Ba La đương nhiên biết tính cách của Tiêu Hoằng, đó là bướng bỉnh cộng thêm cố chấp.

Nói không chừng sẽ làm ra chuyện gì, căn bản không biết lui bước, hay là khéo đưa đầy, bởi vậy theo Ba La thấy là tuyệt đối không thể để Tiêu Hoằng lấy được chức vị quan trọng ở Phạm Cương Tinh.

Vì ý nghĩ này, đương nhiên không bàn mà hợp với Triệu Quần và Đông Lộc.

Khoảng 5 phút sau, Đông Lộc dẫn theo Mình Giai cẩn thận vào trong gian phòng nhỏ, Đông Lộc cũng biết rõ loại gặp mặt này là không hợp quy củ.

Đối với Ba La, Đông Lộc cũng biết, quan hệ cũng không tệ, gật đầu với nhau, liền ngồi xuống.

Trải qua mấy câu quan tâm giả mù sa mưa, cuối cùng, Đông Lộc, Ba La, Triệu Quần liền tiến vào chủ đề chính của lần gặp mặt này, Tiêu Hoằng.

- Bây giờ, bảng thành tựu Phạm Cương Tinh đúng là khiến người ta kinh hôn bạt vía, không biết các vị có cách nhìn như thế nào.

Triệu Quần cười nói.

- Lúc này hẳn là Triệu sư đệ rất gấp chứ, mất đi ba hạng đầu, nếu chuyện này kéo dài đến 2 tháng sau, có lẽ ngươi sẽ trở thành trợ thủ cho Tiêu Hoằng rồi.

Đông Lộc thu liêm mặt cười, nói.

- Mấu chốt là thời gian còn 2 tháng, dựa theo tình thế phát triển hiện giờ, Đông Lộc sư huynh thật sự cảm thấy gối đầu ngủ yên được sao? Theo ta thấy, đến lúc đó không phải ta làm trợ thủ cho Tiêu Hoằng, mà là ngài làm trợ thủ cho Tiêu Hoằng thì đúng hơn.

Triệu Quần cố gắng ung dung nói rõ ràng:

- Thậm chí đến khi đó, Ba La cũng đừng mơ lấy được lợi ích từ Phạm Cương Tinh, Tiêu Hoằng người này trong mắt không bao giờ chứa được một hạt cát.

Nháy mắt, trong phòng liền chìm vào im lặng.

Người ngồi ở đây không phải kẻ ngốc, bọn họ rất rất rõ ràng, bây giờ mặc kệ chèn ép Tiêu Hoằng thế nào cũng không có tác dụng.

Dù sao dựa vào bản lĩnh của họ, không có khả năng khiến điểm thành tựu của Tiêu Hoằng giảm bớt, như vậy dù là Triệu Quần có thể leo ngược trở lại trong 2 tháng, Tiêu Hoằng ổn định năm hạng đầu cũng không thành vấn đề, đến lúc đó cũng vẫn là cái gai ghim trong thịt.

Quan trọng hơn nữa, đó là Tiêu Hoằng dễ chèn ép như vậy sao? Trước đó Triệu Quần gần như dùng hết thủ đoạn xấu xa, kết quả thì sao? Trong một đêm, Tiêu Hoằng lấy được 30.000 điểm thành tựu.

Nếu lại lấy được thêm 30.000 điểm nữa, đủ hiểu rồi đó.

Hơn nữa bây giờ, A Di La có thể chính thức thu nhận Tiêu Hoằng làm đồ đệ bất kỳ lúc nào.

Một khi trở thành đệ tử chính quy, như vậy áp chế Tiêu Hoằng sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.

- Đông Lộc và Triệu Quần đại nhân, có lẽ trong lòng đều có tính toán xử lý Tiêu Hoằng, chỉ là không chịu nói mà thôi, có phải không?

Ba La thấy trong phòng im lặng, híp mắt nói ra, so với Đông Lộc và Triệu Quần, Ba La là quân nhân, tự nhiên ngay thẳng hơn.

Đông Lộc cùng Triệu Quần nhìn nhau, tiếp theo tươi cười nhàn nhạt nhìn vào Ba La, chỉ là tươi cười này rõ ràng lạnh hơn khi nãy.

- Nếu hai vị không muốn làm kẻ đóng vai ác, vậy để ta nói ra ý tưởng của các vị, xử lý Tiêu Hoằng, các vị sẽ cho ta bao nhiêu chỗ tốt?

Ba La nói thẳng.

- Tiên linh thảo, hiện giờ Vạn thảo viên có rất nhiều, một gốc 1 kim tệ, bán cho ngươi 10.000 gốc. Nên biết, đó đều là hàng cao cấp nhất do Tiêu Hoằng gieo trong.

Triệu Quần trả lời.

- Nghe nói, ngươi hết lòng mơ ước Chiến văn kỹ thuật Đê văn bốn chiều, ta có thể giúp ngươi tìm Hà Bác Tư lấy một cái. Linh thú tốt nhất, ta có thể cho ngươi 500 con, hơn nữa ta sẽ nghĩ cách an bài con của ngươi vào Phạm Cương Tinh.

Đông Lộc cũng tỏ thái độ.

- Nếu đã thế, ta có thể đứng ra làm đầu, nhưng điều kiện quyết định là Đông Lộc đại nhân và Triệu Quần đại nhân phải cũng cấp hỗ trợ cho ta mới được.

Ba La nói tiếp.

- Yên tâm, đến lúc đó chúng ta sẽ phải ra mấy đệ tử chính quy giúp ngươi. Nhưng mà nói trước, một khi bại lộ, chúng ta sẽ không ra mặt.

Đông Lộc trả lời, cũng là lẽ thường tình, ám sát đệ tử bổn môn, nếu tin tức này bại lộ, hậu quả không cần nói.

- Nếu thế, cứ quyết định vậy đi. Trong vòng một tuần, chờ tin tức.

Ba La nói một tiếng, liền đứng dậy rời đi.

Thực ra, theo Ba La thấy, đối với một tên Ngự sư cấp bốn, bóp một cái là xong, nhưng vẫn phải có hết sức làm cho sạch sẽ, làm ra vẻ như chết do tai nạn.

Nhìn Ba La rời đi, sắc mặt Đông Lộc cùng Triệu Quần hiện ra âm lãnh không thôi. Hết cách, theo họ thấy thì phải đi tới bước này, cũng là bị buộc thành, ai bảo Tiêu Hoằng cứng cỏi đến thế.

Chỉ là họ không quay đầu nghĩ lại, Tiêu Hoằng hoàn toàn dựa vào thực lực, căn bản không có 1 điểm thành tựu nào là trộm tới, hoàn toàn quang mình chính đại.

Đáng tiếc, cái loại quang mình chính đại này lại uy hiếp tới lợi ích của người khác.

Ớ Vạn thảo viên, thời gian đến giữa trưa, Tiêu Hoằng tu luyện hơn 3 tiếng, mới mở mắt ra, Ngự lực tăng thêm 40 cổ, tổng Ngự lực lên đến 11127 cổ.

Rút kim Ma Văn ra, Tiêu Hoằng cất toàn bộ đồ vật vào ba lô, đứng dậy đi về phía nhà gỗ, ánh mắt thản nhiên.

Trở vào nhà, Tiêu Hoằng liền thấy Gia Nại Cầm vốn đang ngồi chơi Chiến văn, trực tiếp ngã xuống giường, làm ra vẻ suy yếu.

Tiêu Hoằng cũng chỉ âm thầm than thở, cũng khó mà nói gì được, sau đó vào phòng bếp nấu cơm. Vẫn là cơm trộn, chẳng qua lần này bỏ thêm một ít lá Tiên linh thảo, là thuốc bổ cao cấp.

Đã lâu như thế, lá cây Tiên linh thảo ngoài cửa sổ đều biến thành màu tím, toàn bộ thung lũng cũng có thể ngửi được mùi do Tiên linh thảo tản ra.

Mỗi một gốc đều là Tiên linh thảo siêu cao cấp.

Trong đó có một bộ phận đã được Tiêu Hoằng dự tính trước, chỉ cần tìm thời gian cho Tang Lâm lấy đi Vĩnh Ngạn Tinh tiêu thụ. Tuy rằng không đổi được điểm thành tựu, nhưng đổi được chút kim tệ cũng tốt, nếu không chỉ có mỗi điểm thành tựu, lại không có kim tệ, vậy thì khó làm rồi.

Nhất là trước mắt Tiêu Hoằng không chỉ phải chế tạo Chiến văn, còn phải tiến hành tu luyện theo hình thức đốt tiền.

Đúng rồi, ở chỗ Gia Nại Cầm có một đống tiền coi như tiêu vặt, nhưng theo Tiêu Hoằng thấy thì vẫn nên để cho nàng giữ.

Lần này, ngoài việc chiến cơm, Tiêu Hoằng còn rửa hai củ Tiên linh thảo màu tím nhàn nhạt, hình dạng vẫn giống củ cải trắng thật to, được tính bên trong đã càng tinh thuần hơn.

Chỉ là cái này ở trong mắt Tiêu Hoằng vẫn như cũ cải trắng, thậm chí rửa xong hai củ Tiên linh thảo, Tiêu Hoằng còn làm chút tương chấm.

Chuẩn bị xong thức an, Tiêu Hoằng quay lại phòng ngủ, liếc Gia Nại Cầm vẫn cứ giả vờ suy yếu.

Vừa rồi Gia Nại Cầm cũng nhìn qua cửa sổ, thấy Tiêu Hoằng nhổ lấy Tiên linh thảo. Cho đến giờ, Gia Nại Cầm vẫn còn không thể tin được đây lại là Tiên linh thảo.

Tiêu Hoằng nâng bàn ăn do Lạc Tuyết Ninh đưa tới vào phòng, mùi hương độc đảo truyền tới, nhìn Tiêu Hoằng sử dụng củ Tiên linh thảo giống như cũ cải trắng, thậm chí còn có tương chấm nữa.

- Hôm nay đổi khẩu vị chút đi.

Tiêu Hoằng tùy tiện nói, tiếp theo như thường lệ nâng Gia Nại Cầm dậy, đút cho ăn, chẳng qua lần này có thêm rễ Tiên linh thảo.

Thực ra, sở dĩ Tiêu Hoằng có thể ngủ 6 tiếng mỗi ngày, nhưng vẫn có thể tinh thần tỉnh táo, tuyệt đối không tách khỏi công hiệu bổ não của Tiên linh thảo.

Cắn một miếng nhỏ Tiên linh thảo, trong lòng Gia Nại Cầm lại cảm thấy hết sức quái dị. Một gốc Tiên linh thảo như thế ít nhất có giá 2000 kim tệ, nhưng ở trong mắt Tiêu Hoằng lại thành củ cải khai vị.

Một bữa cơm giá 4000 kim tệ, ngay cả quý tộc vương thất có lẽ cũng phải e dè, nhưng bây giờ lại chỉ là món thường.

Đúng là lãng phí của trời, giậm chân giận dữ mà.

Trong lòng Gia Nại Cầm cảm thán, chẳng qua quay đầu nhìn lại, ngoài cửa sổ còn một nửa vườn Tiên linh thảo, toàn bộ đều là Tiên linh thảo, Gia Nại Cầm còn nói gì được chứ?

Ăn xong bữa trưa, Tiêu Hoằng mặc kệ Gia Nại Cầm, ngồi trước bàn chế tạo mấỵ bình ổn nhuận dịch, liền bắt đầu tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật Đế văn sáu chiều, lấy ra Anh tỉnh thạch giá rẻ thử chế tạo Chiến văn có kỹ thuật Đế Văn sáu chiều.

Kỹ thuật Đế Văn sáu chiều so với kỳ thuật Đế văn năm chiều thì phức tạp hơn nhiều, không chỉ cần kỹ thuật đao trác tuyệt, còn phải tính toán mỗi bước hết sức chi tiết, nhất là còn tăng thêm rất nhiều kết cấu mới.

Không ngừng thực hành suốt buổi chiều, Tiêu Hoằng chế tạo ra 30 cái Chiến văn, kết quả vận dụng kỹ thuật Đế Văn sáu chiều thành công chỉ có 5 cái.

Nhìn động Chiến văn phế thải chất đống bên cạnh, Tiêu Hoằng tiện tay ném vào trong túi, chờ đi tiêu hủy.

Trong đầu Tiêu Hoằng, vẫn đang lăn qua lộn lại suy ngẫm kỹ thuật Đế văn sáu chiều, tranh thủ vận dụng thành thạo như kỹ thuật Đế Văn năm chiều.

Nhưng muốn đạt đến hiệu quả đó, đúng là không phải một chuyện dễ dàng. Trước đó có nói từ sau kỹ thuật Đế Văn bốn chiều, tăng thêm một bậc thì trình độ phức tạp, mức độ khó khăn sẽ tăng lên gấp đôi.

Xong bữa tối đơn giản, Tiêu Hoằng tiếp tục chế tạo Chiến văn có kỹ thuật Đế Văn sáu chiều, đối với tính năng Chiến văn, Tiêu Hoằng đều nghĩ tới chế tạo như thế nào, mục đích dùng để khổ luyện kỹ thuật Đế Văn sáu chiều!

Thậm chí đến cuối cùng, tài liệu chế tạo Chiến văn cũng hết, Tiêu Hoằng bắt đầu dùng chế tạo Dược văn làm trắng, cũng là khổ luyện, đồng thời chế tạo thứ gì đó đem đổi điểm thành tựu cũng hay.

Cứ thế, trải qua 3 ngày, cuối cùng Tiêu Hoằng dựa vào thực hành khắc khổ, hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật Đế Văn sáu chiều.

Liên tục chế tạo thành công 10 cái Dược văn làm trắng, Tiêu Hoằng cuối cùng xuất hiện vui mừng nhàn nhạt, tiếp theo xiết hai tay đầy vết chai. Thành công rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play