Trên mặt Daniel tràn ngập vẻ thống khổ, Tieta vỗ hắn một cái, hắn cảm giác như xương cốt cả người nứt ra, vai như sắp rớt xuống. Điều khiến cho hắn hắn kinh ngạc chính là, Dực khô lâu phía sau hắn có chút sợ hãi Tieta, vậy mà lại lùi về phía sau nửa bước.

Tâm tình Daniel trở nên uể oải. Hắn vốn nghĩ rằng tất cả chỗ tốt trên hòn đảo này đều sẽ vào tay một mình hắn, dù sao trong năm người thì cũng chỉ có hắn học tập Vong linh ma pháp. Sarin và Lex nhìn qua đều rất giàu có, sẽ không tranh mấy thứ nhỏ bé như vậy với hắn.

Kết quả là vị Caucasus chiến sĩ là Tieta này lại mạc danh kỳ diệu nói ra mình muốn nghiên cứu quái vật trong quỷ vụ, hắn cũng không dám nói là không được, những quái vật trong quỷ vụ kia có giá trị rất lớn, nhưng mà hắn lại không đánh lại Tieta, cũng không dám đắc tội với Sarin.

- Vong linh ma pháp ư, ta cũng biết một chút, trong quỷ vụ chính xác là có sinh vật đáng sợ, tuy nhiên Daniel hẳn là có thể khống chế được, vừa rồi ta đơn giản tra xét một chút, trong mười dặm xung quanh không có bất kỳ người hay ma thú nào cả, nói chính xác hơn, thì ngay cả cây cỏ cũng không mọc được. Daniel, ta thấy bộ dáng của ngươi rất vui vẻ, nói xem, cái quỷ vụ này có chỗ tốt gì với ngươi?

Daniel dùng vẻ mặt cầu xin, nói:

- Ưu đãi rất lớn, ngươi khẳng định cũng biết...

- Có thể bị Tử linh hỏa diễm hấp thu, có phải không?

Lex cũng coi như uyên bác, những gì mà Sarin không biết, nàng lại có thể tìm được tin tức liên quan để bổ sung, góc độ học tập của hai người có khác nhau, truyền thừa cũng có khác biệt rất lớn, nhưng ngược lại cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.

- Còn cần phải có thời gian mới được...

Daniel có chút bất an nói. Hắn từng mơ ước mình tìm được một hòn đảo bị Vong linh pháp sư vứt bỏ, hiện tại tìm được rồi, nhưng lại không thể mạnh mẽ lưu lại. Không có Sarin và Lex, thì hắn sẽ bị chết đói ngay trên hòn đảo này.

Trên người hắn không có không gian trang bị nào, cũng không mang theo lương thực. Nếu Sarin và Lex cố ý bỏ đi, việc hắn lưu lại là không có khả năng. Còn về việc xuống biển bắt cá? Rất nhiều cá dưới biển sẽ coi hắn trở thành con mồi ngay lập tức.

Sarin cười cười, khẽ đánh mắt về phía Lex, đưa lưng về phía Daniel nói:

- Daniel, ngươi trước hết đi tìm xung quanh một chút, có lẽ ở chỗ sâu trong hòn đảo này còn có ma pháp tháp, vậy thì chúng ta cũng bớt việc, không cần dựng phòng thí nghiệm làm gì cả.

Daniel ủ rũ đáp lại, sau đó mang theo Dực khô lâu rời đi. Hòn đảo này rất lớn, tuy nhiên với tốc độ của Ma pháp sư thì việc dò xét một lượt cũng không xem như chuyện gì khó khăn lắm, Daniel có Dực khô lâu, tương đương có thêm một đôi mắt biết bay rồi.

- Sarin, ngươi đuổi Daniel đi là muốn nói cái gì?

- Lex, đối với tên Daniel này thì cần phải nghĩ biện pháp thu phục. Tại Grievances cũng không có Vong linh pháp sư, nếu có Daniel, đối với kế hoạch của ngươi sẽ có ý nghĩa tượng trưng rất quan trọng.

- Ta biết, nhưng mà tên Daniel này lại không quá làm người ta yên tâm. Bằng hữu của ngươi là Aini không phải đang học tập Vong linh ma pháp hay sao?

Lex hỏi lại. Nàng muốn tuyển Vong linh pháp sư đến quận Grievances, bởi vì điều này tương đương với việc tuyên bố, nàng sẽ trực diện đối kháng với Giáo đình, tuyệt đối sẽ không lùi bước. Như vậy sẽ hấp dẫn càng nhiều pháp sư đi tới quận Grievances.

- Aini ư? Tên kia chỉ e rằng còn càng khiến cho người khác không yên tâm hơn.

Sarin nói thẳng. Chính mình cùng Aini kết giao, thuần túy là chiếm tiện nghi, khi đó tâm tình của Aini đã xuống dốc thấp nhất. Aini là loại người tâm cao khí ngạo, nếu như vào trong thời gian khác, thì sẽ không có khả năng trở thành bằng hữu với mình. Mặc dù sau đó chính mình đã gặp gỡ cha mẹ Aini, để lại ấn tượng rất tốt, nhưng hắn vẫn không nắm chắc thuyết phục được Aini làm việc cho Lex.

- Hắn từng có ý niệm bất lợi đối với ta trong đầu, cho dù thế nào thì ta cũng sẽ không trọng dụng hắn.

Lex quả quyết nói.

- Cứ giao hắn cho ta, ta sẽ khiến hắn hoàn toàn phục tùng, để hắn đi làm việc cho ngươi.

- Thật sao? Ngươi có nắm chắc không?

Lex có chút không tin. Vong linh pháp sư là những kẻ khó đối phó nhất, tên Daniel này mặt mang vẻ trung hậu, nhưng mà lại không thể biết được trong lòng hắn nghĩ gì cả.

- Có một chút, trước hết cứ để cho hắn tìm được chỗ tốt hơn trên hòn đảo này rồi nói sau.

Thấy Lex nhíu mày, Sarin tiếp tục nói:

- Lex, ngươi là quận chúa, à không, hiện tại là quận vương, sớm muộn gì cũng phải thống trị một vùng đất rất lớn, trong số các thủ hạ của ngươi, sẽ có đại lượng Ma pháp sư, không thể chuyện gì ngươi cũng phải tự mình ra trận. Ta thì sao? Ta còn cần càng nhiều thời giờ để nghiên cứu ma pháp, cũng không có khả năng đi ra chiến trường giết địch. Ngươi xem Daniel đi, hắn có rất nhiều chỗ hữu dụng, chỉ cần khi trở về lại chế tạo cho hắn một đống bạch cốt khôi lỗi, cho xếp hàng trước kiếm sĩ doanh, xung phong phía trước, cho dù là trọng nỏ cũng không làm gì được hắn a.

- Nếu hắn lại tiếp tục mang cái ý niệm kia trong đầu thì làm sao bây giờ? Lex hỏi rất trực tiếp.

- Hắn sẽ không có cơ hội như vậy nữa.

Sarin trả lời rất khẳng định.

- Ừ, vậy thì giao cho ngươi.

Lex cũng không phản đối nữa, nếu Sarin có nắm chắc, thì cứ để cho hắn đi thí nghiệm là được. Daniel đích thật là ma pháp thiên tài, nhưng mà thủ hạ của mình thì người nào lại không phải là thiên tài? Daniel cho dù có cố gắng hơn nữa, thì cả đời này cũng không có cơ hội nào để vượt qua chính mình cả. Chỉ cần có thể giải quyết chuyện tại Thần Phạt Địa Ngục, chính mình sẽ rất nhanh chóng trở thành Ma đạo sĩ cấp chín.

Daniel rất nhanh trở. Hắn có chút hưng phấn, nói:

- Hơn hai mươi dặm phía trước, có một tòa ma pháp tháp bị bỏ hoang, tuy nhiên rất kỳ quái, chỉ có sáu tầng mà thôi.

- Không có gì kỳ quái cả, nơi này ngăn cách với đại lục, vận chuyển tài liệu rất phiền toái. Pháp sư nếu mà không bị địch nhân uy hiếp, thì cũng không cần thiết phải xây dựng thêm ma pháp tháp.

Lex nói xong, ý bảo Daniel dẫn đường.

Trên đảo không có bất kỳ con đường gì, cũng không có cây cối trở ngại, đối với năm người mà nói, hai mươi dặm đường cũng chỉ nửa giờ là đến. Ma pháp tháp đứng sừng sững trên một cái bình đài trống không, bình đài này dường như là một ngọn núi, nhưng bị san bằng, chỉ cao hơn mặt đất hai thước.

Sarin và Lex đã được kiến thức qua ma pháp tháp của Rafael, tất nhiên là không có cảm giác gì với thứ này. Daniel thì lại rất kích động, cung kính thi lễ đối với ma pháp tháp, trong miệng thì thào lẩm bẩm gì đó.

Sarin kỳ quái hỏi:

- Daniel, ngươi nói cái gì vậy?

- Ta đang cảm tạ đại sư lưu lại ma pháp tháp, ngươi biết không, ta mà ở trong tòa tháp này để tu luyện, thì Tử linh hỏa diễm gần như không cần phải dùng ma hạch để bổ sung.

- Vậy sao? Thế thì ta có thể tiết kiệm được không ít.

Sarin cười, cùng đám người Tieta đi lên trên bình đài.

Ma pháp tháp mà Vong linh pháp sư lưu lại cao hơn một ít so với ma pháp tháp bình thường, mỗi tầng đều cao có bảy thước. Ma pháp tháp sáu tầng đã cao hơn cả một số tòa thành. Ma pháp tháp màu đen, được dùng cương nham dựng thành, kết hợp lại một chỗ, dùng ma pháp dược phẩm dính lại với nhau. Từ trên phong cách mà xem thì ma pháp tháp này là thứ vào thời đại vương triều thứ tư, không tính là quá cổ xưa. Bốn phía ma pháp tháp không bố trí ma pháp trận, toàn bộ ma pháp trận đều cất dấu bên dưới bình đài.

Sarin dùng Băng Lãnh Thị Giác, hoàn toàn có thể nhìn thấy loại vong linh lực này tồn tại dưới chân ma pháp trận, có thể khống chế toàn bộ hòn đảo, che dấu cả hòn đảo này, chúng cũng không dùng đến ma hạch, loại thủ đoạn này có chút giống như Rafael, chỉ là không phải bút tích lớn như của Rafael mà thôi.

Vong linh pháp sư bình thường đều rất đơn giản, không có dục vọng xa xỉ gì, đi vào trong ma pháp tháp, tầng dưới cùng chỉ là một không gian khổng lồ, không bài trí thứ gì cả. Ngoài một cái đài đá ở trung tâm, thì cũng chỉ có ma pháp hoa văn lưu lại trên vách tường.

- Nơi này không tồi, Sarin, ngươi và Daniel đi lên xem đi, nếu không có gì thứ gì khác, thì ta sẽ ở trong này thành lập luyện kim phòng thí nghiệm, mau chóng kiến tạo cái thuyền cho tốt.

- Tốt, ngươi cẩn thận một chút.

Sarin dặn một tiếng, ý bảo Nerys lưu lại, hắn mang theo Tieta và Daniel đi lên tầng hai ma pháp tháp.

Tầng hai cũng là một mảnh trống trải. Xem ra Daniel nói rất đúng, Vong linh pháp sư không thích lưu lại cái gì cả. Hơn nữa Vong linh pháp sư có thể chuẩn xác đoán trước thời điểm cuối cùng của sinh mệnh bản thân, sẽ trước thời hạn an bài tốt tất cả mọi thứ. Đi lên tầng ba, tầng bốn, tầng năm, Sarin không khỏi cảm thán trình độ keo kiệt của vị Vong linh pháp sư này.

Một người đã chết, chẳng lẽ lại không thể lưu lại cho hậu nhân một chút gì sao?

Khác với các ma pháp tháp bình thường, mãi cho tới khi đi lên tầng thứ sáu Sarin mới nhìn thấy cửa sổ. Tại tầng này, trên mặt đất đều là các tảng đá màu trắng, trên tảng đá có khắc một ma pháp trận. Daniel bổ nhào lên trên ma pháp trận, trong miệng nức nở thổn thức, có vẻ rất thê thảm đáng thương.

- Làm sao vậy?

- Là vị diện ma pháp trận a! Sarin, ta phát đạt rồi. À không, là chúng ta phát đạt rồi!

Daniel nhìn thấy Sarin tươi cười, vội vàng sửa lại.

- Vị diện ma pháp trận, ngươi không phải cũng có hay sao? Chẳng lẽ thứ này có cấp bậc khác nhau?

Sarin không nhận ra cái vị diện ma pháp trận này có gì khác so với bức tranh mà Daniel từng thấy kia.

- Chất liệu, là chất liệu! Sarin, ngươi có thấy tảng đá này hay không, không phải là thiên nhiên tạo thành, mà là do con người chế tạo ra, ít nhất cũng cần một khối hắc phát thủy tinh hoàn chỉnh thì mới có thể chế tạo ra nhiều bạch cốt chi thạch như vậy a!

- Ách, hắc phát tinh? Có phải ngươi nói đến thứ này hay không?

Sarin tiện tay cầm ra một mảnh nhỏ của hắc phát tinh, thứ này hắn vẫn có đầy đủ khối, miếng này chỉ là mảnh vụn khi Nerys cắt bảo thạch rơi ra mà thôi.

- Trời ạ, Sarin, ngươi lại có hắc phát tinh sao!

Ánh mắt Daniel nhìn chằm chằm, bảo thạch mà Vong linh pháp sư thích cũng không nhiều lắm, mà hắc phát tinh tuyệt đối là cực phẩm trong số đó.

- Vốn là một khối hoàn chỉnh, ta đã đưa cho bằng hữu, đây chỉ là mảnh nhỏ lưu lại.

Sarin cũng không thu hồi hắc phát tinh, chỉ cười hì hì nhìn Daniel. Daniel nhìn hắc phát tinh, sau một lúc lâu, cắn răng nói:

- Sarin, ngươi muốn thế nào?

Ánh mắt Daniel đã đỏ cả lên, Vong linh pháp sư tất nhiên là có ưu điểm, nhưng mà cũng có chỗ thiếu hụt. Bọn họ rất khó chế tạo ra sách ma pháp, cũng không có ma pháp kỹ thích hợp, ngay cả chế tạo quyển trục cũng rất khó khăn. Bởi vì những vật chất có thể chịu tải được Vong linh ma pháp thì quá ít, hắc phát tinh là một loại chất liệu tốt nhất trong số đó.

Khối hắc phát tinh này cũng không lớn, đúng như lời Sarin, đây chỉ là một mảnh nhỏ, nhưng cũng đủ để khảm lên một số ma pháp trang bị. Nếu tiết kiệm một chút, thì khối hắc phát tinh này có thể chứa đựng ba cái Vong linh ma pháp trở lên.

- Ta cũng không muốn gì nhiều, chúng ta ký kết một cái khế ước đi, là ma pháp khế ước.

Sarin lúc này mới thu lại hắc phát tinh, Daniel thì gấp tới mức xoa tay mà không biết làm gì.

Sarin cũng không nóng nảy, hắn ở Luyện Kim Thành cũng không thấy có hắc phát tinh được bán, đây cũng không phải là nói rằng Luyện Kim Thành không có thứ này, phỏng chừng bản thân Luyện Kim Thành cũng có Vong linh pháp sư, gặp được loại bảo thạch này, đầu tiên sẽ để cho pháp sư của mình sử dụng. Daniel cho dù có tiền thì cũng không mua được loại bảo thạch này, huống chi hắn còn cực kỳ nghèo khó.

- Sarin, cái gì ta cũng nghe theo ngươi, được chưa?

Daniel nghiến răng nghiến lợi, hắc phát tinh ngoài việc có thể chứa đựng ma pháp, đối với tu luyện của hắn cũng có trợ giúp rất lớn. Hơn nữa hắn có Tử linh hỏa diễm phẩm chất cao, dùng loại tinh thạch bình thường thì gần như không hề có hiệu quả.

- Daniel, ngươi đừng nói như vậy, ta cũng không ép ngươi, nếu ngươi không thích thì cũng đừng ký kết ma pháp khế ước này làm gì. Khối hắc phát tinh này ta có thể dựa theo giá ở chợ để bán cho ngươi.

- Ta...

Daniel hết chỗ nói rồi, hắn không có tiền, khối hắc phát tinh này đối với Vong linh pháp sư thì có giá trị quá lớn, hắn mà muốn mua khối hắc phát tinh này, còn không biết phải đợi bao lâu mới có thể kiếm đủ tiền. Đây tuyệt đối là một thời gian rất dài.

- Ngươi phải nghĩ cho kỹ, bằng hữu kia của ta cũng là tu luyện Vong linh ma pháp, chờ ta gặp được hắn thì sẽ đưa số còn lại này cho hắn cũng không chừng.

Sarin nói xong, tỏ vẻ muốn đi xuống tầng sáu này của ma pháp tháp, Daniel đang muốn kéo Sarin lại, nhưng lại nhìn thấy Tieta đang trừng mắt nhìn hắn. Daniel khẽ run lên một trận, không dám ngăn cản Sarin, chỉ đành kêu to lên.

- Sarin, ta nguyện ý ký kết khế ước!

- Daniel, ngươi phải nghĩ cho kỹ, vi phạm khế ước thì cũng không tốt lắm đâu.

Sarin khuyến cáo Daniel, nhưng mà làm sao Daniel lại không hiểu rằng đây là Sarin đang tăng giá, ép cho hắn phải cắn răng chấp nhận.

- Sarin, chỉ cần ngươi chịu đưa khối hắc phát tinh này cho ta, khế ước sẽ tùy ngươi thích viết thế nào thì viết.

- Như vậy không tốt đâu, ta hy vọng ngươi cam tâm tình nguyện mới được.

- Ta cam tâm tình nguyện a!

Giọng nói của Daniel đã mang theo vẻ thống khổ. Ngoài một cái Dực khô lâu ra, thì trước mắt hắn chỉ có hai bàn tay trắng, Sarin đồng ý ép buộc hắn thì cũng là vận khí của hắn.

- Daniel, ta cần một truy tùy giả.

Sarin không nhanh không chậm nói, biểu tình của Daniel lập tức trở nên rất phấn khích.

Rất nhiều pháp sư đều có truy tùy giả. Truy tùy giả cũng chia ra hai loại, một loại là học sinh của pháp sư, không chịu rời khỏi lão sư để một mình tu luyện, sẽ trở thành truy tùy giả của pháp sư. Một loại khác chính là khế ước giả, thông qua ký kết ma pháp khế ước, có thể ở lại bên cạnh pháp sư, trợ giúp pháp sư tu luyện, chiến đấu.

Sarin đưa ra yêu cầu này cũng không phải là tâm huyết dâng trào, hắn trải qua rất nhiều lần chiến đấu, phát hiện ra rằng người đông thế mạnh có chỗ tốt rất lớn. Hơn nữa sau khi tới Luyện Kim Thành, Sarin phát hiện ra, nếu như bản thân muốn có nhiều thời gian tu luyện hơn, thì cần học theo một số pháp sư tại Luyện Kim Thành, tìm vài người giúp việc cho mình.

Thu thập tài liệu cũng được, chiến đấu cũng được, nếu mỗi việc mà đều cần chính mình tự đi làm, vậy thì thời gian còn lại cũng sẽ không còn bao nhiêu nữa.

Daniel lại hơi do dự, mới vừa rồi hắn đã hạ quyết tâm rất lớn, muốn cùng Sarin ký kết ma pháp khế ước, vốn nghĩ rằng Sarin chỉ đơn giản là muốn hắn làm một việc nào đó. Kết quả là Sarin lại muốn một truy tùy giả, khế ước này một khi được ký kết, bản thân mình về sau sẽ không thoát khỏi được sự khống chế của Sarin.

Một khối hắc phát tinh, dùng để đổi lấy tự do cả đời của hắn, hắn cảm thấy không đáng.

- Daniel ngươi có phải đang cảm thấy không đáng hay không?

Sarin trực tiếp hỏi những gì mà Daniel đang suy nghĩ trong lòng. Daniel gật đầu, Sarin liền nói:

- Khế ước này cũng không phải là cả đời. Chỉ cần một ngày cấp bậc của ngươi có thể vượt qua ta, thì khế ước này sẽ trở thành phế thải.

- Tốt!

Daniel mừng rỡ, tới được giai đoạn Ma đạo sĩ, Vong linh pháp sư thăng cấp sẽ chậm hơn một chút so với Nguyên tố pháp sư, nhưng mà trước giai đoạn này, Vong linh pháp sư sẽ thăng cấp nhanh hơn rất nhiều so với Nguyên tố pháp sư.

Hiện tại Sarin đạt tới cấp bốn, hắn cũng chuẩn bị đột phá giới hạn của cấp ba, cấp bậc sẽ không kém Sarin là mấy. Cho dù bản thân mình phải làm việc cho Sarin, sẽ chậm trễ một chút thời gian tu luyện, thì chỉ cần nhiều nhất là trong mười năm, chính mình có thể đạt tới cấp sáu, trong mười năm mà Sarin muốn đạt tới cấp sáu ư? Đó chỉ là nằm mơ mà thôi.

Nếu hiện tại Sarin có cấp sáu, hắn đương nhiên không có hy vọng gì, nhưng mà Sarin chỉ có cấp bốn, Daniel không có chút cảm giác rằng khế ước này không công bình nào cả. Hắn thậm chí còn nghĩ rằng Sarin chỉ muốn mượn lực lượng của hắn trong mười năm mà thôi.

Trong lòng Sarin cũng rất vui mừng, tên Daniel này không biết chi tiết của mình, nếu như muốn vượt qua cấp bậc của mình, thì tốc độ tu luyện của hắn phải gấp bốn lần pháp sư bình thường thì mới được. Một khi khế ước được ký kết, Daniel có hối hận thì cũng không còn kịp nữa rồi. Khế ước giữa Ma pháp sư là không thể thay đổi được, hơn nữa Daniel lại còn là Vong linh pháp sư, khế ước này mà phản phệ thì sẽ trực tiếp tác động đến linh hồn, nếu như Daniel đổi ý, thì có nghĩ là tên này cũng lập tức xong đời luôn.

Bản thân mình đã được Roy cải tạo thân thể, lại chiếm được ma pháp bút ký của Rafael, con đường tu luyện đã là rất bằng phẳng. Nếu như vậy mà vẫn không bằng được Daniel, vậy thì bản thân mình cũng đã không đủ tư cách thu Daniel làm truy tùy giả của mình.

Gian nan chân chính là từ cấp sáu tấn chức lên cấp bảy, một cửa này là chướng ngại cao nhất của tất cả Ma pháp sư. Chỉ cần mình trước tiên đạt tới cấp sáu, Daniel sẽ không còn có cơ hội vượt qua mình được nữa.

Sarin cười tủm tỉm lấy ra một quyển trục trống, khế ước lần này phải ký kết là vô cùng quan trọng, các loại giấy bình thường thì không chịu nổi lực lượng của khế ước.

- Daniel, ta sẽ viết đây, ngươi đã ra quyết định cuối cùng chưa?

- Ta quyết định rồi!

Daniel biết, chỉ cần khế ước được ký kết, chính mình phải bắt đầu làm việc cho Sarin. Nhưng mà hiện tại hắn chỉ là pháp sư cấp ba, lực lượng có hạn, Sarin sẽ phải mau chóng để cho hắn lên tới cấp bốn, vậy thì mới có giá trị lợi dụng.

Sarin ung dung ngồi xuống, mở quyển trục ra, tay cầm bút ma pháp, chấm lên kim long huyết, bắt đầu viết khế ước.

Cách thức viết ma pháp khế ước cũng không có gì phức tạp, mấu chốt là ở chỗ khế ước ma pháp trận. Đây là ma pháp trận có thể tác dụng lên linh hồn, có thể hữu hiệu ước thúc hai bên ký khế ước. Sarin vẫn rất kém trong phương diện ma pháp trận, tuy nhiên sau khi hắn thu phục được Nerys, thứ duy nhất nghiên cứu chính là khế ước ma pháp trận.

Trước khi gặp được Roy, nghiên cứu của hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở trên lý thuyết, từ sau khi lĩnh ngộ được sáu đại nguyên tố chuyển hóa, Sarin tự mình cũng có thể vẽ ra ma pháp trận. Hiện tại hắn đang vẽ ma pháp trận trên quyển trục trống cấp năm, khiến cho Daniel nhìn mà hết hồn, đó là ma pháp trận nguyên tố mai một, loại ma pháp trận này nếu dùng để chiến đấu thì lực lượng ẩn chứa bên trong rất có thể miểu sát hắn. Tuy nhiên nếu dùng để làm khế ước, hai bên chủ động đánh lên linh hồn lạc ấn, thì tương đương với việc bỏ qua phòng vệ, để cho ma pháp này tác dụng lên linh hồn.

Thân là Vong linh pháp sư, Daniel biết linh hồn của con người yếu ớt tới mức nào.

Ma pháp trận, chú ngữ ma pháp, linh hồn lạc ấn, tiên huyết ký tên phù văn. Sau khi những thứ này được làm xong thì trời cũng đã tối rồi. Sarin thầm nghĩ, loại khế ước quyển trục này về sau nên chế tạo nhiều một ít, miễn cho khi cần dùng thì lại chậm trễ lâu như thế này.

“Mới vừa rồi ký kết còn tốt, không có gì phá hoại, Daniel cũng không có ý gì khác, sau này cùng những người khác ký kết thì phải cẩn thận mới được, nếu thời gian kéo dài lâu quá, đối phương đổi ý thì nguy rồi.”

Sarin thầm nghĩ.

- Chúc mừng Sarin, ngươi rốt cuộc cũng có truy tùy giả!

Thấy Daniel lưu lại linh hồn lạc ấn trên khế ước quyển trục, Tieta trước tiên chúc mừng Sarin. Một Ma pháp sư trước khi có ma pháp tháp thì sức chiến đấu có quan hệ rất lớn với truy tùy giả. Daniel dù thế nào thì cũng là một Vong linh pháp sư, một khi tấn chức cấp bốn, có thể bắt đầu tùy cơ triệu hoán ra sinh vật của Vong linh vị diện. Hơn nữa hắn vốn còn có Dực khô lâu, thực lực của đội ngũ Sarin lập tức được tăng lên rõ rệt.

Vong linh sinh vật không có cảm giác sợ hãi, làm vật hi sinh thì tốt hơn cấu trang khôi lỗi rất nhiều. Cấu trang khôi lỗi mà bị hư hao thì sẽ phải tự mình bỏ tiền đi sửa chữa, bình thường còn muốn dùng ma hạch để duy trì vận chuyển. Vong linh sinh vật được triệu hoán tới thì cho dù có bị hủy đi, thì lần sau vẫn có thể một lần nữa triệu hoán ra, căn bản không cần phải lo lắng vấn đề hao tổn. Trừ khi nó là sinh vật cấp cao giống như Dực khô lâu, nhưng mà có thể tưởng tượng được muốn giết chết loại sinh vật vong linh cấp cao như Dực khô lâu này thì lại rất khó, cần phải khiến cho Vong linh pháp sư hoàn toàn mất đi Tử linh hỏa diễm mới được. Chỉ cần Tử linh hỏa diễm còn tồn tại, Dực khô lâu có thể trong bất cứ lúc nào trốn về Vong linh vị diện.

- Daniel, ngươi về sau không cần gọi ta là đại nhân, cứ gọi ta là Sarin thì tốt rồi. Đây là của ngươi.

Sarin nói xong, một lần nữa lấy ra hắc phát tinh, giao cho Daniel. Daniel nắm bảo thạch lạnh như băng này, trong lòng không ngừng chua sót. Vốn nghĩ đến bị Giáo đình đuổi giết, chính mình có thể sống được nữa. Hắn nhiều lần còn muốn để cho linh hồn của chính mình xuyên qua vị diện, đáng tiếc là lực lượng của hắn lại không đủ.

Hiện tại rốt cục cũng thấy được hy vọng. Trở thành truy tùy giả của Sarin tuy rằng mất đi tự do ở một mức độ nhất định, nhưng cũng có một sự bảo đảm nhất định. Sarin có tiền, có thể cung cấp ma hạch cho hắn, cung cấp càng nhiều bảo hộ hơn. Truy tùy giả vẫn như cũ có thể thuê lính đánh thuê, hoặc là ký kết khế ước để thu nạp chiến sĩ. Lực lượng khế ước của một Đại ma pháp sư có thể ước thúc hơn một trăm người, Daniel hiện tại là truy tùy giả đầu tiên của Sarin, về sau địa vị sẽ không ngừng được đề cao, mãi cho tới khi khế ước mất đi tác dụng.

- Được rồi, Daniel, ngươi cứ ở lại tầng sáu để tu luyện, khi mà ta cần ngươi, thì sẽ để Nerys đi lên. Tieta, chúng ta đi xem Lex chuẩn bị thế nào.

Sarin nói xong, cũng không nói với Daniel những chuyện sau này nữa, mà trực tiếp đi xuống tầng sáu, để lại một mình Daniel ở lại đây.

Trong lòng Sarin có chút đắc ý, chính mình chỉ là Ma pháp sư cấp bốn, nhưng mà lại thu một Vong linh pháp sư cấp ba làm truy tùy giả. Trên lịch sử của đại lục, dường như còn chưa phát sinh chuyện như vậy, thật là cảm tạ Myers nữ thần, để lại một đống bảo thạch, trong đó có một mảnh nhỏ còn có thể đổi được một vị Vong linh pháp sư.

Trở lại tầng một, Sarin mới nhớ tới chính mình chưa lưu lại đồ ăn cho Daniel. Tuy nhiên hiện tại Daniel còn đang chìm trong hưng phấn, e rằng cái gì cũng ăn không vào nữa. Lex đã ở tầng một dựng lên luyện kim phòng thí nghiệm, các loại dụng cụ luyện kim được bày đầy tầng một này.

Ngoài cửa của ma pháp tháp, trên cái bình đài rộng lớn kia, Sarin nhìn thấy cái xác rỗng to lớn của bàn quy được đặt lên trên đó.

- Cái này!

Sarin chỉ vào bàn quy xác, có chút ngẩn người. Thứ này thật lớn, sức nặng cũng rất kinh người, Lex làm thế nào mà đặt nó vào trong ma pháp tháp được!

- Chủ nhân, mệt chết ta rồi!

Nerys nhào vào trong lòng Sarin, nước mắt rơi lã chã.

Sarin mới không tin là Nerys đưa cái bàn quy xác này lên đây. Hắn thấy Lex ngoắc tay gọi hắn tới. Trước mặt nàng là một cái bàn nhỏ. Trên mặt bàn đặt đầy bánh bao, dầu ăn, thịt nướng mới, còn có cả ấm trà pha theo kiểu của Vân Lưu nữa.

Sarin nở nụ cười, hắn kéo Nerys, quay đầu lại gọi Tieta.

- Ăn cơm thôi!

- Ừ!

Tieta gật đầu, rút ra thanh Boomerang của nàng, cắt thịt cho Sarin. Từ khi rời khỏi quận Grievances, Lex chuẩn bị đồ ăn cũng trở nên rất đơn điệu, không theo đuổi cảm giác hương vị gì cả. Tieta cũng khôi phục lại phong cách khi trước, không thèm dùng dao nĩa nữa. Cơ bản đều dùng tay và vũ khí đến cắt đồ ăn.

- Tieta, ngươi làm như vậy sẽ sinh bệnh đấy.

Lex cho Tieta một cái Vệ sinh thuật, giúp nàng tẩy sạch vũ khí và hai tay. Tieta cũng chỉ cười cười, chiếc Boomerang của nàng tung bay, đảo mắt đã cắt ra một miếng thịt nướng, đặt vào trong miếng bánh mì, đưa cho Sarin.

- Lex, nói cho ngươi một tin tức tốt. Daniel đã trở thành truy tùy giả của ta.

- Vậy sao?

Lex nghĩ rằng mình đang nghe lầm, để cho một Ma pháp sư làm truy tùy giả của một Ma pháp sư thì cũng không phải là không thể, chỉ là Sarin mới có cấp bốn, làm sao mà Daniel lại có thể cam tâm tình nguyện được?

- Khế ước đã ký kết, về sau ngươi cứ thoải mái dùng hắn, tên này có muốn hối hận thì cũng không còn kịp nữa rồi.

- Sarin...

Một lúc lâu sau Lex mới nói:

- Ngươi chẳng lẽ là một ác ma hay sao, làm thế nào mà ngươi làm được vậy?

- Ác ma?

Sarin liếc nhìn Nerys một cái, cười hì hì nói:

- Lex, phương pháp của chúng ta là không giống nhau, ngươi thích để cho đối phương cam tâm tình nguyện làm việc cho ngươi, còn ta thì chỉ cần nhìn thấy kết quả là được.

- Chỉ có khế ước thì mới là thứ công bình nhất, nếu về sau ngươi muốn phát triển quận quốc Grievances, thì cần phải chuẩn bị khế ước nhiều một chút, ta sẽ giúp ngươi ký kết, khẳng định sẽ không phải chịu thiệt thòi đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play