Mấy tiếng sau.

Ở nơi Cáp Thụy Sâm tu luyện. Tiêu Hoằng đã đẫm mồ hôi, tóc trắng bạc cũng dính mồ hôi bết lại.

Theo dược tính máu Kim quan điêu biến dị dần dần trôi đi, Tiêu Hoằng mới từ từ mở ra đôi mắt suy yếu, tuy rằng giữa đường tu luyện có dùng Ám Dạ một lần, bổ sung đầy Ngự lực khi cạn kiệt, nhưng lúc này trong người Tiêu Hoằng còn không đủ 1000 Ngự lực, đủ thấy tiêu hao lớn cỡ nào.

Đồng thời tiêu hao và tăng trường Ngự lực cũng có có quan hệ trực tiếp với nhau, chỉ mới 5-6 tiếng, Ngự lực của Tiêu Hoằng đã tăng lên đến 21. 400 cổ, tuyệt đối là đột nhiên tăng mạnh, điều kiện nhất thiết là có cả đống tài liệu quý giá.

Ý tưởng của Lạc Lý Tư cũng rất đơn thuần, đó là dốc hết kỳ trân dị bảo chồng chất giúp Tiêu Hoằng lên trình độ Đại Ngự Sư cấp ba, đúng là dốc hết tâm sức.

Dựa vào biện pháp cung cấp kỳ trân dị bảo như thế này, Tiêu Hoằng chỉ cần 2 tháng là sẽ có thể trở thành Đại Ngự Sư cấp ba.

Nằm trên chiếc giường giản dị của Cáp Thụy Sâm khoảng 10 phút, thả lỏng thần kinh luôn căng thẳng, Tiêu Hoằng mới từ từ đứng lên, ngồi vào ghế, bắt đầu lật xem những ghi chép học tập của Cáp Thụy Sâm ngày xưa.

Mở ra trang đầu tiên, Tiêu Hoằng không nhìn thấy được chữ viết gì, mà là bức họa Ninh Nhược Tuyết dùng bút phác thảo.

Thấy bức họa này, Tiêu Hoằng híp mắt nhìn hồi lâu, mới lật sang trang tiếp theo, mở ra Ma Văn thông tin.

Chỉ là vừa mở Ma Văn thông tin, đã truyền tới mấy tin nhắn, là của Phất Minh Qua gửi đến vài tiếng trước, nội dung là: Quận trưởng đại nhân, nếu có thời gian, đến căn cứ hải quân xem một chút.

Hiện giờ căn cứ hải quân vẫn đang mở rộng không hạn chế, tàu Trường Tích đã tăng lên 6 chiếc, tàu Đại Lực Sĩ cũng có 2 chiếc. Cơ bản đã có thể gánh vác chi tiêu khổng lồ của căn cứ hải quân, thậm chí bắt đầu có lợi nhuận.

Nhìn tin nhắn này, Tiêu Hoằng ngừng một lúc, nhưng cũng chỉnh lại áo giáp, cất những tài liệu vào trong khe nứt không gian.

Rời chỗ tu luyện, mấy thủ vệ vương điện cũng không nói gì, chỉ hơi cúi đầu với Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng chỉ phất tay với họ, sau đó gọi cho Phất Lạc, nhờ hắn giúp mở một cái khe nứt không gian.

[ truyen cua tui . net 】 http://truye

ncuatui.net/ Vài phút sau, Tiêu Hoằng cùng Phất Lạc đi tới căn cứ quân sự bờ biển, phóng mắt nhìn, không thấy cái gì cả, tất cả kiến trúc đều trải qua ngụy trang, chỉ nhìn thấy vách núi đen và bãi biển.

Ở xa xa ngoài biển Lý Tư Giai là sấm chớp dữ dội, rất ít khi có lúc nắng, phần lớn thời gian đều bị tầng mây dày che đậy như Thiên Tế Tinh.

Thực ra, dưới chân Tiêu Hoằng, căn cứ hải quân khổng lồ đã có quy mô ban đầu, có tới 4 bến tàu, hơn nữa có 2 đường hầm dưới đáy biên, phụ trách cung cấp hay vận chuyển tài liệu, như thế sau này tàu ngầm Ma Văn sẽ không phải trồi lên mặt nước nữa.

Đi tới trước chỗ giống như tảng đá, Phất Lạc đẩy tảng đá ra, bên dưới là đường hầm, Tiêu Hoằng cùng Phất Lạc đi xuống, đi vào trung tâm bến tàu số 1, rất là bí ẩn.

Vào trong văn phòng Phất Minh Qua, lại thấy sắc mặt Phất Minh Qua rất quái dị, không nói là hưng phấn, cũng không nói là nghiêm trọng, nói tóm lại rất là rối rắm.

- Phất Minh Qua chủ quản, rốt cuộc có chuyện gì?

Tiêu Hoằng tự nhiên ngồi xuống ghế sô-pha, không thể không nói, vừa trải qua tác dụng của máu Kim quan điêu biến dị, Tiêu Hoằng cảm thấy hai chân như bước trên mây.

- Quận trưởng đại nhân, ngài xem này, lúc tàu Trường Tích thăm dò toàn hướng ở biển nội địa Lý Tư Giai theo thông lệ, phát hiện có quần đảo như thế này.

Phất Minh Qua nói xong, đưa kẹp tài liệu cho Tiêu Hoằng.

Mở ra xem, Tiêu Hoằng nhìn thấy một loạt hình ảnh, đập vào mắt trước tiên là hòn đảo to lớn hiện ra như đôi bướu lạc đà, trên tài liệu biểu hiện diện tích lớn như 2 thành phố cỡ nhỏ. Khác nhau ở chỗ hai ngọn núi lớn cách nhau l00km, một tòa phun trào dung nham, tòa còn lại bị băng tuyết bao phủ.

Một bên nhiệt độ cực cao, một bên nhiệt độ cực thấp, ở giữa lạnh và nóng hình thành rất nhiều sương mù, giữa hai ngọn núi là rừng mưa bị sương mù bao phủ, thảm thực vật tươi tốt.

Ờ giữa hòn đảo như bướu lạc đã này còn phân bố rất nhiều đảo nhỏ, giống những mảnh thủy tinh vụn phân tán trong khu vực rộng lớn.

Toàn bộ hòn đảo tạo ra cảm giác rất là quỷ dị.

Có lẽ thời tiết biển nội địa Lý Tư Giai thay đổi thất thường, có liên hệ mật thiết với quần đảo này.

Lật sang trang sau, trên ảnh là đặc tả hòn đảo tràn ngập sương mù, xuyên thấu qua sương mù dày đặc, Tiêu Hoằng mơ hồ thấy có linh thú rất lớn vây quanh giữa hai ngọn núi, toàn bộ đều là linh thú loại rồng.

Xung quanh núi lửa là những Hỏa Luyện Long màu đen cùng những linh thú hệ rồng thích nóng bức. Ở ngọn núi tuyết bao trùm, thì sinh sống vô số Tuyết Lân Băng Long.

Những loại linh thú này, toàn là linh thú cấp Đại Ngự Sư bốn năm, thậm chí cá biệt còn đạt tới cấp bậc Ngự hồn, còn gọi là Vũ thú.

Nhìn những hình ảnh này, Tiêu Hoằng không khỏi trầm tư. Trước kia Tiêu Hoằng còn có ý tưởng thành lập không quân mạnh mẽ, để chống đỡ Cao Tương Chân Nghĩa Quốc công kích từ không trung. Nhất là khi Thiên Tế Tinh chủ động tấn công ra ngoài, lúc ra khỏi Thiên Tế Tinh, chắc chắn sẽ đối mặt chiến đấu cơ Ma Văn điên cuồng oanh tạc.

Nhưng Thiên Tế Tinh hiện giờ ngoài tàu ngầm Ma Văn ra, không thể sản xuất những thứ khác, càng không thể chế tạo thứ máy móc gì ở trong Thiên Tế Tinh.

Nhưng vô số linh thú loài rồng trước mắt, đã cho Tiêu Hoằng ý tưởng mới.

Có thể nào bắt mấy con linh thú loài rồng này, lợi dụng kỹ thuật đặc thù khống chế đầu óc chúng, đạt đến hiệu quả thuần hóa?

Ngoài ra, lại gắn thêm áo giáp siêu hợp kim Vi Mễ trên những chỗ yếu ớt của chúng, tạo thành quân đoàn Long kỵ sĩ khổng lồ.

Có ý tưởng này, đầu óc Tiêu Hoằng bắt đầu trở nên linh hoạt, dựa theo kỹ thuật dự trữ của Tiêu Hoằng hiện giờ, cùng với thực lực các phương diện ở Thiên Tế Tinh, loại ý tưởng này cũng không phải không làm được.

Lật tiếp đằng sau, là vị trí địa lý của hòn đảo đôi này, vừa đúng trung tâm biển nội địa Lý Tư Giai.

- Các ngươi xem, có thể nào... Bắt mấy con linh thú hệ rồng ở hòn đảo này?

Tiêu Hoằng trầm tư một lát, liền hỏi thật kỹ.

- Cái này... Có hơi khó, những linh thú hệ rồng này không phải linh thú hệ thủy, tàu ngầm Ma Văn của chúng ta hoàn toàn không có chỗ dùng. Bắn rơi thì không khó, bắt sống thì có phần quá sức.

Phất Minh Qua trả lời, sắc mặt cùng hơi thay đổi.

Ờ chung với Tiêu Hoằng lâu như thế, Phất Minh Qua cùng hiểu nhiều về Tiêu Hoằng, hắn biết một khi Tiêu Hoằng trở nên nửa trầm lặng, nửa suy ngẫm, sẽ là có kế hoạch lớn đến không thể tin được.

- Chẳng lẽ, không có cách nào hay sao?

Tiêu Hoằng nhìn vào Phất Minh Qua, bình tĩnh hỏi.

Tiêu Hoằng nhìn vào Phất Minh Quạ, bình tĩnh hỏi.

- Chúng ta chỉ có thể đầu tư lần nữa, nghiên cứu phi đạn săn bắt kiểu mới. Nhưng dù bắt được, cái quần đảo như ngực phụ nữ kia cũng quá sức nguy hiểm, rất khó kéo con mồi đi ra. Xem chừng còn sống đi vào, không có mạng đi ra, hơn nữa chúng ta không quá hiểu rõ quần đảo này. Trừ khi... Đi tìm Mã Di. Mọi người đều biết, Ngự lực của Mã Di khác với người thường, sẽ khiến linh thú có cảm giác thần phục, có tác dụng mê hoặc linh thú. Hơn nữa có cấp bậc Ngự hồn, đi tới bên ngoài hòn đảo hẳn là không có nguy hiểm, cộng thêm có tàu ngầm Ma Văn của chúng ta yểm trợ, chỉ là không biết Phất Lạc đại nhân...

Phất Minh Qua nói xong, liền có ý vô tình nhìn sang Phất Lạc, dù sao Mã Di cũng là vợ của hắn.

- Điều này không thành vấn đề, đến lúc đó ta cùng nàng ấy, hệ số nguy hiểm sẽ nhỏ hơn nhiều. Chỉ là không biết, có thể nói động được nàng không.

Phất Lạc nói, nên biết, ở trong nhà, Phất Lạc không có một chút địa vị, lúc Mã Di tâm tình tốt thì còn được, ân ân ái ái, khi tâm tình không tốt, vậy thì Phất Lạc chính là chỗ trút giận.

- Còn nữa, không biết quận trưởng đại nhân muốn bắt sống các linh thú hệ rồng này để làm gì?

Phất Minh Qua dè dặt hỏi.

- Xây dựng quân đoàn Long kỵ sĩ.

Tiêu Hoằng không che giấu nói thẳng ra, sau đó bắt đầu nói ra ý tưởng của mình với Phất Lạc và Phất Minh Qua.

Nghe Tiêu Hoằng nói ra một loạt, Phất Lạc cùng Phất Minh Qua không khỏi nhìn nhau, không nói quá, ý tưởng của Tiêu Hoằng vẫn quá to gan. Chẳng qua, có kế hoạch tàu ngầm Ma Văn lúc trước thành công vang dội, bọn họ cũng không cách nào nghi ngờ cái gì.

Quan trọng hơn, là lần thí nghiệm này khác với kế hoạch tàu ngầm Ma Văn, không cần đầu tư tài chính quá lớn.

- Các ngươi đã không có ý kiến, vậy bắt đầu vạch ra lịch trình kế hoạch Long kỵ sĩ này, hơn nữa tìm Mã Di nói chuyện cũng đơn giản nói, cứ dứt khoát nói quân đoàn Long kỵ sĩ sẽ đặt ở quận Phong Cốc. Nếu quân đoàn Long kỵ sĩ thật sự thành công, như vậy quận Phong Cốc sẽ có 70% quyền khống chế.

Tiêu Hoằng suy nghĩ rồi nói.

- Nếu là vậy, tám phần sẽ không thành vẫn đề, ta về nhà ngay, nói chuyện với Mã Di.

Phất Lạc nói xong, liền chuẩn bị ra cửa.

- Chờ đã, chờ đã.

Nhìn Phất Lạc lỗ mãng muốn đi như vậy, Tiêu Hoằng bỗng kéo lại, đối với việc Phất Lạc “đàm phán” với Mã Di, trong lòng Tiêu Hoằng thật không yên tâm, một khi hỏng chuyên, sẽ khó mà xoay chuyên được.

- Hay là thế này, chờ 2 ngày nữa, để ta tự mình đi. Phất Lạc lão ca lỗ mãng chạy đi tìm chị dâu nói chuyện, ta lo không cẩn thận lại chọc giận chị dâu.

Tiêu Hoằng nói với Phất Lạc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play