chỉ để cho quân đội của Tự nhiên thần giáo tự mình tiến công.

Đại công tước Jagged bắt đầu thu hoạch được lợi ích, hắn vung quân lính giết vào lãnh thổ Titans công quốc, thu hai bờ sông Hồng vào trong tay.

Mỗi ngày Sarin đều chỉ nhìn vào một cái bản đồ vị diện, nhìn xem Tự nhiên thần giáo phát triển thế nào rồi, sau đó đi tới chỗ Tieta để cùng tu luyện.

Hoàng kim bình nguyên rất an tĩnh, thực lực mà Sarin biểu hiện ra khiến cho Hoàng kim bình nguyên bắt đầu kiêng kị, nhưng cũng không thả lỏng khống chế đối với Tần Nhân. Trong tay Lex vẫn chỉ có vài đội ngũ thủ hạ, tuy nhiên Sarin đi khai cương khoách thổ, thần dân trên danh nghĩa của nàng đã tăng hơn gấp đôi, gia tộc bí thuật cũng nhanh chóng thăng cấp.

Đây cũng là điều mà Lex kỳ vọng, nếu không thì nàng cũng không có quá nhiều hứng thú đi lá mặt lá trái với các pháp sư của Hoàng kim bình nguyên làm gì.

Canak Đại Đế có thể nhanh chóng trở thành một chiến sĩ cường đại, điều đó liên hệ chặt chẽ với vị trí của hắn. Hắn là Hoàng đế, ức vạn con dân đều có kính ý và sợ hãi đối với hắn. Loại lực lượng này cũng không phải là tín ngưỡng lực, nhưng lại rất quan trọng đối với việc tu luyện bí thuật của Gelvkesi gia tộc.

Ngoài liên hệ với Lex, hỏi một chút chuyện tại thành San Rock, thì thời gian còn lại đều được Sarin dùng để cố gắng luyện hóa nhẫn Càn Khôn. Nếu không luyện hóa, thì gia tộc huy chương của mình sẽ không thể được lấy ra, còn có cả Vầng trăng lôi điện nữa, thứ đó đã dung hợp với Tinh tú lôi điện rồi. Trang bị này có uy lực rất lớn, nếu không thu vào trong tay, thì Sarin cảm thấy mình vẫn phải chịu áp lực quá lớn khi đối phó với Chúa tể Quang Huy.

Trong nhẫn Càn Khôn, trong Vầng trăng lôi điện kia, ba đại khí linh đã hoàn toàn dung hợp, khí linh này biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay, tuy nhiên trung tâm của khí linh lại bị một khối ngọc thạch đầy đủ màu xanh biếc bao phủ.

Trên ngọc thạch này vẫn có Lôi điện ma văn của Sarin, đồng thời còn được khắc sâu hơn nữa. Dường như đây không phải là lôi điện đang rèn luyện ngọc thạch, mà là ngọc thạch này nương theo lực lượng của lôi điện mà khôi phục năng lực của mình vậy.

Nếu không có nhẫn Càn Khôn khống chế, có lẽ khối thuý ngọc hoàn chỉnh này sẽ sinh ra khí linh cường đại, đi cắn nuốt khí linh của Sarin.

Vầng trăng lôi điện không ngừng rèn luyện thân thể khí linh, vốn đây là một quá trình phá hủy, nhưng dưới sự khống chế của nhẫn Càn Khôn, nó lại biến thành một quá trình luyện khí.

Mãi cho tới khi khí linh khổng lồ này sinh ra ý chí mới, thì lôi điện này mới ngừng oanh kích.

Khí linh khổng lồ này có ba cái đầu, trên mỗi cái đầu đều có một ký hiệu kỳ dị, ký hiệu này phức tạp tới mức cực điểm, cho dù là dùng linh hồn lực thì cũng không cách nào thấy rõ hoàn toàn được.

Ba cái đầu đại biểu cho ba loại năng lực là ma võng, lôi điện, tăng phúc. Ba loại năng lực này hỗ trợ lẫn nhau, hình thành một sự cân bằng không quá hoàn mỹ.

Quy tắc vẫn chưa được sáng lập đến mức tận cùng, khí linh kiểu này là thứ đầu tiên xuất hiện trên đời.

Trên sáu cánh tay của khí linh khổng lồ này lần lượt cầm ma pháp thuẫn, nguyên tố thương, tia chớp hình cầu, thủy diễm, hoàng kim đại kiếm không có thuộc tính, còn có một thanh hoàng kim chủy thủ nữa.

Sau khi khí linh khổng lồ này hình thành, Vầng trăng lôi điện mới dần dần hấp thu Tinh tú lôi điện, không còn thử đánh tan nó nữa, mà là dung hợp cùng nhau.

Khi khí linh thành hình, trong Lôi thủy của nhẫn Càn Khôn, gia tộc huy chương của Sarin cũng dần dần khôi phục lại diện mạo vốn có, đó là Sách lôi điện.

Sách lôi điện bị nhẫn Càn Khôn chủ động phun ra khỏi không gian này, Sarin không có chuẩn bị, vội vàng cầm lấy, cảm giác hai tay đều tê liệt, toàn bộ thân thể cũng khó có thể nhúc nhích được chút nào.

Sarin mừng rỡ, bởi vì vào lúc này, cuối cùng thì hắn cũng có thể sử dụng linh hồn lực để khống chế nhẫn Càn Khôn, tác dụng thì không có thay đổi gì, chỗ khác nhau duy nhất là không gian trong nhẫn Càn Khôn đã hoàn toàn được mở ra, bên trong ẩn chứa rất nhiều loại quy tắc, Sarin đã có thể bắt đầu cảm thụ và bắt chước được rồi.

Như vậy là đủ rồi, Sarin cũng không hy vọng chiếc nhẫn này mang đến cho mình lực công kích gì cả. Chỉ riêng Lôi thủy được chứa đựng trong một không gian trong đó thì cũng đã đủ để cho hắn nhanh chóng khôi phục lực lượng của Sách lôi điện rồi.

Vầng trăng lôi điện lẳng lặng lơ lửng trên đỉnh đầu Sarin, lần này, Sarin mới chân chính cảm giác được lực lượng cuồng bạo bên trong đó. Mặc kệ như thế nào, thứ này đã bị hàng phục, là một trang bị trấn áp một trăm ức Thần tộc.

Sarin trong lòng vừa động, trong không gian chứa đầy Thần tộc kia, một Thần tộc cấp 16 bị hắn thả ra. Thần tộc này sớm đã không có ý thức bản thân nữa, bị Sarin tiện tay đưa cho Raphael.

Trong cơ thể Thần tộc này còn có không ít Thần tộc từ cấp mười đến cấp 12, Sarin cũng không lấy ra, Thiên Sứ kim loại thì hắn vẫn còn có mấy trăm tên nữa, sau khi Thần ma võng chết đi, những Thiên Sứ kim loại này cũng không chết theo.

Sau khi khí linh của Vầng trăng lôi điện thành hình, mấy trăm Thiên Sứ kim loại này đều thăng cấp. Vẻ sáng bóng trên cặp cánh kim chúc kia đã bị rút đi, xuất hiện các sợi lông chim mềm mại.

Chờ sau khi Vầng trăng lôi điện của Sarin xuất hiện, hắn nghĩ một chút, vẫn trước hết quan sát một chút, phát hiện ra khí linh của Vầng trăng lôi điện chính là người khổng lồ ba đầu sáu tay kia, trong mỗi một cái đầu đều có một quả thần cách đầy đủ.

Lần này thu hoạch lớn rồi!

Vầng trăng lôi điện lại biến ba tên Bán thần thành hạ đẳng Thần linh.

Thần linh cấp 15 trở thành khí linh của Vầng trăng lôi điện, khí linh này vẫn chỉ mới sinh ra linh trí, căn bản không có trí nhớ gì của người khổng lồ huyết mạch cả. Như vậy thì tất nhiên là thiếu đi rất nhiều năng lực của người khổng lồ, nhưng tuyệt đối không sẽ xuất hiện tình huống vì cấp bậc quá cao mà phản bội Sarin.

Có khí linh này, Sarin rốt cục cũng có thể tiết kiệm được quyển trục cấp 18, có thể dùng quyển trục kia để giữ mạng rồi.

Hiện tại Sarin cũng đã biết, chỉ cần quyển trục cấp 18 có thể đánh trúng cường giả cấp 18, thì tuyệt đối sẽ đánh cho đối phương bị thương nặng. Giết chết là không có khả năng, tuy nhiên, bất kể là Myers hay là Đại tướng quân, thì đều không phải là cấp 18.

Đại tướng quân có năng lực cấp 18, Myers có trí nhớ cấp 18, nhưng thân thể hai người thì lại đều khá là yếu ớt. Nếu như bị quyển trục này đánh trúng, chắc chắn sẽ chết.

Nhưng Sarin lại không thể dùng quyển trục này đi công kích Myers được, quyển trục này là do Myers đưa cho hắn, nếu hắn dùng để đối phó nữ thần, thì nữ thần tuyệt đối có thể kích nổ nó ngay trong tay Sarin.

Sách lôi điện khôi phục lại nguyên trạng, không còn mang bộ dáng gia tộc huy chương nữa, Sarin cũng có chút tiếc nuối, liền dứt khoát dùng xương cốt kết tinh của người khổng lồ luyện chế ra một miếng huy chương có bề ngoài giống như nó, dùng làm kỷ niệm.

Càn Khôn chiếc nhẫn này được luyện chế thành công, Sarin cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, người khổng lồ mộ địa đã bị hắn cướp bóc không còn gì nữa, đáng tiếc nhất chính là tấm bia đá kia lại không thể bị mang đi được. Tuy nhiên như vậy cũng tốt, điều này tương đương với việc bên dưới thành Girders có thêm một cái bán vị diện.

24 con Lôi Long thăng cấp thì mới là thứ thật dụng nhất, hiện tại Sarin có cấp 14, Lôi Long cũng chuẩn bị thăng cấp 14, có biến hóa ngay trên không trung, so với cự long mà mình thu được từ Đại công tước Jagged thì còn cường đại hơn rất nhiều.

Cự long bị bố trí tại Thành Tự Nhiên, chỉ có thể dùng làm thứ khoe mẽ mà thôi, còn Lôi Long thì lại là thứ vũ khí giết người chân chính.

Thành Phù Không của Sarin được luyện chế lại, ma văn trên bề mặt được trải rộng khắp, không còn bị rơi xuống do một bộ phận nào đó bị phá hư nữa, khí linh trên thành Phù Không này đã không còn nữa, nhưng Sarin vẫn có thể điều khiển dễ dàng được.

Luyện kim nhà xưởng trên thành Phù Không vẫn ngày đêm không ngừng gia công các trang bị mà Sarin cần.

Sarin cần trang bị gì? Chỉ từ sự thay đổi của Thiên Sứ kim loại sau khi thăng cấp thì cũng biết.

894 tên Thiên Sứ kim loại vẫn còn ở trên thành Phù Không, 894 Thiên Sứ kim loại này được Sarin tặng cho mỗi người một thi thể Thần tộc, dùng để dung hợp, thực lực mạnh mẽ tăng lên tới cấp 12 đỉnh phong.

Trên cấp 12 thì Sarin cũng bất lực. Cho dù là bản thân Thiên Sứ kim loại có thể dựa vào cắn nuốt để thăng cấp thì cũng không được.

Gần một ngàn Thiên Sứ kim loại này đều được mặc áo giáp do hài cốt của Thần tộc chế tạo ra. Mấy trăm ức Thần tộc, tài liệu của Sarin đã có thể dùng từ “vô cùng vô tận” để hình dung rồi.

Toàn bộ Ác ma quân đoàn và nhân loại quân đoàn được thay mới trang bị, nhân loại quân đoàn được trang bị Ô huyết khải, ác ma quân đoàn được trang bị Ma thần hủ thân giáp. Còn có tiểu ác ma, ác ma, trang bị đều là Trùng Thiên Sứ áo giáp.

Còn có rất nhiều Thần tộc bị chế tạo thành con rối, dùng làm tọa kỵ cho binh sĩ.

Trên thành Phù Không đang chậm rãi tập kết trăm vạn binh sĩ, còn có mười hai vạn bốn ngàn Khống ma sư.

Trên thành Phù Không này, Sarin bắt đầu bố trí các Ma pháp sư, từng tòa ma pháp tháp đột ngột mọc lên từ trên mặt đất, xung quanh trung ương của nguyên tố ma pháp trận thì Sarin còn bố trí vong linh ma pháp tháp, thuần túy dùng di hài của cự long để tạo ra.

Quân đoàn vừa khổng lồ vừa cường đại này, Sarin tạo ra đương nhiên là để chuẩn bị đối phó với sự xâm lấn của Chúa tể Quang Huy, trên đại lục này, tín đồ của Chúa tể Quang Huy càng ngày càng ít đi, bị Tự nhiên thần giáo đuổi giết tới mức lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Nếu Chúa tể Quang Huy còn không đến, thì chờ khi tín đồ của Giáo đình trên thế giới chết sạch, Chúa tể Quang Huy muốn hàng lâm sẽ phải trả một cái giá rất lớn.

Sarin chính là muốn loại hiệu quả này, hắn muốn bức bách Chúa tể Quang Huy, không muốn đến cũng phải đến.

Sarin chỉ sợ Chúa tể Quang Huy thăng cấp tới cấp 16, nếu thăng cấp tới cấp 16 thì lực lượng của phân thân của hắn sẽ có cấp 15, sẽ là phiền toái rất lớn, tuyệt đối không phải là chuyện có thể dựa vào trang bị để giải quyết được.

Sarin cũng không sợ Chúa tể Quang Huy không đến, trong thành Phù Không của mình còn có một thánh đồ của Thần Thánh Giáo đình. Có thánh đồ này trong tay, Sarin muốn dụ dỗ Chúa tể Quang Huy tới vào bất kỳ lúc nào cũng đều có thể được.

Quyền chủ động đã hoàn toàn bị nắm trong tay Sarin.

Đại đa số thời điểm thì Thần linh cũng giống như một con sói vậy, nhìn trộm vào các vị diện, một khi phát hiện cơ hội thì sẽ cho phân thân hàng lâm, thành lập tôn giáo, truyền bá tín ngưỡng.

Nếu thế giới này có Thần linh giống như Long thần, vô cùng cường đại, lại cự tuyệt tín ngưỡng, vậy thì Thần linh đó sẽ kiên nhẫn chờ đợi. Loại Thần linh không thành thần cách này có danh hiệu “Thần linh”, nhưng lại không có thọ mệnh dài như Thần linh chân chính.

Chờ sau khi cường giả này chết đi, thì Thần linh mới có thể tới tấn công, quét sạch cường giả có thể kế thừa Thần linh khi trước, sau đó lặp lại một chuyện rất buồn tẻ, đó là truyền bá tín ngưỡng.

Lần này thì lại khác, Sarin muốn quét sạch cả tín ngưỡng của một Thần linh trên vị diện, điều này đối với Thần linh mà nói, là chuyện khó có thể dễ dàng tha thứ được. Nhưng mà Sarin lại có thời gian, bởi vì khi Thần linh suy nghĩ một việc, hoặc là luyện chế trang bị gì đó, thường thường phải dùng năm để tính toán thời gian.

Thời gian đối với Thần linh mà nói thì cũng rất thừa thãi.

Giáo đình của Chúa tể Quang Huy trên Myers đại lục bị hủy diệt, hắn có thể biết được ngay lập tức, nhưng nếu muốn trả thù ngay lập tức, thì có lẽ cũng phải mất mấy trăm năm mới được.

Không phải là do Chúa tể Quang Huy nhát gan, mà hắn đang phải chiến đấu với Thần linh khác, xử lý một vài thần quốc thì phải tốn rất nhiều thời gian. Hắn còn cần hồi sinh Thiên Sứ, chế tạo Thiên Sứ mới, sử dụng tín ngưỡng lực để đề cao lực lượng.

Mỗi một chuyện thì đều hao phí rất nhiều thời gian.

Chờ sau khi hắn chuẩn bị tốt để tiến công Myers đại lục, thì Sarin chắc chắn đã chuẩn bị đầy đủ rồi.

Tuy nhiên sau khi thăng cấp tới cấp 14, Sarin mà muốn thăng cấp nữa, trừ phi còn có thần cách, tiến vào Chư Thần điện đường để tu luyện, nếu không thì hắn phải đợi ba đến năm ngàn năm sau thì mới có thể thăng cấp tới cấp 15 được.

Cho nên Sarin dứt khoát bắt đầu tìm kiếm các di tích trên Myers đại lục, có vị diện bản đồ, loại chuyện này sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Cái đầu tiên mà Sarin muốn tới là một di tích trên bầu trời. Trên bầu trời Myers đại lục khoảng mấy vạn dặm có một di tích lơ lửng giống như thành Phù Không.

Ở độ cao này, khi mà Sarin chưa nắm giữ Lưu tinh thiểm, kiểu gì hắn cũng không thể tới được.

Nếu muốn bay khỏi Myers đại lục thì cũng cần có tốc độ cao. Thái Hồng thuật thì có tốc độ đủ rồi, nhưng nó lại khác với Lưu tinh thiểm, nguyên lý của Thái Hồng thuật là sau khi ma pháp kết thúc, sẽ không có quán tính gì nữa, nếu không thì nó cũng không thể được dùng để đánh lén người khác được.

Phế tích lơ lửng trong hư không này, trên thực tế không có thứ gì đáng giá để cướp bóc cả. Cái mà Sarin coi trọng chính là các loại ma pháp trận kỳ quái trong phế tích này.

Địa nguyên tố ma pháp trận có thể làm cho những thứ kiểu này bay được đến độ cao như vậy.

Nếu thành Phù Không có thể phục chế lại nó, luyện chế vào trong tài liệu, thì thành Phù Không của Sarin sẽ không bao giờ còn phải đốt cháy ma hạch làm nhiên liệu nữa. Tuy Ma lực lò luyện có thể cắn nuốt ma hạch cấp thấp, nhưng mà ma hạch cấp thấp cũng là tiền, cũng cần vất vả mới có được.

Sarin cũng không quên khi mà mình vẫn còn là học đồ, có được vài viên ma hạch cấp thấp thì trong lòng hưng phấn tới cỡ nào, hưng phấn đến mức khó có thể tự chủ được.

Hơn nữa, loại phương pháp sử dụng Địa nguyên tố này khẳng định là có liên quan đến quy tắc cấp cao.

Sarin đã không nhịn nổi nữa, chỉ mang theo Raphael bay lên trời cao. Raphael cũng có thể bay vào trong hư không, nàng dựa vào lực lượng của thần khí. Chỉ là sau khi tiến vào hư không, thì Raphael sẽ cần được dẫn dắt thì mới không bị lạc trong hư không mênh mông kia.

Sarin không mang theo những người khác là bởi vì nơi này căn bản không có không khí, các loại năng lượng gây thương tổn đối với thân thể con người thì nhiều vô cùng vô tận. Dưới cấp chín mà ở tại chỗ này, sẽ phải chết không thể nghi ngờ gì nữa, dưới cấp 12 mà không có người trợ giúp, thì chết trong hư không cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Raphael là Thiên Sứ, thường xuyên chiến đấu trong hư không, tuy nhiên khi đó nàng còn có Thần linh trợ giúp, mà hiện tại thì Sarin cũng giống như Thần linh, phóng ra nguyên tố lực lượng cường đại, làm cho thân thể của nàng không bị hư không ăn mòn, còn có thể vỗ cánh, đi theo phía sau Sarin.

Sau khi Sarin nhảy vào hư không thì tốc độ giảm đi hơn phân nửa, đây là vì chờ đợi Raphael, tốc độ của Raphael phải tăng nhanh hơn vài lần thì mới có thể đuổi kịp Sarin được.

Trong hư không mấy vạn dặm, Sarin dùng tốc độ chậm rãi đi tới, cũng cần vài giờ thì mới đến được. Hai người một nhanh một chậm phi hành trong hư không, Sarin còn có thể nhìn thấy các tinh vân phía xa xôi.

Đáng tiếc, mình không phải là Chiêm tinh sư a, ở loại địa phương này mà thi triển lực lượng của Chiêm tinh sư thì sẽ cường đại gấp mấy lần.

Sarin nhịn xuống hấp dẫn sử dụng chiêm tinh thuật, hắn biết, ở loại địa phương này mà tiến hành một lần Chiêm tinh thuật để suy tính, thì tuyệt đối sẽ làm cho Chiêm tinh thuật của hắn đạt được kết quả vô cùng chuẩn xác.

Tinh quang rực rỡ, tinh vân mờ ảo.

Trong hư không này, cảnh sắc hoàn toàn khác với trên mặt đất, căn bản không cách nào hình dung được. Sarin thấy rất nhiều năng lượng quỷ dị đang tràn ngập trong hư không.

Mỗi một loại năng lượng đều có quy tắc độc đáo của riêng mình.

Nhiều quy tắc như vậy sẽ làm cho không biết bao nhiêu sinh mệnh tấn chức thành Thần linh, hoặc là tồn tại cường đại giống như Thần linh!

- Raphael, có thời gian rảnh thì nên lên trên này xem một chút, sẽ mở rộng nhãn giới a!

Sarin cảm thán.

Raphael chỉ khẽ cười, nàng đã nhìn thấy rất nhiều lần loại cảnh sắc này rồi, hơn nữa còn đều là khi các sinh mệnh chết đi trong chiến đấu. Trong chiến đấu giữa các Thần linh, hư không chiến trường là nơi tàn khốc nhất, cho dù là chỉ bị một vết thương nhẹ, thì đều rất có thể trở thành trí mạng.

Raphael không chỉ một lần nhìn thấy các cường giả chỉ vì một vết thương nhỏ trên người mà tất cả nội tạng đều trôi ra ngoài.

Rất nhiều sinh mệnh phải dựa vào Phong nguyên tố thì mới có thể sinh tồn được, nhưng ở trong hư không thì Phong nguyên tố gần như là không có.

Cũng chỉ có pháp sư giống Sarin, sử dụng Lưu tinh thiểm, không cần hô hấp, thì mới có thể qua lại tự nhiên được. Thần linh cũng cần Phong nguyên tố, tuy nhiên trang bị của Thần linh thì đại đa số đều vô cùng cường đại, không cần phóng thích lực lượng của quy tắc mà vẫn có thể phi hành trong hư không.

Đương nhiên, đây phải là Thần linh từ cấp 15 trở lên, còn Bán thần cấp 14, chiến đấu trong hư không thì cũng vẫn có chút nguy hiểm.

Mà Thiên Sứ thì lại không cần những thứ này.

Nhất là Thiên Sứ kim loại.

Hai người rốt cục cũng đi lên di tích trong hư không, Sarin lấy ra quyển trục ma pháp trống, bắt đầu thu lấy tất cả ma văn. Nếu dựa vào trí nhớ mà đọc thì có một vài ma văn đặc thù, có thể sẽ tự động biến mất trong trí nhớ.

Trí nhớ ma pháp cũng chỉ có thể ghi nhớ những thứ có cấp bậc thấp hơn mình, có rất nhiều ma văn nếu dùng trí nhớ ma pháp đi đối phó, thì chỉ có thể làm cho người thi pháp bị thương mà thôi.

Sarin chuẩn bị đầy đủ, ghi lại những ma văn, ma pháp trận này lại. Raphael ở một bên hỗ trợ, hai người rất nhanh đã đi được hơn ba mươi dặm, đi tới trung tâm của di tích.

Khu vực trung ương vẫn còn bảo tồn một vài kiến trúc, Raphael nhìn thấy những kiến trúc, ngây ra một lúc, bởi vì từ phía xa mà nhìn, thì những kiến trúc này có chất liệu bằng đá, nhưng tới gần thì lực lượng của kim nguyên tố lại làm cho Raphael vô cùng hưng phấn.

Đây là thứ do một kim chúc Thần linh lưu lại, Raphael vốn cho rằng sau khi thần quốc của mình tan biến, đã không thể nhìn thấy những thứ này nữa.

Sarin nhìn thấy vẻ mặt của Raphael, hỏi:

- Đó là cái gì vậy?

- Ta nhìn lầm rồi, tưởng đây là di tích của Thần kim loại, thật sự là quá giống!

Raphael bỗng nhiên cảm thấy thất vọng. Thần linh sẽ không thể thi triển ma pháp được, trừ phi có cấp bậc giống Myers, hơn nữa trước khi thành thần thì phải là pháp sư mạnh nhất trong tất cả nhân loại thì mới được.

Sarin nghĩ nghĩ, nói:

- Raphael, chúng ta đi vào.

Sarin chỉ về phía một tòa tháp cao đã sụp đổ, tòa tháp cao này gãy thành hai đoạn từ giữa, phần trên rơi ở bên cạnh, đã trở nên mục nát, nhưng nửa dưới thì vẫn còn hoàn hảo, rất thú vị.

Raphael gật đầu, đi vào trong tháp cao, tiến vào trong tháp cao thì thấy ngay một thạch bích trước mặt, phong cách kiểu này thì Sarin chưa từng thấy qua.

Trên thạch bích có một loạt văn tự, Sarin nhìn mà không hiểu, tuy nhiên nó cũng có liên hệ với bí thuật mà lão sư truyền cho mình, nhưng tuyệt đối không phải là thứ giống nhau.

- Đại nhân, di tích này, cũng không nên hủy diệt nó, có được không?

Raphael hỏi.

- Có thể, làm sao vậy?

- Ta muốn luyện hóa nó, đương nhiên, phải có đại nhân hỗ trợ nữa.

- Có thể, làm thế nào để giúp ngươi?

- Chờ ta thăng cấp tới cấp 15 thì hãy nói, ở chỗ này, nó cũng sẽ không biến mất.

Raphael nói xong, cảm giác có chút ngượng ngùng, nói:

- Đại nhân thật ra cũng có thể bố trí một đại hình ma pháp trận công kích ở trong này, hoàn toàn được giấu trong tòa tháp này.

Sarin gật đầu, bên trong này có vài tầng, quả nhiên thấy có một vài bộ sách.

Đáng tiếc không có bộ sách nào có thể làm cho hắn hiểu được ý tứ bên trong. Cũng may hiện tại Sarin có đầy đủ nhân thủ, chờ gom đủ hai trăm vạn Khống ma sư, sẽ để chúng tính toán một chút, dùng ba đến năm năm thì có thể suy tính ra ý tứ cơ bản của những văn tự này.

Đương nhiên, điều này cũng không đủ để làm cho Sarin hiểu được hàm nghĩa chính xác của chúng, văn tự cũng không chỉ biểu đạt ý tứ trên mặt chữ, mà còn có văn hóa mà văn tự ẩn chứa nữa.

Không biết lịch sử của một văn minh, thì ngươi sẽ không thể hiểu được hàm nghĩa chân thật của các cuốn sách mô tả văn minh này.

Ma pháp sư chỉ có thể suy đoán ra nội hàm cơ sở của bản thân văn tự, cũng không thể tính toán ra văn hóa ẩn dấu trong đó. Cho nên Ma pháp sư mà muốn sáng tạo ma pháp ngữ, thì tuyệt đối không cho phép xuất hiện những ý nghĩa khác, từng chữ thì đều phải biểu đạt hàm nghĩa nguyên thủy nhất.

Ma pháp ngữ cũng là ngôn ngữ phức tạp nhất, nhưng lại không phải là thứ khó học nhất.

Sarin thu lấy tất cả các bộ sách, để cho lôi điện chiến sĩ thu lấy tất cả ma văn, lúc này mới định cùng Raphael quay về Myers đại lục, khi đang muốn rời đi, Raphael đột nhiên chỉ vào trong lòng đất, có chút hưng phấn nói:

- Đại nhân, dưới này có cái gì đó!

Sarin nghe vậy, dùng lực lượng linh hồn đảo qua, nhìn thấy dưới mặt đất bằng kim chúc cứng rắn này còn cất giấu một vật thể hình trứng.

- Ta muốn phá hủy một chút.

Sarin mỉm cười, phóng ra một cái băng nhận, trên băng nhận hình trăng rằm này cũng lờ mờ hiện ra Lôi điện ma văn, cực kỳ cứng rắn. Băng nhận được Sarin khống chế, cẩn thận cắt mặt đất bằng kim chúc ra, Raphael nhấc khối kim chúc hình vuông lên, lộ ra không gian được che dấu bên dưới.

Đây là một quả trứng lớn bằng nắm tay, Sarin không nghĩ tới mình lại có thể phát hiện ra thứ này trong một phế tích đã hoàn toàn bị phế bỏ này, kết cấu trong quả trứng này rất cổ quái, ở trung tâm của rất nhiều lớp vỏ trứng, vẫn còn có dấu hiệu sinh mệnh.

- Là kim chúc sinh mệnh a!

Trong mắt Raphael ánh lên một tia tinh quang, lập tức bị nàng áp chế xuống.

- Đại nhân, nếu sinh mệnh này được ấp trứng ra, thì có thể trở thành tọa kỵ của đại nhân!

- Tọa kỵ?

- Đúng vậy, Thần kim loại cũng có một tọa kỵ như vậy, cho nên ta mới biết.

Raphael thản nhiên nói.

- Nếu ngươi muốn...

- Không, đại nhân, đây là của ngươi. Ta là Thiên Sứ, không cần tọa kỵ gì cả.

Raphael quả quyết cự tuyệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play