Vào lúc chính ngọ, Cao Triết Cơ mới bắt đầu một vòng tuần hành mới, chủ
yếu chính là tiến vào nhà xưởng, sở điều trị, trường học, đi thăm hỏi
mọi người.
Những nơi hắn đi qua, toàn bộ bình dân của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đều ra đầy đường để hoan nghênh.
Tuy nhiên, toàn bộ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc nằm mơ cũng không nghĩ tới
rằng, ngay khi Cao Triết Cơ đang oanh oanh liệt liệt tiến hành tuần hành thì đội hình tàu ngầm khổng lồ của Lạc Đan Luân đã tiếp cận rất gần bờ
biển của Kính Hiến Châu rồi.
- Quận trưởng đại nhân, phía trước là khu biển cạn, Thủy Trung Bá Vương
Hào và Bá Vương Long Hào đã không thể tiếp tục đi về phía trước được
nữa, từ nơi này tới bờ biển thì còn khoảng 1km nữa!
Liệt Cách Nông báo cáo với Tiêu Hoằng, giọng điệu bình thản.
Tiêu Hoằng cúi đầu nhìn Ma Văn thời gian, lúc này đang là chính ngọ tại
Kính Hiến Châu, đồng thời Cao Triết Cơ cũng vẫn chưa tiến vào Phấn Tiến
Thị, bây giờ còn chưa phải thời gian để xuất kích.
- Chú ý duy trì liên lạc bí mật với Phất Minh Qua, căn cứ vào tin tức
thu được để xác nhận vị trí của Cao Triết Cơ, chúng ta sẽ tạm thời ẩn
núp ở trong này, tùy thời cơ mà hành động.
Tiêu Hoằng ngồi trên phòng quan sát, nhẹ nhàng hạ lệnh, sau đó bắt đầu nhìn ra ngoài cửa sổ quan sát.
Bởi vì nơi này đã rất gần bờ biển Kính Hiến Châu, hơn nữa thời tiết nơi
này có vẻ vô cùng tốt, ánh mặt trời xuyên qua lớp nước biển, tất cả cảnh vật đều vô cùng rõ ràng.
Đồng thời mệnh lệnh này cũng đã nói rõ, Tiêu Hoằng đã buông tha ý định
tập kích Cao Triết Cơ tại Cao Chiêm Thị, mà dành toàn lực cho cuộc tấn
công tại Phấn Tiến Thị.
Nơi đó cũng là một tòa thành thị mà Cao Triết Cơ dừng lại, bởi vì ở đó
Cao Triết Cơ phải phát biểu một cuộc diễn thuyết quan trọng, chỉ đạo
toàn quốc, hơn nữa được truyền hình trực tiếp tới cả nước.
Đồng thời, Hoắc Nhiên ở Sùng Cao Châu cũng sẽ phát động công kích mãnh
liệt vào Lập Đốn Quận của Thiên Tế Tỉnh, triển khai cơ giới hoá quân đội “đệ nhất” vũ trụ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Cứ như vậy, ba ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc này đã là ban đêm.
Ngay khi Cao Triết Cơ dừng lại ba ngày tại Cao Chiêm Thị, lái xe chạy
tới Phấn Tiến Thị, thì Thủy Trung Bá Vương Hào và Bá Vương Long Hào dừng lại ở đáy biển cũng đã xác nhận ven biển không có một binh sĩ Cao Tương nào, sau đó từ từ lặng yên trồi lên trên mặt nước. Tuy nhiên, bộ phận
lộ ra cũng không nhiều, chỉ lộ ra một phần nhỏ mà thôi.
Ngay sau đó, đội quân tù nhân đã thay chiến bào màu xám, cùng với Quân
đoàn Hoa Nhị mặc bộ đồ rằn ri, bắt đầu đi ra khỏi tàu ngầm. Sau đó liền
lặng yên khởi động Lưu Văn, dán mặt biển mà đi. Giống như từng con chim
biển xẹt qua mặt nước, trực tiếp tiến vào trong khu rừng thưa thớt ven
biển.
Khu rừng này đã được dò xét qua, có thể cam đoan tuyệt đối an toàn, đồng thời không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện ra.
Đại khái sau năm phút đồng hồ, đội quân tù nhân và binh sĩ của Quân đoàn Hoa Nhị đã đều tiến vào trong rừng, Tiêu Hoằng dẫn theo đội quân tù
nhân, còn Phất Lạc thì mang theo Quân đoàn Hoa Nhị.
Gần như sau lưng mỗi một binh sĩ đều đeo một cái túi hành trang đặc
chủng, bên trong chứa đầy các loại Ma Văn công năng đủ kiểu dáng, hoặc
là các loại dụng cụ cần thiết.
- Chú ý duy trì liên lạc siêu mã hóa, dựa theo kế hoạch khi trước mà
làm, các ngươi phụ trách bên ngoài, chúng ta phụ trách tiêu diệt.
Tiêu Hoằng nhìn về phía Phất Lạc, nhẹ nhàng dặn dò.
- Không có vấn đề, cẩn thận một chút, Cao Triết Cơ kia tuy rằng đã mấy
chục năm không tham gia chiến đấu, nhưng dù sao cũng là Đại Ngự Sư cấp
năm, tuyệt đối không thể khinh thường, hắn là con mồi, nhưng cũng là một con mồi nguy hiểm, có việc thì trực tiếp gọi cho ta, đừng cậy mạnh.
Phất Lạc cũng dặn dò Tiêu Hoằng.
- Ân.
Tiêu Hoằng gật gật đầu, sau đó khẽ bắt tay Phất Lạc một cái, rồi mỗi
người mang theo thuộc hạ đi theo hai hướng khác nhua, toàn bộ quá trình
vẫn lặng yên không một tiếng động, tốc độ cũng cũng không phải rất
nhanh, chỉ nhẹ nhàng đi tới phía trước mà thôi.
Rời khỏi khu rừng rậm không lớn trước mắt này, bay qua một ngọn núi
khoảng trăm thước, Tiêu Hoằng đã dẫn theo đội quân tù nhân hoàn toàn
tiến vào trong khu vực cảnh giới của Kính Hiến Châu.
Tuy nhiên, bởi vì nơi này giáp với Lý Tư Giai Nội Hải, nên chẳng có ai
ngờ được từ trong biển lại có một đám binh sĩ Thiên Tế Tỉnh chui ra như
vậy, do đó nơi này căn bản chưa thể coi là đề phòng sâm nghiêm được.
Trước đây nơi này còn phòng vệ lỏng lẻo hơn nhiều, nhưng do lần này có
Cao Triết Cơ đến, nên mới đề cao cảnh giới hơn một chút mà thôi.
Nương theo bóng đêm, cúi người xuyên qua đồng cỏ cao bằng thắt lưng,
Tiêu Hoằng cùng với đội quân tù nhân đã thấy được cứ điểm cảnh giới đầu
tiên của Kính Hiến Châu.
Đây chỉ là một tòa binh doanh nhỏ bằng gỗ, tại trung tâm có một cái tháp cao, binh sĩ Cao Tương trên đó cũng nhìn về phía xa cho có lệ, không có Ma Văn nhìn ban đêm, chỉ bằng ánh trăng lờ mờ này thì làm sao có thể
thấy được gì?
Mà trong cứ điểm này cũng chỉ có không đến hai mươi người.
- Lão đại, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Thiết Nam ở bên cạnh Tiêu Hoằng thấp giọng hỏi.
- Tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, để tránh đả thảo kinh xà.
Tiêu Hoằng đeo mặt nạ bộ xương khô, cúi đầu nhìn Ma Văn thời gian, lúc
này đã là 11h đêm, con người đã buồn ngủ, là thời gian độ cảnh giác thấp nhất.
- Đi vòng qua!
Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói một câu, thật cẩn thận lấy ra một cái Ma Văn
xác định tọa độ, cùng với một cái Ma Văn quấy nhiễu không gian, chôn ở
trong bùn đất, sau đó liền dẫn theo đội quân tù nhân đi trong bụi cỏ,
nhanh chóng lẻn qua cứ điểm này, tiến vào trong dãy núi, sau đó bắt đầu
dùng tuyến đường di chuyển hình chữ “S” để đi trong rừng rậm, tránh khỏi các lớp phòng ngự không quá dày đặc trong vùng núi, tiến về phía Phấn
Tiến Thị.
Cùng lúc đó, Cao Triết Cơ cũng đã sớm tiến vào trong một khách sạn tại Phấn Tiến Thị.
Gần như ngay khi Cao Triết Cơ tiến vào Phấn Tiến Thị, toàn bộ Phấn Tiến
Thị liền lập tức trở nên đề phòng sâm nghiêm, 5000 Thân vệ quân của Cao
Triết Cơ chia làm ba lớp, lần lượt bố trí bên ngoài phòng ngủ của Cao
Triết Cơ, ở bốn phía khách sạn, cùng với trên đường phố.
Về phần Châu trưởng Hàn Kính Cao sau khi tự mình bái kiến Cao Triết Cơ,
liền phân phó 5 vạn binh sĩ Kính Hiến đóng quân tại Phấn Tiến Thị phải
ngày đêm không ngừng chuẩn bị, trong đó 3 vạn binh sĩ Kính Hiến sẽ tuần
tra trong khắp góc phố, hết phát hiện ra kẻ nào khả nghi, thì không cần
biết tốt xấu, trước hết cứ bắt lấy đã, rồi sẽ nói sau, đợi sau khi Cao
Triết Cơ “đáng kính” này rời khỏi đây thì sẽ lại điều tra sau.
2 vạn binh sĩ Kính Hiến khác thì dứt khoát hoá trang thành bộ dáng của
bình dân Cao Tương, trà trộn trong đám người, âm thầm bảo hộ Cao Triết
Cơ.
Lúc này Hàn Kính Cao đang ở trong một tòa nhà lầu tại Phấn Tiến Thị, mặc dù đã vào khuya, nhưng hắn cũng không dám có chút qua loa nào.
Trên chiếc bàn trước mặt hắn còn được đặt danh sách một loạt hoạt động vào ngày mai.
Cao Triết Cơ muốn dừng lại ở trong này khoảng ba ngày, mà đồng thời còn
muốn tiến hành một cuộc diễn thuyết quan trọng tại đây, bên kia thì Sùng Cao Châu cũng đã tiến hành đủ loại chuẩn bị. Không thể phủ nhận, Cao
Triết Cơ tuần tra qua đây thì cũng là một loại nâng đỡ đối với Kính Hiến Châu và đối với Phấn Tiến Thị.
Hơn nữa ngay tại ngày mai Cao Triết Cơ cũng sẽ tiến hành cuộc du hành
long trọng, tuyến đường thì đã được bố trí xong, sau đó sẽ là một loạt
hoạt động gặp gỡ, 2h chiều sẽ tiến hành cuộc nói chuyện quan trọng, đồng thời thì lúc này, Sùng Cao Châu sẽ phát động công kích mãnh liệt về
phía Thiên Tế Tỉnh.
Đây gần như đã là một lần tuần tra long trọng nhất của Cao Triết Cơ từ
trước tới nay, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ sơ suất nào.
- Việc kiểm tra tất cả địa điểm được tiến hành như thế nào rồi?
Hàn Kính Cao nhìn sơ đồ bố trí trong thành, hơi ngước mắt, hỏi Chủ quản bảo an của Phấn Tiến Thị, vẻ mặt nghiêm túc.
- Thưa Châu trưởng, 5 vạn binh sĩ Cao Tương đã điều tra ba lượt khắp
Phấn Tiến Thị, tổng cộng bắt hơn 2 vạn cư dân khả nghi, một bộ phận
trong đó đã để cho rời đi Phấn Tiến Thị, một bộ phận cư dân bản địa khác thì đều bị giam lại, hoàn toàn có thể bảo đảm không có gì sơ sót nữa!
Chủ quản bảo an vô cùng cung kính đáp.
- Phấn Tiến Thị vừa mới xây dựng xong quảng trường trung tâm Cao Sách,
nhớ lấy phải bảo vệ nghiêm ngặt, bởi vì nơi đó chính là chỗ mà Thần phụ
tiến hành nói chuyện!
Hàn Kính Cao tiếp tục nghiêm túc ra lệnh.
- Yên tâm đi Châu trưởng, ta đã thương lượng tốt với Lý Giai Việt đại
nhân, Chủ quản Thân vệ quân của Cao Triết Cơ rồi, đến lúc đó tất cả các
cao điểm đều sẽ bị Thần phụ Thân vệ quân chiếm cứ, hết trên quảng trường xuất hiện bất kỳ dị động nào, thì cũng sẽ bị Ma Văn tay súng bắn tỉa
của Thân vệ quân trực tiếp bắn chết, bất kể là ai, quyết không được mềm
lòng, tất cả đều vì bảo đảm Thần phụ được an toàn.
Chủ quản bảo an tiếp tục nói, vẻ mặt ít nhiều cũng có chút tiều tụy, đây này cũng không có gì đáng trách cả, từ khi Cao Triết Cơ quyết định tiến vào Phấn Tiến Thị, hắn gần như luôn luôn bận rộn, trên lưng cũng đeo áp lực cực lớn.
Hàn Kính Cao nghe vậy, coi như vừa lòng gật gật đầu, Hàn Kính Cao đã
hoàn toàn xem nhẹ nguy cơ tới từ Lý Tư Giai Nội Hải, toàn bộ lực chú ý
của hắn đã tập trung tại Phấn Tiến Thị, phòng ngừa đám điêu dân gây bất
lợi cho Cao Triết Cơ.
Điều này cũng không gì đáng trách cả, dù sao làm gì có ai cho rằng Thiên Tế Tỉnh lại có năng lực vượt qua Lý Tư Giai Nội Hải đây? Làm gì có ai
ngờ dưới phong ấn làm cho người ta chán ghét của của Cáp Thụy Sâm kia,
thì Thiên Tế Tỉnh lại phát triển ra được các cơ giới Ma Văn thể cường
đại như thế?
Có thể nói, trong mắt Hàn Kính Cao thì nếu không có phong ấn chết tiệt
kia của Cáp Thụy Sâm, thì Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đã sớm bắn phá Thiên Tế Tỉnh thành một đống phế tích từ lâu rồi.
Lúc này đã là 3h sáng.
Lúc này chính là thời điểm con người ngủ sâu nhất, nhưng toàn bộ Phấn
Tiến Thị thì lại vẫn đèn đuốc sáng trưng, trên đường phố, ước chừng mấy
trăm chiếc Ma Văn Xa của Sở cảnh vệ đang không ngừng tuần tra trên phố
lớn ngõ nhỏ.
Trên đường phố, binh sĩ Kính Hiến, Thân vệ quân của Cao Triết Cơ có thể liên tục gặp phải nhau.
So với những căn cứ quân sự gặp phải ven đường, thì nơi đây quả thực là được đề phòng rất nghiêm ngặt.
May mà khi trước Tiêu Hoằng đã học được từ Đại trưởng giả không ít kỹ
thuật ám sát, cùng với các điều cần chú ý liền quan tới việc này, mấy
thứ này thì cũng được Tiêu Hoằng đề cập cho đội quân tù nhân, thậm chí
trong đội quân tù nhân thì lúc trước còn có mấy người từng làm thích
khách, hoặc là bảo tiêu, rất quen thuộc với công việc này.
Mà ám sát, thì một trong những điều quan trọng nhất chính là phải ung dung.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT