Khi đoàn xe chạy vào Sở thực nghiệm linh hồn, thời điểm này có thể nhìn thấy đám người Dịch Tư Nam, Lý Triệu Cương, Ngô Quý Kỳ đều đã đứng ở trước cửa chính Sở thực nghiệm linh hồn.

Vẻ ngạo nghễ của từng người trước đó đã không còn sót lại chút gì, lại biến thành là bộ dáng khúm núm, trên mặt thậm chí còn có chứa vẻ thấp thỏm không yên.

Ngược lại Lý Thắng Quân, theo Bạch Phương thật cung kính mở ra cửa xe, Lý Thắng Quân liền thoải mái từ trong bước ra, sau đó khoát tay áo nhìn mọi người.

- Lý tổng quản có thể đại giá quang lâm, thật sự làm vẻ vang cho Sở thực nghiệm linh hồn của kẻ hèn này!

Dịch Tư Nam đi tới trước mặt Lý Thắng Quân, đầy vẻ lấy lòng nói.

- Thị trưởng Dịch Tư Nam, ta sớm có nghe thấy, cai quản trại tập trung Tín Nghĩa có thể nói gọn gàng ngăn nắp, vì bá nghiệp thiên cổ tiêu diệt Ma tộc này, lại làm ra cống hiến không thể xóa nhòa! Có thể nói là người tài đây!

Lý Thắng Quân cười sang sảng nói.

- Lý tổng quản quá khen!

Dịch Tư Nam lộ ra vẻ cười nịnh nọt, tiếp theo hơi cúi mình, đồng thời làm một thể tay mời vào Sở thực nghiệm linh hồn.

Rất nhanh, đoàn người liền đi vào phòng khách số 1 của Sở thực nghiệm linh hồn, bên trong có thể nói vô cùng đẹp đẽ quý giá, ngay trung tâm bày săn một cái bàn tiệc lớn tinh xảo. Phía trên bàn ăn, các loại món ăn quý báu, vô cùng xa hoa, có thể nói cái gì cần có đều có.

- Cao Tương Chân Nghĩa Quốc không thể so với quý quốc, cơm rau dưa muối đạm bạc, còn mong bao dung!

Dịch Tư Nam nói tiếp, giọng điệu thập phần khách sáo.

- Không vội!

Lý Thắng Quân khẽ phất tay áo nói:

- Có một số việc tốt hơn là phải nói trước. Hai giờ sau, hai chiếc Ma Văn vận binh hạm của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc sẽ đến nơi này, số người ta muốn chuẩn bị như thế nào rồi?

- Ái chà... Đã chuẩn bị không sai biệt lắm, dựa theo kế hoạch, khu nhà giam chữ Giáp tổng cộng 532 tù nhân đều phải tham gia nhiệm vụ, nhưng không biết có thể lưu lại vài người được không? Bọn họ thân thể không khỏe!

❤T

ruyện Của Tui . net

Ngô Quý Kỳ bỗng nhiên lên tiếng nói, giọng điệu rất nhẹ, bên trong cung kính có vẻ không yên tâm.

Cùng với nói Ngô Quý Kỳ muốn lưu lại vài người, còn không bằng nói hắn chỉ muốn lưu lại một mình Tiêu Hoằng. Nói vài người chỉ là một cái cớ ngụy trang mà thôi, về phần vì cái gì thì không cần nói cũng biết. Tiêu Hoằng là con gà đẻ trừng vàng này nếu chết đi ở hang động Tử Tinh, điều này không phải là chặt đứt con đường tiền tài của Ngô Quý Kỳ sao?

- Ngô Quý Kỳ Tướng quân phóng khoáng một chút chứ? Lý tổng quản chính là khách quý của trại tập trung Tín Nghĩa, người ta khó được một lần mở miệng. Trại tập trung Tín Nghĩa nhất định phải đem toàn lực ứng phó, có phải hay không?

Hàn Sinh dời ánh mắt nhìn ngay Ngô Quý Kỳ, có hơi Một bên Dịch Tư Nam cũng là như thế, lườm mắt nhìn Ngô Quý Kỳ một cái, vội vàng nói:

- Hàn Trưởng quan nói chí phải! Lý tổng quản đã lên tiếng, trại tập trung Tín Nghĩa tự nhiên phải toàn lực ứng phó! Nơi này ta làm chủ, khu nhà giam chữ Giáp toàn bộ xuất động, tất cả tù nhân không lưu lại một người nào, tranh thủ cố gắng lớn nhất tiêu diệt linh thú ở hang động Tử Tinh hầu như không còn, là ra sức cho Lý tổng quản một phen!

Lý Thắng Quân không có lên tiếng, chí là lộ ý cười cực kỳ sâu sắc.

- Còn không mau đi chuẩn bị?

Dịch Tư Nam quay nhìn Ngô Quý Kỳ, nghiêm mặt nói.

Tuy rằng Ngô Quý Kỳ làm tướng quân cao quy, nhưng đối mặt với nhiều quan lớn như thế, tự nhiên cũng không dám chậm trề. Tuy trong lòng cực độ không tình nguyện, nhưng vẫn phải xoay người đi ra ngoài.

Cùng lúc đó, ở trong khu nhà giam chữ Giáp không giống như trước kia, cũng không có thời gian một giờ hóng gió. Binh sĩ khu nhà giam chữ Giáp cùng toàn bộ xuất động, ở khắp mọi ngõ ngách khu giam giữ. Vẻ mặt lạnh như băng.

Giờ này khắc này, Tiêu Hoằng cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở bên cạnh giường 20, ánh mắt hơi dại ra nhìn sàn nhà kim loại trước mặt, dường như đang ngân người, lại dường như đang suy ngầm, vẫn không nhúc nhích.

Các tù nhân khác cũng như thế, đều ngồi bên trong phòng giam không nhúc nhích, dường như là đang súc tích tinh lực, tiết kiệm thể năng.

“Loảng xoảng!

Khi tới giữa trưa, cửa phòng giam bỗng nhiên đồng loạt mở ra, tiếp theo từng gã binh sĩ Cao Tương liền áp giải chúng tù nhân tới sân thể dục. Giờ phút này toàn bộ bên trong sân thể dục, cùng với lối đi nhỏ, tùy ý có thể thây được binh sĩ Cao Tương, không sai biệt lắm ước chừng có hơn 5000 người, toàn bộ võ trang hạng nặng, họng súng trực tiếp nhắm ngay trung tâm sân thể dục.

Theo mỗi một tù nhân đi ra, đều bị đeo còng tay có dây xích nối liền với chân. Sau đó không nói rõ mảy may nào, liền bị đưa vào một chiếc Ma Văn Xa chở tù, rồi lập tức chạy tới hướng khu neo đậu chiến hạm ở gần Sở nghiên cứu linh hồn.

Tiêu Hoằng cũng không hề nói một lời, không hề có hành động gì nhiều, chỉ nước chảy bèo trôi, leo lên một chiếc xe chở tù.

- Chân thành hy vọng, ngươi có thể còn sống trở ve!

Ngay khoảnh khắc Tiêu Hoằng vừa mới bước lên Ma Văn Xa chở tù, Ngô Quý Kỳ bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Hoằng lộ vẻ mặt nghiêm nghị nói. Tuy nhiên từ bên trong loại đồng tình này lại tràn ngập vẻ tham lam tiền tài.

- Yên tâm tốt lắm, ta không chết được đâu!

Tiêu Hoằng nhìn lướt qua Ngô Quý Kỳ, lạnh lùng cười nói, tiếp theo liền chậm rãi bước vào bên trong xe chờ tù cù nát.

Sau đó trên bầu trời là Ma Văn phi cơ trực thăng, dưới mặt đất là vô số binh sĩ Cao Tương áp giải, vô cùng cẩn thận xuyên qua từng lớp từng lớp cửa sắt.

Phô trương cực kỳ to lớn, bao gồm Ngô Quý Kỳ ở bên trong, hầu như mỗi một binh sĩ Cao Tương, thần kinh đều vô cùng căng thẳng, mọi người đều biết rõ ràng, 532 tên tù nhân này thực lực rốt cuộc cường hãn tới mức nào. Mặc dù không có Chiến Văn, không có Văn Khí, chỉ dùng nắm tay, cùng có thể phát huy thực lực khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Nếu được trang bị thêm Chiến Văn, thì có trời mới biết chính là một bộ dáng gì nữa.

Thử nghĩ một chút xem, bất kể liên hợp thể nào có toàn bộ Ngự Sư cấp một tạo thành quân đội, sẽ lập tức trở thành đội quân cấp A siêu cấp tinh nhuệ, mà trước mắt thì sao? 532 người này tính Ngự Sư đỉnh phong đã mấy trăm người, nếu không phải còn mười mấy người Ngự Sư cấp bốn, cùng với Vương Quân cản trở, cấp bậc Ngự lực thấp nhất cũng là Ngự Sư cấp năm.

Cứ như vậy so với đội quân cấp A cao hơn bao nhiêu cấp bậc? Hơn nữa mỗi người đều từng trải qua đau khổ, tội ác tày trời. Đương nhiên, tội ác tày trời này là nghĩa xấu không thể chối cãi, nhưng dường như mặt khác cũng là thể hiện một loại thực lực.

Trên cơ bản tất cả binh sĩ Cao Tương, nhìn Ma Văn Xa xếp thành một đội hình dài, ngay cả thở mạnh cũng không dám, trái tim lại không ngừng đập “thịch thịch”.

Mà ở vào cuối cùng đoàn xe còn có một xe chở tù đặc biệt, bên trong chính là chở Phất Lạc, giờ phút này có cảm giác vô cùng suy yếu, sắp xếp chủ yếu chính là để bài tiết chất độc.

Dựa theo đạo lý mà nói, Phất Lạc là không nên gia nhập, nhưng Hàn Sinh tự mình hạ lệnh, xuất hết toàn bộ người ở khu nhà giam chữ Giáp, chính hắn rõ ràng cũng cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng lại không thể không làm như vậy.

Ở trong phòng khách số 1 của Sở nghiên cứu linh hồn, giờ phút này nơi này đã bắt đầu đối chén cụng ly, người nào người sắc mặt đều đỏ bừng, đây vẻ tươi cười, hàn huyên với nhau.

Thông qua cửa sổ sáng ngời, vừa lúc có thể nhìn thấy khu neo đậu chiến hạm, giờ phút này từng chiếc từng chiếc Ma Văn xe chở tù đã mở ra, tù nhân đang bị binh sĩ Cao Tương áp giải đi vào trong Ma Văn vận binh hạm.

- Lý tông quản! Lần này Dịch Tư Nam đúng là vận dụng hết vốn gốc đây! Tù nhân của khu nhà giam chữ Giáp đó, bọn chúng đều là tinh anh trong tù nhân, nếu chế thành nhân ngẫu tuyệt đối có thể bán được giá tốt. Đồng thời còn có tên kia, ngài xem!

Hàn Sinh cười khanh khách nói xong, chỉ xe nhà giam ở xa xa:

- Bên trong đó chính là một nhân vật cấp Ngự Hồn nha! Có bọn họ cam đoan sẽ dọn sạch hang động Tử Tinh sạch sẽ. Đối mặt với linh thú vây công, nếu muốn nhàn hạ đều không được!

- Như vậy tốt nhất! Vậy làm phiền Dịch thị trưởng rồi!

Lý Thắng Quân nhẹ giọng nói, giơ lên chung rượu ra ý mời Dịch Tư Nam một chung.

Trong lời nói lúc đó, hoàn toàn không có mảy may xem tù nhân thành người để đối đãi, càng không có loại tình cảm thương hại gì. Mặc dù những người này đều biết, đưa đám tù nhân này đi vào hang động Tử Tinh chính là đồng quy vu tận với linh thú, chẳng khác nào là xử quyết.

Đại khái chỉ trôi qua không đến nửa tiếng, tất cả tù nhân khu nhà giam chữ Giáp đều bị áp giải vào vận binh hạm, nhốt trong nhà giam tạm thời. Đương nhiên không còn là giam giữ riêng từng người, mà là bị tập trung giam giữ trong mười mấy phòng giam tạm thời mới cải tạo. Phụ trách trông coi hầu hết đều là binh sĩ Cao Tương, trong đó có cả Ngô Quý Kỳ.

Dù sao ở trong này, không có một nhân vật cấp bậc Đại Ngự Sư để chấn nhiếp, có Trời mới biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Theo chúng tù nhân đều bị an trí xong, tất cả tù nhân liền lại lần nữa dời ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ thấp thỏm không yên. Trải qua thời gian dài tiếp xúc như vậy, đám tù nhân này dường như chỉ có thể dựa vào một mình Tiêu Hoằng.

Trái lại Tiêu Hoằng, không nói gì, cứ như vậy lẳng lặng dựa sát vách kim loại, bên cạnh là Ốc Sư, Mặt Thẹo với đám người Vương Quân.

Ở bên trong phòng giam độc lập. Phất Lạc vẫn có vẻ suy yếu không chịu nổi như trước, Phất Lạc táo bạo trước đáy đã mờ nhạt không còn, nhìn qua dịu ngoan đi rất nhiều.

Trải qua chừng nửa tiếng chuẩn bị, Ma Văn vận binh hạm Minh Châu Hào áp giải tù nhân liền chậm rãi xuất phát, theo sát Minh Châu Hào, còn có một chiếc vận binh hạm khác, vận binh hạm Hải Mị Hào cũng xuất phát, trong đó chở ước chừng có tới 2000 binh sĩ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, từng người đều trang bị hoàn mỹ, chủ yếu là phòng ngừa tù nhân bạo loạn, không thể để tùy tiện xuất hiện. Một khi xuất hiện chỉ sợ cũng là đại khai sát giới.

Không sai biệt lắm ngay thời điểm Ma Văn vận binh hạm vừa mới bay lên, điều chỉnh tư thái, Tiêu Hoằng liền liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, quan sát địa thể của trại tập trung Tín Nghĩa, tận khả năng thu vào trong óc.

Đồng dạng, bởi vì hang động Tử Tinh cũng ở cùng một bán cầu của Ma Duệ Tinh, phía nam xích đạo, bởi vậy vận binh hạm cũng không có xuyên qua tâng khí quyển, hơn nữa tốc độ bay cũng không mau lắm, thậm chí có thể nói là thong thả tiến lên.

Đại khái chỉ qua mấy giờ bay, liền đi vào bán cầu kia, hai chiếc Ma Văn vận binh hạm liền từng chút từng chút chậm lại lơ lửng trên một chỗ dãy núi xanh tươi mát mẻ, bốn phía môi trường rất đẹp, nhưng ở xa xa Tiêu Hoằng nhìn thấy rõ ràng, sắp hàng dãy cơ giới đào móc loại hình lớn.

Hiển nhiên, sẽ rất nhanh cảnh sắc xinh đẹp như vậy ở dưới giẫm đạp đào móc của những quái thú sắt thép này sắp biến mất không còn.

Vài phút qua đi, hai chiếc Ma Văn hạm đi vào khu vực xanh tươi mát mẻ này, liền dần dần đậu lại trên một bãi đất tạm thời mới ủi bằng phẳng, làm khu neo đậu chiến hạm lâm thời.

Ờ mặt phía nam khu neo đậu chiến hạm này, là một hang động vô cùng to lớn, sâu không thấy đáy, tối như mực, nhìn qua giống như một con dã thú thật lớn há cái miệng lớn. Đây chính là hang động Tử Tinh, là mục đích chuyến đi này của tù nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play