Ma pháp sư coi trọng truyền thừa, cũng giống như nhân loại coi trọng việc nối dõi tông đường vậy. Rất nhiều người cho dù trong cảnh khốn cùng chán nản, thì cũng vẫn kiên trì nuôi dưỡng con cái đời sau của mình, vì điều này, người ta có thể trả giá bằng mọi thứ.
Đây là bản năng của một sinh linh, mà bản năng của Ma pháp sư chính là làm cho tri thức kỹ năng của mình được phát dương quang đại. Đại đa số pháp sư thích lưu lại tên của mình trong lịch sử, cũng có một vài người không thích lưu danh, nhưng rất ít có pháp sư nào lại muốn kỹ năng của mình bị thất truyền cả.
Sarin cũng như vậy, một thân bản lĩnh này của hắn có lẽ ở thời viễn cổ thì không tính gì cả, nhưng kỹ năng của hắn thì cũng có chỗ mà các viễn cổ pháp sư không so được. Ít nhất từ trình độ tinh tế mà xét, thì viễn cổ pháp sư cũng không được như hắn.
Hơn nữa, kỹ năng lôi điện của Sarin ở dưới cấp chín thì hắn cũng đã có được rồi, tuy rằng còn nhỏ yếu, nhưng đây cũng là một loại biện pháp tiếp xúc lôi điện từ khi còn cấp thấp, đây là năng lực mà viễn cổ pháp sư không có được.
Sarin luyện chế sách ma pháp, ngưng tụ tinh thần lực thành tia, viết trong chất lỏng kết tinh màu vàng. Hắn càng viết, tinh thần lực ngược lại càng tăng vọt, liên tục viết mấy ngày, vào một ngày, đột nhiên Sarin cảm thấy tinh thần lực của mình bắt đầu mãnh liệt co rút lại vào trong, toàn bộ trở lại trong thân thể của mình.
Lần này hắn cả kinh không nhẹ, cho rằng sách ma pháp bị phế đi rồi. Nhưng tinh thần lực này đã biến hóa, sự việc liên quan tới sinh tử, hắn cũng không thể đi thăm dò xem sách ma pháp kia như thế nào nữa, chỉ có thể tập trung tinh lực, quan sát các bộ phận trong cơ thể của mình.
Sarin cảm giác tinh thần lực của mình đã thu nhỏ tới một nguyên điểm, ở trong óc của mình, sau đó bùng nổ, dung nhập vào một chỗ rất quỷ dị trong thân thể.
Thứ đó giống như không gian song song với thân thể của mình vậy, mỗi một động tác của mình thì đều ảnh hưởng tới năng lượng của không gian này. Nhưng Sarin lại mơ hồ cảm giác được không gian này đang ảnh hưởng tới chính mình, tất cả những sự việc trong đời mình, nhìn như tràn ngập biến hóa, nhưng trên thực tế, thì cũng bị không gian này thao túng mà thôi.
Thậm chí cả suy nghĩ của mình thì cũng chỉ là hình chiếu của không gian này.
Sarin kinh hãi, chẳng lẽ bản thân mình không phải là chân thật ư? Chẳng lẽ Myers đại lục cũng chỉ là một ảo giác hay sao?
Loại sợ hãi này vừa sinh ra, Sarin lập tức cảm giác tinh thần lực của mình như sắp tan rã, sau đó trực tiếp tan ra vào trong hư không vô tận, không cách nào ngưng tụ được nữa.
Sarin, con cần mạnh mẽ lên...
Sau đó, một thanh âm từ tận đáy lòng vang lên, thanh âm này vô cùng quen thuộc, khiến cho Sarin cảm thấy ấm áp, đó là...
Đó là thanh âm của phụ thân!
Khi phụ thân qua đời, Sarin cũng đã biết ghi nhớ rồi, nhưng nhiều năm như vậy, hắn vẫn không nhớ nổi phụ thân khi nào thì nói vậy với mình.
Những lời này làm cho Sarin cảm giác không gian song song với mình kia đã trở về trong nháy mắt, dung hợp cùng thân thể của mình.
Tinh thần lực lại lần nữa bùng nổ, Sarin mở mắt ra, ba ức sáu ngàn vạn lôi điện phù văn bay ra, làm cho Raphael cũng phải tránh ra hơn trăm thước.
Con người có ba linh hồn.
Sarin nhớ tới miêu tả trong bí thuật, lần này thì hắn đã tin rồi. Bí thuật mà lão sư truyền cho mình có rất nhiều câu nghe khá là hoang đường, nhưng hiện tại, Sarin lại thật sự tin tưởng những lời này.
Ba linh hồn này cũng không ở trong thân thể, chỉ khi nào thu hồi ba linh hồn này lại, thì người này mới có thể vượt qua Thần linh được.
Linh hồn trở về, Sarin lập tức cảm ứng được bên ngoài thân thể còn có hai không gian song song khác, mơ hồ không thể nắm giữ được. Đó cũng không phải là không gian gì cả, mà là linh hồn của mình ở trên Myers đại lục, thứ mà mình mới rồi nhìn thấy cũng giống như một chiếc gương, chỉ một thoáng giật mình đã sinh ra ảo giác, cho rằng kẻ trong gương chính là mình, mà bên ngoài gương thì lại cho là một hình chiếu.
Hung hiểm trong chuyện này cũng không cần phải nói, nếu không có thanh âm của phụ thân, hiện tại tinh thần lực của Sarin đã trở nên tán loạn rồi, cho dù không chết thì cũng phải trọng thương, hơn nữa còn khó có thể chữa khỏi được. Làm một Ma pháp sư, tinh thần lực tán loạn thì gần như đã chấm dứt. Về sau Sarin có Ma huyền của pháp sư cấp mười, nhưng lại không phát ra được bất kỳ một ma pháp nào, đó còn là kết quả tốt nhất.
Trước mắt Sarin, một quyển hoàng kim sách ma pháp trong suốt lẳng lặng trôi nổi. Trên bìa của sách ma pháp có lôi điện ma văn như ẩn như hiện. Sách ma pháp này vẫn được hắn luyện chế thành công.
- Sarin đại nhân...
Raphael cũng biết mới vừa rồi Sarin gặp nguy hiểm, nàng muốn nói gì đó, Sarin lại xua tay, nói:
- Tiếp tục.
Raphael liền ngậm miệng, lại lần nữa lui về phía sau, để cho Sarin tự mình suy nghĩ.
Sarin mở hoàng kim sách ma pháp ra, trong lúc vô tình thì mình đã viết tất cả những cảm ngộ sau hơn trăm năm tu luyện lên trên sách ma pháp này. Chỉ là cảm giác của các pháp sư bình thường thì lại không thể tra xét nội dung mà hắn dùng ma văn viết kia, ít nhất thì cũng cần phải học tập kỹ năng lôi điện của mình, tinh thần lực có thể thao túng được lôi điện, thì mới có thể học tập tri thức trong sách ma pháp này một cách an toàn được.
Thoạt nhìn bản sách ma pháp này không có một chữ viết nào, nhưng Sarin lại biết, mình đã viết toàn bộ ba ức sáu ngàn vạn lôi điện phù văn vào trong. Những người đời sau chỉ cần có tinh thần lực không sợ lôi điện, thì sẽ có thể bắt đầu học tập được nó.
Tổng cộng có ba mươi sáu trang, mỗi một trang đều là trang giấy trong suốt có màu vàng nhạt, có thể chứa đựng một ma pháp. Ma pháp này thật ra cũng không câu nệ bất kỳ hệ nguyên tố, hệ tinh thần, thậm chí là hệ vong linh. Chỉ cần là lực lượng của ma pháp thì sẽ được chứa đựng trong sách ma pháp này, Sarin thậm chí còn cảm giác được cả thần thuật cũng có thể được chứa đựng ở trong này.
Trong sách ma pháp này có thể có thể chứa đựng ma pháp cao nhất là cấp 16, nếu cao hơn thì cần Sarin tiến giai đến trên cấp 16, luyện chế lại sách ma pháp này thì mới được.
Thoạt nhìn vẫn không bằng viễn cổ nhân loại luyện chế Ác ma sách ma pháp, bản sách ma pháp kia thì Sarin đã đưa cho Elena, Ác ma sách ma pháp có thể chứa đựng ma pháp cấp 18, cũng không phân biệt chủng loại.
Cứ gọi nó là Lôi điện sách ma pháp đi.
Bản thân Sarin cũng rất hài lòng, Ma pháp sư cấp mười lại có thể luyện chế ra trang bị có thể chứa đựng ma pháp cấp 16, loại chuyện này thì chỉ ở một số tinh bích hệ nào đó mới có thể xảy ra mà thôi. Xem ra những bí thuật kia, nếu mình có thời gian thì vẫn nên nghiên cứu nhiều hơn một chút mới được. Sau khi lão sư học tập Thủy diễm luyện kim và Hỏa diễm luyện hồn, thực lực đã tăng tiến vùn vụt.
Bí thuật của tinh bích hệ này có chỗ tham khảo được với ma pháp, xem ra có thể làm cho tốc độ học tập ma pháp tăng nhanh hơn, uy lực cũng trở nên càng cường đại hơn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là Sarin phải có đủ luyện kim tài liệu chất lượng tốt, nếu không có thân thể của tà ác Thần sứ kia làm tài liệu, thì Sarin cũng không có khả năng luyện chế ra trang bị quá cường đại được. Cũng giống như Thần Thụ ma pháp tháp ban đầu, không có Thần Thụ khô cạn, thì Sarin vĩnh viễn cũng không luyện chế ra được loại đồ vật này.
Tiếp theo Sarin dự định phỏng chế vòng tay Tinh văn, còn nhẫn Tinh văn thì tạm thời hắn còn chưa có ý định phỏng chế, bởi vì trong nhẫn Càn Khôn kia cũng có đủ không gian, chỉ cần mở ra một cái trong sáu mươi bốn không gian này, thì từ nay về sau Sarin sẽ không cần mang thêm bất kỳ không gian trang bị nào nữa.
Vòng tay Tinh văn cũng là để cung cấp vị trí trang bị. Vị trí trang bị của pháp sư có thể làm cho trang bị trực tiếp phát ra lực lượng của nó, giảm đi bước lấy trang bị ra sử dụng. Điều này ở trong chiến đấu thì vô cùng cần thiết, nhất là Sarin đã thăng cấp tới cấp mười, về sau các địch nhân thì đều có kỹ năng thuấn phát, tiết tấu chiến đấu cần dùng “trinh” để tính toán, trong thời gian đổi trang bị thì địch nhân cũng đã có thể giết chết hắn vài lần rồi.
Lôi Long, xuất hiện đi!
Sarin triệu tập ra hai mươi bốn con Lôi Long trong ma pháp Tăng phúc khí. Lôi Long trong ma pháp Tăng phúc khí kia đã thức tỉnh, sau khi Sarin kêu gọi, hai mươi bốn con Lôi Long này lập tứ bay ra, Sarin chỉ tay về phía kết tinh trạng thái dịch màu vàng đang lơ lửng bốn phía kia, hai mươi con Lôi Long lập tức xông lên, liều mạng cắn nuốt.
Trên làn da bóng loáng của Lôi Long đã bắt đầu xuất hiện lớp vảy, những lớp vảy này trong suốt có màu vàng nhạt, trên bề mặt tự nhiên sinh ra lôi điện ma văn. Thủy diễm của Sarin không ngừng luyện hóa kết tinh màu vàng, làm cho hai mươi bốn con Lôi Long này hấp thu. Lôi Long bay lượn trong Thủy diễm, thân thể bị rèn luyện, sinh ra một đôi cánh.
Vốn vẻ ngoài của Lôi Long cực kỳ giống loài rắn, nhưng hiện tại đã sinh ra đôi cánh màu vàng ở sau lưng, dưới bụng có bốn long trảo sắc bén. Trên đỉnh đầu, trên chiếc sừng rồng thật dài còn lóe ra điện quang.
Thân thể của hai mươi bốn con Lôi Long đã sớm bị Lục nguyên trọng thủy rèn luyện tới điểm cực hạn rồi, nhưng sau khi hấp thu chất lỏng màu vàng này, thì gần như cùng lúc thăng cấp, hơn nữa còn là thăng cấp tới cấp 12 đỉnh phong.
Khí tức cường hãn được phát ra, Raphael nhìn vậy, thầm nghĩ không trách được Sarin dám đi khiêu chiến uy nghiêm của Tà Thần. Nếu Tà Thần không thể đưa tới kẻ vượt qua cấp 13, vậy thì căn bản chỉ là đi tìm chết mà thôi.
Lôi Long này còn muốn đề cao lực lượng, nhưng lại bị Sarin mạnh mẽ ngăn lại. Quy tắc của Myers đại lục không cho phép xuất hiện tồn tại cấp 13, nếu Lôi Long thăng cấp tới cấp 13, thì sẽ bị quy tắc trừng phạt.
Dante chính là một ví dụ, Ma Vương chi thần của “Thiên không chi thành” cũng cực kỳ thông minh, sau khi cháy lên thần hỏa thì đã phong ấn lực lượng của mình lại.
Sarin dùng Thủy diễm bao bọc lấy hai mươi bốn con Lôi Long này, dần dần thu nhỏ lại, những Lôi Long này đã sớm là khí linh, thân thể có thể lớn nhỏ tùy ý. Bị Thủy diễm của Sarin luyện hóa một lần nữa, chúng đã bay nối đuôi nhau, ngưng tụ thành một vòng tay màu vàng nhạt, ngừng lại trên cổ tay Sarin.
Sarin mạnh mẽ kéo khí linh của ma pháp Tăng phúc khí ra, luyện chế thành Vòng tay Lôi Long, đương nhiên là có dụng ý của riêng mình. Dù sao thì ma pháp Tăng phúc khí này cũng là thứ mà Myers nữ thần lưu lại làm tài liệu, Sarin không quá yên tâm. Mà hai mươi bốn con Lôi Long này là do chính hắn nuôi dưỡng, nhiều năm như vậy trôi qua thì đã sinh ra cảm tình, hắn sợ đột nhiên có một ngày, nữ thần sống lại, trực tiếp mang ma pháp Tăng phúc khí này đi, vậy thì ngay cả Lôi Long của mình cũng đều sẽ bị mang theo.
Ma pháp Tăng phúc khí mất Lôi Long làm khí linh, cũng không thể ngưng tụ ra tia chớp hình cầu nữa, tuy nhiên năng lực này lại được Vòng tay Lôi Long thay thế. Sarin hiện tại bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra tia chớp hình cầu, không cần sử dụng ma pháp Tăng phúc khí nữa.
Hơn nữa trên vòng tay do hai mươi bốn con Lôi Long luyện chế ra, có hai mươi bốn vị trí trang bị. Đây là một biện pháp khá ngốc, dựa theo tính toán bình thường, hai mươi bốn con Lôi Long này cũng đủ để Sarin luyện chế ra hai mươi bốn kiện trang bị rồi. Trên mỗi kiện trang bị đều có ít nhất ba vị trí trang bị. Nhưng Sarin luyện chế trang bị này có tác dụng trọng yếu hơn là có thể phát ra lôi điện công kích vào bất cứ lúc nào.
Hai mươi bốn vị trí trang bị cũng đủ để hắn sử dụng rồi.
Vòng tay Lôi Long được đeo trên cổ tay, Sarin cảm thấy linh hồn của hai mươi bốn con Lôi Long có chút mỏi mệt, cũng may hiện tại cho dù Lôi Long ngủ say, hắn cũng có thể trực tiếp vận dụng lực lượng của vòng tay.
Ân, không tồi, Lôi Long cấp 12 có thể cung cấp tia chớp hình cầu, tuy rằng vẫn là tám tia, nhưng uy lực lại lớn hơn rất nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn gấp trăm lần, không bao giờ còn chậm chạp như trước nữa.
Thủy tinh chỉ hoàn của Rafael là không thể cải biến được, hiện tại Sarin muốn luyện chế Súng Lôi Long, Súng Lôi Long của hắn có phẩm chất còn tốt hơn Vòng tay Lôi Long rất nhiều, đó là do Lôi Long hài cốt cường đại nhất chế tạo ra, hoàn hảo không tổn hao gì.
Tuy nhiên dù sao thì Lôi Long hài cốt cũng thiếu máu thịt, lần này Sarin dung hợp chất lỏng kết tinh màu vàng vào trong Súng Lôi Long, chính là vì để cho Súng Lôi Long này trở nên đầy đủ hơn.
Hiện giờ linh hồn cùng thân thể của hắn đã được dung hợp, tinh thần lực lại lần nữa bành trướng, ngay cả bản thân hắn cũng đều không rõ ràng lắm đã đạt tới tình trạng gì rồi, ít nhất thì hiện tại không cần Mắt nguyên tố, hắn cũng có thể tra xét mọi thứ trong phạm vi trăm dặm.
Đây không phải là tinh thần lực, mà là linh hồn lực.
Nghe nói đại đa số pháp sư phải trên cấp mười thì mới có thể sử dụng linh hồn lực, bây giờ Sarin còn chưa tiến giai đến cấp 11, nhưng cũng đã có loại năng lực cường đại này rồi, từ nay về sau tốc độ học tập ma pháp sẽ không còn chậm nữa. Chỉ cần nắm giữ quy tắc của ma pháp, xem qua một lần, thì đại khái có thể phát ra được. Huấn luyện trên mấy trăm lần thì có thể đạt tới trình độ hoàn toàn nắm giữ.
Linh hồn lực so với tinh thần lực thì còn ngưng tụ hơn gấp trăm ngàn lần, hiện tại Sarin luyện chế Súng Lôi Long, so với lúc trước thì cũng thoải mái hơn gấp trăm ngàn lần. Bởi vì không cần lo lắng có gì bất ngờ xảy ra, nên tốc độ luyện chế lại của hắn cũng nhanh hơn rất nhiều.
Súng Lôi Long hấp thu đủ chất lỏng màu vàng, thể tích hơi bành trướng một chút, nhưng vẫn chỉ hơi dài hơn cẳng tay mà thôi. Trên Súng Lôi Long còn được khảm một viên thần cách của Thủy nguyên tố Thần linh. Đây chính là thứ quý báu nhất, nếu không có thứ này, tốc độ ngưng tụ lôi điện băng trùy của Súng Lôi Long sẽ chậm đi rất nhiều, hơn nữa năng lực liên tục phóng thích cũng bị hạn chế.
Sau khi Súng Lôi Long hoàn thành hấp thu, toàn bộ vẻ ngoài của trang bị cũng không có quá nhiều biến hóa, chỉ là thể tích hơi lớn một chút. Tuy nhiên bên trong lại xảy ra biến hóa long trời lở đất. Kết cấu bên trong Súng Lôi Long này trở nên giống Lôi Long chân chính như đúc, vị trí được khảm ma hạch đã nằm trong Súng Lôi Long, nằm tại dạ dày của Lôi Long.
Nói chính xác, đây đã không phải là được khảm nữa rồi, Sarin chỉ cần ném ma hạch vào trong miệng Lôi Long, thì Súng Lôi Long này có thể hoàn thành động tác nuốt xuống, mà thần cách của Thủy nguyên tố Thần linh thì đã bị kết tinh màu vàng bao lại, hóa thành bộ dáng trái tim của Lôi Long.
Súng Lôi Long này dường như là một con Lôi Long còn sống bị luyện hóa nhỏ đi vậy, thủ đoạn luyện khí này thì cũng chỉ trong bí thuật mới có. Sarin hoàn thành lần cải tạo này, dùng linh hồn lực lượng tra xét một chút, số lượng lôi điện băng trùy mà Súng Lôi Long phóng ra đã biến thành mười hai miếng. Thời gian chờ để ngưng tụ ra lôi điện băng trùy mới đã ngắn lại một nửa.
Trong nửa giờ có thể phóng ra mười hai miếng lôi điện băng trùy, từ nay về sau, Súng Lôi Long mới là trang bị có tính công kích trọng yếu nhất của Sarin. Các trang bị khác cũng không có tốc độ khôi phục nhanh như vậy.
Chỉ có thể nói là vô cùng hài lòng, Sarin không mong muốn xa với Súng Lôi Long này có biến hóa gì, dù sao Súng Lôi Long này được thiết kế cũng không có quá nhiều ý tưởng mới, đại bộ phận đều là phỏng chế Súng Hobdina. Thiếu nữ này dù sao cũng có cấp bậc không đủ cao, những thứ được thiết kế ra, cho dù có kinh diễm tới đâu, thì cũng sẽ không vượt qua hạn chế của quy tắc được.
Tiếp theo mới là ma pháp Tăng phúc khí mà Sarin tập trung luyện chế.
Trong ma pháp Tăng phúc khí này được dùng rất nhiều bí thuật của tinh bích hệ kia, lần này Sarin đổ hơn phân nửa chất lỏng kết tinh màu vàng vào trong, sau đó còn bỏ cả thanh chủy thủ do xương cốt của Tà Thần được tinh lọc vào trong.
Sợi dây chuyền màu đen biến thành một vòng tròn, trôi nổi sau lưng Sarin. Vòng tròn màu đen này có tổng cộng hai mươi bốn đốt, vốn không gian bên trong là chỗ mà Lôi Long trú ngụ, hiện tại Lôi Long đã không còn nữa, bên trong được đổ đầy chất lỏng kết tinh màu vàng, ngưng kết thành bộ dáng của một đám lôi châu.
Những lôi châu màu vàng này đều là tiêu hao phẩm, dùng một cái thì ít một cái, Sarin còn chưa định dùng nó trong chiến đấu, cấp bậc của hắn là không đủ, lực lượng mà những lôi châu này đang có thì hắn căn bản không thể kích phát ra được.
Hắn chỉ là dùng loại phương pháp này để chứa đựng kết tinh màu vàng, không ngừng dùng lôi điện rèn luyện, làm cho phẩm chất không ngừng tăng lên. Bên ngài thanh chủy thủ màu vàng, Thủy diễm đang cháy, nhưng nó vẫn không không chịu hòa tan chút nào. Trên vòng tròn màu đen dần dần độ có thêm một lớp màu vàng mỏng manh, chủy thủ ở trong vòng tròn màu vàng nhạt này, xuyên qua xuyên lại, muốn chạy trốn.
Trong miệng Sarin bắt đầu niệm tụng lôi âm liên bạo, phát ra về phía chủy thủ này. Thanh chủy thủ này không có khí linh, nhưng dường như lại có ý thức bản thân, bị lôi âm của Sarin liên tục công kích, bắt đầu trở nên run rẩy trong vòng tròn.
Chỉ là là vật như vậy mà muốn trở thành khí linh thì thiên địa không thể cho phép. Xương cốt của Tà Thần cho dù đã bị tinh lọc, thì vẫn bị Myers đại lục bài xích. Nếu muốn trở thành khí linh, thì trừ phi là Tà Thần tự mình động thủ mới được.
Ý thức mỏng manh kia bị lôi âm của Sarin dần dần hủy diệt, chủy thủ kia đã trải qua mấy vạn lần lôi âm thanh tẩy, mới trở nên yên tĩnh lại, lẳng lặng lơ lửng giữa vòng tròn. Sarin chỉ ngón tay ra, một màn sương mù bằng máu tươi từ trong ngón tay Sarin thẩm thấu ra, dung nhập vào trong chủy thủ màu vàng.
Trong chủy thủ màu vàng này có lôi điện ma văn quấn quanh, sinh ra sáu mươi bốn ký hiệu cổ xưa.
Sarin lập tức có cảm giác linh hồn tương thông với ma pháp Tăng phúc khí và kim chúc chủy thủ này, đây là luyện khí bí thuật của hắn, Sarin cũng không rõ ràng lắm vì sao lại có kết quả này, tuy nhiên loại kết quả này coi như không tồi, hắn thử khống chế chủy thủ màu vàng phi hành.
Chủy thủ màu vàng kia giống như tự mình có tứ chi vậy, ý niệm trong đầu Sarin vừa động, nó đã làm ra động tác tương ứng rồi.
Vòng tròn lơ lửng ở sau lưng Sarin, chủy thủ màu vàng quay quanh thân thể Sarin mà bay múa, càng lúc càng nhanh. Dần dần hóa thành một luồng kim quang, xuyên qua Thủy diễm.
Thủy diễm của Sarin rốt cục cũng có thể luyện chế được chủy thủ màu vàng này, màu sắc của chủy thủ dần dần nhạt đi, biến thành một màu trong suốt thuần túy, ngay cả lôi điện ma văn trên bề mặt cũng đều biến mất không thấy nữa.
- Raphael...
Sarin ý bảo Raphael động thủ, Raphael hiểu ý, nàng lấy ra một thanh trường đao do Sarin luyện chế, trường đao này dùng tài liệu là Trọng tinh thạch, bề ngoài còn có Tinh Tinh thiết nổi tiếng cứng rắn. Ma pháp trường đao này bổ về phía Sarin, trên thân đao kéo theo luồng gió, giống như phong nhận vậy.
Thân đao còn chưa công kích đến Sarin, thì đao phong xé ra không gian trước mặt hắn rồi.
Vô thanh vô tức, đao phong này đột nhiên biến mất. Một thanh chủy thủ màu vàng xuất hiện trước mặt Raphael, thân ảnh Raphael lóe ra một chút, người đã chuyển đến một bên khác của ma pháp tháp. Tốc độ di chuyển như vậy thì cũng chỉ Đại thiên sứ cấp 13 như nàng mới có tố chất thân thể chịu đựng được.
Nhưng mà nàng vẫn hoảng sợ.
Ma pháp trường đao trong tay đã biến mất phần trên chuôi đao, đây là chủy thủ màu vàng kia trong nháy mắt đánh lên trăm ngàn lần, cắt thành bột phấn.
- Cuối cùng cũng thành công!
Sarin nhìn thấy vũ khí mà mình luyện chế có hiệu quả, vô cùng vui mừng. Chuôi chủy thủ màu vàng này có khoảng cách công kích không cần phải nói, thậm chí vượt qua cả Súng Lôi Long. Quan trọng hơn là thanh chủy thủ vô cùng sắc bén này chỉ khi nào chân chính công kích thì mới có thể hiện ra bản thể.
Một thanh chủy thủ ẩn hình, thứ này giống như Sarin tu luyện bí thuật của thích khách vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh lén địch nhân.
Đương nhiên, địch nhân không thể là quá mức cường đại, chỉ cần có linh hồn lực lượng vượt qua Sarin, thì khẳng định sẽ phá nát hiệu quả ẩn hình của thanh chủy thủ này.
Tuy nhiên khoảng cách công kích của thanh chủy thủ này cũng quá xa rồi, chỗ mà lĩnh vực của Sarin có thể đạt tới thì thanh chủy thủ này lại có thể qua lại rất tự nhiên. Sau khi lĩnh vực của Sarin bị nén ép thì cũng có bán kính sáu mươi dặm. Thanh chủy thủ này có thể thoải mái phi hành trong phạm vi lớn như vậy.
Ma pháp sư cũng có kỹ năng khống chế kiểu này, chỉ là các vũ khí được khống chế thì thường thường đều rất nhẹ, cũng rất yếu ớt. Còn trọng lượng của thanh chủy thủ màu vàng này thì còn nặng hơn bất kỳ một loại vũ khí nào Sarin đã từng thấy. Hơn nữa thanh chủy thủ này còn vô cùng sắc bén, cho dù là ném mạnh ra ngoài thì cũng có thể trực tiếp xuyên thấu hộ thuẫn của Ma pháp sư.
Quan trọng hơn là, hiện giờ Sarin sử dụng là linh hồn lực khống chế chủy thủ, linh hồn lực so với tinh thần lực còn có cấp bậc cao hơn, tiêu hao lại càng ít, thủ đoạn khôi phục cũng nhiều hơn.
Sarin bình tĩnh nói với Raphael:
- Tiếp tục!
Raphael đổi một tấm cự thuẫn, tấm thuẫn này cao khoảng bốn thước, vốn là để cho đại ác ma dùng làm vũ khí, thứ mà Sarin đưa cho Raphael chính là tấm tốt nhất. Dáng người Raphael đột nhiên cao lớn lên, cầm tấm thuẫn trong tay nhằm về phía Sarin.
Trên tấm thuẫn này các gai nhọn sắc bén, tổng cộng có chín cái, đây cũng là vũ khí dùng trong chiến trận. Những tấm cự thuẫn kiểu này bị ác ma phối hợp sử dụng, ghép sát vào nhau, đẩy mạnh về phía trước, đừng nói trận doanh bộ binh không ngăn được, cho dù là kỵ binh đánh lên thì cũng đều bị đâm thấu thân thể.
Tay phải Raphael nắm một thanh trường kiếm, thanh trường kiếm này dài khoảng sáu thước, không phải được chế tạo cho nhân loại dùng. Raphael bị chủy thủ màu vàng công kích một lần, tinh thần lực cực kỳ tập trung, cũng có thể phán đoán ra vị trí ẩn hình của chủy thủ. Thanh chủy thủ của Sarin bay múa trên không trung, năm lần bảy lượt công kích, nhưng đều bị Raphael dùng cự thuẫn đánh văng ra.
Không phải cự thuẫn chắc chắn, mà là Raphael sử dụng rất có kỹ xảo, mũi nhọn của chủy thủ tới tận bây giờ vẫn chưa thể đánh chính diện lên mặt của cự thuẫn được.
Để hình dung một chiến sĩ kinh nghiệm phong phú, thì thường thường sẽ dùng từ “thân kinh bách chiến”. Raphael thì đã từng tham gia chiến tranh trên vạn lần. Mỗi một lần chiến tranh, số lượng địch nhân mà nàng phải đối mặt cũng sẽ vượt qua trăm người.
Địch nhân chết trong tay nàng khẳng định lớn hơn trăm vạn tên. Kỹ xảo chiến đấu của Raphael chính là từ trong các cuộc chiến sinh tử mà được hoàn thiện. Binh khí chiến đấu thì cũng cần được tôi luyện, mà Raphael chính là một binh khí đã hoàn toàn được tôi luyện xong.
Một tiếng trầm đục vang lên, chủy thủ màu vàng đã xuyên thấu cự thuẫn, trường kiếm của Raphael cũng bổ lên trên đầu của Sarin. Trên đỉnh đầu Sarin, ma pháp Tăng phúc khí đã chờ sẵn rồi.
Raphael không có chém xuống, nàng vừa sợ đánh hỏng trang bị của Sarin, lại không muốn mình bị chủy thủ màu vàng cắt một chút vào da.
Thứ này rất tà môn, Raphael lại biến mất, khi nàng xuất hiện thì chủy thủ màu vàng đã từ trong lỗ thủng trên cự thuẫn của nàng mà xuyên qua, bắn thẳng đến trước mặt nàng.
Kỹ xảo của Sarin càng ngày càng thuần thục, hắn đã biết cách làm thế nào để thanh chủy thủ này xuất hiện tại các vị trí hợp lý.
Keng một tiếng, Raphael ném vũ khí ra, nói:
- Đại nhân, không đánh nữa!
- Sao vậy?
- Nếu ta muốn đánh bại ngươi, thì phải có ý nghĩ muốn giết chết ngươi thì mới được.
Câu này của Raphael cũng rất dễ hiểu, nếu nàng không toàn lực ứng phó, không sử dụng ý nghĩ muốn giết chết Sarin, không phát ra toàn bộ lực lượng, thì khi đối phó với thanh chủy thủ màu vàng này, phần thắng cũng chỉ là một nửa mà thôi.
Sarin cười cười, tay cầm gia tộc huy chương mà Raphael trả lại, nói:
- Ngươi dùng thần khí thì có thể ngăn chặn được chủy thủ, tuy nhiên chủy thủ của ta có thể dễ dàng chữa trị, nhưng chữa trị thần khí của ngươi lại rất khó khăn, nếu đánh bừa thì ta cũng không cần.
Raphael không phản bác, nàng có rất nhiều loại biện pháp giết chết Sarin, chỉ là không có một loại biện pháp nào có thể làm cho bản thân mình không bị chút nguy hiểm nào cả. Trang bị, kỹ năng của Sarin thì nàng cũng thấy rồi. Hơn nữa kỹ năng công kích bằng ngón tay kia dường như chuyên môn nhằm vào Thần tộc thì phải.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT