Từ trong tay phụ thân cướp lấy hũ tro cốt, Lý Ẩn quay trở về "Địa ngục".

Di Chân lúc này vẫn đang yên tĩnh ngồi ăn sandwich, trông thấy Lý Ẩn trở về, trong nội tâm nàng cảm thấy vui vẻ. Dù sao mỗi 1 lần Lý Ẩn trở về nhà trọ, nàng đều phi thường lo lắng.

Bất luận thế nào, cho dù đã có đèn dẫn đường và manh mối Bồ Mỹ Linh lưu lại, nàng và Lý Ẩn vẫn rất gian nan, có thể nói tử thần tùy thời có thể tới bên cạnh.

Lý Ẩn trở lại ngồi bên cạnh Di Chân, 1 ý nghĩ làm cho đèn dẫn đường biến mất.

" Ngọn lửa hay là nên dùng tiết kiệm 1 chút, " Lý Ẩn ôm hũ tro cốt của mẫu thân nói: "Ta đã trở về rồi. Ở lại thế giới kia mà nói, đối với ta chỉ có giày vò."

Thanh âm rất trong trẻo nhưng lạnh lùng, không mang theo bao nhiêu cảm tình.

Đối với Lý Ẩn hiện tại, cái chết của mẫu thân và Tử Dạ làm cho trụ cột tinh thần của hắn tan vỡ. Tất cả kiên trì và hy vọng trong 1 đêm nát bấy, vốn cho là thế cục có thể khống chế liền triệt để thay đổi. Nhà trọ, xưa kia là nơi lánh nạn an toàn nhất giờ đã không còn. Sinh hoạt cùng với 1 đám người quỷ không phân biệt là sự tình đáng sợ cỡ nào. Mà hắn còn phải diễn kịch để người khác không nhìn ra sơ hở. Hi vọng không phải không có, nhưng nó quá mức nhỏ bé. Nhân lực đã hết, Lý Ẩn dù lợi hại thế nào, cuối cùng hắn cũng chỉ là nhân loại huyết nhục mà thôi.

Mà hắn căn bản không biết, Lý Ẩn giả giống mình như đúc là do ác linh nhà kho tạo ra. Hắn vẫn cho là, ác linh nhà kho đã dùng 1 phương pháp nào đấy để dẫn 1 con quỷ khác vào nhà trọ. Hắn cũng không biết, Lý Ẩn giả được chế tạo bởi những mảnh cơ thể người chết. Nếu hắn biết, cũng sẽ đoán được trong nhà trọ chỉ có thể sáng tạo ra tối đa 1 con quỷ, lúc ấy hắn cũng sẽ không đến mức gặp ai trong nhà trọ cũng cảm thấy sợ sệt run rẩy.

Hắn không dám chờ mong, cũng không dám hy vọng xa vời điều gì.

Đang ở thời điểm đó, bỗng nhiên Di Chân nói với Lý Ẩn: "Vừa rồi ngươi rời khỏi... Ta không phải đã nói, ta và Di Thiên có thể sống sót là có lý do đấy sao?"

Lý Ẩn hơi gật đầu, thật sự hắn nhớ rõ.

"Kỳ thật... Ta là một vu nữ Thông Linh." Di Chân nghiêm trang nói ra câu nói đùa này.

Lý Ẩn nhất thời không phát hiện ra nàng đang nói đùa, lập tức hỏi lại: "Cái gì?"

Kế tiếp, sau khi Di Chân tuyên bố đó là một câu nói đùa, Lý Ẩn trong hoàn cảnh như vậy cũng không khỏi cảm thấy buồn cười. Trong thể xác không còn tâm, đã có 1 tia nảy mầm.

Kế tiếp, Di Chân kể lại từng màn phát sinh sau khi gặp mặt Lý Ẩn.

"Mười lần huyết tự, từng bước gian nan, ta có thể chèo chống đến ngày hôm nay đã sớm nhìn thấu hết thảy." Di Chân lúc này thần sắc ngưng trọng, "Kỳ tích, hi vọng, đều rất phiêu miểu. Nhưng vẫn còn sống ta vẫn sẽ vật lộn đọ sức. Học trưởng ngươi năm đó nói không sai, ta xác thực đều 1 mực sống trong sợ hãi. Nhưng điều này cũng rất bình thường, sợ hãi là 1 cảm xúc rất quan trọng, nếu ngay cả sợ hãi cũng không có chẳng khác nào đại biểu cho tâm của 1 người đã chết. Tất cả huyết tự làm cho người ta sợ hãi, chống lại huyết tự cũng là chống lại sự sợ hãi."

Một khắc này, trong mắt Lý Ẩn không khỏi lập lòe nước mắt.

Vì sao phải thút thít nỉ non?

Vô tận khủng bố, vô tận sợ hãi ăn mòn làm hắn từng bước chết lặng, cuối cùng tâm chết mới làm hắn có ý nghĩ buông bỏ tánh mạng, để vận mệnh như nước chảy bèo trôi. Hắn không cách nào đối diện với sợ hãi. Nhưng lời Di Chân nói làm hắn dần hiểu được. Sợ hãi chính là chấp niệm của 1 người, nếu như ngay cả sợ hãi cũng không có, chính là tâm của ngươi đã chết.

"Sợ hãi, không phải sự tình gì sỉ nhục. Nhân loại từ đốt rẫy gieo hạt tới thời kỳ phát triển, chính là chống lại sự sợ hãi mới đi được tới như ngày hôm nay." Di Chân nói đến đây, ý vị liếc nhìn Lý Ẩn "Cho nên, học trưởng, sợ hãi huyết tự, sau đó là chinh phục sợ hãi a."

Huyết tự trò chơi ngày hôm đó, bởi vì Tử Dạ đã đi rồi, Lý Ẩn nhiều ít cũng có chút yên lòng liền trở về nhà trọ. Đêm đó, hắn bắt đầu phân tích huyết tự. Hắn muốn biết, có Tử Dạ chấp hành, huyết tự sẽ sinh ra điều gì xấu? Đang phân tích huyết tự thì Ngân Dạ cùng Ngân Vũ tới tìm hắn.

Hắn khi đó, tuy còn chưa hoàn toàn thoát khỏi tình trạng chán chường, nhưng ít nhất so với trước kia đã có được phương hướng. Tận đáy lòng, hắn phi thường cảm kích Di Chân.

Sau đó, hắn tiến hành phân tích huyết tự để hiểu rõ, hơn nữa, men theo 1 chút manh mối suy đoán ra 1 vài ý nghĩ. Mà những ý nghĩ đó đã gần tiếp cận với sinh lộ chính thức rồi.

Lý Ẩn thậm chí còn có một hi vọng. Chính là quỷ hồn bên trong huyết tự có thể giết chết Tử Dạ. Tuy ý nghĩ ấy chưa hẳn có thể thực hiện, nhưng vẫn là 1 hy vọng.

Về sau, Ngân Dạ, Ngân Vũ đi rồi, Lý Ẩn trở về " địa ngục", lúc này xe lửa cũng đã sắp tiến vào dạ u cốc. Bầu trời xám xịt, phía trước xuất hiện 1 đại hạp cốc 1 mảnh bao la mờ mịt.

Hắn tính toán sau khi tiến vào dạ u cốc thì quay trở về, xem coi kết quả huyết tự.

Lúc ấy, Tử Dạ lựa chọn nhảy tới cuối trò chơi, làm quỷ hồn ngược lại leo lên đỉnh núi Lạc Vân, tới được trại an dưỡng Nhan Ngọc, làm huyết tự hoàn toàn rơi vào tử lộ.

Khi đó, bọn người Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, Công Tôn Diệm, Roland chỉ có thể trốn ở trong phòng. Mắt thấy những hộ gia đình khác bị sát hại từng người một. Bản thân ác linh nhà kho ác vẫn tiếp tục ngụy trang, giả bộ như co quắp ngã xuống mặt đất, miệng thều thào nói: " Cư nhiên anh đã buông tha, vì cái gì em cần phải kiên trì? Chỉ là 1 lần liền chọn trúng tử lộ, cái này là định mệnh sao?" Lúc ấy những hộ gia đình ở cách nàng khá gần nghe thấy, thật sự tưởng rằng Doanh Tử Dạ một lòng muốn chết mới lựa chọn như vậy.

Ngay tại thời điểm Lâm Thiên Trạch bị sát hại, hộ gia đình cũng đã chết mất 1 nửa.

Kế tiếp, Tử Dạ giả trong phòng biến về bản thể, sau đó đi ra ngoài! Dù sao, hộ gia đình nếu như chết hết, chỉ có mình Tử Dạ trở về sẽ khiến cho người khác hoài nghi.

Kế tiếp kết quả như thế nào tự nhiên không cần nhiều lời. Lúc ấy hộ gia đình nghe được tiếng bước chân quỷ hồn bên ngoài thoát đi, chính là vì tránh né ác linh nhà kho! Nhưng vì tất cả mọi người đóng chặt cửa phòng không ra, tự nhiên không biết chuyện gì xảy ra.

Cuối cùng, con quỷ kia không còn tồn tại nữa. Mà ác linh nhà kho lại lần nữa biến trở về bộ dạng của Tử Dạ. Về phần con quỷ kia, đi tới nơi nào thì không ai biết...

Ác linh nhà kho, chính là khủng bố như vậy!

Lần huyết tự kia, bọn người Công Tôn Diệm, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Roland có thể sống sót, hoàn toàn là vì ác linh nhà kho. Nhưng mọi người lại lầm tưởng là nhờ vào lựa chọn cuối cùng của thần cốc Tiểu Dạ Tử mới có thể thay đổi Càn Khôn.

Mà cùng một thời gian, Lý Ẩn và Di Chân đã tiến vào bên trong u cốc. Khoảng cách tới lúc huyết tự chấm dứt còn 1 thời gian ngắn, cho nên hắn và Di Chân vẫn tiếp tục tiến vào bên trong cốc. Trong dạ u cốc, xuất hiện rất nhiều thạch đầu cổ quái, hơn nữa còn phát hiện ra 1 trấn nhỏ. Nhật ký đề cập tới Diệp gia, có lẽ ở ngay bên trong dạ u cốc.

Trong trấn nhỏ kia, 1 người cũng không có. Mà cũng không tốn bao lâu, 2 người tìm được căn nhà nhỏ có biển đề 1 chữ "Diệp".

Bất quá, trên thực tế căn nhà này không phải của người họ Diệp được đề cập tới. Tiến vào trong phát hiện, đây là 1 căn nhà cũ nát, trong nhà không còn tồn tại bao nhiều đồ dùng. Nhưng may mắn là tìm được vài ngọn lửa, tuy nhiên số lượng không nhiều lắm. Lúc trước thời điểm ở trạm xe, vì chỉ có thể tìm tòi xung quanh cho nên số lượng ngọn lửa dự trữ giảm xuống. Ở địa phương này tất nhiên cần phải tìm kiếm ngọn lửa để bổ sung.

Về sau, Lý Ẩn và Di Chân về tới thế giới thật. Tử Dạ giả yên bình trở về làm trong nội tâm Lý Ẩn có chút thất vọng, nhưng cũng không có cách nào.

Kế tiếp, hắn và Di Chân lại tiếp tục không ngừng cố gắng thăm dò dạ u cốc. Mà trấn nhỏ trong dạ u cốc 1 vài nơi không có biển số nhà, cũng chỉ có thể tiếp tục truy tìm.

Nhưng tại buổi chiều ngày 21 tháng 6, trong quá trình tìm kiếm xảy ra điều ngoài ý muốn.

Lúc ấy bọn hắn đang ở trong phòng tìm kiếm, Lý Ẩn thế nhưng phát hiện bầu trời hoàn toàn trở nên tối đen.

Đây tuyệt đối là dị tượng!

"Học trưởng, lấy ra đèn dẫn đường!" Di Chân lúc này cũng cảm thấy không đúng, liền từ trong kẽ hở không gian lấy ra đèn dẫn đường và ngọn lửa.

Lý Ẩn gật đầu, nhanh chóng lấy ra đèn dẫn đường.

Địa phương có thể tìm được ngọn lửa tuyệt đối không phải nơi an toàn. Lý Ẩn và Di Chân sớm đã có chuẩn bị tâm lý, 1 khi có chuyện gì xảy ra sẽ lập tức trở về thế giới thật.

Không thể không nói đèn dẫn đường thật sự là đồ tốt.

Trải qua 1 hồi lâu vẫn chưa có gì phát sinh, nhưng Lý Ẩn cũng không buông lỏng cảnh giác.

Hai người lúc này đều đưa lưng về phía bức tường, ngồi xuống bên cạnh cửa sổ. Một khi có biến phát sinh, lập tức đốt đèn dẫn đường trở về! Mà Di Chân vì bảo vệ vạn nhất, cầm lấy mảnh vụn của tấm gương, đặt ở trước cửa sổ, như vậy từ trong tấm gương có thể biết được phải chăng quỷ hồn có đang tiếp cận hay không! Đương nhiên thông qua gương quan sát không thể trăm phần trăm chính xác, nhưng Di Chân là người làm việc luôn cân nhắc chu toàn, chú ý cẩn thận, có nhiều vật tham chiếu hơn vẫn tốt.

Ước chừng nửa giờ trôi qua, hết thảy bình thường. Nếu như không có chuyện gì phát sinh bọn hắn sẽ không đốt đèn, dù sao ngọn lửa cũng có hạn không thể lãng phí!

Đột nhiên... Di Chân nhìn thấy, trong gương, có hình dáng như 1 cái đầu người, chỉ cách 1 bức màn duỗi tới trước cửa sổ , cơ hồ tiến tới gần mặt nàng! Một chớp mắt ấy, Lý Ẩn và Di Chân liền lập tức đốt đèn dẫn đường!

Trở về thế giới sự thật, trong biệt thự tại ngoại thành. Còn Lý Ẩn thì trở về trong khu cư xá.

Di Chân nhanh chóng gọi điện thoại cho Lý Ẩn: "Học trưởng, ngươi có thấy rõ con quỷ kia không?"

" Không có. Nhưng bầu trời tối xuống cùng với quỷ hồn xuất hiện có liên quan. Nếu như con quỷ cứ 1 chỗ đợi ở đó, kế tiếp chúng ta trở về..."

Đèn dẫn đường có thể hoán đổi không gian, nhưng không thể thay đổi vị trí.

"Hy vọng nó rời đi. Nếu như không được mà nói..., thì cùng lắm tốn thêm 1 ít ngọn lửa, chờ tới khi nó rời đi mới thôi! Hoặc là... Căn cứ vào manh mối kết hợp lại, phán đoán có khả năng giải được sinh lộ hay không!"

"Như vậy đi..." Lý Ẩn cân nhắc một phen nói: " Để ổn thỏa, một khi đèn dẫn đường sắp hết, chúng ta lập tức đốt 1 ngọn lửa mới tiếp tục chống đỡ. Số lượng ngọn lửa trong tay ta và người có thể chèo chống được 1 tuần."

"Không... kéo dài thời gian, vạn nhất ngươi có huyết tự cần chấp hành thì sao? Nếu như không có ngọn lửa, ngươi sẽ bị cưỡng chế kéo trở về 'Địa ngục " như vậy thì phiền toái rồi. Tối đa hai ngày, dài hơn 2 ngày, nhật ký Bồ Mỹ Linh lưu lại có xảy ra biến cố hay không cũng rất khó nói. Hắn không chừng tiên tri biết được việc này phát sinh cho nên mới để mảnh nhật ký ở dạ u cốc."

Vì vậy, Lý Ẩn tiếp thu kiến nghị của Di Chân. Hai ngày kế tiếp bọn hắn đều ở lại thế giới thật. Bất quá, hai người vẫn thường xuyên liên hệ, sắp xếp đối sách mới. Di Chân trong cả quá trình đưa ra rất nhiều kiến nghị và cách nghĩ mới, nàng cân nhắc vấn đề phi thường chu đáo, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều rất tỉnh táo. Cái này cùng với Di Chân lúc nào cũng hoạt bát tươi cười quả thực tưởng như hai người, hoàn toàn không hề kém hơn Tử Dạ. Khó trách lúc trước, nàng có thể vượt qua 10 lần huyết tự.

Tuy tính cách kiên nghị lạc quan, tố chất tâm lý cao đối với việc vượt qua huyết tự rất quan trọng, nhưng nếu chỉ như vậy, muốn vượt qua 10 lần huyết tự vẫn là chuyện không thể nào. Muốn sống sót trong nhà trọ, càng cần mưu trí thao lược và tư duy cao.

Di Chân còn nói cho Lý Ẩn biết, thời điểm nàng còn là 1 hộ gia đình cũng chứng kiến không ít mặt đáng ghê tởm của nhân tính. Có vài hộ gia đình vì mãnh liệt ghen ghét số lần nàng và Di Thiên chấp hành huyết tự ngày càng nhiều, thậm chí còn muốn nàng gặp phải bất lợi. Nhưng dựa vào thủ đoạn khéo léo của Di Chân, có không ít người tình nguyện đứng về phía nàng, mới cam đoan được sự an toàn của nàng và Di Thiên. Lý Ẩn trước kia nghĩ rằng nàng là người không có tâm cơ và mưu kế, thực tế tuyệt không phải như thế. Chỉ có điều, tâm cơ và mưu kế của nàng chỉ đối với những người muốn đối phó với nàng, hoặc là huyết tự, mà đối với người mình yêu, nàng vĩnh viễn giống như tiểu muội nhà bên, ấm áp như gió xuân.

Bất quá nàng cũng nói, Di Thiên và nàng tính cách là 2 cực đoan khác biệt. Bởi vì nhìn thấy 1 mặt ghê tởm của nhân tính làm hắn càng ngày càng âm trầm. Điều này cũng làm hắn về sau không hiểu cách đối nhân sử thế, thời kỳ học đại học có không ít người chán ghét. Trong suy nghĩ của hắn, nội tâm con người luôn chỉ có 1 mặt hắc ám. Mà Di Chân thì bất đồng, nàng là người đối với vấn đề rất khách quan, sẽ không dễ dàng nhận định nhân tính của 1 người, nàng càng thêm coi trọng mặt tốt đẹp của nhân tính, không đơn giản chấp nhận toàn bộ nhân tính, nhưng cũng không chối bỏ.

Bởi vì nói chuyện về Di Thiên, nàng không khỏi nhắc tới cuốn tiểu thuyết của Di Thiên tên là 《 Luân Hồi 》. Di Chân nói, nàng lúc trước hi vọng để Di Thiên có 1 chỗ ký thác tinh thần, cũng có thể nhìn thấy 1 mặt tốt đẹp của thế giới này, cho nên muốn hắn viết 1 câu chuyện, trong hoàn cảnh khủng bố, con người đã giãy dụa cầu sinh như thế nào.

Ngày 23, Lý Ẩn sử dụng máy tính trong nhà trọ, đang ngồi đọc lại cuốn truyện 《 Luân Hồi 》. Hắn đột nhiên nhớ lại những lời Di Chân cổ vũ Di Thiên khi viết cuốn truyện này.

Lúc ấy, Thâm Vũ vừa vặn nhìn thấy, đối với cuốn sách nổi lên hứng thú muốn Lý Ẩn gửi cho nàng 1 bản. Sau khi Thâm Vũ đi rồi Lý Ẩn mới phát hiện, Tử Dạ... cũng chính là ác linh nhà kho đang đứng ở cửa ra vào!

Lý Ẩn cũng không biết, vì ác linh nhà kho nhìn thấy Lý Ẩn gửi cuốn truyện cho Thâm Vũ mà trong đêm đó mới tiến vào phòng Tinh Thần, sửa lại nội dung cuốn sách. Điều này trực tiếp dẫn tới cái chết của Tinh Thần tại Hồng Nguyệt trấn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play