Sarin hỏi một câu, Raphael nghe mà không hiểu, vì sao Sarin có Chuông ma pháp rồi, lại còn muốn hỏi mình!
- Từ khi tiến vào ma pháp tháp thì đã là hai trăm lẻ sáu ngày rồi!
Raphael trả lời.
Sarin lúc này mới giật mình, hỏi:
- Vậy thì bọn họ đâu rồi?
“Bọn họ” mà Sarin hỏi đương nhiên là các truy tùy giả của mình, còn có cả Tieta và Lex nữa.
- Tieta đang chủ trì thành Phù Không, nàng chỉ huy Nerys và binh lính, những người khác thì không chỉ huy được. Lex đã trở thành Hoàng đế, Augustini đã chết, Lex từng phái người đến để thông báo ngươi tham gia lễ tang, nhưng đã bị ta chặn ở bên ngoài.
Augustini đã chết?
Trong lòng Sarin có một loại cảm giác không chân thực, tên trẻ tuổi nói năng chậm rãi kia, dường như đã nhìn thấu vận mệnh. Sarin cho rằng kẻ này sẽ vĩnh viễn sống sót, so với Thần linh thì còn sống lâu hơn.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi. Thần linh cũng không cách nào mãi mãi trường tồn được, tên Hoàng đế trẻ tuổi này đã đi hết đoạn đường cuối cùng trong đời, có phải thật sự muốn làm mình đi sống lại hắn hay không? Hay là chỉ muốn dùng phương thức này để làm cho người ta nhớ tới hắn trong lòng!
Từ khi nào thì Ma huyền của mình đã tăng trưởng tới trình độ này vậy? Sarin có chút thất thần, hắn phát hiện ra mình đã thăng cấp, hơn nữa thăng cấp còn không hề có dấu hiệu báo trước, cũng không có gì tình huống đặc thù nào phát sinh cả.
Trách không được mới vừa rồi Raphael đối kháng với mình thì lại có vẻ cố sức như thế, mình có thể dùng càng nhiều quy tắc lực lượng hơn, còn dựa vào lực lượng của trang bị, hơn nữa Raphael cũng sẽ không thật sự muốn giết mình, kết quả chính là làm cho Raphael bị bó chân bó tay.
- Các truy tùy giả của ngươi đều trở lại thành Phù Không, dường như không hòa thuận lắm với Lex thì phải!
Raphael bỏ thêm một câu này.
- Không sao cả, Lex tự có biện pháp.
Sarin nói xong câu này, liền mở ma pháp tháp, mang theo Raphael đi ra ngoài. Tại cửa tầng mười bảy đang có người chờ hắn.
- Sarin, ta thăng cấp rồi!
Elena vui sướng.
- Elena, ta cũng thăng cấp!
Sarin cười hì hì, tâm tình rất tốt.
Elena thăng cấp là gian nan nhất, hắn cuối cùng cũng hiểu được vì sao. Đó là vì Elena mượn thân thể nhân loại, mà thân thể nhân loại khi giai vị còn rất thấp thì linh hồn ở bên ngoài. Đó là một không gian song song thần bí, không thể dùng khoảng cách để tính toán được.
Giữa các vị diện thì còn có thể dựa vào phi hành mà tới được, nhưng loại không gian song song này, trừ phi ngươi bay nhanh hơn ánh sáng, nếu không thì căn bản không thể tới được. Thứ này liên quan đến lý luận ma pháp càng cao thâm hơn, trong bí thuật của tinh bích hệ kia cũng có nhắc tới, nhưng phương thức nó miêu tả thì Sarin vẫn còn chưa thể lý giải được.
Đây là hai loại phương thức biểu đạt sự vật của hai văn minh hoàn toàn khác nhau. Không phải là Sarin ngu ngốc, chỉ là từ nhỏ đến lớn thì những gì mà hắn biết đều không có gì tương tự với thứ mà tinh bích hệ kia thuyết minh cả.
- Thật sự a! Không nhìn ra được!
Elena dùng ánh mắt màu xanh biếc của nàng quan sát Sarin trong chốc lát, vẫn như cũ không nhìn ra bất kỳ manh mối thăng cấp nào. Lần này Sarin thăng cấp, dường như căn bản không có biến hóa gì cả.
- Elena, ta cũng đang muốn tìm ngươi.
Sarin tiện tay lấy ra Bộ đồ Tinh văn của mình, đặt vào tay Elena.
- Cái này...
- Ta đã luyện chế Bộ đồ lôi điện, nên Bộ đồ Tinh văn này không dùng được nữa, tuy rằng pháp sư bên cạnh ta rất nhiều, nhưng ta cũng không yên tâm khi để trang bị này dùng trên tay người khác, nên để cho ngươi dùng.
Elena đáp một tiếng, xoay người đi.
Sarin khó hiểu, hắn lại không nghĩ tới, Bộ đồ Tinh văn này luôn được hắn mặc trên người, nếu để cho Elena đi mặc lại thì thật sự là quá mức “mờ ám”. Hắn suy nghĩ theo kiểu pháp sư, đối với loại chuyện này thì cũng sẽ không để ý. Đối với pháp sư mà nói, một cái Vệ sinh thuật được thi triển ra, thì bất kỳ quần áo nào cũng đều như mới cả.
Kỳ thật đối với Elena thì cũng vậy, cho dù là thứ lột trên thân của người chết xuống thì nàng cũng sẽ không cố kỵ gì. Chỉ là đi theo Sarin lâu ngày, không khỏi sinh ra một tia cảm tình, cho nên mới có cảm giác không được tự nhiên này.
Sarin chỉ cho rằng Elena nhận được “bảo bối”, nhanh chóng về thử, tâm tình kiểu này thì hắn cũng trải qua rồi.
Raphael nhìn mà không hiểu những điều này, nàng là binh khí chiến đấu, đối với loại tình cảm gì đó này thì cũng chỉ là muốn chiếu cố những Thiên sứ kim loại mà thôi. Những Thiên sứ kim loại kia đã đi theo nàng mấy chục vạn năm, nàng khó có thể vứt bỏ được.
Đưa bộ đồ tinh văn cho Elena, Sarin đi lên tầng trên ma pháp tháp, Tieta ở trong tầng hai mươi bốn, dường như vướng phải nan đề gì đó, khẽ cau mày.
Sarin tiến vào tầng hai mươi bốn, Tieta cũng không ngẩng đầu, mà là tiện tay đóng cửa ma pháp tháp lại, tốc độ của Raphael cũng rất nhanh, đã lách được vào trong, Tieta cũng không để ý.
- Sarin, dung hợp Ma pháp ô vuông kia e rằng có chút khó khăn.
- Cái gì?
Lúc này Tieta mới ngẩng đầu, nói:
- Ma pháp ô vuông đã bị Thần ma võng thu rồi, dung hợp trong một tháng mà vẫn không có tiến triển gì.
Sarin nói:
- Việc này thì đơn giản...
Nói tới đây, hắn cảm thấy không đúng, quyết định của mình là đưa thành Phù Không vào trong Vực sâu vương thành, ở đó thì Thần ma võng mới có thể tùy ý thi triển lực lượng, cũng sẽ không khiến cho bất kỳ quy tắc vị diện nào trừng phạt cả.
Nhưng thành Phù Không lớn như vậy, cũng không thể thu vào trong không gian trang bị được.
Nếu cưỡi thành Phù Không đi Vực sâu vương thành, tất nhiên sẽ bị công kích.
Về phần ma pháp trận trong Vực sâu vương thành thì hiện tại Sarin cũng đại khái hiểu một chút, nó sẽ phát ra công kích có cấp bậc cao hơn một, hai cấp bậc so với kẻ xâm nhập, khi mình còn là cấp chín thì sẽ gặp phải công kích khoảng cấp mười, nếu cưỡi thành Phù Không bay tới, thì có lẽ sẽ gặp phải ma pháp trận công kích khoảng cấp 14.
Đây là biện pháp tiết kiệm lực lượng, nếu những ma pháp trận kia có người điều khiển, thì còn khống chế tiêu hao năng lượng tốt hơn.
- Hắc, nếu đã thu lên đây rồi, có dung hợp hay không thì cứ để đấy đã. Bên phía Lex thế nào rồi?
Tieta thấy Sarin không nóng lòng, nên nhân tiện nói:
- Có thể thế nào được, tin tức tốt là thành San Rock đã được chữa trị không tồi, ngoài việc bị mất Chuông ma pháp ra, tất cả mọi thứ đều đã khôi phục rồi.
- Tin tức xấu thì sao?
- Giáo đình lại tập hợp quân đội, tiến quân về hướng đông Kya Loulan.
- Mục tiêu là Thành Tự Nhiên phải không?
- Ừ, lần này tốc độ hành quân của Giáo đình rất chậm, có lẽ cần khoảng hai đến ba tháng nữa thì mới có thể đánh tới Thành Tự Nhiên được.
- Sephiroth đâu?
- Hắn đi phía nam, tới đất phong của mình, không chịu quay về thành San Rock.
Đi phía nam ư? Sarin nhanh chóng tính toán một chút, các pháp sư Luyện Kim Thành e rằng vẫn còn đang hoạt động ở phía nam. Quan hệ giữa Luyện Kim Thành và Sephiroth không thể nói là tốt, mặc dù từng có hợp tác, nhưng đây cũng là địch nhân chân chính của Sephiroth. Nếu Sephiroth chịu để cho Lex làm Hoàng đế, cho dù nản lòng thoái chí, thì cũng sẽ không để mặc cho Tần Nhân bị suy sụp.
Sephiroth đi phía nam, e rằng sẽ gặp nguy hiểm, tuy nhiên lần này Giáo đình đại quân chậm rãi đi tới, biểu hiện ra sự ổn trọng và quyết tâm. Giáo đình không còn muốn ngay lập tức đánh hạ Tần Nhân nữa, mà trước tiên muốn thu lấy Thành Tự Nhiên.
Có Thành Tự Nhiên, thì việc mê hoặc tín đồ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần trong tay Giáo đình có kim tệ và lương thực, thì muốn mê hoặc bao nhiêu tín đồ cũng đều có thể được. Giáo đình tự xưng là có một ức tín đồ, Sarin không tin, nhưng hai ba ngàn vạn thì chắc là cũng có. Tín đồ với số lượng khổng lồ chính là lực lượng trực tiếp nhất của Giáo đình.
Vận dụng những lực lượng này, Giáo đình đúng là có thể chậm rãi san bằng Kya Loulan, một lần nữa đi vào Tần Nhân. Thành San Rock của Tần Nhân vừa mới được chữa trị, cũng không có sức đâu để quản lý phương bắc nữa. Đại công tước Jagged đã ngầm chiếm lấy một số vùng đất, hắn cũng không có khả năng nhả ra được. Hiện giờ Sarin còn có minh ước với Đại công tước Jagged, nhưng Lex lại thuận lợi lên ngôi Hoàng đế, khiến cho minh ước này xảy ra vấn đề.
Sarin nghĩ tới những vấn đề này, nhưng đều là thứ trước mắt không thể giải quyết được.
- Tieta, ngươi chờ ta một chút, ta đi gặp Lex.
Tieta không nói gì thêm, Sarin muốn một mình đi gặp Lex, tuyệt đối không phải là để “thân mật” gì đó, e rằng hắn có chuyện gì không dễ thương lượng. Tieta cũng biết chuyện giữa Sarin và Đại công tước Jagged, hiện tại nếu Lex tấn công Đại công tước Jagged, chẳng lẽ Sarin lại đi phá vỡ minh ước hay sao?
Nếu không tấn công, thì quý tộc Tần Nhân sẽ có cảm nhận gì?
Thấy Raphael vẫn đứng yên không nhúc nhích, Sarin kêu một tiếng:
- Raphael, mang một trăm Thiên Sứ đi theo ta.
- Được.
Raphael vội vàng đi ra ma pháp tháp, đi xuống bề mặt thành Phù Không. Thành Phù Không cũng không trôi nổi trên bầu trời thành San Rock, mà rời đi hơn mười dặm. Diện tích của thành Phù Không còn lớn hơn cả thành San Rock, nếu nổi lơ lửng bên trên thì sẽ che phủ toàn bộ ánh nắng, làm cho thành San Rock vĩnh viễn đều là đêm tối.
Lex xưng đế, Tieta cũng sẽ không quá để ý, nhưng mà Sarin mới đi xuống không được bao lâu thì đã vội vàng trở về. Tieta thấy sắc mặt Sarin có chút không tốt, liền biết rằng cuộc nói chuyện với Lex có gì đó không thuận lợi, liền hỏi;
- Sarin, nếu không để ta đi nói thử xem thế nào?
- Không cần, nàng nói cũng có đạo lý, chỉ là... Đi theo ta tới Vực sâu vương thành một chuyến đi, chỉ khi nào dung hợp Ma pháp ô vuông thì ta mới có lực lượng tuyệt đối, có thể đánh bại Giáo đình đại quân.
- Ngươi đi trước đi, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ ta, ta sẽ quay về Mesterlin chiếu cố lũ trẻ.
Tieta không đáp ứng phải đi ngay lúc này, Sarin gật đầu đồng ý, trong lòng lại có chút đau lòng không nói nên lời.
Mình lúc nào cũng chạy ngược chạy xuôi, ngay cả lũ trẻ cũng không thể chăm sóc được. Mới vừa rồi tranh cãi với Lex, tuy rằng chỉ là chuyện riêng, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hai người thể hiện mâu thuẫn một cách kịch liệt như vậy.
Thông cảm lẫn nhau là chuyện rất khó khăn, nhất là dưới đủ loại áp lực. Sarin và Lex đều tự có các phiền toái khó có thể giải quyết được, còn có một phiền toái chung nữa, đó chính là khế ước của nữ thần.
Việc này làm cho hai người không thể có chút nhàn hạ nào cả, làm gì còn có thời gian để trao đổi tình cảm gì nữa.
Chẳng lẽ hành trình đi bán vị diện chính là lần gần gũi nhau cuối cùng ư?
Tieta từ trong Truyền Tống Trận của ma pháp tháp quay về thành Mesterlin, Sarin để cho Rosen điều khiển thành Phù Không, nhanh chóng xuất phát về hướng bắc. Khí linh của thành Phù Không đã thăng cấp thành Thần linh, tốc độ phi hành đã đạt tới mức kinh người là hơn năm trăm dặm. Trong một ngày thì thành Phù Không có thể bay được hơn một vạn ba ngàn dặm, Vực sâu vương thành cách đây khá xa, nhưng cũng không cần một tuần là Sarin có thể tới được.
Chỉ là đoạn đường cuối cùng thì cần phải di chuyển trong lòng nước. Thành Phù Không là thứ rất khổng lồ, nếu muốn giữ tốc độ này ở dưới nước thì là điều không có khả năng.
Lần này trở về Vực sâu vương thành, Sarin đã không có quá nhiều khẩn trương nữa. Lần này hắn không tiến vào từ huyệt động dưới nước kia, mà là đi vòng qua phía bắc của Vực sâu vương thành, nơi đó là một bình nguyên rất rộng dưới đáy biển. Trước kia Sarin không dám đi từ hướng này là do ma thú nơi đó không phải là thứ mà hắn có thể đối phó được.
Tốc độ dưới nước của thành Phù Không rất chậm, cho dù Thần ma võng đã đạt tới cấp 13, hơn nữa có thể phát huy ra lực lượng của cấp 12 đỉnh phong, nhưng tốc độ đi dưới nước cũng không quá một trăm dặm.
Nếu không phải đáy của Biển đóng băng cực kỳ rộng, thì cũng không chứa được thứ khổng lồ này lặn ở dưới mặt nước.
Đừng nhìn thành Phù Không rộng và dài ba mươi sáu dặm, nhưng khi di chuyển dưới nước thì dòng nước trong vòng ngàn dặm cũng đều bị cuốn theo.
Phía bắc Biển đóng băng thì hạm đội của Sarin đã từng tra xét qua, ngoài Dực khô lâu thì không có bất kỳ người nào trở về được. Điều này khiến cho Sarin không còn thử phái hạm đội đi qua đó nữa.
Tổn thất không gánh nổi.
Phía bắc Biển đóng băng thì tài phú còn càng phong phú hơn, nhưng lực lượng của ma thú cũng càng cường đại hơn.
Phiền toái nhất chính là một loại sinh vật giáp xác hình lăng trụ, các sinh vật giáp xác bình thường thì mặc kệ cấp bậc cao tới đâu, nhưng tốc độ đều khá là chậm, tuy nhiên loại sinh vật giáp xác hình lăng trụ này có chiều dài không tới một thước, nhưng lại có tốc độ trong nước còn nhanh hơn so với đại đa số loài chim bay, đây vẫn chỉ là lúc bình thường, khi công kích thì loại sinh vật này có tốc độ đạt tới mức kinh người là trên năm trăm dặm.
Còn chưa có sinh vật nào ở trong nước mà có năng lực di chuyển như vậy, loại sinh vật hình lăng trụ này khoảng cấp chín, kết thành bầy mà đi, rất không dễ trêu vào.
Sinh vật cấp chín sống thành đàn cũng đủ để chứng minh tại phía bắc Biển đóng băng có nhiều sinh vật cấp cao sinh sống rồi, loại sinh vật cấp chín này cũng chỉ là đồ ăn của các sinh vật cấp cao mà thôi.
Lần này thành Phù Không của Sarin là từ phía bắc tiến vào Vực sâu vương thành, ven đường gặp mấy chục đàn ma thú hình lăng trụ này, đám ma thú hình lăng trụ này thử tới gần thành Phù Không, lại bị Thủy Văn Thuẫn do thành Phù Không phát ra vây khốn, bị Sarin bắt về. Thần ma võng tự mình động thủ, những Thủy Văn Thuẫn kia đều là cấp mười. Ma thú hình lăng trụ này bị nhốt lại, vẫn còn định dùng hai mũi nhọn sắc bén trên thân thể để phá vỡ bọt khí, nhưng lôi điện ma văn trên bọt khí lại khiến cho những ma thú cấp chín này phải ăn chút đau đớn.
Bắt giữ được mấy vạn ma thú, Sarin liền vào trong ma pháp tháp nghiên cứu một chút loại ma thú hình lăng trụ này, ma hạch của nó rất nhỏ, năng lực ma pháp thiên phú chính là di chuyển. Kết cấu hình lăng trụ này còn được kèm theo những lỗ thủng dọc theo thân thể, có thể làm cho dòng nước chảy xuyên qua, trong lỗ thủng còn có ma văn trời sinh, có thể gia tốc.
Dòng nước phun ra từ phía sau, khiến cho ma thú hình lăng trụ này có tốc độ đạt tới mức khủng bố là trên năm trăm dặm. Tốc độ như vậy, cộng thêm kết cấu thân thể rất sắc bén, bất kể đánh vào thứ gì thì đều có thể xuyên thủng.
Chất liệu của loại ma thú này cũng không tồi, giáp xác của ma thú cấp chín dùng để chế tạo binh khí, cũng đủ cho các binh sĩ tinh nhuệ nhất sử dụng, bao gồm cả các ác ma cao cấp. Tuy nhiên thứ Sarin quan tâm cũng không phải là điều này, tài liệu cấp cao thì hắn cũng có, hơn nữa cho dù chỉ là sắt thép bình thường, nhưng trải qua Luyện kim sư luyện chế, thì cũng có thể thỏa mãn nhu cầu của chiến tranh rồi. Thứ Sarin chú ý tới chính là kết cấu thân thể của loại ma thú này, nếu Tiềm thủy chiến hạm dùng loại kết cấu này, tuy rằng do thể tích lớn nên không có khả năng chắc chắn được như vậy, nhưng cũng có thể đạt tới tốc độ trên hai trăm dặm dưới nước.
Dù sao cũng không có việc gì, Sarin liền ban bố nhiệm vụ, đám Khống ma sư lập tức dựa theo thân thể của ma thú hình lăng trụ này mà thiết kế ra trên trăm bản vẽ, đưa cho Sarin duyệt.
Sarin lựa chọn ba loại, cho thêm một chút cải biến, sau đó ra lệnh cho luyện kim nhà xưởng luyện chế loại Tiềm thủy chiến hạm này.
Do khí linh của thành Phù Không đã thành Thần linh, nên không gian được sáng lập ra bên trong rất rộng lớn. Không gian này vốn là hình thức ban đầu của thần quốc, tuy nhiên không có thần cách thì không thể sáng tạo thần quốc được. Trong không gian chỉ có thể dùng làm kho hàng, còn không có thể chứa được sinh linh sống trong thời gian dài được. Trong không gian khổng lồ này hiện đang chứa đựng các tài liệu mà Sarin chuẩn bị để luyện chế trang bị vào bất cứ lúc nào.
Bản vẽ được phát xuống, luyện kim nhà xưởng bắt đầu dựa theo ý tưởng của Sarin để thử luyện chế loại Tiềm thủy chiến hạm hoàn toàn mới này. Sarin đã chuẩn bị tâm lý khai chiến với Đại công tước Jagged, nên hải quân thì nhất định phải được mở rộng. Cho dù không khai chiến với Đại công tước Jagged, thì khu Đông Hải này hắn cũng muốn tranh đoạt lấy. Loại Tiềm thủy chiến hạm này tiêu hao ít binh lực, lực công kích cũng đủ mạnh, chính là thủ đoạn tốt nhất để phong tỏa đường biển. Nếu Đại công tước Jagged muốn tranh đoạt các quốc gia Đông Hải với Sarin, thì cần phải nhờ hạm đội vận chuyển binh lực. Mà Tiềm thủy chiến hạm khi trước thì Đại công tước Jagged đã có bản vẽ, Sarin không thể dùng Tiềm thủy chiến hạm để đối phó với hải quân của Công tước được.
Người Vân Lưu rất si mê thuyền, hiện tại Đại công tước Jagged khẳng định đã chế tạo ra Tiềm thủy chiến hạm hoàn toàn mới, có Persian ở đó, hạm đội dưới nước của Đại công tước Jagged sẽ được trang bị càng thêm hoàn mỹ hơn.
Ven đường không biết có bao nhiêu ma thú cấp mười trở lên tới công kích thành Phù Không, thành Phù Không có thể tích khổng lồ, không cách nào né tránh được lãnh địa của các ma thú cường đại, chỉ có thể mạnh mẽ đi xuyên qua.
Đại đa số ma thú chủ động tránh đi, trong mắt những ma thú này, thành Phù Không không phải là sinh mệnh, mà chính là một tòa núi lớn từ dưới đáy biển bay lên. Chỉ có một vài ma thú thiếu trí tuệ, nhưng lại có thân thể khổng lồ là dám tiến đến khiêu chiến thành Phù Không mà thôi.
Các Khống ma sư trên thành Phù Không dùng băng trùy to lớn tới tiếp đón những địch nhân này. Một hai quả băng trùy cấp chín căn bản không thương tổn đến các ma thú da dày thịt béo này, nhưng trên vạn quả thì lại khác. Sarin mang theo thành Phù Không tiến đến thì cũng đã có nắm chắc đối phó được với những sinh vật dưới đáy biển này. Nếu đổi thành long hài chiến hạm thì lại không có khả năng làm được thế này.
Trên thành Phù Không lúc nào cũng có mười hai vạn Khống ma sư. Những sinh vật có huyết mạch ác ma này, trời sinh đã có tinh thần lực cường đại, được Nerys cường hóa huấn luyện, chỉ trong một năm đã có thể trở thành Khống ma sư cường đại rồi.
Phù Không thành dùng một thư thế cường ngạnh xuyên qua lãnh địa của vô số ma thú. Phía trước là một lớp đứt gãy của đáy biển, đi qua khu vực này thì chính là tới vực sâu.
Tiến vào vực sâu thì không gian sẽ hoàn toàn khác đi, sẽ không chịu quy tắc của Myers đại lục hạn chế nữa.
Phù Không thành đi dọc theo vết đứt gãy dưới đáy biển mà trượt xuống dưới, làm bốc lên một lốc xoáy có đường kính khoảng trăm dặm. Một đường hắn đi đã quấy nhiễu quá nhiều ma thú, chỉ là các ma thú có trí tuệ không đến trêu chọc thành Phù Không mà thôi. Lần này, phía dưới vết đứt gãy này xuất hiện một xúc tua khổng lồ.
Nếu Sarin chưa thấy cái đầu của người khổng lồ, thì khẳng định sẽ cho rằng xúc tua này là sinh vật lớn nhất trên thế giới rồi.
Xúc tua dọc theo vết đứt gãy dưới đáy biển mà lao về phía trước. Trên bề mặt của nó còn mọc lên những nốt to lớn, so với Lưu Tinh chùy của Dực khô lâu thì còn có vẻ lớn hơn. Tốc độ của xúc tua này thoạt nhìn không nhanh, nhưng ma pháp thuẫn khổng lồ bên ngoài thành Phù Không đã lõm xuống cực sâu, nếu bị xúc tua này đập trúng, có lẽ bản thể của thành Phù Không không việc gì, nhưng ma pháp hộ thuẫn kia e rằng sẽ phải vỡ nát ra.
Sarin ở trong ma pháp tháp, nâng tay bắn ra một miếng lôi điện băng trùy.
Lôi điện băng trùy chuẩn xác bắn trúng một chỗ yếu ớt trên xúc tua, ở trong mắt Sarin, dòng năng lượng lưu động trên xúc tua cũng không có gì bí mật cả. Chỗ nào cứng rắn, chỗ nào yếu ớt, Sarin cũng không cần tính toán, có thể nhìn một cái là biết ngay.
Sau khi lôi điện băng truy tiến vào xúc tua kia, nó phát ra dòng điện cường đại, xúc tua lập tức bị tê liệt, mềm rủ xuống. Phần cuối của xúc tua nện lên trên vòng bảo hộ ma pháp của thành Phù Không, vòng bảo hộ ma pháp này lắc lư mấy chục lần, mới chậm rãi ổn định lại.
Chỉ trong giây lát, thành Phù Không đã lướt qua vết đứt gãy dưới đáy biển, đi vào khu vực bên trong của vực sâu.
Chủ nhân của xúc tua kia dường như đang vô cùng phẫn nộ, nó gầm vang trong nước biển, chỉ là vực sâu này thì nó cũng không dám tiến vào, chỉ có thể phí công ở bên ngoài mà chép miệng.
Hiện tại Sarin cũng không muốn giằng co cùng xúc tua khổng lồ kia, bên ngoài vực sâu thì quy tắc cũng không quá ổn định, có lẽ ẩn núp ngay dưới chân chính là một con quái vật lớn trên cấp 12 cũng nên. Ma thú lớn như vậy có sức chiến đấu hoàn toàn khác với ma thú cấp 13 trên đất bằng, ít nhất thì ma hạch của ma thú kiểu này còn lớn hơn cả một cỗ xe, số lượng ma pháp có thể phát ra cũng nhiều tới mức kinh người.
Chỉ có không gian cực rộng như hải dương thì mới có thể sinh ra quái vật lớn như vậy được, ở trên đất bằng thì sinh vật kiểu này sẽ bị chết đói ngay.
Sarin mà muốn săn giết sinh vật như vậy, ít nhất cũng cần chuẩn bị đầy đủ từ trước thì mới được.
Chờ Thần ma võng của thành Phù Không dung hợp được Ma pháp ô vuông, thì đối phó với tên quái vật khổng lồ kia sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.
Phù Không thành chậm rãi hạ xuống ngoài tường thành của Vực sâu vương thành, tường thành phía bắc cũng coi như còn hoàn hảo, ở trên thành Phù Không vẫn không nhìn tới bên trong tường thành.
Tường thành thật ra không cao tới chín trăm thước, nhưng trên tường thành lại có hào quang bảy màu lấp lánh, Mắt nguyên tố của Sarin cũng không cách nào nhìn xuyên qua được.
Sarin cũng lười đi nhìn, Vực sâu vương thành cũng sẽ không chạy đi đâu được, bất cứ lúc nào mình cũng có cơ hội quay về đây.
Xúc tua khổng lồ kia khiêu khích hồi lâu, cũng không thấy thành Phù Không trở về, đành phải bất đắc dĩ tiếp tục ngủ say ở đáy biển. Bên phía Sarin, Thần ma võng bắt đầu cởi bỏ phong ấn của bản thân, làm cho thực lực đạt tới cấp 13 đỉnh phong, sau đó bắt đầu dung hợp Ma pháp ô vuông.
Tài liệu chế tạo thành Phù Không có cấp bậc ngang với Ma pháp ô vuông, đều là những đồ vật tốt nhất mà hiện tại có thể thu được trên thế giới này. Thần ma võng hấp thu khí linh mới sinh ra của Ma pháp ô vuông, bởi vì thực lực vẫn bị áp chế ở cấp 12, cho nên mới khó có thể luyện hóa được Ma pháp ô vuông, hiện tại thực lực đã hoàn toàn được phát huy ra, luyện hóa Ma pháp ô vuông cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sarin không thèm để ý chuyện này nữa, hắn ở trong ma pháp tháp, bắt đầu luyện chế một kiện trang bị cuối cùng của mình.
Khi trước khí linh của thành Phù Không bị phân ra một phần ba, hắn còn chưa dùng tới, một phần ba khí linh này bị phong ấn trong toái ngọc. Lần này hắn trực tiếp bỏ toái ngọc vào trong ma pháp tăng phúc khí của mình.
Sau đó, hắn lấy ra đại lượng xương cốt kết tinh của người khổng lồ, hơn nữa còn mang ra cả kết tinh màu vàng mà mình thu được khi tịnh hóa ma quỷ, dung hợp cùng một chỗ, luyện chế thành một thanh cự kiếm.
Thanh chủy thủ màu vàng kia cũng được dung nhập vào trong vũ khí mới này.
Không ngừng có kết tinh màu vàng bị thủy diễm hòa tan, chảy vào trong viên hoàn màu đen của ma pháp tăng phúc khí của Sarin, bao vây toái ngọc lại. Chất lỏng màu vàng này cũng bao bọc lấy chủy thủ, thể tích của nó càng lúc càng lớn hơn.
Lực lượng khổng lồ của ma pháp tăng phúc khí cũng chỉ có thể hạn chế được một lúc, khi vật chất tiến vào trong viên hoàn màu đen quá nhiều, một thanh cự kiếm màu vàng lập tức bay ra.
Sarin khẽ cắt một vết nhỏ trên đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi lên trên thanh trường kiếm này. Toái ngọc trong trường kiếm trải qua máu tươi của Sarin thanh tẩy, khí linh kia bị vô số ý thức xâm nhập, lập tức thần phục.
Sarin dùng lôi âm kỹ năng, gần như đánh cho khí linh kia trở nên xơ xác.
Trong nháy mắt khi khí linh thần phục, càng có nhiều chất lỏng màu vàng dung nhập vào trong thanh trường kiếm mà Sarin mới chế tạo ra này, thể tích của nó bành trướng tới trên trăm thước, nếu thủy diễm của Sarin không có ma pháp tăng phúc khí, thì cũng không khống chế được quá trình luyện hóa thanh cự kiếm này.
Trong thủy diễm, cự kiếm chậm rãi co rút lại, cuối cùng ngắn thành mười thước, nếu không phải có khí linh ở bên trong khống chế, thì trọng lượng của nó còn không thể đo đếm được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT