- Quận trưởng Mã Di có ở đây không? Tiêu Hoằng quay đầu hỏi thủ vệ.
- Thưa vương tử đại nhân, có. Chẳng qua đang thương lượng công việc với Quận trưởng Vĩ Ngạn quận Hồng Phong.
Thủ vệ kính cẩn đáp.
Nghe vậy, Tiêu Hoằng hơi giật mình. Tiêu Hoằng không tiếp xúc nhiều với Vĩ Ngạn, đương nhiên cũng gặp mặt nhiều lần, cơ bản không quen thuộc như Mã Di, Thái Tư, dù sao cũng không phải quận láng giềng.
Nhưng nghĩ tới quận Hồng Phong, Tiêu Hoằng không khỏi nhớ tới hai món đặc sản ở quận Hồng Phong, cây Hồng Phong cùng dãy núi lửa Cơ Lạp.
Dãy núi lửa Cơ Lạp quanh năm tuôn trào dung nham, cũng là chỗ tu luyện chủ yếu cho Ngự giả trở thành Ngự sư.
Ngừng một lát, Tiêu Hoằng liếc Phất Lạc, đánh mắt một cái, mới đi lên tòa lầu nhỏ hai tầng.
Đến cửa sổ lầu hai, Tiêu Hoằng nhìn qua cửa sổ thấy được Mã Di cùng Vĩ Ngạn đang ngồi ở bàn hội nghị, thương thảo gì đó.
Thực ra, tuổi của Vĩ Ngạn xấp xỉ Phất Lạc, chẳng qua diện mạo nghiêm trang hơn Phất Lạc nhiều, cao khoảng hơn 1. 7m, để râu chỉnh tề màu đen, mái tóc dài chải chuốt tỉ mỉ, khoác áo bào đen, nhìn giống như thân sĩ trung niên.
Lời nói cử chỉ, không có chút thô lỗ.
Đến cửa lầu làm việc, Tiêu Hoằng không trực tiếp tiến vào, mà vẫy tay với binh lính thủ vệ, ra hiệu vào trong thông báo một tiếng.
Binh lính thủ vệ cúi đầu với Tiêu Hoằng, liền đi vào trong, một lát sau, binh lính thủ vệ đứng ở cửa mời Tiêu Hoằng vào.
Tiêu Hoằng liền dẫn Phất Lạc vào trong.
- Vãn bối Tiêu Hoằng, tham kiến hai vị tiền bối.
Vào trong phòng họp nhỏ, Tiêu Hoằng cúi đầu với Mã Di và Vĩ Ngạn, ngữ khí đúng mức.
- A Hoàng, đều là người nhà, đừng có khách khí. Mã Di nói.
Tiêu Hoằng cũng không nói thêm, chỉ cười nhàn nhạt, sau đó chắp tay với Vĩ Ngạn, tìm chỗ ngồi xuống.
Đồng thời Mã Di ở trước mặt Tiêu Hoằng và Vĩ Ngạn, cũng không thể hiện bộ dạng điêu ngoa bốc đồng, mà tự tay cởi áo khoác cho Phất Lạc, treo lên giá áo, sau đó lại rót ly trà nóng cho hẳn, khiến người ta cảm giác như người vợ hiền. Có thể nói, ở trước mặt người ngoài, Mã Di luôn cho Phất Lạc có đủ thể diện.
- Không biết, lần này Tiêu quận trưởng đến đây có chuyện gì?
❤T
ruyện Của Tui . net
Vĩ Ngạn cũng lễ phép chắp tay, thân mật hỏi, khiến người ta cảm thấy rất dễ tính.,
- Vĩ Ngạn tiền bối cũng không phải người ngoài, người gặp có phần.
Tiêu Hoằng nói xong, liền đặt Ma Văn hình ảnh lên bàn họp, sau đó tự mình uống trà.
Ma Văn hình ảnh này, là do Hạ An Kỳ hỗ trợ sắp xếp ra.
Nhìn thứ này, Mã Di cùng Vĩ Ngạn nhìn nhau, lại liếc qua Tiêu Hoằng, cuối cùng nhìn vào Ma Văn hình ảnh, Vĩ Ngạn cầm lên, mở ra.
Tiếp đó, Mã Di cùng Vĩ Ngạn nhìn thành bản đồ toàn cảnh quần đảo đôi, nhìn trạng thái hai hòn đảo ở trong hai hoàn cảnh cực đoan, một cái như địa ngục, dung nham cuồn cuộn, một cái khác lại là trời đông giá rét thấu xương, bị băng tuyết dày đặc bao trùm.
Cảnh tượng này, đừng nói Ma Duệ Tinh, cho dù là khắp Vũ trụ Thái Qua cũng không có nhiều.
- Đây... Đây là chỗ nào?
Nhìn cảnh này, Mã Di không khỏi hỏi.
Vĩ Ngạn ở một bên cùng biến sắc.
- Ở vùng trung tâm biển nội địa Lý Tư Giai, sở dĩ khí hậu biển nội địa Lý Tư Giai ác liệt như vậy, rất có thể liên quan tới nó.
Tiêu Hoằng đáp lời.
- Vùng trung tâm biển nội địa Lý Tư Giai? Làm sao các người đến được nơi đó?
Mã Di kinh ngạc hỏi.
- Không lâu sau các vị sẽ biết, còn bây giờ, để ta nói ra ý tưởng của mình.
Tiêu Hoằng nói xong, đặt tay lên Ma Văn hình ảnh, thông qua Ngự lực điều chỉnh đến hình ảnh tiếp theo.
Nhìn thấy bên trên hai hòn đảo lớn có sinh vật hệ rồng dày đặc, mỗi con đều giương nanh múa vuốt.
- Ở trong quần đảo này, tồn tại vô số sinh vật hệ rồng, ý tưởng của ta là tạo ra quân đoàn Long kỵ sĩ ở quận Phong Cốc, bù lại lực lượng không quân của chúng ta. Đương nhiên nếu Vĩ Ngạn tiền bối có ý, cũng có thể gia nhập kế hoạch này. Ta có thể cung cấp cho các người kỹ thuật cùng một phần tài chính, đương nhiên phần lớn tài chính cùng nhân viên phải do các người tự bỏ ra.
Tiêu Hoằng nói tiếp..
Nghe vậy, Mã Di cùng Vĩ Ngạn động lòng.. Bọn họ biết rõ quân đoàn Long kỵ sĩ có ý nghĩa gì, đó là có thể khiêu chiến lực lượng không quân của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.
Nhìn một loạt phương án của Tiêu Hoằng, dường như có thể làm được.
Nếu thật sự có thể xây dựng quân đoan Long kỵ sĩ, như vậy sẽ là thay đổi về chất đối với phát triển sau này ở Thiên Tế Tinh.
- Nếu kỹ thuật này thật sự thành công, vậy thì không chỉ cực hạn ở linh thú hệ rồng, những linh thú khác cũng có thể được chứ? Ví dụ như Trùng phong thú, sức va đụng của nó rất là mạnh.
Vĩ Ngạn ngâm nghĩ rồi hỏi.
- Đúng thế, có thể lấy linh thú thay thế bộ đội máy móc Ma Văn.
Trải qua Vĩ Ngạn nhắc tới, ánh mắt Tiêu Hoằng liền sáng ngời, đáp ngay, đây cũng là ý kiến hay.
- Mấu chốt là muốn bắt linh thú hệ rồng thì dễ dàng, nhưng thứ lớn đến thế, muốn vận chuyển về, lại cam đoan nguyên vẹn, vậy thì không dễ dàng? Nên biết, thời tiết biển nội địa Lý Tư Giai thật là quá xấu.
Mã Di đưa ra ý kiến.
- Cái này dễ thôi, chỉ cần chị dâu bắt lấy chúng, chuyện khác cứ giao cho quận Lý Hải. Lần này, quận Lý Hải chỉ coi như hỗ trợ.
Lúc này Tiêu Hoằng có vẻ rất hào phòng, chẳng qua, ở trong mắt Mã Di và Vĩ Ngạn, loại hào phóng này sao mà quỷ dị như thế.
Chỉ là quỷ dị thì quỷ dị, nhưng Tiêu Hoằng đưa ra phương án dụ hoặc lớn cỡ nào, khỏi cần nói. Nếu có thể đạt đến hiệu quả mong muôn, Thiên Tế Tỉnh sẽ có được thực lực chủ động tấn công.
Quan trọng hơn, là về sau hai quận Phong Cốc và Hồng Phong vốn có quân sự hơi yếu, thực lực sẽ tăng cả một mảng lớn.
- Vừa đúng lúc, quận Hồng Phong có quần núi lửa Cơ Lạp, quận Phong Cốc có cả khu băng nguyên, hoàn toàn có thể cung cấp khu sinh sống cho sinh vật này, thậm chí tương lai có thể ấp trứng thủ công, thuần dưỡng nhân tạo, chỉ là không biết phải đầu tư bao nhiêu?
Vĩ Ngạn hỏi tiếp, dễ thấy rất nhiệt tình với đề nghị của Tiêu Hoằng.
Mã Di ở bên cạnh cũng rất có hứng thú, trải qua chiến đấu với Thịnh Thế Châu, Mã Di rất rõ tầm quan trọng của lực lượng quân sự.
- Xây dựng căn cứ chuyên dùng nuôi dưỡng sinh vật hệ rồng, chọn lựa binh lính thích hợp trong quân đội, tiến hành huấn luyến, sơ sơ như thế, hẳn là có thể tính ra đầu tư bao nhiêu, về phần những chi phí khác, quận Lý Hải có thể hỗ trợ gánh vác, bao gồm cả bắt giữ sinh vật hệ rồng và vận chuyển về.
Tiêu Hoằng tự nhiên nói.
Nghe Tiêu Hoằng nói thế, Mã Di cùng Vĩ Ngạn đều có tính toán.
- Khi nào thì đi bắt?
Mã Di cùng Vĩ Ngạn cùng lúc hôi Tiêu Hoằng, trong vô tình, sau mấy lượt nói chuyện, bọn họ như bị Tiêu Hoằng nắm mũi dắt đi, quyền chủ động nắm chắc trong tay Tiêu Hoằng.
- Khoảng một tuần sau, đến lúc đó các người đến quận Lý Hải tìm ta là được. Trước mắt, chuyện các người cần làm là chọn lựa thành viên quân đoàn Long kỵ sĩ, bước đầu thành lập căn cứ nuôi dưỡng. Mặt khác, chị dâu có thể nào giúp ta làm thêm một cái đoàn năng lượng Năng Long không?
Giới thiệu xong những chuyện chủ yếu, Tiêu Hoằng mới ôn hòa nói với Mã Di.
Đối với việc này, Mã Di làm sao từ chối được, chỉ là nàng không biết, sao mà quận Lý Hải cần nhiều đoàn năng lượng Năng Long như thế để làm gì?
May mắn, mỗi lần quận Lý Hải sai người đến đều sẽ bỏ số tiền lớn thu mua đoàn năng lượng Năng Long, coi như một phần thu nhập không nhỏ của quận Phong Cốc.
Mã Di làm xong đoàn năng lượng Năng Long, Tiêu Hoằng liền cầm lấy, lại đánh mắt với Vĩ Ngạn, hai người liền lần lượt đi ra, chỉ để lại hai người Phất Lạc và Mã Di ở trong phòng.
- Ta vẫn có điều nghĩ không hiểu, quận Lý Hải làm sao chụp được hình ảnh rõ ràng như thế ở khu trung tâm biển nội địa Lý Tư Giai?
Ra đến cửa, Vĩ Ngạn nhu hòa hỏi Tiêu Hoằng.
- Ha ha! Hiện giờ quận Lý Hải nói không phải khiêm tồn, doanh thu đã gấp mấy lần các quận khác, đầu tư quân sự lại quá 1/3 tổng doanh thu. Còn Vĩ Ngạn tiền bối nhìn thấy, cũng chỉ khoảng 100 ngàn quân đội, phần lớn tiền khác đã xài chỗ nào? Còn nữa, Vĩ Ngạn tiền bối có cảm thấy không, trong cung cấp tài liệu gần đây, tài liệu sinh vật hệ thủy ngày càng nhiều hơn?
Tiêu Hoằng cười nhạt nói.
Vĩ Ngạn nghe Tiêu Hoằng nói thế, ánh mắt hơi đổi. Có Tiêu Hoằng nhắc nhở, Vĩ Ngạn mới chú ý tới, chỉ dựa vào xuất khẩu lương thực là các quận khác không thể so sánh với thu nhập của quận Lý Hải, gần đây còn tiêu thụ rất nhiêu tài liệu linh thú, thậm chí loại thịt cá ngoài biển...
Thương nhân quận Lý Hải cũng là nhiều nhất, nhưng nhiều thuế thu như vậy, nhiều đầu tư quân sự như vậy, đã chạy đi chỗ nào rồi?
Rõ ràng, chỉ có một khả năng, đó là quận Lý Hải đầu tư phần lớn tài chính vào trong một kế hoạch bí mật cực lớn.
Chỉ là kế hoạch này là gì? Vậy thì không ai biết.
- Nhất định là Vĩ Ngạn tiền bối đang suy nghĩ, quận Lỵ Hải đã đầu tư rất nhiều quân phí vào chỗ nào? Yên tâm, một tuân sau, ngài sẽ biết. Chỉ là trước đó... Tiên bối có thể giúp ta mở một cái khe nứt không gian, ta phải đi về.
Tiêu Hoằng tươi cười nói với Vĩ Ngạn.
Vĩ Ngạn nhìn Tiêu Hoằng thật sâu, bây giờ hắn thật không cần nhắc được Tiêu Hoằng, chẳng qua vẫn làm theo yêu cầu của Tiêu Hoằng, vung tay mở ra khe nứt không gian cho Tiêu Hoằng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT