"Phụ thân nói nam tử hán đại trượng phu, đổ máu không đổ lệ. Ngươi cũng chỉ
biết khóc." Vẻ mặt Hiên Viên Lạc Thần đầy khinh bỉ phát biểu.
Người nào đó đang ra sức biểu diễn, rung động bả vai dừng lại, quay đầu hung hăng nhìn hắn chằm chằm: "Ngươi mới chỉ biết khóc!"
Vũ Vãn Tiểu Tam ngửa mặt lên trời trợn mắt. Lại nói, đứa bé của nữ chủ
xuyên không, không phải là nên vô cùng thông minh, vô cùng ðáng yêu, hơn nữa có tình huynh đệ tỷ muội vô cùng đoàn kết sao? Nhưng hai tên tiểu
gia hỏa này, chưa tới hai canh giờ, sao đã ầm ĩ nhiều lần như vậy rồi
hả?
"Có dũng khí chúng ta ra ngoài đấu!" Tiểu Lạc thần hạ chiến
thư, mặt khinh thường nhìn hắn ta. Phải biết hắn luyện võ công với bọn
Đình Vân, phụ thân nói lúc hắn ðánh bại bọn Ðình Vân, Liên Vụ, phụ thân
sẽ tự mình dạy hắn võ công. Nhưng tên Hiên Viên Sở Cuồng ngu ngốc này,
cả ngày lẫn ðêm chỉ biết ăn uống chơi đùa cộng thêm ngủ, động một tí còn gào khóc, làm sao có thể ðánh thắng ðược hắn! Lúc nãy ðánh nhau, mình
không có thắng nổi hắn ta, cũng chỉ là bởi vì hắn không muốn lấy võ công của mình, để khi dễ tên ngu ngốc này thôi!
"Đấu thì đấu! Ai sợ
ai!" Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng cũng rất không nắm chắc. Hắn biết mình đánh không lại Hiên Viên Lạc Thần, nhưng Hiên Viên Sở Cuồng hắn
cũng không phải là người không dũng cảm!
Hắn lời vừa nói ra này,
Hiên Viên Lạc Thần liền nhảy xuống giường. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn như
cánh hoa anh đào đều là vẻ khinh thường, chờ hắn ta xuống.
Hiên
Viên Sở Cuồng bị vẻ mặt này của hắn ta kích thích, cũng muốn nhảy xuống, nhưng nhảy đến giữa không trung lại bị Vũ Văn Tiểu Tam ôm lấy: "Được
rồi! Được rồi! Các con là huynh đệ ruột, nên tương thân tương ái, tại
sao có thể đánh nhau chứ!"
Hiên Viên Sở Cuồng nghe xong lời này,
đáy lòng mừng rỡ như điên. Hắc hắc, hắn biết mình đánh không thắng ca
ca, mẫu thân vừa đúng cho hắn một cái bậc thang, nếu không vừa đi ra
liền bị ca ca đánh! Nhưng trong miệng vẫn còn nhất quyết không tha nói:
"Người nào là huynh đệ ruột với hắn, con mới không có ca ca như vậy!"
Nói xong ngước đầu, một bộ dáng cực kỳ cao ngạo.
Vũ Văn Tiểu Tam bất đắc dĩ vuốt trán, quả nhiên nuôi đứa bé là một chuyện vô cùng mệt mỏi!
Đặc biệt còn là hai đứa bé, hơn nữa hai đứa bé này còn không quá đoàn kết!
"Thích đánh nhau như vậy, các ngươi có muốn cùng đánh với bổn vương một chút
hay không?" Trong giọng nói trầm thấp mang theo ý cười vang lên.
Hai đứa bé đồng thời run lên, sợ sệt nhìn phụ thân. Phải biết phụ thân dùng giọng nói như vậy nói chuyện, bọn họ sẽ rất khó có kết quả tốt!
"Phụ vương, đệ đệ mới vừa rồi là đùa gỡn với Thần nhi. Quan hệ huynh đệ
chúng con tốt như vậy, làm sao sẽ đánh nhau ! Đệ đệ thấy đúng không?"
Giọng nói thanh thúy của Hiên Viên Lạc Thần vang lên.
Đánh với phụ vương? Hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m Đùa gì thế! Hắn cũng không muốn bị phụ vương ném tới chân trời!
Hiên Viên Sở Cuồng lập tức mở miệng phối hợp: "Đúng, đúng, ca ca và Cuồng nhi đều là đùa giỡn!"
"A...? Không phải Cuồng nhi nói không có ca ca như vậy sao?" Đôi mắt tà mị đào hoa híp lại, cười như không cười nhìn Hiên Viên Sở Cuồng đang ẩn núp
trong ngực Vũ Văn Tiểu Tam.
Tiểu Sở Cuồng gian nan nuốt một ngụm
nước miếng, uốn éo trong ngực Vũ Văn Tiểu Tam, vẻ mặt phụ thân thật là
khủng khiếp! "Phụ vương, Cuồng nhi chỉ hù dọa ca ca, ca ca cũng không có coi là thật, sao phụ vương lại tưởng thật ! Có phải không ca ca?"
Vốn tưởng rằng Hiên Viên Lạc Thần cũng sẽ rất phối hợp. Ai ngờ, trên khuôn
mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc mài của tiểu Lạc Thần có vẻ như rất khổ não
nhìn hắn: "Đệ đệ, đệ đùa giỡn? Nhưng ta cho là thật!" Hắc hắc, chuyện
này không có quan hệ với hắn, phụ vương muốn xử phạt cũng chỉ xử phạt
một mình Hiên Viên Sở Cuồng, ai bảo hắn ta nói lung tung!
Ách. . . . . . Vẻ mặt của Hiên Viên Sở Cuồng lập tức phẫn nộ, hung hăng liếc Hiên Viên Lạc Thần một cái, lại có thể hại hắn như vậy! Một chút cũng
không có, nói cái gì mà Đình Vân nói lúc trước. . . . . . Cái gì kia mà. Hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn A, đúng rồi, nghĩa khí huynh đệ!
Nhìn nụ cười trên mặt Hiên Viên Vô Thương càng ngày càng xinh đẹp. Hiên Viên Sở Cuồng quyết định thật nhanh, lập tức gào khóc lên: "Hu hu hu. . . . . . Mẫu thân, Cuồng nhi thật không có nghĩ như vậy, con chỉ là tùy tiện
nói một chút thôi, mẫu thân cứu mạng! Phụ thân giết người!"
"Khụ khụ!" Vũ Văn Tiểu Tam thiếu chút nữa bị hắn làm cho nghẹn chết, "Phụ thân giết người" ? Không có khoa trương như vậy chứ?
Nhìn bộ dáng hắn khóc đến đau lòng một chút, mặc dù biết tên ranh con chết
bầm này là gào khan, nhưng nàng vẫn rất phối hợp mở miệng với Hiên Viên
Vô Thương: "Được rồi, được rồi, làm sao bọn chúng có thể đánh thắng
chàng được! Đừng luôn khi dễ nhi tử mình như vậy chứ!"
Hiên Viên
Vô Thương hừ lạnh một tiếng, nhìn hai đứa con trai đang ngồi yên tĩnh,
quay đầu mở miệng về phía vẻ mặt không biểu cảm của Liên Vụ: "Vậy Lân
đâu?"
Cho dù là đổi Hoàng đế, chắc con cháu hoàng gia bọn họ cũng không dám giết. Ngoài sáng động thủ khẳng định là không được, nhưng
ngầm giết thì rất có khả năng. Cho nên sống chết của Lân, phải xem hắn
ta có bao nhiêu năng lực tự vệ.
"Sau khi bị phế thì được phong
làm vương gia, bị giam lỏng." Nói đến Dạ Tử Lân, Liên Vụ vẫn mang theo
chút tâm tán thưởng, có thể tiến có thể lui mới là kẻ làm chuyện lớn.
"Không có hành động?" Nếu trên tay không có chỗ dựa, cũng không có hành động,
sợ là đã sớm gặp bất trắc rồi, sao còn có thể sống lâu như vậy."Nhạc
Thanh đâu?" Nhạc Thanh được Dạ Tử Lân phái tới tiếp binh quyền dưới tay
Đình Vân.
Đây chính là chỗ Liên Vụ cảm thán: "Thì ra Nhạc Thanh
là người của đại vương tử, vẫn luôn mai phục bên cạnh Tam vương tử. Cho
nên hiện tại binh quyền cũng rơi trên tay Dạ Tử Kỳ. Mà sau khi Dạ Tử Lân bị phế đế vị liền điên rồi, đây chính là nguyên nhân Dạ Tử Kỳ vẫn
không đụng đến hắn ta."
"Điên rồi?" Môi mỏng như hoa anh đào kéo
nhẹ, mang theo chút thâm ý. Dạ Tử Lân vốn cũng không phải là người mưu
cầu danh lợi quyền thế, làm sao có thể bởi vì chuyện này mà điên rồi?
"Vương Gia cũng cảm thấy là giả sao?" Liên Vụ mở miệng cười. Thật ra thì hắn
cũng cảm thấy là giả, mặc dù người kia giả bộ thật rất giống.
Trong đầu Vũ Văn Tiểu Tam lập tức xuất hiện những bộ phim cung đấu, âm mưu
quyền lực ở hiện đại. Thân thể không nhịn được hơi run lên một chút,
không ngờ thật sự có khủng bố như vậy, vì mạng sống lại muốn giả điên!
Hiên Viên Sở Cuồng trong ngực Vũ Văn Tiểu Tam, tự nhiên cảm thấy nàng khẽ run: "Mẫu thân, có phải người lạnh không?"
"Ách. . . . . . Có chút!" Cũng không thể nói cho nhi tử là nàng bị dọa đến
run chứ? Hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m Rất mất thể diện! Vũ Văn
Tiểu Tam nàng là người sĩ diện!
"Mùa đông là lúc tụi con bị lạnh, phụ thân ôm con liền không lạnh. Mẫu thân cũng để phụ thân ôm đi?" Hiên Viên Sở Cuồng rất là nghiêm túc mở miệng.
Lời này vừa rơi xuống, Hiên Viên Vô Thương đang nói chuyện chính sự với Liên Vụ liền quay đầu, rất tán thưởng nhìn hắn một cái: "Cuồng nhi thật thông minh!"
Ặc, Vũ Văn Tiểu Tam cảm thấy lúng túng, nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của Liên Vụ một chút, ho khan hai tiếng: "Thương Thương, các người vẫn là
nhanh xử lý hết công việc đi!" Liên Vụ ở chỗ này, mặc dù là đứa bé nói
lời này, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất lúng túng!
"Đúng! Đúng! Phụ
thân nhanh nói chuyện xong, sau đó ôm mẫu thân, nếu không mẫu thân sẽ
chết rét đấy!" Hiên Viên Sở Cuồng rất đau lòng nhìn Vũ Văn Tiểu Tam.
Hiên Viên Lạc Thần trừng mắt, thằng ngu này! Hiện tại là mùa hè, mẫu thân
làm sao sẽ lạnh, hoangdung_๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn ôm sẽ nóng chết
chứ? Cố tình phụ thân còn nói hắn thông minh, phụ thân cũng bị trời nóng đến ngốc rồi!
"Ừm! Cuồng nhi nói có đạo lý!" Hiên Viên Vô Thương cười đáp xong, tâm tình ngược lại khá hơn nhiều, nhìn Liên Vụ một chút, "Lân không phải là người coi trọng quyền thế, quả thật rất không có khả năng thật nổi điên. Các ngươi bảo vệ tốt hắn, không được để cho người
của Dạ Tử Kỳ nhổ cỏ tận gốc
"Dạ! Nhưng Vương Gia, chuyện Dạ Tử Kỳ dẫn người dò xét vương phủ. . . . . ." Chuyện này cũng không thể làm
qua loa chứ? Điều này rõ ràng đúng là hướng về vương gia mà tới!
"Lý do của hắn là gì?" Trên dung nhan như cánh hoa đào tràn đầy khinh
thường, giống như hành động của Dạ Tử Kỳ chỉ như con khỉ xiếc bình
thường không đáng nhắc tới.
"Nói Vương Gia cầm giữ triều chánh,
trong mắt không có vua, cho nên. . . . . ." Nói xong đã không dám nói
tiếp nữa, Vương Gia khi nào chịu loại bực tức này, gan Dạ Tử Kỳ lớn đến
nỗi làm người ta chặc lưỡi!
"Cho nên sẽ phải dò xét phủ nhiếp
chính vương, thăm hỏi bổn vương?" Mục đích cũng chỉ là muốn biết hắn là
chết hay sống chứ gì? "Cầm giữ triều chánh, trong mắt không có vua" ,
lời nói này ngược lại thẳng thắn.
Liên Vụ gật đầu một cái: "Dạ!
Nhưng Vương Gia, thuộc hạ không hiểu hành động lần này của Dạ Tử Kỳ. Nếu Vương Gia còn sống, hắn không sợ Vương Gia động thủ với hắn sao?"
"Binh quyền đều ở trên tay của hắn, hắn sợ cái gì?" Trên bộ mặt tuyệt mỹ lộ
ra một nụ cười nhẹ nhàng trào phúng. Đám đại thần kia dù thế nào cũng sẽ không vô dụng như vậy, bị một nữ nhân ảnh hưởng mà nâng đỡ hắn ta lên
thượng vị, cho nên dù Dạ Tử Kỳ làm Hoàng đế, cũng là bị người quản chế.
Dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân. . . . . .
"Hắn bao vây phủ
nhiếp chính vương, không tìm được phụ vương lại đi rừng Tử Trúc. Cho nên chắc chắn vì muốn giết chúng ta để chúng ta trở tay không kịp. Hơn nữa
còn suy đoán nếu phụ vương còn sống, liền khẳng định ở hai nơi này, nghĩ rằng người bên cạnh phụ vương không nhiều lắm, sẽ một lưới bắt hết
chúng ta! Dù thủ hạ phụ vương muốn hành động, khi đó hắn đã thành công
giết chúng ta rồi! Một đám người không có người lãnh đạo, không đủ gây
uy hiếp. Phụ vương, Thần nhi phân tích đúng không?" Hiên Viên Lạc Thần
nói ra suy nghĩ của mình, trên khuôn mặt nho nhỏ đều là nụ cười ngạo thị thiên hạ.
Hiên Viên Vô Thương ngẩn ra, tuy nói biết đứa con trai này đặc biệt thông minh. Nhưng thông minh đến mức này cũng là ngoài sức tưởng tượng của hắn. Những lời nó vừa mới nói, tuy là không có theo quy luật khách quan, trật tự, nhưng cũng đúng ý.
Vẻ mặt Liên Vụ sùng bái nhìn nó, không ngờ tiểu thế tử không chỉ có võ công sắp vượt qua
bọn họ, đến mưu trí cũng ở trên bọn họ,
hoangdung_๖ۣۜdien♥dan♥lequyd☺n☀c☺m vương gia có người nối nghiệp rồi!
Vẻ mặt của Vũ Văn Tiểu Tam cũng đầy khiếp sợ! Không phải chứ? Nàng sinh
một vị thần đồng? Nhìn lại Hiên Viên Sở Cuồng trong ngực, đang mong đợi
nó cũng có biểu hiện vượt qua người thường. Ai ngờ, tiểu Sở cuồng thấy
Vũ Văn Tiểu Tam nhìn nó, có chút buồn bực gãi đầu một cái: "Mẫu thân,
người nhìn Cuồng nhi như vậy làm cái gì? A, con biết rồi! Có phải mẫu
thân đây là cảm thấy ca ca nói những lời kỳ quái không? Người ta một câu cũng nghe không hiểu!"
Vũ Văn Tiểu Tam nghe vậy, khóe miệng không ức chế kéo ra, thật là đã xem trọng nó rồi!
Hiên Viên Lạc Thần trợn trắng mắt một cái, thật là một tên ngu xuẩn! Sao hắn có thể có đệ đệ đần như vậy!
Hiên Viên Vô Thương trực tiếp coi như không có tên ranh con vô dụng - Hiên
Viên Sở Cuồng kia, tán thưởng nhìn Hiên Viên Lạc Thần một cái: "Phân
tích không tệ. Nhưng Thần nhi vẫn bỏ sót một thứ, đó chính là. . . . . . Dù ta đã chết rồi, hắn cũng muốn tìm được hai người các con, nhổ cỏ tận gốc!"
Hiên Viên Lạc Thần ngẩn ra, lông mày nhỏ nhíu một cái, suy nghĩ một lát, rồi sau đó thông suốt: "Tạ ơn phụ vương đã dạy bảo!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT