Mặt trời đã lên đỉnh núi nhấp nhô ở rặng cây xanh bên đường , chú chim hót líu lo chào đón ngày mới bắt đầu . Căn nhà khá giả với nhiều khung cảnh ấm cúng tình gia đình , một cô gái với khuôn mặt socciu , đôi mắt nâu hạt dẻ ấm áp , mái tóc dài đen mượt được cột cao gọn gàng để lộ làn da trắng tuyết của mình . Chiếc áo pull trắng được mang trên mình với chiếc quần jean đen dài cùng đôi giày thể thao năng động để chuẩn bị tới trường . Nó vừa chạy nhanh xuống nhà vừa hốt hoảng vì sắp muộn học , hôm nay pama nó có việc bận nên đi làm sớm . Không có ai gọi nó dậy vả lại nó lại có tật ngủ nướng nên dậy muộn là phải rồi .
" Trời ơi ! Sao khổ cho con vậy nè !"- nó vừa ăn tạm cái bánh mì kẹp kem vừa chạy ra lấy cục cưng thân yêu rồi cưỡi lên nó mà phóng thẳng đi luôn . Ôi chắc mất luôn lượng kalo ăn sáng từ chiếc bánh mì kia mất ! (-_-)
Đến trường nó thắng gấp chiếc xe đạp xanh lơ của mình vào chỗ để xe rồi chạy thục mạng lên lớp . Vừa mới đến lớp đã thấy con bạn thân của nó đứng ngoài cửa nhìn vào đồng hồ mà cười nhìn nó .
" Còn 3' nữa nha cưng !"- nó vừa chạy đến nơi thì nhỏ đã vỗ vỗ vào người nó để điều hòa nhịp thở cho nó .
Nó thở hổn hển mà tim cứ như đập loạn theo , bên vệ bụng của nó nhói lên vì mệt . Thật may cho cái thân nó ! Nếu mà muộn chắc bị lôi lên phòng giám thị uống trà rồi ! Nhỏ cùng nó đi vào trong lớp học , nó đi đến chỗ ngồi của mình thì đáp cái cặp an toàn xuống băng ghế , nó nhìn sang người ngồi cạnh mình mà cố nặn ra nụ cười tươi nhất có thể
" Chào buổi sáng !"- nó quay sang nhìn gương mặt lạnh tanh của hắn . Hắn vẫn như mọi ngày , trên người mặc chiếc áo sơmi trắng mở 2 nút áo , chiếc quần âu đen dài cùng đôi giày thể thao màu đen năng động . Đôi mắt xanh thẳm không thấy đáy đầy suy nghĩ nhưng không ai biết được với mái tóc hung đỏ được vuốt ngược đầy cuốn hút .
" Chào !"- đáp lại câu chào của nó là một cái bơ lạnh của hắn , hắn vẫn ung dung đặt hai chân lên bàn mà nghe nhạc .
Tiết học trôi qua trong sự nhàm chán của mọi người . Nó thì đã ngủ gục trên bàn còn hắn thì cứ ngồi đó mà nghe nhạc nhìn sang khuôn mặt bình yên của nó rồi một nụ cười đã hiện lên trên khuôn mặt lạnh lùng kia. Anh và nhỏ thì cứ ngồi đó mà tình tình tứ tứ , anh anh em em nghe mà ớn lạnh . Vì đây là trường học không lệ tuổi tác mà chỉ cần năng lực học mà thôi nên có thể xếp chung vào một lớp.
" Anh nghĩ con Dương có vấn đề không ?"- nhỏ quay sang nhìn anh đang nghịch những lọn tóc hồng nhạt của mình kia . Khuôn mặt điển trai , đôi mắt xanh thẳm với mái tóc vàng kim cùng bộ âu phục trên người khiến anh có phần thêm trững trạc và trưởng thành .
" Chắc không có chuyện gì đâu ? Chuyện của tụi nó sẽ tự 2 đứa giải quyết !"- anh xoa đầu nhìn nhỏ , người yêu bé nhỏ của anh lo việc bao đồng quá đi à ! (^_^)
" Dạ !"- nhỏ nghe lời rồi ngẩng đầu lên cùng cặp mắt ngọc bích tinh nghịch nhìn anh .
Giờ ra chơi
Nhỏ và anh cùng nhau đi đến chỗ nó và hắn mà rủ rê nó và hắn đi ăn nhưng đều bị từ chối . Thật tội nghiệp cho họ mà ! Có lòng tốt mà bị từ trối thẳng tay bằng 1 từ duy nhất " Không " thế là cả hai cùng đi ăn cùng nhau nhưng thật ra có đi ăn đâu mà là đi hẹn hò ở chỗ nào đóa mà .
Sau khi nhỏ và anh rời đi thì không khí ở đây trở nên ngột ngạt thì nó cũng quyết định đi chỗ nào đó cho khoây khỏa tâm hồn .
" Mày đi đâu ?"- hắn nhìn lên khi thấy nó rời khỏi chỗ . Con này đi đâu vậy nhỉ ? Ngồi suốt mà chẳng nói gì không lẽ nó giận mình thật à ?
" Tao không giận mày ! Tao muốn đi đâu để xả street thôi !"- nó như đi guốc trong bụng hắn vậy nhưng thật ra có phải nó đi guốc trong bụng hắn đâu mà chỉ biết nói đại vài câu để bắt chuyện thôi không người lại đúng (*_*)
" Tao đi cùng ?"- hắn ngước lên nhìn thẳng vào ánh mắt đang có sự bối rối từ câu nói của hắn. Hắn nhìn nó mà lấy chút ý nghĩ của nó nhưng cũng khó có thể đoán được cho lắm vì nó là con người đa nhân cách mà.
" Tùy mày !"- nó thở dài rồi bước đi theo sau nó là hắn cũng bước ra khỏi cái chỗ ngồi của mình .
Cả hai đi ra sân cỏ sau trường mà ngồi xuống , cỏ ở đó được chăm sóc rất sạch sẽ và tươi tốt nên các học sinh có thể ra đó chơi . Hắn nằm xuống mà nhắm con mắt xanh thẳm lại mà nghe nhạc còn nó ngồi không biết nói gì thì quay sang hắn nhìn với cặp mắt buồn thẳm , nó đã hứa sẽ không khóc vì hắn nữa nên nó phải nén lại cho những giọt nước mắt trôi ngược vào tim .
Bỗng dưng ở xa kia có một chàng trai đang chạy đến với khuôn mặt mừng rỡ , chàng trai có khuôn mặt trắng ngần với đôi mắt màu vàng nhạt cùng mái tóc xanh đen ngắn mượt đang nhảy múa cũng những làn gió mát . chiếc áo sơmi trắng mở 3 nút áo để lộ bộ cơ 6 múi săn trắng , chiếc quần bò nam tính xanh sẫm , cánh áo được sắn lên để lộ làn da trắng như em bé , đôi giày thể thao đen kẻ sọc trắng đang phải vận động cùng đôi chân chạy đến chỗ nó .
" Có phải Dương không ?"- chàng trai là người Mỹ nhưng không ngờ nói được tiếng việt trôi chảy như ăn cháo ngon lành vậy . Cậu và nó chơi thân với nhau từ hồi 7 tuổi từ khi nó về quê nội ở Mỹ và cả hai gặp nhau trong vụ đụng độ khi đi xe lượn lung tung trong công viên .
" Cậu là Ken phải không ?"- nó ngơ ngác nhìn anh chàng hồi lâu rồi mới nhớ được cái gì đó trong đầu . Ngước đôi mắt nâu ấm lên nhìn thẳng đôi mắt vàng kia mà cười tươi.
" Đúng !"- cậu vỗ tay vài cái thưởng cho cái chất xám của nó không biết bị vít bởi cái gì nữa , mới năm ngoái gặp nhau mà đã lộn xộn hết cả kí ức lên lại còn mãi mới nhớ được ra cậu cơ chứ .
" Lâu lắm không gặp !"- nó chạy ra với nụ cười tươi như ngày nào mà nhảy lên người ôm cậu luôn , đây là vì nó vui quá mà . Một là cậu là vị cứu tinh phá tan sự im lặng của nó , hai là lâu lắm rồi mới gặp lại không vui làm sao được .
" Khụ ... khụ... tôi còn ở đây !"- hắn có cảm giác khó chịu khi nó ôm người khác giới và người kia ôm lại nữa chứ ! Có phải mình ghen không nhỉ ? Chắc không phải đâu , chắc là mới hôm qua nó tỏ tình mà hôm nay lại ôm ấp với người khác nên thấy bực tức thôi .
" À... giới thiệu đây là Ken là bạn từ nhỏ còn đây là Nhật bạn cùng lớp !"- nó giới thiệu ngắn gọn cứ chỉ hết đến cậu rồi lại đến hắn . Nhưng giới thiệu cậu là bạn từ nhỏ khiến hắn có đôi phần bất ngờ , sao nó lại không kể cho hắn nghe cơ chứ ?
" Chào cậu !"- cậu đi đến chỗ hắn nở nụ cười ấm áp mà bị hắn cho một cú bơ lạnh lun . Hắn đứng dậy rồi đi về phía nó rồi kéo tay nó đi nhưng bị nó rụt lại .
" Tại sao ?"- hắn bất ngờ khi nó rụt tay lại bèn quay lại nhìn nó , không lẽ vì cái thằng bạn chơi với nó từ nó kia sao ?
" Sẽ khiến mọi người hiểu lầm !"- nó e dè nhìn hắn mà cũng đúng thôi giờ nó chẳng là cái gì của hắn ngoài từ bạn ra mà nắm tay kiểu này chắc bị đánh ghen sớm mất ! (-_-)
" Thôi vậy !"- hắn tức giận bỏ đi về lớp để lại nó và cậu vẫn ở đó . Tuy nó và hắn học với nhau từ nhỏ nhưng hắn có bao giờ thân thiết với nó đâu mà cứ tỏ ra lạnh lùng thì khi hắn kéo tay nó thấy lạ là đúng thôi .
" Thôi không nhắc đến nữa ! Mà cậu học lớp nào ?" - nó nhìn hắn rồi lắc đầu buồn theo từng bước chân của hăn sau đó nhìn sang bên cậu cười gượng.
" À ... Mình học lớp A1 !"- cậu cười trừ vì không biết có học cùng lớp với nó không nữa mà cũng không sao nếu không học cùng thì cậu sẽ chuyển lớp cho học cùng nó thì mới thôi
" Cùng lớp rồi nè bạn !"- nó cúi đầu vỗ vai cậu vài cái khiến cậu tưởng rằng nó không học cùng nhưng khi nó ngẩng đầu lên thì lại mạng theo nụ cười rạng rỡ làm đốn tim cậu
" Vậy đi chứ !"- cậu choàng tay qua vai nó rồi kêu nó đi bảo nó dẫn đường vì cậu mới đến đây mà . Cậu đâu phải bản đồ thế giới đâu mà biết đường cơ chứ .
" Ừm "- nó cũng vui vẻ khoác lại vì là chuyện thường thôi lần nào đi Mỹ mà chả chào nhau như vậy .
"""""""""" GTNV mới""""""
+ Trương Minh Phong ( Ken - cậu ) : khuôn mặt tượng tạc , làn da trắng như em bé , đôi mắt vàng ấm là người Việt - Mỹ , mái tóc xanh đen , cơ bụng sáu múi , dáng người chuẩn menly lun . Thông minh , giỏi võ , thân thiện với mọi người là bạn của nó từ hồi còn học cấp 1 . Cao 1m80 , IQ: 200/200. Là con của tập đoàn Trương MK lớn thứ 2 thế giới .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT