Đối với điều này Lý Ẩn hoàn toàn không biết gì cả,
tại buổi chiều ngày 23, cùng Di Chân trở về dạ u cốc. Mà sự tình bọn hắn lo lắng cũng không có phát sinh, trong phòng kia không hề xuất hiện quỷ hồn.
Lúc này bầu trời vẫn như cũ 1 mảnh màu xám, Di Chân và Lý Ẩn mới thoáng cảm thấy yên tâm một ít.
Trấn nhỏ này càng xâm nhập mới phát hiện nó rất lớn. Cơ hồ bao trùm toàn bộ dạ u cốc.
"Học trưởng, chúng ta đi thôi." Di Chân nhẹ nhàng thở ra, nói với Lý Ẩn: "Mặc kệ như thế nào, nhất định phải tìm được manh mối."
"Ngươi cũng coi chừng " Lý Ẩn đi đến cửa sổ nhìn kỹ, quay đầu lại nói với Di Chân: " Nguyền rủa của pho tượng kia đã mất đi tính cân bằng.
Ngươi cũng rất nguy hiểm."
Nếu không phải dùng đèn dẫn đường rời khỏi "Địa ngục" mà không có
ngọn lửa vẫn sẽ bị kéo trở về , thì Lý Ẩn sẽ không để cho Di Chân tiến
vào không gian này, hắn sẽ 1 mình tìm kiếm mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu
lại. Bản thân nàng đã phải nhận 1 nguyền rủa đáng sợ như vậy, làm sao có thể để nàng mạo hiểm thêm nữa.
Đương nhiên, hiện tại hết thảy đều không thể thay đổi, chuyện tại dạ u cốc chỉ có thể tiếp tục.
Nhưng Lý Ẩn lại không dự liệu được, hắn và Di Chân bị nhốt tại dạ u
cốc dài tới nửa tháng trời. Tuy rằng sử dụng đèn dẫn đường cho nên thời
gian đa số là ở thế giới thật, thế nhưng 2 người vẫn là thân trong tử
kiếp.
Ngọn lửa không phải cứ dùng mãi không hết. Một khi ngọn lửa đã hết mà không thể bổ sung, như vậy ít nhất đối với Lý Ẩn chính là chết chắc!
Đương nhiên khá tốt, số lượng ngọn lửa hiện tại vẫn còn rất sung túc
không cần phải lo lắng.
Mà trong thời gian 1 tuần kế tiếp, ít nhất cách ngày bọn hắn sẽ tới
dạ u cốc một lần. Chủ yếu là vì tình huống ở dạ u cốc càng ngày càng
nguy hiểm. Một khi bầu trời biến thành màu đen, chứng tỏ nguy hiểm giáng lâm. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, số lần bầu trời biến đen tần số
ngày càng cao!
Hơn nữa, bởi vì số lần tới "Địa ngục" giảm bớt cho nên số lượng ngọn
lửa cũng giảm dần. Đương nhiên, Lý Ẩn và Di Chân sẽ không buông tha cho
việc tìm kiếm nhật ký của Bồ Mỹ Linh. Rất đơn giản, vì nhật ký đề cập
tới bí mật của huyết tự cấp ma vương. Hiện tại quỷ hồn xâm nhập vào nhà
trọ, huyết tự cấp ma vương chính là cứu tinh lớn nhất của Lý Ẩn, hơn nữa còn cả manh mối về Di Thiên, hy vọng giải trừ nguyền rủa của Di Chân
cũng sẽ có hi vọng. Chỉ cần có thể tìm được Di Thiên, mang hắn trở về
nhà trọ, như vậy mọi nguyền rủa đều được giải quyết.
Nhưng mà tại dạ u cốc, khả năng gặp phải quỷ hồn cũng trở nên ngày càng cao.
Ngày 1 tháng 7, Lý Ẩn cùng Di Chân rốt cục phát hiện được huyền cơ.
Những thạch điêu bị tổn hại bên trong thị trấn cùng những thạch điêu bên ngoài thị trấn đều là 1 bộ phận của quỷ hồn, một khi phá hư thạch điêu, càn khôn sẽ xoay chuyển. Nghĩ tới đây, Lý Ẩn và Di Chân nói là làm, bắt đầu tìm kiếm thạch điêu bị tổn hại khắp nơi, một khi phát hiện liền lập tức đập bỏ. Bất quá thạch điêu đều ẩn tàng rất sâu, không dễ dàng phát
hiện. Bất quá, ít nhất trong lòng 2 người đều có nắm chắc, càng có cách
nghĩ 1 mực dừng lại ở dạ u cốc thẳng đến khi tìm được mảnh nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại.
Nhưng mà rất nhanh, chuyện đáng sợ nhất đã xảy ra.
Ngày 14 tháng 7, trước thời điểm bọn người An Tuyết chấp hành huyết tự hóa trang 1 ngày...
Lúc ấy, là buổi tối. Lý Ẩn và Di Chân sau khi tiến vào dạ u cốc lại
phát hiện bầu trời đang tối đen. Mà bọn hắn đang ở trong 1 căn phòng cũ
nát. Lúc này, phía sau cửa lớn bỗng nhiên duỗi ra 1 cánh tay hướng về
phía tay nải của Lý Ẩn chộp tới! Lập tức, Lý Ẩn và Di Chân vung chân bỏ
chạy. Mà đáng sợ nhất chính là, tất cả trang bị và cái hộp chứa ngọn lửa đều ở bên trong tay nải! Nhưng Lý Ẩn đâu có khả năng cướp đoạt tay nải
từ trong tay quỷ hồn!
Sau đó, hai người bị con quỷ kia truy đuổi. Dưới tình huống bất đắc
dĩ, 2 người chỉ có thể chia nhau ra tìm kiếm một tia sinh cơ. Mà người
cuối cùng bị đuổi theo là Lý Ẩn.
Di Chân phát hiện không thấy quỷ hồn đuổi theo thì rất lo lắng cho Lý Ẩn. Bởi vì hiện tại trên người Lý Ẩn không có ngọn lửa, không có lửa
thì đèn dẫn đường cũng chỉ là 1 cây đèn cũ nát mà thôi. Nếu như Lý Ẩn có thể tìm thấy ngọn lửa thì không có gì tốt hơn. Nhưng bọn hắn trong trấn nhỏ này tra tìm 1 thời gian dài, cơ hồ sớm đã đem hơn nửa số ngọn lửa
tìm được, bây giờ muốn trong 1 thời gian ngắn tìm thấy ngọn lửa khác là
việc khó xảy ra.
Về phần Lý Ẩn, vận khí không tệ. Lúc ấy hắn 1 đường chạy bạt mạng,
cuối cùng trong 1 căn phòng tìm được vài ngọn lửa liền nhanh chóng đốt
lên, may mắn trốn về thế giới sự thật. Nhưng 1 chuyện phiền phức đã xảy
ra, hắn muốn trở về cứu Di Chân, thế nhưng mỗi lần dùng đèn dẫn đường
quay lại, phát hiện con quỷ vẫn 1 mực chờ đợi ở bên ngoài căn phòng,
giống như là ôm cây đợi thỏ, làm hắn căn bản không thể ra ngoài!
Không có cách nào, Lý Ẩn đành phải trốn về thế giới thật, hắn nghĩ,
phải chờ con quỷ kia rời đi mới có thể quay lại cứu Di Chân, dù sao căn
phòng kia rất nhỏ, nếu mạo hiểm từ nơi nào đó trong phòng chạy ra ngoài
rất dễ bị phát hiện, nơi con quỷ kia đang đứng, có thể quan sát mọi địa
phương xung quanh căn phòng.
Tới nửa đêm 0 giờ ngày 15 tháng 7, huyết tự của bọn người An Tuyết Lệ bắt đầu, Lý Ẩn phụ trách tiếp nhận tin tức ẩn danh của bọn hắn chuyển
về, đây là do tam đại liên minh nhờ vả. Bất quá hắn cứ cách 1 đoạn thời
gian lại trở về địa ngục, chỉ cần con quỷ kia rời đi, hắn sẽ lập tức tới cứu Di Chân.
Cuối cùng, lần thứ 9 hắn trở về phát hiện con quỷ kia đã rời đi, mà
khi đó huyết tự hóa trang cũng tới thời khắc nguy hiểm nhất. Mà hắn lúc
này, đang ngựa không dừng vó chạy đi tìm Di Chân. Dù sao trên người Di
Chân không có ngọn lửa, dưới tình huống bầu trời vẫn luôn tối đen, thì
an nguy của Di Chân tự nhiên không cần nhiều lời!
Từ lúc 2 người tách nhau ra đã hơn 10 tiếng đồng hồ, Lý Ẩn trong lòng nóng như lửa đốt, nếu như không phải con quỷ kia 1 mực thủ ở bên ngoài, hắn làm sao lại chật vật như vậy?
Chạy đi không xa, hắn kinh hỷ phát hiện ở phía trước, Di Chân đang chạy vào trong 1 căn phòng!
Hắn lập tức chạy tới muốn hô to, bỗng cảm giác sau lưng 1 hồi lạnh
giá ập tới. Hắn quay đầu lại phát hiện, 1 bóng đen đang phóng tới!
Con quỷ kia căn bản chưa có đi! Chỉ có điều Lý Ẩn lần này quay trở lại không nhìn thấy vì nó núp ở 1 góc chết!
Hắn lập tức rảo nhanh bước chân! Vốn hắn có thể sử dụng đèn dẫn đường trở về thế giới thật, nhưng Di Chân đang ở ngay trước mặ, hắn không thể nào vứt bỏ nàng không để ý! Vừa rồi hắn nhìn thấy Di Chân, như vậy con
quỷ đằng sau có lẽ cũng nhìn thấy! Nếu bây giờ hắn rời đi sẽ đem Di Chân đặt vào vòng nguy hiểm! Nếu đi, hắn phải cùng Di Chân rời đi!
Hắn nhanh chóng chạy về căn nhà lúc trước Di Chân tiến vào, cảm giác
lạnh lẽo sau lưng ngày càng mãnh liệt. Nhưng ngay cả như vậy Lý Ẩn vẫn
không lựa chọn sử dụng đèn dẫn đường trở về thế giới thật, hắn tuyệt đối không thể bỏ Di Chân lại! Hắn bây giờ trở về, Di Chân sẽ chết đó!
Hắn sao có thể làm như vậy?
Trong khoảng thời gian này, nữ tử kiên cường bất khuất luôn 1 mực bên cạnh khuyên nhủ an ủi hắn, vì tánh mạng hắn mà có thể từ bỏ hết thảy... hắn sao có thể mặc kệ nàng? Không có nàng, thi thể hắn đã lềnh phềnh
trên mặt nước, ngay cả mệnh cũng do nàng giữ lại, hắn có thể bỏ mặc nàng sao!
Ngay lúc hắn chạy tới trước căn nhà, muốn vọt vào, bỗng nhiên cảm
giác ác hàn sau lưng biến mất. Hắn quay đầu xem xét, cái bóng đen kia đã biến mất đâu rồi?
Nhưng lúc hắn quay đầu lại, con mắt mở lớn chứng kiến... Di Chân rõ
ràng từ trên cửa sổ tầng 3 rớt xuống! Lý Ẩn lập tức sải bước chạy qua,
may mắn hắn tiếp được nàng, thân thể hắn cũng té trên mặt đất thụ
thương.
Lúc này hắn mới chú ý tới trên tay Di Chân cầm 1 cái búa, lại thêm
trên người nàng còn sót lại không ít mảnh đá vụn, liên lạc tới chuyện
con quỷ kia biến mất, Lý Ẩn tức khắc hiểu được, hẳn là...
Nhưng hắn không suy nghĩ dông dài mà lập tức bế Di Chân lên chạy đi. Di Chân trong ngực thoáng nhìn hắn 1 cái rồi ngất đi.
Lý Ẩn quá sợ hãi, Di Chân hôn mê liền không có cách nào lấy ra đèn
dẫn đường ở trong khe hở không gian! Một đèn dẫn đường chỉ có thể cho 1
người sử dụng, mang theo 2 người là chuyện không thể nào! Nhưng hắn lập
tức quyết định, vậy cứ để Di Chân trở về thế giới thật trước đi!
Có lẽ là trời xanh rủ lòng thương. Bầu trời hắc ám chuyển biến thành 1 mầu xám, lúc này quỷ hồn không thể nào tiến vào trấn nhỏ được. Lý Ẩn và Di Chân may mắn vẫn còn sống.
Hắn tìm 1 gian phòng gần đó có giường nệm. Liền đặt Di Chân nằm
xuống, cầm lấy hộp thuốc mang theo, tiến hành băng bó vài vết thương
trên người nàng, đồng thời lấy ra đèn dẫn đường. Tuy rằng hiện tại không gặp phải nguy hiểm, nhưng cẩn thận vẫn hơn. Một khi phát sinh chuyện
gì, hắn sẽ để Di Chân chạy trước.
Không biết qua bao lâu hắn mới phát hiện Di Chân tỉnh lại.
Nàng sau khi tỉnh lại, nhìn thấy Lý Ẩn thì vui mừng phát khóc, nàng
không hề nghĩ tới nguy hiểm lúc trước bản thân gặp phải, chỉ lo lắng cho người trước mặt.
"Học trưởng không có việc gì thì tốt quá, ngươi còn sống, ngươi còn sống..."
Lý Ẩn nhìn thấy nàng tỉnh lại cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu như nàng
không tỉnh lại, hắn chỉ có thể đem nang về thế giới sự thật tới bệnh
viện kiểm tra 1 chút. (bằng cách nào?!!... tác giả thỉnh thoảng bị lú)
Hắn muốn biết sau khi 2 người tách ra đã gặp phải chuyện gì, liền hỏi: "Ngươi rốt cục đã gặp phải chuyện gì?"
Di Chân nói hết thảy sự tình cho hắn nghe, tuy sớm đã có đoán trước, nhưng Lý Ẩn vẫn cảm thấy rung động mãnh liệt!
Từ điểm Di Chân rớt xuống từ lầu 3 có thể đoán được, Di Chân cũng
đang gặp phải Quỷ hồn truy đuổi! Nhưng trong tình huống nguy hiểm như
thế, việc đầu tiên nàng làm lại không phải là đi tìm ngọn lửa, mà tới
phá hư thạch điêu để cứu mình! Lúc ấy, bởi vì thạch điêu đã vỡ nên quỷ
hồn truy đuổi sau lưng hắn mới biến mất. Di Chân vì thế cơ hồ phải trả 1 cái giá lớn! Nếu lúc ấy nàng lập tức đi tìm ngọn lửa, có khả năng đã
thoát được rồi!
Nhìn Di Chân trước mắt, Lý Ẩn rung động nghĩ ngợi. Là yêu như thế nào mới có thể để nàng coi thường tánh mạng bản thân như thế? Đây không
phải tình yêu điện ảnh, cũng không phải ngôn tình tiểu thuyết, mà rõ
ràng là sự thật ah!
Kém 1 chút... chỉ kém 1 chút là nàng sẽ chết! Sẽ chết ở trước mặt mình!
Sau khi Tử Dạ mất đi, Lý Ẩn đã mất đi cảm tình, thậm chí mất đi cả
biểu lộ cơ bản của nhân tính. Nếu không có Di Chân, hắn đã sớm lựa chọn
đâm đầu xuống hồ tự vẫn. Sau khi mất đi Tử Dạ, hắn vẫn cho rằng sau này, hắn không thể nào tìm được nữ nhân làm hắn yêu sâu đậm như thế. Huống
chi tương lai phiêu miểu, càng làm hắn không muốn suy nghĩ nhiều. Tâm ý
của Di Chân hắn minh bạch, thế nhưng sâu trong nội tâm Lý Ẩn, cái chết
của Tử Dạ vẫn không thể nào xóa đi, đây là nỗi đau thương cả đời hắn
không thể quên, đủ để đánh đồng với cái chết của mẫu thân. Cho nên, hắn
cho rằng tâm của mình đã chết, trước mắt nên lo lắng tìm kiếm sinh cơ,
còn về phần tình cảm, hắn đã không muốn suy nghĩ nhiều thêm.
Di Chân mang tới rung động làm trong lòng hắn không thể nào bình tĩnh.
Hắn nên nói cái gì đây?
Di Chân vì hắn làm nhiều như vậy, nhưng hắn có thể hồi báo cho nàng
cái gì? Người hắn yêu khắc cốt minh tâm là Tử Dạ, tuy nàng đã chết nhưng hình ảnh của nàng vẫn mãi khắc ghi trong lòng Lý Ẩn, căn bản không cách nào quên.
Hắn cuối cùng chỉ có thể trả lời: "Di Chân. Cám ơn ngươi. Còn có...
Về sau không nên vì ta mà liều mạng như vậy. Bởi vì... Ta không đáng."
Hắn, chỉ có thể trả lời như vậy với Di Chân. Một cô gái tốt như nàng
nên đạt được hạnh phúc xứng đáng hơn. Hắn giờ phút này, trong nội tâm đã phát Lời thề, chỉ cần là vì Di Chân, chỉ cần có thể làm cho nàng sống
sót, Lý Ẩn nguyện ý trả bất kỳ cái giá gì!
Bất luận thế nào, hắn phải làm cho nàng sống sót!
Kế tiếp, hắn đem những ngọn lửa mình tìm được phân ra làm 2. Cuối
cùng, hai người thương lượng quyết định, chia nhau tìm kiếm nhật ký Bồ
Mỹ Linh. Bọn hắn lúc trước tìm tòi có bỏ qua những căn nhà biển số không có đề chữ "Diệp". Hiện tại, tất cả đều nhét vào phạm vi tìm kiếm! Dù
sao đã có ngọn lửa mới, dưới tình huống bết bát nhất vẫn có đường thoát
thân.
Nhưng Lý Ẩn cũng không biết, Di Chân lúc này đã bị dạ u cốc nguyền rủa.
Về sau, Di Chân phát hiện tay phải và chân trái của mình biến thành
đá! Càng thêm đáng sợ chính là, nàng phát hiện sau khi bị biến thành đá, cho dù lấy ra đèn dẫn đường cũng không thể nào trở về thế giới hiện
thực!
Cái nguyền rủa này có lẽ đã làm mất đi hiệu lực của đèn dẫn đường!
Nhưng Di Chân vẫn cắn răng chèo chống, nàng tin tưởng, nhất định có
biện pháp giải trừ nguyền rủa này. Nếu như dễ dàng tuyệt vọng như vậy,
nàng cũng không có khả năng sống đến ngày hôm nay. Thời điểm trước kia
chấp hành huyết tự, cục diện cửu tử nhất sinh nguy hiểm hơn thế này nàng cũng đã gặp qua. Càng về sau, đứng trước nguy cơ sinh tử, Di Chân lại
càng tỉnh táo. Dù sao, bối rối cũng không giải quyết được vấn đề, chỉ có tỉnh táo mới có thể tìm kiếm sinh cơ.
Về sau, nàng tìm được nhà của Diệp Linh Linh, cũng vì vậy phát hiện
được mảnh vỡ khế ước cùng nhật ký của Bồ Mỹ Linh! Song khi ấy, ở dưới
bàn trà lại duỗi ra 1 cánh tay thối rữa chộp về phía mảnh vỡ, nàng vì
vội vàng muốn ngăn cản, liền xô đổ bàn trà, bắt được cái hộp chứa nhật
ký và mảnh khế ước, đồng thời cả người nàng té trên mặt đất, nhưng bởi
vì chân phải đã hóa đá cho nên nàng căn bản không thể nào đứng lên!
Vừa lúc này, Lý Ẩn phá cửa sổ xông vào, cầm theo đèn dẫn đường nhìn thấy 1 màn này.
Cánh tay thối rữa đã không còn thấy đâu, mà cả người Di Chân nhanh
chóng hóa đá lan rộng, ngay cả y phục của nàng cũng biến thành đá.
"Không ————" Lý Ẩn lúc ấy kinh hô muốn xông lên, nhưng vừa tiếp cận
Di Chân chợt nghe tiếng nàng hô to: "Lý Ẩn, chạy mau! Trong phòng này có quỷ! Thân thể ta sau khi biến thành đá đã không thể nào dùng đèn dẫn
đường nữa rồi!"
Lý Ẩn tức khắc kinh hãi không thôi, nhưng đúng lúc này, Di Chân lại tiếp tục hô lên: "Giày... chân phải của ngươi!"
Lý Ẩn cúi đầu xuống, hoảng sợ phát hiện, ở mũi giày phải thế mà đã bị hóa đá! Lý Ẩn lập tức giơ chân vứt bỏ chiếc giày! Hắn lại nhìn thấy,
mũi giày bên trái cũng đang bắt đầu hóa đá!
Lúc này hắn lảo đảo lui về sau 2 bước thì phát hiện, mũi giày bên
trái đang hóa đá lập tức ngừng lại! Hắn đã hiểu, nếu tiếp cận Di Chân,
nguyền rủa trên người nàng sẽ lan sang người hắn!
Di Chân là người thông minh, đương nhiên nhìn ra được điểm này: "Lý
Ẩn... Nhanh, nhanh rời khỏi! Mang theo mảnh khế ước và nhật ký rời
khỏi!"
Nói đến đây, nàng lập tức lấy mảnh nhật ký trong hộp ra, đồng thời
dùng tay đem cả mảnh khế ước vứt qua, ngay sau đó tay trái cũng hóa đá
hoàn toàn.
Lý Ẩn nhìn cơ thể Di Chân cơ hồ đã hóa đá, lúc này đại não hắn trống
rỗng! Nhưng hắn không cách nào ngăn cản, ngay cả tới gần Di Chân hắn
cũng không làm được!
Di Chân vì hắn trả giá nhiều như vậy, thế nhưng hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng biến thành thạch đầu?
"Đi thôi, học trưởng, đi mau..."
Di Chân nói xong câu đó, miệng của nàng cũng bị hóa đá, sau đó chỉ trong chớp mắt, cả đầu nàng đều biến thành đá.
Di Chân triệt để biến thành thi thể, cứ như vậy té trên mặt đất.
Lý Ẩn cứ thế quỳ rạp trên mặt đất, không để ý chút nào mảnh vỡ khế ước ở kế bên.
"Không... Không thể, không thể..." ánh mắt Lý Ẩn dần bị nước mắt làm
cho mơ hồ, ngay trước đó không lâu hắn còn âm thầm thề, bất cứ giá nào
cũng phải để Di Chân sống sót, thậm chí trả giá bằng cả tánh mạng của
mình...
Thế nhưng, nàng cứ như vậy biến thành đá trước mặt hắn! Ở 1 khắc cuối cùng phát hiện ra nguyền rủa trên người nàng có thể ảnh hướng tới hắn,
còn muốn hắn rời khỏi...
"Không thể... Không thể!" lúc này thanh âm của Lý Ẩn có chút dồn dập: "Không thể! Nhất định có biện pháp, nhất định có biện pháp đem ngươi
trở về như xưa! Nếu như dạ u cốc này xưa kia có quan hệ với huyết tự,
nhất định có sinh lộ! Ta sẽ tìm ra sinh lộ, Di Chân, ngươi chờ ta, bất
kể gian nan hiểm trở, hao tốn thời gian như thế nào, ta nhất định sẽ làm cho ngươi sống lại! Ngươi chờ ta... Ngươi nhất định phải chờ ta!"
Cuối cùng, Lý Ẩn nhịn đau mang theo mảnh vỡ khế ước rời khỏi căn nhà, bởi vì không thể nào tiếp cận Di Chân, hắn chỉ có thể để nàng ở nơi
này, đồng thời, truy tìm phương pháp cứu sống Di Chân trong dạ u cốc!
Qua thật lâu, Lý Ẩn không thu được gì phải trở về. Sau khi trở về nhà trọ hắn mới biết được, tin tức 1 khắc trước khi chết An Tuyết Lệ thu
được về địa điểm của mảnh khế ước cuối cùng, là ở dạ u cốc. Di Chân nghe được Lý Ẩn miêu tả kỹ càng về mảnh vỡ khế ước cho nên có thể nhận ra
được. Lý Ẩn lúc này mới xác định, đây thật là mảnh vỡ khế ước địa ngục.
Nhưng ngày mai, nhà trọ đã ban bố huyết tự mới, Lý Ẩn là 1 trong
những người chấp hành, nội dung huyết tự chính là tới thành phố Lý
Ngang, Châu âu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT