Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng phát ra ngoài, quan chỉ huy các Ma Văn hạm đội đều đáp lại, trong lòng không có e ngại mà tràn ngập vô tận phấn chấn!
Giờ khắc này, gần như mọi người đều hiểu được hàm nghĩa trong mệnh lệnh này của Tiêu Hoằng. Nói trắng ra chính là không quan tới hết thảy, chọn dùng đấu pháp của kẻ điên, liều mạng với hạm đội Thánh Ni ở phòng tuyến Thác Ni Đặc!
Mệnh lệnh như vậy có thể nói điên cuồng, nhưng trước mắt cũng là chiến thuật thỏa đáng nhất.
Dù sao Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc có như thế nào thì cũng là một đại quốc nhất lưu ở Thái Qua Vũ Trụ, dưới tình huống không có đạt được chỗ đứng, hạm đội của Tiêu Hoằng không thể kéo dài thi đua tính tiêu hao với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Đánh một tiếng trông, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn, đạo lý này Tiêu Hoằng vẫn là hiểu được
Quan tổng chỉ huy của phòng tuyến Thác Ni Đặc tên là Phất Luân Nặc, quân hàm Trung tướng, có được thực lực Đại Ngự Sư cấp bốn, tuổi đại khái chừng bốn mươi.
Giờ này Phất Luân Nặc đang ở trong bộ chỉ huy chiến đấu của Trấn Nam Tinh, trên gương mặt tráng nõn đã lộ vẻ nghiêm túc tới cực điểm, hoặc nói là vẻ khẩn trương lộ rõ ra ngoài.
Trấn thủ phía nam Thánh Ni Tinh Quận, Phất Luân Nặc từng gặp phải chiến đấu đại quy mô nhất cũng đơn giản chỉ là quy, mô ba mươi mấy chiếc Ma Văn chiến hạm xâm lấn. Lúc ấy còn là Trương phượng Quân đảm nhiệm. Thế nhưng bây giờ thì sao? Quân khu phía đông đã xưa đâu bằng nay, đối mặt với tấn công chính là 100 chiếc Ma Văn chiế hạm, cộng thêm một đoàn chiến đấu Mẫu Hạm!
Mặc dù trong tay hắn cũng nắm111 chiếc Ma Văn chiến hạm, nhưng gặp phải trận chiến đại quy mô như thế, Phất Luân Nặc vẫn là lần đầu tiên gặp. Mà trọng yếu hơn là, Phất Luân Nặc rất rõ ràng, một khi thất thủ hậu quả chính là như thế nào?
Đó chính là vỡ đê.
- Mệnh lệnh cho tất cả thành viên hạm đội, xốc lên 120% tinh thần, nhìn thẳng vào hướng đi hạm đội của địch quân, không tiếc hết thảy cái giá phải trả, cùng phải kéo hạm đội địch quân chết ở trên phòng tuyến Thác Ni Đặc!
Tận khả năng để cho chính mình giữ bình tĩnh, Phất Luân Nặc hạ đạt mệnh lệnh cho toàn quân.
Ba tiếng nhoáng lên một cái mà qua.
Binh sĩ, hạm viên của Thượng Bang ở trong phòng tuyến Thác Ni Đặc, đã có thể nhìn thấy rõ ràng, hình ảnh ở xa xa đông nghìn nghịt Ma Văn chiến hạm, Ma Văn vận binh hạm, với Cự Nhân Hào là trung tâm, ở trong hư không chậm rãi hướng tới phòng tuyến Thác Ni Đặc.
Toàn cảnh hạm đội hoành tráng, không khỏi làm mỗi một binh sĩ Thượng Bang cố gắng nuốt một ngụm nước miếng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ nghiêm trọng và kinh hãi.
Hạm đội khổng lồ như thế, ở trong chiến sử của Thái Qua Vũ Trụ, có thể nói là tuyệt đối không gặp nhiều lắm.
Nghênh ngang chính diện đi tới, tràn ngập một loại cảm giác áp bách rất mạnh!
Tiêu Hoằng ngồi trên ghế chủ tọa ở phòng điều khiển chính Cự Nhân Hào, nhìn phòng tuyến Thác Ni Đặc vắt ngang trong hư không kia, vẻ ác liệt từng chút từng chút hiển lộ ra trên mặt.
Nhìn lướt qua Ai Nhĩ Phu ngồi ở bên cạnh, Tiêu Hoằng liền chậm rãi đứng lên, cầm lấy Ma Văn thông tin.
- Bất kể quá khứ vận mệnh của chúng ta có lận đận bao nhiêu, bất kể tổ tông của chúng ta gặp phải quá nhiều vận mệnh bi thảm cỡ nào... Giờ khắc này, chúng ta phải tuyên cáo cho toàn bộ mọi người ở Thái Qua Vũ Trụ biết: Người Lạc Đan Luân trải qua ngàn năm, lại đã trở lại! Hạm đội Lạc Đan Luân xông tới! Ở trên chiến trường, chứng minh tín ngưỡng bất diệt của chúng ta đi!
Tiêu Hoằng thông qua Ma Văn thông tin, phát ra mệnh lệnh, giọng điệu cao vút!
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, 100 chiếc Ma Văn chiến hạm của hạm đội siêu cấp Thần Vệ, gần như không hề dừng lại, giống như từng con dã thú, trực tiếp tăng tốc, lập tức phóng vọt tới hướng phòng tuyến Thác Ni Đặc, hạm pháo của chiến hạm loại pháo đã bắt đầu chậm rãi chuyển động, tìm kiếm mục tiêu. Ma Văn chiến hạm loại phi đạn, loại chùm tia sáng, cũng như thế, đều bằng tốc độ cao nhất tấn công, đồng thời đều làm tốt chuẩn bị phát động công kích mãnh liệt.
Đối mặt với tình cảnh như thế, binh sĩ Thượng Bang trong phòng tuyến Thác Ni Đặc, rõ ràng có chút trở tay không kịp, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi, gần như không thể tin được hai mắt của mình.
Nhất là Phất Luân Nặc ở trong Trấn Nam Tinh càng lộ rõ vẻ kinh hãi. Nên biết rằng, loại Ma Văn chiến hạm này là rất đất đỏ, ít nhất là 1 ti trở lên, bởi vậy chiến hạm đối chiến thường thường phải cẩn thận trải qua liên tiếp vài lần thử nghiệm thăm dò sau đó mới chính thức tấn công.
Thế nhưng trước mắt thì sao? Hạm đội Lạc Đan Luân căn bản là không có thử, hoặc là bày binh bố trận, vừa tới liền trực tiếp phóng vọt lại đây, bày ra một tư thế liều mạng.
Hiển nhiên đã xem thường chuyện Ma Văn chiến hạm tổn thương, mục tiêu hàng đầu chính là muốn giết sạch binh sĩ Thượng Bang, quyết thắng bại trong khoảng thời gian ngắn nhất!
Hoàn toàn không để cho địch quân có bất kỳ cơ hội thở dốc nào!
Đồng dạng cùng triệt để đánh vỡ tư tưởng chiến lược của Phất Luân Nặc trước đó, với phương thức dùng nhu chế cương, trước bám trụ hạm đội Lạc Đan Luân, trước làm hao hết nhuệ khí của hạm đội Lạc Đan Luân... Thế nhưng, Tiêu Hoằng dường như hoàn toàn không để cho hắn có cơ hội thực hiện chiến thuật.
Làm cho người ta có cảm giác chính là chỉ một đợt tiến lên, không phải ngươi chết, chính là ta mất mạng.
Chỉ trong chốc lát, hạm đội Lạc Đan Luân với tốc độ cao nhất bay tới, 100 chiếc Ma Văn chiến hạm đã nhắm ngay mục tiêu đồng loạt khai hỏa, quang đoàn, chùm tia sáng sáng lạn, chiếu rọi hư không sáng ngời một mảng, làm cho người ta có cảm giác chính là lập tức sẽ nuốt hết toàn bộ phòng tuyến Thác Ni Đặc.
Đối mặt với cảnh này, phòng tuyến Thác Ni Đặc có chút trở tay không kịp, may là dựa vào ưu thế sân nhà, triển khai liều chết phản kích!
Tuy nhiên, về khí thế đã bị hành động liều mạng của hạm đội Lạc Đan Luân áp bức không ngóc đầu lên được.
Dù sao từ tín niệm mà nói, người Lạc Đan Luân có thể nói vô cùng kiên định, bọn họ chiến đấu vì phục quốc, vì về nhà, vì thành lập gia viên của mình, vì để có cuộc sống bình đẳng trên thế giới này, vì để nhận được điều nhân loại nên có: Tối thiểu là sự tôn trọng.
Nhìn lại binh sĩ Thượng Bang, bọn họ chiến đấu chỉ là thuần túy ngăn chặn, để hoàn thành mệnh lệnh của cấp trên giao phó.
Chỉ ngắn ngủi một phút qua đi, 12 chiếc Ma Văn chiến hạm liền trực tiếp hóa thành xác vụn, trong đó năm chiếc là hạm đội Lạc Đan Luân, 7 chiếc còn lại là Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Thông qua màn hình, nhìn thấy hình ảnh như thế, mọi người rải rác ở khắp Thái Qua Vũ Trụ liền sửng sốt đến ngây người.
Hạm đội Lạc Đan Luân này rốt cuộc làm cái gì vậy?
Có thể nói, bắt đầu từ khoảnh khắc Ma Văn chiến hạm loại vũ khí Ma Văn này xuất hiện, gần như vốn không có trải qua như vậy, không làm bất kỳ thăm dò thử, đã trực tiếp ném Ma Văn chiến hạm cực kỳ đắt đỏ lên, liều mạng va chạm với địch nhân.
Tuy rằng Tiêu Hoằng ở trong Cự Nhân Hào không có lộ diện, nhưng là người không sai biệt lắm đều có thể cảm nhận được, giờ này khắc này mức độ điên cuồng của Tiêu Hoằng, cừu hận đối với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, có tăng mà không có giảm!
Tuy nhiên, loại khí thế này thật sự khiến người ta rất kinh hãi.
Từ phương diện khác cũng biểu hiện ra quyết tâm “Về nhà” của hạm đội Lạc Đan Luân: Kẻ ngăn cản CHẾT!!
Người Lạc Đan Luân lưu lạc rải rác ở trong Thái Qua Vũ Trụ, nhìn hình ảnh trong màn hình lại là lệ nóng doanh tròng. Có thể nói, từ khi Tiêu Hoằng một lần nữa xuất hiện, những người Lạc Đan Luận này gần như không có chớp mát, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở trước màn hình, nhìn hình ảnh hạm đội của quân ta từng bước một rảo bước tiến lên hướng về gia viên.
Mỗi khi tiến thêm một bước, dường như đều cách tổ quốc càng gần thêm một ít.
Chiến đấu giằng co hai giờ sau, tổn thất Ma Văn hiếm thấy xưa nay, đã vượt qua 40 chiếc. Lượng tổn thất này gần như đã tương đương với lực lượng giữa các tinh cả quốc gia của một tiểu công quốc.
Mà trong số 40 chiếc Ma Văn chiến hạm này, hạm đội Lạc Đan Luân mất 15 chiếc, hạm đội Thượng Bang 25 chiếc, thoạt nhìn hơn kém cũng không phải cách xa như vậy.
Tuy nhiên, lại nhìn trong hư thoát, bên phía Lạc Đan Luân, mỗi khi kích nổ một chiếc Ma Văn chiến hạm, đều đã chuẩn bị sẵn khí hạm cho hạm viên Lạc Đan Luân, trực tiếp khởi động Đào Dật Đĩnh, sau đó dưới sự bảo vệ của Ma Văn chiến đấu cơ và phi cơ không người lái giữa các tinh ở trong Cự Nhân Hào phóng xuất ra, rút khỏi chiến trường trên không.
Về phần hạm viên của hạm đội Thượng Bang nhưng vốn không có số phận tốt như vậy, trước đó bọn họ không có chút chuẩn bị, Ma Văn chiến hạm đã trở thành quan tài sắt thép của bọn họ.
Ở trong mắt binh sĩ Thượng Bang, Ma Văn chiến hạm của Lạc Đan Luân giống như kẻ điên vung thái đao chém tới, bất kể tổn thất, không quản an toàn của bản thân, chính là muốn bóp chết Ma Văn chiến hạm của Thượng Bang.
Thậm chí có một số Ma Văn chiến hạm điên cuồng, hận không thể khai hỏa Ma Văn hạm pháo nổ tung ở trên hộ giáp Ma Văn chiến hạm của Thượng Bang!
Căm hận đối với Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, giờ khắc này đã hiển lộ hát không bỏ sót.
Nguyên vốn hạm đội Thượng Bang tập kết hàng ngũ chỉnh tề, ở dưới tấn công theo thức chó điên của hạm đội Lạc Đan Luân đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn, đồng thời ở sau sườn không tự chủ được có ý đồ rớt ra khoảng cách với hạm đội Lạc Đan Luân điên cuồng kia.
Tiêu Hoằng ở trong Cự Nhân Hào, giờ phút này vẫn sắc mặt trầm tĩnh, không có chút thất thổ, hoặc là hành động phát rồ, cứ như vậy hơi nheo mắt nhìn vào màn hình trước mặt.
- Bệ hạ! Số liệu mới nhất, đoạn số 5 của phòng tuyến Thác Ni Đặc, 6 chiếc Ma Văn chiến hạm đã bị diệt toàn bộ, mặt khác hai chiếc đã thối lui lại trên diện rộng, lộ ra chỗ hổng!
Quan tin tức bỗng nhiên báo cáo với Tiêu Hoằng.
Đoạn số 5 trên thực tế đúng là khu vực chỗ Trấn Nam Tinh.
- Ai Nhĩ Phu! Nhiệm vụ giữa các tinh đã hoàn thành, chuyện tiếp theo giao cho ngươi!
Tiêu Hoằng nhìn hình ảnh trong màn hình, vỗ vai Ai Nhĩ Phu một cái, trầm tĩnh nói.
- Đã biết, bệ hạ!
Ai Nhĩ Phu lên tiếng đáp, theo thói quen vén tóc mai ra sau tai, rồi cầm lấy Ma Văn thông tin của Hồng y Chủ soái phát ra mệnh lệnh:
- Ba chiếc vận binh hạm đại hình số 6, số 7, số 9, dựa theo kế hoạch đặt ra từ trước xuất phát!
Theo Ai Nhĩ Phu ra lệnh một tiếng, 3 chiếc Ma Văn vận binh hạm loại hình lớn chuyên chở 3 vạn binh sĩ Liệt Qua Chiến Giáp, bắt đầu dùng tốc độ cao nhất bay đi, ở dưới hộ tống của 1000 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ giữa các tinh, lập tức bay với tốc độ cao nhất hướng tới Trấn Nam Tinh.
Ở trong chiến đấu hư không hỗn loạn, hành động nho nhỏ như vậy, có vẻ phi thường không bắt mắt.
Khi hạm đội Thượng Bang kịp phản ứng, lại nhìn 3 chiếc Ma Văn vận binh hạm này đã trực tiếp xuyên qua đoạn số 5 chiến hỏa bay tán loạn, lập tức phóng vọt tới hướng Trấn Nam Tinh.
Phát hiện một màn như thế, Phất Luân Nặc ở trong căn cứ quân sự trung tâm Trấn Nam Tinh, biểu tình nghiêm trọng không kìm được hết biến lại đổi. Mục đích của 3 chiếc Ma Văn vận binh hạm loại lớn này đã không cần nói cùng biết, nói thẳng ra chính là đâm thẳng tới trái tim của phòng tuyến Thác Ni Đặc.
- Này...
Phất Luân Nặc không kìm được bật thốt ra như thế. Giờ khắc này, Phất Luân Nặc mới ý thức được, sau lưng vẻ điên cuồng của Tiêu Hoằng chính là cất giấu kế hoạch sớm bố trí tỉ mỉ từ trước.
Phóng mắt nhìn vào bản đồ giữa các tinh, trong phòng tuyến Thác Ni Đặc, không còn có một chiếc Ma Văn chiến hạm nào có thể truy đuổi kịp với 3 chiếc Ma Văn vận binh hạm của Lạc Đan Luân này, càng đừng nói ngăn chặn lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT