Đứng ở Bắc Dương Thị cách Thiên Tế Tinh gần nhất, Hoắc Nhiên nhìn từng chiếc Ma Văn chiến xa, cùng với binh sĩ Cao Tương đông nghìn nghịt không ngừng lao tới tiền tuyến, tiến hành đủ loại kiểu dáng chuẩn bị, cùng dĩ vãng tiến hành xung phong giáp lá cà với binh sĩ Lạc Đan Luân không giống như trước.
Quân đoàn phi cơ, xe tăng toàn bộ hoàn toàn trọng trang.
Đương nhiên, lần này mục đích chân thật, cũng không phải định dẹp yên Thiên Tế Tinh, mà chính là hô hào khẩu hiệu để tuyên bố với đối ngoại, không hơn không kém. Mục đích chân chính, chính là diễn một vở tuồng hoành tráng có một không hai ở trước mặt Cao Triết Cơ đại nhân, ở trước mặt người Cao Tương... Để triển lăm phong phạm cường quốc siêu cấp của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Dùng máu tươi của binh sĩ Cao Tương để biểu diễn.
- Lệnh cho toàn quân tướng sĩ, phải xuất ra hết tinh thần chiến đấu! Ở phía sau bọn họ, có phi cơ, xe tăng làm hậu thuẫn cho họ, phải ép Thiên Tế Tinh bọn chúng ở bên trong như con rùa rút đầu!
Hoắc Nhiên cầm lấy Ma Văn thông tin, ra lệnh cho quan chỉ huy tiền tuyến, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.
Sau đó, Hoắc Nhiên lại phát ra mệnh lệnh cho Cao Long Văn, bảo hắn tận khả năng nắm quyền chỉ huy quân đội châu của hắn ở trong tay mình. Đồng thời nhớ lấy đừng để một chỗ trống nào cho Cao Long Đình và Dịch Phong Mạch chui vào. Có thể nói, đã là lần thứ ba Hoắc Nhiên phát ra tin này.
Cùng lúc đó, ở Lập Đốn Quận, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc tạo ra động tĩnh lớn như vậy, Thái Tư thân là một Quận trưởng, có thể không nhìn thấy sao?
Giờ phút này, Thái Tư đang ngồi ở trong văn phòng nhìn vào màn hình trước mặt. Phía trên đúng là vô số chiếc Ma Văn xe tăng cùng với binh sĩ Cao Tương hùng hùng hổ hổ.
Đối với hình ảnh như vậy, Thái Tư cũng không có mảy may cảm giác nghiêm trọng. Dù sao chỉ cần quân đội Lạc Đan Luân không đi ra khỏi chiến tuyến phòng thủ Thụy Mã, không ra ngoài phong ấn của Cáp Thụy Sâm, Ma Văn xe tăng chỉ là vật bài trí, không có chút uy hiếp gì đáng nói, ngược lại chỉ là lãng phí đạn pháo.
Thế nhưng Thái Tư vốn có điều không rõ: Nếu đã biết làm vậy là lãng phí đạn pháo, vì sao còn muốn bày ra bộ tư thế này? Dùng đạn pháo này để đổi lấy một ít lương thực, cứu tế một chút cho nạn dân của Cao Tương, không phải tốt hơn sao?
- Đây rốt cuộc thật sự làm chuyện điên khùng gì?
Thái Tư không kìm được thì thào tự nói. Nhưng cũng không dám có chút sơ suất, vạn nhất quân đội Cao Tương có âm mưu quỷ kế gì khác thì sao? Không thể không đề phòng, cẩn thận là tốt nhất.
Có ý tưởng như vậy, Thái Tư liền lấy ra Ma Văn thông tin, phát ra lời kêu gọi tới Tiêu Hoằng.
Kết quả lại phát hiện, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng đã không thể tiếp nối. Thái Tư lại tiếp tục phát ra lời kêu gọi Phất Lạc, vẫn như trước không thể tiếp nối.
Trong cùng một lúc, Ma Văn thông tin của hai Quận trưởng Lý Hải Quận đồng thời không thể tiếp nối. Điều này cực kỳ hiếm thấy.
- Ngay lúc đại chiến lâm đầu, hai vị Quận trưởng đồng thời tắt Ma Văn thông tin, đây lại là chuyện gì xảy ra?
Thái Tư lẩm bẩm một câu, trên mặt hoặc ít hoặc nhiều hiện lên một chút vẻ bất mãn.
Thái Tư có thể khẳng định, Tiêu Hoằng trăm phần trăm biết biến hóa sắp tới của Sùng Cao Châu, nhưng lúc này, thời điểm Thái Tư cần tìm Tiêu Hoằng thương lượng, Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng lại không liên hệ được.
- Tên Tiêu Hoằng kia rốt cuộc đang làm cái quái quỷ gì?
Thái Tư tự nói một tiếng, tiếp theo liền chuyển hướng phát ra lời kêu gọi chủ quản Phất Minh Qua thủ hạ của Tiêu Hoằng.
- Thái Tư Quận trưởng, có chuyện gì?
Ước chừng trôi qua thời gian có thể có một phút đồng hồ, Phất Minh Qua mới tiếp nối liên lạc, biểu tình có thể nói rất nghiêm túc, hình ảnh giàn giáo kiên tạo ở phía sau, đã bị một cái giá sách che lại.
Có thể nói, hiện tại hai đại Quận trưởng trực tiếp lẻn vào Kính Hiến Châu, lúc này Phất Minh Qua có thể thoải mái mới kêu là lạ.
- Ta hỏi ngươi, Tiêu Hoằng đâu? Ngươi có biết hắn ở địa phương nào không?
- Biết, nhưng ta không thể nói, cũng hy vọng Thái Tư Quận trưởng không cần miệt mài quá nhiều đối với vấn đề này!
Phất Minh Qua nhẹ giọng đáp lại, trên nét mặt căn bản không có vẻ cung kính như trước đây.
Thái Tư nhìn thấy vẻ khác thường của Phất Minh Qua như thế, thần sắc hơi biến đổi, hắn dường như dự cảm được điều gì.
- Ta chỉ hỏi tiếp ngươi một vấn đề: Tiêu Hoằng hắn có biết Sùng Cao Châu điều động quân sự hay không, hiện tại đại binh bọn chúng đang tiếp cận rồi!
Thái Tư hỏi tiếp.
- Biết! Tuy nhiên, xin yên tâm! Nếu hết thảy thuận lợi, trận chiến đấu này rất nhanh chấm dứt. Mặt khác, hy vọng Thái Tư Quận trưởng sau đây hãy phát ra mệnh lệnh, tận khả năng không cần đề cập tới Tiêu Quận trưởng!
Phất Minh Qua nói xong, liền cắt liên lạc, toàn bộ đối thoại không vượt qua thời gian nửa phút.
Nhìn lại Thái Tư, thấy Phất Minh Qua cắt liên lạc, trong ánh mắt hiện lên vẻ nghi hoặc vô tận, hắn có điều nghĩ không thông, cái gì kêu là: Hết thảy thuận lợi, chiến đấu sẽ rất nhanh chấm dứt?
http://truyencuatui.net/
Nói vậy giờ này khắc này, đánh chết Thái Tư hắn cũng không nghĩ ra được nhiệm vụ của Tiêu Hoằng đang thi hành: Là tự mình đi ám sát Cao Triết Cơ.
- Truyền lệnh xuống, toàn tuyến làm tốt chuẩn bị ứng chiến, nếu Cao Tương nhân muốn đấu võ, lão nhân ta liền phụng bồi!
Thái Tư quyết đoán phát ra mệnh lệnh, đồng thời gửi đi tin tức chi tiết như vậy cho Lạc Lý Tư.
Đảo mắt, thời gian tới mười giờ sáng ở Kính Hiến Châu. Lúc này, Tiêu Hoằng đã mở hé ra hai mắt, ngoài cửa đang truyền vào tiếng đập cửa vô cùng thô lỗ.
- Kiểm tra thường lệ, mau mau mở cửa! Chúng ta biết, bên trong có người!
Từ ngoài cửa truyền vào thanh âm thô lỗ của binh sĩ Cao Tương.
Tiêu Hoằng không một chút bối rối, vẫn như trước bình thản đeo Ma Văn mô phỏng dung mạo lên mặt, rồi lập tức khởi động.
Ngay sau đó, nhìn lại tướng mạo Tiêu Hoằng liền lập tức biến thành bộ dáng của nam nhân Cao Tương ngày hôm qua, sau đó liên rất nhanh mặc vào quân áo của hắn, hoàn toàn vừa vạn.
Ngay sau đó Tiêu Hoằng lại đội cái mũ cũ kỹ lên đầu, rồi mới bước nhanh tới cửa, mở cửa ra.
- Sao lại thế này? Sao chậm rì vậy!
Binh sĩ Cao Tương đứng ở cửa tức giận nói. Ở phía sau hắn, còn có mấy chục tên binh sĩ Cao Tương đi gõ cửa từng nhà.
- Mới vừa thức dậy!
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại, cả người không có chút làm bộ làm tịch.
- Mới vừa thức dậy? Ngươi thật là lười biếng! Nhớ kỹ a, trước mười hai giờ đến năm giờ chiều, ngươi phải tạm thời rời nơi này, để bảo đảm an toàn tuyệt đối cho Thần phụ!
Binh sĩ Cao Tương nói tiếp.
- Ách, đã biết!
Tiêu Hoằng đáp lại một tiếng.
Ngay sau đó, tên binh sĩ Cao Tương này theo cửa mở nhìn một vòng bên trong, xác định cơ bản không có bất kỳ khác thường gì, liền đi tới nhà tiếp theo.
Trên thực tế, thượng cấp lệnh cho bọn họ chính là phải tiến hành kiểm tra từng nhà, tiến thêm một bước bảo đảm không có chuyện ngoài ý muốn, nhưng với 5 vạn người trong thời gian nửa ngày kiểm tra toàn bộ thành thị, sao có thể làm kịp chứ? Bởi vậy xem liếc mắt một cái, không thành vấn đề liền coi như xong chuyện.
Nhẹ nhàng khép kín cửa phòng, Tiêu Hoằng thoáng trầm tư một chút: Trước mười hai giờ, lời này không ngoài ý chính là, Cao Triết Cơ sẽ xuất hiện ở đây sau mười hai giờ.
Lại một lần nữa liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bên trong bầu trời mưa đã bắt đầu dần dần ngớt hạt. Xa xa trên bầu trời, ánh mặt trời đã bắt đầu dần dần trở nên sáng ngời.
Đi tới phía trước cửa sổ, rất nhiều binh sĩ Cao Tương ngụy trang, giả làm người dân Cao Tương, như trước dùng rơm rạ gắn lên nón tre, cùng với dùng rơm rạ gắn lên áo tơi.
Nhìn thấy một màn như vậy, Tiêu Hoằng cười lạnh nhạt, quay đầu lại chỉ thấy bên trong phòng khách, cũng có một chiếc áo tơi máng trên vách tường, còn treo một cái nón tre ở bên cạnh. Vừa khéo hai vật khác biệt này có thể che giấu mái tóc trắng, cùng với kiện chiến bào màu xám của Tiêu Hoằng, có thể tạm thời ngụy trang và yểm hộ tốt cho bản thân.
Ở toàn bộ bốn phía trung tâm quảng trường Cao Sách, 500 thành viên đội quân tù nhân đã xuất hiện ở các góc không muốn người biết, giống như từng đôi tay Tử Thần trong đêm đen, vô hình, mà có âm trầm, từng chút từng chút bao phù quảng trường trung tâm Cao Sách.
Cùng lúc đó, ở bên trong khách sạn Cao Triết Cơ nghỉ lại, Cao Triết Cơ đã thay trường bào vô cùng chỉnh tề. Phía trên trường bào màu đỏ tươi, có từng đường hoa văn màu kim hoàng tinh mỹ, mà ở bên trong trường bào hoa lệ này là Ma Văn nhuyễn giáp do Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc chế tạo, phải bỏ ra phí tổn lớn mua về. Tuy rằng chỉ mỏng như cánh ve, nhưng năng lực phòng hộ không thua kém chút nào so với thép hợp kim.
Nếu loạn dân có ý đồ bắn tỉa ám sát từ xa, hoàn toàn không có khả năng xuyên thấu.
Theo Cao Triết Cơ sửa sang lại trang phục xong, đi vào nhà ăn, Cao Triết Cơ liền nhìn thấy phía trên bàn ăn thật lớn trước mặt, bày đầy món ăn quý báu, như lưỡi của Thủy linh ngư, cánh gà trăm đuôi, nấm tuyết sâm, đùi ếch khí liên vân vân... Trên bàn ăn không dưới ba mươi đạo kỳ trân dị bảo, ngoài ra còn có rượu huyết linh thú vô cùng quý báu.
Chỉ một bàn đồ ăn như vậy gần như tương đương với thức ăn cả đời của người dân cả một thôn xóm.
- Xa xỉ như vậy không tốt lắm đâu?
Cao Triết Cơ nhìn thấy các món ăn như thế, liền bày ra một vẻ mặt không vui nói.
- Thần phụ! Ngài ngày đêm làm việc vất vả cho con dân Cao Tương, cũng phải dừng lại hưởng thụ một chút! Hiện tại Cao Tương Chân Nghĩa Quốc ở dưới dẫn dắt của ngài đã trở nên phú cường, con dân đều sống qua ngày lành, đây đều là công lao của ngài, một bàn món ăn như thế cũng chính là toàn bộ Kính Hiến Châu hồi báo một chút đối với ngài!
Hàn Kính Cao vô cùng cung kính, nói với Cao Triết Cơ. Trên mặt tràn ngập vẻ nịnh nọt.
Mà nghe lời nói của Hàn Kính Cao như thế, trên mặt Cao Triết Cơ cũng lộ ra một chút ý cười mờ nhạt, trước mặc kệ lời này thiệt giả, nói tóm lại lời này Cao Triết Cơ phi thường thích nghe.
Tiếp theo sau Cao Triết Cơ liền nhẹ nhàng ngồi ở bên bàn ăn quý giá đẹp đẽ, bắt đầu hưởng dụng các món ăn trước mặt.
Một bên quan viên văn võ thì thật cẩn thận hầu hạ.
Duy chỉ có Lý Giai Việt chủ quản thân vệ quân, thì đứng ở bên cạnh cửa sổ nhà ăn, biểu tình vô cùng nghiêm túc, nhìn một loạt hành động chuẩn bị ở ngoài cửa sổ, đồng thời không ngừng thấp giọng lệnh cho thân vệ quân của Cao Triết Cơ, tiến hành các phương diện công tác bảo vệ.
Ở ngoài cửa sổ, 1000 thân vệ quân, hai mươi mấy chiếc Ma Văn Xa phụ trách mở đường đều đã chuẩn bị xong, đồng thời trải qua vô số lần kiểm tra an toàn. Chiếc Ma Văn Xa bản thân Cao Triết Cơ sử dụng cũng được nhập khẩu từ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cũng cùng một quy cách Ma Văn Xa của giáo chủ Hải Đình Gia của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc sử dụng, cho dù là một kích dùng hết toàn lực của Đại Ngự Sư cũng đừng nghĩ phá hủy được Ma Văn Xa này.
Đây cũng là Ma Văn Xa chuyên dùng để Cao Triết Cơ sử dụng tiến hành trong các điển lễ đặc biệt long trọng. Tốc độ không nhanh lắm nhưng năng lực phòng hộ cực kỳ cường đại.
Có thể nói, chỉ là một lần nói chuyện công khai, tiêu hao về nhân lực, vật lực, vô số kể, thậm chí so với Sùng Cao Châu sắp phát động chiến tranh, chuẩn bị còn càng thêm chu đáo hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT