Gần như đúng vào thời khắc đó Tiêu Hoằng, Ao Thác phân biệt suất lĩnh hạm đội Lạc Đan Luân, đã hoàn toàn phá tan thánh lũy che chắn của Thánh Ni Tinh Quận, rồi đất bằng ngựa phi, mang theo khí thế báo thù cuồn cuộn đánh tới hướng Ma Duệ Tinh!

Thời điểm này, Đặng Ba Duy nhìn thấy chỉ trong thời gian vài ngày ngắn ngủi, hạm đội Lạc Đan Luân với thế không thể đỡ hoàn toàn phá tan phòng tuyến từ hai phương hướng đông và nam, vẻ sợ hãi đã dàn dần nổi đầy trên mặt hắn.

Hiện giờ muốn tiếp tục ngăn chặn hạm đội Lạc Đan Luân ở trong hư không, đã trở thành không có khả năng, Thánh Ni Tinh Quận rơi vào nguy cơ nguy ngập.

- Tướng quân! Ma Văn chuyên hạm của ngài đã chuẩn bị xong!

Đúng lúc này, trợ thủ của Đặng Ba Duy rón rén đi tới báo cáo với Đặng Ba Duy, trong ánh mắt cũng như chủ tướng tràn ngập vẻ sợ hãi.

Lực lượng giữa các tinh đã hoàn toàn bị Tiêu Hoằng và Áo Thác đánh sụp đổ, Thánh Ni Tinh Quận đã không thể ngăn cản bước chân của Tiêu Hoằng bước về hướng Ma Duệ Tinh.

Đồng dạng Thánh Ni Tinh giờ khắc này cùng rơi vào tình thế nguy cơ nguy ngập. Tất cả sĩ quan cấp cao của Thánh Ni Tinh Quận ngoại trừ bỏ trốn, đã không còn con đường nào khác.

Cùng lúc đó, ở trong phòng họp tối cao ở Bác Anh Tinh, Hải Đình Gia nhìn một màn trước mặt, trên mặt nổi đầy vẻ nghiêm trọng.

Giờ khắc này, Tiêu Hoằng ở trong mắt Hải Đình Gia, không thể chối cãi giống như một đầu dã thú rít gào.

“Tuyệt đối không thể để Ma Duệ Tinh rơi vào trong tay Tiêu Hoằng và Lạc Đan Luân!” Hải Đình Gia không kìm được tự nhủ trong lòng. Sau đó cầm lấy Ma Văn thông tin phát ra mệnh lệnh:

- Toàn bộ binh sĩ lục chiến ở Thánh Ni Tinh Quận, bao gồm tổng cộng 2 triệu binh sĩ Thượng Bang tới tiếp viện, toàn bộ tiến vào bên trong Ma Duệ Tinh, ở trên mặt đất Ma Duệ Tinh, xây dựng Cứ điểm phòng ngự siêu cường, bằng bất cứ giá nào cũng phải tử thù Ma Duệ Tinh!

Có thể nói, mệnh lệnh như vậy đã tỏ rõ quyết tâm của Hải Đình Gia: Bằng bất cứ giá nào cũng không để Ma Duệ Tinh rơi vào trong tay Tiêu Hoằng. Tiêu Hoằng, người Lạc Đan Luân không phải muốn về gia viên của mình sao? Hải Đình Gia nhất định sẽ không bao giờ chấp nhận.

Theo mệnh lệnh của Hải Đình Gia phát ra, lại nhìn ở trong Thánh Ni Tinh Quận, Ma Văn vận binh hạm của các đơn vị đều ào ào thẳng tiến tới hướng Ma Duệ Tinh.

Sau đó liền ngựa không dừng vó, ở các góc Ma Duệ Tinh, xây dựng công sự phòng ngự tạm thời.

Trong khoảnh khắc đó, trên Ma Duệ Tinh liền tụ tập 2 triệu binh sĩ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, đây còn chưa tính quận đội của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Giờ này khắc này, trên Ma Duệ Tinh đúng là ngày Cao Tương Chân Nghĩa Quốc xây dựng đất nước.

Ở Thánh Tử Thành đang long tròng cử hành nghi thức duyệt binh. Cao Tương Chân Nghĩa Quốc từ trên xuống dưới, mỗi một người dân còn đang đắm chìm ở trong mộng đẹp nước mình là siêu cường quốc.

Thậm chí ở bên trong hàng ngũ duyệt binh này, còn có một số đông quân lính nhi đồng mới mười mấy tuổi đầu, đang ở trên quảng trường, dùng mộc côn biểu diễn ám sát thuật, mà bia ngắm của chúng thuần một sắc đều là người Lạc Đan Luân với đồng tử màu xanh biếc.

- Tiêu Hoằng tên Ma đầu tà tâm bất tử kia lại ồ ạt đến xâm phạm Cao Tương Chân Nghĩa Quốc ta. Lần trước, con dân Cao Tương ta có thể đánh cho bọn chúng tan tác hoa rơi nước chảy, lần này, nhất định cũng có thể chiến thắng người Lạc Đan Luân cáo mượn oai hùm. Đánh cho bọn họ tè ra quần! Nhi đồng chúng ta, đều có thể lên chiến trường, đều đủ sức đánh bại người Lạc Đan Luân, cho chúng biết sự cường đại của chúng ta!

Cao Long Đình mặc một thân quốc phục đẹp đẽ quý giá, đứng ở trên khán đài cao cao, bày ra bộ dáng uy nghiêm vung tay xuống phía dưới, đồng thời hùng hồn nói với giọng điệu vang vang.

Người dân Cao Tương vây quanh ở trước các màn hình cũ nát, nhìn bộ dáng hăng hái của Cao Long Đình, nghe lời nói hữu lực vang vang của Cao Long Đình, ai nấy đều chảy nước mắt “kích động”.

- Nhiều năm qua, chúng ta vẫn cường đại như trước, đây đều là công lao của Cao Long Đình đại nhân a!

- Nhi đồng chúng ta đều có thể đủ sức lên chiến trường, quyết một trận tử chiến với người Lạc Đan Luân, xem ra chúng ta thật sự quá cường đại rồi!

Người dân Cao Tương vây quanh ở trước màn hình, trong lòng cảm khái nói thành lời, trong ánh mắt tràn ngập phấn chấn!

- Cao Tương Chân Nghĩa Quốc vạn tuế, tiêu diệt bọn Ma quỷ Lạc Đan Luân!

Trong lúc nhất thời, người dân Cao Tương ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, nhưng đều phát ra khẩu hiệu đinh tai nhức óc như thế, mỗi người đều tràn ngập vẻ phấn khởi bệnh hoạn, bọn họ đắm chìm ở trong mộng đẹp mình là cường quốc siêu cấp.

Thuở nhỏ bọn họ hấp thu sự giáo dục căm thù, cũng tràn ngập sự cừu hận mù quáng đối với người Lạc Đan Luân!

Một giờ sau, sau khi qua liên tiếp diễn thuyết phấn khởi, Cao Long Đình quay về trong đại sảnh, biểu tình trên mặt lập tức trở nên khủng hoảng.

Dân chúng Cao Tương bị hắn sử dụng các loại thủ đoạn lừa dối hết lần này tới lần khác, nhưng với chính mình Cao Long Đình cũng không hồ đồ, Tiêu Hoằng suất lĩnh hạm đội Lạc Đan Luân đến xâm phạm, rốt cuộc có sức chiến đấu to lớn bao nhiêu, trong lòng Cao Long Đình có thể không biết sao?

- Thần phụ! Ma Văn chuyên hạm của ngài và hạm đội hộ tống đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào đều có thể rời khỏi Ma Duệ Tinh!

Gã thân tín của Cao Long Đình hạ thấp giọng nói với Cao Long Đình.

Lời này ý đã rõ ràng.

- Tốt lắm! Lệnh cho chúng đợi lệnh bất cứ lúc nào, sau đó truyền mệnh lệnh của ta: Toàn dân Cao Tương đều là binh, lần này mỗi người đều có phần, phải quyết một trận tử chiến với người Lạc Dan Luân.

Cao Long Đình hạ giọng căn dặn và ra lệnh cho thân tín của mình.

Chuyện cho tới bây giờ, chẳng lẽ Cao Long Đình còn không nghĩ mình bạch sao? Cao Tương Chân Nghĩa Quốc đã rơi vào tình thể nguy cơ nguy ngập, dân chúng muốn thì cứ để cho bọn họ đi sống mái với tên Tiêu Hoằng chết tiệt kia đi, riêng Cao Long Đình thì đã làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào sề chạy lấy người, sau đó đến Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc tìm kiếm chỗ tị nạn.

Sáu tiếng qua đi, ở ngoài hệ Hằng tinh Ma Duệ, hạm đội của Tiêu Hoằng và Áo Thác suất lĩnh đã xác nhập cùng một chỗ, đồng thời bắt đầu với 3 chiếc Ma Văn Đại Mẫu Hạm làm trung tâm, tụ tập trở thành một chi hạm đội Mẫu Hạm siêu cấp cuồn cuộn mãnh liệt, chấn nhiếp lòng người.

3 chiếc Ma Văn Mẫu Hạm đồng thời ở trong một hạm đội, điều này ở Thái Qua Vũ Trụ cũng cực độ hiểm thấy.

Tiêu Hoằng đứng trong phòng điều khiển chính của Cự Nhân Hào, nhìn hình ảnh Ma Duệ Tinh ở xa xa, trên mặt hiện rõ vẻ cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần. Bốn năm năm trước, Tiêu Hoằng chính là từ phương hướng này, bị bức phải bất đắc dĩ thoát đi, mà hôm nay, Tiêu Hoằng cùng từ địa phương này đánh trở về!

- Rốt cục về tới nơi này rồi!

Tiêu Hoằng hơi nheo mắt lẩm bẩm, sau đó hạ đạt mệnh lệnh:

- Hạm đội Lạc Đan Luân, xung phong!

Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lập tức hạm đội Lạc Đan Luân mang theo khí thế bàng bạc, đồng loạt tăng tốc, bay nhanh tới trong hệ Hằng tinh Ma Duệ.

Trong hư không, mấy chiếc Đào Dật Đĩnh tuần tra cũ kỳ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc nhìn Ma Văn chiến hạm kia cuồn cuộn mãnh liệt, đông nghịt, giống như những con dã thú phóng tới... Vẻ tàn nhẫn không ai bỉ nổi trước đó đã không còn sót lại chút gì, làm cho người ta có cảm giác giống như những con chuột bị dọa cho hoảng sợ. Tất cả đồng loạt thay đổi đường bay định bỏ trốn mất dạng.

Nhưng mà, ngay lúc bảy tám chiếc Đào Dật Đĩnh này có ý đồ thoát đi, từ trong hạm đội Lạc Đan Luân khổng lồ đã bắn ra tám quả Ma Văn phi đạn, vô cùng chuẩn xác, bắn trúng tám chiếc Đào Dật Đĩnh, hình thành tám quầng sáng nho nhỏ.

Tiếp theo hạm đội Lạc Đan Luân khổng lồ liền nghiền ép Đào Dật Đĩnh, tiến vào bên trong hệ Hằng tinh Ma Duệ Tinh.

Ven đường có thể nhìn thấy, chính là từng chiếc từng chiếc chiến hạm cù nát đã không thể tu bổ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc lơ lửng trôi trong hư không. Cao Tương Chân Nghĩa Quốc được xưng là “cường quốc siêu cấp”, hiện giờ có thể xuất động Ma Văn chiến hạm, chỉ còn lại có 3 chiếc, đồng thời toàn bộ chiến hạm đang làm nhiệm vụ hộ tổng cho Cao Long Đình, lặng lẽ thoát đi về hướng Hàm Ba Tinh.

Thời gian trôi qua nửa tiếng, lại nhìn hạm đội Lạc Đan Luân trùng trùng điệp điệp, đã bay tới trên quỹ đạo Ma Duệ Tinh.

Tiêu Hoằng và tất cả binh sĩ Lạc Đan Luân ở trong Ma Văn hạm nhìn Ma Duệ Tinh quen thuộc mà lại xinh đẹp ở trước mắt, trong hai mắt kiên nghị đều đã xuất hiện đỏ hồng.

Không bao lâu trước đây, bọn họ chính là từ nơi này bị đuổi đi ra ngoài, mà giờ khắc này, bọn họ bằng vào tín niệm bất khuất, một lần nữa đã trở lại, đoạt lại gia viên thuộc về chính bọn họ!

Mà người Lạc Đan lưu lạc ở khắp Thái Qua Vũ Trụ, nhìn trên màn hình Ma Duệ Tinh đã gần ngay trước mắt, trong ánh mắt ai nấy đều tràn ngập mong chờ.

Bất kể là người Lạc Đan Luân ở trong nhà, hay là ở trên quảng trường, hoặc là gian khổ ở trong quặng mỏ, phàm là có thể nhìn thấy hình ảnh như vậy, gần như mỗi một người Lạc Đan Luân đều hiển lộ ánh mắt kiên định, bày ra một dáng vẻ mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Giờ khắc này, họ cùng tồn tại với Tiêu Hoằng, họ cùng tồn tại với tướng sĩ Lạc Đan Luân đang chiến đấu hăng hái ở tuyến đầu.

Nhất là ở Á Bình Ninh liên hợp thể, từ phố lớn ngõ nhỏ, hành khúc ngẩng cao của Lạc Đan Luân đế quốc trước kia, đã một lần nữa vang lên, khiến người ta càng tràn ngập phấn chấn.

Mà ở trong Cự Nhân Hào, cảm xúc ở trên mặt Tiêu Hoằng, có thể nói hơi lướt qua, hiện giờ đã biến thành vẻ mặt nghiêm túc.

Từ trong tin tình báo vừa mới nhận được, Tiêu Hoằng đã chặn được nhiều tin tức của đối phương: Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã tập kết ở trên Ma Duệ Tinh 2 triệu binh sĩ, cộng thêm 3 triệu quân đội của Cao Tương. Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bất kể nam nữ già trẻ toàn dân đều là binh, thề phải tiêu diệt Ma quỷ Lạc Đan Luân.

- Tiêu diệt chúng ta? Vậy cứ thử một lần đi! Một đám người dị dạng bị tẩy óc chỉ còn lại có chất đạm!

Tiêu Hoằng nhìn tin tình báo trên màn hình, thì thào lẩm bẩm.

Ở phòng điều khiển chính bên kia, Ai Nhĩ Phu cùng với các quan chỉ huy khác đang ngồi vây quanh bên một cái bàn tròn. Trên bàn tròn trừ bản đồ phân hình toàn bộ tin tức của Ma Duệ Tinh, còn có từng hạng mục số liệu trinh sát được.

Giờ phút này Ai Nhĩ Phu đang đưa tay sờ vào trong mũ chủ soái, không ngừng gãi đầu, đây cũng là một loại thói quen của Ai Nhĩ Phu, chứng tỏ hắn đang toàn lực suy nghĩ, đồng thời liên tục ra lệnh bố trí chiến đấu tác chiến đổ bộ.

Có thể nói, nếu so sánh Áo Thác là hình thức quan chỉ huy thiên phú, tất cả chiến thuật đều dễ như trở bàn tay như vậy Ai Nhĩ Phu chính là hình thức khổ công suy nghĩ, cần cù và thận trọng, thông qua không ngừng suy nghĩ, không ngừng ưu hoá chiến thuật của mình, làm cho trôi chảy cẩn thận.

Tuy nhiên, bất kể là một loại nào, bọn họ đều là Hồng y Chủ soái xuất sắc nhất của Thái Qua Vũ Trụ, không có ai khác.

Theo Ai Nhĩ Phu khổ công suy nghĩ, toàn bộ Ma Duệ Tinh gần như đều bị Ai Nhĩ Phu nắm trong lòng bàn tay, mỗi một con sông, mỗi một bãi đất, đều được Ai Nhĩ Phu ghi chép rõ ràng.

Ước chừng trải qua hai giờ. Ai Nhĩ Phu mới đưa ra cho Tiêu Hoằng kế hoạch chiến đấu cực kỳ hoàn thiện. Toàn bộ kế hoạch, có thể nói ghi chép vô cùng tinh tế tỉ mỉ, từng bước một trong ngay ngán trật tự nhưng không mất xảo diệu và giảo hoạt.

Toàn bộ kế hoạch chiến đấu, từ lúc đầu với Thiên Tế Tinh làm trung tâm tiến hành lan rộng, thay đổi trở thành từng bước một trở thành điểm điểm nở hoa. Nói trắng ra chính là bằng tốc độ nhanh nhất đánh hạ Ma Duệ Tinh, dưới điều kiện tiên quyết là tận khả năng giảm bớt thương vong. Dù sao hiện tại chính là quân đội Lạc Đan Luân chiếm cứ quyền chủ động tuyệt đối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play