Nhà Trọ Địa Ngục

Q.16 - Chương 12: Hai Bóng Đen


...

trướctiếp

Thần Nguyên Nhã Thần chạy tới cửa thôn. Hắn liếc nhìn thấy Tinh Mỹ đang lo lắng đứng đó, lập tức vọt tới, hỏi: "Như thế nào rồi? Tinh mỹ? Tiểu Cung còn chưa có tin tức sao?"

"Cái này..." trong mắt nàng đã rớm chút nước mắt: "Ta Lang vào rừng tìm hắn rồi, cũng không biết có tìm được hay không..."

"Đến cùng là chuyện gì xảy ra?" Nhã Thần sắc mặt thay đổi: "Vì cái gì Tiểu Cung lại tới chỗ đó? Vì cái gì?"

"Cái này..." Tinh Mỹ hai mắt đầy lệ, cuối cùng hạ quyết tâm, đem chuyện kia nói ra: "Tiểu Cung hắn nghe lời Theo Tử nói, cho nên mới tới đây. Theo Tử, nàng... Nàng nhìn thấy..."

"Mộc Nội Theo Tử tiểu thư?" Thần cốc Tiểu Dạ Tử lúc này đang gõ cửa nhà Mộc Nội.

Hiện tại cấp bách rồi.

Không thể tiếp tục trì hoãn nữa.

Cửa mở, Mộc Nội Theo Tử cảnh giác nhìn chăm chú thần cốc Tiểu Dạ Tử. Nét mặt nàng mang theo chút chán ghét nói: "Ngươi tới làm gì?"

"Thần Nguyên Tinh Mỹ tiểu thư gọi điện thoại cho ta, " thần cốc Tiểu Dạ Tử ngụy trang thành bộ dạng lần đầu tiên biết chuyện này: "Ta muốn biết, nàng nói có đúng sự thật không. Ngươi nhìn thấy Thần Nguyên Mỹ Thy đã chết bốn năm trước?"

Sở dĩ lúc trước không tới hỏi Mộc Nội Theo Tử là vì tùy tiện tới hỏi sẽ bộc lộ ra chuyện máy nghe trộm, tất nhiên sẽ làm nàng càng thêm chán ghét mà không nói ra sự tình.

Cam tâm tình nguyện nói ra mới có thể bảo chứng chính xác và tỉ mỉ. Tình báo một khi có sai sót, cho dù chỉ rất nhỏ vẫn rất có khả năng tạo nên tình huống vạn kiếp bất phục.

"Ngươi nói cái gì?" Sắc mặt nàng chợt trầm xuống: "Ngươi..."

"Shimizu Tiểu Cung dường như đã tới chỗ kia." Thần cốc Tiểu Dạ Tử tiếp tục nói: "Hắn là bạn chơi từ nhỏ đến lớn với ngươi a? Thoạt nhìn Thần Nguyên tiểu thư còn chưa nói cho ngươi biết. Thật xin lỗi... Có thể nói cho ta biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ?"

Nói đến đây, nàng chợt cúi người thật sâu, phi thường thành khẩn nói: "Xin nhờ ngươi... Thỉnh nói cho ta biết tình hình thực tế, xin nhờ ngươi!"

"Ngươi, ngươi nói bậy bạ gì đó?" Mộc Nội Theo Tử tương đối bối rối, nàng không giỏi che giấu sắc mặt.

"Ta đã điều tra tin tức về những người bị thần ẩn. Ta muốn hiểu rõ chuyện 40 năm trước rốt cục đã tạo thành ảnh hưởng gì tới thôn dân? Ta phải tra ra chân tướng, đây là việc quan trọng liên quan tới tánh mạng!"

Lúc này, Tư Mã Thực đang nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn không biết thần cốc Tiểu Dạ Tử đã tra được như thế nào rồi?

Nghĩ tới đây, hắn bước ra khỏi phòng, nghĩ muốn đi nhìn 1 cái.

Nhưng vừa rời khỏi phòng, đèn trên đầu bỗng chớp tắt liên hồi rồi tắt hẳn!

Tư Mã Thực hoảng sợ, khá tốt hắn đã chuẩn bị tâm lý, lập tức lấy ra một cái đèn pin loại nhỏ mở lên. Khách sạn đương nhiên không thể vô duyên vô cớ mất điện!

Hắn lập tức dựa theo con đường lúc trước đã vạch sẵn để bỏ trốn, chạy qua phòng của Tùy Văn Nhã cùng Bùi Thanh Y liền gõ cửa ba cái, đây là ám hiểu ám chỉ quỷ xuất hiện!

Sau đó Tư Mã Thực chạy vội về phía cửa sau khách sạn. Xuyên qua một đầu hành lang rồi chạy tiếp, Tư Mã Thực nhìn thấy được cửa sau.

Lúc này tim hắn đập rất nhanh, chỉ sợ nửa đường chưa kịp tới nơi thì quỷ đã xuất hiện. Dù sao hắn cũng là lần đầu chấp hành huyết tự chỉ thị ah!

Nhưng thời điểm hắn chạy gần tới cửa, bước chân bỗng chậm lại.

Bởi vì hắn phát hiện ra 1 chuyện kỳ quái. Vì cái gì bọn người Bùi Thanh Y còn chưa tới? Hắn gõ cửa đến bây giờ thời gian cũng đã qua vài giây, tại sao bọn hắn còn chưa ra?

Tư Mã Thực thời điểm sắp tiếp cận cửa sau, nhưng lại trông thấy 1 cánh tay đem cánh cửa đóng lại!

Tức khắc, chung quanh lâm vào 1 mảnh đen kịt! Chỉ còn lại chút ánh sáng từ chiếc đèn pin trong tay Tư Mã Thực! Hắn tức khắc hoang mang lo sợ, giờ phút này trên hành lang hẹp dài, hắn tiến không được thối không xong.

Hắn đem đèn pin chiếu về phía trước, đồng thời dùng thân va chạm vào cửa. Nhưng bất kể dùng lực như thế nào cũng không thể làm cửa mở ra.

"Không, không... Không muốn..."

Thân là trạch nam, hắn không biết đã xem qua bao nhiêu phim kinh dị, tỷ như 《 quỷ ảnh 》, 《ngã tư đường Tử thần》, 《 chú oán 》, 《 quỷ điện báo 》 v ..v ..., bởi vậy giờ phút này trong đầu tự tưởng ra đủ loại hình tượng khủng khiếp.

Nhưng trên hành lang tối đen trước mặt hắn, không hề xuất hiện 1 thứ gì.

Cái này so với quỷ hồn hiện hình còn đáng sợ hơn!

Hắn hồi tưởng lại lời nói của thần cốc Tiểu Dạ Tử, "Hasegawa Thác Tạo" có thật tồn tại?

"Quỷ hồn có thể đơn giản thao túng tình báo, xuyên tạc trí nhớ, giả tạo bất luận dấu hiệu gì. Nếu thật là như thế, vậy tồn tại nào giết chết cả nhà Hasegawa? Nếu như chúng ta cho rằng người kia có tồn tại mà nói..., có thể bước vào nhầm lẫn nào hay không? Trong những tình báo đã thu được, chăc chắn có 'Tình báo giả' ."

Bất quá, "Tình báo giả" là cái gì, hiện tại, đối với Tư Mã Thực chẳng có tác dụng gì nữa, hắn chỉ có thể cầu nguyện...

Hắn liều mạng va vào cửa lớn, nhưng vẫn không thể khai mở. Hiện tại, không có lựa chọn nào khác. Hắn lấy điện thoại di động ra nhanh chóng nhấn số của Bùi Thanh Y.

Thế nhưng vừa nhấn được 3 con số hắn đã cảm thấy kỳ quái...

Quần áo... Quần áo...

"Y phục của ta..."

Tư Mã Thực phát hiện, quần áo hắn đang mặc thế mà...

Còn không kịp suy nghĩ, hắn cảm giác khí lực bay đi đâu hết, điện thoại đang nắm trên tay rớt xuống đất. Sau đó, phía sau hắn nhanh chóng xuất hiện 1 cái bóng đen.

Sau đó, bóng đen kia dần dần lui về sau, đụng vào vách tường rồi biến mất.

Thân thể Tư Mã Thực trở nên càng ngày càng băng lãnh và cứng ngắc, trong đôi mắt từng tia sáng biến mất, cuối cùng cả người trở thành 1 cỗ thi thể.

Máu không ngừng nhỏ xuống.

Nguyên lai rớt xuống từ 1 lưỡi dao bén nhọn.

Người cầm dao đi một đôi guốc gỗ, từ 1 đầu hành lang khác chậm rãi hiện ra, mục tiêu chính là Tư Mã Thực phía trước...

"Ngươi xác định nhìn thấy sao? Ngươi thật sự thấy được Thần Nguyên Mỹ Thy?"

"Đúng vậy... Ta xác định, ta nhìn thấy nàng..."

Nói đến đây, Mộc Nội Theo Tử có chút không được tự nhiên. Nàng không ngừng dùng 2 tay ôm bả vai, ánh mắt vẫn mang theo cảnh giác nhìn thần cốc Tiểu Dạ Tử: "Ngày hôm đó, thời điểm đang đi trong rừng cây, chợt nhìn thấy 1 thân ảnh màu trắng..."

"Màu trắng?"

Thần cốc Tiểu Dạ Tử nghe đến đó, tay ghi chép thoáng dừng lại. Nàng ngẩng đầu, hai mắt nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Mộc Nội Theo Tử, dùng giọng điệu cẩn thận hỏi: "Chẳng lẽ... nàng mặc 1 bộ kimono trắng?"

"Đúng, làm sao ngươi biết?"

Thần cốc Tiểu Dạ Tử lắc đầu: "Nói tiếp, sau đó thì sao? Ngươi nhìn thấy mặt nàng sao?"

"Đúng. Lúc ấy trời đã sắp tối. Ta đang nhìn kỹ thì nàng đột nhiên quay đầu lại. Tuy cách 1 khoảng nhưng ta nhận ra được... Nàng chính là Mỹ Thy!"

"Ngươi không có đuổi theo?"

"Ta lúc ấy sợ tới choáng váng. Cứ trơ mắt nhìn nàng tiến vào sâu trong rừng mới quay về. Mỹ Thy thực sự biến thành quỷ trở về sao?"

"Tùy ngươi nghĩ thế nào thì nghĩ." Thần cốc Tiểu Dạ Tử khép bút ký lại, nói: " Đại Mộ Hắc Lĩnh này, kế tiếp sẽ trở nên phi thường khủng bố. Không muốn bị tai họa mà nói... rời khỏi đi."

Vừa nói đến đây, đột nhiên cách cửa kéo sau lưng Mộc Nội Theo Tử xuất hiện 1 bóng đen!

Bóng đen kia vô cùng rõ ràng, hơn nữa, mơ hồ nhận ra được đó là 1 nữ tử mặc kimono!

Thần cốc Tiểu Dạ Tử mở to hai mắt nhìn, thân thể nàng lập tức lui về sau!

Cánh cửa kéo đang đóng lại, mà lúc này, bóng đen kia duỗi tay phải ra muốn mở cửa. Thần cốc Tiểu Dạ Tử lập tức nhìn chung quanh tìm cửa sổ, thế nhưng vị trí cửa sổ lại ở ngay cạnh cánh cửa!

Đột nhiên, lại xuất hiện thêm 1 bóng đen! Tay phải bóng đen kia cầm 1 con dao, mãnh liệt xông lại tóm lấy cái bóng nữ tính kia ép xuống đất!

Lập tức, bóng đen kia giơ tay lên, không ngừng đâm xuống bóng đen nữ tính bên dưới!

Tức khắc, rất nhiều máu tươi văng lên cửa, còn bóng đen nữ tính kia vẫn đang không ngừng cố gắng mở cửa.

"Làm sao vậy?" Mộc Nội Theo Tử nhìn thấy trên mặt thần cốc Tiểu Dạ Tử biểu lộ hoảng sợ, vội quay đầu lại xem xét... ngoài cánh cửa kéo không có gì hết.

Nàng đứng lên bước qua, đem cửa kéo ra, bên ngoài không 1 bóng người.

"Chuyện gì vậy?" Mộc Nội Theo Tử quay đầu hỏi: "Ngươi vừa rồi nhìn thấy gì sao?"

Thần cốc Tiểu Dạ Tử không hề do dự, xông thẳng về phía cửa sổ nhảy ra ngoài, sau đó móc điện thoại ấn phím tắt gọi cho Bùi Thanh Y.

"Này, Bùi tiểu thư sao?" Nàng hô to qua điện thoại: "Đi mau! Diệp Thần thôn đã xuất hiện quỷ rồi!"

Khi nàng nói chuyện còn không ngừng nhìn lại phía sau. Giờ phút này, trên bầu trời không hề có chút ánh trăng, mà thần cốc Tiểu Dạ Tử không ngừng chạy nhanh hơn.

Vòng qua mấy con phố rốt cục nhìn thấy khách sạn Matsuda. Lúc này nàng cũng thấy được bọn người Bùi Thanh Y đang đứng trước khách sạn, nhưng nhìn không thấy Tư Mã Thực đâu cả!

Trung Quốc, thành phố K.

Ngân Dạ đang thảo luận về 2 bản danh sách mà thần cốc Tiểu Dạ Tử gửi từ nhật bản tới với Ngân Vũ. Lúc này đang là đêm khuya, nhưng 2 người không hề buồn ngủ chút nào.

"Em phát hiện một việc." Ngân Vũ chỉ vào danh sách những người thần ẩn, nói với Ngân Dạ: "Anh phát hiện ra không? Ngân Dạ?"

"Ân, em muốn nói..."

"Hai mươi mốt người này. Tính cả Thần Nguyên Mỹ Thy vừa vặn là con số 21. Mà hai mươi mốt lại là số có thể chia hết cho 7."

"Đúng vậy. Tuy có lẽ là trùng hợp, nhưng tổng cảm giác rất có thể là nhắc nhở nhà trọ lưu lại."

"Không đơn giản như thế." Ngân Vũ còn chỉ vào mấy cái tên trên danh sách: "Những người thần ẩn, nam tính nhiều nữ tính ít."

Ngân Dạ gắt gao nhìn chằm chằm vào bản danh sách.

"Ngân Vũ, anh phát hiện một việc..."

Những cái tên trên danh sách thần ẩn là:

"Tiểu Lâm Anh Tử, Hoa Cương Thành Nhất, Matsumoto Hạ Tuyết, Đường Nhật Chính Minh, Đường Trạch Trí Thích. Đại Hà Nguyên Hồng, Sato Thương Kim, Thực Mộc Long Thích. Suzuki Thái Nhất, Phúc Điền Nhất Lang, Tự Châu Sáng Suốt, Thu Dã Anh Tử, Xích Trạch Lý Huệ, Nhân Mộc Hương Điệt, Thủy Dã Hùng Nhị, A Bộ Thực Tư, Giang Thần Chương, Nguyệt Đảo Kính, Đại Địa Chân Lý Tử, Mộc Nội Hiểu Huệ, Thần Nguyên Mỹ Thy."

"Anh chú ý tới cái gì? Ngân Dạ?" Ngân Vũ nhìn bản danh sách, khó hiểu hỏi.

"Không có phát hiện sao? Ngân Vũ? Trong bản danh sách này có 1 cái 'Ngẫu nhiên' rất vi diệu ..."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp