Công ty của Cố Hải vừa thỏa thuận một hợp đồng lớn cùng công ty quản lý thiết bị vận tải. Lần ký kết này thành công chắc chắn công ty sẽ kiếm được một khoản không hề nhỏ. Người phụ trách công ty đối tác là Dương Thanh Hải, một doanh nhân mới nổi. Hiện nay những nhân vật tuổi trẻ tài cao rất được xã hội xem trọng. Cố Hải cùng Diêm Nhã Tịnh đến điểm hẹn để ký hợp đồng. Vừa đến giờ hẹn Dương Thanh hải cùng thư ký cũng đến nơi. Đối với việc hợp tác làm ăn việc đúng giờ là một nguyên tắc vô cùng quan trọng. Cố Hải đứng lên bắt tay chào đón Dương Thanh Hải. Hai người cùng ngồi xuống bàn luận về một số vấn đề trong hợp đồng.
"Anh thấy cái điều khoản trong hợp đồng có vấn đề gì thắc mắc không?"
Cố Hải phong thái doanh nhân ngất trời "Trong hợp đồng, có điều khoản thứ 3 và điều thứ 16 có chút khó khăn cho công ty chúng tôi."
Cố Hải không dùng thái độ khách khí "Về phần nguyên vật liệu sản phẩm do các anh cung cấp rất khó cho chúng tôi kiểm soát được chất lượng sản phẩm, còn điều thứ 16 thì thời gian bàn giao sản phẩm cho bên anh khá gấp, công nhân phải tăng ca để thực hiện, thời gian ngắn không thành vấn đề nhưng thời gian dài sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe công nhân, gây ảnh hưởng trực tiếp đến quy trình sản xuất"
Dương Thanh Hải không chút khó khăn ra quyết định "Chúng tôi có nhà sản xuất nguyên vật liệu tin tưởng lại liên kết với bên tôi thực hiện nên vấn đề về chất lượng các anh không cần phải lo lắng. Còn về vấn đề thời gian giao sản phẩm là do chúng tôi cần gấp để sản xuất ra thị trường trong khoảng thời gian này. Các anh cũng biết nếu muốn loạt sản phẩm thành công cần tìm ra thời điểm thích hợp để xuất ra thị trường" Dương Thanh Hải suy nghĩ một lúc lại nói "Vấn đề nguyên vật liệu chúng tôi không thể thay đổi, còn về vấn đề thời gian giao hàng chúng cũng không thể thay đổi, chúng tôi chỉ còn một cách là tăng giá hợp đồng. Anh có lợi, chúng tôi cũng có lợi."
Quả thật đây là một thượng vụ lớn nên Cố Hải không thể để lọt mấy. Vấn đề nguyên vật liệu thật sự Cố Hải cũng không lo lắng lắm chỉ có thời gian thực hiện nếu cố gắng sẽ thực hiện được nhưng đây có thể là một sự mạo hiểm. Thương trường không mạo hiểm không thể thành công. Cố Hải từ lúc thành lập công ty đến giờ cũng đã trải qua bao nhiêu gian truân mới có được ngày hôm nay. Nếu sợ thất bại mà không dám thực hiện thì chắc gì đã có sự phát triển mạnh mẽ như bây giờ.
Cố Hải đồng ý ký hợp đồng. Hai bên thỏa hiệp thành công cùng nhau đến một nhà hàng để ăn mừng.
Dương Thanh Hải ngồi trên bàn dùng ánh mắt suy xét nhìn Cố Hải và Diêm Nhã Tịnh
"Hai người có mối quan hệ gì sao? Một tổng giám đốc và một phó tổng? Thường việc đi ký kết hợp đồng sẽ không đến lượt cả tổng giám đốc và phó tổng cùng xuất hiện. Tôi thật quả có vinh hạnh mà. Mà tôi vẫn thấy mối quan hệ của hai người có gì khác thường"
Cố Hải vẫn không biểu lộ gì nhưng Diêm Nhã Tịnh lại cười ngượng ngùng nhìn Dương Thanh Hải.
Dương Thanh Hải lại nói " Không sao, nếu công ty có cả vợ lẫn chồng cùng nhau làm việc chắc chắn sẽ rất ngăn nấp, quy củ"
Cố Hải ngạc nhiên nhìn Dương Thanh Hải "Sao anh nghĩ chúng tôi là vợ chồng?"
Dương Thanh Hải cười cười " Trong hợp tác làm ăn, việc trước tiên của chúng tôi là phải tìm hiểu rõ về công ty sắp hợp tác. Tôi biết rõ những quy định trong việc tuyển nhân viên của công ty các anh, chỉ có các nữ nhân tốt nghiệp ngành khoa học công nghệ và còn phải xinh đẹp mới được nhận. Tôi thấy cô Diêm đây ở đâu có anh là ở đó có cô ấy, không phải sợ anh bị mấy nữ nhân kia bắt mất sao. Nên tôi mới nghĩ mối quan hệ của hai người không hề bình thường"
Cố Hải vẫn giữ thái độ không có gì. Riêng Nhã Tịnh lại bị lời nói này làm cho lòng dạ mát rượi. Trong làm ăn nếu gặp một nữ doanh nhân việc trước tiên là phải khiến cho cô ta trở nên vui vẻ, việc tin tưởng sẽ càng dễ dàng đạt được. Cô nàng Diêm Nhã Tịnh này lại được Cố hải coi trọng nên việc làm cô ta vui vẻ cũng sẽ ảnh hưởng tốt đến thái độ của Cố Hải trong thương vụ làm ăn này.
Cố Hải nhìn Diêm Nhã Tịnh sau đó nhìn Dương Thanh Hải
"Chúng tôi chỉ là đồng nghiệp, không có tình cảm gì cả"
Cố Hải đã nói đến như vậy Dương Thanh Hải cũng không thể nói gì thêm nữa chỉ nói về các vấn đề trong hoạt động kinh doanh , giới thiệu một số nét về công ty của chính mình.
Sau khi ăn xong, Cố Hải cùng Dương Thanh Hải bắt tay chào tạm biệt nhau. Về đến công ty, Cố Hải triệu tập một cuộc hợp với cái bộ phận có liên quan, triển khai các công việc phải thực hiện trong hợp đồng. Quá trình hợp điều được sự nhất trí của các bộ phận. Công ty lại tiếp tục sôi nổi bắt tay vào thực hiện hợp đồng.
Cố Hải đến phân xưởng khích lệ tinh thần công nhân, hứa sẽ tăng tiền lương và tổ chức một chuyến nghỉ mát cho toàn bộ các công nhân viên công ty. Mọi người nghe được lời hứa từ chính Tổng giám đốc cũng hăn hái làm việc để sớm hoàn thành hợp đồng đúng định kỳ.
Công việc đang tiến hành tốt theo tiến độ định sẵn. Các công nhân viên cũng ra sức làm việc để đến ngày sẽ được đi nghỉ mát như lời Tổng giám đốc hứa. Một buổi sáng có một việc quan trọng với bên đối tác tại khu công nghệ cao nên Cố hải đi giải quyết sự việc. Dương Thanh Hải đến công ty không gặp nên đã nhớ Diêm Nhã Tịnh chuyển cho Cố Hải hợp đồng đã chỉnh sửa.
Một lát sau, Diêm Nhã Tịnh cũng có việc đã định trước nên cũng ra ngoài. Lúc cả hai người về công ty trời đã xế chiều Cố Hải giải quyết xong công việc cảm thấy có chút mệt mỏi. Diêm Nhã Tịnh đưa bản hợp đồng của Dương Thanh Hải chuyển qua lúc sáng Cố Hải nhìn lướt qua một số điều sau đó ký tên vào rồi nhờ Diêm Nhã Tịnh sáng hôm sau chuyển lại sang bên Dương Thanh Hải.
Thời gian đến hạn giao hàng còn ba ngày. Bên phân xưởng cũng đã hoàn thành phần lớn các sản phẩm, trong ba ngày chắc chắn sẽ hoàn thành sớm hơn dự định. Cố Hải đang ở phân xưởng động viên các công nhân làm việc thì bên công ty quản lý thiết bị vận tải gọi sang công ty Cố Hải muốn nói chuyện trực tiếp. Đến hơn mười giờ hai vị khách đến công ty của Cố Hải cùng với một cảnh sát.
Cố Hải đang muốn biết chuyện gì xảy ra. Đã gần đến thời gian giao hàng họ lại muốn đến thay đổi hợp đồng sao? Người chịu trách nhiệm giám sát hợp đồng này là Dương Thanh Hải tại sao không đến?
Bên đối tác lên tiếng "Công ty chúng tôi hiện đang có một số vấn đề nghiêm trọng, ông Dương Thanh Hải bị dính líu vào đường dây cung cấp vật liệu kém chất lượng. Công ty của chúng tôi đang chịu tổn thất vô cùng nghiêm trọng do nguồn phân phối sản phẩm đều bị đình lại. Các cơ quan kiểm tra đang vào cuộc để thực hiện kiểm tra chất lượng sản phẩm. Và hiện tại giám đốc quản lý hạn mục này là Dương Thanh Hải lại đang bỏ trốn. Chúng tôi không cần đến báo cho anh biết vụ việc này do chúng tôi không có phận sự gì nhưng chúng tôi cũng không thể nhắm mắt nhìn người khác bị hại. Bởi vì hợp đồng mà Dương Thanh Hải ký kết cùng công ty các anh đều là các số liệu khống, anh ta mượn danh công ty chúng tôi để thực hiện các phi vụ lừa đảo các khách hàng nhầm trục lợi cho bản thân. Hiện hợp đồng giữa anh và Dương Thanh Hải ký kết không có bất cứ giá trị nào. Do chúng tôi cũng là những người bị hại nên chúng tôi đến đây mong anh cùng chúng tôi hợp tác thu thập các chứng cứ để kiện tên Dương Thanh Hải ra tòa án".
Sự việc lần này quá nghiêm trọng khiến Cố Hải khó mà chấp nhận được. Những ngày qua công sức của bao nhiêu công nhân bỏ ra hiện giờ đều nói một tiếng bỏ là bỏ. Việc tìm ra Dương Thanh Hải cũng chỉ là đưa hắn ra chịu tội trước pháp luật, còn bao nhiêu tổn thất của công ty ai sẽ đền bù. Sản phẩm làm ra đều không thể đem bán do chất lượng vật liệu không đảm bảo yêu cầu, nếu cố mà đem bán ra thị trường càng khiến danh tiếng của công ty bị tổn hại, việc làm ăn sau này của công ty càng trở nên khó khăn hơn. Việc Cố Hải hiện giờ đang lo nhất là những việc đã hứa với công nhân, không thể thoái lui được. Công ty vừa bị mất một khoảng tiền lớn do hợp đồng làm ăn thất bại, lại phải tăng lương, tổ chức nghỉ mát cho công nhân viên, nếu giải quyết không ổn thoải sẽ gây ảnh hưởng nặng nề đến công ty.
Cố Hải mệt mỏi tay chống trán, đầu cúi, mắt nhắm suy nghĩ cần phải giải quyết vụ việc này như thế nào. Diêm Nhã Tịnh biết tin liền đến phòng Cố Hải. Việc cô ta nói đều là những việc Cố Hải đã biết. Lời nói của cô ta càng khiến Cố Hải trở nên phiền não. Diêm Nhã Tĩnh vẫn đang nói thì Cố Hải đứng dậy bước ra khỏi phòng. Diêm Nhã Tịnh cũng chạy theo hỏi "Anh đi đâu vậy, đã có cách giải quyết rồi sao?"
Cố Hải cảm thấy phiền liền nói "Cô đừng nói nữa, tôi cảm thấy phiền, tôi về nhà, chuyện này sẽ tính sau"
Diêm Nhã Tịnh ngây người nhìn theo Cố Hải. Đây là lần đầu tiên cô thấy thái độ này của Cố Hải, dù có mệt mỏi như thế nào Cố Hải chưa bao giờ nói cô phiền, vậy mà hôm nay lời này cũng đã nói ra chứng tỏ trong lòng Cố Hải đang vô cũng khó khăn. Trước đây dù có khó khăn gì Cố Hải vẫn dùng sự lãnh đạm để giải quyết vấn đề. Ở bên Cố Hải cũng đã lâu, Diêm Nhã Tịnh cũng chưa thể hiểu hết được Cố Hải. Con người này càng bí ẩn, càng khó đoán lại càng khiến người khác say mê. Quả là cực phẩm nhân gian.
Cố Hải mệt mỏi dựa người vào ghế sô pha đầu ngã ra sau. Trong đầu Cố Hải hiện giờ chỉ có suy nghĩ làm sao để giải quyết được khó khăn này. Có nên gọi cho Cố Dương hay không? Chắc chắn anh ta sẽ giải quyết theo hướng có lợi cho bản thân mình. Anh ta sẽ thất hứa với đám công nhân, đem đống hàng kém chất lượng bán ra chợ trời mặc cho số phận của kẻ nào mua được những món hàng này. Nhưng việc thất hứa với công nhân quả không nên xảy ra. Bởi họ là nguồn lao động trực tiếp của công ty. Có thể hứa với họ dời chuyến nghỉ mát sang một thời điểm khác, nhưng phải đợi bao lâu mới có thể tổ chức lại. Họ phải làm việc cực lực thêm bao lâu nữa mới được đi nghỉ. Còn nếu cho họ đi nghỉ mát thì quả thật đang bức chết công ty. Mất một khoảng tiền lớn lại tổ chức đi nghỉ mát sẽ cũng mất một khoảng không hề nhỏ. Không có cách nào giải quyết cho hợp tình hợp lý vừa được lòng người vừa giải quyết vấn đề tài chính hay sao?
Trong đầu Cố Hải hiện lên hình ảnh một người. Bạch Lạc Nhân cậu thông minh hơn tôi, cậu sẽ giải quyết như thế nào đây? Nếu có cậu bên cạnh tôi lúc này. Tôi đã không phải suy nghĩ đến không còn chút tỉnh táo nào. Cố Hải mệt mỏi dần chìm vào giấc ngủ.
Có một lần Bạch Lạc Nhân đã hỏi Cố Hải "Này sức lực của một mình cậu có thể địch lại bao nhiêu người?"
Cố Hải dương dương tự đắc "Bao nhiêu cũng không qua được tôi"
Bạch Lạc Nhân khinh thường "Cậu là tên chỉ biết dùng đến tứ chi, nếu có một kẻ thông minh hắn chỉ cần dùng những mánh nhỏ cũng đủ khiến cậu thất bại"
Cố Hải không phục liền hỏi "Thế cậu thử nói xem dùng mánh gì mà khiến tôi thất bại"
Bạch Lạc Nhân nhắc đến chuyện cũ "Cậu có nhớ cái lần tôi phá khoá của của lớp không để cậu vào không? Cậu chẳng phải ra sức vặn cở nào cũng không vào được"
Cố Hải cãi lại "Tôi chỉ cần phá luôn cái cửa"
Bạch Lạc Nhân vẫn điềm đạm "Thế thầy giáo ở đó, cậu dám phá cửa sao?" cậu nói tiếp "Chỉ với vài cọng thun cậu đã chẳng phải không thể vào lớp"
Cố Hải nhìn Bạch Lạc Nhân "Vậy tôi phải làm sao?"
Bạch Lạc Nhân cười "Cậu đã làm rồi đó. Cậu gọi cho giám thị khiến tôi phải ra mở cửa." Cậu dùng ngữ khí khuyên nhũ "Cậu chỉ cần nói với người khác. Không phải mọi chuyện sẽ được giải quyết sao?"
Cố Hải tỉnh giấc đã gần chín giờ tối. Cố Hải liền cầm điện thoại gọi cho Cố Dương, y như những gì Cố Hải nghĩ anh ta chỉ lo lợi ích bản thân, quyền lợi công nhân thì mặc kệ, Cố Hải tiếp tục gọi cho một số đối tác thân quen qua làm ăn.
.....................
Bảy giờ sáng hôm sau, Cố Hải vừa đến công ty đã thấy Diêm Nhã Tịnh chạy đến. "Cố Hải chúng ta không thể giấu được nữa rồi"
Cố Hải không trả lời chỉ nói Diêm Nhã Tinh mời các tổ trưởng của phân xưởng đến phòng họp.
Tại đây Cố Hải đã giải thích toàn bộ những việc đã xảy ra với hợp đồng, những tổn thất nghiêm trọng dẫn đến thiếu hụt ngân sách.
Một tổ trưởng lên tiếng "Tôi thì hiểu việc đó nhưng các công nhân khác họ có chấp nhận hiểu cho công ty không tôi không dám chắc"
Cố Hải nói "Tôi sẽ đến xin lỗi toàn bộ công nhân tại phân xưởng. Thay vì đi nghỉ mát, chúng ta sẽ tổ chức một buổi tiệc để các công nhân viên công ty phần nào được giải toả tâm trạng. Tôi hứa sẽ cố gắng hơn để thực hiện lời hứa cùng các nhân viên"
Các tổ trưởng cũng không còn ý kiến. Mọi người về phổ biến cho các công nhân. Quả thật có những công nhân không phục. Họ đã vì cái hợp đồng lần này đã phải tăng ca để thực hiện đúng tiến độ giờ lại phải tiếp tục cố gắng không phải đang gạt người hay sao.
Buổi chiều hôm đó, Cố Hải liền đến phân xưởng cúi người tạ lỗi cùng các công nhân. Đây là lần đầu tiên đám công nhân thấy vị Tổng giám đốc đạo mạo, luôn hiên ngang lại cúi người với một đám công nhân. Trong lòng bọn họ cũng có phần nào dịu bớt đi.
Đến cuối tuần, Cố Hải như đã hứa, tổ chức một buổi tiệc cho toàn bọn công nhân viên trong công ty. Các công nhân đã cố sức tăng ca coi như được bù đắp mất mát trong lòng cũng không còn trách móc oán hận gì.
Cố Hải cũng tự trách bản thân không tìm hiểu tường tận đối phương lại chỉ nhìn qua dáng vẻ của tên Dương Thanh Hải lại có thể bị hắn lừa. Cậu cũng học được cách cần phải chia sẻ khó khăn sẽ có người nào đó thật sự giúp được cậu giải quyết khó khăn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT