Gia Thái Lâm vừa nói xong, Ma Văn thông tin phía tàu Ưng Trảo cũng truyền tới cuộc gọi của Doãn Tiêu Thần quan tổng chỉ huy chiến tuyển Quân Thản Phúc Kiều.

Tiếp nhận cuộc gọi, Doãn Tiêu Thần sắc mặt lạnh lùng, cũng chào quân lễ với Tiêu Hoằng, sau đó nghiêm nghị nói:

- Báo cáo Tiêu tướng quân, toàn thể tướng sĩ Quân Thản Phúc Kiều sẵn sàng theo Tiêu tướng quân, tru diệt Cố Hoành Thần, trừ hại cho quận Nam Du.

Nghe thế, cuối cùng Tiêu Hoằng hiện lên vẻ kinh ngạc. Nói thật, hắn tạm thời không phản ứng lại kịp, rốt cuộc cái này là chuyện gì. Ban đầu nghĩ lầm là kẻ địch, đến bây giờ... tương phản lớn quá đi chứ.

- Không phải các ngươi nghe lệnh Cố Hoành Thần phái tới diệt trừ ta hay sao? Tiêu Hoằng cố gắng bình tĩnh, hỏi :

- Cố Hoành Thần? Trong mắt hắn ngoại trừ địa vị quyền lợi ra, còn có cái gì? Ở trong mắt hắn, từ trước tới giờ chưa từng lo nghĩ tới việc quận Nam Du quật khởi, chúng ta là quân nhân, có tâm huyết, làm sao có thể đi cùng với kẻ hèn nhát làm hại trung lương? Chúng ta là sói, là đàn sói, làm sao có thể khuất phục một con heo? Bởi vậy, xin Tiêu tướng quân tiếp nhận chúng ta!

Gia Thái Lâm lớn tiếng nói.

- Tốt lắm. Chúng ta đánh thẳng Nam Du Tinh, thề giết Cố Hoành Thần, khống chế không thôi!

Tiêu Hoằng lại dâng lên tia sắc bén, ra lệnh:

- Hạm đội Bối Long, hạm đội Quân Thản Phúc Kiều, về đơn vị!

Tiêu Hoằng truyền lệnh xuống, hạm đội Bối Long, hạm đội Quân Thản Phúc Kiều liền điều chỉnh hướng chiến hạm Ma Văn, dung nhập chung với hạm đội Tây Cương!

Trong khoảnh khắc, hạm đội Tây Cương vốn chỉ có 56 chiếc, xoay người trở thành hạm đội siêu cấp 177 chiến hạm Ma Văn!

Nhìn từ xa, phủ kín không gian, nhìn không thấy cuối. Vào lúc này, tuy ràng Tiêu Hoằng không có danh hiệu quan tổng chỉ huy chiến khu, nhưng trong tay nắm giữ số lượng quân đội hoàn toàn đạt tới số binh lực mà quan chỉ huy chiến khu có thể nắm giữ tổng cộng 32 đoàn, 100.000 binh lực!

Số lượng quân đội hùng hậu như thế, tương đương 1/3 toàn bộ quận Nam Du!

Hơn nữa toàn bộ đều là quân đội chủ chiến đã trải qua tôi luyện tiền tuyến, vào lúc này họ mang theo cơn phẫn nộ đối với Cố Hoành Thần, đánh thẳng vào Nam Du Tinh!

Căn cứ quân sự trung tâm quận Nam Du, Cố Hoành Thần vốn tưởng an bài nhắm vào Tiêu Hoằng tin đã có thể vô tư, nhưng đến khi Cố Hoành Thần nhìn vào màn hình, thấy hạm đội ba đường chiến tuyển chủ lực Bối Long, Tây Cương, Quân Thản Phúc Kiều hợp chung làm một, điên cuồng tiến thẳng về phía Nam Du Tinh, sắc mặt tàn nhẫn liền cứng ngắc.

- Cái... cái gì thế này?

Nhìn 177 chiếc chiến hạm Ma Văn trong màn hình đang tiến tới Nam Du Tinh, Cố Hoành Thần toàn ngập hoảng sợ!

Tình thể đã rất rõ ràng, căn cứ đặc quyền Tướng quân, mặc kệ hắn phạm phải sai lầm gì cũng sẽ không bị phán tử hình, nhưng nếu chống lại Tiêu Hoằng, vậy thì chưa chắc. .

- Đám phản quân đáng chết.

Cố Hoành Thần thì thào, trán toát mồ hôi. Lúc này, không ai rõ ràng hơn Cố Hoành Thần tình thế hiện tại nghiêm trọng thế nào.

Hơn nữa, nếu để Tá Phu biết được tất cả những chuyện này, chờ đã, thực tế thì Tá Phu biết chuyện này đã là chuyện sớm muộn rồi! Dù sao giấy không thể gói được lửa

- Báo cáo Tướng quân, các công dân khu dân cư Nam Du Tinh đã bắt đầu diễu hành trên phố, yêu cầu ngài từ chức, tiếp nhận toà án quân sự trừng phạt!

- Báo cáo Tướng quân Cố Hoành Thần, cư dân Ái Kỳ Tinh xảy ra bạo loạn, yêu cầu ngài tự sát tạ tội!

Trong lúc Cố Hoành Thần đang cảm thấy cực kỳ rối rắm, Tướng quân tâm phúc của hắn liền bước ra báo cáo với Cố Hoành Thần.

Lần này, chuyện tình làm lớn rồi!

Những chuyện xấu của Cố Hoành Thần liên tiếp bị sáng tỏ, dân chúng tỉnh táo lại, đã nhìn thấu bộ mặt xấu xí của Cố Hoành Thần. Không phải quận Nam Du không phát triển nổi, mà là cách làm việc của Cố Hoành Thần trước giờ đều lo cho tiền đồ địa vị của hắn. Giữa quật khởi cùng quyền lực, Cố Hoành Thần càng lưu luyến quyền lợi trong tay mình, đối với những danh tướng giỏi hơn hắn, đều tiến hành chèn ép ám hại.

Các đài tin tức không ngừng phát đi phát lại hình ảnh Hạ Kỳ Phong ngăn cản tàu Cụ Phong, đối thoại bí mật giữa Cố Hoành Thần và Mục Lý Kỳ, sắc mặt Cố Hoành Thần đã từ tái nhợt biến thành xanh mét.

Chuyện đến lúc này, chỉ còn đài tin tức nhà nước quận Nam Du còn đang ca tụng công đức Cố Hoành Thần, ca tụng "hành động vĩ đại" của quận Nam Du đánh lui Duy Lâm công quốc.

- Truyền lệnh xuống, nghiêm cấm công dân dùng hình thức phi pháp chống lại quân đội, nghiêm cấm diễu hành, phái quân đội giải tán cho ta! Phái xe thiết giáp Ma Văn tuần tra trên phố, phái ra quân đội theo dõi đài tin tức Ma Văn, phàm có ai nói bậy, niêm phong đài tin tức!

Đã tới mức này, vì quyền lợi của mình, Cố Hoành Thần đã trở nên điên cuồng mất trí.

Trước kia còn mặc cái quần lót thì dễ nói, bây giờ cả quần lót cũng bị lột sạch, Cố Hoành Thần đã lộ rõ bản tính!

Còn phía Tá Phu, Cố Hoành Thần đã nghĩ kỹ, cùng lắm thì một đao chém đứt, tuyên bố tự trị độc lập, dựa vào quân quyền trong tay tách khỏi Phục Thản Đế Quốc. Cùng lắm thì đầu nhập vào Thụy Lạp Tinh Quần Quốc, hoặc là quốc gia đối địch Phục Thản Đế Quốc.

Nhưng mà, điều kiện đầu tiên là phải tiêu diệt được Tiêu Hoằng, bởi vậy Cố Hoành Thần phải nắm chật thời gian.

Cố Hoành Thần phân phó mọi chuyện xong, sắc mặt trở nên dữ tợn, tiếp theo nhìn vào màn hình chính, lấy ra Ma Văn thông tin, bắt đầu điều động quân đội, chuẩn bị xây dựng chiến tuyến mạnh mẽ giữa quận Nam Du cùng phản quân Tiêu Hoằng, cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất xử lý Tiêu Hoằng, đồng thời hạ lệnh Hạ Kỳ Phong đảm nhiệm quan tổng chỉ huy hành động lần này.

Bây giờ, chỗ đáng mừng duy nhất của Cố Hoành Thần là trong tay hắn còn nắm giữ 2/3 quân đội quận Nam Du, vẫn có khả năng rất lớn xử lý Tiêu Hoằng.

Vào lúc này, 6 chiếc chiến hạm Ma Văn của hạm đội chiến thuật Giao Long đang ở gần Thiên Hình Tinh. Biết được Tiêu Hoằng trở về, Hạ Kỳ Phong cũng bị dọa sốc, tự nhiên cũng cảm thấy được cực kỳ nghiêm trọng, nếu để Tá Phu biết được, có thể tưởng tượng được hậu quả.

Nhưng Hạ Kỳ Phong còn chưa tới lúc tuyệt vọng, dù sao bây giờ phần lớn quân nhân đều nằm trong tay Cố Hoành Thần.

Bây giờ Hạ Kỳ Phong phải làm là nắm giữ ba hành tinh có người ở: Thiên Hình, Ai Nhĩ cùng Vĩnh Hanh, xây dựng lên hệ. thống phòng ngự, chỉ cần có thể cản được hạm đội liên hợp Tây Cương, mọi chuyện dễ nói rồi.

Dù sao, bây giờ toàn bộ quận Nam Du còn đang ở trong tay Cố Hoành Thần, viện quân sẽ chạy tới từ khắp nơi

Nghĩ thế, Hạ Kỳ Phong không ngừng nghỉ, bắt đầu điều động quân đoàn xung quanh, xây dựng phòng tuyến.

Nhưng có 3-4 cái quân đoàn căn bản không có ý muốn nghe theo Hạ Kỳ Phong, thậm chí Trương Đại Quyền - đoàn trưởng quân đoàn Nhiệt Thứ nhìn thấy Hạ Kỳ Phong, trực tiếp chửi ầm lên.

Đối với cảnh này, Hạ Kỳ Phong sắc mặt xanh mét, nếu là trước kia mà bị mắng như thế, Hạ Kỳ Phong chắc chắn cho sĩ quan này khó coi, nhưng bây giờ Hạ Kỳ Phong thật sự không thể để ý tới hắn.

Chỉ còn cách nhét chuyện này vào bụng, đợi sống qua được cái tên Tiêu Hoằng kia, mới quay lại tìm Trương Đại Quyền tính sổ. May mắn là trong khu vực khổng lồ quanh Thiên Hình Tinh cũng gom đủ binh lực 16 quân đoàn, số lượng chiến hạm Ma Văn, cộng thêm cả 6 chiếc hạm đội Giao Long, lên đến 21 chiếc!

Như vậy, ngăn cản tạm thời bước tiến của Tiêu Hoằng là không có vấn đề, chỉ cần chống đỡ 2 ngày, các quân đoàn khác trong quận Nam Du sẽ tụ tập tới.

Nhìn màn hình, rất nhiều quân đoàn nhận được mệnh lệnh liền nhanh chóng tụ tập về phía Thiên Hình Tinh, sắc mặt Hạ Kỳ Phong mới cười nhàn nhạt thoải mái.

Tiếp theo liền liên lạc với trường quan quân sự tối cao trên Thiên Hình Tinh, Ai Nhĩ Tinh cùng Vinh Hanh Tinh, ra lệnh bọn họ hỗ trợ phòng vệ hành tinh.

Bây giờ nắm giữ toàn quyền Thiên Hình Tinh là quan thẩm phán Kinh Vân, lúc này coi như một nửa tâm phúc của Cố Hoành Thần, đương nhiên so với tầm phúc tín nhiệm như Hạ Kỳ Phong thì còn kém một cấp.

Đối với mệnh lệnh của Hạ Kỳ Phong, Kinh Vân toàn ngập cung kính, chỉ là trên toán phủ kín mồ hôi, không ngừng chảy xuống má.

- Sao ngươi chảy nhiều mồ hôi như vậy?

Thông qua màn hình, Hạ Kỳ Phong tự nhiên chú ý tới biểu tình cổ quái của Kinh Vân.

- Không, không có gì, quá nóng?

Kinh Vân nơm nớp lo sợ đáp lại.

- Ngươi sợ? Ngươi sợ Tiêu Hoằng sẽ đuổi tận giết tuyệt tất cả người trung thành với Tướng quân có Hoành Thần? Nói cho ngươi, Tiêu Hoằng hắn còn chưa có bản lĩnh lớn như thế, có thể lật đổ được quận Nam Du, đúng là trò cười. Chờ xem, không lâu sau ta sẽ lấy đầu Tiêu Hoằng, quang minh chính đại cắt xuống, diệt trừ tên ác đồ ăn táo rào sung kia.

Hạ Kỳ Phong chau mày, nhàn nhạt nói với Kinh Vân cùng những người khác.

- Phải phải.

Kinh Vân vội vàng gật đầu nói, hơn nữa không ngừng run run tay lau mồ hôi.

Đối diện Kinh Vân đang cầm Ma Văn thông tin, Nặc Lâm đang dùng nỏ Ma Văn Vi Mễ chỉ vào hắn, bên dưới ánh mắt thản nhiên là lạnh lẽo vô tận.

Ở sau lưng Nặc Lâm, là 300 binh lính Bối La được giải cứu, cùng Ninh Gia đoàn trưởng quân đoàn Mạt Khuê Xà, cùng với Ách Tề Nhĩ và A Mình Tả mặc áo tù.

Trên cơ bản, trong văn phòng của Kinh Vân đã toàn là người của Tiêu Hoằng, kỳ thật toàn bộ Thiên Hình Tinh đã bị Tiêu Hoằng khống chế hoàn toàn.

về phần những thành viên Thích Khách Mình, ngoài Nặc Lâm ra, đã lại biến mất. Thực tế các thành viên Thích Khách Mình hiện tại không tụ tập chung, mà là 20 người một tổ, thẩm thấu các nơi, chuyên khống chế những địa điểm cực kỳ yếu hại.

Đây cũng là tác phong của Tống Thăng sĩ đoàn khi chấp hành nhiệm vụ, khi đại bộ đội chạy đến, trước tiên làm tê liệt hoàn toàn hệ thống chỉ huy của đối phương.

Hạ Kỳ Phong ở trong hạm đội Giao Long, vẫn cứ hùng hồn thuyết giảng, nhưng lúc này, bỗng nhiên trợ thủ củ Hạ Kỳ Phong cực kỳ kích động chạy vào.

- Có chuyện gì, hoảng hốt như thế?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play