- Nhớ kỹ, hành động lần này phải sạch sẽ dứt khoát, không được có chút sơ sẩy, càng không thể cho Tiêu Hoằng có cơ hội phát tín hiệu cầu cứu.

Ba La đội khăn che mặt, liếc mười mấy người trước mắt, căn dặn.

Trong mười mấy người, có 4 người phải theo Ba La vào trong thung lũng, 10 người còn lại tiếp ứng ở bên ngoài, phụ trách đối phó tình huống bất ngờ.

Thực ra, nếu dựa theo tư liệu mà Ba La nắm giữ, chỉ cần một mình hắn tiến vào thung lũng là đủ để xử lý Tiêu Hoằng chỉ mới Ngự sư cấp bốn.

Nhưng vì dự kiến bảo hiểm, Ba La vẫn dẫn theo 4 tên tâm phúc, trong đó 2 Ngự sư cấp năm, 2 Ngự sư cấp bốn, đều không có cấp bậc cao bằng Ba La.

Theo Ba La nghĩ, 2 Đại Ngự sư bắt tay nhau ám sát Tiêu Hoằng là bảo hiểm nhất, ít người, có nghĩa là khả năng bại lộ giảm mạnh, nhưng Vĩnh Ngạn Tinh hay Phạm Cương Tinh, chỉ có một mình Đại Ngự sư thường trú là Ba La.

Ờ Di Đà Tinh và Ngộ Giác Tỉnh lại có rất nhiều, nhưng làm sao có thể điều động được?

- Đã rõ, Tướng quân.

Cát Tư cùng những người khác mặc áo đen đi đêm nhỏ giọng đáp lời.

Tiếp theo là yên lặng chờ màn đêm phù xuống, tiến hành điều chỉnh kế hoạch lần nữa.

Mỗi một bước đều có quy hoạch chi tiết, chỉ riêng một điều không nằm trong dự tính của bọn họ, đó là trong Vạn thảo viên không phải chỉ có một mình Tiêu Hoằng, còn có Gia Nại Cầm và Lạc Tuyết Ninh.

Thật ra Lạc Tuyết Ninh lén đến chơi, không chỉ ban đầu che giấu được Tiêu Hoằng, còn giấu diếm được người khác, dù sao bây giờ tàu Trân Ny còn đang ở Di Đà Tinh mà.

Thời gian đến buổi tối, dùng xong bữa tối, Tiêu Hoằng lại quay về ngồi trên bàn, tiến hành đẩy nhanh tốc độ Dược văn làm trắng, còn Gia Nại Cầm cùng Lạc Tuyết Ninh vẫn như thường lệ, chen nhau ở trên giường.

- Ôi, một ngày này cũng qua, đúng là mệt chết ta, cũng thật nhàm chán.

Lạc Tuyết Ninh nằm ở trên giường, bên cạnh Gia Nại Cầm, khẽ nói.

- Nếu Lạc muội muội cảm thấy nhàm chán, có thể trở lại sư chiến lược Tây Điểm mà, cuộc sống quân đội cũng thật là kích thích.

Gia Nại Cầm nói lại.

- Sao được chứ? Ta phải ở lại cùng Gia Nại Cầm tỷ tỷ, tỷ đang trong lúc dưỡng thương, ta còn phải chiếu cố tỷ thật tốt? À, đúng rồi, thời gian tĩnh dưỡng của tỷ hình như cũng không còn mấy ngày nữa.

Lạc Tuyết Ninh cười hì hì nói lại.

- Ôi da.

bỗng nhiên Gia Nại Cầm hét to, tiếp theo dùng cánh tay thon thả ấn vào trán:

- Không nói còn được, vừa nhắc tới là đầu của ta lại đau, ôi nha nha, đau quá...

Tiêu Hoằng ngồi trên bàn cũng nghe được hai cô nàng này thừa hơi rãnh rỗi chọc ghẹo nhau, trực tiếp xem nhẹ lời này, vẫn đang chế tạo Dược văn làm trắng, có thể chế tạo thêm một cái thì tốt, hơn nữa đã hẹn trước với Hà Phương, chờ làm xong việc là sẽ đến lấy.

Nhưng không khí trong phòng bắt đầu trở nên yên lành, Ma Văn trung tâm khống chế cạm bẫy bên cạnh Tiêu Hoằng bỗng nhiên rung bần bật.

Xoạt!

Rung động vừa truyền ra, tay cầm Điêu văn đao của Tiêu Hoằng khẽ run lên. Nếu chỉ là Ma Văn thông tin thì không sao, bình thản đối phó là được, nhưng mà Ma Văn khống chế trung tâm lại rung lên, có nghĩa là có vật khác thường tiến vào trong thung lũng.

Cũng tương đương tiếng còi cảnh báo ở căn cứ quân sự.

Ngay lập tức, Tiêu Hoằng khởi động Ma Văn khống chế trung tâm, trên màn hình nhỏ lập tức xuất hiện 5 đốm sáng, đang lao vụt về phía căn nhà nhỏ của Tiêu Hoằng!

- Rốt cuộc là gì?

Thấy 5 đốm sáng trên màn hình, Tiêu Hoằng không khỏi thì thầm.

Nhưng tiếp đó, Tiêu Hoằng đột nhiên phát hiện màn hình đen thui, không thấy gì cả!

- Ma Văn nhiễu sóng che chắn!

Số lượng Tri thức phong phú, Tiêu Hoằng lập tức tìm được đối phương ứng dụng phương pháp nào.

Phương pháp này thường do quân đội cao cấp sử dụng, chỉ dùng tới khi đột kích phe địch.

Phát hiện điều này, ánh mắt Tiêu Hoằng càng trở nên cảnh giác.

Chẳng lẽ sẽ tấn công thung lũng? Nhưng nơi này là Thánh Đàn mà! Trong lòng Tiêu Hoằng thầm nghĩ, hắn không thể tưởng tượng được, ở Thánh địa thế liên hợp Gia Đô này lại vẫn có người đột kích? Điên quá đi chứ?

Dù là trong lòng Tiêu Hoằng cực kỳ kinh ngạc, nhưng vẫn không vì thế mà bối rối, vừa kinh ngạc nhưng vẫn duy trì bình tĩnh cao độ.

Tiêu Hoằng lập tức khởi động Chiến văn thường dùng cùng với Hàn Võ, nhanh chóng thả ra một con chim ưng năng lượng, đây là Chiến văn Ưng Nhãn do Tiêu Hoằng chế tạo lúc trước!

Chim ưng năng lượng vọt ra cửa sổ, Tiêu Hoằng dùng Ngự lực điều động, khống chế chim ưng năng lượng nhắm vào phía sau căn nhà, khởi động công năng nhìn đêm, nơi đó tràn đầy động tĩnh lạ.

Ở trong mắt Tiêu Hoằng, xuất hiện hình ảnh có 5 tên mặc áo xám đi đêm đã xuất hiện trên đỉnh núi.

Tuy rằng trên đường gặp phải cạm bẫy, nhưng tên dẫn đầu thông qua Ngự lực mạnh mẽ hủy bỏ các Ma Văn cạm bẫy, nguyên nhân cũng là vì Tiêu Hoằng khống chế tạo Ma Văn cạm bẫy có thể giết người.

Đồng thời từ hình ảnh đó, Tiêu Hoằng cũng phán đoán chính xác, kẻ tới không có lòng tốt!

Gia Nại Cầm cùng Lạc Tuyết Ninh đang nằm trên giường “thừa hơi tốn lời”, cũng chú ý tới hành động khác thường của Tiêu Hoằng, tò mò cùng hỏi:

- Tiêu Hoằng, có chuyện gì thế?

- Cẩn thận!

Bỗng nhiên Tiêu Hoằng quát lên, bởi vì hắn thông qua chim ưng năng lượng nhìn thấy có một tên trên đỉnh núi đã nhắm súng nhắm Ma Văn hạng nặng về phía căn nhà, bóp cò!

Đạn năng lượng dài nửa mét lập tức bắn tới!

Thấy vậy, Tiêu Hoằng nhanh tay xòe năm ngón, bắn vào vách tường trước mặt, cả vách tường liền ngưng kết ra một tầng Hàn băng vạn năm thật dày!

Ầm!

Ngay sau đó, là một tiếng nổ lớn, toàn bộ vách tường bao trùm Hàn băng vạn năm lập tức vỡ vụn, Hàn băng vạn năm cũng xuất hiện vô số vết nứt.

Lực đánh mạnh mẽ dẫn tới chấn động khiển tro bụi trên trần nhà rơi xuống.

May mắn, là Tiêu Hoằng phản ứng đúng lúc, ngay khoảng khắc cuối cùng, viên đạn bắn lén Ma Văn kia bị kẹt giữa khe băng.

Đồng thời Lạc Tuyết Ninh ngồi trên giường cũng hoàn toàn ngây ngốc, không phải tố chất tâm lý của nàng không tốt, mà là nàng quá rõ ràng, nơi này là Thánh Đàn!

Thánh Đàn bị công kích? Nói đùa gì chứ? Nơi này là chỗ an toàn nhất thể liên hợp Gia Đô, thậm chỉ là cả Vũ trụ Thái Qua, nơi này bị tấn công? Vậy thì trên thế giới này còn có chỗ nào an toàn nữa?

Trong mắt Lạc Tuyết Ninh không khỏi dâng trào kinh hãi.

Trái lại Gia Nại Cầm không hiểu rõ về Thánh Đàn, gặp cảnh này, nháy mắt bộ dáng cười đùa như cô gái nhỏ lập tức tan biến, thay vào đó là rét buốt, ánh mắt biến thành Thượng tướng quân đoàn chủ bài A Nhĩ Pháp Thượng Tri Tự Do Quốc phải có, đồng thời túi Ma Văn đặt bên gối cũng đã buộc vào hông.

Ở trên đỉnh núi, Ba La thấy một viên đạn bắn lén của Cát Tư lại không đục thủng căn nhà, ánh mắt không khỏi kinh ngạc.

- Không ngờ Tiêu Hoằng này phản ứng thật là nhanh, nhưng mà có tác dụng hay sao?

Ba La lẩm bẩm, trong lòng không khỏi nghiêm lại, theo hắn thấy đây ngược lại là chuyện tốt, cái này chứng minh Tiêu Hoằng ở bên trong, vừa vặn bắt ngay.

- Mọi người nghe lệnh, cố gắng không phá hủy phòng ốc, để lại chứng cớ không cần thiết, lên, tranh thủ xử lý Tiêu Hoằng bằng tốc độ nhanh nhất!

Ba La phát ra mệnh lệnh, tiếp theo đứng trước làm gương, dựa vào thực lực Đại Ngự sư mạnh mẽ xông lên trước yểm hộ cho đồng bọn, phá huỷ một loạt Ma Văn cạm bây trên đường.

Mười mấy giây sau, Ba La dẫn 4 tên đồng bọn xông lên cách nhà gỗ không tới 20m, tiếp theo chầm chậm tới gần, áp sát từng chút vào nhà gỗ, chuẩn bị thăm dò rõ vị trí của Tiêu Hoằng, sau đó mới cho một đòn chí mạng.

Lúc này, trong lòng Ba La hay là người khác đều có cảm giác lần này Tiêu Hoằng xong đời rồi, bây giờ họ thật sự không nghĩ ra được Tiêu Hoằng có thể dựa vào cái gì chuyển bại thành thắng?

5 người bên này, tùy tiện một người đứng ra, thấp nhất cũng ngang cấp với Tiêu Hoằng, huống chỉ còn có Đại Ngự sư Ba La tọa trấn!

Ầm! Vù!

Ba La vừa đến gần cửa sổ, chuẩn bị xem xét vị trí của Tiêu Hoằng, chuẩn bị một đòn chí mạng, lại phát hiện cửa sổ phòng ngủ bỗng vỡ van, tiếp theo thể năng lượng hình con bướm vàng bắn vọt ra, thẳng vào trán Ba La.

- Chuyện nhỏ.

Nhìn thể năng lượng lao tới, Ba La xì cười, bởi vì Tiêu Hoằng đi vào Thánh Đàn đã rất ít ra tay, hình ảnh Tiêu Hoằng chiến đấu ở Phục Thản Đế quốc lại không nhiều, bởi vậy Ba La biết một ít về Chiến văn của Tiêu Hoằng, nhưng cũng không nắm giữ hoàn toàn.

Bởi vậy, đối mặt với thể năng lượng hình con bướm này, Ba La hiểu lầm là do Tiêu Hoằng bắn ra, căn bản không coi ra gì, bàn tay phải trực tiếp hình thành thể năng lượng vòng xoáy chắn ngay trước mặt.

Hắn muốn dùng vòng xoáy này phân giải mất thể năng lượng trước mắt.

Nhưng mà vừa lúc thể năng lượng này tiếp xúc với vòng xoáy, thần sắc khinh thường của Ba La chợt biến đổi, bởi vì Ba La cảm nhận được cường độ của thể năng lượng này không phải là Ngự sư cấp bốn như hắn nghĩ, mà là cao hơn, cao hơn không chỉ một chút xíu!

Bùm!

Ba La còn chưa kịp phản ứng lại, thể năng lượng hình con bướm kia tuy rằng không hoàn toàn chọc thủng vòng xoáy phòng hộ của Ba La, nhưng đã nổ tung, khiến Ba La phải lui lại hai bước!

- Cái... Cái chuyện gì thế này?

Thấy Ba La bị một cái thể năng lượng công kích phải lui bước, Cát Tư ở bên cạnh không khỏi kinh hô!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play