Đối mặt với Ma Văn phi đạn gào thét tới. Nơi trú đóng quân sự tức khắc tiến hành điên cuồng chặn lại, chỉ tiếc Ma Văn chiến đấu cơ không thể đuổi tới kịp.
Gần như chỉ trong khoảnh khắc, hai căn cứ quân sự đổi diện với vô số Ma Văn phi đạn đã trở thành biển lửa tốc độ cực nhanh, giống như một chưởng giáng xuống, đập chết một đám con gián, thông qua rậm rạp vô số Ma Văn phi đạn mạnh mẽ áp chế hệ thống phòng không, sau đó là hủy diệt sinh mệnh của binh sĩ Thượng Bang.
Toàn bộ quá trình hủy diệt không tới năm giây, thậm chí ngay cả binh sĩ giãy giụa, và tiếng gào thét cũng không có.
Thậm chí mọi người nhìn thấy một màn như vậy cũng không dám tưởng tượng, phát động công kích như thế lại phát ra từ một Thiên Tế Tinh nho nhỏ, hai cái căn cứ quân sự bị san bằng lại là Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc.
Chiến đấu như vậy, dường như đã hoàn toàn bắt đầu hoán đổi vị trí.
Thân Trọng Ngạn, Biện Húc Nam lại vội vàng chỉ huy quân đội, tiến hành toàn phương vị phòng ngự.
- Các đơn vị không cần kích động, Thiên Tế Tinh công kích với cường độ loại này, là không thể kéo dài lâu lắm, chỉ cần chúng ta có thể hoàn toàn vượt qua được, thẳng lợi chắc chắn thuộc về Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc!
Biện Húc Nam không ngừng dùng giọng khàn khàn, phát ra tin tức cho tiền tuyến, ý đồ khống chế tâm tình và khích lệ quân đội Thượng Bang.
Thân Trọng Ngạn cũng đang chỉ huy Ma Văn chiến đấu cơ, khẩn cấp tiến hành cứu viện.
Trên thực tế, thời điểm này, cũng không phải Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam chỉ huy rốt cuộc có vấn đề gì, mà là Thiên Tế Tinh đã phát triển tới một giai đoạn quá phi thường.
Đạo lý trị quốc của Tiêu Hoằng đã một lần nữa kích hoạt khí chất của Lạc Đan Luân đế quốc. Chính cái gọi là lạc đã gầy còn lớn hơn ngựa, nội tình đế quốc của Lạc Đan Luân kia rất thâm hậu, văn hóa kế thừa sáng lạn, kỹ thuật dự trữ dư thừa, cùng với Tín Ngưỡng chủng tộc.. V.. V.. Đều đã hoàn toàn được Tiêu Hoằng kích hoạt: “Một mồi lửa đủ để thiêu rụi một cánh đồng”.
Phát triển như vậy, căn bản không phải văn minh mới phát triển có khả năng sánh bằng được.
Ở Bác Anh Tinh, đám người Hải Đình Gia, Đỗ Khải Dương, Triết Khoa, tự nhiên có thể nhìn thấy Thiên Tế Tinh phát động công kích siêu cường trên Ma Duệ Tinh, trong ánh mắt âm trầm của mỗi người cùng tồn tại vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ.
Kinh ngạc chính là nằm mơ đều không nghĩ tới: Thiên Tế Tinh lại có thể công kích toàn diện đạt tới trình độ biến thái như thế còn phẫn nộ chính là hành vi khiêu khích của Thiên Tế Tinh, cùng với tình hình Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam liên tục bị Thiên Tế Tinh đánh bại.
Nhìn kỹ lại xem, từ khi đoàn chiến đấu Đại Mẫu Hạm cùng với 300 vạn quân đội tiến vào chiếm giữ Ma Duệ Tinh, chẳng những Thiên Tế Tinh không có bị chút chèn ép nào, ngược lại đang kịch liệt khuếch trương, gần như Sùng Cao Châu, Thiên Hợp Châu và Thịnh Thế Châu, thậm chí là Bắc Cực đại lục... Đã toàn bộ biến thành khu kiểm soát thực tế của Thiên Tế Tinh. Ngoài ra, còn có lực lượng dưới đáy hải dương kia.
Hiện giờ cổ lực lượng này đã bắt đầu lớn mạnh đến mức có thể lay chuyển Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc. Điều này thật sự đáng sợ!
Nguyên vốn phái tới quân đội và hạm đội hùng hùng hổ hổ, giờ khắc này ở trước mặt Tiêu Hoằng, toàn bộ đều trở thành bài trí, ngay cả hiệu quả áp chê cũng không có, ngược lại là những quân đội này không ngừng tiêu hao một lượng lớn người và vật tư.
Càng khiến Hải Đình Gia nổi trận lôi đình chính là phương diện lục quân đối mặt với công kích như thế, muốn ở trong khoảng thời gian ngắn tu chỉnh lại, đã là chuyện không có khả năng, càng đừng nói phát động tổng tiến công cái gì tới Thiên Tế Tinh.
Vừa nghĩ đến đây, Hải Đình Gia chỉ cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung, trước mắt quay cuồng.
Đồng thời lại nhìn bên tay trái Hải Đình Gia, vị trí trống rỗng, Bách Lạp Đồ vẫn không có đến, Bách Lạp Đồ từ trước đến nay rất ít khi đến muộn thời gian cả tiếng như vậy.
- Bách Lạp Đồ đâu?
[ truyen cua tui dot net ] http://truyen
cuatui.net/ Hải Đình Gia cố kìm chế cơn tức trong lòng, trầm giọng hỏi.
- Giáo chủ đại nhân! Vừa mới Bách Lạp Đồ đại nhân phát ra tin tức, nói hắn thân thể không khoẻ, tạm thời không tới được!
Trợ thủ của Hải Đình Gia nơm nớp lo sợ nói, nàng tự nhiên có thể nhìn thấy vẻ khủng bố trên mặt Hải Đình Gia kia.
- Khốn nạn! Sớm không bệnh, muộn không bệnh, cố tình ở thời điểm cần hắn nhất lại bệnh, ta xem ra là giả bệnh đây!
Hải Đình Gia lại nổi cơn giận dữ nói, trong lòng rất bất mãn với hành động này của Bách Lạp Đồ.
Nữ trợ thủ không có đáp lại, bày ra một bộ dáng trầm mặc, trong lòng hoặc ít hoặc nhiều bất bình thay cho Bách Lạp Đồ. Lúc ấy rõ ràng Bách Lạp Đồ cực lực phản đối động võ với Thiên Tế Tinh, kết quả không có người nào nghe theo, hiện tại tốt lắm, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bị đánh thành dạng con gấu này, mới tìm Bách Lạp Đồ hỗ trợ.
Hơn nữa giúp như thế nào? Lúc trước khí phách nói Bách Lạp Đồ không có quyền hỏi đến quân sự chạy đi đâu rồi?
- Giáo chủ đại nhân đừng tức giận, đại Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, tài nguyên bao la bát ngát, binh hùng tướng mạnh, Thiên Tế Tinh bắn ra Ma Văn phi đạn như vậy, rõ ràng đưa bọn họ tiêu hao sạch. Tuy rằng chúng ta tổn thất không nhỏ, nhưng tổn thất của Thiên Tế Tinh kỳ thật phải lớn hơn nhiều. Ta vừa rồi tính sơ lược, Thiên Tế Tinh phát ra phí tổn so với tổn thất của chúng ta là ba so với một. Nói cách khác Thiên Tế Tinh trả giá ba kim tệ, mới có thể tạo thành tổn thất của chúng ta một kim tệ. Đồng thời có được Liệu Nguyên Hào áp trận, Thiên Tế Tinh chỉ có thể hơi tổn hao một chút, là không ngóc đầu dậy nổi!
Thứ đại thần nội vụ Đỗ Khải Dương, bày ra một bộ dáng trầm ổn, giọng điệu rất chậm, nói từng chữ từng câu một với Hải Đình Gia.
Hải Đình Gia nghe nói như thế, sắc mặt xanh mét hơi có dịu đi. Không thể phủ nhận, trong lời nói của Đô Khải Dương đối với Hải Đình Gia mà nói, xem như hơi có an ủi đi.
Về phần phép tính của Đỗ Khái Dương cũng là hoang đường đến cực điểm: Chính là sinh mệnh của mỗi một binh sĩ, gia đình chỉ được trợ cấp kim tệ ít đến đáng thương, không có mảy may suy nghĩ mỗi một binh sĩ bỏ mình đều đã mang đến cho mỗi một gia đình đả kích và thống khổ thật lớn. Còn binh sĩ sau khi xuất ngũ đã tạo ra giá trị như thế nào cho quốc gia, cũng không có tính ở trong đó, ánh mắt có thể nói rất thiển cận.
Chênh lệch này so với Bách Lạp Đồ là không thể bằng được. Tuy nhiên Đỗ Khải Dương so với Bách Lạp Đồ thì lại biết làm người hơn, nhất là đối đãi với thủ trường.
Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng ở bên trong căn cứ Hải Quân, thông qua màn hình trước mặt, nhìn tất cả Ma Văn chiến đấu cơ đã lại lần nữa tiến vào tuyến đường chặn lại phi đạn theo đúng ý đồ của mình, trong bộ dáng cực độ trầm tĩnh của hắn đã toát ra tia hàn ý mờ nhạt.
Ngón trỏ nhẹ nhàng sờ sờ chóp mũi, Tiêu Hoằng một lần nữa liếc mắt nhìn vị trí của Đại Mẫu Hạm Liệu Nguyên Hào, cuối cùng chậm rãi đứng lên, cầm lấy Ma Văn thông tin, với tư thái đặc biệt của Vương giả phát ra mệnh lệnh cho Liệt Cách Nông:
- Đoàn chiến đấu tàu ngầm Bá Vương Long số 4, số 5 mở ra miệng bắn phi đạn, lập tức bắn ra phi đạn Ngân Hà!
Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, gần như ánh mắt mọi người trực tiếp trở nên nghiêm túc cả lên. Trước đó Thiên Tế Tinh oanh kích gần như tiêu hao hết hai phần ba số lượng phi đạn dự trữ, quyết định thành bại cho bữa tiệc lớn đã chính thức bắt đầu.
Kiều Lâm Sâm chủ quản kỹ thuật trực tiếp của kế hoạch Ngân Hà, thậm chí lấy ra hai viên thuốc trợ tim ngậm ở trong miệng, ánh mắt căng thẳng nhìn lên màn hình.
Gần như ngay sau một phút thời điểm Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh, lại nhìn ở mặt biển khu trung tâm Hồng Độ Dương, từng quả đạn rỗng độ cao chừng hơn ba mươi thước mang theo phi đạn Ngân Hà, đồng loạt bắn thẳng tới phía chân trời.
Khác với trước đây là, lần này cũng không có đổi hướng ở trên không trung, mà giống như một võ sĩ rút ra mũi chủy thủ, đâm thẳng vào trái tim của địch nhân ở ngoài hư không.
57 quả Ma Văn phi đạn, nơi đi qua lưu lại đuôi khói thật dài bên trong bầu trời xanh thắm.
Tiếp theo lợi dụng tốc độ như tia chớp, hóa thành một điểm sáng ở cuối bầu trời, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Hơn sáu mươi nhân viên công tác ở một bên phòng chỉ huy trung tâm, thì đang vô cùng khẩn trương tiến hành các phương diện điều chỉnh phi đạn Ngân Hà. Trong đó hai đồ đệ của Kiều Lâm Sâm rõ ràng ở trong nhóm.
Mới bắn ra, trong màn hình thì dùng đồ hình giản dị, biểu hiện phương vị tức thời giữa phi đạn Ngân Hà và Liệu Nguyên Hào. Sau đó liền thấy 57 cái điểm đỏ từng chút từng chút không ngừng tới gần Liệu Nguyên Hào.
- Phi đạn vận hành bình thường, mười giây đồng hồ sau sẽ đột phá tầng khí quyển, mười lăm phút sau có thể đến mục tiêu điểm, tất cả phi đạn đang tiến hành thay đổi hướng nhỏ trên không trung!
- Tốc độ trước mặt, tốc độ cao nhất trong quy hoạch đường hàng không!
Trong lúc nhất thời, thanh âm của nhân viên công tác như thế, không ngừng vang lên bên tai Tiêu Hoằng.
Trừ thanh âm của nhân viên công tác, trong phòng chỉ huy trung tâm khổng lồ có thể nói lặng ngắt như tờ.
Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm mấy mặt màn hình trước mặt. Trước đó đầu tư thật lớn, có không đạt được kết quả cũng đủ, thời khắc quyết định thẳng bại đã đến.
Mà mọi người dự đoán chính là bắn đi 7 quả phi đạn Ngân Hà, chỉ cần có thể có một quả chuẩn xác bắn trúng Liệu Nguyên Hào, thì coi như hoàn thành mục tiêu.
Giờ khắc này, Tiêu Hoằng đã xuất động sát chiêu.
Cùng lúc đó, Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam ở bên trong Liệu Nguyên Hào, thời điểm này gần như đã toàn bộ dời lực chú ý tập trung phía trên các nơi căn cứ quân sự, lo chỉ huy Ma Văn chiến đấu cơ và Ma Văn xe tăng, lập hệ thống chặn lại hữu hiệu, đồng thời mọi thời khắc lưu ý nhất cử nhất động ở ngoài hệ Hằng tinh Ma Duệ.
Nhưng đúng lúc này, trong phòng điều khiển chính Liệu Nguyên Hào, lại một lần nữa truyền đến tiếng hú cảnh báo chói tai, trong lúc nhất thời tiếng còi báo động mãnh liệt, ngọn đèn màu đỏ không ngừng nhấp nháy.
Nghe thanh âm này, Thân Trọng Ngạn vốn tâm tình đã không tốt lắm, cả người trực tiếp liền bạo phát phẫn nộ.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tin tức lục quân gặp phải ta đã rất rõ ràng, không cần dùng loại thanh âm này để làm phiền ta!
Thân Trọng Ngạn lớn tiếng rít gào.
Một bên Biện Húc Nam cũng toát ra vẻ bất mãn, ở hắn xem ra, đã đến thời điểm này, hệ thống cảnh báo còn kêu loạn cái gì nữa chứ?
Chỉ có điều, ngay lúc Thân Trọng Ngạn phát ra tiếng gào như vậy, đồng thời, sắc mặt quan báo động đã trở nên một màu tái nhợt, hai mắt gần như trợn trừng thành hình tròn, trên mặt đầy vẻ khó tin.
- Báo cáo chủ soái đại nhân! Tình huống có biến cố: Có hơn 50 quả phi đạn cũng không có bay tới hướng các căn cứ quân sự, mà trực tiếp phá tầng khí quyển, mục tiêu là chúng ta!
Quan báo động gần như dùng một loại thanh âm khàn khàn báo cáo với Thân Trọng Ngạn.
Gần như ngay trong nháy mắt quan báo động vừa mới nói ra lời này, phòng điều khiển chính đang rầm rì liền trở nên lặng ngắt như tờ.
Vẻ tức giận trên mặt Thân Trọng Ngạn lại ngưng đọng lại trên mặt, trong ánh mắt hiện lên một chút mờ mịt. Hắn có phần không thể tin được vào tai của mình: Hơn 50 quả Ma Văn phi đạn, đang tấn còng Liệu Nguyên Hào ư?
Thân Trọng Ngạn gãi rách da đầu cũng không tưởng tượng được, Thiên Tế Tình phong bế đã ngàn năm, rồi lại có được năng lực công kích “mặt đất đối không”. Nên biết rằng, loại năng lực này, cho dù là Thượng Bang chân Nghĩa Quốc ở thời điềm phát triển đạt tới cực độ, cũng gặp độ khó cực cao với thủ đoạn công kích này.
Tuy nhiên, ngay sau đó, đã không phải do Thân Trọng Ngạn không tin, chỉ thấy phía trên màn hình chính dần hiện ra hơn 50 quả Ma Văn phi đạn, đã hoàn toàn rời khỏi tầng khí quyển, mang theo sát khí, phóng thẳng tới Liệu Nguyên Hào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT