Du Nguyệt Như khẳng
định mình không nghe nhầm, âm nhạc trong bóng đêm mơ hồ nghe thấy âm
thanh đè nén tiếng thở dốc. Cô mở to mắt không dám tin, “Thi Dạ Diễm,
anh có nghe thấy gì không?”
“Nghe cái gì?” Thi Dạ Diễm trả lời
qua quít, ôm cô trong ngực không ngừng nhảy múa, nghiêng đầu hôn lên cái cổ dài nhỏ nhắn của cô, đôi tay len lén cởi sợi dây thắt lưng phía sau
lưng cô. Overdose_Diễn đàn Lê Quý Đôn
“Âm thanh đó. . . . . Anh
đừng táy máy tay chân nữa được không!” Lúc này Du Nguyệt Như mới ý thức
được anh xấu tính vừa mò mẫm vừa hôn cô, cô đẩy anh, nhỏ giọng quát. Anh ngoảnh mặt làm ngơ, động tác càng càn rỡ.
“Thi Dạ Diễm! Anh động dục cũng phải xem hoàn cảnh đã chứ, anh là người hay súc vật hả!” Cô
hơi căng thẳng, mạnh mẽ đẩy anh rồi xoay người rời đi, lại bị anh nhanh
tay hơn một bước khóa cô vào lòng, cười nhẹ bên tai cô. “Em chưa phát
hiện ra sao? Bây giờ là lúc thích hợp nhất để động dục.”
Cô định
mở miệng thì điện thoại di động của anh rung. Thi Dạ Diễm bắt máy, kẹp ở đầu vai nghe, bên trong truyền đến giọng nói trêu chọc của Thi Dạ
Triêu. “Đúng là làm chú nhọc công, chú muốn anh cảm tạ thế nào đây?”
“Không cần đâu, phụ nữ ngốc nghếch, vật gì cũng có thể dùng, được cái vẫn sạch sẽ, chắc là hợp khẩu vị của anh.” Thi Dạ Diễm nói chuyện điện thoại mà
tay cũng không nhàn rỗi, đôi tay lần mò lên phía trước xoa nắn thưởng
thức nơi mềm mại trước ngực cô. Du Nguyệt Như có to gan đến đâu cũng
không dám phóng túng trước con mắt bao nhiêu người như vậy, cô giãy giụa không chịu nghe lời, kéo tay anh lên miệng ra sức cắn.
Anh đau đến xuýt xoa, Thi Dạ Triêu ở đầu dây bên kia lập tức cười rộ lên, “Cậu cho cô bé kia làm nhiệm vụ gì vậy?”
Thi Dạ Diễm hừ lạnh, “Chắc chắn không phải là một quả bom người đâu, cứ yên tâm chơi đi.”
Anh cúp điện thoại, rút một sợi dây trên eo cô xuống, trói hai tay không
vâng lời của cô lại. “Biết tôi thích mãnh liệt phải không, nhất định
muốn giúp vui cho tôi?” Anh đẩy cô đến cạnh cột đá, nới lỏng dây thắt
lưng của cô ra, gỡ hai bông tuyết trước ngực cô xuống.
Anh nắm
chặt thắt lưng nâng cao thân thể cô lên, dùng răng xé rách mảnh áo trước ngực, há miệng ngậm lấy hạt trân châu kia. Du Nguyệt Như suýt nữa kêu
lên thành tiếng, hai chân lơ lửng trên không theo bản năng cuốn lấy hông của anh. “Anh điên rồi! Đông người như vậy. . . . . A. . . . .”
Anh hạ thân thể cô xuống một chút, hôn lên vành tai tinh xảo của cô, mỉm
cười nói. “Em không cảm thấy như vậy mới kích thích sao, em nghe xung
quanh xem. . . . . .”
Giống như là cố ý phối hợp với lời nói của
anh, lập tức âm thanh yêu kiều của một người phụ nữ truyền đến, nghe thì hình như chỉ cách họ có mấy bước chân! Du Nguyệt Như kinh ngạc không
thốt nên lời, cô không phải cô bé con chưa từng trải qua sự đời, sao có
thể không nghe ra đó là âm thanh của phụ nữ trong tình huống
nào.Overdose-DĐLQĐ
Tiếng nhạc không lớn, cao thấp trầm bổng theo tiếng thở dốc càng tăng thêm mùi vị nồng đậm. Khắp nơi trong bóng tối
tràn ngập âm thanh của tình dục, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt nóng bỏng
của Thi Dạ Diễm ngay trước mặt.
“Đã biết bọn họ làm gì ở đây
chưa?” Anh tà ý lấn đến gần cô hơn, bàn tay luồn vào dưới làn váy, vuốt
ve bắp đùi bóng loáng của cô.
“Anh cố ý!” Du Nguyệt Như cắn răng
nói, rốt cuộc cũng hiểu được hàm ý trong tiếng cười bí ẩn của anh rồi,
thì ra nói kích thích là chỉ cái này.
Bây giờ bất luận là ai cũng không thể quấy rầy bọn họ. “Tôi đặc biệt thiết kế cho em, giúp em thả
lỏng mình, dễ dàng tiến vào trạng thái___” Môi anh dán chặt bên viền tai cô, phun ra hai chữ nóng bỏng.
Hai chữ đó nhẹ nhàng theo hơi thở của anh chui vào tai cô, gian xảo tà ác khiến trái tim cô run lên.
Ở dưới thân anh ta. . . . . Vậy. . . . . .
Cô chỉ nghĩ thôi mà tim đã đập thình thịch như nổi trống, máu trong người
lưu thông nhanh hơn. Tối nay anh quyết tâm có được cô, trừ khi có kì
tích xảy ra, mà kì tích từ trước tới giờ không có duyên với cô.
Thi Dạ Diễm kéo đôi tay bị trói của cô treo lên cái móc phía trên cột đá,
vừa hôn thân thể cô vừa cởi nút áo sơ mi, lần mò lên thân thể cô trong
tiếng nói đã khản đặc. “Bây giờ có yêu cầu gì thì nói đi.”
Du Nguyệt Như khó chịu vùng vẫy nghiêng đầu tránh nụ hôn của anh. “Có tác dụng à?”
Anh cười, bắt đầu tách hai chân cô, ngón trỏ khẽ trêu chọc lưng cô. “Tôi sẽ xem xét, nhưng không phải là nhất định sẽ đồng ý.”
Cô biết! Du Nguyệt Như cắn môi, quật cường chống đỡ. “Vậy làm một lần được không?”
Thi Dạ Diễm không nhanh không chậm kéo khóa quần xuống, bỗng chốc mạnh mẽ
nâng mông cô lên, khiến thân thể cô chợt căng thẳng. Du Nguyệt Như khổ
sở ngẩng đầu lên, âm thanh mắc kẹt trong cổ họng không phát ra được.
Overdose[Lê Quý Đôn]
“Một lần? Em đuổi ăn mày đấy à?”
Đêm khuya dài dằng dặc, Du Nguyệt Như thừa biết, một lần ngay cả cô cũng khó mà chấp nhận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT