Tiêu Hoằng vừa nói ra lời này, sắc mặt Cao Triết Cơ biến thành tái nhợt, ánh mắt biến đổi!
Tiêu Hoằng chỉ một câu nhẹ nhàng, lúc này như đánh thức hắn. Đúng thế, đã quá nửa tiếng rồi, theo lý mà nói thì quân đội tiếp viện đã phải đến, cho dù Hoắc Nhiên và Dịch Phong Mạch có chuyện gì, cũng phải nên xuất hiện. Nhưng mà bây giờ, ngoài quân thân vệ của mình, cùng với 50 ngàn tàn quân Kính Hiến, lại không thấy nửa cái bóng của quân đội cứu viện.
Như vậy...
Trong lòng Cao Triết Cơ không khỏi rên rỉ, sống lưng rét lạnh.
Trong một thoáng kinh ngạc của Cao Triết Cơ, Tiêu Hoằng đã tìm được lỗ thủng, tay trái nắm chặt cự kiếm mỏ neo, tay phải xòe ra, lòng bàn tay hình thành văn ánh sáng, nháy mắt bắn ra cọc băng dày đặc, nhắm thẳng ngực Cao Triết Cơ.
Ầm! Ầm! Ầm...
Nháy mắt, cọc băng dày đặc bắn vào ngực Cao Triết Cơ, trực tiếp đánh Cao Triết Cơ từ không trung rơi xuống triền núi, nện mạnh xuống đất.
Nhưng không thể không nói, Cao Triết Cơ mặc hai lớp giáp Ma Văn, lực phòng ngự hết chỗ chê. Tiêu Hoằng toàn lực công kích, đánh thật mạnh vào ngực Cao Triết Cơ, chỉ để lại vi cái lỗ máu, không khiến Cao Triết Cơ bị thương chí mạng gì.
Chỉ là lực đánh vào quá lớn, làm Cao Triết Cơ cảm thấy ở ngực đau đớn, hít thở không thông.
Không cho Cao Triết Cơ có cơ hội điều chỉnh, Tiêu Hoằng đứng trên không trung, giơ cự kiếm mỏ neo lập tức chém xuống. Nếu trúng lần này, du cho Cao Triết Cơ có thực lực Đại Ngự Sư cấp năm, chắc chắn cũng phải bị thương nặng.
Cho nên, Cao Triết Cơ đành nghiến răng, đứng lên đồng thời nhanh chóng tránh né, miễn cưỡng tránh được công kích của Tiêu Hoằng.
- Bây giờ, biết được tin ngươi bị tập kích, Cao Long Văn chắc chắn sẽ lập tức chuẩn bị tiếp nhận vị trí của ngươi, trở thành một đời Thần phụ mới. Sau đó chuẩn bị quốc tang cho ngươi, khóc rống chảy nước mặt nước mũi trước thi thể ngươi, đổ hết mọi tội lỗi lên người ta. Về phần đứa con trai Cao Long Đình của ngươi, chắc chắn sẽ dốc hết sức liều một trận vì vị trí Thần phụ, đánh cho ngươi chết ta sống, sẽ đột nhiên ra tay ở bên thi thể của ngươi. Cao Tương Chân Nghĩa Quốc sẽ chìm trong nội loạn liên miên, về phần ngươi, sẽ không ai để ý tới, cùng lắm là dựng cho ngươi mấy bức tượng, không hơn.
Tiêu Hoằng đứng trên triền núi bừa bộn, quay người lại, gằn giọng nói với Cao Triết Cơ, sắc mặt vẫn hàm chứa tươi cười lạnh lùng.
- Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!
Cao Triết Cơ tóc tai bù xù lui ra sau, liên tục gào lên. Tâm thần bị lời nói của Tiêu Hoằng quấy nhiễu, đã trở nên rối loạn. Đối với Cao Triết Cơ, bất kỳ ai cũng không thể xâm phạm quyền lực của hắn, dù đó là con ruột của mình.
Huống chi, trước mắt bọn nó hình như không để ý đến sống chết của mình, mà đang nội đấu vì quyền lực!
Tiêu Hoằng không đáp lại ngay, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc, mở túi Ma Văn lấy ra một cái huy chương màu vàng, bên trên còn ấn tên của Cao Long Văn. Thứ này, là lúc trước Tiêu Hoằng lục lọi được trong túi Ma Văn của Cao Long Văn.
Nhìn thấy thứ này, sắc mặt Cao Triết Cơ lại đại biến.
- Nó là của Cao Long Văn, tại sao lại có thể ở trong tay ngươi?
Cao Triết Cơ lên tiếng hỏi.
- Chẳng lẽ hiện giờ ngươi còn không biết hay sao? Lúc trước ở địa khu Gia Tác, con trai cưng Cao Long Văn của ngươi bị ta bất giữ, lúc đó hắn giống như một con lợn ngốc, thật là đáng yêu. Lúc ấy ta nói với hẳn, chẳng lẽ ngươi muốn làm Chuẩn thần phụ cả đời hay sao? Lỡ như lão cha của ngươi sơ ý, trở thành Ngự hồn, vậy ngươi cứ chờ làm Chuẩn thần phụ cả ngàn năm đi. Nói không chừng, còn không sống lâu bằng lão cha của ngươi. Sau đó ta thả hắn đi, sau đó hắn liền tàn sát cả một tòa thành, bởi vì mọi người trong thành đó đều nhìn thấy cảnh tượng hắn bị bắt.
Cao Triết Cơ nổi giận rống lên, bổ nhào về phía Tiêu Hoằng, trong lòng không biết là cảm giác gì. Hắn có thể cảm nhận được, từ rất lâu trước kia, Tiêu Hoằng đã gieo hạt giống tội ác vào Cao Long Văn, lại càng hận Cao Long Văn và Cao Long Đình đến đỉnh điểm!
Trái lại, Tiêu Hoằng nhìn Cao Triết Cơ mặt mũi dữ tợn bổ nhào tới, sắc mặt không thay đổi, từ từ thu hồi cự kiếm mỏ neo, cũng lao về phía Cao Triết Cơ.
Lúc này, Tiêu Hoằng định thay đổi chiến thuật, trước đó lợi dụng cự kiếm mỏ neo đánh mạnh chém mạnh, đổi thành biến chuyển linh hoạt, chuẩn bị dùng tốc độ chiến đấu với Cao Triết Cơ. Dù sao cự kiếm mỏ neo tuy có uy lực rất lớn, nhưng cầm cái thứ to như vậy, khó tránh khỏi ảnh hưởng tính cơ động.
Đồng thời, khe nứt không gian thủy tinh của Tiêu Hoằng lại xuất hiện trước sau người, bố trí xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, Tiêu Hoằng và Cao Triết Cơ lại quấn lấy nhau, ngươi tới ta lui, giống như muốn giết đối phương ngay lập tức, chiêu chiêu chí mạng.
Cùng lúc đó, đúng như lời của Tiêu Hoằng, mặc kệ là Cao Long Văn hay Cao Long Đình đều không hề để ý tới sống chết của Cao Triết Cơ.
Lúc này, Cao Long Đình đang bí mật liên lạc với Trương Thượng Quân, điều chỉnh diễn biến tình thế, báo cáo một lượt với Trương Thượng Quân.
- Bây giờ, Cao Long Văn kia hoàn toàn không để ý chết sống của cha, đang điều động quân đội xung quanh, củng cố quyền lực của mình. Ta có lòng muốn cứu cha, nhưng lại bất lực. Nếu Cao Long Văn lấy được quyền lực Thần phụ, như vậy kẻ bị hại đầu tiên, sẽ chính là ta. Mong Trương Thượng Quân tiền bối cứu mạng.
Cao Long Đình gần như khóc lóc nói với Trương Thượng Quân.
Trước đó có nói, Trương Thượng Quân và Cao Triết Cơ là anh em kết nghĩa, cho nên nghe Cao Long Đình báo cáo, không khỏi nổi giận!
- Thật sự có chuyện này?
Trương Thượng Quân mặt lạnh hỏi.
- Tuyệt đối chính xác, không tin ngài có thể nhìn xem.
Cao Long Đình nói xong, mở màn hình khác, bên trên là Cao Long Văn hạ lệnh, chỉ dùng hai cái sư đoàn hạng 2, chậm chạp đi cứu viện Cao Triết Cơ đang nguy hiểm tới tính mạng.
Mệnh lệnh này có ý gì, không cần nói nữa.
- Bây giờ ngươi có tính toán gì?
đọc truyện với http://truyencuatui.net/
Trương Thượng Quân nghiêm mặt, mắt bắn ra tia sáng lạnh, hỏi Cao Long Đình.
- Bây giờ ta chỉ muốn cứu cha sống sót, không dám nghĩ chuyện khác.
Cao Long Đình giả mù sa mưa nói, còn nặn ra nước mắt.
- Cha của ngươi xem chừng đã dữ nhiều lành ít, nhưng tên nghịch tử Cao Long Văn kia muốn lấy được vị trí Thần phụ, tuyệt đối không dễ như thế. Cứ yên tâm, ta có biện pháp, làm cho Cao Long Văn lãnh đủ!
Trương Thượng Quân trả lời, liền trực tiếp tắt liên lạc.
Trương Thượng Quân trả lời, liền trực tiếp tắt liên lạc.
Hình ảnh Trương Thượng Quân biến mất, Cao Long Đình mặt còn vương nước mắt, bỗng hiện ra thần sắc âm lãnh nhàn nhạt. Chỉ cần có Trương Thượng Quân phụ trách hỗ tr��, phần thắng sẽ được nâng lên rất cao.
Về phần Cao Triết Cơ, chỉ cần có thể giành được vị trí Thần phụ, chết thì chết thôi.
Còn ở thành Phấn Tiến, Tiêu Hoằng cùng Cao Triết Cơ lại đánh nhau nửa tiếng, hai người đều thương tích đầy mình, khác ở chỗ Tiêu Hoằng đã dần chiếm cứ ưu thế. Cao Triết Cơ bởi vì tiêu hao thể lực Ngự lực quá lớn, bắt đầu trở nên suy yếu, mồ hôi hòa lẫn với máu chảy khắp người, bộ dạng hết sức thảm hại.
Tiêu Hoằng vận dụng khe nứt không gian Củ Trận, cùng quấy rầy Cao Triết Cơ không thôi. Chỉ cần Tiêu Hoằng tiến vào khe nứt không gian thủy tinh, Tiêu Hoằng sẽ có khả năng lao ra tấn công từ bất kỳ hướng nào. Chỉ cần một chút sơ ý, hắn sẽ bị thương nặng, bức ép Cao Triết Cơ lúc nào cũng phải căng cứng thân kinh, tuyệt đối khiến Cao Triết Cơ tiêu hao tinh thần quá lớn.
Lúc này, Cao Triết Cơ toát mồ hôi như mưa, hai tay hai chân đã bắt đầu phát run, từ nhỏ đến lớn, có khi nào Cao Triết Cơ chịu khổ như thế.
Đương nhiên, trọng yếu hơn vẫn là trên tâm lý, liên quan tới tính mạng, đã suốt 1 tiếng trôi qua, xung quanh không thấy một bóng viện quân, làm hắn cảm giác đường đường là Thần phụ như mình lại bị người ta hoàn toàn quên lãng.
Thực tế, toàn bộ quân đội xung quanh đã bị Hoắc Nhiên kìm giữ tạm thời, ai không nghe theo, trực tiếp bị giết.
Tràng cảnh này như nói rõ tính chân thật những lời Tiêu Hoằng đã nói, hai đứa con trai mặc kệ chết sống của hắn, đả kích tâm linh như thế mới là chết người. Phẫn nộ, đau thương và xót xa hòa lẫn vào nhau.
Về phần Tiêu Hoằng, tâm tình không có phức tạp như vậy, bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất, đó là giết Cao Triết Cơ!
Giằng co vài giây, Tiêu Hoằng một tay cầm đoản đao Nhược Thủy, tay kia có những băng tinh bay múa quanh cánh tay, trên bầu trời, những đám mây màu máu nặng nề thường xuyên giáng xuống mộ bia bằng băng cao mấy mét,
Nhìn chòng chọc vào Cao Triết Cơ, Tiêu Hoằng mở ra Ma Dực, lại bổ nhào vào hắn!
Đã chiến đấu hơn một tiếng, Tiêu Hoằng vẫn duy trì ý chí chiến đấu dồi dào, tràn đầy sức mạnh. Còn Cao Triết Cơ lại cảm giác như thân thể nhũn ra, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, căn bản không có đường đánh trả.
Về phần thành viên đội quân tù nhân, đã tụ tập ở xung quanh, trên người dính đầy máu, cũng bị thương ít nhiều, nhưng không có người bỏ mình. Quân thân vệ cùng 50 ngàn binh lính Kính Hiến, đã bị đội quân tù nhân công kích, toàn quân bị diệt.
Bây giờ chỉ còn mỗi Cao Triết Cơ tư lệnh tay không này.
Chỉ là, lúc này đội quân tù nhân không có ý ra tay, cứ lẳng lặng nhìn quyết đấu giữa Tiêu Hoằng và Cao Triết Cơ. Đây là sứ mệnh của Tiêu Hoằng, hơn nữa thành viên đội quân tù nhân cũng biết, chỉ cần Cao Triết Cơ không chết, là sẽ không có viện quân.
Tình cảnh này, khỏi phải nói trong lòng Cao Triết Cơ bị đả kích cỡ nào. Cho dù hắn có thể đánh thắng được Tiêu Hoằng đội quân tù nhân đông như thế, mỗi người đánh một cái, cũng làm hắn lãnh đủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT