- Dược Văn Vãn Sa, Dược Văn của Ngự Giả cấp năm, có công năng khơi thông mạch máu, kích hoạt tổ chức tế bào, giá trị trị bệnh: 400.

Chuyên viên bán đấu giá giới thiệu một chút về Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương, đồng thời thật cẩn thận mở hộp gỗ bày ra, rồi ra dấu bảo Bì Nặc có thể thí nghiệm một chút.

Đối mặt với Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương, trên mặt Bì Nặc hiện lên một chút vẻ phức tạp. Nếu là trước kia thì cũng không có gì, nhưng hiện tại, biết được Trương Cẩm Dương từng muốn làm hại chính mình, Bì Nặc không còn chút cảm tình gì với Trương Cẩm Dương, nhưng cố tình, hiện tại lại không thể động tới Trương Cẩm Dương: một là không có chứng cớ, hai là Trương Cẩm Dương có gốc lớn, tư chất còn muốn lâu năm hơn so với La Kiệt, thực dễ dàng rút giây động rừng. Hơn nữa lúc này, Bối La Ma Văn quân đoàn đang ở vào trạng thái suy yếu nhất.

Chậm rãi cầm lấy Dược Văn Vãn Sa tinh mỹ, Bì Nặc liền khu động, tiếp theo Ma Văn trị bệnh liền “bá” một tiếng, phát ra một chùm tia sáng như hắc sa nhoáng lên một cái rồi tắt.

Đồng thời Ma Văn trị bệnh cũng cấp ra chỉ số trị bệnh: 4010 điểm.

Đối với Dược Văn của Ngự Đồ cấp năm mà nói, chỉ số trị bệnh như thế đẵ xem như rất tốt đẹp, cộng thêm đặc tính trị bệnh đặc thù, đồng thời là xuất từ tay Trương Cẩm Dương, vì thế chỉ thấy các thương nhân trong hội trường đều hai mắt tỏa sáng.

- Dược Văn Vàn Sa của Trương Cẩm Dương đại sư, giá quy định 1500 kim tệ, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 100 kim tệ.

Chuyên viên bán đấu giá đặt trở lại Dược Văn Vãn Sa vào hộp gỗ tinh mỹ, cao giọng nói.

Có thể nói giá này là rất thấp, nhưng Trương Cẩm Dương tin chắc rằng, chờ một chút nữa theo đấu giá bắt đầu, giá sẽ như ngồi hỏa tiễn nhảy vọt lên.

-Ta ra 2000 kim tệ. Ta ra 2100 kim tệ. 2500 kim tệ.

Ngay thời điểm chuyên viên bán đấu giá nói ra giá quy định, tiếng đấu giá như thế liền bắt đầu không dứt bên tai, tiếng người ồn ào, bầu không khí nặng nề trong hội trường hội đấu giá vừa rồi, giờ này đà không còn lại chút gì.

Mà cuối cùng Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương lên tới giá giao dịch đồng ý 4100 kim tệ, có thể nói là giá rất cao.

- 4100 kim tệ! Nếu Chiến Văn của Ngô Tân ngài có thể vượt qua con số này, vậy tính ngài thắng!

Trương Cẩm Dương nhìn con số “4100” trên màn hình lớn phía sau bàn bán đấu giá, mỉm cười, nhẹ giọng nói, tâm tình thật không tệ. Phí tổn 1000 kim tệ mà bán được giá này, ở trong mắt thường nhân đã là xa không theo kịp.

Ngô Tân ngồi ngay ngắn trên ghế cao, thần sắc không nhúc nhích, khóe miệng chỉ khẽ nhếch nhưng không có lên tiếng nói chuyện.

Rất nhanh, sau khi lần lượt đấu giá mười mấy Ma Văn bình thường liền tới Chiến Văn số 32, cũng chính là Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân.

Theo Thiên Nhận Chiến Văn xuất hiện, người xem chờ đợi đã lâu, thậm chí người mua trong lúc nhất thời trong ánh mắt đồng loạt phát sáng, ánh mắt chờ mong từ từ di chuyển tới hộp gỗ tinh mỹ trên bàn bán đấu.

Nếu Dược Văn của Trương Cẩm Dương chính là nhóm thương nhân cảm thấy hứng thú nhất, như vậy Chiến Văn của Ngô Tân không chi có thương nhân, mà các sĩ quan đang ngồi đó cũng vô cùng hâm mộ.

Rất nhiều sĩ quan tích lũy tiền rất lâu, phần lớn chính là để có thể thành công đấu giá được Chiến Văn của Ngô Tân. Chỉ tiếc, Chiến Văn của Ngô Tân thường thường mỗi tháng chỉ xuất hiện một cái, cộng thêm thương nhân quấy rối, bởi vậy người đấu giá được thật sự không nhiều lắm.

Nhất là, lần này là loại Chiến Văn đao được quân đội ưa chuộng.

Theo hộp gỗ tinh mỹ có chứa Thiên Nhận Chiến Văn hoàn toàn hiện ra trước mắt mọi người, chuyên viên bán đấu giá cũng là tăng cao âm lượng hết mức:

- Hiện tại xin công bố với quý vị, đây là vật đấu giá hàng đầu của ngày hôm nay, là Thiên Nhận Chiến Văn kiệt tác của Chế Văn đại sư Ngô Tân, cơ sở số liệu là: Chiên Văn loại đao, Ngự Giả cấp ba, uy lực đánh giá 2900 điểm!

- Oa...

Nghe tới số liệu này, bên trong hội trường không kềm được phát ra tiếng ồ ngạc nhiên thán phục như thế.

Không hề nghi ngờ, số liệu như vậy trên cơ bản đã có thể xưng là cực phẩm trong Chiến Văn của Ngự Giả cấp ba, đã cực hạn đến gần Ngự Giả cấp bốn.

La Kiệt ở trong góc, thần sắc lại hơi đổi, hiển nhiên xem theo số liệu trên Thiên Nhận Chiến Vãn, hẳn là phi thường thích hợp dùng cho quân đội, duy nhất không được hoàn mỹ là yêu cầu cấp bậc Ngự lực hơi cao, không thể thông dụng, nếu là giảm xuống còn Ngự Giả cấp hai, đồng thời uy lực không giảm nhiều thì quá tốt rồi.

Hiển nhiên, ý nghĩ như vậy ngay cả La Kiệt tự mình xem ra, đều có phần cảm thấy mơ mộng hão huyền .

Tuy nhiên, đối với Thiên Nhận Chiến Văn, trong lòng La Kiệt vẫn là tràn ngập chờ đợi, thậm chí đã chuẩn bị sẵn sẽ đi nhờ vả Ngô Tân.

Bì Nặc đứng trên đài bán đấu giá, vào lúc này, trong lòng hắn cũng tràn ngập chờ mong: không biết lần này, Ngô Tân lại sẽ mang đến cho hắn điều ngạc nhiên vui mừng gì đây?!?! Trong tay hắn đã có một Chiến Văn của Ngô Tân chế tác, biểu hiện trong chiến đấu rất xuất sắc.

Thật cẩn thận mở ra hộp gỗ tinh mỹ chứa Thiên Nhận Chiến Văn, ánh mắt mọi người toàn trường cũng đồng loạt tụ tập nơi này. Chỉ thấy phía trên Tái thạch Kim nam thạch, từng đường nét vẽ rực rỡ, lại lần nữa hiện ra trước tầm nhìn mọi người, làm cho ánh mắt mọi người phát sáng lóng lánh đủ màu sắc tươi đẹp.

Một số trong biểu tình tràn ngập chờ mong, chính là không biết ai có thể cuối cùng may mắn có được nó.

Bì Nặc đồng dạng nhẹ nuốt một ngụm nước miếng. Hôm nay hắn làm khách đồng thời phụ trách Thí văn sư, chính là nhằm vào Thiên Nhận Chiến Văn mà tới.

Thật cẩn thận nâng lên Thiên Nhận Chiến Văn, Bì Nặc liền khu động, trong nháy mắt chi cảm thấy một năng lượng cực kỳ cường hãn hình thành trong cánh tay mình.

Hít sâu mấy hơi thở, Bì Nặc liền nhắm vào cái bia năng lượng, bắn ra một đao năng lượng màu lam sáng lóa hình trăng lưỡi liềm, vô cùng chuẩn xác kích ngay hồng tâm, đồng thời cấp ra giá trị uy lực là 2911 điểm.

Nhìn thấy giá trị uy lực như thế, trong lòng mọi người không khỏi nhảy dựng lên, làm cho người ta có một loại cảm giác bùng nổ trong lòng.

Nhưng mà, đây còn chi là một cái bắt đầu, khi Bì Nặc lại lần nữa bắn ra năng lượng thể hình tròn màu lam sậm, mọi người lại kinh ngạc phát hiện; năng lượng thể trên đường vận hành, đột nhiên biến hóa thành ba cái, đồng loạt công kích trên tấm bia năng lượng, cấp ra giá trị uy lực phân biệt là: 2000, 2400, 2200 điểm.

- Đồng thời đánh vào ba mục tiêu mà còn có thể bảo trì uy lực mạnh mẽ như thế, khó có được, khó có được a!

Tân Du ngồi bên cạnh La Kiệt, thì thào lẩm bẩm, hắn có thể tưởng tượng; nếu trong quân đội Bối La, mọi người đều phối hợp với Chiến Văn như thế, thì sẽ là bộ dáng gì đây?

Tuyệt đối có thể trong nháy mắt hình thành một lưới hỏa lực cực kỳ cường đại, vững chắc ngăn chặn hỏa lực của đối thủ. Chỉ tiếc, hắn cũng có thể nhìn ra được, Chiến Văn của Ngô Tân chế tác rất tinh tế, rất khó trong khoảng thời gian ngắn sản xuất với số lượng nhiều được.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tân Du không khỏi tiếc nuối.

Đồng dạng, mọi người trong hội trường, trong ánh mắt cũng hiện lên từng đợt sáng, bọn họ rất rõ ràng Chiến Văn như vậy có giá trị biết bao, liên tục công kích ba cái mục tiêu, còn có thể bảo trì được giá trị uy lực như thế, đủ để thấy tài năng của Ngô Tân cao minh đến mức nào.

Tuy nhiên, hết thảy còn không có chấm dứt, ngay sau đó chi thấy chỗ cánh tay Bì Nặc, một cái Chiến Văn màu đen hình trăng lưỡi liềm, bắt đầu điên cuồng xoay tròn, hơn nữa vận tốc quay không ngừng nhanh hơn.

‘Ầm!’

Năm giây qua đi, theo năng lượng thể màu đen từ trong tay Bì Nặc bắn ra, kích trên Ma Văn tấm bia. Trong nháy mắt, Ma Văn tấm bia liền cấp ra một con số khiến người ta ngưỡng mộ, giá trị uy lực: 9000 điểm!

Oa!

Theo con số như thế hiện ra, toàn bộ hội trường trong nháy mắt nổ tung , tuy rằng cần súc lực, nhưng một cái Ma Văn của Ngự Giả cấp ba mà có thể đạt tới giá trị uy lực như thế, thật sự là rất kinh người!

Thậm chí mọi người ẩn ẩn có thể nhìn thấy, trên Ma Văn tấm bia hợp kim kia rõ ràng có một vết nứt sâu.

La Kiệt nhìn thấy chữ số như vậy, trái tim trong lồng ngực lại nhảy thình thịch không ngừng. Uy lực như thế, hiển nhiên không những áp chế được hỏa lực, mà trận địa công kích vẫn hữu hiệu như trước, có thể nói là Ma Văn chiến đấu toàn phương vị!

- Chiến Văn của Ngô Tân đại sư, quả nhiên không tầm thường, về tính đặc biệt của nó, nói vậy mọi người đã thấy qua, năng lượng ẩn chứa bên trong là 1700 cổ, có thể nói là rất tốt đẹp! Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá thấp nhất là 2000!

Chuyên viên bán đấu giá hai mắt tỏa sáng, lên tiếng nói.

-Ta ra 3000 kim tệ!

-Ta ra 4500 kim! 5000 kim!

Chỉ qua ba lần kêu giá, Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân đã hoàn toàn vượt qua Dược Văn Vãn Sa của Trương Cẩm Dương.

Nhìn lại Ngô Tân ngồi phía trên đó, vẻ tươi cười trên mặt đã dần dần bắt đầu sáng lên, tiếp theo chậm rãi đặt bàn tay thon dài trắng nõn lên vai Trương Cẩm Dương.

- Thấy rồi chứ? Đây là thực lực!

Ngô Tân nhẹ giọng nói, trên nét mặt đã xuất hiện vẻ đắc ý khó có thể che giấu.

Trương Cẩm Dương ở bên cạnh Ngô Tân, vẻ trêu tức vừa rồi đã không còn lại chút gì, hắn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, không hé răng. Từ ngày bước vào Bối La, hai người vẫn luôn so đấu, kết quả mỗi một lần Ngô Tân đều là hoàn toàn vượt qua Trương Cẩm Dương, lần này cũng không ngoại lệ.

Mà cuối cùng, Thiên Nhận Chiến Văn của Ngô Tân được một đại thương nhân Hồ Giai giành về mình với giá cả siêu cao tới 7400 kim tệ, sáng tạo một kỷ lục mới trong bản ghi chép giá cả Chiến Văn của Ngự Giả cấp ba.

Đồng dạng cũng làm cho rất nhiều người tiếc nuối, chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Hồ Giai lấy đi Thiên Nhận Chiến Văn.

Theo Thiên Nhận Chiến Văn bán ra, có thể nói hội đấu giá cũng hoàn toàn tiến vào tới giai đoạn chót rồi, thậm chí một ít người đã trước thời hạn rời hội trường, bởi vì bọn họ đã không có hi vọng gì.

- Kế tiếp tiến hành bán đấu giá, là một cái Chiến Văn cuối cùng của hội đấu giá lần này, cũng là Chiến Văn lâm thời gia nhập hội đấu giá, tên là Xích Ảnh Chiến Văn, Ngự Giả cấp hai, người chế tác tạm chưa để lộ tính danh!

Chuyên viên bán đấu giá lên tiếng nói, giọng điệu như trước mang đầy tính kích động.

Tuy nhiên, niềm hưng phấn dưới hội trường cũng chỉ rời rạc, một ít người đã bắt đầu thu thập đồ vật này nọ, còn có một số người trao đổi lẫn nhau điều gì đó, trực tiếp vứt câu nói của chuyên viên bán đấu giá qua một bên.

La Kiệt trong góc cũng đồng dạng bắt đầu thu thập đồ vật các thứ, tuy nhiên, không có định lập tức rời đi. Dù sao đã ngồi đây một thời gian dài như vậy, có theo dõi lần bán đấu giá cuối cùng này cũng không mất gì.

Nhìn thấy một cái hộp gỗ thật bình thường từ dưới bàn bán đấu giá trồi lên. Bì Nặc đứng bên bàn bán đấu giá, nhẹ lắc lắc đầu: đầu tiên bán ra chắc cũng không cần kiểm tra kỹ. Tuy nhiên, Bì Nặc đối với một cái Chiến Văn nho nhỏ như vậy không có kỳ thị, lập tức mở ra hộp gỗ, tiếp theo đó là sửng sốt.

Chỉ thấy bên trong Chiến Văn căn bản nhìn không tới cảm giác duyên dáng mảy may nào, đường nét trong đó đã bị vẽ loạn lên tùm lum, là các loại thủ đoạn giữ bí mật, nhìn qua liền giống như một món đồ chơi năm sáu màu sặc sỡ.

Tái thạch chọn dùng, cũng là Hồng anh thạch cực kỳ bình thường, mà không phải là Kim nam thạch

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play