Vừa nãy cảm thấy Tôn Duệ không đúng, mắt thấy đối phương đã đi ra ngoài, Cao Vinh mới không nhịn được mà lấy điện thoại di động ra. Anh thấy ban nãy Tôn Duệ đang lướt weibo, chỉ là không biết hắn đã thấy cái gì.
Dù sao thì, Cao Vinh tuỳ tiện xem qua một chút, từ tin tức đứng đầu cũng dễ dàng đoán ra ban nãy vì sao Tôn Duệ lại che che giấu giấu.
Hơn nữa, lại cảm thấy anh sẽ để ý đến một người đã không còn quan hệ gì nữa, càng ngốc hơn. Cao Vinh còn cho rằng Tôn Duệ đã nhìn ra thái độ không còn quan hệ gì với An Diêu Địch mà anh thể hiện vào lần ngẫu nhiên gặp ở phim trường lần trước đây.
Tôn Duệ che che giấu giấu, Cao Vinh làm như bản thân cái gì cũng không thấy, xuống lầu cũng không nhắc gì Tôn Duệ.
Tôn Duệ thoạt nhìn rất muốn cùng Cao Vinh vào trong đoàn phim, nhưng hắn cũng biết nặng nhẹ, không muốn làm ảnh hưởng công tác của đối phương, chỉ là cứ chằm chằm nhìn Cao Vinh đi vào. Cao Vinh, người bị một ánh mắt dán hoài sau lưng không tha, cảm thấy bản thân như đứng trên đống lửa, ngồi giữa đống than.
Cao Vinh vốn muốn ở lại đoàn phim, giờ thì hay rồi, có một tài xế riêng chuyên phụ trách đón đưa luôn, căn bản không có cơ hội ở lại.
Đúng như dự đoán, vị Giả Uyển Uyển hôm qua mới tiếp xúc được với một chuyện vỉa hè hay ho, vừa thấy Cao Vinh đã có biểu tình kiểu muốn hóng tiếp chuyện, chỉ là thấy Cao Vinh bận cái này vướng cái kia, không thể làm gì khác ngoài kiềm chế.
Là rất đơn thuần, rất không làm bộ, Cao Vinh nghĩ, tính cách không thế thì cũng không xảy ra chuyện này! Lúc nào cũng ngu ngơ, nhưng dù sao thì vẫn biết nghĩ, cơ mà tiếp xúc thì cứ hai ba ngày bị quấy cho tức chết một lần.
"Nếu không có ý gì với người ta thì anh cũng đừng nhập nhằng thế mà. Thật tình, để cho tôi có được hay không... Ai tới đây quan tâm vị FA lớn tuổi này đi... Bạn trai dính nguwoif thế kia đốt đèn lồng đi tìm hoài cũng không thấy. Ăn mặc cũng sạch sẽ lại đơn giản, không giống loại nam sinh trong giới, mặc đồ đến là táo bạo..." Giả Uyển Uyển dựa vào ấn tượng ba giây với Tôn Duệ trren chương trình tạp ký, cứ như vậy đứng về phía trận tuyến của hắn.
"Tôi nhập nhằng với cậu ta bao giờ... Tôi chỉ muốn suy nghĩ thêm thôi, sống gần ba mươi năm tôi cũng chưa hề nghĩ qua có thể nảy sinh quan hệ với đàn ông!" Cao Vinh trong lòng nghĩ, cơm này ăn chẳng ngon gì cả, "Còn cô thì sao? Thế không được. Dù sao thì người ta cũng không thích nữ."
"Oa, anh đi soi gương coi, nhìn cái biểu tình cười trên sự đau khổ của người khác với tuyên bố quyền sở hữu trên mặt anh kìa! Cùng với biểu tình trên mặt Tôn Duệ hôm qua lúc hiểu lầm tôi là tuyệt phối đó biết không?" Giả Uyển Uyển tức đến không ăn nổi đùi gà, không thèm nói cùng Cao Vinh nữa, ôm hộp cơm chạy.
"Đại nhân Cao đả kích tôi quá!"(* tớ không chắc lắm) Giả Uyển Uyển khoa trương kêu lên. Cô vốn diễn vai hề trong đonà phim, nên mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc, còn trêu ngược lại cô.
"Biểu tình ở đâu ra..." Cao Vinh lấy điện thoại ra soi soi, cảm thấy biểu tình trên mặt mình không có chỗ nào kỳ quái
Thật giống như tâm ý tương thông, anh bên này đang nghĩ ngợ về Tôn Duệ, weibo Tôn Duệ đã phát vài bài đăng, thông báo liền nhả ra trên điện thoại anh.
"Quay xong chương trình nên về nhà, đã lâu rồi không cùng Cơm Nắm tắm nắng! [hình ảnh]"
Hình ảnh là do Tôn Duệ cùng Cơm Nắm ở công viên tự chụp. Cao Vinh liếc mắt đã thấy đây là cái công viên bên cạnh nhà mình, mà Tôn Duệ lại còn chụp rất rõ vị trí. Cao Vinh suy nghĩ một chốc, thực sự không nhịn được, nhắn tin cho Tôn Duệ: "Cậu ngốc à? Như vậy chẳng phải sẽ bị người khác lập tức nhận ra sao!"
Tôn Duệ đang nằm ngửa xem điện thoại bên kia "bộp" một tiếng làm rơi, may mà không đập vào mặt, hắn nhanh chóng, luống cuống tay chân đáp lại: "Anh không bận việc à!"