- Nói cho hắn, ta không có thời gian.

Tiêu Hoằng nhíu mày:

- Lúc này quấy rầy cái gì.

Nhưng Vương Phàm vừa tắt liên lạc với A Minh Tả, ngay sau đó là đích thân Cố Hoành Thần gọi tới.

Nhìn màn hình Ma Văn thông tin hiện lên ba chừ Cố Hoành Thần, Vương Phàm cả người cứng ngắc. Dựa theo lẽ thường, quân đoàn Bối La chỉ là một cái quân đoàn, bây giờ lại để cho quan tổng chỉ huy quân sự quận Nam Du tự mình gọi tới, cả người Vương Phàm phát run.

Ở trong mắt hắn, Cố Hoành Thần là nhân vật ở tít trên cao.

- Trưởng... Trưởng quan, Trung tướng Cố Hoành Thần gọi cho ngài.

Vương Phàm run run báo cáo với Tiêu Hoằng.

Đám người La Kiệt cùng Bì Nặc ở bên cạnh Tiêu Hoằng nghe cái tên Cố Hoành Thần, sắc mặt cũng đại biến. Không lâu trước, Cố Hoành Thần ở trong mắt bọn họ chỉ có thể ngưỡng mộ, làm sao có thể đi nói chuyện với quân đoàn Bối La nho nhỏ?

Nhưng lúc này sắc mặt Tiêu Hoằng đã rất khó chịu, hắn mặc kệ là ai, trước mắt đã đến lúc chiến đấu mấu chốt, một chút chỉ huy sơ sót là có thể chôn vùi tánh mạng của những đồng bọn.

- Có phiền hay không, La Kiệt, ngươi nói chuyện với hắn đi.

Tiêu Hoằng hơi cau mày, căn bản không nể mặt Cố Hoành Thần, có lệ một câu liền nhìn chằm chằm vào màn hình, có khi ngẩng đầu quan sát thế cục, lưu ý những động tình khác thường.

La Kiệt nghe thể, sắc mặt rõ ràng khẩn trương. Nếu chỉ là A Minh Tả còn dễ nói, nhưng đối phương là nhân vật cấp Trung tướng đó, là người nắm quyền ở quận Nam Du. nhưng Tiêu Hoằng đã ra lệnh, hắn vẫn run sợ nhận liên lạc.

Cùng lúc đó, thế cục trước mắt, quân đoàn Bối La đã tiến gần khu số 3 căn cứ quân sự An Ni Á, đã hiện lên một cái hình quạt, muốn bao vây khu 1, chiếm 2/3 tổng diện tích căn cứ quân sự An Ni Á.

Nếu không phải lo đụng chạm tới tàu Cụ Phong, 16 chiếc Ma Văn khung máy móc, 30 chiếc xe tăng Ma Văn đã sớm đánh tan khu số 1, về phần chứng cớ phát động quốc chiến, thi thể binh lính Long Kỳ chính là chứng cớ tốt nhất.

Tang Thác Tư đứng trong phòng khách số 1, nhìn mười mấy chiếc Ma Văn khung máy móc cách đó không xa đã san bằng máy móc, ờ đãng sau là Khiêu Tao khung máy móc như dà thú đói khát săn giết binh lính tinh anh quân đoàn Long Kỳ, sắc mặt đã tái nhợt, thân thể phát run.

- Trưởng quan, thật sự không được, ta... chúng ta có chạy không.

Nội Mã Nhĩ tận mắt nhìn tấn công biến thái của quân đoàn Bối La, giọng run run đề nghị.

Không thể phủ nhận, lời nói này cũng đã tuyên bố một điều, quân đoàn Long Kỳ đã thua, ít nhất trong lòng đã xuất hiện thế yếu.

- Trốn? Ngươi cho rằng đây là hành động của quân đoàn Long Kỳ chúng ta hay sao? Hơn nữa, ngươi nói trốn? Trốn đi đâu, ngẩng đầu nhìn trời xem, đã bị chiến đấu cơ Ma Văn của quân đoàn Bối La đóng kín rồi.

Tang Thác Tư nói, sắc mặt đã trờ nên dữ tợn.

Nhìn lại Ngả Kim Sâm bên cạnh Tang Thác Tư, hai chân đã run lên, mồ hôi trên trán nhỏ xuống đất, lúc này Ngả Kim Sâm coi như chân chính thấy được sức chiến đấu hung hãn của quân đoàn Bối La.

Ma Văn khung máy móc mở đường, Khiêu Tao khung máy móc thẩm thấu, xe tăng Hôi Hùng nghiền ép đẩy mạnh, đến khi binh lính Bối La thật sự ra tay, thường thường chỉ là đập một cái trên người kẻ địch hấp hối, để cho kẻ này chết đi.

Cả quân đoàn Bối La tạo cho người ta cảm giác như bị vòng sắt thép bao bọc, hệ thống chiến thuật cao hơn quân đoàn Long Kỳ một cấp bậc.

- Nếu quân đoàn Bối La chơi ác, vậy để ta xem thử, là ai ác hơn!

Giọng điệu của Tang Thác Tư đã có phần điên loạn, tiếp ra ra lệnh Lý Mạn Đức:

- Truyền lệnh chiến hạm vận chuyển Bắc Thương, chuẩn bị sử dụng Tử Ngọ Quang Thúc Pháo!

Nghe lời này, sắc mặt Lý Mạn Đức hơi đổi, hắn biết rõ Tử Ngọ Quang Thúc Pháo là cái gì, nó là chùm ánh sáng có thể hủy diệt một thành trấn, đồng thời cần tối thiểu 5 sĩ quan cấp Ngự sư cũng hỗ trợ mới vận hành được.

Đương nhiên, cái này không phải mấu chốt, mấu chốt ở chỗ một khi bắn ra, cũng lúc trọng thương quân đoàn Bối La, cũng sẽ tổn hại tới chính quân đoàn Long Kỳ.

Quan trọng hơn là ở gần căn cứ quân sự An Ni Á là thành trấn cư dân bình thường, một pháo bắn ra, chắc chắn sẽ tổn thương tới bình dân vô tội.

Nên biết, trong lúc chiến tranh, cố ý tổn thương bình dân, mặc kệ ngươi có lý do gì cũng sẽ là tội phạm chiến tranh, sẽ bị các quốc gia trung lập khiển trách, cực kỳ bất lợi với dư luận chiến đấu, trực tiếp đẩy mình về phía tà ác.

- Trưởng quan, sử dụng Tử Ngọ Quang Thúc Pháo ở nơi này? Ta khuyên ngài nên cân nhắc, khoảng cách gần như thế, chẳng những sẽ tổn thương tới đồng bọn của chúng ta, còn có thể hại tới bình dân.

Lý Mạn Đức can ngăn.

- Ta tự nhiên biết điều này, nhưng ngươi phải nhìn rõ ràng, để cho binh lính quân đoàn Long Kỳ chết dưới Tử Ngọ Quang Thúc Pháo, cũng tốt hơn là chết trong tay Ma Văn khung máy móc. về phần bình dân, chết mấy cái thì có sao?

Tang Thác Tư sắc mặt dữ tợn nói:

- Ngay bây giờ! Phó đoàn trưởng Lý Mạn Đức, ngươi phải phục tùng mệnh lệnh!

Đối mặt mệnh lệnh của Tang Thác Tư, tuy rằng trong lòng Lý Mạn Đức tràn ngập chi trích cũng không đành lòng, nhưng vẫn phải làm theo. Nhanh chóng lên tàu Bắc Thương, dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyến ra Tử Ngọ Quang Thúc Pháo.

Ngả Kim Sâm ở bên cạnh nghe thế, vốn đáng hoảng sợ chợt biến đổi. Đúng là hắn nhát gan, nhưng thấy Tang Thác Tư sẽ ảnh hưởng tới con dân của mình, rốt cuộc không kiềm chế được.

- Tang Thác Tư đại nhân, ngươi muốn làm hại tới con dân của ta, ta tuyệt đối không đồng ý, mời ngươi cân nhắc lại!

Ngả Kim Sâm run sợ nói, sắc mặt có một tia kiên cường.

Chỉ là ngay sau đó, một tia kiên cường này đã bị sợ hãi nuốt mất, không biết khi nào Tang Thác Tư đã rút súng lục Ma Văn chỉ thẳng lên trán Ngả Kim Sâm, họng súng lạnh lẽo như chọc thẳng vào trong lòng Ngả Kim Sâm.

- Câm miệng.

Tang Thác Tư rít lên.

Cùng lúc đó, cách không xa, một chiếc Ma Văn cự pháo dài hơn 20m từ từ chuyển ra khỏi tàu Bắc Thương. Bệ hình 5 cạnh, 5 tên Ngự sư vào chỗ, khẩu pháo khổng lồ từ từ đổi hướng, nhắm ngay vào quân đoàn Bối La đang tiến tới.

Đồng thời 5 Ngự sư ngồi vào 5 chỗ, bắt đầu chuyên Ngự lực vào trong Tử Ngọ Quang Thúc Pháo, toàn bộ quá trình cần khoảng 2 phút, hơn nữa mỗi ngày tối đa bắn được một pháo.

Thường thường Tử Ngọ trọng pháo đều tiến hành tấn công ở cự ly siêu xa, rất dễ bị chặn đứng. Nhưng khoảng cách gần như thế, không tới ngàn thước, làm sao mà chặn? Đương nhiên cái này cũng có tác dụng phụ rất lớn, đó là sẽ trực tiếp uy hiếp đến đông đảo binh lính Long Kỳ đang chiến đấu với quân đoàn Bối La!

Tang Thác Tư ở trong phòng khách nhìn thấy Tử Ngọ Quang Thúc Pháo gần đó đã tản ra ánh sáng mờ nhạt, sắc mặt dữ tợn đã hiện một tia ý cười, chỉ là như thế lại càng cực kỳ tà ác.

Chỉ 2 phút ngắn ngủi, bị quân đoàn Long Kỳ cản đường, cho dù Ma Văn khung máy móc phát hiện được cũng sẽ không thể ngăn cản kịp.

Nhưng không may, ngay lúc Tang Thác Tư cho rằng như thế, chỉ thấy hình ảnh tử thần ở xa xa vẫn bị coi như lá cờ hiệu, bỗng nhiên từ từ di chuyển, một tay cầm liêm đao băng đỏ rực điên cuồng tăng tốc, lao thẳng về phía Tử Ngọ Quang Thúc Pháo, tốc độ cực nhanh!

Tang Thác Tư vừa mới có chút tươi cười, nhìn thấy hình ảnh Tử Thần khổng lồ bỗng lao về phía bên này, trong ánh mắt bùng lên vẻ kinh hãi.

Nhưng Tang Thác Tư cũng không vì thế mà rối loạn, nhanh chóng chỉ huy:

- Tổ công kích số 2, cái thứ giống Tử Thần kia, chặn nó lại!

Tổ công kích số 2 nghe lệnh, nhanh chóng khởi động Chiến văn tấn công hình ảnh tử thần kia.

Nhưng làm bọn họ không thể tưởng tượng được là đủ loại năng lượng thể đánh về phía hình ảnh tử thần, lại phát hiện chủ thế hình ảnh Tử Thần chính là ảo ảnh, mọi chướng ngại, mọi công kích, hoàn toàn không hiệu quả. chỉ thấy đủ loại năng lượng thể xuyên thấu qua hình ảnh tử thần, không có chút cản trờ.

Tựa như hồn ma!

- chỉ là ảo ảnh? Thứ dọa người thôi?

Tang Thác Tư nhìn hình ảnh quỷ dị kia, lẩm bẩm nói.

Nhưng mười mấy giây sau, đợi khi hình ảnh tử thần đi tới gần Tang Thác Tư, sắc mặt hắn liền thay đổi, đột nhiên hắn cảm thấy lạnh băng, quan trọng hơn là cảm giác lạnh băng này không phải ảo giác, cũng không phải khí thế, mà là lạnh lèo như giữa trời đông giá rét.

Ngay cả thủy tinh tinh hóa trước mặt cũng hình thành lớp sương mờ.

Nếu chỉ là hư ảnh, làm sao có chứa hơi lạnh?

Lúc này ảo ảnh tử thần đã xuất hiện ở trước Tử Ngọ Quang Thúc Pháo đang súc thế, băng liêm đao màu đò vung lên chém xuống Tử Ngọ Quang Thúc Pháo!

Ầm!

Ngay sau đó, cũng với một tiếng nổ nặng nề, đoàn ánh sáng đỏ to lớn bùng lên.

BỊ lực đánh quá lớn phá tan mặt đất kim loại, cuốn theo cát đất bên dưới lên cao, mảnh vỡ bắn tung tóe khắp nơi!

Ngay cả thủy tinh tinh hóa trước mặt Tang Thác Tư bị lực đánh cực mạnh cũng vong vẹo, tiếp đó nứt nẻ vô số.

Xoảng!

Ngay sau đó, thủy tinh tinh hóa cứng cỏi nổ tan tành, một khối mảnh vụn thủy tinh xẹt qua má Tang Thác Tư, hình thành vệt máu nhỏ.

Còn lúc này Tang Thác Tư không hề có phản ứng, kinh ngạc nhìn phía trước, ngây ngốc tại chỗ. Liêm đao Tử Thần kia không phải ảo ảnh, mà là năng lượng thể ngưng kết thật sự!

Vài giây sau, đợi khi ánh sáng chói lòa kết thúc, Tử Ngọ Quang Thúc Pháo cũng với 5 Ngự sư, cũng với ảo ảnh tử thần kia đã biến mất hết, chỉ để lại một cái hố sâu bừa bộn, ngay cả chiến hạm vận tải Ma Văn bên cạnh cũng mất cả một mảng lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play