Một đạo sư nuốt nước miếng, bám vào người bên cạnh nói: “Người khác thăng cấp đều là cấp một, cấp hai rồi tăng dần lên, ngươi nói xem, sao hắn lại thăng cấp kiểu đó? Trực tiếp tiến vào Trúc Cơ kỳ, vượt qua cả trung kỳ Trúc Cơ vẫn chưa dừng lại…”
“Thiên đạo Trúc Cơ chẳng lẽ lại giống Trúc Cơ bình thường sao? Tất nhiên là không giống rồi!”
“Đúng vậy, nhiều năm như thế học viện chúng ta cũng không có thiên đạo Trúc Cơ, nhưng dựa vào uy áp của Phượng Cửu lúc thăng cấp đúng là khác hẳn tu hẳn tu sĩ Trúc Cơ bình thường.”
Viện trưởng và phó viện nghe những đạo sư sau lưng nghị luận, khóe miệng hơi run rẩy, bọn họ không hề biết Phượng Cửu là Huyền Linh thể mà lại cho rằng đây là thiên đạo Trúc Cơ.
Người có Huyền Linh thể thăng cấp cũng không giống người bình thường, tu sĩ bình thường khi tiến vào Trúc Cơ thì đều đứng ở Trúc Cơ tiền kỳ cấp một, coi như là thiên tài cũng chỉ có thể dừng ở cấp hai, cấp ba mà thôi, nhưng người có thể đột phá thẳng vào trung kì Trúc Cơ như Phượng Cửu thì có lẽ vạn người không có một.
Khoảng nửa nén hương, khí tức linh lực xung quanh đều bị Phượng Cửu thu vào trong cơ thể, tu vi của Phượng Cửu cũng một mực tăng lên, đến tận Trúc Cơ hậu kỳ cũng không dừng lại, đi thẳng đến đỉnh phong, dường như muốn phá vỡ tầng bình chướng này, nhưng năng lực có hạn nên khí tức linh lực yếu dần, sau đó dừng lại.
Tuy vậy, người vừa bước vào tu vi Trúc Cơ mà đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong thì bọn họ chưa từng gặp, ai nấy cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Tu sĩ tầm thường từ sơ kì đến trung kì cũng phải mất khoảng mười năm, mà Phượng Cửu chỉ cần không đến nửa canh giờ đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ đỉnh phong.
Phượng Cửu chậm rãi mở mắt, giờ khắc này, nàng phát hiện thân thể mình hoàn toàn khác trước, bởi vì đã tiến vào Trúc Cơ kỳ nên đna điền của nàng có một vòng xoáy linh khí hội tụ, bao trùm Thanh Liên trong đan điền.