Giờ phút này, tại một không gian khác.

Gió lạnh gào rít giận dữ, trong 1 căn lều dưới 1 ngọn đồi nhỏ...

"Như thế nào rồi?"

Mở ngăn tủ trước mắt, Di Chân thẩy ra từ bên trong vài món quần áo cũ nát.

"Trong thùng gạo còn lưu lại một ít ngô." Thâm Vũ bước ra từ 1 gian phòng khác nói: "Chúng ta có thể chống đỡ được bao lâu đây?"

"Trước mắt chờ đợi 1 thời gian ngắn " Lý Ẩn một bên an ủi: "Chúng ta bị khóa định vị trí nhiều lắm, nơi này là góc chết ta với Di Chân vất vả mới tính ra được."

"Góc chết..." Thâm Vũ thì thào cái từ này, tiếp theo mở bản đồ trên tay, nơi này thuộc 1 vùng ngoại ô thành phố K, trên bản đồ có rất nhiều nơi bị đánh dấu đỏ, là địa phương tuyệt đối không thể tiến vào.

"Ở đây còn 1 ít bột mì!" Tinh Thần kích động chạy tới, mang theo 1 cái túi: "Chúng ta có thể chống đỡ thêm 1 thời gian ngắn nữa rồi!"

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Thật sự nói ra rất dài dòng.

Bất quá, Di Chân có thể xác định một điểm. Cái nhà trọ trong mơ kia không phải mộng. Trái lại, cùng với sự thật tuyệt đối có chỗ liên hệ.

Trong một tháng này, nàng, Di Thiên và Thâm Vũ ba người, bên người bắt đầu lục tục xuất hiện những hiện tượng đáng sợ, hơn nữa số lần trở nên ngày 1 dày đặc. Nhiều lần, từ trong khe nứt không gian nhìn thấy những quỷ hồn chỉ có trong phim kinh dị không ngừng xuất hiện. Có thể sống đến bây giờ, quả thực có thể nói là kỳ tích rồi.

Ngày hôm qua, rốt cục đã phát triển đến tình trạng đáng sợ. Mà nàng, Lý Ẩn, Di Thiên, Tinh Thần, Thâm Vũ, năm người một đường chạy từ nội thành tới ngoại thành, còn vài lần suýt chết trong những khe nứt không gian. Trước mắt, địa điểm và tần xuất xuất hiện vết nứt ngày càng cao. Không cẩn thận, tiếp theo đã bị đẩy vào trong hắc ám.

Bọn hắn trong không gian này đã biến thành 4 bề thọ địch.

Trên thực tế Di Chân không biết, cái này cũng không phải là kỳ tích. Nàng có thể sống tới ngày nay, là vì cộng đồng chia sẻ nguyền rủa giữa 3 người nàng, Di Thiên và Thâm Vũ. Do đó tăng cường hạn chế đối với ma vương huyết tự. Nếu không, ba người chỉ sợ đã chẳng còn mệnh. Mà Lý Ẩn và Tinh Thần là tánh mạng hư giả do không gian này tạo ra. Tự nhiên không cần nhiều lời.

Huyết tự cấp Ma Vương, với tư cách là huyết tự kinh khủng nhất 50 năm xuất hiện 1 lần, tuyệt đối không thể nào dựa vào may mắn mà thoát khỏi.

"Bột mì?" Di Thiên mở túi ra nhìn, bên trong 1 túi đầy bột mì, làm hắn mừng rỡ. Đã có bột mì, hơn nữa trong bếp còn tìm được ít dầu. Vấn đề no bụng đã được giải quyết, nhưng nó có thể chống đỡ tới bao lâu?

Nhớ lại, đại khái khoảng 1 giờ trước trốn vào trong lều. Chủ nhân nơi này đã bị vết nứt không gian nuốt vào. Bọn hắn không còn lựa chọn, đành phải ở lại nơi này. Trong đây ngay cả tủ lạnh cũng không có, nếu không đã có thể chứa thêm nhiều đồ ăn.

Kế tiếp lại tìm tòi một phen, phát hiện còn một ít rau củ và gia vị. Chút đồ này có thể chèo chống qua 1 đoạn thời gian.

Trước mắt chỉ có thể dựa theo tần xuất xuất hiện khe nứt không gian để tính toán góc chết, không thể ở lại mãi trong lều. Chiếu theo tình huống hiện tại, buổi tối hôm nay chỉ có thể ở lại nơi này.

Bây giờ đã là hơn bảy giờ tối.

Mọi người trong ngôi lều đều đang khẩn trương tính toán cho hành động ngày mai.

"Căn cứ vào kế hoạch của chúng ta " Lý Ẩn vẽ ra mấy điểm đỏ trên bản đồ."Cái này, cái này. Cái này... Cũng có thể trở thành đột phá khẩu. Nhưng theo xác xuất cao hơn để phán đoán mà nói..."

Không thể không nói, bọn hắn chỉ có thể dựa vào xác xuất cao thấp để tính toán lộ tuyến đột phá vòng vây.

Đến một bước này, trước tiên nên nghĩ cách rời khỏi thành phố K rồi mới tính đến chuyện khác.

"Từ phương hướng này đột phá vòng vây, khả năng xuất hiện vết nứt không gian không đến 30%." Di Chân nói đến đây, cũng mím môi.

Không đến 30%, kỳ thật là 1 xác suất không nhỏ rồi. Nhưng vấn đề là, bọn hắn không có lựa chọn. Đây đã là xác suất thấp nhất tổng hợp các loại nhân tố để tính toán ra được.

"Tốt." mọi người lúc này đối với Lý Ẩn, Di Chân đều phi thường tin phục. Dù sao, hai người này chính là nhân tố quan trọng để mọi người sống được đến bây giờ.

Tuy rằng Lý Ẩn trong không gian này cũng không phải Lý Ẩn thực sự, nhưng vô luận là chỉ số thông minh hay tính cách đều không khác bao nhiêu so với Lý Ẩn thật. Hơn nữa hắn cũng tự có ý thức của mình, không phải là khôi lỗi.

Giống như Bồ Mỹ Linh lúc trước.

Mà Di Chân cũng bắt đầu hoài nghi, cái mình gọi là mơ có phải chân thật hay không. Trong mơ hồ, nàng còn nhớ rõ khái niệm về Ma Vương huyết tự này. Nhưng nếu là như như vậy, vậy thì thế giới này, chẳng lẽ là hư giả sao? Như là thế giới giả tưởng bên trong 《 The Matrix 》?

Di Chân càng lúc càng hoài nghi.

"Vậy khi nào thì khởi hành?" lời nói của Tinh Thần cắt đứt suy nghĩ của Di Chân, "Đồ ăn ở nơi này không có khả năng 1 mực chống đỡ, hơn nữa cái gọi là góc chết cũng không phải sẽ luôn an toàn."

Lúc trước phương pháp tính toán ra góc chết của Lý Ẩn, Di Chân, quả thực làm người ta phải nhìn bằng con mắt khác, coi như người tinh thông toán học cũng không thể làm đơn giản và chính xác như bọn hắn. Nhưng bây giờ còn 1 vấn đề, chính là thời gian.

"Trước quan sát ba ngày." Di Chân nghĩ ngợi 1 lát nói: "Ba ngày thời gian, ta sẽ thông qua số liệu quan sát được tính toán 1 lần nữa. Có thể sẽ tìm ra được phương vị có xác xuất thấp hơn nữa. Ta nhất định làm cho mọi người sống sót, hãy tin tưởng ta... Cùng Lý Ẩn."

Chuyện cho tới bây giờ, mọi người cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.

Trong căn lều nhỏ này chỉ có 1 căn phòng, lúc này cũng không ai so đo gì cả. Tùy tiện trải chăn trên mặt đất nằm ngủ.

Thời điểm mười giờ hơn, phụ trách gác đêm là Di Chân và Di Thiên, bọn hắn đang ở địa phương cách căn lều 100m, trên tay hai người đều cầm kính viễn vọng để quan sát.

"Hai giờ, khe hở xuất hiện 3 lượt." Di Thiên hạ ống nhòm xuống nói: "Mặt phía nam tới gần khu vực nội thành là nguy hiểm nhất. Tỷ... Ngươi cho rằng..."

"Phía đông coi như yên tĩnh." Di Chân buông kính viễn vọng, đồng thời nhìn la bàn trong tay tỉnh táo phân tích: "Với tư cách là 1 khu vực trong góc chết, đã coi như khá tốt rồi. Bất quá, khe hở mặt phía nam có xu thế tới gần hay không?"

"Tỷ..."

"Lần thứ hai so với lần thứ nhất tới gần hơn đại khái 10m."

"Như vậy ah..." Di Chân nhìn về phía kính viễn vọng trên tay Di Thiên, đó là kính viễn vọng có bội số lớn, xung quanh lại rất khoáng đạt, cho nên có thể đơn giản nhìn thấy khu vực xuất hiện vết nứt không gian, nhưng mà...

"Tiếp tục quan sát." Di Chân nói: "Khả năng khu vực góc chết này sẽ bị xâm nhập chưa đủ lớn. Nhưng cũng không thể phớt lờ."

"Đã biết, tỷ tỷ. Còn có..." Di Thiên nói đến đây liền nhìn về phía căn lều: "Cái nhà trọ kia. Quả thật tồn tại sao?"

Di Chân nhất thời trầm mặc.

"Có lẽ chúng ta đang đi về phía vạn kiếp bất phục. Nếu như giấc mộng là thật, như vậy chỉ có 2 chúng và Thâm Vũ là thật, mà Lý Ẩn và Tinh Thần đều hư giả giống như thế giới này."

Di Chân lại lần nữa cầm lấy kính viễn vọng xem xét, trong 1 chớp mắt đó nàng nhìn thấy xa xa, chỗ 1 ngọn núi dưới thung lũng, có 1 lỗ thủng sinh ra từ hư vô. Mà cái lỗ kia phát triển ngày càng lớn, kéo theo xung quanh nó những vết nứt, làm từng đợt gió lạnh thổi tới. Sau đó, một cánh tay trắng bệch từ trong đó duỗi ra!

Cái không gian này, bị triệt để công phá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

"Không... Không... Đây là khu vực ta tính toán muốn phá vây mà ra! Không nên xuất hiện khe hở..."

Lỗ thủng rất nhanh bắt đầu vặn vẹo. Cánh tay trắng bệnh rụt trở về, cuối cùng lỗ hổng khép lại biến mất trong hư vô.

Đương nhiên, cánh tay kia cũng không thuộc về Ma Vương. Những hộ gia đình chấp hành huyết tự ma vương chưa bao giờ từng nhìn thấy ma vương.

Thời điểm Di Thiên nghĩ Di Chân đã thúc thủ vô sách, nhưng sắc mặt nàng lại không quá mức khó coi. Trái lại, ánh mắt rất kiên định.

"Di Thiên." Di Chân bỗng nhiên nói: "Nếu như, không gian này là 1 cái hộp bị phong bế. Đối phương thông qua những lỗ thủng để tìm kiếm và kéo chúng ta ra ngoài. Tuy có thể xác định phương vị tương đối, nhưng lại không thể chỉ ra chính xác. Chỉ có thể truy tìm lung tung khắp nơi."

Khóe miệng của nàng hơi nâng lên, khẽ cười: "Đừng lo lắng, Di Thiên. Chúng ta không phải không có ưu thế , ta sẽ lợi dụng ưu thế của đối phương để mở rộng phần thắng của mình."

Di Chân phân tích cùng sự thật rất gần. Bản thân ma vương không ở trong không gian này, trái lại, cách nơi này bởi trùng trùng điệp điệp những không gian trọng điệp khác, hắn không thể thẩm thấu vào 1 lần, mà sử dụng khe hở để xác định từng khu vực.

Cái này khá giống thò tay rút thưởng trong hòm, căn bản không phải là chuyện tình đơn giản.

"Chúng ta vẫn còn hi vọng..."

Di thiên nghe được những lời của Di Chân, tinh thần phấn chấn hỏi: "Tỷ tỷ, sao tỷ có thể xác định?"

"Có thể tính toán ra được quy luật xuất hiện khe hở. Tuy rằng rất khó để tính ra chính xác, nhưng ... Nhất định có quy luật. Nhất định!"

Bác sĩ Đường lúc trước nhanh như vậy bị ma vương kéo ra khỏi dị không gian, mặc dù 1 phần nguyên nhân là do hắn vận khí kém. Nhưng nguyên nhân càng lớn hơn nữa chính là hắn không có óc quan sát tỉ mỉ, tâm tư kín đáo như Di Chân.

Di Thiên từ trong ánh mắt tự tin của Di Chân tìm được 1 tia an ủi. Mặc kệ như thế nào, tỷ tỷ vẫn là trụ cột trong nội tâm hắn.

Hướng phía nhà lều nhìn thoáng qua, hắn không khỏi nghĩ tới Thâm Vũ.

Mỗi lần nhớ tới nàng, đều làm hắn rất đau lòng. Trong 1 tháng này hắn phát hiện bản thân đã bị nàng hấp dẫn, bao giờ cũng đều nghĩ tới nàng. Nhưng trong mắt nàng luôn chỉ có 1 người là Tinh Thần.

Mặc dù người sinh ra trong không gian này cũng là hư ảo như chính nó...

Nhưng, tỷ tỷ há không phải như thế?

Lý Ẩn kia, thật là Lý Ẩn chân thật sao? Hay chỉ là 1 tánh mạng hư giả?

Lại lần nữa giơ kính viễn vọng lên, thần sắc có vài phần lo lắng lập tức bị kinh hãi thay thế.

Hắn cũng không có nhìn thấy vết nứt không gian, tần suất còn chưa cao đến tình trạng như vậy. Hắn nhìn thấy, phía xa xa, bộ phận trước kia từng xuất hiện vết nứt không gian, vốn là cây cối xanh um tươi tốt, vậy mà trở nên khô nát giống như cảnh tượng trong vết nứt!

Không gian này đã bắt đầu xuất hiện giao điểm với không gian trọng điệp khác! Hơn nữa, khả năng vẫn còn tiếp tục mở rộng...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play