Tạ hội trưởng đem sự kiện hối lộ chọc ra, như vậy, ngang bằng với gán cho Quân Diệc Tà tội chết.
Mặc dù ngoài ý muốn, nhưng Hàn Vân Tịch rất nhanh thì minh bạch. Tạ hội trưởng thà đắc tội Quân Diệc Tà, là muốn làm hành động lớn cho Y thành nhìn thấy. Hắn thà đắc tội một Bách Độc môn, thậm chí là cả Bắc Lịch Quốc, chỉ để lấy lòng Y thành. Đối với một trưởng lão trung kiên, lại đang ở trong giới Y Dược, làm như vậy, lợi nhuận thu về sẽ lớn hơn cái xấu gấp rất nhiều lần.
Như thế, một mũi tên trúng hai con nhạn, không thể không nói, lão đầu tử Tạ Đức Ý này không hổ là người đứng đầu Hội Trưởng Lão, thật là người không đơn giản! Hơn nữa, phía sau lão đầu tử này còn một con cáo thành tinh, Âu Dương Ninh Nặc, lại càng khó dây dưa.
Hàn Vân Tịch nói khẽ với Long Phi Dạ, "Chúng ta đừng vì Tạ gia mà làm áo da cho người khác chế giễu!"
Sự tình Mộc Anh Đông sớm có cấu kết cùng Quân Diệc Tà, là Hàn Vân Tịch chọc đến cho Tạ hội trưởng biết. Vạn nhất đến lúc nhào lộn Tạ gia, Hàn Vân Tịch nhất định sẽ không tránh được liên đới.
Long Phi Dạ liếc nàng một cái, thấp giọng, "Chờ xem."
Có những lời này của Tần Vương điện hạ, Hàn Vân Tịch cũng yên lòng. Nàng nghĩ, trò hay chắc chắn còn ở phía sau!
Mọi người truyền tay bản hiệp nghị, ai cũng nhìn thấy con dấu của gia chủ Mộc gia. Thời điểm truyền tới tay Liên Tâm phu nhân, Liên Tâm phu nhân liếc mắt nhìn xong, lập tức hung tợn trừng mắt tới hướng Mộc Anh Đông!
Mộc Anh Đông đông cứng tại chỗ, giống như người bị sét đánh, sắc mặt đen đến mức độ như bôi than chì. Hắn cứ đứng cứng ngắc, không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có hai tay rủ xuống ở bên người, không khống chế được, một mực run rẩy. Đầu hắn trống rỗng, mơ hồ, đến nay vẫn không lấy lại được tinh thần!
Phải biết, Tạ hội trưởng có thái độ đó, hắn ngay từ đầu đã hoài nghi. Nhưng hắn không nghĩ tới, chính mình sẽ bị đùa giỡn thành ra như vậy! Càng không nghĩ tới sự tình lại đột nhiên trở thành bộ dáng này!
Bằng chứng như núi, hắn còn có thể làm thế nào giãi bày? Làm thế nào vãn hồi?
Chỉ có nhận sai!
"Tạ hội trưởng!"
Mộc Anh Đông đột nhiên kêu to thành tiếng, "Tạ hội trưởng, tại hạ sai! Sai lầm to. Đều này là do Quân Diệc Tà uy bức, lợi dụng, tại hạ thương tiếc con gái, cũng muốn mưu cầu lợi ích lớn hơn vì Dược thành. Cho nên, mới mù mắt đáp ứng Quân Diệc Tà loại sự tình này! Mặc dù tại hạ âm thầm hiệp nghị cùng Quân Diệc Tà. Nhưng tại hạ đã sớm có kế hoạch, đợi Linh Nhi xuất giá, liền đem ngọn Tuyết Sơn kia, giao cho Hội Trưởng Lão, do Chư gia Dược Thành cùng chung!"
Lời như vậy chính là một câu chuyện cười, ai sẽ tin?
Tạ hội trưởng đang muốn phản bác, lúc này, Liên Tâm phu nhân đứng lên, "Mộc Anh Đông, ngươi thật sự hồ đồ! Người của Bách Độc môn mà cũng có thể qua lại cầu mưu hay sao?"
Sắc mặt của Quân Diệc Tà vốn trở nên âm trầm bởi vì bị Mộc Anh Đông cắn ngược lại, bị Liên Tâm phu nhân mắng một câu như vậy, khuôn mặt cùng ánh mắt thâm thuý càng đen hơn. Nhưng hắn vẫn đứng yên, không lên tiếng.
"Ngũ Trưởng Lão, tại hạ hồ đồ! Tại hạ đáng chết! Nhưng tại hạ cũng là nóng lòng muốn che chở cho nữ nhi, nóng lòng muốn cầu mưu sự cho Dược thành! Tại hạ cũng phải nhìn theo sắc mặt của hoàng tộc Bắc Lịch!"
Mộc Anh Đông giải thích toàn bộ lại làm thêm một bộ dáng vẻ như trẻ nhỏ làm sai, hối hận không kịp.
Liên Tâm phu nhân cười lạnh, "Sống lớn tuổi như vậy, lại mắc phải sai lầm lớn như vậy, còn chưa mau cút trở về sám hối cho thật tốt!"
Nàng vừa nói, xoay người, nói với Tạ trưởng lão, "Tạ trưởng lão, đây là đại hội thử thuốc. Mọi người đều đến xem tỷ thí thử thuốc. Việc xấu trong nhà Dược Thành các ngươi, không nên ở chỗ này truyền đi ra bên ngoài. Chờ đại hội kết thúc tốt đẹp, tới lúc đó đi thu thập cũng không muộn! Về phần người của Bách Độc môn, ha ha, ta nghĩ rằng Dược Thành cùng Y thành ta chung quan điểm như thế, bất luận kẻ nào cũng sẽ không được hoan nghênh, phải chứ?"
Liên Tâm phu nhân không hổ là con gái của Mộc gia, Tam Muội của Mộc Anh Đông. Cũng không hổ là nữ nhân duy nhất trong Hội Trưởng Lão Y thành. Chỉ nói một, hai câu vừa đảm bảo cho Mộc Anh Đông, hủy bỏ Quân Diệc Tà, quan trọng hơn là bưng ra Y thành, tạo áp lực với Tạ hội trưởng.
Trước tiên phải đuổi Quân Diệc Tà đi, trước hết để cho Mộc Anh Đông trở về, ép chuyện này đến dưới mặt bàn. Chờ sau khi đại hội thử thuốc kết thúc, Hội Trưởng Lão phải trừng phạt Mộc Anh Đông như thế nào, vậy thì, có rất nhiều chỗ để thương lượng.
Không thể không nói, mọi người tại đây cũng rất mất hứng, vốn còn tưởng rằng Mộc gia có trò hay để nhìn, bây giờ Liên Tâm phu nhân là Ngũ Trưởng Lão Y thành đã ra mặt, Tạ Đức Ý không nể mặt mũi cũng phải cho. Liên Tâm phu nhân tuổi còn trẻ, y thuật bình thường thôi, lại leo lên vị trí Hội Trưởng Lão, người nào còn không biết nàng ở Y Học Viện ắt phải dùng nhiều thủ đoạn?
Nào ngờ!
Tạ hội trưởng lại không nể mặt mũi, hơn nữa, thái độ cương quyết, không lòng vòng quanh co, "Liên Tâm phu nhân, đây là chuyện nhà của Dược Thành ta. Mộc Anh Đông có thể trở về hay không, không phải ngươi nói là được!"
Liên Tâm phu nhân chợt đứng lên từ chỗ ngồi, hiển nhiên là nàng bị bất ngờ. Nhưng nàng vẫn là rất nhanh thì trấn tĩnh lại, "Tạ hội trưởng, chuyện của Dược Thành, tự nhiên không phải là người của Y thành chúng ta nói là được. Ta cũng chỉ là cho một lời đề nghị mà thôi. Dù sao, ta cùng chư vị tại đây đều như thế, đáp ứng lời mời mà tới xem tỷ thí, không phải là tới hỏi thăm việc xấu trong nhà của đám người Dược Thành các ngươi."
Chặt, chặt, nghe lời nói này một chút, thật sự dễ nghe biết bao nhiêu!
Cách đó không xa, Hàn Vân Tịch cũng không nhịn được, muốn vỗ tay.
"Bản hội trưởng tuyên bố, đại hội thử thuốc nghỉ ngơi nửa giờ. Bên trong sân đã chuẩn bị trà bánh, mời chư vị tự nhiên!" Tạ hội trưởng tương đối tranh phong, không chịu nhún nhường nửa bước.
Liên Tâm phu nhân nắm quyền, lại cũng không thể nói gì được, chỉ có thể ghi hận trong lòng.
Nàng cũng không tin, Mộc Anh Đông bất quá chỉ là âm thầm ký một bản hiệp nghị, Hội Trưởng Lão có thể dồn Mộc Anh Đông vào chỗ chết sao?
Nói là nghỉ ngơi giải lao nửa canh giờ, nhưng ai sẽ rời sân?
Ngay cả Quân Diệc Tà hai lần bị đuổi đều không rời đi, hắn lạnh giọng, "Tạ trưởng lão, Bản vương đại biểu cho Bắc Lịch hoàng tộc tới đây, thành tâm muốn thúc đẩy quan hệ thông gia tốt giữa Dược Thành cùng Bắc Lịch hoàng tộc. Không nghĩ tới ngươi lại lợi dụng Bản vương, loại bỏ đối thủ đối lập với ngươi như thế. Ha ha, tờ hiệp nghị này, không phải là ngươi để cho Bản vương tìm tới Mộc gia chủ ký kết hay sao?"
Quân Diệc Tà đỡ lấy thân phận Khang Vương Bắc Lịch, tới ngỏ lời cầu hôn thay thái tử. Nếu sự tình không thành, hắn trở về Bắc Lịch sẽ lại gặp một đống phiền toái lớn.
Vô luận như thế nào, hắn cũng phải ở lại, giành lại một chút đạo lý vì chính mình.
Tạ hội trưởng cười lên ha hả, "Quân Diệc Tà, ngươi còn giả bộ! Trước khi ngươi tới gặp lão phu, ngươi vốn cấu kết cùng Mộc Anh Đông! Chuyện này, chính là nằm trong kế hoạch của các ngươi!"
"Tạ hội trưởng, nói chuyện phải nói chứng cứ!" Thanh âm của Quân Diệc Tà cũng rất âm trầm.
Mộc Anh Đông trực tiếp nói tục, tức giận, "Tạ hội trưởng, ngươi ngậm máu phun người! Ta chẳng qua chỉ là nhất thời hồ đồ, mới đáp ứng cùng Quân Diệc Tà ký tờ hiệp nghị kia. Trước lúc đó, ta cùng Quân Diệc Tà cũng không quen biết lẫn nhau!"
Mộc Anh Đông so với Quân Diệc Tà còn kích động hơn gấp mấy lần. Phải biết, hắn và Quân Diệc Tà âm thầm ký hiệp nghị, Hội Trưởng Lão muốn phạt như thế nào đi nữa thì cũng chỉ là phạt mà thôi.
Nhưng nếu như hắn và Quân Diệc Tà sớm có cấu kết, chắc chắn sẽ là có tội lớn!
Đây là hai chuyện có tính chất hoàn toàn khác nhau!
Tạ hội trưởng cười lạnh không dứt, "Người đâu, đem chứng cứ tới!"
"Chứng cứ" Hàn Vân Tịch buồn bực.
Long Phi Dạ cũng rất hăng hái nhìn, Tạ hội trưởng có thể mượn chuyện hôn sự để chèn ép Mộc gia một cái đã là không tệ. Bây giờ, hắn còn đi đâu mà tìm được chứng cứ Mộc gia sớm có cấu kết cùng Quân Diệc Tà?
Ai biết, thời điểm chứng cứ được trình lên, tất cả mọi người đều chán ghét. Chỉ thấy chứng cứ kia lại là một thi thể, trên thi thể có rất nhiều sâu trùng!
Âu Dương Ninh Nặc là khoa trương nhất, lại từ chỗ ngồi vòng thứ nhất, chạy đến chỗ ngồi vòng thứ ba, ngồi xuống bên cạnh Long Phi Dạ.
Long Phi Dạ cùng Hàn Vân Tịch rất ăn ý, trực tiếp coi hắn là không khí, chú ý cỗ thi thể trên đài kia.
Tất cả mọi người còn đang ngơ ngác thì đã có hai người, đồng thời phát hiện, trong cỗ thi thể kia có độc. Một người là Hàn Vân Tịch, một người khác chính là Quân Diệc Tà.
Về phần Quân Diệc Tà, khoảng cách vô cùng gần với cỗ thi thể. Hắn vừa liếc mắt liền nhận ra, sâu trùng trên thi thể là độc hồi trùng nổi danh nhất Bách Độc môn của hắn. Độc Dược này là bí truyền của Bách Độc môn, không truyền ra ngoài, quản khống rất nghiêm khắc.
Độc này là ai ra tay hạ độc?
"Đây là chứng cứ! Đây là lính ngục đưa cơm cho Mộc Linh Nhi. Mộc Linh Nhi lại có ý đồ hạ độc, uy hiếp người này thả nàng ra, thật may bị lính gác phát hiện. Ha ha, theo lão phu biết, loại độc này có xuất xứ từ Bách Độc môn, hơn nữa, không phải người thường có thể có! Thử hỏi, Mộc Linh Nhi đã đi đâu để lấy được độc dược bậc này? Mộc Linh Nhi là một Dược Tề Sư, làm sao biết Độc Thuật?" Tạ hội trưởng nghiêm túc chất vấn.
"Bản vương không cho Mộc Linh Nhi độc dược!" Quân Diệc Tà tức giận.
"Theo bản hội trường biết, loại hồi trùng độc này là loại độc dược độc nhất của Bách Độc môn. Hơn nữa, cũng không lưu truyền ra ngoài. Quân Diệc Tà, ngươi nói độc này không phải là ngươi cho Mộc Linh Nhi sao? Chẳng lẽ, là thuộc hạ dưới tay ngươi cho nàng hay sao?"
Mặc cho Tạ hội trưởng chất vấn vấn đề này, Quân Diệc Tà lại không nói gì.
So với Quân Diệc Tà, Hàn Vân Tịch càng khiếp sợ! Tại sao sự tình có thể như vậy?
Hàn Vân Tịch ngồi xa, không thấy rõ, nhưng hệ thống Giải Độc đã cho nàng câu trả lời. Đó là độc hồi trùng, nhưng không phải loại hồi trùng độc nàng cho Cố Thất Thiếu.
Nàng một mực nghiên cứu về Bách Độc môn, đối với bí kíp mười loại độc dược của Bách Độc môn đều có nghiên cứu qua. Căn cứ theo miêu tả cơ bản cũng có thể viết ra cách điều chế.
Nhưng dù sao, nàng chưa từng tiếp xúc trực tiếp với những độc dược đó. Độc do nàng phối chế ra, chỉ có thể nói là, người bị trúng độc có phản ứng phi thường tương tự mà thôi, chứ thật ra vẫn không phải là hàng thật.
Nàng chế biến ra hồi trùng độc cho Cố Thất Thiếu dùng, chính là loại tình huống này. Nói về dấu hiệu trúng độc thì rất giống hồi trùng độc của Bách Độc môn. Nhưng nếu truy cứu một cách tinh tế, vẫn có thể phát hiện ra điểm khác nhau.
Cái khác không nói, ít nhất hồi trùng độc nàng chế biến ra, trong vòng thời gian một ngày, toàn bộ độc hồi trùng sẽ tự ăn mòn theo thi thể rồi chết đi, mà Bách Độc môn cũng không biết.
Lại không nói Độc Tính khác nhau, liền nói Cố Thất Thiếu hạ độc. Cố Thất Thiếu đã gửi tin từ bên trong ngục, nói rõ ràng là hạ độc với tên người làm thô kệch của Lâm gia, làm sao có thể biến thành lính ngục?
Hàn Vân Tịch lập tức cho chạy hệ thống Giải Độc, tiến hành kiểm tra tầng sâu, phân tích ra thời gian người trúng độc chết. Ai biết, kết quả cho ra lại hù dọa nàng giật mình.
Thời gian người này chết vì trúng độc là sau hai ngày so với tên người làm của Lâm gia. Cho nên, sau khi tên người làm của Lâm gia chết, có người nắm được hồi trùng độc chân chính, đã ra tay hạ độc với tên lính ngục này.
Là ai hạ độc? Hồi trùng độc này đến từ nơi nào?
Hàn Vân Tịch vốn là muốn ngụy tạo phương thức hạ độc của Bách Độc. Nàng chẳng qua là muốn tâm của Tạ hội trưởng thêm phần kiên định, để cho Tạ hội trưởng tin tưởng Quân Diệc Tà cùng Mộc gia cấu kết. Thực tế, nàng cũng không phải là muốn cung cấp chứng cứ Quân Diệc Tà sớm có cấu kết cùng Mộc gia!
Dù sao, kế hoạch bọn họ chèn ép Mộc gia phải đi từng bướcc từng bước. Thoáng cái đã áp đảo Mộc gia, thế lực của Tạ gia liền nổi bật. Một khi thế lực của Tạ gia trở nên nổi bật, bọn họ muốn đưa Mộc Linh Nhi ra thì càng khó khăn.
Hơn nữa, "Mộc gia cấu kết cùng Quân Diệc Tà" và "Mộc Linh Nhi cấu kết cùng Quân Diệc Tà" lại là khác biệt rất lớn.
Một khi Mộc Linh Nhi dính vào nỗi oan ức này, ngày sau nhất định sẽ bị Y thành liệt vào danh sách đen!
Phiền toái!
Không thể nghi ngờ, kế hoạch của Long Phi Dạ cũng đều bị đánh loạn. Ánh mắt hắn mị liễm, lạnh lùng quay đầu nhìn về Âu Dương Ninh Nặc ngồi ở một bên.
Âu Dương Ninh Nặc cười rất lịch sự, vô hại.
Hàn Vân Tịch đang buồn bực, lúc này, Tạ hội trưởng đột nhiên gọi nàng.
"Tần Vương Phi, nghe nói ngươi am thục Độc Thuật nhất. Xin ngươi hãy lên đài, làm một nhân chứng."
Hàn Vân Tịch thật sự muốn khóc. Nàng phải làm sao bây giờ?
"Vương phi nương nương, Tạ hội trưởng gọi ngươi đấy." Âu Dương Ninh Nặc mỉm cười nhắc nhở.
Hàn Vân Tịch không muốn để ý tới hắn, nàng hướng ánh mắt đi hỏi Long Phi Dạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT