Sarin không chút do dự hủy diệt ba khí linh, chính là muốn sử dụng Vầng trăng lôi điện, luyện chế lại một khi linh chân chính. Khí linh này cần phải không có trí nhớ khi trước, không có cừu hận với mình thì mới được.
Nếu không thì với lực lượng của Vầng trăng lôi điện, bản thân hắn là chủ nhân cũng không đỡ được mấy lần công kích của nó.
Myers nữ thần thấy Sarin vô cùng tham lam, chưa từng tính toán được sau khi ba đại khí linh này thăng cấp tới Bán thần, Sarin lại có thể nỡ hủy diệt chúng. Chúng ở lại bên cạnh Sarin thì cũng là bẫy rập do Myers nữ thần bày ra mà thôi.
Sarin càng tiếp xúc nhiều với viễn cổ nhân loại, trong lòng lại càng hiểu rõ một đạo lý, hoặc là mình cùng những người này có cùng lý tưởng, nếu không thì những người này cũng không ngại xử lý mình như một vật hi sinh.
Hắn có cẩn thận nhiều hơn nữa thì cũng là vô ích, Myers đã bố trí bên cạnh mình ba đại khí linh, Đại tướng quân lại còn bỏ lên trên người mình hai mươi bốn khế ước. Nếu xử lý không tốt, thì mình có thể mất mạng vào bất cứ lúc nào.
Sarin phải giải quyết xong ở trong người khổng lồ mộ địa, bởi vì ở trong này, cho dù là Myers đi tới bên ngoài, thì cũng không có khả năng quan sát được bên trong xảy ra chuyện gì. Về phần hai mươi bốn Anh linh kia, Sarin đã dùng Lôi điện ma văn để bao phủ khế ước lại, cho dù có chết thì khế ước trên linh hồn của mình cũng sẽ không biến mất.
Quan trọng là cần tẩy đi trí nhớ của những linh hồn này, sau đó một lần nữa ký kết khế ước cùng mình.
Người khác có thể không có biện pháp làm được điều này, nhưng trong tay Sarin lại có Tinh tú Búp bê hình người cấp cao, có thể làm cho linh hồn của những Anh linh này không hoàn toàn tiêu tán.
Đưa cho mình hai mươi bốn Anh linh ư? Cái giá này thật là không nhỏ a, nếu mà Sarin lãng phí chúng, thì thật là phải xin lỗi Đại tướng quân rồi.
Hai tầng bẫy rập này, Sarin cũng cam tâm tình nguyện mắc vào, do linh hồn lực lượng của hắn đủ cường đại, có thể áp chế hai mươi bốn Anh linh, khiến cho chúng không thể truyền lại bất kỳ tin tức nào về được.
Chờ khi Anh linh phát hiện ra mục đích của mình, thì nơi này đã là một không gian độc lập, so với Vực sâu vương thành thì còn muốn an toàn hơn.
Sarin cũng đủ độc ác, đổi thành bất kỳ một pháp sư nào, muốn hủy diệt ba thủ hạ là Bán thần, thì cũng không thể kiên quyết như hắn được. Đây là thứ mà Sarin học được từ chỗ lão sư, cho dù có Bán thần, nhưng nếu chúng không nghe lời mình thì cũng chỉ là uổng phí mà thôi.
Ba tên này ngụy trang thành ba tính cách, chưa bao giờ liên hệ lẫn nhau, chúng cực kỳ giảo hoạt, ba khí linh này thậm chí còn không dùng linh hồn lực lượng để trao đổi, khi cần trao đổi thì chúng sẽ dùng biện pháp cổ điển nhất, đó là dùng tay viết chữ trong hư không.
Nếu không phải khi viết chữ khiến cho linh hồn dao động, thì Sarin cũng không biết được chi tiết của ba tên này.
Bên trong Vầng trăng lôi điện, vô số Lôi điện ma văn nhẹ nhàng biến ảo, sắc mặt ba đại khí linh vàng như đất, lớp phòng ngự mà bọn họ miễn cưỡng tạo ra đã bị những Lôi điện ma văn này hòa tan, ba khí linh đành phải tới gần nhau, hỗ trợ phòng ngự, hy vọng có thể chống đỡ được các công kích này.
Dù sao thì bên ngoài Vầng trăng lôi điện này vẫn còn có lôi điện đang hình thành, nếu tầng trói buộc này bị mở ra, ba khí linh sẽ có thể tìm được cơ hội chạy trốn. Dù sao thì chúng cũng là Bán thần, nếu không quan tâm tới mảnh nhỏ thần cách, thì muốn trốn đi cũng không phải là không thể.
Đang nghĩ như vậy, trong đầu bọn họ, ba khối toái ngọc đã xảy ra biến hóa kỳ diệu. Trong tần suất chấn động của lôi điện, ba khối toái ngọc này bắt đầu tới gần nhau.
Sarin hoảng sợ, hắn nghe thấy một thanh âm trong Vầng trăng lôi điện:
- Không tồi a, có người tu luyện thành Lôi điện ma pháp!
Sarin vội vàng lùi lại, bên ngoài thân thể đã xuất hiện Thủy Văn Thuẫn, trên tấm thuẫn mang theo Lôi điện ma văn, trong nháy mắt đã hợp lại thành mười mấy tầng năng lượng bảo hộ.
- Đáng tiếc cấp bậc quá thấp a, ngay cả hứng thú chỉ đạo cũng không có. Quên đi, thứ này có thể dùng một lần, tiện nghi cho ngươi rồi, nếu có rảnh, đến... đến tìm ta a!
Thanh âm này nói ra một tọa độ phức tạp, sắc mặt Sarin trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, tọa độ này xem ra chính là tọa độ của tinh bích hệ.
Nói cách khác, thanh âm trong Vầng trăng lôi điện này căn bản không phải do có người ở bên trong, mà chỉ là linh hồn lực lưu lại một chút... một chút gì đó. Sarin cũng không hình dung ra được, bởi vì nếu chỉ là thanh âm được lưu lại, thì sẽ không có khả năng căn cứ vào thực lực của mình mà nói ra câu nói kia.
Loại biện pháp khống chế lực lượng này vượt xa cả Thần linh a!
Ai nói Thần linh có thể chế tạo ra sinh mệnh, còn nhân loại thì không thể? Trên thực tế, thanh âm này chính là do một sinh mệnh vọng lại.
Thanh âm này cũng không nói gì thêm, trực tiếp biến mất. Trong Vầng trăng lôi điện, ba đại khí linh hoảng sợ phát hiện ra, khi ba khối toái ngọc đang bị mạnh mẽ kéo tới gần nhau, thì ba khí linh cũng đang dung hợp lẫn nhau.
Vật chất trong Vầng trăng lôi điện này là năng lượng gần như trong suốt, trong những năng lượng này có không gian khá lớn, từng Lôi điện ma văn kia nếu nhìn từ bên trong, thì rất giống những cây cột lớn bị kết tinh hóa.
Nói là cây cột, nhưng nó càng có vẻ giống như từng khối ma văn điêu khắc.
Những ma văn giống tinh thể này vô cùng tráng kiện, cho dù là Thần Thụ mà lúc trước Sarin nhìn thấy thì cũng không so được với chúng. Trong không gian này, lôi điện đột nhiên trở nên cuồng bạo, ba đại khí linh bị công kích bất ngờ đánh cho dập nát, ba khối toái ngọc trong thân thể bọn họ lại đã dung hợp cùng một chỗ, thu nạp mảnh vỡ thân thể của ba đại khí linh này vào cùng nhau, mặc cho lôi điện kia oanh kích.
Lôi điện công kích càng lúc càng cuồng bạo, ở trung tâm của Vầng trăng lôi điện có là một kim chúc cầu nho nhỏ, trên bề mặt kim chúc cầu này có các ma văn đơn giản, còn có đồ án hình hai con mắt, một trước một sau.
Năng lượng trong Vầng trăng lôi điện kịch liệt tiêu hao, những Thần tộc trên mặt đất vốn muốn khôi phục lại sức sống, nhưng đột nhiên lại bị Vầng trăng lôi điện mạnh mẽ hấp thu, đại đa số đều đổ rạp xuống, có một vài Thần tộc đứng lên, gia nhập vào danh sách tấn công hai mươi bốn Anh linh kia.
Nhẫn Càn Khôn trong tay Sarin đột nhiên phát ra lực lượng cường đại, lực lượng này thì Sarin căn bản không thể khống chế được, hai tầng của chiếc nhẫn chuyển động, các ký hiệu trên hai tầng đều trở nên giống nhau. Trong đó có một không gian tổ hợp trong một cái ký hiệu được mở ra, đó là không gian cất chứa Lôi thủy.
Lực hút cường đại đã hút toàn bộ Vầng trăng lôi điện và Tinh tú lôi điện vào trong, bao gồm cả gia tộc huy chương của Sarin.
Sarin quá mức sợ hãi, nhưng kiểu gì hắn cũng không thể lấy ba thứ này từ trong nhẫn Càn Khôn ra ngoài được.
Tổ hợp không gian của một ký hiệu khác cũng được mở ra, đám Thần tộc chiến đấu với Anh linh, những Thần tộc còn chưa thức tỉnh, tất cả đều bay lên cao, bị lực hút thu vào trong không gian này.
Lại có thêm một không gian nữa được mở ra, những xương cốt kết tinh của người khổng lồ, còn có cả đầu của người khổng lồ cũng bị hút toàn bộ về phía không gian này.
Sarin nhìn mà đờ người ra, nhẫn Càn Khôn này là cái gì vậy!
Trong khu vực bị Vầng trăng lôi điện bao phủ, bên dưới những ngọn núi do xương cốt kết tinh của người khổng lồ tạo thành bỗng xuất hiện một thứ mà Sarin không ngờ tới, đó là hồ nguyên tố.
Nếu không phải nhẫn Càn Khôn có lực hút cường đại, thì những hồ nguyên tố này cũng không có khả năng xuất hiện.
Lúc này thì Sarin mới hiểu được thiết kế của Vinh diệu chi vương, từ kích thước của những hồ nguyên tố này mà nói, thì chúng hẳn là do sức người tạo ra. Trong sáu đại nguyên tố thì chỉ có hồ của Địa nguyên tố là không tồn tại, bởi vì những ngọn núi kia đã tương đương với một đám hồ Địa nguyên tố rồi.
Sarin chảy mồ hôi lạnh ra, nếu không phải nhẫn Càn Khôn này vừa phát uy, ngay cả những hồ nguyên tố này cũng đều bị hấp thu, vậy thì sau khi mình thu Vầng trăng lôi điện lại, sự cân bằng của toàn bộ không gian này sẽ bị đánh vỡ, sau đó hồ nguyên tố bùng nổ, toàn bộ không gian sẽ bị xé rách, biến thành một không gian loạn lưu khổng lồ, cho dù mình có Thần La Chi Giới thì cũng đều phải chết ở chỗ này.
Người khổng lồ mộ địa này, hiện tại thoạt nhìn không giống như để làm cho bằng hữu sống lại, mà là một cái bẫy được chuẩn bị sẵn dành cho địch nhân.
Sarin nhớ tới Vầng trăng lôi điện trên bầu trời kia, chưa từng nghe nói Vinh diệu chi vương có lôi điện kỹ năng gì, Vầng trăng lôi điện được bố trí có vẻ không hợp lý với người khổng lồ mộ địa này.
Sarin khó hiểu, hai mươi bốn Anh linh kia thì lại giận dữ, bọn họ bị Sarin mạnh mẽ mang vào đây, lập tức gặp phải Thần tộc công kích, mặc dù Sarin cũng bị công kích, nhưng những Anh linh này cũng đã rõ ràng Sarin muốn làm gì rồi.
Mượn đao giết người, loại thủ đoạn này thì vào thời kỳ viễn cổ cũng rất thông dụng.
Sarin lặng lẽ phóng ra Điện xà loạn vũ, hai mươi bốn Anh linh chợt sửng sốt, bị chúng bao phủ ở bên trong, vũ khí trong tay mỗi một Anh linh đều bị lôi điện đánh nát, hoặc là xóa sạch thuộc tính.
Sarin cười nói:
- Đại tướng quân thật đúng là khẳng khái a, nhất định muốn ta ký kết những khế ước này, nếu không có khế ước, ngươi nói xem, ta còn là đối thủ của các ngươi hay sao?
Nếu hai mươi bốn Anh linh này còn sống, thì hiện tại đã tức tới mức hộc máu ra rồi. Bọn họ đã bị linh hồn khế ước ước thúc, cho dù Sarin có muốn giết bọn họ, thì bọn họ cũng không thể phản kích được.
- Cho các ngươi một con đường sống.
Sarin lấy ra hai mươi bốn Búp bê hình người, những Búp bê hình người này có cấp 14, tuy nhiên cũng không sao cả, Búp bê hình người trên cấp 15 thì Sarin còn có chỗ dùng khác. Cho dù những Anh linh này có cấp bậc cao tới đâu, thì Sarin cũng nhìn chướng mắt.
Nếu không phải mình nhất định phải thu phục chúng, còn đưa ra điều kiện cực thấp, những Anh linh này còn không thức thời, thì mình cũng không ngại giết chết toàn bộ chúng.
- Rất xin lỗi.
Đúng lúc này, trong hai mươi bốn Anh linh xuất hiện một người cầm đầu, đây là do Đại tướng quân bố trí, người này cũng là một võ đạo Tông sư cường đại.
- Thật là đáng tiếc a!
Sarin chỉ một ngón tay vào đầu của võ đạo Tông sư này, võ đạo Tông sư này đã bị khế ước ảnh hưởng, tốc độ chậm đi rất nhiều, cho dù có nhanh hơn nữa, thì cũng không so được với Lưu tinh thiểm.
Đầu của hắn nổ tung, rất giống một người sống, óc trắng văng tung tóe.
Hai mươi ba Anh linh khác thấy vậy, sắc mặt đại biến, kỹ năng của Sarin làm cho thủ lĩnh của bọn họ chết chỉ trong nháy mắt, không còn có bất kỳ khả năng sống lại nào nữa. Linh hồn của võ đạo Tông sư này không biết đã bị lực lượng gì đó phá hủy, hơn nữa còn là triệt để bị phá hủy.
Sarin thu Tinh tú Búp bê hình người của mình lại, nói:
- Ta cũng rất xin lỗi, ta đổi ý định rồi, các ngươi đã không phải là chiến sĩ mà ta cần.
Khi Sarin nói, ở giữa ma pháp tăng phúc khí đã có Lôi Long hiện lên, phun ra từng miếng Lôi điện băng trùy.
Hai mươi ba Anh linh này chết một cách cực kỳ oan uổng, bọn họ không rõ tại sao Sarin lại đột nhiên thay đổi ý định.
Vì Đại tướng quân, bọn họ đã vứt bỏ hy vọng sống lại, hiện tại ngay cả làm Anh linh thì cũng đều không được, đây là vì cái gì vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, Sarin thật sự không cần bọn họ. Sarin cần chính là các thủ hạ cường đại, chứ không phải là kẻ bất cứ lúc nào cũng có thể làm phản. Hắn đã sớm có ý định giết chúng rồi, bởi vì lo lắng đám người Đại tướng quân phát hiện ra, nên mới lưu lại một đường lui mà thôi.
Chỉ là sau khi nhẫn Càn Khôn thu những Thần tộc kia, tiến vào trong một không gian, tất cả đều bị lực lượng không tên hủy diệt trí nhớ, biến thành con rối, nhưng nhẫn Càn Khôn lại không thu thân thể của bọn họ, bất cứ lúc nào Sarin cũng đều có thể dùng thân thể của những Thần tộc này để luyện chế ra các con rối cường đại hơn nữa.
Con rối cấp 15 đã là cực hạn mà hiện tại Sarin có thể luyện chế được, nhưng nếu mình tiếp tục thăng cấp thì sao? Những thi thể Thần tộc này cũng đủ để mình luyện chế đến cấp 18 rồi.
Như vậy thì còn cần những Anh linh này làm cái gì nữa? Sarin nghĩ tới thủ đoạn của Đại tướng quân, sợ trong thân thể Anh linh có biện pháp đồng quy vu tận nào đó, cho nên mới dứt khoát giết chết tên thủ lĩnh này.
Một đám khế ước biến mất trong linh hồn của mình, Sarin cảm thấy vô cùng sảng khoái. Những cường giả này đã quen tính kế mình rồi, còn tưởng rằng mình dễ bị bọn họ khi dễ đây mà!
Sarin thu lấy Vầng trăng lôi điện, ba đại khí linh bị đưa đi luyện hóa, kế hoạch này rất không tồi, chỉ là Vầng trăng lôi điện đã bị hút vào trong nhẫn Càn Khôn, biến hóa này cũng là điều mà Sarin không thể tưởng được được.
Hồ nguyên tố và những Thần tộc kia đang không ngừng bị hút vào trong, tốc độ hấp thu này thì Sarin cũng không khống chế được.
Sarin dứt khoát bỏ lại nhẫn Càn Khôn đang lơ lửng trên không trung kia, tự mình ngồi xuống, lẳng lặng tính toán.
Quy tắc trong nhẫn Càn Khôn hiển nhiên là của tinh bích hệ cao cấp hơn, mình cũng không khống chế được, nhưng hiển nhiên nhẫn Càn Khôn này đã coi mình là chủ nhân, từng vận chuyển năng lượng trong gia tộc huy chương, để cho mình có thể sử dụng huy chương một lần nữa chỉ trong nháy mắt.
Loại chuyện này cũng không thể khống chế được, hơn nữa Sarin vốn cũng không để ý lắm, lần này nhẫn Càn Khôn đã phát hiện ra nguy hiểm có thể khiến cho mình bị chết, nên mới lập tức phá hủy những bẫy rập trong không gian này.
Thứ này, rất tà môn.
Sarin cười khổ, chỉ khi hắn gặp phải vấn đề khó có thể giải quyết được thì mới có vẻ mặt như vậy, mình có thể vứt bỏ nhẫn Càn Khôn hay sao? Đương nhiên là không thể, không có thứ này thì mình cũng chỉ là một Ma pháp sư cấp 14 cường đại mà thôi. Nhưng có thứ này, sức chiến đấu của mình sẽ tăng lên tới cấp 15.
Không có linh hồn lực lượng cường đại, công kích mạnh nhất của mình cũng không bắn ra được, ngay cả Thủy tinh chỉ cũng bị giảm đi không ít uy lực.
Một trang bị không thể thiếu được, lại không thể bị khống chế, Sarin cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Thuộc tính duy nhất có thể khống chế của nhẫn Càn Khôn chính là tăng cường linh hồn lực lượng, cho dù Sarin giàu có tới đâu thì cũng không có khả năng vứt bỏ thứ này được. Hiện tại thứ này lại cắn nuốt gia tộc huy chương của mình, Sarin còn không biết làm như thế nào mới lấy ra được.
Hai mươi bốn Anh linh cấp 14 bị giết chết, Sarin thậm chí còn lười đi quan tâm tới những linh hồn vỡ nát kia.
Hắn phóng ra một cái Điện xà loạn vũ, quét sạch mọi thứ chung quanh, sau đó triệu hoán Raphael.
Raphael xuất hiện, Sarin nói phiền toái mà mình gặp phải, dù sao thì Raphael cũng đã từng đi theo một Thần linh cường đại, có lẽ có kinh nghiệm để đối phó với loại trang bị này.
- Đại nhân, chúc mừng a!
Raphael lại không đưa ra ý kiến gì, chỉ chúc mừng Sarin.
Sarin thấy khó hiểu, Raphael lại nói:
- Đại nhân, đây là thứ của một tinh bích hệ nào đó, nếu muốn đi vào tinh bích hệ của chúng ta thì có hai biện pháp, một là tự mình tiến đến, một cái khác chính là bị cường giả mang tới đây.
Thấy Sarin có chút suy tư, Raphael tiếp tục nói:
- Chiếc nhẫn này khi đạt được hẳn là bị tổn hại phải không?
- Tổn hại khá là nghiêm trọng.
- Vậy thì là do nó tự mình đi tới, khí linh đã tử vong rồi.
Raphael vừa nói vậy, Sarin lập tức vui mừng.
Mình bị rối rắm bởi gia tộc huy chương, nên mới mất đi sức phán đoán. Không tồi a, nếu như đây là thứ được cường giả mang tới, vậy thì chiếc nhẫn này có thể mang đến phiền toái cho mình vào bất cứ lúc nào, nhưng chiếc nhẫn này lại tự mình tiến vào tinh bích hệ này, khi xuyên thấu qua tinh bích hệ thì khí linh đã tử vong, bản thân trang bị cũng bị hư hao nghiêm trọng, mình có thể chữa trị cho nó, thứ này đã không có chủ nhân nữa rồi.
Không có chủ nhân, khí linh đã chết, vậy thì mọi thứ có thể rõ ràng rồi. Mình không khống chế được nó, chính là bởi vì mình không biết về quy tắc của nó.
Raphael thấy Sarin hiện lên vẻ vui mừng, không quên nhắc nhở:
- Nếu gặp phải người quen thuộc quy tắc này, thì có thể sẽ cướp được nó.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
- Hoàn toàn luyện hóa nó.
Câu này của Raphael không khác gì chưa nói cả.
Nếu Sarin có năng lực hoàn toàn luyện hóa nhẫn Càn Khôn, thì cũng không đến mức phải phiền não thế này rồi.
- Đại nhân, ngươi hòa tan khí linh rồi sao?
Raphael phát hiện ra chỗ khác thường.
- Ừ!
Sarin nặng nề gật đầu.
- Định đối phó với Myers ư?
- Không, là Đại tướng quân.
Câu trả lời của Sarin khiến cho Raphael có chút khó hiểu.
- Ta đã từng giết Thần sứ của Myers, mặc dù không phải là Thần sứ thân cận gì, nếu dựa theo phản ứng bình thường, thì Thần linh hẳn là phải vội vã tới giết chết ta để báo thù cho Thần sứ mới đúng, nhưng Myers lại không làm vậy, sau đó nàng lại phái Thần thú đi Vực sâu vương thành quan sát...
- Ta hiểu rồi!
Raphael gật đầu, nhưng cũng không biết nên nói gì cho tốt.
Ý tưởng của Sarin thì càng ngày càng khó nắm bắt được, chuyện như vậy, nếu không được giải thích một chút, thì bất kỳ ai cũng không hiểu nổi.
Ngay cả khi mình giết chết Thần sứ thì Myers cũng không báo thù, vậy thì xử lý thủ hạ của mình, Myers có gì phải phẫn nộ đây? Hơn nữa thứ mà Myers kiêng kị cũng chỉ là Anh linh trong Vực sâu vương thành mà thôi, cho dù Sarin có cường đại đến mấy đi nữa, thì Myers cũng không lo ngại gì.
Chỉ cần thực lực của nàng khôi phục lại, thì có thể ngăn cản tất cả công kích của Sarin. Lôi điện kỹ năng đối với Thần linh khác là thứ trí mạng, nhưng đối với Myers thì lại không phải vậy, Raphael vẫn nhớ rõ, trong ma pháp mà Myers phát ra thì còn có chứa Lôi điện ma văn.
- Ta muốn quyết liệt với Đại tướng quân, hắn muốn ta đối phó với Myers, vốn cũng không phải là chuyện lớn gì, nếu Myers thật sự muốn hủy diệt đại lục này, thì nàng cũng sẽ không tránh né như vậy, mà là sẽ mau chóng đề cao lực lượng. Quan hệ với Myers thì vẫn còn có chỗ để đàm phán, nhưng Đại tướng quân lại bắt ta ký kết linh hồn khế ước với hai mươi bốn Anh linh, muốn làm cho ta khó có thể tiếp tục thăng cấp được nữa. Đây chính là cừu hận!
Sarin nói rất đơn giản, cũng rất rõ ràng. Mục đích cả đời của hắn đã không còn là có cái ăn no nữa, mà là muốn đi thăm dò bản chất của thế giới này, chỉ có thăng cấp đến cấp bậc cao nhất thì hắn mới có thể làm được điều đó, nhưng Đại tướng quân lại âm thầm hãm hại hắn, hơn nữa còn không có một sơ hở nào.
Nếu không phải mình có nhẫn Càn Khôn, thì chắc chắn sẽ bị lừa rồi.
Chờ khi mình hiểu được sự nguy hại của hai mươi bốn “thủ hạ” cường đại này thì hai mươi bốn Anh linh này khẳng định sẽ có biện pháp khác để đối phó với mình, làm cho mình không thể giải trừ được khế ước.
- Quyết liệt cũng tốt, đại nhân, ta muốn cầu ngươi một việc.
- Muốn thân thể của Thần tộc ư?
- Ân...
Sarin khẽ cười, nói:
- Rốt cục muốn thăng cấp rồi sao?
- Phải, ta có thể khống chế được.
Raphael cắn răng trả lời.
- Tốt, ngươi cần loại Thần tộc nào?
Sarin biết Raphael muốn thăng cấp, chính là muốn tham dự vào chiến tranh tại Myers đại lục, sau này cuộc chiến tranh sẽ không còn là nội đấu nữa, Chúa tể Quang Huy có lẽ sẽ tự mình hàng lâm, có lẽ chỉ phái phân thân xuống, nhưng khả năng lớn nhất chính là làm cho một thần quốc có thể nối tiếp được với Myers đại lục.
Trong một cái thần quốc ít nhất cũng có trên một ức Thiên Sứ, nếu lớn hơn một chút thì số lượng Thiên Sứ sẽ còn vượt qua cả mười ức. Thiên Sứ cũng không phải là binh lính bình thường, mỗi một kẻ đều là chiến đấu binh khí, mười ức Thiên Sứ giết vào đây, ngay cả số dân của Myers đại lục thì cũng chỉ bằng con số đó mà thôi!
Raphael và các thủ hạ Thiên Sứ kim loại này, số lượng tuy rằng ít, nhưng cũng là các giáo quan rất hợp cách. Bọn họ biết cách làm thế nào để chiến đấu với Thiên Sứ, từ đó việc huấn luyện các thủ hạ sẽ phải dựa vào những người này mới được.
Cấp bậc của Raphael lại vẫn có chút thấp, gặp phải Chúa tể Quang Huy thì rất có thể sẽ không kiên trì nổi hai chiêu. Nàng chủ động yêu cầu thăng cấp, chính là muốn nói với Sarin rằng, nàng nguyện ý chỉ huy quân đoàn của Sarin để chiến đấu với quân đoàn Thiên Sứ.
Vất vả một hồi lâu, Raphael rốt cục cũng nhả ra, chịu chiến đấu cho mình. Không biết vì cái gì, trong lòng Sarin cũng không phải là vui sướng, mà là có chút phiền muộn.
- Raphael, đây là vận mệnh sao?
Sarin nhìn nhẫn Càn Khôn đang lơ lửng trên không trung, không ngừng thu lấy Thần tộc, thấp giọng hỏi.
- Không phải, ta không có chỗ nào để đi, ngươi lại cần thủ hạ, coi như là trùng hợp.
- Ân, trùng hợp!
Sarin gật gật đầu, trùng hợp này đã xảy ra được bao lâu rồi? Ít nhất thì ở trong Chư Thần điện đường, Raphael và mình đã ở chung với nhau hơn hai ngàn năm rồi.
Raphael không có chỗ để đi, còn mình thì cần thủ hạ.
Sarin càng nghĩ lại lại càng cảm thấy bi thương, sớm muộn gì cũng có một ngày, những người bên cạnh mình đều chết đi, có phải mình cũng sẽ không có chỗ để đi hay không? Cho dù mình là Thần linh, thì cũng khó có thể tránh được một ngày như vậy!
Raphael dường như cảm giác được tâm tình của Sarin, nàng chỉ vào mặt đất xung quanh, nói:
- Đại nhân, đất đai nơi này dường như cũng rất đáng giá đấy!
Sarin nhìn thoáng qua, lập tức mặt mày hớn hở, khi trước có xương cốt kết tinh của người khổng lồ chồng chất như núi, Sarin cũng không cẩn thận quan sát mặt đất, đất đai tại đây cũng không phải là bùn đất thật sự, mà là vật chất do Địa nguyên tố ngưng kết ra, là tài liệu kết dính hiếm thấy.
Loại tài liệu này có thể hấp thu lực lượng, dùng trong áo giáp thì nhược điểm của trọng giáp sẽ bị tiêu trừ đi rất nhiều, có thể chống đỡ công kích của binh khí nặng mà không bị chấn động tới mức hôn mê.
Đương nhiên, đây không phải là thuộc tính trọng yếu nhất. Thành Phù Không của Sarin rất cứng rắn, nếu bỏ thêm loại vật chất này vào, cho dù rơi từ trên bầu trời xuống, thì cũng sẽ không còn sợ bị vỡ tan ra nữa.
Ma pháp trận, nếu bố trí ma pháp trận trên loại tài liệu này, thì có thể thông qua tính toán, thay đổi kết cấu tài liệu của loại vật chất này, bố trí ra các ma pháp trận cực kỳ phức tạp, có thể biến hóa được.
Nguyên nhân duy nhất khiến cho loại tài liệu này trở nên đắt đỏ chính là muốn luyện chế nó phải cần rất nhiều thời gian, hơn nữa còn không có biện pháp nào rút ngắn được cả.
Trên mặt đất của người khổng lồ mộ địa thì đều là các chất keo dính bằng Địa nguyên tố như vậy, chúng là kết quả do bị lôi điện lực lượng liên tục đánh xuống, tích tụ cả mấy vạn năm thì mới có được.
Nếu Sarin muốn luyện chế loại vật chất này, thì cũng không phải là không thể, nhưng mà hắn tuyệt đối không thể tiêu phí nhiều thời gian như vậy được, tác dụng còn kém xa thời gian bỏ ra.
Raphael vừa nói vậy, khúc mắc trong lòng Sarin lập tức được cởi bỏ.
Cần gì phải quan tâm tới tương lai gì đó làm gì, chỉ cần còn sống tốt là được. Không thu được nhẫn Càn Khôn thì mình đã phải chết từ lâu rồi. Người khổng lồ mộ địa này khẳng định là một bẫy rập, hơn nữa còn tinh vi tới mức cực điểm.
- Thế nào?
Raphael hỏi.
- Cái gì mà thế nào?
- Ngươi đáp ứng...
Raphael chỉ vào đám Thần tộc còn chưa bị hút vào trong nhẫn Càn Khôn, hỏi.
Sarin giật mình, nói:
- Chờ khi ta trở về, sẽ cho ngươi một thân thể Thần tộc cấp 16, hẳn là có thể tiêu hóa chứ?
Sarin đang thu thập mọi thứ trong người khổng lồ mộ địa, còn trong Thần điện tại trung tâm Luyện ngục sa mạc, Myers đã thu được tất cả tình báo do Thần thú nhìn trộm tới.
- Đại tướng quân còn chưa chết ư?
Myers nhìn thấy hình ảnh mộ bia, nhíu mày.
Đại tướng quân cũng không phải là võ giả bình thường, có dũng có mưu, lúc trước ở trong đế quốc thì cũng không nhiều đối thủ. Hơn nữa thần khí của tên này lại đứng thứ sáu tại đế quốc a, so với mình thì còn cường hãn hơn nhiều.
Vốn cho rằng với tính tình của hắn, khẳng định sẽ muốn che chở cho các thủ hạ, sẽ tử vong trước, không nghĩ tới hắn lại có vận khí tốt như vậy, ở trong Anh linh mộ bia, cung cấp sinh mệnh lực cho các thủ hạ, nhiều năm như vậy mà vẫn chưa mài chết được hắn.
Trong mắt Myers hiện lên một tia sáng sắc bén, khí chất của nàng cũng thay đổi theo, trong nháy mắt này, nàng mới chân chính là kẻ thống trị Myers đại lục, nhìn xuống thương sinh.
- Nếu không chết, vậy thì để cho Sarin tiễn ngươi một đoạn đường a!
Vẻ kiên quyết trong mắt Myers biến mất, thay bằng một nụ cười dịu dàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT