Đúng vậy, ngày thứ 27, đã qua thật lâu rồi.

Tiêu Hoằng nhìn bầu trời, khẽ nói.

Bọn họ... Có phải không định giúp chúng ta. Có phải chúng ta đã bị ném bỏ hoàn toàn, bị cả vũ trụ... Ném bỏ.

Lôi Kiệt hỏi Tiêu Hoằng, ngữ khí tràn ngập chưa xót bi thương.

Ít nhất chúng ta còn không từ bỏ mình, nếu không có cứu binh, chúng ta sẽ thề chết đánh một trận. Tinh thần bất khuất của chủng tộc Lạc Đan Luân vĩnh viễn tồn tại, thà rằng ngọc nát, không làm ngói lành.

Tiêu Hoằng thu hồi ánh mắt, quay đầu nói với Lôi Kiệt.

Thuộc hạ thề chết theo lão đại, chiến đấu tới giờ phút cuối cùng.

Lôi Kiệt nhìn Tiêu Hoằng, ngữ khí kiên quyết nói.

Tiêu Hoằng chi khẽ gật đầu, vỗ vai Lôi Kiệt, sau đó hỏi:

Hiện giờ chuẩn bị quân sự thế nào rồi?

- Vì cam đoan chất lượng quân chủ lực, cùng với vận chuyển tốt, quận Lý Hải và các quận khác không có thay đổi. Quận Lý Hải đã chuẩn bị 500 ngàn quân cấp hai, các quận khác cộng lại, có khoảng 2 triệu quân, đang tiến hành huân luyện. Hai bờ sông Thự Quang Đại Vận Hà cũng đã tiêu hao rất lớn, xây dựng phòng tuyến toàn đúc bằng hợp kim Vi Mễ, cho dù quân địch điên cuồng oanh tạc, cũng không thể phá hủy hoàn toàn.

Lôi Kiệt trả lời.

Tiêu Hoằng không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu, sau đó một mình lặng lẽ bước đi. Đồng thời khi Tiêu Hoằng vừa đi, Ma Văn thông tin truyền đến tin tức của chủ quản tình báo: Đội chiến hạm Ma Văn của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã xuất phát, tổng cộng 129 chiếc, trong đó có 37 chiếc hạm vận chuyển siêu lớn, trong hạm đội chuyên chở 300 ngàn người, nhưng đây chỉ là nhóm đầu tiên. Các tinh quận khác cùng với hạm vận chuyển cỡ lớn đang đến, nhân số dự tính trên 1 triệu, bộ đội bọc thép vô số.

Nhìn những tri tức này, trên mặt Tiêu Hoằng toát ra tươi cười thê lương. Mà sau lưng Tiêu Hoằng, là quả cảm và bất khuất.

Chuyện đến bây giờ, Tiêu Hoằng hiểu rất rõ một câu, trên đời này, đáng tin cậy nhất vẫn chính mình.

Nhưng ở phía bên kia, Tiêu Hoằng không biết, tín hiệu cầu cứu của hắn đã khuấy động quá nửa Vũ trụ Thái Qua, trở thành một mảnh hỗn loạn.

Thể liên hiệp Á Bình Ninh phồn hoa mạnh mẽ, đã rối loạn hoàn toàn. Trong một đêm, phàm là những đài tin tức có danh tiếng, toàn bộ đều nói chuyện về Thiên Tế Tinh.

Cùng khó trách, Á Bình Ninh là đại liên bang rất tự do, cũng có nghĩa tư hữu hóa cực kỳ phát đạt, các đài tin tức đều nằm trong tay tư nhân. Các ông chủ sau màn toàn là người Lạc Đan Luân, nhân viên nào dám nói bậy một câu về Lạc Đan Luân? Chờ đón họ sẽ là bị sa thải thất nghiệp.

Tiếng ồn dư luận, có thể ảnh hưởng đến dân ý thể liên hiệp Á Bình Ninh, ít ra sẽ có rất nhiều người xúc động vì Lạc Đan Luân trôi giạt ngàn năm, bây giờ quê hương cuối cùng Thiên Tế Tinh cùng sắp mất đi.

Ngoài ra, quân đội Á Bình Ninh càng khủng khiếp hơn, có 30% quân đội nằm trong tay Lạc Đan Luân, đã đứng ở bờ vực phản bội. Tướng lĩnh đã chuẩn bị xong, sẵn sàng chống lệnh, thống lĩnh quân đội nhảy vào thể liên hiệp Tân Bối Ba, đánh về phía hành tinh mẹ Lạc Đan Luân - Ma Duệ Tinh.

Trong đó bao gồm hạm đội chủ lực đứng đầu Á Bình Ninh hạm đội Bất Khuất Dực. Đoàn hạm đội này trang bị mẫu hạm Ma Văn tiên tiên nhất thể liên hiệp A Bình Ninh, ông vua Đại Mẫu Hạm Bất Khuất.

Đây là tác phẩm đỉnh cao sự nghiệp chế tạo mẫu hạm Ma Văn của thể liên hiệp Á Bình Ninh, Độ dài lên đến 28.000m, có thể chở 7000 chiến cơ, 30 ngàn chiến cơ không người lái, tuyệt đối là bá chủ vũ trụ.

Ngoài ra, có 36 chiếc chiến hạm tính năng cao cấp, vô số chiến hạm khác. Tất cả tên hạm đều tiếp tục sử dụng tên hạm đội thời kỳ Lạc Đan Luân Đế Quốc.

Bên trong trang bị Ma vương không chiến sư, cũng là sư không chiến mạnh nhất thể liên hiệp Á Bình Ninh, toàn bộ đều là người Lạc Đan Luân, quan tổng chỉ huy hạm đội Á Nặc Tư, cũng là người Lạc Đan Luân.

Trên thực tế hạm đội này chính là con cưng của xí nghiệp Thiên Sứ, chỉ cần trang bị cung cấp cho hạm đội này, sẽ được giảm 30%.

Nói cách khác, đoàn hạm đội này cơ bản là hậu duệ hạm đội Lạc Đan Luân.

Lúc này, hạm đội Bất Khuất Dực đã lệch khỏi tuyến đường nhiệm vụ, đang đi về phía thể liên hiệp Tân Bối Ba. Đại thống soái Đế Á Qua đang cố gắng khuyên can, thực ra chỉ trong 6 giờ, quân sự thể liên hiệp Á Bình Ninh đã lộn xộn hết cả lên.

- Tướng quân Á Nặc Tư, ta mong ngài có thể bảo trì kìm chế, mọi chuyện sẽ có biện pháp. Ngài là quân nhân, phải lấy phục tùng mệnh lệnh là thiên chức.

Đế Á Qua cố khuyên nhủ, không có chút cứng rắn, hắn biết lúc này mà làm căng, sẽ chỉ làm thế cục xấu đi.

Nếu lúc này hậu duệ Lạc Đan Luân nổi điên, hoàn toàn có thể lật đổ thể liên hiệp Á Bình Ninh.

Ngài đại thống soái, hậu duệ Lạc Đan Luân, hạm đội Bất Khuất Dực, dốc hết sức mình vì thể liên hiệp Á Bình Ninh, vì có thể sừng sững trên đỉnh Vũ trụ Thái Qua, chúng ta anh dũng tiến tới không chút lùi bước, cho dù trả giá tính mạng này. Nhưng giờ phút này, thể liên hiệp Á Bình Ninh, có thể làm được gì cho chủng tộc Lạc Đan Luân?

Á Nặc Tư như phát run, nhìn thẳng vào đại thống soái Đế Á Qua, gần giọng nói.

Ta biết, Á Nặc Tư ta biết, bây giờ hội nghị liên hợp đang tích cực thảo luận, tổng thống đang tích cực can thiệp, chủ quản ngoại vụ đang kêu gọi hội nghị liên hợp Thái Cách. Bây giờ một mình ngươi ra ngoài, cũng không giải quyết được cái gì. Cứ tin tưởng ngài tổng thống, mọi chuyên sẽ có biện pháp giải quyết thích đáng, bây giờ ngài chỉ cần chờ đợi, kìm chế, đánh đơn lẻ vĩnh viễn sẽ không chiến thắng được.

Đế Á Qua toát hết mồ hôi, nói với Á Nặc Tư.

- Được rồi, ta đứng chờ tin tức ở biên giới thể liên hiệp Á Bình Ninh và thể liên hiệp Tân Bối Ba.

Á Nặc Tư trả lời, ngắt liên lạc.

Sau đó hạ lệnh hạm đội, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu!

Cùng lúc đó, phía Gia Đô Đế Quốc, đang tích cực điều động, nhưng thể liên hiệp Bắc Áo không ngừng “kéo”, không đồng ý cũng không từ chối, chỉ là không ngừng thảo luận.

Ở thể liên hợp Gia Đô, Khang Du nhìn một loạt tình báo điều động quân sự phía đông Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, sắc mặt âm trầm. Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc không có chiến sự trọng đại, khỏi cần nói cũng biết điều động quân sự như vậy có ý gì, tuyệt đối là muốn tấn công Ma Duệ Tinh, tấn công Tiêu Hoằng.

- Truyền lệnh, cho đại thần ngoại vụ Vương Vũ Văn, tiến hành can thiệp hội liên hợp Thái Cách!

Khang Du đứng dậy, nghiêm mặt hạ lệnh. Lúc này, mặc kệ có phải cố gắng hay không, Khang Du đều quyết định đứng về phía Tiêu Hoằng.

Liên hợp Thái Cách là địa điểm chuyên dùng phối hợp của sáu đại thể liên hiệp Vũ trụ Thái Qua, thường thường là trọng tài điều hòa ma sát giữa các thể liên hiệp.

Tuy rằng không quyền lực tuyệt đối, nhưng nó là chỗ dư luận dẫn đường can thiệp, nằm giữa trung tâm Vũ trụ Thái Qua, là Lai Mang Công Nghĩa Quốc tuyệt đối trung lập.

Quốc gia này không lớn, thậm chí còn không bằng một cái tinh quận đại Đế Quốc, cùng lắm lớn bằng Liên bang An Ni Á. Nhưng quốc gia này có địa vị đặc thù, có lui tới mậu dịch với bất cứ quốc gia nào, cho nên rất giàu có, ngành thông tin càng phát đạt.

Ngay cả bản thân Tiêu Hoằng cũng không biết, 2 viên phi đạn đường dài của hắn, đã làm Vũ trụ Thái Qua náo loạn, tất cả thể liên hiệp giống như sắm vai đặc biệt trong chuyện này.

Hiện giờ, lực ảnh hưởng của Tiêu Hoằng đã trở nên rất lớn ở Vũ trụ Thái Qua, rất có thể trở thành ngòi nổ cho đại chiến không gian Vũ trụ Thái Qua.

Đây là điều mỗi một thể liên hiệp đều không muốn thấy, nhưng nếu giải quyết không tốt, sẽ không thể tránh khỏi.

Thánh Bình Tinh, Lai Mang Công Nghĩa Quốc, nơi này phong cảnh tuyệt trần, cây to xanh mát, bầu trời trong veo, mây trắng tinh khiết, nước sông trong lành.

Hội liên hợp Vũ trụ Thái Qua thành lập ở nơi này.

Lúc này, sự kiện Ma Duệ Tinh và Lạc Đan Luân, sau khi yên lặng mấy trăm năm, lại bị đặt lên mặt bàn một lần nữa.

Bên trong đại sảnh thảo luận hội liên hợp Thánh Bình Tinh, hội trường An Khải Thụy đang ngồi trên ghế chính bàn hội nghị bảy cạnh, sáu mặt khác là đại thần ngoại vụ sáu thể liên hiệp, mỗi người đều nghiêm túc. Chỉ có thể liên hiệp Á Tế Á nhìn bình tĩnh một chút, tuy rằng Tiêu Hoằng và thể liên hiệp Á Tế Á có đầy xung đột, nhưng trong phong ba này, Á Tế Á không thể coi như chuyện ngoài.

Căn cứ công ước Lai Mang, mỗi một chủng tộc nào sinh ra phải được hưởng quyền tự do, được sinh hoạt cân bằng ở Vũ trụ Thái Qua. Mà thể liên hiệp Xích Nghĩa liên tục ngàn năm bức hại chủng tộc Lạc Đan Luân, chuyện này vốn là vô nhân đạo, nhất là Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, càng vô cùng tàn bạo.

Tổng quản ngoại vụ thể liên hiệp Á Bình Ninh sắc mặt lạnh băng nói, chỉ vào Phó An Tuấn, đại thần ngoại vụ thể liên hiệp Xích Nghĩa.

- Nói chúng ta bức hại người Lạc Đan Luân, có chứng cớ không?

Phó An Tuấn nhàn nhã như không, đáp lại.

- Đây là chứng cớ, mấy trăm năm qua, các ngươi tẩy rửa ý chí người Lạc Đan Luân, chế tạo thành con rối, đây là chứng cớ.

Tổng quản ngoại vụ Á Bình Ninh lấy ra tư liệu, nói.

- Đó chỉ là những hành vi không hợp pháp của xí nghiệp tư doanh thể liên hiệp Xích Nghĩa, không có liên quan tới chính phủ. Thể liên hiệp Xích Nghĩa đang tích cực bắt giữ những hành vi vô nhân đạo này.

Phó An Tuấn nói tiếp.

- Hơn nữa chế tạo con rối, cũng không phải là người Lạc Đan Luân, chẳng phải cũng có khối người thể liên hiệp khác hay sao? Lấy chuyện này ra làm chứng cớ bức hại Lạc Đan Luân, quá gượng ép.

Chủ quản ngoại vụ Tân Bối Ba bỗng nhàn nhạt nói, chỉ là một câu này, đã biểu lộ rõ lập trường.

Như vậy gần đây quân đội phía đông Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đang điều động phạm vi lớnMa Duệ Tinh, đây là chuyện gì?

Vương Vũ Văn, đại thần ngoại vụ Gia Đô cũng lên tiếng, lúc này cùng biểu lộ lập trường của mình.

Phó An Tuấn im lặng một lúc, chừng 1 phút sau. Ánh mắt gian xảo mới lóe lên, sau đó hiên ngang lẫm liệt nói:

Đó là vì Thiên Tế Tinh Lạc Đan Luân xâm lược Cao Tương Chân Nghĩa Quốc trên Ma Duệ Tinh, tàn sát bình dân Cao Tương, khiến cho sinh linh đồ thán. Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc vì giúp đỡ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, ngăn chặn kẻ xâm lược, mới không thể không vận dụng võ lực.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play