Feiliete đang ở trong nước, đầu gục xuống, nếu không có lý Tử linh hỏa diễm trong thân thể thì hắn mới hoàn toàn chết đi. Sarin nhìn bộ hắc thiết áo giáp trên người hắn, trong lòng cũng hơi chút do dự.

Một kiện ma khí như vậy, trong mắt các cường giả thì cũng không tính là thứ gì, nhưng mà người thường cầm tới thì sẽ rất dễ dàng bị phản phệ. Kỳ thật giá trị trung tâm của bộ áo giáp này chính là trận pháp khống chế ma linh ở bên trong, có bộ trận pháp này, Feiliete mới có thể miễn cưỡng thao túng lực lượng trong áo giáp được.

Đáng tiếc thực lực của hắn không đủ. Một khi bị thương, ma linh lập tức nhảy ra, thiếu chút nữa đã cắn nuốt hắn. Hiện tại kết quả của hắn cũng sẽ không tốt lắm, chờ Daniel thu hồi Tử linh hỏa diễm, Lex sẽ không cứu hắn nữa.

Trên bộ hắc thiết áo giáp này có chút tổn hại, nếu cắn nuốt toàn bộ Feiliete, thì cũng có thể tu bổ lại một chút.

Một vật như vậy, có nên lưu lại hay không? Một khi ma linh không khống chế được, thì sẽ trở thành lục thân bất nhận, ma linh này có được lực lượng ngang bằng với Hoàng Kim Kiếm Thánh, một khi bùng nổ ra thì tất cả những người bên cạnh đều không phải là đối thủ.

Feiliete gần chết này đảm đương nhiệm vụ khuân vác, sau khi đẩy được mười mấy dặm thì mới nhìn đến cái mai rùa không đang trôi nổi trên mặt biển. Tinh thần lực của Sarin bị hao tổn, nhưng tay chân vẫn rất nhanh nhẹn, hắn đi theo Tieta, bò lên cái xác rùa rỗng không này, Lex được Nerys cõng lên trên lưng đuổi theo. Chỉ trong một chút thời gian này thôi mà vết thương trên bụng của Nerys đã khép lại không sai biệt lắm, tuy nhiên sắc mặt nàng vẫn còn tái nhợt, có chút suy yếu.

Nàng vụng trộm cắn nuốt tinh hoa trong trái tim cự long, sau này rốt cục đã bắt đầu hoàn toàn hấp thu vào trong thân thể, tu bổ của vết thương của nàng. Feiliete là kẻ cuối cùng đi lên trên cái xác rùa này, Nerys đi tới, nhổ xuống thanh long nha chủy thủ trên đùi hắn, hóa thành chiếc nhẫn rồi thu lại.

- Sarin, tiếp theo thì làm gì bây giờ?

Daniel đã hoàn toàn chết đi ý nghĩ phản kháng. Đối với Sarin cũng không còn loại địch ý như trước nữa. Hắn thấy vết thương của Tieta và Nerys đều dùng tốc độ khủng bố mà khôi phục liền biết rằng bản thân mình đã không còn cơ hội nữa rồi.

Sarin cũng không có so đo với hắn. Trong cuộc đời một người sẽ có vô số dục vọng. Dục vọng của Daniel cũng không có được tiến hành cụ thể, hắn lại vẫn còn muốn sử dụng lực lượng của Daniel, hiện tại quay ra tính sổ lẫn nhau thì đã không có ý nghĩa nữa rồi.

- Trước hết tìm tòi trên người Feiliete, xem hắn mang theo thứ gì không.

- Vâng.

Daniel hiển nhiên đã từng làm loại chuyện này rồi, hắn cẩn thận khống chế Feiliete ngồi xuống, áo giáp trên người Feiliete đã hoàn toàn không có kim quang nữa, chỉ còn lại các hoa văn nhàn nhạt, thong thả lưu động trên bộ áo giáp màu đen. Hai tay Daniel rất linh hoạt, cởi áo giáp của Feiliete xuống, ở trong túi tiền bên trong tìm được mấy thứ đồ vật này nọ.

Thư tín, dược hoàn, miếng ngọc, bản đồ.

Thư tín chỉ dùng ngôn ngữ Myers viết, Sarin nhìn thoáng qua, chỉ là một công văn đơn giản của Thần Phong quốc. Dược hoàn thì được đựng trong hộp sắt, bao gồm mười mấy viên, Sarin khẽ ngửi, phát hiện ra dược tính của chúng rất đơn giản, chỉ là để cho võ giả chữa thương. Còn trên miếng ngọc lại có các chữ viết rất kỳ quái, bao gồm mười miếng ngọc kiểu này.

- Thứ này hẳn là tiền.

Lex cầm lấy miếng ngọc, khẽ vuốt một chút, nói:

- Phẩm chất không cao, không có giá trị ma pháp gì cả.

Bản đồ được mở ra, nó rộng khoảng hơn hai thước, được vẽ lên trên một loại giấy bạc cực dẻo dai.

- Tinh đồ!

Sarin thấy trên miếng giấy dai này có rất nhiều ký hiệu phức tạp, còn có các điểm tròn dùng tơ hồng vẽ lên mép ngoài, lập tức nhận ra thứ này.

Trên mặt đất có thể căn cứ vào núi rừng sông hồ để vẽ bản đồ, nếu trên biển thì khắp nơi đều là nước, nếu muốn phân biệt rõ phương hướng, thì cần phải đối chiếu với các vì sau trên bầu trời. Chỉ là loại phân biệt đối chiếu này rất khó khăn, vị trí của các vì sao cũng không phải là không thay đổi, tinh đồ chính là dùng để đánh dấu chu kỳ biến hóa trong một năm của các chòm sao.

Tinh đồ phức tạp nhất thì thậm chí còn ghi lại cả biến hóa trong hơn một ngàn năm của các vì sao, chỉ là loại tinh đồ này đã tuyệt tích trên Myers đại lục rồi. Trên tấm tinh đồ này có hai tầng đồ án, bên trên là vị trí các chòm sao, bên dưới là các hải đảo, hải lưu và hướng gió theo mùa.

Tấm tinh đồ này thì hiện tại cũng chỉ dùng để bài trí, cần phải đặt nó trong ma pháp trận, thì mới có thể khiến cho tinh đồ sống lại, từ đó mới đọc được. Hiện tại trong tay Lex cũng không có ma pháp trận dùng để đọc tinh đồ, mọi người cũng không có biện pháp gì cả.

- Daniel, ngươi có thể biết được trong lòng Feiliete muốn gì hay không?

Daniel cười khổ nói:

- Cho dù có là Vong linh Ma đạo sĩ thì cũng không làm được điều này, nếu hắn bị thương không nặng, ta còn có thể ép hắn nói ra cái gì đó, nhưng mà hiện tại chỉ cần Tử linh hỏa diễm của ta bị rút ra thì hắn lập tức sẽ chết luôn.

- Ừ, vậy để ta nghĩ biện pháp khác, ngươi giúp Lex làm việc, không nên quấy rầy ta.

Sarin nói xong, đặt tấm tinh đồ ra trước mặt, bắt đầu tính toán. Cảm giác phương hướng của Ma pháp sư là phi thường mạnh, nhưng mà hiện tại đây lại là mặt biển rộng mờ mịt, Sarin cũng chỉ có thể miễn cưỡng phân biệt được phương hướng, rất khó tính ra khoảng cách. Trên một đường đi tới đây, hắn luôn luôn tính toán. Từ Luyện kim cảng xuất phát cho tới tận Mũi ma quỷ, gặp phải cự hạm quỷ dị kia tập kích, cho đến lúc trôi dạt ra ngoài mấy trăm dặm, hắn luôn luôn phán đoán khoảng cách và phương hướng của mình đối với Luyện kim cảng.

Tấm tinh đồ này có thể được phóng to lên, tuy nhiên nó cũng khác với ma pháp bản đồ của Lex, tinh đồ tương đối phức tạp, cần phối hợp ma pháp trận chuyên dụng thì mới có thể phóng xuất tin tức chứa đựng bên trong ra ngoài.

Hiện tại Sarin chỉ nhìn thấy các điểm và đường cực nhỏ, đường vẽ tại mặt phải của bản đồ, hẳn là bờ biển của Tần Nhân đế quốc, Sarin nhìn xuống phía dưới, tìm được vị trí của Luyện kim cảng. So sánh với ma pháp bản đồ của Lex một chút, có thể xác định được vị trí của Luyện kim cảng và thành Lian.

Khoảng cách giữa hai thành thị vượt qua năm ngàn dặm, trên tinh đồ thì cũng chỉ dài bằng nửa cánh tay, loại tỉ lệ này đồ án này muốn hoán đổi ra thì cần Sarin phải dùng Băng Lãnh Thị Giác để cẩn thận quan sát. Điều khó hiểu chính là, theo bức hải đồ này thì nơi này lại cách xa bờ tận năm ngàn dặm, tại sao bọn họ lại đi xa như vậy được?

Trải qua tính toán, Sarin mới phát hiện ra cảm giác của chính mình có chút sai lầm. Hiện tại trong vị trí này, ngay cả Lex cũng không thể bay về bờ được.

Ma pháp sư cũng không phải là chim biển, không có khả năng dừng lại trên không trung. Một Ma pháp sư cấp sáu bước đầu nắm giữ Phong Tường Thuật, một giờ phi hành chỉ được trăm dặm mà thôi. Lex có thể liên tục phi hành mười hai giờ, sau đó sẽ Ma huyền sẽ hao hết. Trong lúc đó sẽ không thể phát sinh bất kỳ chiến đấu nào cả, nói cách khác, nếu như không sử dụng các ma pháp khác, thì Lex chỉ vẻn vẹn có thể bay trở về khoảng cách một phần tư quãng đường mà thôi.

Phải bận tâm đến việc tiết kiệm Ma huyền, Lex sẽ không thể không dán lên mặt biển mà phi hành, như vậy thì sẽ khó tránh khỏi gặp phải ma thú có thể thương tổn nàng, khả năng bay trở về gần như là bằng không.

Cũng may là biện pháp cũ vẫn hữu hiệu. Lex lấy ra cấu trang con rối ở trong Thần La Chi Giới, con khôi lỗi này vẫn chưa được dùng tới trong cuộc chiến với Feiliete, lúc này lại có thể dùng làm phu khuân vác.

Chế tạo thuyền thì vốn cũng là một chuyện rất phiền toái, tuy nhiên hiện tại trên lưng bàn quy có một khu vực lớn rất bằng phẳng, Daniel có thể nối lại xương của ma thú, luyện chế cốt khí đơn giản. Hai chiếc thuyền thì chỉ cần ngoại hình đơn giản, không cần phải có bất kỳ năng lực công kích nào.

Lex chế tạo ra một cái giá đỡ, dùng Thạch Hóa Thuật cố định lên trên mai rùa, vẫn như cũ có thể để cho cấu trang khôi lỗi di chuyển con thuyền. Khác nhau duy nhất trong lần này chính là bọn họ còn muốn chế tạo ra một cái bánh lái, đặt ở mặt sau của mai rùa.

Sarin cẩn thận nhìn dấu hiệu hải đảo trên tinh đồ, hắn không tìm thấy các tuyến đường cụ thể, nên cũng không cách nào xác định bản thân đang ở địa phương nào, chỉ có thể mơ hồ phán đoán rằng, hắn phải tiếp tục đi về hướng Đông Nam. Nơi đó có một hòn đảo bí ẩn, trên đảo có con thuyền tư nhân của Feiliete, còn có một đám binh sĩ ngụy trang thành hải tặc.

Tiếp tục đi về phía Đông Nam, thì sẽ càng đi xa khỏi Myers đại lục, khả năng tìm được hải đảo có thể cũng không lớn.

- Daniel, ngươi có thể xem hiểu những ký hiệu hải lưu này không?

Sarin nhìn tinh đồ, có chút đau đầu. Daniel lắc đầu, hắn đã có nhiều lần rời bến, nhưng mà khi đó hắn cũng không phải là thủy thủ, lúc ấy với thân phận thương nhân thì hắn căn bản không cần học tập những thứ này. Sau đó trở thành Vong linh ma pháp sư, hắn lại một lòng nghiên cứu ma pháp.

Sarin chỉ đành lục lọi trong trí nhớ của mình, nhưng cũng không phát hiện ra bất kỳ tri thức nào về hàng hải cả.

- Sarin, thật ra thì cũng không khó như vậy đâu.

Tieta lên tiếng, nàng vẫn ngồi đối diện Sarin, cũng nhìn về phía tinh đồ.

- Vậy thì thế nào?

- Sinh vật trong lòng biển được phân bố cũng sẽ theo quy luật, giống như hỏa hệ Ma lang thì sẽ đi dọc theo lưng núi, còn thổ hệ Ma lang thì lại thích chui trong các khe suối. Có một vài ma thú trong biển thích sống bên cạnh các hải đảo, ngươi có mang theo ma thú đồ giám ở Luyện Kim Thành theo không?

Sarin vỗ cái trán, chính mình có chút mê muội rồi, hiện tại mục tiêu là tìm một cái hải đảo, để cho Lex có thể dựng lên một cái luyện kim phòng thí nghiệm, xử lý tốt cái xác rùa to lớn này, sau đó thì sẽ không phải sợ đi trên biển nữa.

Hiện tại mọi người bị thương nghiêm trọng, một khi gặp phải ma thú như bạch tuộc biển sâu, thì sẽ không có bất kỳ hy vọng chạy trốn nào cả. Tìm hải đảo bí mật của Feiliete thì rất không dễ, nhưng mà tìm một điểm dừng chân lại không khó như vậy. Chỉ cần quan sát sự phân bố của ma thú trong biển, thì có thể phán đoán ra khoảng cách đại khái với nơi có lục địa.

Có lục địa, có luyện kim phòng thí nghiệm, thì việc quay trở về Myers đại lục mới không quá nguy hiểm. Đối với cái xác rùa to lớn này, cho tới bây giờ Sarin vốn cũng không nghĩ tới chế tạo thành áo giáp. Trực tiếp cải tạo nó thành một chiếc thuyền, sau đó hắn sẽ không cần lo lắng đến vấn đề gió lốc gì nữa, đến lúc đó giấu mình bên trong thân tàu, thì đại đa số ma thú chỉ đành nhìn con thuyền này mà không làm gì được.

- Lex, ngươi tới đi, hiện tại ta phải tiết kiệm một chút khí lực.

Sarin thu hồi tinh đồ, nói với Lex.

Tinh thần lực của hắn bị hao tổn, phóng thích cảm giác để theo dõi tung tích của sinh vật trong hải dương thì có chút khó khăn, chỉ cần gặp phải một chút sai lầm, thì sẽ chọc giận tới mấy tên ma thú cường đại. Nếu ở trên đại lục thì Ma pháp sư sẽ rất tự do thoải mái, trong vùng con người thống trị, có rất ít ma thú xuất hiện. Cho dù có, cũng sẽ không phải là loài quá mức mạnh mẽ.

Các ma thú có uy hiếp thì đều bị nhân loại đuổi ra khỏi gần thành thị, nếu như không đi, thì cũng sẽ trở thành con mồi của Ma pháp sư. Tuy nhiên trong biển rộng lại khác biệt, trong mỗi một vùng hải vực, đều cất dấu những nguy hiểm không muốn người khác biết. Chưa nói tới pháp sư cấp bốn như Sarin, cho dù là Ma đạo sĩ đến đây thì cũng phải rất cẩn thận.

Hiện tại cuối cùng Sarin cũng có chút lý giải vì sao Vân Lưu hạm đội lại cường đại rồi, có thể đưa các đội tàu ra tận vùng biển sâu, mỗi một chiếc thuyền đều phải có thực lực chiến đấu với bất kỳ ma thú cấp bảy nào.

Liên tục trong ba ngày, Sarin không ngừng dùng huy chương để chữa trị tinh thần lực. Thân thể của Lex cũng nhanh chóng lành lại, bị thương nặng nhất chính là Nerys, nhưng mà năng lực khôi phục thân thể của nàng không phải nhân loại có thể so sánh được, ba ngày sau, Nerys đã có thể xuống biển săn bắt con mồi được rồi.

Vào một ngày, gió bắt đầu lặng xuống, trên bầu trời không có lấy một đám mây nào, chỉ là một màu xanh biếc, còn mặt biển thì cũng mang màu lam trong suốt động lòng người. Mấy ngày trước biển rộng lên cơn cuồng bạo kia, dường như không có chút tương tự nào với vùng biển hiện tại.

- Sarin, có hải âu săn mồi!

Tieta chỉ vào một điểm nhỏ trên bầu trời, nói với Sarin.

- Hải âu săn mồi? Đó là dấu hiện có lục địa!

Sarin còn chưa nói xong, Nerys đã từ trong biển chui lên, hưng phấn nói:

- Sarin, phát hiện đá ngầm, vùng biển nơi này rất nông.

- Ở bên kia!

Daniel hưng phấn chỉ về phía trước, Sarin nhìn tới nhức mắt thì mới thấy một hình dáng mơ hồ thoáng xuất hiện ở phía trước. Nếu không phải Daniel chỉ ra thì Sarin và Lex đều không thể phát hiện.

- Đi qua xem thế nào.

Sarin tinh thần rung lên, thời gian phiêu lưu ba ngày cũng không lâu lắm. Có đôi lúc Sarin chỉ vì suy nghĩ một công thức mà mất cả ngày, thậm chí ngay cả cơm cũng không ăn. Nhưng trên mặt biển này quả thật là mênh mông không bờ bến, các loại ma thú cường đại thường xuyên lui tới. Có một lần khẩn trương nhất, Sarin thậm chí còn có ý định vứt bỏ Feiliete, hoàn toàn buông tha cho dự định cứu sống hắn.

Cũng may là không có việc gì!

Nếu như bọn họ vẫn tiếp tục trôi dạt, thì sớm hay muộn cũng sẽ gặp phải ma thú mà đám người Sarin không thể đối phó được. Không cần loại ma thú nào quá mức mạnh mẽ, chỉ cần ma thú cấp tám là đã có thể khiến cho toàn bộ năm người bọn họ táng thân trong biển rộng rồi.

Hai bộ cấu trang con rối đã bị Lex mệnh lệnh dùng tốc độ nhanh hơn để đẩy thuyền. Chỉ là cái xác rùa này rất lớn, cho dù chúng có lực lượng mạnh đến mấy đi nữa thì cũng không thể khiến cho cái xác rùa này chạy nhanh như thuyền được.

Mãi tới hơn ba giờ sau thì bọn họ mới đến gần được khu vực mơ hồ kia. Sarin dùng Băng Lãnh Thị Giác mới có thể nhìn được, trước mắt là một hòn đảo khổng lồ nhưng lại dường như bị những dòng khí vặn vẹo bao phủ.

Toàn bộ hòn đảo được ngăn cách bởi một quầng sáng rất dày, từ phía xa nhìn qua, căn bản không thể phát hiện hòn đảo này tồn tại, nếu Sarin không có Băng Lãnh Thị Giác thì cũng chỉ có thấy vùng biển này có chút màu khác lạ mà thôi.

- Mau dừng lại, dừng lại!

Sarin kêu to. Nhưng mà đã chậm rồi, cái xác rùa mới vừa còn đi tới rất thong thả, nhưng đột nhiên tăng tốc, đâm vào trong quầng sáng này.

Ngoài Nerys, trên người mỗi người đều hiện ra một tầng hộ thuẫn. Của Lex là Băng Văn Khải Giáp, của Sarin là Thủy Văn Thuẫn, còn Daniel thì lại khuếch trương Tử linh hỏa diễm để bảo hộ thân thể. Bên ngoài thân thể của Tieta đột nhiên hiện ra nhiều hơn một tầng không gian hắc ám, bao phủ nàng lại. Trong không gian màu đen này, có các phù văn mang phong cách cổ xưa đang lưu động, mang theo khí tức yên lặng và hoang vắng thời viễn cổ.

Sơn thôn của Tieta cũng không phải là quá hẻo lánh, nhân loại hoạt động ngày càng thường xuyên hơn, người của Giáo đình cũng thường lui tới, sớm đã không có dấu hiệu ma thú cường đại hoạt động nữa. Tieta mà muốn lĩnh ngộ năng lực của chiến đấu tế ti, thì phải thường xuyên tiếp xúc với các sinh vật cường đại, thậm chí muốn cùng những sinh vật này chung sống, cuộc sống trên biển vừa qua có ích rất lớn với Tieta.

Nàng từ khi đi tới hải vực, gặp được đủ loại ma thú cường đại. Những ma thú này khác với các loại trên lục địa, đối với nhân loại cũng không có địch ý, càng chưa nói tới sợ hãi. Chúng mà không ở trong lúc đói khát, thì sẽ coi đám người Sarin giống như không tồn tại vậy.

Loại khí tức này là không tìm thấy được trên người các ma thú tại lục địa. Tieta dần dần lĩnh ngộ được quan hệ giữa tế ti với tự nhiên, đó không phải là sử dụng, cũng không phải là chinh phục. Tế ti chiến đấu, chỉ là vì để cho nhân loại tiếp tục được sinh tồn. Trách không được chiến hồn trong các vũ khí cũng không có một tia oán giận, năm đó tế ti cũng không bắt buộc ma thú lưu lại chiến hồn, đó là một đoạn tín niệm muốn cùng tồn tại mãi mà thôi.

Quầng sáng này cũng không có bất kỳ lực công kích gì, nó chỉ che dấu những gì được bao phủ lại. Đám người Sarin cũng rất lo lắng đề phòng, hải đảo phía trước mang một không khí trầm lặng, giống như một tảng đá khổng lồ màu xám, không có một tia màu xanh nào. Nơi này đã là hải vực tại vùng cực nam. Nhiệt độ không khí rất cao, độ ẩm cũng cao, không có cây thì cũng phải có cỏ mới đúng.

Quay đầu lại xem thì thấy quầng sáng ở ngoài đã là một mảnh đen kịt, dường như trời đã chuyển sang buổi đêm, cũng không phân biệt rõ phương hướng đi nữa. Nơi này hiển nhiên có ma pháp trận khổng lồ còn đang vận hành, ma pháp trận này nhìn qua không giống như là để phòng ngự kẻ thù bên ngoài, mà giống như là sợ người ở bên trong đi ra ngoài thì đúng hơn.

Sarin có huy chương trong tay, nên thật ra cũng không sợ những ma pháp trận này, chỉ cần không phải là ma pháp trận quá mức mạnh mẽ, thì chỉ cần dán huy chương lên trên, hấp thu nguyên tố lực thì có thể phá hỏng nó được.

Cái đuôi của bàn quy còn có sợi dây xích đang buộc chặt, Nerys nhảy xuống nước, kéo sợi xích sắt này, lôi nó đi về phía hòn đảo.

Thân thể Lex được một dòng khí màu xanh nâng lên, bay về phía hải đảo, đôi mắt Sarin khẽ chuyển, nhìn về phía Daniel, mới vừa rồi hắn và Lex cũng chưa phát hiện dị thường ở phía xa, tại sao Daniel lại có thể phát hiện ra? Hắn cũng không cho rằng tinh thần lực của Daniel cường đại hơn so với hắn và Lex.

- Daniel, ngươi nói đi, đây là cái địa phương gì?

Sarin cười tủm tỉm hỏi.

- Quỷ vụ đảo!

Daniel thản nhiên trả lời, không chối bỏ như trong tưởng tượng của Sarin. Sarin ngây ra một lúc, Daniel bất đắc dĩ nói:

- Loại hải đảo này cũng có ở hải vực Tanggulas đế quốc, bình thường đều là do Vong linh pháp sư lưu lại, tuy nhiên có rất ít đảo nào ở trên biển rộng xa bờ như vậy.

- Vậy sao? Ngươi còn biết cái gì nữa?

Sarin cũng không biết nhiều lắm về Vong linh ma pháp. Ngoài Daniel, hắn cũng không được tiếp xúc với Vong linh pháp sư thứ hai nào. Trên hải đảo này có cái gì cổ quái, thì vẫn nên hỏi rõ ràng trước đã rồi nói sau. Daniel chắc sẽ không dám giấu giếm cái gì cả.

- Ta cũng không biết, bình thường trên quỷ vụ đảo đều có ma pháp trận khổng lồ, tránh cho ngoại giới phát hiện. Đa số các vong linh pháp sư đều không thích giao tiếp cùng người khác, hơn nữa Giáo đình vẫn rất bất thiện với Vong linh pháp sư, cho nên trên bất kỳ một tòa quỷ vụ đảo nào, cũng đều có Vong linh ma pháp trận để che dấu dấu vết của hòn đảo. Chỉ là hòn đảo này quá lớn, nếu Vong linh pháp sư trên đó còn sống, thì tất cả chúng ta đều không phải là đối thủ!

- Nếu Vong linh pháp sư không ở trên thì sao?

Trong mắt Daniel sáng một chút, lập tức ảm đạm xuống. Hắn thành khẩn đáp:

- Nếu Vong linh pháp sư sắp chết, sẽ mang đi tất cả mọi thứ, cái gì cũng không lưu lại. Ngoài ma pháp trận ẩn nấp hòn đảo này. Có lẽ sẽ có ma pháp tháp, cũng có thể ma pháp tháp đã bị dỡ xuống. Ngươi cũng đừng mong tìm được thứ gì có giá trị cả.

- Địa phương như vậy, hẳn là rất thích hợp để tu luyện Vong linh ma pháp phải không?

Sarin cảm giác được khí tức tử vong tại đây. Nó tương phản với lực lượng của Myers nữ thần, khiến hắn có chút không thích ứng.

- Phải, có lẽ đây là ưu đãi duy nhất mà chúng ta có thể đạt được.

- Daniel, ngươi rốt cục cũng thừa nhận hai chữ “chúng ta” này.

Sarin cười, khiến cho trái tim Daniel có chút lạnh lẽo.

- Sarin, ta biết...

- Không cần phải nói, ta sẽ dừng lại trên đây hòn đảo này một đoạn thời gian. Lex phải chế tạo một con thuyền, sẽ có lúc cần ngươi hỗ trợ, thì ngươi cũng đừng lười biếng, khi mà không cần ngươi, thì ngươi nên nắm chặt thời gian tu luyện, để cho Dực khô lâu nhanh chóng khôi phục đến lực lượng đỉnh phong.

- A...?

Daniel vốn nghĩ rằng Sarin sẽ làm khó dễ, không ngờ Sarin lại không đề cập đến chuyện mấy ngày trước.

- Daniel, Lex là người làm đại sự, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng nàng không thể thiếu sự trợ giúp của ngươi hay sao? Trong quận Grievances thì những pháp sư giống ngươi có vô số, ta rất khó hiểu, vì cái gì mà ngươi lại mang ý niệm loại đó.

Vẻ mặt Daniel có chút xấu hổ, nói:

- Đại nhân, không biết về sau ta có thể lưu lại tật xấu gì hay không. Vạn nhất ma linh dụ dỗ dục vọng của ta, để một Vong linh pháp sư ở bên cạnh như vậy thì thật sự rất nguy hiểm.

Thình... thịch...!

Cái quy xác thật lớn này va chạm vào một tảng đá trên đảo, đâm nát một khối nham thạch. Những túi da căng phồng xung quanh quy xác kia đã bị phá hư không ít sau cú va chạm này. Nếu như những túi da này bị nổ hết, đã không có chúng, cho dù cái quy xác này là trống không, thì cũng sẽ chậm rãi chìm xuống đáy biển.

Nerys lấy ra một thanh trường thương từ trong vòng tay, dùng sức đâm vào trong nham thạch. Toàn thân thanh trường thường kia được dùng tinh cương tạo ra.

Mũi thương đâm một nửa vào trong nham thạch, khóe mắt Daniel khẽ nhấp nháy, lại càng sinh ra sự sợ hãi hơn đối với Nerys. Hiện tại hắn sợ Sarin, sợ Nerys, cũng sợ cả Tieta nữa.

Sarin có thần thuật khắc chế hắn, vũ khí của Tieta thì không quan tâm đến ma pháp phòng ngự của hắn, hiện tại thoạt nhìn, Nerys chỉ bằng lực lượng bản thân thì cũng có thể đánh hắn thành phế nhân rồi.

Sarin nhìn Nerys quấn xích sắt quanh thanh trường thương, sau đó nàng tiện tay bẻ cong trường thương lại, đuôi thương cũng cắm vào trong nham thạch, lực lượng này không phải nhân loại có thể có được. Người tu luyện kiếm khí có thể có sức bật trong nháy mắt lớn hơn một đoạn so với ma thú, nhưng mà cũng không thể uốn gập một thanh tinh cương trường thương như vậy được.

Sarin rất vui mừng, bên cạnh mình có Nerys, sự an toàn được đề cao hơn rất nhiều. Còn có Tieta, hai người kia cũng không tu luyện kiếm khí, nhưng mà lại có lực lượng không tên rất kỳ diệu. Cho dù là Kiếm Thánh, chỉ cần không cẩn thận một chút thì cũng sẽ bị họ đánh lén tới chết.

Kiếm Thánh có thể thấy được kiếm khí hoặc là quá trình phóng ma pháp của địch nhân, nhưng mà Tieta và Nerys thì lại căn bản không tu luyện những thứ này.

Dực khô lâu nhấc Daniel lên, bay về phía hải đảo, Daniel ở không trung quay đầu lại, nói với Sarin:

- Phải nhanh lên một chút, tốt nhất là trước hết cần kiến tạo một phòng ở tạm thời. Quỷ vụ đảo mà vào buổi tối, thì sẽ có các màn sương mù lớn xuất hiện, chúng cũng không phải là sương mù tại Mũi ma quỷ, bên trong còn có thể có thêm một số loại quái vật nữa.

- Quái vật? Ngươi không phải nói rằng Vong linh pháp sư cái gì cũng không lưu lại hay sao?

- Nơi này cùng Vong linh vị diện...

Daniel còn chưa nói xong, Dực khô lâu đã ném hắn lên trên mặt đất, Sarin thả người nhảy lên, chung quanh thân thể xuất hiện các luồng hơi nước, chúng như một đám mây dày đặc nâng hắn lên, rất vững vàng bay về phía lục địa.

Trên bãi biển thì ngoài các khối cự thạch, còn lại chỉ là đá vụn, không có hạt cát nào. Daniel thấy Sarin bay lên, thậm chí còn không nhìn ra ra đó là pháp thuật gì cả.

Sarin cười cười, thấy Lex từ phía xa bay trở về, lúc này mới tiếp tục hỏi:

- Hòn đảo này hẳn là không có người nào cả, ngươi không phải đã nói Vong linh pháp sư không lưu lại thứ gì hay sao? Tại sao lại có quái vật được?

- Hòn đảo này hàng năm đều có nối tiếp với Vong linh vị diện. Không có Vong linh pháp sư triệu hoán, vong linh sinh vật sẽ không thể tới đây được. Nhưng mà điều này cũng sẽ làm cho hòn đảo này tự nhiên sinh ra một vài quái vật, đối với Vong linh pháp sư mà nói, những quái vật này có thể dùng để nô dịch, cũng không phải là triệu hoán sinh vật gì cả, đối với người thường mà nói, những quái vật này còn đáng sợ hơn so với Hấp yêu quái, một khi đến gần, sẽ hấp thu sinh mệnh lực trên người ngươi, rất nhanh có thể khiến cho một người bị chết, cho dù là hắn có là Kiếm Thánh thì cũng vậy mà thôi.

- Lợi hại như vậy? Sarin kinh ngạc.

- Cũng không tính là quá lợi hại, nếu như có phòng bị trước thì không sao, thứ này có tốc độ rất chậm, cũng không có ý thức chủ động công kích, những lều trại che chắn thì có thể ngăn cản chúng. Điều sợ nhất là bị vây bên trong quỷ vụ, thứ này có thể bay được, chỉ cần bị chúng vây lại thì ngươi sẽ không cách nào chạy thoát được.

Tieta từ trên quy xác nhảy lên một cái, trực tiếp nhảy lên bờ, cú nhảy này của nàng xa tận hơn mười thước. Daniel khẽ run lên một chút, Tieta vỗ bả vai Daniel, nói:

- Nếu là loại quái vật này thì cứ giao cho ta là được, hiện tại ta đang nghiên cứu về vấn đề linh hồn, rất cần một chút thí nghiệm nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play