Thời gian tới buổi chiều, Cao Long Đình làm xong hết thảy công việc, rốt cục đến phiên ra tay đối phó Cao Long Văn.

Hiện giờ thế lực của Cao Long Văn và Hoắc Nhiên, gần như bị Cao Long Đình thanh lý sạch sẽ, đồng dạng Cao Long Văn trở thành tư lệnh không có quân, cũng trở thành muốn bóp nặn thế nào thì bóp.

Nhất là giờ khắc này, ước chừng trải qua ba ngày đại thanh tẩy, không nói đến thực lực của một nước Cao Tương Chân Nghĩa Quốc giảm xuống bao nhiêu, nhưng quyền lực của Cao Long Đình đã củng cố rất vững chắc, không người nào có thể lay chuyển được hắn.

Các đài tin tức lớn, gần như cũng gán cho Cao Long Văn từ nhỏ đến lớn đã làm bao nhiêu việc xấu, lật đổ cái đáy hướng lên trời. Đương nhiên có lẽ là có hư cấu, phóng đại ra, tuy nhiên, điều này trọng yếu sao? Cao Long Văn có đường sống cãi lại sao?

Giờ này khắc này Cao Long Văn và Hoắc Nhiên bị bí mật áp giải tới toà án tối cao của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, tất cả Chiến Văn của Hoắc Nhiên đã bị lột sạch, xiềng xích trên người hắn cũng đều là Ma Văn xiềng xích nhập khẩu từ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tới, vô cùng chắc chắn, và cùng một loại với xiềng xích lúc trước dùng trói buộc Phất Lạc.

Hai tay, hai chân của Cao Long Văn cũng bị mang Ma Văn gông xiềng, giờ phút này hai người đã hai mắt vô thần, ngàn tính vạn tính, Cao Long Văn và Hoắc Nhiên nằm mơ cũng không nghĩ tới, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc lại ủng hộ Cao Long Đình như vậy, không tiếc bí mật tiến hành can thiệp vũ lực.

Toàn bộ phòng xử án thật lớn, hiện giờ có thể nói trống rỗng, không có người tham dự, không có Ma Văn truyền thông, chỉ có quan toà vẻ mặt uy nghiêm, nhìn như cao cao tại thượng, cùng với hai gã nhân viên công tác sắc mặt lạnh như băng.

Ngoài ra, cũng chỉ có vài tên binh sĩ áp tải ở trong góc, trong tay cầm Ma Văn súng trường dáng vẻ lạnh như băng. Toàn cảnh như vậy thậm chí cũng làm cho cả phòng tràn ngập hàn ý.

Không khỏi làm cho Cao Long Văn hơi hơi run run.

“Kẽo kẹt.”

Đúng lúc này, một chỗ cửa hông phòng xử án chậm rãi mở ra, ngay sau đó Cao Long Đình một thân mặc trường bào màu đỏ tươi có viền tơ vàng, chậm rãi đi đến. So với dĩ vãng, mái tóc được chải vuốt vô cùng tinh xảo, ngay cả ánh mắt kia cũng đã xảy ra biến hóa bản chất vừa lạnh như băng lại vừa uy nghiêm.

Gần như vừa mới bước vào trong đó, một khí thế uy áp liền truyền khắp trong phòng rộng lớn như vậy.

Đi theo phía sau hắn chính là Dịch Phong Mạch, đồng dạng là im lặng không lên tiếng. Hiện giờ Cao Long Đình thượng vị, Dịch Phong Mạch cũng đã nước lên thì thuyền lên, không chỉ có củng cố quyền lực bản thân. Còn nắm chặt chẽ trong tay phần quyền lực của Hoắc Nhiên kia.

Ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, hoàn toàn có thể xưng là dưới một người trên vạn người.

Thấy hai người này lẳng lặng đi vào, lại nhìn quan toà vẻ mặt uy nghiêm cao cao tại thượng liền lộ ra bộ dáng nịnh nọt, lập tức đứng dậy, vô cùng cung kính cúi người chào Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch.

- Bái kiến Thần phụ, bái kiến Dịch Phong Mạch đại nhân!

Đại pháp quan cúi đầu khom lưng nói, đã không còn nhìn thấy nửa điểm khí chất trang trọng của quan toà trước đó.

- Đại pháp quan không cần đa lễ như thế, ta chỉ là tới dự thính. Nhớ kỹ, hết thảy phải dùng pháp luật là thước do, công bình, công chính tiến hành xử án hai người này!

Cao Long Đình mặt không đôi sắc, bày ra một bộ khí thế không giận mà uy nói.

Cao Long Đình nói như vậy, trong lòng đại pháp quan có thể không rõ là có ý tứ gì sao? Ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc cái gì là pháp luật? Lời nói của Thần phụ chính là pháp luật, pháp luật chỉ là công cụ của kẻ có quyền lực mà thôi.

- Hiểu rõ, hiểu rõ!

Đại pháp quan vội vàng nói.

Cao Long Đình không có tiếp tục nói thêm gì, chỉ cùng với Dịch Phong Mạch nhẹ nhàng ngồi ở bên cạnh đại pháp quan, về phần bản thân đại pháp quan, thời điểm này đã có chút nơm nớp lo sợ.

Tuy nhiên, vẫn bắt đầu tiến hành trình tự tương quan pháp luật, bắt đầu... Tuyên đọc tội danh thật lớn của Cao Long Văn, trong đó điều thứ nhất chính là thông đồng với kẻ địch Tiêu Hoằng, kết phường mưu sát thân sinh phụ thân. Sau đó chính là sự kiện ở nam bán cầu tàn sát hàng loạt dân trong thành, cùng với đủ loại các tội danh khác, ước chừng hơn hai mươi tội danh.

Hoắc Nhiên cũng như thế, số lượng tới mười bảy tội danh.

- Hiện tại bắt đầu tuyên án, phán xử án tử hình cho Cao Long Văn dùng thiết đâm thủng tim mà chết. Tuy nhiên niệm tình cũng là huyết mạch Cao gia, thiết đâm thủng tim có thể miễn, sửa thành chém đao! Hoắc Nhiên tội ác tày trời, mê hoặc con nối dòng của Cao gia, cho cực hình loạn đao phân thây!

Một cái kết quả vô cùng đơn giản, đại pháp quan khẽ liếc mắt nhìn Cao Long Đình một cái liền trực tiếp tuyên án.

Lại nhìn Cao Long Văn bị nhốt bên trong lồng sắt hợp kim, nghe nói như thế, cả người lập tức liền hoảng hốt, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi, sau đó run câm cập nói:

- Không... Không... Không... Ta không muốn chết! Đệ đệ... Cao Long Đình đệ đệ... Ta cái gì đều từ bỏ, toàn bộ đều cho ngươi... Hy vọng ngươi có thể xem ở tình huynh đệ, tha cho ta một cái mạng nhỏ, cầu ngươi...

Hoắc Nhiên ở bên trong lồng sắt khác, nhìn thấy bộ dáng Cao Long Văn như thế, không kìm được thở dài một tiếng. Quả nhiên, Cao Long Văn đúng thật là đồ vứt đi, đồng thời trực tiếp kéo theo Hoắc Nhiên xuống nước.

Nhìn thấy gương mặt mập ù của Cao Long Văn kia, cùng bộ dáng vô tận kích động kia, trong lòng Cao Long Đình quả thực thích thú tới cực điểm. Trên mặt toát ra ý cười lạnh lùng, sau đó chậm rãi đứng dậy, lên tiếng:

- Đại pháp quan lời nói mới rồi là có ý tứ gì, pháp luật là phải chú ý tới công bình, công chính, cái gì kêu là niệm tình huyết mạch của Cao gia?

Đại pháp quan tự nhiên hiểu được ý này của Cao Long Đình, chính là không nghĩ tới, Cao Long Đình này độc như thế, một chút không thèm nghĩ tới tình cảm huynh đệ, quả thực chính là kẻ lòng dạ độc ác mà!

- Không thể tưởng được, Thần phụ công chính liêm minh như thế, không làm việc tư tình thiên vị.

Tuy rằng trong lòng nghĩ như thế, nhưng đại pháp quan vẫn là ca ngợi nói.

Tiếp theo sau, đại pháp quan liền tức khắc sửa án, phán xử Cao Long Văn phải thiết đâm thủng tim mà chết, Hoắc Nhiên duy trì như cũ.

Nhưng mà, ngay lúc đại pháp quan vừa mới sửa đổi bản án xong, lại nhìn Dịch Phong Mạch bỗng nhiên đi tới nói nhỏ vài câu bên tai Cao Long Đình.

Nhìn lại Cao Long Đình nghe nói như thế, trên mặt không kìm được toát ra một chút ý cười lạnh lùng, tiếp theo nói với đại pháp quan:

- Hoắc Nhiên kia, ở Cao Tương Chân Nghĩa Quốc dù sao cũng là một thần tử có công, tội chết miễn đi, nhưng tội sống khó tha, tức khắc đưa hắn tới Tín Nghĩa Thị, chế thành nhân ngẫu đi!

[ truyen cua tui đốt net ]

Nghe nói như thế Hoắc Nhiên vốn sắc mặt mờ mịt, đột nhiên trở nên vô cùng hung ác. Đưa hắn chế thành nhân ngẫu, điều này tuyệt đối còn tàn nhẫn hơn so với giết chết, đây rõ ràng chính là gạt bỏ ý thức của Hoắc Nhiên, còn muôn để cho thân thể Hoắc Nhiên chịu đủ lăng nhục.

- Cao Long Đình, Dịch Phong Mạch, hai tên khốn các ngươi này, không nghĩ tới các ngươi âm độc như vậy, ta nguyền rủa các ngươi không chết tử tế được!

Hoắc Nhiên hai mắt đỏ bừng, chớp chớp vài cái, rồi mắng chửi Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch ầm lên.

- Khốn kiếp, ác đồ Hoắc Nhiên cũng dám nhục mạ Thần phụ, tội thêm một bậc...

- Quên đi, ta không để bụng, cứ duy trì quyết định như vậy là được!

Không đợi đại pháp quan nói xong, Cao Long Đình phất tay áo, nhẹ giọng nói.

- Dạ, Thần phụ!

Đại pháp quan cúi người, vô cùng cung kính nói với Cao Long Đình.

Nhìn lại Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch cũng không có nói gì thêm, mà chỉ chậm rãi đứng dậy rời đi.

Trước mắt hai người kia đã diệt trừ, như vậy đối với Cao Long Đình mà nói, kế tiếp tự nhiên chính là báo thù cho Thần phụ Cao Triết Cơ, phải phát động công kích điên cuồng Thiên Tế Tinh.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở Thiên Tế Tinh, giờ này khắc này đang khoanh chân ngồi ở đầu giường, sử dụng Ma Văn tu luyện Ngự Nhiên, hết sức chuyên chú tiên hành tu luyện.

Đối với nỗi buồn giết chết Cao Triết Cơ, còn không có nhận được Vương Giả Khôi, Tiêu Hoằng đã tạm thời quên đi. Lời nói của bóng đen kia, Tiêu Hoằng ước chừng suy nghĩ hai ngày, nhưng một chút tiến triển cũng không có, đơn giản liền không hề nghĩ tới nữa.

Mà hiện tại, việc cấp bách của Tiêu Hoằng, trên cơ bản chính là nghênh đón phản công điên cuồng của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, kết quả này cũng là điều tất nhiên! Không nói tới Cao Long Đình kia muốn đánh hay không đánh, cha ruột của mình bị Tiêu Hoằng giết chết, có đạo lý không nghĩ tới chuyện báo thù?

Ngoài ra, chính là Thượng Băng Chân Nghĩa Quốc, toàn bộ Xích Nghĩa liên hợp thế mới thật chân chính là địch nhân của chủng tộc Lạc Đan Luân, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc nói dễ nghé một chút chỉ là lính hầu, nói khó nghe một chút, chính là một tay sai mà thôi.

Thông qua tin tình báo chiến đấu vài ngày trước phát sinh ở Sùng Cao Châu, Tiêu Hoằng đã có hiểu biết phần nào đối với sức chiến đấu của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, năng lực tác chiến của từng binh sĩ so với binh sĩ tinh nhuệ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, gần như có thể đạt tới một so với ba, thậm chí là một so với năm.

Nói thẳng ra, một binh sĩ của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, có thể đồng thời đối phó từ ba đến năm tên binh sĩ Cao Tương.

Chất lượng quân đội như vậy xem như rất khủng bố rồi.

Đương nhiên tính riêng thực lực của binh sĩ như vậy, so với quân đội Lạc Đan Luân ở vào trạng thái thật tốt hiện nay vẫn là có chênh lệch một ít, nhưng nhìn chung toàn bộ Thiên Tế Tinh có được quân số chỉ có bảy tám chục vạn quân.

Nhìn lại Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đâu? Chỉ tính trong tay Trương Thượng Quân đã có tới mấy trăm vạn bộ đội tinh nhuệ.

Tất cả trang bị lại vô cùng hoàn mỹ, bản thân có nghiên cứu sản xuất, cũng có thu thập từ Tân Bối Ba liên hợp thể.

Đối với Thiên Tế Tinh mà nói, đây mới là cường địch chân chính!

Dựa theo thực lực của Thiên Tế Tinh hiện tại, nếu đao thực súng thực hai nước dùng hết toàn lực sống mái, ở dưới tình huống không có phong ấn của Cáp Thụy Sâm bảo hộ, Thiên Tế Tinh hoàn toàn không có phần thắng.

“Nhất định phải nắm bắt thời gian phát triển mới được. Ngoài ra, chính là nghiên cứu sản xuất Ma Văn chiến hạm, không đi ra được Ma Duệ Tinh, thủy chung không phải là biện pháp.” Tiêu Hoằng không ngừng nói thầm trong lòng.

Đảo mắt thời gian tới chính ngọ, Tiêu Hoằng ăn qua loa một vài thứ, rồi rời văn phòng đi ra ngoài.

Ngẩng đầu, lại lần nữa nhìn lên bầu trời, nhìn tầng mây rất nặng kia, Tiêu Hoằng liền một người lặng yên đi dọc theo bên đường, hai bên đường phố xe linh thú lui tới phía trên đường phố vô cùng an bình, cảnh tượng rất tấp nập phồn vinh.

Hai bên đường phố, từng cây hồng yên cũng đã một lần nữa kết hoa hé nụ, một mảng sinh cơ bừng bừng.

Cách tòa nhà văn phòng không xa chỗ đất hoang đổ nát kia, cũng đã xây lên một dãy tòa lầu năm tầng tinh xảo, từng cư dân đang vô cùng vui vẻ dọn gia cụ vào trong đó, chuẩn bị vào ở làm nhà mới của chính mình.

Tùy tiện đi tới một chỗ ghế dựa dài bên đường, Tiêu Hoằng một mình lẳng lặng ngồi xuống, sau đó một tay chống cằm, ngẩn người nhìn cảnh yên tĩnh phía trước.

Mà trong óc Tiêu Hoằng thì đang yên lặng suy nghĩ về tương lai, tương lai của mình, tương lai của Lạc Đan Luân. Kỳ thật có một số thời điểm, Tiêu Hoằng thật sự rất muốn cứ như vậy ngồi, bình tĩnh, không có người quấy rầy, nếu như có người cùng nhau ngồi với hắn như vậy thì quá tốt.

Chỉ tiếc, điều này đối với Tiêu Hoằng mà nói dường như đã trở thành hy vọng xa vời

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play