Khi Tiêu Hoằng khống chế Lưu Văn đi vào cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, hắn không kìm được khi phát hiện ra nơi này là một khu nhà cao chừng trên trăm tầng, bảy tám con đường đang quấn quanh khu nhà, Ma Văn Xa chuyên chở các sản phẩm liên quan tới Ma Văn, cuồn cuộn không ngừng di động, đi ra đi vào trong kiến trúc khổng lồ này.

Đối với cảnh tượng to lớn như thế, Tiêu Hoằng cũng chỉ hơi nhìn một chút, sau đó liền đi vào trong đó, trang hoàng bên trong cũng vô cùng đẹp đẽ quý giá.

Đối với điều này, Tiêu Hoằng cũng không có lòng dạ nào mà thưởng thức, hắn đi về phía một tiểu thư hướng dẫn, nói mục đích của mình, sau đó Tiêu Hoằng liền đi theo phía sau tiểu thư hướng dẫn, bắt đầu thu mua từng chút một.

Chỉ là khi Tiêu Hoằng đi ngang qua tầng 70, hắn lại phát hiện ra nơi này chỉ có một cái hành lang, cùng với mấy cánh cửa kim loại, cũng không giống như các tầng khác, là một cái đài cao to lớn.

Khi Tiêu Hoằng nhìn qua cánh cửa kim loại, thì phát hiện ra rằng trong đó thì ra là một cái đại sảnh to lớn, người ta tấp nập, xem ra là đang tiến hành hội đấu giá.

Trên đài bán đấu giá có một cái màn hình cực đại, trên đó không ngừng trình chiếu thông tin về một cái Ma Văn, phía dưới ghi rằng nó là Ma Văn áp trục của hội đấu giá lần này, Chiến Văn do Hà Bác Tư đại sư tự tay chế tạo, dùng kỹ thuật Để Văn bốn hướng.

- Một phòng đấu giá lớn như vậy? Ma Văn dùng kỹ thuật Để Văn bốn hướng, có thể áp trục?

Tiêu Hoằng lẩm bẩm.

Đối với Tiêu Hoằng mà nói, kỹ thuật Để Văn bốn hướng thì hắn đã thành thạo tới mức không thể thành thạo hơn được nữa, tuy rằng kỹ thuật Để Văn quả thật có thể tăng lên tính năng của Ma Văn trên diện rộng, nhưng ở trong mắt Tiêu Hoằng, đây là điều vô cùng bình thường.

Kỳ thật Tiêu Hoằng cũng không biết, trên thế giới này, người biết kỹ thuật Để Văn thì cũng không quá con số 30 mà thôi, toàn bộ đều là đệ tử của A Di La, trong đó có thể đạt tới chế tạo kỹ thuật Để Văn bốn hướng, thì không quá 15 người làm được.

Bọn họ đều là đệ tử đắc ý của A Di La.

Hơn nữa những người này chưa bao giờ tùy tiện bán ra Ma Văn được chế tạo, mặc dù chế tạo ra thì cũng lưu lại, cho nên lưu truyền ra ngoài đã ít lại càng ít, có thể nói là vô cùng hy hữu.

Về phần có thể tăng lên tính năng, từ Thích Khách Minh thì cũng đã có thể nhìn ra được, lập tức miểu sát 1000 binh sĩ Thiên Dực, đúng vậy, đây quả thật là do Thích Khách Minh có cấp bậc Ngự lực cao hơn, nhưng một bộ phận nguyên nhân liên quan rất lớn tới việc bên trong Chiến Văn của bọn họ có chứa kỹ thuật Để Văn.

- Tiên sinh, hôm nay ngài tới rất đúng lúc, cửa hàng Ma Văn Hán Nặc đã hao hết thiên tân vạn khổ, mới đạt được một cái Chiến Văn có kỹ thuật Để Văn bốn hướng, ngài có muốn đi vào mở mang kiến thức hay không, yên tâm, vé vào cửa chỉ cần một kim tệ.

Tiểu thư hướng dẫn lễ phép nói, trên mặt tràn ngập vẻ đắc ý.

Nhớ ngày đó, vì một cái Liệt Bạo Chiến Văn dùng kỹ thuật Để Văn bốn hướng như vậy, cửa hàng Ma Văn Hán Nặc đã phải cạnh tranh vỡ đầu với các cửa hàng Ma Văn xung quanh, cuối cùng mới thảm thiết mà thắng lợi.

Mà lần bán đấu giá này cũng hấp dẫn không ít nhân vật nổi tiếng của Gia Đô đế quốc, đây là có hội để cửa hàng Ma Văn Hán Nặc nâng cao danh tiếng.

- Không được, ta không có thời gian.

Tiêu Hoằng phi thường lạnh nhạt đáp, về phần Hà Bác Tư chế tạo Ma Văn này, Tiêu Hoằng cũng đã nghe nói qua một chút, nghe nói là đệ tử trên Di Đà Tinh, đại khái chỉ có không đến ba mươi tuổi, có thể nắm giữ kỹ thuật Để Văn bốn hướng, mặc dù ở Di Đà Tinh, cũng là thanh danh vang xa.

Thấy bộ dáng không cho là đúng này của Tiêu Hoằng, còn nói khẩu âm Phục Thản Đế Quốc, trên mặt tiểu thư hướng dẫn tuy rằng vẫn cung kính, nhưng trong lòng đã dành cho Tiêu Hoằng đánh giá “tên nhà quê”, một chút cũng không biết hàng, nếu không phải là đang công tác trên thân, thì nàng cũng đã đi vào trong đó kiến thức một chút, tận mắt thấy hình dáng của Để Văn bốn hướng, tuy mất một kim tệ vào cửa, những cũng không phải là không thể chấp nhận được.

Tuy rằng tiểu thư hướng dẫn chưa từng có chút biểu hiện nào, vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp ra, nhưng mà Tiêu Hoằng vô cùng lõi đời, làm sao lại không nhìn ra ý nghĩ trong lòng của tiểu thư hướng dẫn này hay sao? Chỉ là Tiêu Hoằng không muốn lãng phí quá nhiều thời giờ vào việc này mà thôi.

Trong lòng chỉ khẽ cười bất đắc dĩ, sau đó liền quên luôn, tuy nhiên, chuyện này vẫn làm cho Tiêu Hoằng thu hoạch một tin tức, đó chính là có kỹ thuật Để Văn bốn hướng, thì có vẻ sẽ rất được hoan nghênh, chỉ là không biết, Để Văn năm hướng sẽ mang đến hiệu quả như thế nào.

Mãi cho tới buổi chiều thì Tiêu Hoằng mới đẩy một cái xe hàng nhỏ từ trong cửa hàng Ma Văn Hán Nặc ra, trong cái xe đẩy này có đầy các túi lớn túi nhỏ, hầu hết đều là tài liệu và công cụ chế văn, còn có một bộ phận nhỏ chính là một ít vật dụng hàng ngày, cùng với một chút đồ ăn.

Không dừng lại quá nhiều tại Uyển Vị Thành, Tiêu Hoằng liền khu động Ma Văn phản lực trên xe, đồng thời khu động Lưu Văn, một đường đi về phía khe nứt không gian, rất nhanh rời đi.

Một đường bình an quay về.

Khi Tiêu Hoằng một lần nữa quay về Phạm Cương Tinh, tới tiểu bồn địa kia của mình, thì đã là 2h chiều. Không dừng lại nhiều, đặt toàn bộ những thứ trong xe đẩy này vào trong nhà gỗ, Tiêu Hoằng liền bắt đầu bày biện từng kiện chế Văn Khí lên một cái bàn gỗ giản dị, nhưng thật ra lại là do một loại gỗ rất quý làm ra.

Sau đó Tiêu Hoằng liền lấy ra một khối Tái thạch Áo đinh, trải qua một phen mài cắt, hắn liền bắt đầu tạo hình Ma Văn thúc đẩy.

Khác với khi trước là lần này, bởi vì Tiêu Hoằng muốn dùng mảnh đất này trong một khoảng thời gian, bởi vậy, Tiêu Hoằng định chọn dùng kết cấu hệ thống thúc đẩy hoàn toàn mới, chủ yếu vẫn là tham khảo chủ khống Ma Văn của Ma Văn khung máy móc, nhưng sẽ là dùng kỹ thuật văn trong 24 cái Ma Văn thúc đẩy, hơn nữa chúng được sắp xếp them bố cục đặc biệt, sử dụng tuyến truyền dẫn Ngự lực nối lại với nhau, hình thành một thúc đẩy khu vực tiên tiến hơn.

Mà lần này, Tiêu Hoằng cũng định sử dụng kỹ thuật Để Văn năm hướng mà hắn đã đau khổ nghiên cứu trong một thời gian dài vừa qua.

Có thể nói, kỹ thuật Để Văn này, sau khi tới bốn hướng, thì mỗi một lần đề cao sẽ có độ khó tăng lên hơn gấp đôi, hơn nữa do nhập môn ban đầu rất khó khăn, nên đây cũng là nguyên nhân mà mặc dù Để Văn bí tịch cũng không phải là kỹ thuật được giữ bí mật quá nghiêm khắc, nhưng mà người có thể sử dụng vẫn rất ít ỏi.

Ước chừng trải qua hai giờ tạo hình, Ma Văn thúc đẩy đầu tiên được sử dụng kỹ thuật Để Văn năm hướng đã được Tiêu Hoằng chế tạo ra, nhưng hắn lại chọn dùng kỹ thuật văn trong văn, hình thành một cái Ma Văn thúc đẩy trung tâm bản cường hóa.

Bởi vì đã đạt tới Ngự Sư cấp bốn, Ngự lực trong cơ thể Tiêu Hoằng đã trở nên rất đầy đủ, do đó sau khi chế tạo một cái Ma Văn kỹ thuật văn trong văn, thì Ngự lực trong cơ thể vẫn còn lại rất nhiều.

Bởi vậy, Tiêu Hoằng không chút tạm dừng, lập tức bắt đầu chế tạo các Ma Văn thúc đẩy khác.

Mãi cho đến đêm khuya, Tiêu Hoằng mới chế tạo xong 24 cái Ma Văn thúc đẩy, sau đó chính là chế tạo tuyến truyền dẫn Ngự lực, chỉ là vào lúc này, do Tiêu Hoằng chế tạo đại lượng Ma Văn thúc đẩy, nên Ngự lực trong cơ thể đã tiêu hao hầu như không còn nữa.

Trên vách tường bằng gỗ của phòng ngủ có treo một sợi dây thừng, Tiêu Hoằng liền nằm trên dây thừng, ngả đầu xuống ngủ.

Đây cũng là một loại kỹ xảo huấn luyện mình cân bằng trong tiềm thức.

Đảo mắt một ngày đã trôi qua, Tiêu Hoằng vừa tỉnh, lại một lần nữa bắt đầu vào công việc, chế tạo tuyến truyền dẫn Ngự lực đủ dài, về phần trong đầu hắn thì vẫn đang suy tư về Ngự Độ, một vài chỗ khó hiểu trong việc ôn nhuận Ngự lực.

Mỗi khi nghĩ đến đây, trong đầu Tiêu Hoằng liền nghĩ đến Tàng Thư Các, nếu hiện tại mình ở đó, có mấy trăm vạn quyển sách để nghiên cứu, thì những chỗ khó này sẽ không thành vấn đề.

Chế tạo hoàn thành một đám tuyến truyền dẫn Ngự lực, quẳng chúng xuồng nền gỗ, Tiêu Hoằng liền đội lên một cái mũ rơm, bắt đầu dọn dẹp mảnh đất nhỏ của mình. Đầu tiên là dọn sạch các cây cỏ, sau đó là dùng hình thức mạng nhện để bố trí các tuyến truyền dẫn Ngự lực dưới lòng đất, cuối cùng là nối tiếp Ma Văn thúc đẩy và tuyến truyền dẫn Ngự lực vào một điểm cố định, hình thành một hệ thống thúc đẩy khổng lồ.

Mãi cho tới chạng vạng, ước chừng trải qua một ngày bận rộn, Tiêu Hoằng giải quyết xong mảnh đất nhỏ này, từ ngoài mà nhìn thì không có chỗ nào khác trước cả, chỉ là các lớp đất song song bên dưới đã biến thành một hệ thống như mạng nhện.

Đi tới bờ sông, rửa sạch bùn đất trên mặt và trên tay, Tiêu Hoằng liền ngồi trên ghế mây cạnh căn nhà gỗ, một mình lẳng lặng nhìn mặt trời chậm rãi xuống núi.

Trên một bếp lửa bên cạnh thì được đặt một cái nồi lớn, bên trong là các loại rau dưa vò nát, trộn lẫn cùng một chỗ, bên cạnh bếp lửa là một khối bánh bích quy ép chặt, đây là bữa tối của Tiêu Hoằng.

Im lặng ngồi làm việc, im lặng tu dưỡng thể xác và tinh thần, không đối địch với bất kỳ kẻ nào, Tiêu Hoằng dường như cực kỳ hưởng thụ những phút bình thản ngắn ngủi này.

Chỉ là trong đầu Tiêu Hoằng vẫn đang bắt đầu cân nhắc một số sự tình khác, ví như nơi này cách Gia Đô đế quốc không xa, có phải mình có thể sử dụng một ít tài nguyên bên trong đó hay không.

Tuy hiện tại mình vẫn còn có một chút tích lũy, nhưng Tiêu Hoằng không biết mình phải ngây ngốc ở trong này bao lâu, tài liệu cần cho việc chế văn và tu luyện Ngự lực, thì đều cần tiền mà mua.

Nhất là hiện tại mình đã đạt tới Ngự Sư cấp bốn, cách cấp bậc Đại Ngự Sư đã càng ngày càng gần, cũng đã tới lúc lo lắng một chút, làm một chút chuẩn bị rồi.

Đọc nhiều sách như vậy Tiêu Hoằng tự nhiên rất rõ ràng, muốn đạt tới Đại Ngự Sư thì cần loại tài liệu nào, mà mấu chốt nhất là Ngự linh thủy.

Loại nước này thường thường được phong bế trong một loại đá đặc biệt, tên là Hồng ân thạch, trải qua trên vạn năm trầm tích, hấp thu, nước bên trong chứa đựng một loại thành phần kỳ lạ, tên là Ngự Linh, thông qua Ma Văn đặc biệt thì có thể hấp thu vào trong cơ thể, khiến cho Ngự lực của bản thân xảy ra thay đổi về chất.

Mà hàm lượng Hồng ân thạch trong Thái Qua Vũ Trụ thì đã ít lại càng ít thêm, mà Ngự linh thủy trong đó càng hiếm thấy hơn, trên cơ bản trong 1000 khối Hồng ân thạch thì có thể có một khối có Ngự linh thủy thì cũng đã tốt lắm rồi, hơn nữa thời gian trầm tích cũng phải đủ lâu, thì mới có thể làm cho Ngự lực trong cơ thể thay đổi về chất, đạt tới tính chất Ngự lực của Đại Ngự Sư, đó chính là làm cho Ngự lực trong cơ thể kiên cố đến một trình độ nhất định, sau đó hóa thành sương mù.

Bởi vậy cũng có thể thấy Ngự linh thủy này rốt cuộc quý báu tới mức nào, giống như Lạc Tuyết Ninh thì lại không cần lo lắng, người ta có sư phụ, cái gì cũng đã chuẩn bị tốt rồi, còn kẻ xui xẻo như Tiêu Hoằng thì chỉ phải tự thân vận động, tìm kiếm biện pháp mà thôi.

Nhưng hiện tại Tiêu Hoằng chỉ là Ngự Sư cấp bốn, vẫn còn có thời gian để tìm biện pháp.

Một trong những biện pháp chính là dùng tài chính số lượng siêu lớn để thu mua.

Cũng có thể đột phá trùng vây, trổ hết tài năng trong vô số đồ đệ cấp Ngự Sư của A Di La, chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Chỉ là mỗi một loại biện pháp thì đều không đơn giản như vậy, so với việc tìm kiếm mỡ của Vũ thú để trở thành Ngự Sư thì còn khó khăn gấp hơn trăm lần, dù sao trở thành Đại Ngự Sư thì đã khác với người thường, thọ mệnh tối thiểu cũng có thể kéo dài tới 200 tuổi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play